PDA

View Full Version : Lại cà phê



Lâm Đệ
10-01-2013, 01:14 PM
http://hieuminh.files.wordpress.com/2011/08/cafe-nhan031.jpeg?w=360&h=240

Và hỏi thật, các bác có hay nói dối người yêu không?

Tối qua đứng đợi ở ga tầu điện ngầm Rosslyn nghe lỏm một thằng Mỹ trắng nói chuyện điện thoại di động với người yêu. Mồm hắn oang oang “I love you so much. I miss you – anh yêu em lắm lắm, anh nhớ em. Anh muốn nói chuyện với em mãi mãi, nghe giọng em ngọt ngào”, lọt vào tai mình, dù không muốn nghe.

Có vẻ nhắc đi nhắc lại mãi “lời muôn thưở”, hắn bắt đầu chán và bảo “Thôi, em hang up – cúp máy trước đi”. Thằng cha gallant, muốn người yêu bỏ máy trước. Nhưng hình như đầu bên kia cũng muốn bên này cúp máy trước vì muốn thêm giọng oanh vàng.

Lằng nhằng tới 5 phút chưa xong, cậu sốt ruột “Thôi chúng ta cùng cúp máy nhé”. Cũng không được, cu cậu lại ra mẹo khác “Hãy đếm 1, 2, 3, và tới 4 thì cúp nhé”.

Cuối cùng cũng xong. Cậu ta lầu bầu “Bloody lady…Sao mà có cái loại nói dài, nói dai, ngu và cả tin thế. Tầu chạy mẹ mất rồi”.

Hóa ra, “I love you so much. I miss you” chỉ đơn giản là những lời nói dối. Nhưng càng nói dối, cô nàng càng tin và càng quấn quýt, không muốn rời xa. Anh chàng rơi vào cái bẫy do mình tự bày đặt. Cũng may cậu thoát hiểm, dù muộn một chuyến tầu.

Không như thằng cha trong câu chuyện sau, rơi vào cái bẫy “nói dối” của chính mình trong suốt cuộc đời.

Cà phê muối

Anh gặp nàng trong một bữa tiệc. Nàng vô cùng xinh xắn và dễ thương… Biết bao chàng trai theo đuổi nàng, trong khi anh chỉ là một gã bình thường, chẳng ai thèm để ý.

Cuối bữa tiệc, lấy hết can đảm, anh mời nàng đi uống cafe. Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.


Họ ngồi im lặng trong một quán cafe. Anh quá run nên không nói được câu nào. Cô gái bắt đầu cảm thấy thật buồn tẻ và muốn đi về… Chàng trai thì cứ loay hoay mãi với cốc cafe, cầm lên lại đặt xuống.

Đúng lúc cô gái định đứng lên và xin phép ra về thì bất chợt chàng trai gọi người phục vụ: “Làm ơn cho tôi ít muối vào tách cafe”.

Gần như tất cả những người trong quán nước đều quay lại nhìn anh… Cô gái cũng vô cùng ngạc nhiên.

Nàng hỏi anh tại sao lại có sở thích kì lạ thế. Anh lúng túng một lát rồi nói: “Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng – giống như cafe cho thêm muối vậy… Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết.”.

Cô gái nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Nàng thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt.

Câu chuyện cởi mở hơn khi nàng cũng kể về tuổi thơ, về cha mẹ và gia đình mình.

Khi chia tay ra về, cả hai cùng cảm thấy thật dễ chịu và vui vẻ. Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày cô gái càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô.

Như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, hai người lấy nhau. Họ sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, nàng cũng pha cho anh một tách cafe muối.

Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và người chồng ra đi trước.

Sau khi anh mất, người vợ tìm thấy một lá thư trong ngăn kéo “Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất. Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời. Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh. Anh đã rất run khi ngồi đối diện em. Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó. Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ… Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày trong suốt cuộc đời anh. Anh yêu em”.

Mắt người vợ nhòa đi khi đọc đến những dòng cuối lá thư. Bà gấp bức thư lại và chầm chậm đứng lên, đi pha cho mình một tách cafe muối.(Sưu tập )

tam-giac-quy
10-01-2013, 02:10 PM
Bác Lâm yêu thơ văn quá!Tôi nghĩ Bác nên đi uống Cà phê ở quán khác đi,quán này bẩn quá! Nhìn cái cốc rửa chưa sạch phát ớn!Đừng để mọi người có ấn tượng các Bác tinh tế trong văn thơ,nhưng lơ ngơ trong đời thực...

6789
10-01-2013, 05:41 PM
Sao không bàn chuyện trà tầu, rượu bia, gái gú, bay lak... cafe thì đắng ngắt có gì hay nhỉ?? Mình cứ uống xong bị thằng họ Tào tên Tháo cầm con "bát xà mâu" đuổi, lại chạy rẽ đất về chỗ webcam :botay

Congaco_H1R5
10-01-2013, 05:50 PM
Sao không bàn chuyện trà tầu, rượu bia, gái gú, bay lak... cafe thì đắng ngắt có gì hay nhỉ?? Mình cứ uống xong bị thằng họ Tào tên Tháo cầm con "bát xà mâu" đuổi, lại chạy rẽ đất về chỗ webcam :botay

Không thưởng thức được cafe là một thiệt thòi , thật đáng thương =))

6789
10-01-2013, 05:56 PM
Không thưởng thức được cafe là một thiệt thòi , thật đáng thương =))

Nhưng mà em tự hào: Thanh niên trong sạch :yup, nói không với chất gây nghiện :nhaynao

Congaco_H1R5
10-01-2013, 05:59 PM
Nhưng mà em tự hào: Thanh niên trong sạch :yup, nói không với chất gây nghiện :nhaynao

Ồi Giàng ạ , không uống được thì nói không uống được - thuốc thì bọc trong túi 2 gói , nhậu thì mẹ bồng con , vừa lon vừa cốc =))

themgaidep
10-01-2013, 08:55 PM
Các cụ nhà mình nói không sai gì đâu: Ông trời lấy cái này của mình thì sẽ trả cho mình cái khác.

lachu
10-01-2013, 09:16 PM
Sao không bàn chuyện trà tầu, rượu bia, gái gú, bay lak... cafe thì đắng ngắt có gì hay nhỉ?? Mình cứ uống xong bị thằng họ Tào tên Tháo cầm con "bát xà mâu" đuổi, lại chạy rẽ đất về chỗ webcam :botay
Má ơi ,hóa ra 6789 không biết uống cafe , thiệt thòi quá đi:leuleu1

kysoai
10-01-2013, 11:10 PM
@tam - giac - quy: Bác Lâm là một vị thánh nhân, người được cả diễn đàn tôn kính. Vì lẽ đó chắc chắn sự tinh tế trong cuộc sống Bác có thừa!

Lâm Đệ
10-01-2013, 11:33 PM
@tam - giac - quy: Bác Lâm là một vị thánh nhân, người được cả diễn đàn tôn kính. Vì lẽ đó chắc chắn sự tinh tế trong cuộc sống Bác có thừa!

Hehe không còn lời sỉ nhục nào hơn

cuong_dk
11-01-2013, 12:25 AM
Đọc xong câu chuyện của bác Lâm đệ kể, tôi cũng muốn đi pha 1 tách "cà phê muối" để thử xem nó khó uống ntn. Qua lời kể của Bác, tôi cũng không nghĩ rằng bà vợ trong từng ấy năm chung sống với nhau, từng ấy năm pha cà phê cho chồng mà không hiểu được "cà phê muối" khó uống ntn nhỉ?

Nhưng xét cho cùng đây là một câu chuyện đầy tính nhân văn, nó tôn thờ và đề cao tình yêu của những con người biết yêu và biết hy sinh vì người mình yêu mặc dù cuộc sống khó khăn muôn màu luôn rình rập đe dọa hạnh phúc của mình.

Qua câu chuyện này, tôi rất hâm mộ tình yêu của anh chồng dành cho vợ mình đến lúc cuối đời (truyện ko viết rõ anh ta sống được bao nhiêu năm). Thật là một người đàn ông vĩ đại!

roamingwind
11-01-2013, 12:45 AM
Trở lại vấn đề. Tôi nhất định không uống cà phê muối nhe bà con. Nếu có lở sung ngang trong phút-đầu-gặp-nhau thì khi cá đã cắn câu sẽ thú tội. Tới đâu thì tới chứ không chơi muối trong cà phê suốt đời.

roamingwind
11-01-2013, 12:52 AM
Qua câu chuyện này, tôi rất hâm mộ tình yêu của anh chồng dành cho vợ mình đến lúc cuối đời (truyện ko viết rõ anh ta sống được bao nhiêu năm). Thật là một người đàn ông vĩ đại![/B]

chắc thọ không lâu. Uống cà phê với muối mỗi ngày áp huyết lên cao. Ông chết về bệnh tim, bà nhà chắc sẽ vậy thôi.

ChienKhuD
11-01-2013, 01:49 AM
He he bác Gió nói phải. Cafein vốn hạ đường huyết mà, nên cần phải có lượng đường bổ sung. Công ty tôi có cô bé chuyên uống cafe không đường, hôm đó đi làm "quên" ăn sáng chơi ly cafe đậm vô xỉu luôn. Đường huyết bị tụt bất ngờ. Mà vụ cafe muối này tôi biết có người dùng thật đấy. Có người còn pha rượu vào cafe để tăng độ "phê" :).

roamingwind
11-01-2013, 02:57 AM
Bác Sáu cơ thể còn gin, it nhất đối với caffeine, nên uống vào bị Tào Tháo rượt vì caffeine nhuận trường. Cho đến gần đây tôi cũng vậy. Tiếu lâm là hai vợ chồng sáng cuối tuần luôn ăn sáng chung và uống cà phê đàm đạo (ngày thường thì vợ phải chạy trước tới sở), nhiều khi đạo đang đàm tới lúc thâm sâu huyền bí tôi phải nói vợ "hold that thought" ("giử ý đó lại", ý nói đợi chút xíu) rồi tôi chạy vào toilet :), đôi khi ghé ngang tủ sách lấy cuốn sách cờ Vua vào trỏng đọc.

Cũng có người bỏ beurre (butter, không biết tiếng Việt viết làm sau) cho thêm béo.

Lâm Đệ
11-01-2013, 05:05 AM
("giử ý đó lại", ý nói đợi chút xíu) rồi tôi chạy vào toilet :), đôi khi ghé ngang tủ sách lấy cuốn sách cờ Vua vào trỏng đọc.

.

Bác còn có chỗ chạy .Tôi mới là tuyệt vọng khóc lên đuợc Hôm ra Nha Trang vừa rồi ăn bún riêu và mực một nắng xong ,ngay trong quán thì không sao .Đi xa rồi Tào Tháo mới ra tay Hỡi ơi Ta chạy vòng vòng ,ta chạy vòng quanh nào có hay đời cạn Tới khi ngang ga xe lửa tấp vô đại thấy có toa lét nhào vào ,luôn mồm tạ ơn ,người vỡ toang ra trong niềm hạnh phúc vô biên

cuonghanh
11-01-2013, 09:52 AM
Công nhận say cà phê sợ thật đấy mấy bác ạ. Em đã bị 1 lần say giữa đêm, tụi bạn đưa ra quán ăn mà tay run đến nỗi k cầm nổi đũa nữa. Sợ 3 đời luôn.

Nhưng bây giờ cà phê giả nhiều lắm. Em cảm giác trên ĐB bây giờ khéo không có hàng nào có cà phê thật cả, toàn đậu tương rang cháy hay sao ấy, uống chả có cảm giác gì mấy, chỉ toàn vị giác đầu lưỡi thôi. Nhưng dù sao có còn hơn không, giả hay thật thì gần như ngày nào em cũng phải làm 1 ly mới vừa miệng!

ChienKhuD
11-01-2013, 10:03 AM
Bác còn có chỗ chạy .Tôi mới là tuyệt vọng khóc lên đuợc Hôm ra Nha Trang vừa rồi ăn bún riêu và mực một nắng xong ,ngay trong quán thì không sao .Đi xa rồi Tào Tháo mới ra tay Hỡi ơi Ta chạy vòng vòng ,ta chạy vòng quanh nào có hay đời cạn Tới khi ngang ga xe lửa tấp vô đại thấy có toa lét nhào vào ,luôn mồm tạ ơn ,người vỡ toang ra trong niềm hạnh phúc vô biên

Ha ha "nỗi đau" không nói thành lời. Dám cá là ai cũng gặp "tình khổ" như bác. Lúc đấy chỉ ước có được cái WC trước mặt thôi. :)

Có thằng bạn người Thái Lan sang đây chơi. Chở nó đi uống cafe trên đường về nó "mắc". Mình nói: "Mày kiếm đại chỗ nào vắng xả đi, về tới nhà còn lâu lắm." Nó la: "Không được, không được. Đi tè bậy ma bắt chết." Trời ơi cái thằng sắp chết tới nơi mà còn sợ ma (tôn giáo người Thái như vậy thì phải). Dẹp hết sĩ diện mình tấp vào nhà dân mượn đỡ cái toilet cho nó. Chủ nhà chắc cũng hiểu "nỗi đau thầm kín" này nên vui vẻ nhận lời.

Lâm Đệ
11-01-2013, 10:23 AM
@ cuonghanh Miền núi chỉ có Tùng Nghĩa chỗ bác Gà ở là có cà phê ngon
@ CKD hồi đó năm 1957 mình đuợc ông già dắt ra chợ Thủ Dầu Một uống cà phê lần đầu với Dầu chá quẩy .Khi ấy người ta uống cà phê hay đổ ra cái đĩa húp xì xụp coi buồn cười lắm ,đi có một lần mà ghiền sáng sánh đi học truờng tiểu học Nam Châu Thành đều ké ông già 1 ly vô lớp mới thấy êm

laototphilao
11-01-2013, 10:47 AM
các quán ăn uống khu bờ Hồ em thấy ăn vẫn ngon, mặc dù ở đó ngồi vừa chật, nhiều khi hơi cũ chút

6789
11-01-2013, 11:25 AM
Truyền thuyết Tào Tháo tiêu chảy (sưu tầm trên internet)

Nói về Tào Tháo, bấy lâu nhìn cảnh Đổng Trác lộng quyền coi chuyện phế lập vua như chơi thì lấy làm tức lắm, lâu nay Tháo vốn được lòng Đổng Trác nên mới nghĩ ra kế hành thích vào ban đêm.

Nghĩ là làm, Tháo qua nhà tư đồ Vương Doãn hỏi mượn con dao thất bảo. Chập tối, Tháo đến thăm Đổng Trác, cố tình câu kéo chuyện trò thật khuya, lại chuốc rượu cho Trác say mèm. Đến nửa đêm thì cả hai đã lăn ra chiếu rượu ngáy như sấm.
Khổ một nỗi là để Trác say thì Tháo cũng phải uống một lượng rượu khá nhiều, vì vậy Tào Tháo vốn định giả ngủ để hành thích Đổng Trác, ai dè ngủ thật đến nỗi nằm mơ.
Trong mơ, Tháo thấy mình gặp một người từ đầu đến chân diện toàn đồ trắng, Tháo hỏi:
- Ông làm ở đây? Sao dám tự tiện vào dinh tướng quốc?
- Đây không phải là dinh tướng quốc - người đàn ông đáp - Ta là thần đèn đây, và anh đang ở vườn nhà trời đấy!
- Cái gì? Ông nói vậy ý là tôi chết rồi à? Tôi chưa muốn chết rồi à? Tôi chưa muốn chết! Tôi còn còn có việc phải làm, không có tôi thì thời Tam Quốc sẽ khác, lịch sử sẽ khác. Tôi muốn ông đưa tôi quay trở về ngay lập tức.
- Không dễ dàng như thế đâu, số trời đã định rồi - Thần đèn nói - Anh chỉ có thể quay trở lại bằng việc đầu thai là một con chó hoặc một còn gà mái. Tùy anh chọn đấy.
Tào Tháo suy nghĩ một lúc và tính toán rằng làm chó thì quá tẻ nhạt, chứ làm gà mái thì có cuộc sống tốt đẹp và nhàn hạ hơn. Chạy lòng vòng với một con gà trống thì cũng không đến nỗi tệ.
- Tôi muốn quay về làm con gà mái - Tháo nói.
Và thế là chỉ một giây sau, Tháo thấy mình trong sân nuôi gà vịt, với một bộ lông tuyệt đẹp, nhưng cảm thấy như phần đuôi như sắp sửa nổ tung ra. Lúc đó thì một con gà trống đi tới.
- Này, chắc hẳn cô ta là cô gà mái mới mà thần đèn đã bảo tôi - hắn ta nói - Thế làm gà mái thì thấy thế nào?
- Cũng ổn, tôi nghĩ thế, nhưng tôi có cảm giác phần đuôi như sắp nổ tung ra vậy - gà mái, tức Tào Tháo vừa hóa kiếp nói.
- À - Gà trống nói - Đó là cô cần đẻ một quả trứng.
- Thế tôi làm thế nào bây giờ?
- Kêu cục cục hai tiếng, và cố hết sức đẩy nó ra.
Tào Tháo cục cục hai phát và lấy hết sức đẩy mạch, và phịch một quả trứng lăn ra đất!
- Ái chà! Cảm giác thật tuyệt!
Và thế là Tháo lại cục tác và làm như lần trước. Không thể tin được, lại phọt ra thêm quả trứng nữa. Lần thứ ba, đang kêu cục tác chợt Tháo nghe tiếng Đổng Trác gầm lên:
- Tào Tháo to gan, đã ngủ ở đây còn vãi xấu lung tung ra khắp nhà ta!
Tháo giật mình thức giấc, hoảng quá vùng dậy chạy ra sân cướp một con ngựa, nhảy lên phi thẳng, đến nỗi rơi cả dao thất bảo.
Người nhà Đổng Trác nhặt dao và đoán ngay ra chuyện Tháo định hành thích Đổng Trác bèn tâu lên, Trác cho phát lệnh truy nã.


http://img.haynhat.com/uploads/2012/06/HayNhat_Com__-2.jpg