PDA

View Full Version : Lương tâm giá bao nhiêu ?



Congaco_H1R5
27-09-2013, 08:15 PM
Chạy hơn trăm cây số vào thành phố, đến trạm kiểm tra của cảnh sát, Hà Tam hết sờ túi này lại nắn túi nọ, tìm mãi không thấy giấy phép lái xe đâu. Hà Tam thừ người ra: Giấy phép lái xe rõ ràng là để trong chiếc ví da lúc nào cũng mang trong người, vậy sao lại tìm không thấy? Cẩn thận nhớ lại, Hà Tam mới chắc là chiếc ví da đã bị rơi khi mình chui vào gầm xe sửa chữa. Đành phải để xe lại trạm cảnh sát, Hà Tam vội vã vẫy taxi quay lại chỗ sửa xe.

Hà Tam là lái xe chở hàng hóa. Hôm nay, xe đang bon bon chạy trên đường bỗng nhiên "khực" một cái rồi dừng lại. Hỏng rồi! Hà Tam xuống xe đến bên vệ đường vác hai hòn đá to chặn bánh sau lại rồi chui vào gầm sửa xe. Khoảng hơn hai tiếng đồng hồ thì xong. Hà Tam lên xe nổ máy chuẩn bị đi tiếp.

Đúng lúc đó có một ông lão chăn bò bên cạnh đường chạy đến đập đập tay vào cửa xe, nói rất to: "Này anh lái xe, anh đánh rơi đồ kìa!". Ông lão vừa nói vừa chỉ chỉ về phía sau xe. Hà Tam đoán ông lão nhắc đến hai hòn đá chặn bánh sau xe mà mình vác ra lúc nãy. Hà Tam toét miệng cười, nói do vội đi nên quên mất. Nói vậy song anh ta vẫn cố ý nhấn ga cho xe chạy.

Ông lão vừa đuổi theo vừa quát to: "Anh làm người như thế à? Làm người phải có lương tâm chứ? Anh bỏ hai hòn đá to ở trên đường để cho người ta…"
Những lời trách cứ của ông lão chăn bò bị bỏ lại cùng đám bụi phía sau xe. Hà Tam cười thầm trong bụng: Lương tâm giá bao nhiêu tiền một cân?

Chạy hơn trăm cây số vào thành phố, đến trạm kiểm tra của cảnh sát, Hà Tam hết sờ túi này lại nắn túi nọ, tìm mãi không thấy giấy phép lái xe đâu. Hà Tam thừ người ra: Giấy phép lái xe rõ ràng là để trong chiếc ví da lúc nào cũng mang trong người, vậy sao lại tìm không thấy? Cẩn thận nhớ lại, Hà Tam mới chắc là chiếc ví da đã bị rơi khi mình chui vào gầm xe sửa chữa. Đành phải để xe lại trạm cảnh sát, Hà Tam vội vã vẫy taxi quay lại chỗ sửa xe.

Khi quay lại chỗ sửa xe ban sáng, Hà Tam tìm khắp nơi không thấy cái ví cũng không thấy ông lão chăn bò đâu. Hai hòn đá chặn bánh xe đã được ai đó khuân vào để bên vệ đường. Trên hòn đá thấy dán mảnh giấy có mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: "Muốn lấy lại giấy tờ thì phải vác hòn đá này lên trên đồi".

Ôi mẹ ơi! Hòn đá vừa to vừa nặng, ngọn đồi trước mặt lại vừa cao vừa dốc, vác hòn đá này liệu có bò lên được trên đó không? Hà Tam kêu to lên: "Đừng bắt ép người ta như thế! Cần bao nhiêu tiền cứ ra giá đi!".

Khi Hà Tam vác hòn đá đến chân đồi thì thấy một cái mũ lá có kẹp một tờ giấy viết mấy chữ: "Đừng nói đến tiền, xin mời lên đồi". Hà Tam tiếp tục đi, được một đoạn lại thấy cái mũ lá cũng có tờ giấy yêu cầu Hà Tam cứ vác đá lên đồi, các chuyện khác miễn bàn. Không còn cách nào khác, Hà Tam đành phải bê hòn đá vất vả từng bước bò lên.

Lên được đỉnh đồi thật không dễ gì. Vậy mà trên đó không thấy có người cũng không thấy giấy tờ lái xe, chỉ thấy có tờ giấy dán trên một thân cây yêu cầu Hà Tam vác hòn đá theo hướng chỉ dẫn đi xuống phía dưới.

Xuống được dưới chân đồi vẫn không thấy giấy tờ, ngoài một tờ giấy yêu cầu Hà Tam vác hòn đá đi ngược trở lên. Cứ như thế theo hướng chỉ dẫn trên các tờ giấy, Hà Tam vác hòn đá đi qua mấy quả đồi nhỏ, mệt tưởng chết, cuối cùng mới thấy cái ví da của mình đặt trên một nấm mồ đất trơ trọi.

Giấy tờ đủ cả, tiền bạc không thiếu một xu.
Dưới cái ví tiền còn có một tờ giấy viết:
"Cái ví này là do tôi nhặt được, bây giờ nó đã trở về với chủ của nó. Anh có biết vì sao tôi lại bắt anh vác hòn đá đi một quãng đường xa đến trước nấm mồ này không? Đây là mộ của con trai tôi. Một đêm hai năm trước, nó đi xe máy về nhà, vấp phải hòn đá của một kẻ nào đó không có lương tâm bỏ ở trên đường, bị ngã mà chết. Tôi đưa anh đến tận mồ của con trai tôi là mong anh hiểu rõ một đạo lý:

- Lương tâm là vô giá, làm người có thể để mất cái gì thì mất nhưng nhất thiết không được để mất lương tâm".
(Bài viết nhận được từ Email của một người bạn)

Gió
27-09-2013, 08:28 PM
Mụ dùng font chữ nên chỉnh cho size lớn chút, toét mắt rùi :((

Congaco_H1R5
27-09-2013, 08:29 PM
Mụ dùng font chữ nên chỉnh cho size lớn chút, toét mắt rùi :((
Chỉnh rồi nghen thím :))

lanhdiensu
27-09-2013, 09:37 PM
Bác cho em cóp bài này nhé.

Congaco_H1R5
30-09-2013, 04:41 PM
Một người bạn ở xa có nick name là Ngị Kồ, sau khi đọc bài này đạ họa lại như sau :
LƯƠNG TÂM GIÁ BAO NHIÊU?

Chiều nay đang chuẩn bị
Tập thể thao hàng ngày
Bỗng gặp Sít tơ tút (stt)
Của Thao lờ nờ này (Thao LN)

Đại ý câu chuyện nói
Về một tay lái xe
Chở hàng giữa hai tỉnh
Ngày trong ngày lại về

Một hôm xe hỏng máy
Giữa cái dốc trơn lầy
Nó bê hai hòn đá
Chèn bánh xe tại đây

Sửa xong xe lại vù
Đến gần đồn cảnh sát
Sợ bị gọi kiểm soát
Hắn lần tìm giấy tờ

Sự đời cũng bất ngờ
Ví bị rơi lúc nãy
Hắn vội quay xe lại
Thì cái ví không còn

Hai hòn đá vuông tròn
Vẫn chềnh ềnh nằm đó
Nếu ai mà vấp ngã
Chắc bể trán dập đầu

Hắn chẳng thể biết đâu
Một người dân bình dị
Đã giấu đi cái ví
Gửi cho hắn mấy dòng:

“Mày đã hết lương tâm
Khi không lường hậu họa
Mày để hai hòn đá
Hiểm nguy đến mạng người”

Hắn khinh khỉnh bĩu môi
Ai mà hâm thế biết
Lương tâm với lương tiếc
Có tiền mua được ngay

Dòng tiếp theo thế này:
“Đưa ra hai chọn một
Ví ở đồi phía trước
Vác đá lên lấy về…

Nếu không cứ ra xe
Đi về bằng tay trắng”
Tuy trong lòng bực lắm
Hắn cũng phải nghe lời

Lên đến tận đỉnh đồi
Ngó quanh mà chẳng thấy
Chỉ có một mẩu giấy:
“Ví ở đồi bên kia…”

Mồ hôi ướt đầm đìa
Gối mỏi dừ chân rộp
Hắn đành lê từng bước
Vác tiếp đá lên đồi

Nhìn quẩn quanh một hồi
Lại gặp vài dòng chữ:
“Như thế vẫn chưa đủ
Vác đi cứ vác đi…”

Chuyện kể có ý gì
Chắc giờ người đã hiểu…
Làm người cái tối thiểu
Phải cần chút lương tâm

Tay trọc phú thiểu năng
Đã được đời răn dạy
Làm người chớ có cậy
Mình là kẻ lắm tiền

Phải tu dưỡng tâm hiền
Tránh cho đời tai họa
Phải hiểu thứ vô giá
Đấy chính là lương Tâm…

NK - 29.9.2013

Alent_Tab
30-09-2013, 07:30 PM
Chữ bé quá bác Gà, em đọc toét cả hai mát, cho to lên he he