Đăng nhập

View Full Version : Thần Chú



Lâm Đệ
26-01-2012, 04:14 AM
http://www.thuvienhoasen.org/images/upload/Article/nhunghatdaubietnhay.jpg

Tại biên giới của tỉnh Tây Khương sát với Tây Tạng có một bà lão sống cô độc, chồng và đứa con trai duy nhất của bà đã qua đời. Bà sống nhờ một thửa đất nhỏ trồng những hạt ngũ cốc. Vì cuộc đời đã trải qua nhiều gian truân từ nhỏ, bà lão cảm thấy nghiệp chướng trong người rất nặng nên đã cố công tìm hỏi những người chung quanh phương pháp chuộc tội để cầu xin cho tâm hồn được bình yên.

Cuối cùng thì bà được một người hành hương tốt bụng truyền cho một câu thần chú của Quán Thế Âm Bồ Tát. Câu thần chú gồm có sáu chữ Án Ma Ni Bát Di Hồng.. có thể dùng để giải trừ những nghiệp chướng.
Tội nghiệp cho bà già thôn dã, không biết chữ, nên trên đường về nhà bà lẩm bẩm cố học thuộc lòng, nhưng đã nhớ lôn cách phát âm trở thành Án Ma Ni Bát Di Xanh.

Để khích lệ cho việc đọc câu kinh sám hối này bà bày ra hai cái chén, một cái chén không, còn một cái thì để đầy những hạt đậu nành. Mỗi khi đọc xong một câu thần chú, bà nhặt một hạt đậu từ trong chén đầy bỏ sang cái chén không, đến khi cái chén không đã chứa đầy đậu thì bà làm ngược trở lại.
Bà lão đã không ngừng nghỉ, thành tâm tụng niệm suốt 30 năm.

Lòng thành kính của bà đã ứng hiện cho nên sau này những hạt đậu không còn cần đến bàn tay của bà nhặt lấy, cứ một câu thần chú vừa được phát ra thì một hạt đậu tự động nhảy sang cái chén bên cạnh.
Bà lão thấy những hạt đậu tự động nhảy nhót, cộng hưởng với âm điệu của câu thần chú thì biết rằng sự tu hành đã đúng đường và giai đoạn sám hối sắp sửa chấm dứt cho nên bà càng phấn khởi tụng niệm hăng say hơn.

Hôm nọ có một vị cao tăng từ Tây Tạng vân du qua đó, khi đi ngang qua chiếc lều tranh lụp xụp của bà, nhà sư thấy có ánh hào quang tỏa ra rực rỡ.
Vị cao tăng này lấy làm kinh ngạc, ông nghĩ rằng bên trong chiếc lều tranh thế nào cũng có một vị chân tu đắc đạo. Ông vội vã ghé vào thăm hỏi.
Bà lão lấy làm vui mừng khi thấy vị cao tăng đến thăm, bà quỳ xuống đảnh lễ, mà miệng thì vẫn cứ tiếp tục lẩm bẩm câu thần chú Án Ma Ni Bát Di Xanh.
Vị cao tăng lấy làm ngạc nhiên vì không hiểu ánh hào quang rực rỡ mà ông thấy phía bên ngoài phát xuất từ nơi đâu ?
Ông lần lần hỏi thăm :
- Chẳng hay nữ thí chủ tu luyện bao nhiêu năm rồi và ở đây còn có ai khác nữa hay không ?
- Thưa ngài, ở đây chỉ có một mình tôi sống cô độc hơn ba mươi năm nay.
- Thật tội nghiệp, bà ở một mình chắc hẵn rất buồn ?
- Không đâu, tuy chỉ ở một mình nhưng hàng ngày tôi tu hành và tụng kinh sám hối để kiếp sau có thể hưởng được nhiều phúc đức của kiếp này, nhờ vậy mà tôi không cảm thấy buồn khổ. Nhất là từ lúc được một người hảo tâm chỉ cho cách tu luyện thì tôi càng có nhiều can đảm để sống hơn.
- Bà đang tu luyện kinh sách nào vậy ?
- Thưa ngài , tôi không biết chữ, cho nên chỉ tụng niệm duy nhất một câu thần chú Án Ma Ni Bát Di Xanh.

Nhà sư thở dài tiếc nuối :
- Bà lão ơi, bà đã đọc sai câu thần chú đó rồi, phải phát Âm là Án Ma Ni Bát Di Hồng mới đúng.

Đến lúc này thì bà lão mới biết là đã đọc sai câu thần chú hơn ba mươi năm.
Bà rất đau buồn vì sự nhầm lẫn trọng đại này, như vậy thì công trình 30 năm tụng niệm coi như xe cát biển đông. Tuy nhiên bà cũng cảm ơn sự cải chính của nhà sư.
- Dù sao thì ngài cũng đã đính chính kịp lúc, bằng không thì tôi còn tiếp tục sai mà không biết cho đến bao giờ mới điều chỉnh cho đúng được.

Nhà sư từ giã bà lão để tiếp tục con đường truyền đạo của ông.
Bà lão lại tiếp tục công việc tụng niệm của bà mà lần này với câu thần chú mới Án Ma Ni Bát Di Hồng.
Thế nhưng tâm tư của bà còn hỗn độn vì sự việc vừa rồi cho nên ý chí của bà không được tập trung.
Mỗi câu thần chú của bà đã không còn làm cho những hạt đậu hứng khởi nhảy sang cái chén bên cạnh như lúc trước. Bà lão vừa tụng niệm mà nước mắt cứ tuôn rơi, bà thầm tiếc cho công trình tu luyện hơn ba mươi năm như trôi theo dòng nước vì đã đọc sai câu thần chú.

Nhà sư đi được một đỗi xa, ông ngoái đầu nhìn lại thì thấy căn nhà của bà lão không còn hào quang chói sáng. Bây giờ túp lều tranh hiện hình dột nát mà lại âm u buồn bã. Nhà sư giật mình và nghĩ rằng chính ông đã làm hại người Phật tử này không còn tập trung được tư tưởng như lúc trước. Ông vội vã trở lại túp lều tranh và nói với bà lão rằng :
- Lúc nãy ta chỉ đùa với bà thôi, câu thần chú của bà tụng mới thật là đúng.
- Nhưng tại sao sư phụ lại dối gạt tôi như vậy ?
- Ta muốn thử xem lòng thành kính của bà đối với Tam Bảo như thế nào vậy thôi. Từ nay về sau bà cứ tiếp tục tụng niệm y như cũ là phải phép rồi.
- Xin tạ ơn Đức Phật, vậy mà con cứ tưởng rằng công lao 30 năm tụng niệm đã trôi theo dòng nước, xin đa tạ sư phụ chỉ bày.

Sau khi nhà sư ra đi, bà lão lại tiếp tục công việc tụng niệm, mỗi một câu Án Ma Ni Bát Di Xanh được niệm ra thì tâm hồn bà rộn rã tươi vui và một hạt đậu tự động nhảy sang cái chén bên cạnh.
Nhà sư đi lên đến đỉnh núi, ông ngoái đầu nhìn trở lại thì thấy hào quang phát ra từ túp lều tranh của bà lão đã làm sáng rực cả một góc trời.
♥♥♥
Án Ma Ni Bát Di Hồng

http://dbc.dharmakara.net/img/OmManiPadmeHum.gif

Trên đây là một câu chuyện đã được lưu truyền rất rộng rãi trong thế giới Phật Giáo, dù đã có sửa đổi lại một vài chi tiết nhỏ. Câu chuyện này, vô cùng cảm động. Cảm động vì tấm lòng thành kính của bà lão đối với Tam Bảo. Câu chuyện này nói lên rằng Âm điệu của thần chú tuy rất quan trọng, thế nhưng lòng thành kính, sự tín ngưỡng, và ý chí chân thành trong lúc niệm thần chú còn quan trọng hơn nhiều.
Thanh âm trầm hùng, trang nghiêm, đơn thuần, thanh tịnh của Luc Tự Đại Minh đó.. Có thể nói rằng trên thế gian không có một thanh âm nào dõng dạc và tràn đầy quyền năng như câu thần chú này(st)

nhachoaloiviet
26-01-2012, 10:46 AM
Dòng chữ Phạn đẹp quá bác Lâm. Phải save lại để khi nào đi xăm hihi

nhachoaloiviet
26-01-2012, 11:57 AM
Sau khi đọc câu chuyện này của bác Lâm Đệ,em lại nhớ đến câu nói nổi tiếng của một nhà nghiên cứu ngôn ngữ : "Ngôn ngữ không phải là tri thức - ngôn ngữ là thói quen". Đúng như thông điệp của câu chuyện, ngôn ngữ chỉ là thói quen chung của một cộng đồng, một dân tộc. Vậy nên ngôn ngữ không cần chính xác đến từng tý một, mà chỉ cần tâm con người thành khẩn với chính mình thì sẽ hóa nhiệm màu.

Phật Giáo tuy không phải là tôn giáo có đông đảo tín đồ như các tôn giáo khác nhưng Phật Giáo là một tôn giáo rất dịu dàng và bao dung. Phật Giáo không gò bó ý thức hệ của con người, không khắt khe cực đoan như đạo Hồi, không viển vông như đạo Thiên Chúa mà Phật Giáo hướng con người tự tìm thấy lối thoát riêng cho tâm hồn của mình theo cách riêng của mỗi người....Trong khi các tôn giáo khác đè nặng tính độc tài vào vị chúa trời duy nhất và tối cao của họ thì Phật Giáo lại ung dung khẳng định : Phật tại Tâm! Phật chính là tinh hoa của cái thiện Tâm trong loài người bồi đắp đúc kết qua mỗi kiếp người ....

kt22027
26-01-2012, 02:25 PM
Đọc bài này nhớ chuyện xưa khi tôi còn nhỏ xíu, vì sau nhà nội tôi có cửa sang sân sau chùa, lúc bé tôi thường qua đó hái trộm trái cây và có lúc bị sư ông bắt quì gối.

Tôi có quen một chú tiểu, rất thân thiết và tôi thường rũ chú đi ăn hột vịt lộn! Tôi nhớ nhất là bài thần chú chú tiểu dạy tôi để đọc khi sợ ma. Lúc đó chưa biết chữ nhưng tôi vì không muốn sợ ma nên rất chăm chú học. Nhiệm màu thay, thần chú này giúp tôi lớn lên chưa hề sợ ma, trong đám nhóc tôi la đứa gan nhất nhưng bọn nhóc khác đâu có biết là tôi có bí quyết là đọc thần chú!

Lâu rồi nhưng tôi vẫn nhớ, tuy không biết là thần chú gì, nhưng rất hiệu nghiệm, tôi biết là chắc chắn có sai sót, nhờ bác Lâm và các Phật tử khác thêm vào cho chính xác

Khể thủ qui y tô tất đế
Đầu diện đãnh lể thất cu chi
Ngả kim xưng tán đại chuẩn đề
Di nguyện từ bi thùy gia hộ
Nam mô đát đa nẩm tam niệu tam bồ đề
Cu chi nẩm đát điệt tha
Án chiết lệ chủ lệ chuẩn đề
Ta bà ha

kt22027
26-01-2012, 02:38 PM
Dòng chữ Phạn đẹp quá bác Lâm. Phải save lại để khi nào đi xăm hihi

Lúc xem Mê Kong Ký Sự có đoạn nói về Phật Giáo Tây Tạng. Phải phục người Tạng có đức tin quá mạnh. Hình như Án Ma Ni Bát Di Hồng được viết 2 cách hoàng toàn khác nhau tuy cả hai đều là chữ Phạn, nếu bác muốn xăm thì nhớ sưu tầm cho đủ bộ ;)

nhachoaloiviet
26-01-2012, 07:24 PM
Vâng em cũng láng máng là có Bắc Phạn và Nam Phạn. Nhưng không cần cả hai hehe, em chọn cái của bác Lâm Đệ post !

Lâm Đệ
27-01-2012, 03:07 AM
Phật Giáo Tây Tạng và Truyền Thừa Đạt-Lai Lạt-ma:

Khi nhắc đến Tây Tạng thường sẽ gợi nhớ cho người đọc về hình ảnh của một đất nước đầy màu sắc thần bí huyền hoặc. Một trong những nguyên do của sự kiện này là vì vị trí địa lý và truyền thống tôn giáo đặc sắc của xứ Tây Tạng.

Đây là vùng đất có độ cao trung bình trên 4200m thuộc về dãy núi Hymalaya lạnh lẽo ở giữa Ấn Độ và Trung Hoa. Với vị trị địa lý hiểm trở, mãi đến thế kỉ 18 xứ Tây Tạng vẫn còn tương đối cô lập so với thế giới bên ngoài và do đó người dân bản địa có thể giữ được truyền thống văn hóa đặc thù riêng của vùng đất này. Do có chịu ảnh hưởng của hai nền văn hóa Ấn-Trung nên các phong tục tập quán sống của người Tây Tạng xưa rất đặc biệt vừa pha trộn sắc thái đa thần của Bà-la-môn giáo, Phật giáo từ Ấn Độ và nhiều tập quán du nhập từ Trung hoa.(st)

Phần khác quan trọng hơn, đây là nơi mà hơn 99% người dân đều theo Phật giáo Đại Thừa, đặc biệt là Mật tông hay còn gọi là Kim Cương thừa. Về triết lý thì giáo lý Trung Quán truyền lại từ bồ tát Long thọ và các đệ tử của Ngài được xem như là cốt lõi giáo lý Phật giáo ở đây, nhưng với một quan điểm thực hành đặc thù. Người theo bộ phái Kim Cương Thừa chú trọng hai khía cạnh tu học chính đó là Phương Tiện vàTrí Huệ. Phương tiện tu học Mật tông là một trong những nét độc đáo mà không bộ phái Phật giáo khác nào có được. Bên trong Mật thừa còn có nhiều bộ phái nhỏ; tựu trung giáo lý có khoảng 4 lớp nguyên lý cơ bản. Lớp nguyên lý tu học cao nhất được gọi là “Mật tông Du-già Tối Thượng “ (Anuttarayogatantra). Nguyên lý này bao gồm cả các thực hành thiền định sử dụng nhiều yếu tố tâm lý, như là việc hình tượng hóa các kinh (mạch) năng lực của thân thể, các năng lực luân chuyển trong các kinh mạch, ‘các gìọt vi tế’ vân vân. Những yếu tố tâm lý này có tác động khai mở các năng lực tiềm tàng bên trong thân tâm nhằm giúp hành giả tu học được nhanh hơn và tùy trường hợp còn có thể đạt tới một số năng lực siêu nhiên khác (như là năng lực tự soi rọi được các tiền kiếp). Một số phương tiện khá nổi tiếng của Mật tông đã được nhiều người biết đến là: Mật chú (các thần chú), Thủ Ấn (hay bắt ấn trên tay), và một kĩ thuật đặc sắc đầy tính nghệ thuật là Mạn-đà-la. Để bảo đảm được sự tu học thành công và tránh các hậu quả do việc tu tập sai lầm, phần nhiều các phương tiện tu học học này và nhiều kinh văn đặc thù chỉ được truyền dạy trực tiếp từ một đại sư. Tên gọi Mật tông có lẽ cũng là do từ đây mà ra. Điều này có thể là nguyên do chính tạo nên tính “huyền bí” ở Tây Tạng.

Khi đề cập đến việc thực hành Mật tông, đức Đạt-lai Lạt-ma 14, người được xem có vị trí tối cao trong Cách Lỗ Phái, giáo phái lớn nhất thuộc Mật tông, đã nhấn mạnh hai đặc tính cơ bản nhất của Đại thừa (từ tác phẩm “Tứ Diệu Đế” xuất bản năm 1997 — chương Đạo Đế – phần Lộ Trình Kim Cương thừa ):

“…trong tất các các loại thiền định thì chìa khóa luôn luôn là đạt được bồ đề tâm và trực giác tính không a. Thiếu hai nhân tố này, không có cái nào trong những điều vừa kể có thể xem xét là các thực hành Phật giáo.


Bây giờ, ta hãy chuyển sang tìm hiểu sơ lược về truyền thống lựa chọn các vị Đạt-lai Lạt-ma. Ở Tây Tạng các vị Đạt-lai Lạt-ma được tin là đức Quán Thế Âm Bồ Tát tái sinh để độ chúng sinh. Theo từ điển bách khoa mở bằng Anh ngữ (en.wikipedia.org) thì dòng tái sinh này được truy cứu là có từ 1931. Các vị Đạt-lai Lạt-ma đều thuộc về trường phái Phật giáo Gelug (Cách Lỗ Phái)

Kể từ khi có danh hiệu Ban-thiền Lạt-ma, thì vị này giữ nhiệm vụ phát hiện hóa thân của đức Đạt-lai Lạt-ma tái sinh, và ngược lại, đức Đạt-lai Lạt-ma sẽ là người quyết định lựa chọn ai là vị Ban-thiền Lạt-ma (tái sinh) kế tục.

Sẽ là một thiếu sót nếu không giới thiệu sơ lược về trường phái của các vị Đạt-lai Lạt-ma. Gelug hay còn gọi là Cách-lỗ phái được sáng lập từ ngài Tsongkhapa (Tông-khách-ba 1357-1419) một đại sư người Tây Tạng đã nhấn mạnh nguyên lý Đại thừa về từ bi vô lượng. Ngài đã kết hợp sự giác ngộ trực tiếp về tính không của hai vị Bồ tát Long Thọ (thế kỉ thứ 2) và Nguyệt Xứng (thế kỉ thứ 7) để giảng dạy về giáo lí Trung Quán (Madhyamaka). Cách-lỗ phái phát triển phương cách để giác ngộ tính không thông qua thiền định và các phương tiện tu học quan trọng nhất là kết hợp thiền định với các thực hành Mật tông như đã đề cập.

Chữ gelug có nghĩa là “tông phái của các hiền nhân” trong khi đó chữ “Cách-lỗ” là cách đọc phiên âm của chữ “Gelug”.

Chữ Đạt-lai có gốc từ tiếng Mông Cổ có nghĩa là biển lớn, chữ Lạt-ma là chữ Tây Tạng dùng để chỉ các đạo sư. Chữ “Đạt-lai Lạt-ma” được hiểu như là một người có trí trí huệ sâu xa như biển. Danh hiệu này nguyên được Hoàng Tử Mông Cổ phong cho ngài Sonam Gyatso trong năm 1578 b , tức là vị Đạt-lai Lạt-ma thứ 3 tái sinh từ hai vị thứ nhất và thứ nhì.

Kể từ đời Đạt-lai Lạt-ma thứ 5, lúc đó tên là Losang Gyatso, đã ban danh hiệu Ban-thiền Lạt-ma cho ngài Lobsang Choekyi Gyaltsen. Kể từ đó, danh hiệu này được các dành cho các hóa thân tái sinh của vị Ban-thiền Lạt-ma trước đó.

Chữ Ban-thiền (Panchen) là chữ ghép bởi hai từ “Pandita” và “Chenpo”. Padita là chữ Phạn có nghĩa là “học giả” trong khi chữ “Chenpo” trong Tạng ngữ có nghĩa là “vĩ đại”(st)

Chữ kí Đức DalaiLama

http://vietsciences.free.fr/biographie/nhanvatdacbiet/images/dalailama-sign.jpg

roamingwind
27-01-2012, 10:28 AM
Khể thủ qui y tô tất đế
Đầu diện đãnh lể thất cu chi
Ngả kim xưng tán đại chuẩn đề
Di nguyện từ bi thùy gia hộ
Nam mô đát đa nẩm tam niệu tam bồ đề
Cu chi nẩm đát điệt tha
Án chiết lệ chủ lệ chuẩn đề
Ta bà ha

Vừa đọc thần chú vừa nhìn avatar của KT.
Không biết thần chú nào linh nghiệm hơn !! =P~

kt22027
15-02-2012, 08:47 AM
Vừa đọc thần chú vừa nhìn avatar của KT.
Không biết thần chú nào linh nghiệm hơn !! =P~

Cả hai đều tốt, một cái trị ma, một cái trị trầm cảm ;)

kymoc
15-02-2012, 10:22 AM
Cả hai đều tốt, một cái trị ma, một cái trị trầm cảm ;)

Một cái kéo 12h về 6h còn một cái kéo 18h lên 0h :))

roamingwind
15-02-2012, 10:40 AM
Hôm nay ngày Valentine. Chiều về tôi ghé một tiệm bông. Đậu xe vào thấy một hàng dài đám đàn ông con trai đủ mọi sắc tộc màu da đứng xếp hàng mua bông. Tình yêu
không biên giới (hay bà-xã/người-yêu giận không biên giới?). Giá cả không nhìn cũng biết
là từ trên trời phán xuống. Thấy hàng dài quá nản tôi quay về, nhất định không tiếp tay
cho sự thương mại hóa tình cảm thế này (tự bào chửa cho sự làm biếng và keo kiệt của
mình).

Tối nay sẽ không có thần chú nào cứu nổi tôi :) .

6789
15-02-2012, 10:44 AM
Hôm nay ngày Valentine. Chiều về tôi ghé một tiệm bông. Đậu xe vào thấy một hàng dài đám đàn ông con trai đủ mọi sắc tộc màu da đứng xếp hàng mua bông. Tình yêu
không biên giới (hay bà-xã/người-yêu giận không biên giới?). Giá cả không nhìn cũng biết
là từ trên trời phán xuống. Thấy hàng dài quá nản tôi quay về, nhất định không tiếp tay
cho sự thương mại hóa tình cảm thế này (tự bào chửa cho sự làm biếng và keo kiệt của
mình).

Tối nay sẽ không có thần chú nào cứu nổi tôi :) .

Có 1 loại Bông sẽ làm người ấy (bà xã/người yêu) thích ngay lập tức :))....Bác tự tìm hiểu đi nhé :P

nhachoaloiviet
15-02-2012, 11:24 AM
Hoa ư? Bất quá cũng là bộ phận sinh sản của thực vật thôi , làm sao lại tượng trưng cho T.Y được chứ hihi( tặng bác nào ko muốn bị mấy em bán hoa trảm tấu )

Guava
15-02-2012, 11:26 AM
Hoa Kim Nguyên

kt22027
15-02-2012, 11:31 AM
Một cái kéo 12h về 6h còn một cái kéo 18h lên 0h :))


Có 1 loại Bông sẽ làm người ấy (bà xã/người yêu) thích ngay lập tức :))....Bác tự tìm hiểu đi nhé :P



Tối nay sẽ không có thần chú nào cứu nổi tôi :) .

Dựa vào bác Kymoc và bác 6789, tôi nghĩ bác roamingwind khỏi phải lo. Hoa 10 giờ sẽ giúp bác thoát hiểm tối nay, không cần thần chú nào hêt!

kt22027
15-02-2012, 11:51 AM
Hoa ư? Bất quá cũng là bộ phận sinh sản của thực vật thôi , làm sao lại tượng trưng cho T.Y được chứ hihi( tặng bác nào ko muốn bị mấy em bán hoa trảm tấu )

Đề tài hoa và tình yêu thấy vậy mà không đơn giản chút nào bác hả? Tôi cũng nghĩ như bác nhưng mấy cô có bao giờ đồng ý đâu? Nhưng cũng ok mà, vui cửa vui nhà là trên hết ;) về mặt này hoa giúp rất nhiều anh khỏi phải ngủ phòng khách ;)

deepsky
15-02-2012, 12:28 PM
CÂU THẦN CHÚ: ÁN MA NI BÁT RỊ HỒNG/HỒNG RỊ MA NI ÁN/ÁN MA NI. Khi cầu ngón cái chập vào ngón giữa nhé! Không biết có chính xác không? :d