PDA

View Full Version : Nhớ bố



Lâm Đệ
19-06-2012, 12:26 PM
Người Mỹ có thể có sáng kiến dành ngày chủ nhật thứ ba của tháng Sáu để làm ngày của những người cha, Father's Day, nhưng điều đó không có nghĩa là người Mỹ thương cha của họ hơn chúng ta thương yêu các ông bố của chúng ta.

Trái lại, có thể chúng ta thương yêu các ông bố nhiều hơn người Mỹ là đằng khác.

Người Mỹ, chỉ có trong ngày chủ nhật thứ ba của tháng sáu mới dành ra để nhớ về người cha, nghĩ về người đàn ông cho chúng ta một nửa mầm sống, để các hãng bán thiệp, ca vát, eau de cologne, sơ mi... gia tăng được số bán, và ngày Father's Day ở Mỹ cũng chỉ có từ hơn một trăm năm nay, và được tổng thống Mỹ ký một tuyên cáo nhìn nhận chính thức từ năm 1966 và cử hành mỗi năm từ năm 1971.

Trong khi với chúng ta, ngày nào cũng là ngày của cha, và người cha được nhắc, một cách đầy lo sợ cũng như một cách đầy lăng mạ không biết bao nhiêu lần mỗi ngày.

Nhắc nhiều như vậy thì người cha phải ở thường xuyên trong đầu chúng ta, ở chóp lưỡi, đầu môi của chúng ta mỗi giây mỗi phút trong những lúc thức tỉnh của chúng ta. Mà như thế, thì chúng ta tưởng nhớ, nghĩ về người cha của chúng ta cũng như của người khác nhiều hơn, thường hơn là người Mỹ, và có thể còn cả các dân tộc khác nữa mà chúng ta không biết tới mà thôi.

Những câu hô thán bầy tỏ ngạc nhiên hay lo sợ, e những chuyện không may xẩy ra cho người cha, hay cho chính mình để không còn dịp chung sống với người cha là những câu chúng ta nghĩ, nói ra, thốt lên mỗi ngày không biết bao nhiêu lần.

"Bỏ cha," "bỏ bố," "chết cha," "thấy cha..." được dùng ở đầu những câu bầy tỏ những lo lắng, ngạc nhiên như ở trên.

"Bỏ cha, bỏ bố " là chết, không còn được ở với cha, với bố nữa. "Đánh bỏ bố nó đi" nghĩa là đánh cho nó chết, cho nó không còn được sống với bố nó nữa. Rõ ràng là một lời hăm dọa, cầu mong những bất hạnh lớn nhất xẩy ra cho phía bên kia.

"Chết cha" là mong cho thân sinh của phía bên kia chết, biến phía bên kia thành một đứa con côi cút khổ đau. Con có cha như nhà có nóc. Cầu mong cho cha đối phương chết là cầu mong cho nó bị toàn những bất hạnh giáng xuống. Trong trường hợp khác như khi nói "chết cha, stock lại xuống nữa rồi!" có nghĩa là lo sợ vì một việc không may, không tốt đẹp có thể xẩy ra.

"Thấy cha" là cha nó chết, làm cho nó khổ, cho nó bỏ mạng để nó xuống âm phủ gặp cha nó.

Khi nói "đau thấy cha," hay "đau thấy tía" thì có nghĩa là đau lắm, cha chết rồi, còn chạy xuống cõi âm gặp cha để than thở. "Sợ thấy cha" có nghĩa là sợ lắm.

"Thấy cha mày nghe mày" là một câu hăm dọa, với một nửa câu được dấu đi, đáng lẽ phải nói đầy đủ là "Tao đánh cho mày thấy cha mày nghe mày", nghĩa là đánh đau lắm, đến nỗi có thể bỏ mạng

Nhiều khi, không vì lo lắng, người cha cũng được nhắc đến như trong câu hát, "... Chết cha, con ma nào đây, thằng Tây chết liền, thằn lằn cụt đuôi..."

Người cha cũng thường được nhắc đến trong những trường hợp khác như khi nói câu "bố bảo cũng không dám làm." Đây là một cách nói lên lòng tôn kính dành cho người cha, người chúng ta luôn luôn nghe lời, vâng lệnh. Việc phải khó lắm, nguy hiểm lắm người ta mới đành phải trái lời cha. Tuy trái lời, nhưng lòng tôn trọng vẫn còn. Trái lời là vì nguy hiểm hay đe dọa quá lớn mà thôi.

Người Mỹ cũng không bao giờ có một trò chơi hào hứng bằng chúng ta. Bao nhiêu người trong chúng ta thoát khỏi nỗi khổ đau khi bị những tên bạn quái ác biết được tên bố và giờ ra chơi cứ lôi tên người đàn ông chúng ta yêu quí đó ra... nói nhẹ thôi khi đi qua mặt chúng ta? Chỉ ở Việt Nam ngày truớc mới có trò chơi độc ác làm cho bao nhiêu đứa trẻ đau khổ suốt mấy năm trời ở những năm tiểu học.

Người Mỹ cũng không kiêng tên cha như chúng ta. Có ông bố tên là Bảo thì phải tránh cho bằng được những chữ đồng âm với "bảo" và chỉ thôi khi lớn lên và thấy được cái vô lý của nó.

Mỗi ngày, khi còn sống, còn thở, tôi sẽ nhớ người đàn ông ngày tôi còn bé hay cạ râu vào má tôi, tập cho tôi đi xe đạp, chở tôi bằng xe đạp đi ăn kem, cho tôi đi học đàn và học vẽ, người đã dậy cho tôi yêu sách vở, chữ nghĩa, thơ văn, viết lách... người nhiều lần tôi cũng đã làm buồn lòng không ít, người tôi bế lần cuối ra xe cứu thương để vào bệnh viện

Hôm nào tôi cũng nhớ ông vô cùng.(st)

nhachoaloiviet
19-06-2012, 01:57 PM
Những người cha thật đáng yêu. Người ta còn sáng tác ra một điệu khiêu vũ để ca ngợi những người cha của mình, và còn nhắc lại 3 lần hihi

Minh Ngọc
19-06-2012, 02:09 PM
Bọn Doanh Nghiệp toàn loại cáo già nên khi thành lập chúng phải "Bố Cáo"
Chính quyền vốn là cha thiên hạ nên phải "Ban bố".
Đánh cờ thì đánh cuộc là quan trọng nhất phải gọi nó là "Bố Cuộc"

Minh Ngọc
19-06-2012, 02:13 PM
Các loài vật đều là con hoang trừ con khỉ.
Bởi vì chỉ thấy nói: " Bố khỉ"
Chứ không hề có bố gà, bố lợn, bố chó, bố mèo....... bao giờ.

Minh Ngọc
19-06-2012, 02:14 PM
Có một loài rất được kính trọng nên được gọi là bố những hai lần.
Đó là con Ba Ba.

laototphilao
19-06-2012, 02:43 PM
Bài này hơi vô duyên quá, em chê! Hồi trước các cụ những người sau "Quân, Sư, Phụ" là những người đáng kính không thể lấy ra làm trò đùa được, bây giờ tuy thay đổi nhưng em thấy vẫn không ổn khi lấy những người như Thầy giáo, cha đẻ ra làm trò đùa.

laototphilao
19-06-2012, 03:15 PM
Mình có thể nghĩ bác Lâm đưa bài này ra có tính chất mở để test comment, hy vọgn là vậy.
- nếu đúng vậy, các bác cũng nên soi kỹ rồi hẵng vào bốt bài, em là người hết sức bình thường được học hành có khi ít hơn các bác nhưng đọc cũng không chấp nhận được
- Nếu chỉ là bài trên quán cóc vỉa hè, em góp ý bác cũng kiểm tra nội dung 1 chút, trên này nhiều người đọc, Không riêng gì bác ở nước ngoài mà có gần 3 triệu bà con hải ngoại bên đó, tất nhiên mỗi người một hoàn cảnh, xuất thân trong gia đình thế nào?

Vài lời góp ý có gì bác cứ PM vào hòm thư em phongvutien@gmail.com

123456
19-06-2012, 04:35 PM
bác laototphilao hình như hơi nhầm lẫn.đây ko phải là trò đùa,người cha ở VN ko đc tôn trọng do chính văn hóa của người VN (đem tên bố người ta ra để réo,các câu lóng thường chêm "cha,mẹ" vào)

chính cái văn hóa ko đc "tôn trọng" đó,nên người Việt luôn nhạy cảm với những câu nói vô tình hay hữu ý ,chỉ cần "chạm"húy chút (chứ chưa phạm nhé) là ta đã chột dạ "nó réo cha mình ra đây mà"

đừng quên thói quen của người VN (ko biết các nước khác có thế ko?) là khi chửi nhau hay lôi phụ,mẫu đối phương ra chửi.có khi chưa thỏa người ta còn réo cả tổ tông vài đời ra mà xỉ vả mới hả dạ.bởi chính cái thói quen văn hóa xấu ấy,mà ta mới luôn cảm thấy ba má mình ko được tôn trọng.vì văn hóa của ta vốn có tôn trọng cha mẹ của chúng ta đâu

bài viết thực tế,chứ ko phải trò đùa bác laotot ah :)

Kiem_Nhat
19-06-2012, 06:07 PM
Năm con gái tôi 2 tuổi, mẹ nó đã ra đi (vì lý do riêng). Cháu nói với tôi: "cha ơi, con ở với cha hay với mẹ cũng được"; Đánh độ suốt mấy năm trời khắp Sài gòn và đi các tỉnh, thành lân cận (Đồng Nai, Bình Dương, Long An, An Giang...), kiếm tiền nuôi nó. (Một thằng đàn ông mang theo đưa bé, đi đánh độ nhiều nơi, hình ảnh nheo nhóc đó, chắc nhiều anh em còn nhớ...). Mịa kiếp! Chẳng sao cả, làm cha rồi, con mình cần sữa, thế thôi! Mấy năm sau, con chưa vào lớp 1, phó tổng một chi nhánh lớn, chẳng sao cả, con mình có sữa nhiều hơn. Lần cuối, nghe giọng con qua điện thoại: "Cha! Con muốn về Sài gòn, con muốn về sống với cha. Ở đây, con không được đi học, phải chơi với mấy đứa trẻ nheo nhóc...", nghe tiếng bụp, tiếng chằng...loáng thoáng qua điện thoại"...mẹ buông con ra, con đang nói chuyện với cha...", từ đó điện thoại tắt ngóm. Người cha biến thành "con thú lồng lộn".

Con phố Tôn Đức Thắng nhộn nhịp, sầm uất. Trong ngôi nhà nhỏ (khoảng 10m vuông, 4 tầng lầu), nằm ở góc khuất. Người đàn ông già tâm sự với thằng con trai lớn, mới ở xa về: "...Ngày xưa, cha đi học ở Trung Quốc, về tham gia đội "đặc biệt" đóng ở FK6, địa phận LA, ...phần lớn bạn bè trong đơn vị đã hy sinh hết...". Nó ngồi uống trà và hút thuốc cùng cha tới gần nửa đêm, lâu lâu chạy lên đắp lại mền cho đứa bé gái. Con bé con vẫn say sưa ngủ trên tầng tư, nó còn quá nhỏ để cảm nhận cuộc sống!. Sớm hôm sau, hai người cha dậy sớm uống trà tiếp, con bé con vẫn ngủ. Người đàn ông lớn tuổi nói: "Con cứ thu xếp cho cha khoảng hai triệu một tháng, cha giờ cũng không còn nhận lương hưu vì đã nhận một lần rồi, cô con nói vì mấy cha con, ông cháu về ở với nhau nên phải tự lo...". Vì mùa lạnh ở đây, nên nó mang theo con gái về miền Nam trốn rét.

Cha là như vậy đó, theo cảm nhận của mỗi người con, mỗi người cha, và mỗi hoàn cảnh của từng cá nhân.

P/s: Cám ơn các bạn, "tâm sự đời tôi" có vậy mà vẫn..."biết rồi, khổ lắm, nói mãi..."