View Full Version : "Chuyện" nhặt
toan2324
12-07-2012, 10:56 AM
Hôm trước vào facebook tự dưng lại thấy bài của ông bạn sống cạnh nhà. Đọc xong thấy cũng có chút gì đó đáng để suy nghĩ :suynghi1 .
Tập làm người nhà quê
Người quê - Người phố.
Cho đến bây giờ, Chich cũng chưa thể xác định được khái niệm nào đang gắn với mình: “Người thành phố” hay “Người nhà quê”?
Nói Chich là người thành phố thì cũng chả phải vì Chich sinh ra ở quê, bố mẹ Chich, ông bà Chich, họ hàng Chich đều là người nhà quê. Chich lớn lên dưới những cây mít, những đống rơm, những mùi của đồng ruộng.
Nói Chich là người nhà quê chắc nhiều người cũng không đồng ý vì Chich đang sống trên thành phố. Đang có trong mình những cái lạnh lùng, vô cảm của người thành phố. Hàng ngày Chich đi làm như một cỗ máy, vẫn hít đều bụi và khói xăng. Cũng đã quen với cảnh tắc đường, quen với ồn ào, xô bồ, vội vã, lố lăng và cũng đã học được một chút cái cách để mình trở nên sang trọng, lịch sự trước mắt mọi người.
Bước chân theo bố mẹ lên thành phố từ hồi 3 tuổi, suốt thời gian Chich sống ở cái nơi xe cộ tấp nập, nhà cửa san sát đó, Chich chỉ thấy người ta tập làm “người thành phố”, cấm có thấy ai tập làm “người nhà quê” bao giờ.
Tập thành người phố
Chich đã chứng kiến đủ kiểu tập làm người thành phố của đủ kiểu người. Bắt đầu từ thời sinh viên. Nếu ai tinh ý một chút sẽ thấy những cô sinh viên của năm thứ nhất khác rất nhiều so với những bà chị năm thứ ba, thứ tư.
Họ khác từ vẻ bên ngoài, khác màu tóc, khác quần áo. Tập làm người thành phố, có nghĩa là họ sẽ về quê thưa đi. Bắt đầu nhìn chính mẹ mình bằng con mắt xa lạ dần. Khó tin, nhưng có thật đấy.
Chich có biết hai chị em nhà nọ. Lên thành phố được 4 năm, mà khi về quê họ không dám vào WC của nhà mình vì chê nó hôi thối. Cứ mỗi lần về quê là hai chị em lại sang nhà cô chị hang xóm “hái hoa” hay “đi vũ trụ” nhờ. Bố mẹ cố lắm cũng không thể xây được WC tự hoại vì tiền còn để nuôi hai cô ăn học trên phố. “Người thành phố” sạch quá. Mỉa mai thay!
Lại có những kẻ muốn mình là “người thành phố” mà cố tình quên đi nguồn gốc của mình. Có những kẻ chật vật “mò mặt” ra thành phố, sống trong khu nhà trọ thấp lè tè của những người nhập cư mà khi về quê, họ huênh hoang không tưởng. Ở thành phố có đói vàng mắt ra nhưng khi từ thành phố về, cũng phải quần nọ, áo kia, phải mượn cho đủ bộ về khoe mẽ với người làng.
Họ ném những cái nhìn dè bửu, những cái cười nửa miệng, những cái nhăn mặt khó chịu vào chính nơi họ đã sinh ra. Họ nghĩ họ là “người thành phố” mà! Họ kể về những phố nọ, ngõ kia trên thành phố. Họ kể về những bữa nhậu hàng triệu bạc. Họ bắt đầu so sánh từ ăn, mặc, ở đến chuyện đi tiểu tiện. Và, trong bất cứ ví dụ so sánh nào, họ cũng không quên nói vài câu tôn vinh “người thành phố”.
Tập làm “người thành phố” là bắt đầu tập đối phó với những gian xảo, lừa lọc. Đối phó xong biết gian xảo và lừa lọc là vừa.
Tập làm “người thành phố” là bắt đầu tập cách vô cảm trước những chuyện của người khác. Chich thấy buồn lắm, buồn khi thấy khu tập thể nhà thằng bạn Chich, người ta sống với nhau sát vách mà không biết nhau. Hàng xóm có người mất mà sáng ra người ta vẫn đi làm, tối về vẫn nghe nhạc như thường ngày.
Tập làm “người thành phố” là phải biết nói ra các cụm từ “tham như nông dân” (trong khi bố họ là nông dân), “con nhà quê”, “hai lúa”... Tập làm “người thành phố” là phải biết tỏ thái độ lạ lẫm trước cái cuốc, cái cày, cái sàng, cái mẹt (thứ mà trước kia quá quen thuộc với họ), phải tập quên tát nước, gặt lúa, nhổ mạ (những việc mà trước đây, ngày nào họ cũng làm).
Giờ Chich đang ở điểm giao thoa “nửa quê, nửa tỉnh”, ‘giở ông, giở thằng”. Chich quyết định tập làm “người nhà quê” để sống tình cảm hơn, để thật thà, để chịu khó, để biết quý đồng tiền hơn. Chich sợ cái kiểu học đòi làm “người thành phố” lắm rồi.
Tập làm người thành phố là phải biết vô cảm!
123456
12-07-2012, 11:31 AM
tại sao người thành phố cứ phải bị gán cho những định kiến kiểu sống vô cảm,thích đồng tiền nhỉ :buon có phải vì cách thể hiện tình cảm của người thành phố ko bị cái thiếu thốn làm người khác cảm động nên người ta cố tình lờ đi chăng :buon
nói thật đọc mấy bài kiểu này nhàm vãi ra :buon con các ông các bà từ quê lên biến chất,là do ai? sao cứ phải đổ lỗi cho người thành phố :buon chúng tôi cũng phải đi học,đi làm.thu nhập của chúng tôi cao hơn 1 chút,chúng tôi diện 1 chút thì là lỗi của chúng tôi ah :buon các bạn đáng trách vì các bạn cố để giống chúng tôi,nhưng văn hóa,thẩm mỹ.... là đúc kết của cả 1 quá trình 2-3 chục năm chúng tôi sống ở môi trường thành phố mà thành.đâu phải sau 2-3 năm ít ỏi các bạn cọp py lại y chang,để rồi trở thành những phiên bản kệch cỡm thì là lỗi của chúng tôi ah? :buon nói thật người thành phố chúng tôi chả thích chơi cùng mấy người như thế, uh chúng tôi kiêu,chúng tôi chảnh đấy :buon có sao ko? :buon
trung_cadan
12-07-2012, 11:33 AM
Cứ comment đê , vụ này mợ thú , tối mợ rảnh mợ chém bão cho xem :D !!!
themgaidep
12-07-2012, 11:54 AM
Themgaidep cũng nhặt được 1 bài trên báo, sưu tầm lại để các bác đọc chơi. :nemgach:nemgach:nemgach
Ứng xử với người quê ra phố
- Người quê ra phố đôi khi mang theo những nếp sinh hoạt rất "dị" như khạc nhổ, cho chân bẩn lên giường, không tắt máy lạnh, ăn to nói lớn... Xử sự thế nào cho phải phép nhất khi có thể đó chính là người thân. Người trong cuộc và chuyên gia nói gì về việc này?
Bà Nguyễn Thị Thông (xã Ngư Lộc, tỉnh Thanh Hóa): Thói quen thì không thể bỏ ngay
Ở quê tôi việc khạc nhổ thậm chí là đi tiểu tiện ở ngoài sân, vườn là chuyện bình thường. Nếp sống đó trở thành thói quen từ rất lâu. Khi ra thành phố, tôi thực sự cảm thấy bí bách và không thoải mái chút nào. Khạc nhổ, đi vệ sinh đều phải vào một nơi nhất định. Nhà chỉ có mấy chục mét vuông ra ra, vào vào, nhiều khi muốn khạc nhổ cũng khó, thậm chí thò cổ ra đường nhổ nước bọt có khi cũng bị người đi đường người mắng nhiếc.
Tôi nghĩ việc khạc nhổ chẳng phải là hoàn toàn xấu. Ví dụ, khi tôi ở quê, nếu nhà có khách, tôi muốn khạc nhổ thì tôi sẽ lịch sự đi ra vườn, khạc xong thì vào, cũng giống như người thành phố đi vệ sinh thôi. Nhưng thói quen đó đem ra thành phố thì không hợp, bởi sự khác biệt về không gian sinh hoạt. Mà đã là thói quen thì không thể bỏ ngay tức khắc được.
http://bee.net.vn/dataimages/201112/original/images813173_1.jpg
Người quê ra phố đôi khi mang những nếp sinh hoạt không phù hợp. (Ảnh minh họa)
Anh Nguyễn Thanh Sơn (Văn Quán, Hà Nội): Người nhà quê "khó bảo"
Vợ chồng tôi vừa đón cô họ ở quê ra chơi chưa đầy một tuần lễ mà cảm thấy như bị tra tấn. Trước khi đi làm tôi đã dặn cô ấy khi đi ra ngoài phải đóng cửa cận thận, đi vệ sinh phải dội nước, lau bồn sạch sẽ thế mà khi đi làm về nhà cửa như nhà hoang, đồ đạc bầy ra bẩn nhơ nhuốc khắp nhà. Do máy điều hòa bật cả ngày, sử dụng quá tải nên khi tôi về nhà máy bốc mùi khét lẹt. Xấu hổ nhất là hôm có vợ chồng anh bạn cùng cơ quan đến chơi.
Lúc ngồi vào mâm, cô ấy hỏi chuyện họ tới tấp, không để cho họ nói câu gì. Vừa ăn vừa nói phùng má trợn mắt, bắn cả thức ăn vào họ. Vợ chồng tôi ngượng chín cả mặt, muốn chui luôn xuống đất lúc đó.
ThS ĐỗThị Hương Thảo (giảng viên bộ môn Cơ sở Văn hóa Việt Nam, trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội: Văn hóa kẻ chợ
Trong xã hội hiện nay có nhiều cách ứng xử khác nhau trước những hành động của người nhà quê khi ra thành thị. Chúng ta có thể phân chia thành 2 nhóm. Nhóm coi thường những thói quen xấu của người ở quê và nhóm cảm thông trước những thói quen xấu của họ. Nó phụ thuộc vào trình độ văn hóa của từng người, không phải ai cũng văn minh, lịch sự hiểu và thông cảm với những thói quen xấu của người ở quê. Trước những hành động mang phong cách đặc sệt của người nhà quê, ngay tại nhà mình như khạc nhổ, cho chân bẩn lên giường, không tắt máy lạnh, ăn to nói lớn... những người hiểu biết, biết cảm thông thì họ sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở.
Đối với những người thành phố biết thông cảm, khi có người ở quê ra chơi, chủ nhà sẽ dẫn họ đi một vòng quanh một lượt. Hướng dẫn họ cụ thể từng khu vực như nơi ăn nghỉ, vệ sinh... Có thể họ chưa biết sử dụng các thiết bị đắt tiền, hiện đại đó thì phải hướng dẫn tỉ mỉ cách sử dụng. Có thể một lần chưa được thì phải vài lần khắc sẽ quen và biết dùng. Nhưng rõ ràng không phải ai cũng có được suy nghĩ và ứng xử nhẹ nhàng như vậy.
Nhiều người ở phố "nửa mùa" mới ra phố đã có thái độ khinh thường, dè bỉu người ở quê. Tuy vậy cũng không thể khẳng định cứ người ở phố lâu thì họ văn minh, lịch sự hơn người mới ở quê ra phố sống mà quan trọng vẫn là cách ứng xử của mỗi người. Vì xét cho cùng về lịch sử văn hóa thì dù người nhà quê hay người sống ở thành thị đều từ người nông dân mà ra. Kể cả văn hóa Thăng Long cũng đều là văn hóa kẻ chợ nên có sự hội nhập và hòa tan.
Đức Lợi (Thực hiện)
laototphilao
12-07-2012, 12:07 PM
Cá nhân mình đánh giá bây giờ
- Người quê không còn quê nữa mất các bản chất tốt đẹp vốn có như thật thà, chất phác, tình đồng hương vv.. mà thêm vào đó là tính lọc lừa dối trá, hão danh học đòi
- Người Thành phố giờ kém văn minh hơn thời còn thuộc Pháp, đi ăn vừa đi vừa xỉa răng, ăn tục nói phét, Không đi về chiều sâu, có tiền không biết chơi, chơi các thú tầm thường rẻ tiền háo danh
Bản thân mình không để ý đến quê hay tỉnh gì hết trơn
Người nào đẳng cấp biết cư xử, có văn hóa, chơi đẹp là ok còn bye bye hết dù có ở đâu cũng vậy.
Về quê tán gái vớ vẩn trai làng uýnh chít :tldanh, sợ mỗi mấy bác "cà phê" chuyện này thoai, manh động không chịu nổi :tlmn :cuoihihi.
laototphilao
12-07-2012, 12:27 PM
Mình có thằng bạn quen, trúng chứng khoán mấy năm trước có tiền rước về nhà đủ thứ, thảm trải nhà, sinh bệnh nuôi cá cảnh cho hợp phong thủy, găn trên người nào Rolex hơn 10 ngàn $, giày ý gần ngàn, sơ mi ... ngồi uống diệu anh em nó khoe này nọ như lợn cưới cái ao mới, đú má nhìn con rolex thằng này đeo mình lướt qua phát biết ngay hàng đểu, sơ mi đồ tào, chơi thế chơi làm loz gì?
Có tý tiền nó đầu tư học mấy khóa Enlish, đầy tư con cái học đàn piano còn nói được
Đây suôt ngày gái mú toàn con bẩn tưởi, ăn mặc quần xung đột với áo từ mày sắc đến kích cỡ
Mà giờ nhiều người như vậy thế mới hay ke ke
themgaidep
12-07-2012, 12:45 PM
Về quê tán gái vớ vẩn trai làng uýnh chít :tldanh, sợ mỗi mấy bác "cà phê" chuyện này thoai, manh động không chịu nổi :tlmn :cuoihihi.
Chắc bác 6789 có nhiều kinh nghiệm xuơng máu vụ này rùi ha...:yup:yup:yup:yup:yup:yup
Mình có thằng bạn quen, trúng chứng khoán mấy năm trước có tiền rước về nhà đủ thứ, thảm trải nhà, sinh bệnh nuôi cá cảnh cho hợp phong thủy, găn trên người nào Rolex hơn 10 ngàn $, giày ý gần ngàn, sơ mi ... ngồi uống diệu anh em nó khoe này nọ như lợn cưới cái ao mới, đú má nhìn con rolex thằng này đeo mình lướt qua phát biết ngay hàng đểu, sơ mi đồ tào, chơi thế chơi làm loz gì?
Có tý tiền nó đầu tư học mấy khóa Enlish, đầy tư con cái học đàn piano còn nói được
Đây suôt ngày gái mú toàn con bẩn tưởi, ăn mặc quần xung đột với áo từ mày sắc đến kích cỡ
Mà giờ nhiều người như vậy thế mới hay ke ke
Thật ra cái này gọi là trưởng giả học làm sang thôi, mình có nghe câu này:" Buồn vui nhìn nét mặt, sang hèn coi cốt cách. Xem bói như vậy cho 100 người trúng cả trăm luôn" :dancing, học làm người sang giàu nó cần phải là 1 quá trình rất rất dài...:botay. Nếu địa vị mình bây giờ bỗng dưng giầu có cũng phải thay hết, "giầu đổi bạn, sang đổi vợ" mà :venhvao... Đang chân đất mắt toét thì cứ vàng ta chát đầy vào người, đang ăn mặc lòe loẹt thì sẽ đổi gu com lê cà vạt, búng thêm cái anh kính trắng cho cái mẹt đỡ gian ác như hai mợ 123456 và Jayjay, mặc đồ body trông dâm dật khậm khật như mợ Bakjen :tlhoanho...Chỉ để, cho nó soang thôi :venhvao
laototphilao
12-07-2012, 12:53 PM
Để nên đẳng cấp phải tích tụ qua nhiều đời, học ăn học nói học gói học mở, không phải tự nhiên học cái thành tài luôn được.
Nói như bác 6789 là để ý cốt cách chuẩn luôn
Người lấm la lấm lét, không dám nhìn thằng vào mặt người khác dù có trát vàng vào người vẫn nhận ra là xuất phát điểm y thế nào rồi
laototphilao
12-07-2012, 12:59 PM
Con hàng bakiej nhìn ngon đó bác 6789 to cao đen hơi hôi ke ke, đầm chắc máy cối, hôm đưa về Hải Phòng sao không thịt luôn đi
Con hàng bakiej nhìn ngon đó bác 6789 to cao đen hơi hôi ke ke, đầm chắc máy cối, hôm đưa về Hải Phòng sao không thịt luôn đi
Đã nói tý nữa thì "sút" được rùi mà...keke : xoatay
scholes
12-07-2012, 01:20 PM
Chắc bác 6789 có nhiều kinh nghiệm xuơng máu vụ này rùi ha...:yup:yup:yup:yup:yup:yup
Các bác có muốn nghe mấy chuyện này không , để lúc nào em kể cho , toàn chuyện thật 100% mà vui ra phết:leuleu1
jayjay
12-07-2012, 01:58 PM
@6789: ông Anh nhân thể má ngoái chân trái đá xoáy ngay em với Anh 123456,mà em trông có gian ác đâu mờ :)))
123456
12-07-2012, 02:35 PM
thím sáu nhìn đâu mà chả ra dâm với gian :lenlut toàn đem dạ thím đo lòng quân tở mờ :venhvao
themgaidep
12-07-2012, 03:17 PM
@6789
"Tay" 123456 không gian đâu, công nhận,... cả Jayjay nữa, cũng không gian bác ạ, mà chỉ .... thôi. :yup:yup:yup:yup:cuoideu:cuoideu:cuoideu:cuoideu
City_hunter
12-07-2012, 03:20 PM
Cái vụ cốt cách em có đề cập bên topic thanh niên phong độ rồi mờ , cái này trời ban với lại nếu luyện thì lâu công lắm , không phải cứ đắp $ vào người là ăn thua đâu ;)) .
Mịa , nhà hết gạo ra đường cứ phải xỉa răng tanh tách , thế cho nó VUÔNG :cuoihihi !!!
toan2324
13-07-2012, 02:37 PM
Truyện này xuất hiện lâu lắm rồi, hôm nay tự dưng ngồi đọc lại thấy hay hay:
https://lh4.googleusercontent.com/-mIhAJLYH26o/TtTd6mIVjbI/AAAAAAAAAmE/0PGEM-sC4qQ/s800/7187071242104574.jpg
Có một người bạn tôi thổ lộ, cô ấy yêu anh bạn trai suốt một năm, mà mới chỉ nắm tay, còn chưa hề hôn. Tôi hỏi cô bạn, thế giờ là năm nào, cô ấy trả lời là năm 2004. Cô ấy không còn trinh, cô ấy từng có bạn trai, nhưng cô ấy chấp nhận chỉ nắm tay người yêu mới suốt một năm, mà vẫn chưa vội hôn.
Từng có người bạn viết một bài, nói con trai thường nắm tay cô ấy lúc đi qua đường, lúc đi dạ hội, lúc đi xem phim ma ở rạp, và bảo cô, nắm tay hay không nắm tay rất quan trọng.
Tôi nhớ về khi còn yêu, những phút làm tôi cảm động nhất, đều có liên quan đến cái nắm tay.
Lần đầu tiên tôi nắm tay bạn trai trong mối tình đầu, tôi xấu hổ đến mức độ cứ cúi gằm xuống, hồi hộp lo lắng nên ra cả mồ hôi tay, dường như lúc đó là tuyên bố: “Chúng ta sẽ cùng bên nhau!”, và trái tim tôi đập vội vàng cuống quýt đến gần tắt cả thở.
Tôi rất thích người bạn trai lúc đó, khi đi đường, bước chân anh ấy rộng hơn vượt lên tôi, thì tay vẫn nhớ đưa về sau, lòng bàn tay hướng lên trên, ngầm nói với tôi rằng em ơi, đưa tay đây cho anh. Cái cảm giác đó êm ái lắm.
Tôi cũng thích lúc đi ăn cùng bạn bè, người yêu tôi lén nắm tay tôi dưới gầm bàn, và cả hai thậm chí không nhìn vào mắt nhau, mà qua hơi ấm lòng bàn tay anh ấy làm tôi hiểu rằng anh đang ở bên tôi.
Khi đi xe máy, anh ấy buông tay trái ra nắm lấy tay trái tôi, lúc lái ô tô, anh sẽ buông tay phải ra nắm lấy tay phải tôi. Tôi thích bàn tay rộng lớn của một người con trai, ngón tay dài, lòng bàn tay chắc chắn, để tôi cảm nhận được sức mạnh của anh, và yên tâm dựa vào trong vòng tay anh.
Mỗi lần mùa đông, tay người bạn trai là lò sưởi của riêng tôi, cho dù trời lạnh thế nào, cho dù là mười độ dưới không, tôi đều có hơi ấm của anh. Mà hơi nóng của lòng tay người con trai bạn yêu thường vừa đủ ấm, cho dù người con trai khác cũng có thân nhiệt như thế, thì bạn cũng chỉ quen với hơi ấm của người yêu thôi.
Khi chúng ta lớn lên, làm người trưởng thành, nhịp điệu của tình yêu trở nên vội vã hơn, và một cái nắm tay đã trở nên không còn nhiều ý nghĩa nữa, bạn có thể thấy một cái nắm tay sao dễ dàng, hoặc nó chả còn biểu lộ cái gì nữa. Khi chúng ta ở cạnh nam giới, có thể tất cả không còn bắt đầu bằng cầm tay nữa. Mà có thể tình yêu sẽ bắt đầu từ một cái hôn, hoặc là ta có thể làm tình với một người con trai, rồi mới yêu anh ta.
Hoặc thậm chí, cái gì cũng đã “trao” rồi, nhưng vẫn không hề yêu anh ta một chút nào.
Tôi cũng nghĩ đến rất nhiều người đàn ông, họ có thể đồng ý hôn một cô gái, làm tình với cô ta, nồng nhiệt như những tình nhân hạnh phúc nhất, thế nhưng chưa chắc anh ta đã chịu công khai nắm tay bạn trước đám đông.
Chúng ta đã bắt đầu quen với những quan hệ tình cảm phức tạp, quen dần cả những quan hệ quá sâu về xác thịt, nhưng chúng ta lại bỏ qua một cái nắm tay giản đơn. Hoặc có thể ta không bỏ qua, ta chỉ không coi nó là một cái gì quan trọng và cần thiết.
Tôi nghĩ, nắm tay hẳn rất đơn giản, nhưng nó chính là một thứ quan hệ xác thịt khó thực hiện nhất.
Chúng ta có thể dễ dãi nắm tay bất kỳ người nào, nhưng chúng ta không dễ dãi làm tình với bất kỳ người nào.
Ngược lại, chúng ta có thể rất dễ làm tình với một người nào đó, nhưng chúng ta lại rất khó nắm tay một cách giản dị và thiết tha với họ.
Tôi nhớ lại những người con trai đã yêu tôi, họ rất ít nắm tay tôi, và khi đi đường, đại đa số là tôi chủ động nắm lấy tay họ.
Họ vì là người chững chạc, trưởng thành, nên không còn bột phát và chủ động, tôi đã không bao giờ nói với họ rằng, tôi mong biết bao người yêu đưa tay dắt tôi trước, chủ động nói anh yêu em, chủ động nói anh trân trọng em biết bao, anh cần em biết bao. Mặc dù tôi là một cô gái rất tự tin năng động, nhưng tôi rất cần bạn trai chủ động, anh hãy cho tôi sức mạnh để tôi yêu anh đi.
Không lẽ nắm tay, nói yêu tôi lại khó khăn thế? Phụ nữ dù đã chững tuổi, hay còn thơ ngây, cái phụ nữ cần rất giản đơn.
Có nhiều khi trên đường về, những cái nắm tay của những đôi vợ chồng già đã làm tôi cảm động. Có bao nhiêu người trên thế giới già rồi, đi không nổi nữa, nhưng vẫn được một bàn tay nắm dìu đi chầm chậm? Trong cả cuộc đời này, đến khi bạn già, xấu xí, bệnh tật đầy, bước đi thập thễnh, anh ấy sẽ còn ở bên bạn nắm tay bạn chăng? Cho nên mỗi khi nhìn thấy những đôi vợ chồng già tôi thường mỉm cười, nhưng không ngăn được nước mắt thấm ướt mi.
Có người nói với tôi, làm tình xa cách hơn nắm tay. Tôi không hiểu, tôi nghĩ làm tình thì phải gần gũi hơn nắm tay chứ. Không phải chúng ta vẫn phân loại tình cảm theo thứ tự này: Nắm tay – ôm – hôn – âu yếm vuốt ve – làm tình. Rõ ràng làm tình chứng tỏ tình yêu sâu sắc hơn nắm tay chứ?
Không đâu.
Thật sự là không đâu.
Có những người làm tình trước, nắm tay sau. Cũng có người hôn trước, rồi mới cầm tay. Nếu sau đó chúng ta yêu nhau, thì thứ tự trên chẳng còn gì là quan trọng nữa. Nhưng bạn có phát hiện ra rằng, rất nhiều người họ muốn bí mật làm tình cùng bạn, nhưng lại không đồng ý nắm tay bạn giữa đám đông?
Mà những gì còn lại ngọt ngào trong trái tim người con gái, không hẳn là lúc làm tình, mà thường là lúc bạn trai nắm tay thật chặt, thật sát, khi dọc đường, khi trên xe, hoặc cái nắm tay ngay cả lúc đã ở trên giường. Như thể qua lòng tay ấm truyền cho mình cảm giác, anh ấy yêu chân thành.
Nếu một cái nắm tay có thể làm mình cảm động, nếu tình yêu có thể đơn giản như thế, thì có thể, cái nắm tay còn quan trọng hơn chuyện lên giường.
(Trang Hạ lược dịch)
Nắm tay à, được đấy... :khihonnhau
laototphilao
13-07-2012, 03:39 PM
Mấy con hàng đầu tuất óc quả quất chả biết chúng nó đi tây hay tàu ngày nào mà nói như đúng rồi, chắc gúc mấy tờ báo lá cải, Bọn tây mấy người mình biết cực kỳ thích tìm hiểu và thích nền văn hóa Việt, mấy cái tip văn hóa giả cầy nửa nạc mỡ nó tinh lắm coi là chán lập tức, student mỹ nó sống cũng nhân văn và sâu sắc bạn nào đọc cuốn Love story kể về đời sống tình yêu sinh viên mỹ sẽ biết cuốn best selers hồi trước sẽ rõ, giá trị truyền thống, gia đình vẫn được coi trọng. Cô gái trong truyện có tình yêu rất đẹp nàng thích mozart, yêu beatles và yêu một chàng có trái tem rộn mở, yêu đến lúc chết vì bệnh tật luôn vvv. Oliver người yêu nó mấy năm sau cũng chưa có tình yêu mới. Nay đọc bài éo gì bên box con hàng giả nhật mà bực hết cả người
BaKjen
13-07-2012, 04:39 PM
Con hàng bakiej nhìn ngon đó bác 6789 to cao đen hơi hôi ke ke, đầm chắc máy cối, hôm đưa về Hải Phòng sao không thịt luôn đi
Quả này ... đúng không thể đỡ được :botay:botay:botay
nhachoaloiviet
19-07-2012, 11:51 AM
Mẩu chuyện này thực ra không nhiều người hiểu được đạo lý của nó nếu chỉ qua kinh nghiệm yêu đương sơ sài:cuoihihi Phải nói là chuyện đáng xem và ngẫm
toan2324
07-08-2012, 10:13 AM
Dear chồng!
Từ ngày nhận chức thấm thoắt đã bảy năm, em luôn phấn đấu làm tròn thiên chức vai trò của một người vợ ba tháo vát, bốn sẵn sàng, lặn lội thân cò nếm đủ mùi cực khổ, chăm sóc anh không quản ngày đêm, nâng giấc anh, lo từng bữa ăn giấc ngủ, đón ý đoán trước những điều anh muốn, sẵn sàng thoả mãn mọi nhu cầu của anh…
Trên lĩnh vực tình cảm, em mang cho anh sự vỗ về chở che. Trong lĩnh vực chăn gối, em tặng anh niềm hoan lạc, cảm giác được yêu và được chiều chuộng. Thậm chí có lúc em còn như mẹ, cho anh mượn ngực để vùi đầu vào khóc! Em không được giám sát những việc anh làm, em chỉ được quyền ở nhà khổ sở chờ đợi, được đưa đón con, được chơi với con, được nấu cơm cho anh, giặt đồ, nằm sẵn cho chăn ấm lên, đó là những nghiệp vụ cơ bản của em… Tiền tới tay em chỉ đủ đi chợ, nhưng phải lo mọi chi tiêu trong nhà!
Một người vợ đúng nghĩa phải ân cần dịu dàng, còn phải bao dung thứ tha, phải sẵn sàng đợi hiệu lệnh của chồng để tắm rồi lên giường! Không được ghen khi nghe anh nhắc đến người con gái khác với vẻ thèm muốn ngưỡng mộ! Khi em mới nhận chức vợ, em không biết phải ứng xử thế nào, nên đã mấy lần phạm lỗi nghiệp vụ, đã dám ghen với anh mấy lần, cãi vã đòi treo cổ tự tử! Nên đã mấy lần em suýt bị anh sa thải, sau này khi em đã đảm bảo em không mắc sai lầm nữa, anh mới miễn cưỡng cho phép em tiếp tục tại vị, gọi là trạm tuyển dụng!
Nhưng… những ngày gần đây…
Em cứ băn khoăn trăn trở, cảm ơn anh đã cho em nhiều cơ hội, nhưng em không thích hợp với vị trí công tác này nữa. Vì thế em đề đạt nguyện vọng, xin anh cho em chuyển sang bộ phận nhân sự NGƯỜI TÌNH, em thấy anh thường cười nói với nhân viên của ban này, có tình có nghĩa với họ, thường mời họ đi ăn uống, yêu đương, lãng mạn, nên em thấy thèm được sang ban đấy làm việc!
Giờ giấc làm việc của họ rất linh hoạt, không phải đảm nhận các công việc như: giặt quần áo, trải nệm ga giường, lúc nào họ cũng được ve đi vẩy lại quyến rũ, được anh đưa rước, họ còn được anh trang bị cho nhẫn kim cương, không cần phải nuôi con, không phải gặp mặt anh những lúc anh cáu kỉnh bận bịu, không phải nhận nhiệm vụ vào những lúc anh say rượu dùng bạo lực để lên giường.
Em từ rất lâu đã không còn nhìn thấy anh cười rạng rỡ với em, không nghe thấy những lời tình tứ êm ái của anh nữa! Dù em được mang chức vụ là Vợ, nhưng em chỉ có những trách nhiệm nặng nề, chứ chẳng được nhận đãi ngộ và thưởng gì tử tế cả, ngay cả một chiếc áo ngực gợi cảm cũng không có… (hu hu).
Vì thế, em quyết định từ chức Vợ!
Còn việc có điều động em sang bộ phận Người Tình hay không, là do anh xem xét!
Ký tên: Một người vợ tận tụy.
toan2324
07-08-2012, 10:13 AM
Về việc được chuyển sang bộ phận khác của chị, sau khi thảo luận xem xét dựa trên quyền lợi của lãnh đạo, tôi quyết nghị đưa ra các giải pháp trình sau cho chị rõ:
Khi phỏng vấn tuyển dụng trước đây, chị đã nộp đơn xin vào ban Vợ, ngay từ ban đầu, tính chất công việc và cơ chế đãi ngộ đã khác hẳn với ban Người Tình!
Tuy trong thời gian thử việc, chị làm việc rất tệ, mấy lần suýt bị sa thải, nhưng thấy chị khổ sở vật nài, thấy chị quyết tâm cải tiến trình độ, mới nhận chị vào làm Vợ! Việc của vợ, và việc của người tình không giống nhau! Tất nhiên trách nhiệm và công việc được giao của chị nhiều hơn, nhưng đảm bảo là đãi ngộ, lương và phúc lợi đều hơn người tình!
Vợ có thêm mát-xa, hôn, ôm, ngủ, được đi cùng tham gia các hoạt động tập thể của gia đình, có con đường hoạn lộ thênh thang! Chị có thể thăng chức thành mẹ ba con, thành bà nạ dòng, thành mẹ chồng, mẹ vợ, thành bà nội, bà ngoại, thành cụ nội, cụ ngoại, thành bà cố tổ v.v…
Đó là những chức vụ mà nhân sự bên ban Người Tình không bao giờ có được! Cuối cùng, vì hiện tại nhận sự bên Người Tình của tôi khá nhiều, mà Vợ lại là một chức vụ cực kỳ quan trọng, cho nên…
Quyết định, cho tới trước khi tôi kiếm được người mới nhận chức vụ Vợ, chưa làm xong việc giao ban, thì chuyển chị sang bộ phận dự bị, chị có thể thỉnh thoảng về nhà ngoại ở (hoặc ở lâu lâu cũng được) để tôi tiết kiệm thêm được chi phí ăn uống và điện nước. Bao giờ có người thay thế chức vụ của chị, thì tôi sẽ cho chị sang bộ phận Người Tình vãn lai, để phòng hờ sau nay khi thích thì tới ngủ thăm một đêm!
Tất nhiên, bộ phận Người Tình vãng lai của tôi luôn thiếu người, chưa kể, nếu có tiến bộ, biết đâu có ngày tôi sẽ nâng cấp cho chị lên thành cán bộ ban Người tình!
Nếu chị không đồng ý, coi như tự động bỏ việc, chị không có quyền lợi hay lương hưu gì!
Xin trân trọng cảm ơn bảy năm cố gắng của chị!
Ký tên: Chồng
trung_cadan
07-08-2012, 01:19 PM
Hay hay , thằng chồng này phong độ , mình thích :D !!!
Powered by vBulletin® Version 4.2.1 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.