PDA

View Full Version : Lòng tự trọng của loài chó



6789
16-09-2012, 05:10 PM
http://3.bp.blogspot.com/_2JZ5qpFBLcI/S_3SEm-ZtkI/AAAAAAAAAus/nrKl45vNrdc/s400/Posters.jpg

Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh: Loại chó thông minh nhất có thể đạt được tới trình độ như thế nào? Anh trả lời: "Trừ chuyện không biết nói ra, chúng không khác gì người". Câu trả lời của anh khiến tôi sửng sốt. Tôi hỏi tiếp: "Phải chăng câu này của anh có lẫn lộn nhiều màu sắc tình cảm?" "Không đâu!" - Anh nói. Rồi anh kể cho tôi nghe dăm ba câu chuyện về loài chó, đều là những chuyện chính anh từng trải qua. Có mấy chuyện tôi đã quên mất rồi, duy chỉ có một chuyện sau đây thì cho đến nay tôi vẫn còn nhớ như in.

Trong doanh trại của anh có một con chó cực kỳ thông minh tên là Đen. Để trắc nghiệm năng lực phản ứng của nó, một hôm mấy huấn luyện viên dạy chó nghĩ ra một biện pháp đặc biệt. Họ chọn hơn chục người xếp thành một hàng, sau đó cử một người trong số đó vào trong doanh trại "lấy cắp" một vật đem giấu đi, rồi lại trở về đứng trong hàng. Khi mọi việc đã xong xuôi, huấn luyện viên dạy chó dắt con Đen đến, bảo nó đi tìm vật bị mất.

Con Đen chạy đi, chỉ một loáng sau đã thấy nó ngoạm vật kia mang đến. Huấn luyện viên dạy chó cả mừng vỗ vỗ lên đầu nó tỏ ý khen ngợi. Rồi anh chỉ tay vào hàng người kia, bảo con Đen đi tìm kẻ đã lấy cắp vật ấy. Nó chạy đến dí mũi hít hít ngửi ngửi hết người này đến người khác, chẳng mấy chốc đã cắn quần một anh lôi ra ngoài hàng, đúng là anh "kẻ cắp" kia.

Phải nói rằng như vậy con Đen đã hoàn thành trọn vẹn nhiệm vụ được giao, thế nhưng huấn luyện viên dạy chó lại cứ một mực lắc đầu bảo nó: "Không, không phải người ấy! Tìm lại đi!" Con Đen tỏ ý hết sức ngạc nhiên, mắt nó ánh lên nỗi nghi hoặc, thắc mắc, vì nó tin chắc rằng mình không hề tìm nhầm người; nhưng mặt khác nó lại tuyệt đối tin tưởng vào huấn luyện viên của mình. "Đây, đây là chuyện thế nào nhỉ?" - nó nghĩ.

"Không phải người ấy! Đi tìm lại đi!" Huấn luyện viên cứ khăng khăng bảo. Con Đen tin vào huấn luyện viên, nó quay lại tìm... Nhưng sau nhiều lần thận trọng ngửi đi ngửi lại, cuối cùng nó vẫn cứ cắn quần anh chàng kia lôi ra.

Không! Không đúng!" Huấn luyện viên lại lắc đầu. Tìm lại đi! Con Đen mỗi lúc một thêm nghi hoặc, đành chạy lại chỗ hàng người kia. Lần này nó đánh hơi ngửi rất lâu, rất lâu để xác định ai là kẻ cắp. Sau cùng, nó đứng lại bên cạnh anh "kẻ cắp" kia rồi quay đầu nhìn huấn luyện viên, tỏ ý - tôi cảm thấy chính là người này đây...

"Không! Tuyệt đối không phải người ấy!" Huấn luyện viên lại quát to, nét mặt trở nên nghiêm nghị. Lòng tự tin của con Đen bị đập tan tành. Dĩ nhiên nó tin vào huấn luyện viên hơn là tin vào bản thân nó. Rốt cuộc nó bỏ tên kẻ cắp kia và đi tìm người khác. Nhưng người khác... đều không đúng mà?

"Nó ở trong hàng người ấy đấy! Mau tìm ra ngay!" - Huấn luyện viên quát lên. Con Đen vô cùng thất vọng chán nản. Nó dừng lại bên chân mỗi người một lúc, nhìn nhìn ngó ngó xem người đó có giống tên kẻ cắp hay không, rồi quay đầu nhìn ánh mắt của huấn luyện viên, hy vọng có thể tìm thấy chút ít tín hiệu hoặc biểu thị gì đấy... Cuối cùng, khi nó nắm bắt được một chút xíu biến đổi trong ánh mắt của huấn luyện viên, nó cắn quần người đứng bên cạnh và kéo ra.

Tất nhiên, lần này thì nó đã nhầm. Nhưng huấn luyện viên của nó cùng mấy người kia thì lại cười ha hả. Tiếng cười khiến con Đen trở nên lú lẫn. Sau cùng huấn luyện viên gọi "kẻ cắp" bước ra ngoài hàng, rồi bảo con Đen: "Lần đầu mày tìm đúng rồi, nhưng mày sai ở chỗ không kiên trì mình đúng..."

Một điều khiến huấn luyện viên và tất cả mọi người có mặt lúc ấy không thể hiểu được và vô cùng kinh ngạc, vô cùng ân hận, là ngay trong khoảnh khắc ấy họ đã nhìn thấy: Khi con Đen hiểu ra chuyện vừa rồi là một vụ lừa dối, nó "ngoào" lên một tiếng vô cùng đau khổ, mắt ứa ra những giọt nước mắt nóng hổi. Sau đấy nó ủ rũ gục đầu nặng nề, thui thủi từng bước bỏ đi...

- Đen! Đen! Mày đi đâu thế hả? Huấn luyện viên sợ hãi đuổi theo hỏi tới tấp.

Con Đen chẳng hề đoái hoài tới người rèn dạy nó, cứ cắm cúi đi ra khỏi doanh trại.

- Đen! Đen! Tao xin lỗi mày! Huấn luyện viên òa lên khóc.

Nhưng con Đen chẳng hề xúc động, nó không thèm ngoái lại nhìn chủ mình.

- Đen! Đừng giận! Tao chỉ đùa mày một tí thôi mà! Huấn luyện viên chạy đến ôm chặt lấy con chó, nước mắt nóng hổi từ mặt anh lã chã rơi xuống con Đen. Con chó giãy giụa tuột ra khỏi vòng tay của huấn luyện viên, rồi nó thủng thẳng, lừ đừ từng bước đi lên quả đồi ở bên ngoài doanh trại, tìm một chỗ khuất gió xoài bốn chân nằm xuống đất...

Mấy ngày sau đấy con Đen không ăn không uống, ủ rũ chán chường. Mặc cho huấn luyện viên dỗ dành, nựng nịu thế nào đi nữa, nó cũng nhất định không chịu tha lỗi cho anh.

Lúc bấy giờ mọi người mới hiểu ra : Dù chỉ là con chó thôi, nó cũng có lòng tự trọng của nó. Hoặc nói ngược lại, chúng còn biết tự trọng hơn một số người !

Chuyện về sau ư ? Sau này con Đen không còn tin tưởng vào huấn luyện viên của nó nữa, thậm chí không tin bất cứ người nào. Đồng thời tính tình của nó cũng thay đổi hẳn, mắt không còn sáng quắc như trước, bốn chân không còn phi như bay nữa, mất hẳn dáng vẻ oai vệ dữ dằn của một con chó nghiệp vụ

Cuối cùng, huấn luyện viên chẳng còn cách nào nữa, đành đau xót cho nó giải nghệ

Ôi, con Đen, chao ôi !

Ngô Nhược Tăng - Dịch Giả Nguyễn Hải Hoành

themgaidep
16-09-2012, 09:23 PM
:tlbcThương con Đen quá...:tlbuc:tlbuon

shihamoni
16-09-2012, 09:35 PM
Đen ơi! Tao biết lỗi rồi đó. Thôi đừng giận mà, hãy về với tao đi. Xin lỗi mầy nha! Tao hứa không đùa như vậy nữa đâu.

phanphuctruong
16-09-2012, 11:16 PM
Xin cảm ơn tác giả vì đã cho tôi một câu chuyện vô cùng cảm động!

Lâm Đệ
16-09-2012, 11:30 PM
Con chó này hơi lạ ,theo như tôi biết bên cạnh lòng tự trọng chó còn cá lòng vị tha nữa .Chủ có đối xử tệ bạc thế nào chỉ một lúc sau là nó lại quấn quít thân thiện ngay có đâu như con chó này ,chủ đã quì xuống khóc nức nở mà nó cũng không tha .Lòng lúc nào cũng nuôi hận thù hehe chắc nó là chó ....china

6789
16-09-2012, 11:34 PM
Con chó này hơi lạ ,theo như tôi biết bên cạnh lòng tự trọng chó còn cá lòng vị tha nữa .Chủ có đối xử tệ bạc thế nào chỉ một lúc sau là nó lại quấn quít thân thiện ngay có đâu như con chó này ,chủ đã quì xuống khóc nức nở mà nó cũng không tha .Lòng lúc nào cũng nuôi hận thù hehe chắc nó là chó ....china

Đúng là lão già, nhận xét rất china :lolz

kt22027
18-09-2012, 05:08 AM
Hồi đó tôi nghĩ chó khôn thôi nhưng sau khi xem trắc nghiệm trên NOVA tôi ngạc nhiên vô cùng. Con chó được theo dõi là Chaser, nó biết tên hết các đồ chơi nó có tổng cộng là 1022 món. Nó có trí nhớ tốt hơn chủ nó là giảng sư tâm lý hoc John Pilley vì thấy là ông này phải ghi tên các vật lên trên đồ vật. Nhưng Chaser thì nhớ hết, chỉ cần gọi tên đồ chơi là nó đi lấy đúng ngay! Nhưng cái làm tôi ngac nhiên nhất là khả năng suy luận! (inference).

Video dưới đây cho thấy người thí nghiệm chơi khâm là cho vào một vật nó chưa từng thấy qua. Sau đó kêu nó đi tìm một món mà nó chưa từng nghe qua. Kết quả sau một hồi suy nghĩ nó đoán ra là tên lạ chắc phải đi đôi với vật nó không biết. Thế là nó lựa đúng!

_6479QAJuz8

hao nam dong
18-09-2012, 10:27 AM
Mình lại rất khoái món thịt chó,con nào mà có lòng tự như trên chỉ có cách cho nó nhắm rượu là xong chuyện hehe.

ChienKhuD
18-09-2012, 06:49 PM
Con Đen bác kể sao giống con Fluke trong phim Fluke (1995) quá. Đây là một bộ phim hiếm hoi của phương tây nói về sự tái sinh. Tái sinh của họ là người chết có thể trở lại làm người ở một kiếp khác. Họ không có khái niệm luân hồi vào lục đạo như Phật giáo do đó không chấp nhận con người có thể đầu thai thành con vật. Con người chỉ có thể đầu thai làm con người mà thôi.

kt22027
19-09-2012, 12:50 AM
Khoảng 3 hôm trước trên Yahoo có đưa tin một con chó không thèm rời mộ chủ đến 6 năm. Cái lạ nữa là lúc làm đám tang con chó không được đi và không biết nghĩa trang nào nhưng sau 3 ngày tìm kiếm nó tìm ra mộ của chủ nó. Để tôi tìm lại bài tin đó rồi post sau.

Tìm ra rồi http://ca.news.yahoo.com/blogs/good-news/loyal-dog-stays-master-graveside-six-years-172905878.html

Khi tìm được mộ chủ nó cứ ngồi ở đó, thình thoảng chạy vòng vòng nhưng tối đến thì trở lại ngủ ngay trên mộ. Gia đình đã từng đến đem chó về nhưng nó vẫn cứ trở lại đây. Tội nghiệp chó những người chăm lo nghĩa trang cho chó ăn hằng ngày. Đến nay nó ở đó đả được 6 năm rồi chắc nó sẽ chết tại nghĩa trang luôn bên cạnh người chủ của nó.

cuong_dk
19-09-2012, 01:25 AM
Nhân việc về con chó này, tớ cũng xin trình bày vài quan điểm cho các bạn yêu chó đến nối không ăn thịt chó.

Người ta hay nói không nên ăn thịt chó vì chó là bạn của con người. Họ nhầm, chó không phải là bạn của con người, chó là đầy tớ của con người. Quan hệ giữa người và chó là quan hệ trên dưới, chủ tớ, không phải là quan hệ ngang hàng bạn bè. (Tất nhiên đối với một số các bạn trí thức cho chó ăn cùng mâm, ngủ cùng giường, quý chó hơn quý người tớ không bàn).

Đặc tính tốt nhất mà con người quý chó là đặc tính trung thành, đó là đặc tính của một đầy tớ. Muốn làm một người bạn, thì còn phải chia sẻ được với ta, ngăn ta làm điều xấu, giúp ta làm điều đúng. Ở đây, đối với những người hỏi ý kiến chó của mình trước khi làm điều gì, thì tớ cũng không bàn.

Chó chỉ trung thành với ta, bảo gì nó cũng làm, không phân biệt đúng sai, thế mới có việc huấn luyện chó để giết người. Đó là đặc tính của nô lệ, không phải đặc tính của bạn bè.

Tất nhiên, với những ai nuôi chó, ăn thịt chính con chó của mình nuôi là rất không nên, vì nó là nguời giúp đỡ ta, trung thành với ta, có thể cứu mạng ta nữa. Nhưng ăn thịt một con chó khác, thì thật không hiểu sao lại không nên, vì một điều là thịt chó là một món rất ngon, vì điều 2 là con chó mà ta ăn nó chỉ trung thành với một người thôi, còn với tất cả những người còn lại, nó sẵn sàng cắn.

Tớ nhìn phong thái của một con chó, tớ chỉ thấy phong thái của một tên nô lệ, một thằng đầy tớ. Chủ bảo gì làm nấy, chủ đánh cũng chịu, không phản kháng (những con đặc biệt trung thành), chủ bảo cắn người thì cắn người. Trước mặt chủ thì khúm núm, trước mặt người khác thì gầm gừ, sủa ầm ĩ.

Nếu bảo là không nên ăn thịt, thì đúng là không nên ăn thịt động vật hoang dã. Vì chúng nó rất tự do, không chịu luồn cúi ai, không làm nô lệ cho ai, có bản tính độc lập, loài ăn thịt thì dũng mãnh, loài ăn cỏ thì hiền lành, mỗi loài một khác, nhưng đều có điểm chung là không theo sự chỉ đạo của con người, không thèm làm đầy tớ của con người.

Cá heo có giúp đỡ con người không, có. Nhưng số cá heo đuợc thuần hóa trong rạp xiếc có bao nhiêu phần trăm, rất ít. Độc lập, tự do tự tại, không làm hại ai, cũng không để cho ai nô lệ mình. Thế nên phản đối ăn thịt cá heo,

Con chó chẳng qua làm lợi cho con người quá, trung thành với con người quá, nên con người mới quý, cái đó là cái quý của một tên chủ nô với một tên nô lệ trung thành và được việc. Không phải là sự trân trọng với một người bạn.

Coi chó là bạn, tức là nói chó ngang hàng với ta. Vậy bạn thử khen một người bạn của bạn: "Mày tốt với tao như con chó của tao với tao vậy" thử xem có không bị ăn hai phát đấm vào mặt không? Thêm nữa, một người bạn và một con chó trung thành của bạn sắp chết, bạn sẽ cứu ai. Nói chó là bạn thật là nực cười.
Sưu tầm.

kt22027
19-09-2012, 01:41 AM
Tôi thấy chó có thể là bạn và cũng là tôi tớ, mối quan hệ này do mình quyết định. Vì thế nếu bạn Cường không cho chó mình là bạn thì cũng đúng. Mình không thể xem một người bạn là nô lệ, nhưng mình có thể xem một nô lệ là bạn. Bạn bè không nhất định phải ngang vai lứa, tình bạn không nhất định phải giữa người vớ người. Có người lấy con đường làm bạn, suốt đời đi bụi làm niềm vui! ;)

Lâm Đệ
19-09-2012, 02:37 AM
Mình không thể xem một người bạn là nô lệ, nhưng mình có thể xem một nô lệ là bạn.

Hoàn toàn đồng ý với bạn. Chó nhiều khi trọng nghĩa hơn người .Mozart cuối đời chỉ làm bạn với một con chó .Khi ông chết nó là người đưa ông ra mộ

Dù chỉ là con chó thôi, nó cũng có lòng tự trọng của nó. Hoặc nói ngược lại, chúng còn biết tự trọng hơn một số người !

Câu hay nhất trong bài viết

ChienKhuD
19-09-2012, 08:04 AM
Con chó cũng là thầy của nhà hiền triết đấy :)

Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: "Thưa Hasan, ai là thầy của ngài?"

Hasan đáp: "Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về ba người thầy sau của ta.

Người đầu tiên là một tên trộm. Có một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tìm đến được một khu làng thì trời đã rất khuya, mọi nhà đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cùng ta cũng tìm thấy một người, ông ta đang khoét vách một căn nhà trong làng. Ta hỏi ông ta xem có thể tá túc ở đâu, ông ta trả lời: "Khuya khoắt thế này thật khó tìm chỗ nghỉ chân, ông có thể đến ở chỗ tôi nếu ông không ngại ở chung với một tên trộm."

Người đàn ông ấy thật tuyệt vời. Ta đã nán lại đấy hẳn một tháng! Cứ mỗi đêm ông ta lại bảo: "Tôi đi làm đây. Ông ở nhà và cầu nguyện cho tôi nhé!" Mỗi khi ông ta trở về ta đều hỏi: "Có trộm được gì không?" và ông ta đều đáp: "Hôm nay thì chưa, nhưng ngày mai tôi sẽ cố, có thể lắm chứ". Ta chưa bao giờ thấy ông ta trong tình trạng tuyệt vọng, ông ta luôn hạnh phúc.

Có lần ta đã suy ngẫm và suy ngẫm trong nhiều năm ròng để rồi không ngộ ra được một chân lý nào. Ta đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mình phải chấm dứt tất cả những điều vô nghĩa này. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tên trộm, kẻ hằng đêm vẫn quả quyết: "Ngày mai tôi sẽ làm được, có thể lắm chứ!"

Người thầy thứ hai là một con chó. Khi ta ra bờ sông uống nước, có một con chó xuất hiện. Nó cũng khát nước. Nhưng khi nhìn xuống dòng sông, nó thấy cái bóng của mình nhưng lại tưởng đó là một con chó khác. Hoảng sợ, nó tru lên và bỏ chạy. Nhưng rồi khát quá nó bèn quay trở lại. Cuối cùng, mặc nỗi sợ hãi trong lòng, nó nhảy xuống sông và cái bóng biến mất. Ta hiểu đây là một thông điệp đã được gửi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ trong lòng bằng hành động.

Người thầy cuối cùng là một đứa bé. Ta đến một thành phố nọ và thấy một đứa bé trên tay cầm một cây nến dã thắp sáng để đặt trong đền thờ. Ta hỏi đứa bé: "Con tự thắp cây nến này phải không?" Đứa bé đáp: "Thưa phải." Đoạn ta hỏi: "Lúc nãy nến chưa thắp sáng, nhưng chỉ một thoáng sau đã cháy sáng. Vậy con có biết ánh sáng từ đâu đến không?"

Đứa bé cười to, thổi phụt ngọn nến và nói: "Ngài thấy ánh sáng đã biến mất, vậy ngài bảo ánh sáng đã đi đâu?"

Cái tôi ngạo nghễ của ta hoàn toàn sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lúc ấy ta nghiệm ra sự dốt nát của bản thân. Và từ đó ta vất đi tất cả những tự hào về kiến thức của mình.

Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn tất cả các người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng học để biết chấp nhận ý nghĩa của vạn vật.

( Sưu tầm)

Lâm Đệ
19-09-2012, 09:35 AM
Awesome ! Hay quá tặng bạn bức tranh

http://1000awesomethings.files.wordpress.com/2008/09/ride-that-skateboard.jpg?w=281&h=426

6789
19-09-2012, 09:45 AM
Từ ngày đọc "tiếng gọi nơi hoang dã" cái hứng thú thích ăn thịt chó của mình hầu như không còn, vẫn luôn luôn ước mơ có không gian để nuôi một chú Malamute :iuiu


http://timon.blogs.sapo.pt/arquivo/Alaskan%20Malamute.jpg

laototphilao
19-09-2012, 10:08 AM
Ở đây không biết đã ai buồn đến khóc thắp hương đắp mộ cho chó chưa mình từng rồi.
Cách đây hơn 10 năm công tác ở vùng Sơn La, trọ nhà người tông dật, nhà chủ có giống chó vá cực khôn, hôm con mẹ đẻ nhìn 1 con to và khôn nhất đàn mình nuôi mấy tháng ở đó nó đã biết chạy theo mình lên rừng lao xuống nước lấy lại quả bóng ném xuống suối, người nào động vào chủ nó tấn công lập tức.
Khi về Hà Nội nó sống cùng thời gian nữa lúc nó biết thích mấy em chó cái, mình lại phải đi công tác, chó được giao cho người yêu ở Hà Nội chăm sóc.
Sau thời gian mình về Bộ Lao động tham gia 1 dự án của nước ngoài về phòng chống Ma túy, thời gian thấm thoát mấy năm Lucky nhớn ra phết, trên 30 kg nó sống rất tình cảm, biết đại ca nó vui buồn thế nào, lúc mình cáu vì chuyện rì nó ra liếm chân nịnh nọt, quát cho phát lại cụp đuôi chạy.
Nó quá khôn, coi nhà tốt, nên bọn trộm cay mũi lắm, bọn trộm đêm đánh bả mãi nó không được lừa nó chui ra ngoài đánh chit, mình về thấy Lucky ngỗi đúng ở hiên nhà mắt chăm chăm ngóng chủ về, mắt và miệp nó thấm máu, nó biết nó chết mắt nhỏ ra mấy giọt lệ như 1 lỡi tạm biệt với chủ.
Buồn quá mình Alo cho bạn gái, bạn thân đến làm lễ tiễn nó rồi đêm mới đem ra vười đào chôn nó

cuonghanh
19-09-2012, 10:27 AM
Tôi cũng như bác Laotot, cũng từng rớt nước mắt vì chó và cũng từng đào mộ, thắp hương chôn chó của mình. Nếu yêu quý chó và đối xử tốt với nó, mình sẽ thấy chó có nhiều điểm đáng quý của một người bạn tuyệt đối trung thành, tín nghĩa.

Còn bác 6789 ơi, nuôi sói thì thích thật nhưng cũng nhiều cái mệt mỏi phết. Con Bấc nhà em dù sống với người khá lâu rồi nhưng hễ gặp gà vịt, chó mèo là cơn say mồi của nó lại bùng phát dữ dội, khó kiểm soát lắm!

6789
19-09-2012, 10:30 AM
Còn bác 6789 ơi, nuôi sói thì thích thật nhưng cũng nhiều cái mệt mỏi phết. Con Bấc nhà em dù sống với người khá lâu rồi nhưng hễ gặp gà vịt, chó mèo là cơn say mồi của nó lại bùng phát dữ dội, khó kiểm soát lắm!

Thế mà có đứa tự nhận mình là Giôn Thoóc tơn :cuoihihi

Nói thế chứ nuôi ở môi trường đấy khó kiềm chế bản tính hoang dã của nó lắm :yup

RONGDA
19-09-2012, 03:15 PM
Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn tất cả các người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng học để biết chấp nhận ý nghĩa của vạn vật.
( Sưu tầm)

Đoạn này hay lắm D, tôi mở rộng thêm tí nhé, hihi..

Con người có tư duy và ngôn ngữ, vì thế biết suy nghĩ và chia sẽ những hiểu biết về bản chất của sự vật, hiện tượng:
Con Đen đã hành động bỏ đi vì lòng tự trọng bị tổn thương? vì xấu hổ trước 1 thất bại? hay vì mạnh mẽ từ bỏ 1 người dù là nguồn sống nhưng chưa đáp ứng, xứng đáng với mục đích "ý nghĩa sống" của nó?

Thực tế, tư duy và ngôn ngữ của con người cũng tạo ra nhiều sự khác biệt, có thể nhận thức và hành động có ý thức theo hướng tiến bộ hơn:
Con người đã luôn hành động vì mưu cầu những điều tốt đẹp hơn cho bản thân? vì mong muốn tạo ra những giá trị sống cho cuộc sống xã hội? hay vì thấy người khác có ý nghĩa sống thì ganh ghét, đố kỵ hoặc cố khoác lên mình 1 "ý nghĩa sống ảo"?

Cảm ơn bạn hiền 6789 đã chia sẽ 1 câu chuyện rất hay, con Đen trong câu chuyện cũng có tính người đúng không anh em, còn con người nên làm gì: Hãy thành nhân trước khi thành công!

kt22027
22-09-2012, 03:49 PM
Hôm nay lục trên Netflix thấy có phim do Richard Gere đóng được cho gần 5 sao. Phim nói về con chó trung thành. Xem xong mới biết phim dựa theo một chuyện có thật bên Nhật. Con chó co thói quen đi cùng chủ ra trạm xe đi làm hằng ngày, và tới giờ chủ về thì nó ra trạm chờ đón chủ về.

Chủ bị chết đột ngột, thế là chó cứ đến trạm chờ mỗi ngày đến tối mới chịu về. Chó cứ thế hằng ngày ra chờ chủ, chờ được 10 năm! và cuối cúng chó chết tại trạm trong tư thế chờ! ôi con chó sao mà trung thành quá. Bên Nhật, ngay trạm xe, người ta có tạc một tường đồng con chó này đặc ngay chỗ đó.

Phim Hachi: The Dog's Tale
Hachi: A Dog's Tale (2009) - IMDb (http://www.imdb.com/title/tt1028532/)

Wiki về con chó này
Hachikō – Wikipedia tiếng Việt (http://vi.wikipedia.org/wiki/Hachik%C5%8D)

ChienKhuD
22-09-2012, 04:21 PM
Trời ơi phim này bà xã tôi coi khóc ròng nè. Tội nghiệp chú chó Hachiko quá. Hồi đó coi phiên bản 1987 thấy rất cảm động. Không biết bản 2009 thế nào.

Đây là phim HACHIKO MONOGATARI(1987) được share free trên Youtube (bản khá đẹp):

http://www.youtube.com/watch?v=JnlJuRjHId4

JnlJuRjHId4

6789
22-09-2012, 04:27 PM
@ChienKhuD: Đã sửa clip giúp bác :). Cách post bài ở Youtube vào diễn đàn như sau:

ww.youtube.com/watch?v=JnlJuRjHId4

Lấy dòng chữ bôi đỏ cho vào giữa cặp thẻ [YOU TUBE] [/YOU TUBE] của diễn đàn (Lưu ý chỉ lấy dòng chữ đằng sau dấu bằng đầu tiên của link) :chaochao