Trần Khải Ý
31-03-2010, 07:37 AM
Em đi rồi! Then khóa cả chiêm bao,
gầy vóc mộng, gói tròn manh áo nhớ...
(Trích "Cánh chim dĩ vãng", Đinh Hùng)
1.
Anh vô tình bắt gặp giữa thời gian,
con tinh yêu phơi áo cạnh hoang tàn.
Vừa gió nhớ khuấy sầu cơn mưa bụi,
trong một mình, anh cúi nhặt vỡ tan.
2.
Rồi hình như em nhắn áng mây qua,
chở buồn về sắp lấy môi chúng ta.
Phiêu linh quá, tấp nập nghìn hơi thở
mờ cả chiều, rối cả chiếu phôi pha.
3.
Sợi tóc buồn rơi ngang đời tre phiến,
chữ đã phiền khoảng trống mấy nghìn năm.
Như thần nữ em thừa ngôn ngữ biếc
dải phù-du: anh, ẩn-dụ ăn nằm.
4.
Còn nỗi nhớ bên mép đời cỏ phủ,
em gọi hồn ô thước, ca dao vào.
Lễ đồng tế huyền hoặc gió ôm nhau,
em bùa ngải ma-ha về anh ngủ.
5.
Anh vô tình bắt gặp giữa thời gian
nơi hiện tại trong tương lai quá khứ.
Vút mi em, xin hãy mộng đồi rừng
đầy hương táo anh trút vào trũng tưởng.
***
Anh vô tình bắt gặp một niệm về em nhói lên khi đang trầm mình trong một tính toán. Cũng nước đi này, em nói, anh sẽ nhớ em mãi...
gầy vóc mộng, gói tròn manh áo nhớ...
(Trích "Cánh chim dĩ vãng", Đinh Hùng)
1.
Anh vô tình bắt gặp giữa thời gian,
con tinh yêu phơi áo cạnh hoang tàn.
Vừa gió nhớ khuấy sầu cơn mưa bụi,
trong một mình, anh cúi nhặt vỡ tan.
2.
Rồi hình như em nhắn áng mây qua,
chở buồn về sắp lấy môi chúng ta.
Phiêu linh quá, tấp nập nghìn hơi thở
mờ cả chiều, rối cả chiếu phôi pha.
3.
Sợi tóc buồn rơi ngang đời tre phiến,
chữ đã phiền khoảng trống mấy nghìn năm.
Như thần nữ em thừa ngôn ngữ biếc
dải phù-du: anh, ẩn-dụ ăn nằm.
4.
Còn nỗi nhớ bên mép đời cỏ phủ,
em gọi hồn ô thước, ca dao vào.
Lễ đồng tế huyền hoặc gió ôm nhau,
em bùa ngải ma-ha về anh ngủ.
5.
Anh vô tình bắt gặp giữa thời gian
nơi hiện tại trong tương lai quá khứ.
Vút mi em, xin hãy mộng đồi rừng
đầy hương táo anh trút vào trũng tưởng.
***
Anh vô tình bắt gặp một niệm về em nhói lên khi đang trầm mình trong một tính toán. Cũng nước đi này, em nói, anh sẽ nhớ em mãi...