PDA

View Full Version : Mùa đông Québec



ChienKhuD
14-11-2012, 04:03 PM
Hôm nay trời lập đông gió lành lạnh tự dưng nhớ về Québec nên viết vội một bài thơ. Cảm xúc chợt đến chợt đi nên thơ cũng chợt đi chợt đến, viết rồi lại quên.

Thương về Québec một mùa đông
Gió lạnh ai đem trải khắp lòng?
Núi quạnh im lìm mang áo tuyết
Cây buồn êm giấc đắp chăn bông.
Mây trời lãng đãng làn sương xám
Khói bếp nao nao một góc không.
Lữ khách bồi hồi nơi xứ lạ
Trời chiều Québec một mùa đông!

CKD
14-11-2012

https://dl.dropbox.com/u/11290013/Canada/IMG_0015.JPG
Một góc chiều Québec-Ảnh chụp

https://dl.dropbox.com/u/11290013/Canada/IMG_2458.JPG
Một góc Montréal - Ảnh chụp

Lâm Đệ
14-11-2012, 04:57 PM
Québec Tuyết âm u buồn thật . Nhớ mấy câu thơ đọc đã lâu nay chép lại tặng bác
....
đây ngã ba sông, làng sát nước
xuồng ba lá đậu kế chân bàn
trời mới tạnh mưa còn thấp ướt
lục bình, mây mỏi chuyến lang thang

mấy kẻ gặp nhau nào có hẹn
nên gặp nhau không giấu nỗi mừng
ta gạn dăm lời thơ tặng bạn
dẫu từ lâu bỏ việc văn chương

thiệt tình, tên bạn ta không nhớ
nhưng mà trông mặt thấy quen quen
hề chi, ta uống cho say đã
nào có ra gì một cái tên


tới đây toàn những tay hào sĩ
sống chết không làm thắt ruột gan
cũng không ai nhắc gì thân thế
có vợ con mà như độc thân .....

Uớc mong gặp bằng hữu nơi đây uống cà phê ấm áp hơn

http://www.chass.utoronto.ca/epc/chwp/CHC2005/McGuire/3_Irvine_Starbucks.jpg

roamingwind
17-11-2012, 01:13 AM
Cái này có phải của Hà Huyền Chi không bác Lâm?
Chợt nhớ sơ sơ tới bài có câu "Hề ta về ngôi nhà củ". Lục tủ google không thấy.
Một mớ chử nằm ngỗn ngang không thứ tự trong trí óc ...

À nhớ rồi, chắc là Tô Thuỳ Yên ... ông này một tay lãng tử ngông cuồn.

http://farm1.staticflickr.com/89/274197870_cb420603a2.jpg

PhiHuong
17-11-2012, 03:49 AM
Hôm nay trời lập đông gió lành lạnh tự dưng nhớ về Québec nên viết vội một bài thơ. Cảm xúc chợt đến chợt đi nên thơ cũng chợt đi chợt đến, viết rồi lại quên.

Thương về Québec một mùa đông
Gió lạnh ai đem trải khắp lòng?
Núi quạnh im lìm mang áo tuyết
Cây buồn êm giấc đắp chăn bông.
Mây trời lãng đãng làn sương xám
Khói bếp nao nao một góc không.
Lữ khách bồi hồi nơi xứ lạ
Trời chiều Québec một mùa đông!

CKD
14-11-2012

Dạo này phải sửa sang lại mấy quyển sách nên bận bịu quá, không rảnh để lên đây đàm đạo cùng các bác !
Thấy bài thơ của bác Dê ở câu đầu và câu cuối đều có chữ "đông", nay tôi cũng làm một bài theo vần điệu ấy để các bác nhàn lãm cho vui nhé !
(Thực ra tôi thích câu đầu và câu cuối giống nhau)

Cảnh Phù Sinh %%- (%) %%-

Kê vàng ấp ủ lúc đêm đông
Chén rượu tha hương chẳng ấm lòng
Kẻ hám danh tài xuyên gió bụi
Người si liễu huệ núp mền bông
Thoi đưa vụt chốc phai tàn sắc
Mõ củng liên hồi loãng thếch không
Tất bật tìm hoa ong rẽ bướm
Đêm về quán khách lại thêm đông.

17/11/2012
Bùi Khắc Hưởng.

kt22027
17-11-2012, 04:06 AM
hehe gặp các bác như Lâm Đệ, PhiHuong và ChienKhuD nơi này quá đúng lúc. Không biết có phải tại lên đây thường xuyên nên bị ảnh hưởng hồn thơ của các bác, tôi dạo này thấy thích thơ hơn hồi xưa. Đang bắt đầu tập lựa chữ veo vần, nhưng thấy khó quá hehehe. Nhớ cô giáo dạy làm thơ bằng cách gò bó mình chỉ dùng 1 số chữ để mình phải lựa những chữ khác nghe cho nó hay. Thôi thì đơn giản nhất là 1,2,3,4 nhờ các bác giúp tôi học làm thơ. Đừng ngại phê bình nhé, tôi rất cởi mở trong vấn đề học hỏi.

Môt, Hai, Ba, Bốn

Một mình em đứng trăng soi bóng
Hai mắt em buồn ánh nguyệt trong
Ba đào một kiếp hồng nhan đó
Bốn bể gian truân một bóng hồng

ChienKhuD
17-11-2012, 10:42 AM
Cảm ơn bác PhiHuong. Mùa đông của bác "vui" thiệt. Đúng là cảnh phù sinh với âm thanh, màu sắc, hình ảnh của thế gian. Kẻ chén chú chén ba, người tìm ong rẽ bướm, kẻ đắp chăn ôm "vợ", người rong rủi mưu sinh... Tiếng gõ mõ xa xa vọng lại không biết của một ngôi chùa nào đó hay của một người đang ăn năn muốn lánh khỏi trần đời...

ChienKhuD
17-11-2012, 11:01 AM
Môt, Hai, Ba, Bốn

Một mình em đứng trăng soi bóng
Hai mắt em buồn ánh nguyệt trong
Ba đào một kiếp hồng nhan đó
Bốn bể gian truân một bóng hồng

Bác KT làm thơ ngày càng hay nha. Quả không sai khi bác Lâm nói bát tinh thông thập bát ban võ nghệ. Đúng là một tài hoa lãng tử đang ẩn mình.

Tôi làm thơ kiểu ngẫu hứng bác ơi. Tự dưng nó đến là viết ra trong vòng vài phút. Và viết xong thì quên mất tiêu. Tôi không chủ trương nắm bắt gì hết nên không chau chuốt hay cố nhớ để làm gì. Giờ đọc lại thấy nó lủn củn lóc cóc ghê :). Bài Mùa Đông Quécbec tôi định chỉnh câu 3 và 4 như vầy.

Núi quạnh im lìm ôm gối tuyết
Cây buồn thim thíp ấp chăn bông

Mong các bác góp ý.

PhiHuong
17-11-2012, 12:48 PM
Hì, bác KT làm thơ rất hay thấy không giống người mới tập,
Bốn bể mà bóng hồng lẻ loi, cái hình ảnh ấy thật đẹp, nhưng cô đơn quá !.
Bác Dê còn lân tăn về cặp đối giữa hai câu thơ, mỗi cái đều có riêng vẻ đẹp của nó bác ạ.
- Bài thơ cảnh phù sinh tôi cũng muốn đổi câu đầu và câu cuối giống nhau, theo cảm nhận của các bác thì nên thế nào ?.

ChienKhuD
17-11-2012, 02:10 PM
Tôi cũng thấy mỗi câu có một vẻ dẹp riêng. Bản thân thì thích câu 8 hơn vì nếu thay nó bằng câu 1, câu 7 sẽ hơi lẻ loi.

kt22027
17-11-2012, 02:25 PM
hehe nghe hai bác khen làm tôi khoái quá. Ừ, sao thơ hay buồn quá hả. Không biết tại thi sĩ hay buồn, hay tại cảnh buồn nó nên thơ hơn?

@ChienKhuD
Cám ơn bác khen thơ tôi ;)
Nếu bác làm ngẫu hứng và làm thơ trong vài phút thì theo người xưa nói là xuất khẩu thành thơ phải không? Đó có nghĩa là bác giỏi lắm đó.

@PhiHuong
Cám ơn bác PhiHuong có lời khen và góp ý
Tôi phải công nhận bác Lâm nói rất đúng về thơ bác, càng đọc càng thấy hay, và phải đọc đi đọc lại do những chữ bác dùng hay quá.

Được khen khoái quá làm tiếp! ;) Cũng 1,2,3,4 nhưng gắng làm cho nó vui hơn

Một, Hai, Ba, Bốn

Một đồi ong bướm múa trong hoa
Hai đứa quay cuồng dáng thướt tha
Ba lê trong gió ta say đắm
Bốn mùa hoa nở với đôi ta

ChienKhuD
17-11-2012, 05:49 PM
he he bây giờ vui hơn rồi bác KT. Nhưng tôi vẫn có cảm giác ơn ớn khi múa ba lê giữa một đồi ong. Chắc cặp này yêu nhau say đắm đến mức không còn sợ gì nữa hả bác? :)

"Xuất khẩu thành thơ" bác nói quá làm tui thẹn chết. Tôi chỉ thả hồn theo cảm xúc một lúc nào đó thôi. Có khi đôi ba tháng mới có được một cảm xúc.

PhiHuong
18-11-2012, 02:05 AM
Bác Dê cảm nhận đúng ý tôi lắm, tuy mỗi câu đều có cái nét riêng của nó, nhưng có cái tròn trịa có cái bất túc. Câu thơ đầu là như thế.

Bác KT làm thơ như thế là đạt được cái ý muốn biểu lộ, vì chưa khéo dùng từ nên hình ảnh không rõ nét. Tuy nhiên tứ thơ cũng đã khá liền mạch.
hehe ... "một bầy ong đang rỡn hoa trên đồi".

kt22027
18-11-2012, 04:10 AM
Cám ơn nhận xét của 2 bác.

@CKD
Ừ nghĩ lại múa cùng đàn ong ghê quá hehehe có nên sửa Ong Bướm thành Bươm Bướm không bác?

@PhiHuong
Hỏi bác là khả năng lựa từ có tiến bộ nếu mình làm hoài hay là phải trời cho vậy? Có nhiều khi đọc thơ thấy đâu phải mình không biết từ đó đâu, nhưng tại sao mình không nghĩ tới lúc mình làm thơ. Theo bác muốn tiến bộ thì nên làm gì nhất? cám ơn bác.

ChienKhuD
18-11-2012, 05:45 PM
Kinh nghiệm tôi không nhiều lắm bác KT. Vốn từ của tôi cũng rất kém. Tuy nhiên cũng góp vài ý mọn vì hai "đứa mình" đang tập tành làm thơ :).

Một đồi ong bướm múa trong hoa, câu này thấy không rõ. Có thể là Một đàn ong bướm hoặc Một đàn bươm bướm. Ý bác là một đồi hoa có nhiều ong bướm rất đẹp nhưng dùng Một đồi ong bướm có vẻ như là ong bướm nhiều quá đến nỗi lấn át luôn đồi hoa, nhìn vô chỉ thấy một đồi ong bướm.

Giờ thử dùng Một đồi hoa bướm... bác thấy sao. Hoa với bướm như hương với sắc hòa quyện vào nhau sẽ nên thơ hơn. Tất nhiên là phải chỉnh lại 3 từ tiếp theo để câu thơ liền ý.

kt22027
19-11-2012, 07:05 AM
Cám ơn bác CKD, công nhận bác chỉ thay đổi vài chữ mà nghe nó khác liền, hay quá. hehe
Thơ cũng như nhạc quá hả, có khi tôi tư chế âm điệu ru con (nhạc không lời) nhiều khi rất khoái nhưng hôm sau quên mất nó ra sao. hehehe

Hy vọng bác Lâm Đệ, PhiHuong, CKD và các bác khác cho thơ lên thêm nhiều nhiều để tôi được học hỏi.

ChienKhuD
19-11-2012, 09:04 AM
Mạo phép mượn thơ KT "chế" thành bài thơ sau:

Một rừng hoa bướm chốn ta bà
Hai thứ làm dây trói chết ta
Ba đường ác hiểm luôn chờ mở
Bốn đế nhiệm màu ta cứu ta!

Chú thích:

- Chốn ta bà: trần gian nơi chúng ta đang ở.

- Ba đường ác: Tam ác đạo gồm địa ngục, súc sanh, ngạ quỷ.

- Bốn đế: Tứ diệu đế là gốc cơ bản của Phật giáo.

Tontu
19-11-2012, 11:08 AM
Chào cả nhà

Vào đây là thấy toàn thi sĩ không? Mỗi người mỗi vẻ. Ai cũng có cái hay của riêng mình.

Thơ của bác Hương thì đúng là cách làm thơ của một bậc tiền bối có mấy mươi năm công lực thâm hậu. Thật không dấu vào đâu cho được.

Bác CKD thì thơm ngát hương "thiền", giống như thơ của một bậc ẩn sĩ vậy, hehe. Bác CKD ở ngoài đời chắc là "hiền" lắm. Thấy cách bác nói chuyện là biết người hiền rồi. Ai mà bảo bác "dữ" thì tui chết liền đó, khà khà.

Bác KT thì đúng như bác Lâm nói vậy. Bác thì tinh thông võ nghệ thập bát ban, ai tới đâu tôi tới đó, hehe. Biết rất nhiều và học rất mau. À! đúng rồi...món gà Tây tui cũng chỉ ăn cái phần "nhồi" thôi, còn phần gà Tây thì còn nguyên đấy...có giống bác không? hehe

Bác Lâm: Thanksgiving này có làm món gì ngon không? Nếu bác thích uống thì mỗi bữa ăn nên làm 1 ly rượu vang đỏ sẽ giúp cho tim mạch được tốt đó. Ăn steak thì làm ly rượu vang đỏ, ăn cá thì làm ly rượu vang trắng, hehe. Mình thì uống rượu yếu lắm bác Lâm ui, chỉ giỏi cái "phá mồi" thôi, khà khà.

Diễn đàn này tuy là diễn đàn dành cho người chơi cờ, nhưng "Ngọa Hổ Tàng Long" thì lại không nằm ở phòng sw, mà nằm ngay trong mục "Quán cóc & Suy ngẫm" thế mới vui chứ.
Diễn đàn này được phong phú thì công của các bác quả không nhỏ chút nào.

Chúc cả nhà vui vẻ nhé.

nhachoaloiviet
19-11-2012, 11:55 AM
hihi bác kt thích tập làm thơ em bất ngờ quá:loaloa1 Thích cái câu "Một đồi ong bướm múa trong hoa":tlmn em thấy nó vui vui kiểu gì ấy, như kiểu tranh vẽ của các bé mẫu giáo hihi

Bác nè bác thử làm thơ về thế giới động vật đi bác Kt, mỗi 4 câu là về một con gì, cây gì, hay chuyện lạ gì trong thế giới thiên nhiên

kt22027
19-11-2012, 02:05 PM
hihi bác kt thích tập làm thơ em bất ngờ quá:loaloa1 Thích cái câu "Một đồi ong bướm múa trong hoa":tlmn em thấy nó vui vui kiểu gì ấy, như kiểu tranh vẽ của các bé mẫu giáo hihi


hehe thì đúng rồi tôi đang học vẽ tranh mà, vẽ ra được tranh vui là mừng rồi bác ơi ;)



Bác nè bác thử làm thơ về thế giới động vật đi bác Kt, mỗi 4 câu là về một con gì, cây gì, hay chuyện lạ gì trong thế giới thiên nhiên

Ý kiến hay! chỉ lo là các con vật vô tội kia vào tay tui... thơ gà ra vịt thì bỏ mẹ!

Thôi xin đổi câu đầu lại thành
Một vườn hoa bướm có đôi ta nhe? cám ơn bác CKD gợi từ hoa bướm, và bác PhiHuong về câu đầu câu cuối có từ giống nhau! ;)

Một vườn hoa bướm có đôi ta
Hai đứa quay cuồng dáng thướt tha
Ba lê trong gió ta say đắm
Bốn mùa hoa nở với đôi ta

kt22027
20-11-2012, 06:51 AM
Bác nè bác thử làm thơ về thế giới động vật đi bác Kt, mỗi 4 câu là về một con gì, cây gì, hay chuyện lạ gì trong thế giới thiên nhiên

Con gì oai oách dáng ông đồ?
Cóc hỏi: trò này từ chốn mô?
Làm sao không biết danh ông lớn?
Thơ văn tướng số nhất giang hồ!

hehe

Lâm Đệ
20-11-2012, 07:37 AM
Hoa bướm có đôi ta
Quay cuồng dáng thướt tha
Trong gió ta say đắm
Hoa nở với đôi ta

Bây giờ bài thơ lại mang âm điệu Haiku của Nhật rồi

kt22027
20-11-2012, 07:44 AM
Xin bác Lâm cho biết thêm về điệu thơ Haiku đi, công nhận lấy bớt 2 chữ ra mà nghe cũng có điệu quá. ;)

Lâm Đệ
20-11-2012, 08:32 AM
Về nội dung có luật cơ bản sau: không mô tả cảm xúc, chủ yếu ghi lại sự việc xảy ra trước mắt. Vì số chữ bị giới hạn trong 17 âm nên thơ Haiku thường chỉ diển tả một sự kiện xảy ra ngay lúc đó, ở thì hiện tại. Sự kiện này có thể liên kết hai ý nghĩ, hay hai ý tưởng khác nhau mà ít khi người ta nghĩ đến cùng một lúc.

Ôi những hạt sương (sự kiện hiện tại)
Trân châu từng hạt (ý nghĩ thứ 1)
Hiện hình cố hương (ý nghĩ thứ 2)
Một bài Haiku Nhật luôn tuân thủ hai nguyên lý tối thiểu, đó là Mùa và Tính Tương Quan Hai Hình Ảnh.Trong thơ bắt buộc phải có “Kigo” (quý ngữ) nghĩa là từ miêu tả mùa (không dùng từ xuân, hạ, thu, đông nhưng dùng các từ như hoa anh đào, cành khô, lá vàng,tuyết trắng... để chỉ các mùa), và diễn tả một hình ảnh lớn (vũ trụ) tương xứng với một hình ảnh nhỏ (đời thường).

Tiếng ve kêu râm ran (tiếng ve kêu chỉ mùa hạ)
Như tan vào trong than trong đá
Ôi, sao tĩnh lặng quá!
Ðọc thơ Haiku, ta cảm được vị trí đứng ở ngoài sự kiện của tác giả. Tác giả dường như chỉ chia sẻ với người đọc một sự kiện đã quan sát được.

Cỏ hoang trong đồng ruộng
Dẫy xong bỏ tại chỗ
Phân bón!
Nhưng người đọc vẫn có thể nghiệm được tình cảm của tác giả, một tình cảm nhè nhẹ, bàng bạc trong cả bài thơ, nói lên niềm vui sống hay sự cô đơn, đôi khi cũng nêu ra điểm tác giả thắc mắc về cuộc đời của con người: ngắn ngủi, phù du, trước sự vĩnh hằng của thiên nhiên.

Thế giới này như giọt sương kia
Có lẽ là một giọt sương
Tuy nhiên, tuy nhiên...
Thơ có xu hướng gợi ý hay ám chỉ bóng gió nhẹ nhàng. Thông thường trong thơ đưa ra hai hình ảnh: một hình ảnh trừu tượng sống động và linh hoạt, một hình ảnh cụ thể ghi dấu thời gian và nơi chốn.

Trăng soi (hình ảnh trừu tượng)
Một bầy ốc nhỏ (hình ảnh cụ thể)
Khóc than đáy nồi (nơi chốn cụ thể)
Nhà thơ không giải thích hay luận về sự liên kết giữa hai hình ảnh nầy, chỉ diễn tả sự vật theo bản chất tự nhiên của nó. Người làm thơ phải tự đặt mình như một đứa trẻ lúc nào cũng có cảm giác bỡ ngỡ, lạ lùng khi tiếp xúc lần đầu tiên với ngoại giới. Một bài thơ Haiku hay là làm sống lại những gì đã chôn sâu trong ký ức và đưa ra những cảm giác sâu sắc, tế nhị, để tự nó khơi lại trí tưởng tượng và mơ ước của người đọc để người đọc tự suy diễn, cảm nhận.

Chim vân tước bay
Thở ra sương gió
Dẫm lướt từng mây
Thơ như một bài kệ, sàn lọc từng chữ, không dư mà cũng không thiếu, cốt sao nói đến chính cái đang là - "đương hạ tức thị". Nắm bắt thực tại ngay trong giây phút nẩy mầm, cái đang xảy ra lắm khi chuyên chở cả một vũ trụ thu gọn vào trong thời điểm đó, tiểu thế giới và đại thế giới hòa nhập vào nhau. Một diễn tiến trước mắt khiến ta liên tưởng đến một hiện tượng hay biến cố nào đó trong một kinh nghiệm sống của riêng mình. Kỷ xảo của thơ Haiku là giản lược tối đa chữ nghĩa trong thơ để vận dụng trí tưởng tượng nơi người đọc. Không có người làm thơ và kẻ đọc thơ, cả hai nhập làm một, đồng âm cộng hưởng trong niềm rung cảm với sự liên hệ rất tinh tế và hài hòa của đất trời.

Thiền tính trong thơ HaikuThơ Thiền Nhật ban đầu cũng chịu ảnh hưởng từ Trung Hoa, nhưng đến thế kỷ thứ 17 thì thể thơ Haiku ra đời và phát triển mạnh vào thế kỷ thứ 19. Người sáng lập loại thơ này là Thiền sư Matsuo Basho. Năm 1680, Matsuo Basho viết bài thơ Con ếch theo lối Haikai - một thể thơ mới (theo thời điểm bấy giờ) mở đường cho thể thơ Haiku. Các bài Haikai của Basho ngắn, gọn, súc tích từ chữ đến ý, cho thấy cái nhìn và thi tứ của nhà thơ. Những người ngưỡng mộ ông tập làm lối thơ này, và thể Haikai trở nên nghiêm trang, chín chắn hơn để dần trở thành thể Haiku, nói lên cái quan niệm và ghi lại sự rung động của nhà thơ. Sau Basho, có ba nhà thơ lớn của Haiku lần lượt xuất hiện, hợp cùng Basho thành tứ trụ của Haiku Nhật Bản: Basho, Buson, Issa, Shiki.

Trong bài thơ sau đây của Basho:

Trong ao xưa
Con ếch nhảy vào
Tiếng nước khua
Chỉ vài chữ: một ao nước, một con ếch nhảy, một tiếng nước khua động cũng diễn tả đầy đủ cảnh vật, không dông dài, nhưng luôn luôn đủ ý.Như vậy Haiku là một loại thơ thiền, một cách tập nhìn sự vật đơn giản, thuần khiết. Ðây là một quan hệ biện chứng giữa tĩnh và động như một công án, một tiếng chuông chiêu mộ thức tỉnh ngộ tính con người.

Thi nhân ghi lại những bức xúc của mình đối với sự biến chuyển trong khoảnh khắc của thiên nhiên đang xảy ra trước mặt. Vạn vật thì thường trôi nổi lững lờ đối với kẻ vô tình mà thật ra đang nói muôn triệu điều trong từng mỗi khắc giây. Người không thấy, người không nghe vì người không chịu nhìn, chịu nghe hay người không biết đấy thôi.

Haiku là một nghệ thuật tổng hợp tinh tế tuyệt vời giữa Phật giáo và Lão Giáo trong thế giới Thiền thi, giữa cụ thể và trừu tượng, giữa ẩn dụ và phân tích, giữa thiên nhiên vũ trụ và nội tâm con người. Vạn vật và vũ trụ đều có nguồn gốc từ Đạo, theo sự sinh hóa vô thường và kiếp người cũng chỉ là phù sinh hư ảo. Điều nói ra được thì hữu hạn, mà ý lại vô hạn. Ðiều mà thơ muốn mọi người lãnh hội chẳng phải là điều có thể nói được mà là những điều mà thơ chưa nói ra. Cái tiểu vương quốc của những con chữ gò bó chải chuốt bỗng vươn mình ảo hóa trở thành một vũ trụ siêu hình.Trong thơ Haiku có sự dung hợp giữa Thiền và Thơ, vì thơ biểu lộ tình cảm và thơ có thể tải đạo. Thơ Haiku đi từ một sự vật cụ thể thật nhỏ nhoi tầm thường để dẫn dắt người đọc đi vào cõi mênh mông bát ngát không hình tượng, như một thiền sư đã nói: "Gom góp tất cả lời nói để hoàn thành một câu, vò cả đại thiên thế giới thành một hạt bụi". Nhà thơ William Blake cũng có nói: “Cả vũ trụ trong một hạt cát (a world in a grain of sand)”.

"Từ trong hạt bụi ngu ngơ ấy
Mưa nắng vô thường sây sát nhau."
Ðể cuối cùng người thơ đốn ngộ được:

"Từ trong hạt cát hằng sa đó
Vũ trụ Chân Như sáng nhiệm mầu."
Với dân tộc Nhật Bản, haiku được xem như tinh hoa của văn hóa dân tộc. Dưới góc nhìn của Thiền tông, haiku là thể thơ đặc biệt có thể hàm chứa được thực tại nhiệm mầu trong vỏn vẹn 17 âm tiết, vừa sâu lắng uyên thâm, lại vừa đơn sơ giản dị, nhiều khi trở thành phương tiện hữu hiệu truyền tải một công án để các môn sinh tu tập Thiền. Chủ đề của thơ haiku thường lồng vào khung cảnh của bốn mùa.
Hoa anh đào đối với người Nhật có ý nghĩa đặc biệt, nhìn hoa anh đào khiến người ta chợt nhớ bao mùa hoa anh đào trong quá khứ. Còn nói theo ngôn ngữ nhà Phật, hoa anh đào là biểu tượng của sự vô thường trong cuộc đời.

Một bài thơ Haiku khác nói lên hình ảnh của một loài hoa mong manh, mang kiếp sống phù du, giữa màn đêm sương khói huyền ảo, âm thầm lặng lẽ hé nở những cánh mỏng lụa là, như đem sức sống cuộn trào vào từng hơi thở của người thưởng ngoạn, phải chăng đó là một niềm hy vọng bí ẩn, khó hiểu của một loài hoa kiều diễm mang tên Nữ Hoàng Đêm. Người thơ hình như đã nhập thân vào loài hoa khêu gợi đó, để từ đó chiêm nghiệm được quá trình nở hoa " sinh sinh hoá hóa" từ bên trong : khởi đầu một cành cây trơ … đến một cái gì nhu nhú dưới phiến lá …. rồi xuất hiện một nụ trắng ngà … từ đó nụ tung cánh bung xòe ra… và cuối cùng là hoa mãn khai toàn vẹn với những cánh xinh xắn nõn nà tỏa hương thơm ngan ngát …

Nữ Hoàng Đêm mảnh khảnh
Trong âm thầm hé nụ phô hoa
Niềm tin yêu huyền bí
Với màu sắc trắng nhợt nhạt biểu tượng cho sự ngây thơ khờ dại, loài hoa đêm lộng lẫy khát khao nầy đang chờ đợi khai hoa nở nhụy…. đâu biết rằng kiếp sống tạm bợ ngắn ngủi đó sẽ đến hồi chấm dứt khi bình minh chợt sáng, chẳng khác gì bóng câu qua cửa sổ, giọt sương hư ảo trên cành … Những thi ảnh trữ tình, những biểu tượng thâm thúy, những tín hiệu bàng hoàng đã thu hút và dẫn dắt tâm tư người đọc vào một thế giới cao siêu để tự suy niệm về kiếp nhân sinh của con người quanh quẩn trong cuộc sống phù trầm đầy oan khiên nghiệp chướng nầy.

Cánh hoa mềm êm ái
Thơm ngát, cầm mình giữa bụi gai
Trước bình minh chịu chết
Nắng đã lên, những giọt sương mai lãng đãng, đang vắt vẻo trên nhành cây đọt lá . Những cánh hoa tàn úa đang rơi rụng . Một loài hoa đã chết và một ngày mới bắt đầu. Những hình ảnh của loài hoa mờ ảo đó , không sôi động mà vẫn lặng lẽ ẩn mật trong tâm cảm và tư duy của người thưởng ngoạn, để rồi đem lại những cảm giác lạ lẫm đột nhiên bỡ ngỡ, bàng hoàng, sững sốt giữa níu kéo và hoài nghi… " Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất Bởi mùi hương ngự trị cánh hoa tàn ….." Một bài thơ Haiku, một bông hoa quỳnh nở rồi tàn, một kiếp phù sinh, một giấc mộng hoàng lương… " Phù bào khoảnh khắc vòng sinh diệt Sớm nở đêm tàn tựa kiếp hoa…" Cái sân khấu tuồng đời đầy hỷ nộ ái ố, tham sân si đã hạ màn theo những cánh hoa tàn ,để lại ngơ ngẩn , bần thần và luyến tiếc …

Niêm luật cơ bản của haiku cổ điểnTrong thơ haiku cổ điển buộc phải có kigo (季語, quý ngữ) nghĩa là từ miêu tả một mùa nào đó trong năm. Có thể trực tiếp hay gián tiếp thông qua các hình ảnh, hoạt động hay những cái gì đó mà mang đặc trưng của một mùa trong năm.
Một bài haiku thường chỉ "gợi" chứ không "tả", và kết thúc thường không có gì rõ ràng, vậy nên hình ảnh và cảm nhận sau khi đọc thơ hoàn toàn phụ thuộc người đọc.
Mỗi bài haiku thông thường có cấu trúc âm tiết 5 + 7 + 5 trong ba câu. Tuy nhiên, ngay cả tổ sư của haiku Matsuo Basho cũng đôi khi sử dụng ít hơn hoặc nhiều hơn số âm tiết đã nói trên; chẳng hạn bài thơ sau đây có 19 âm tiết:
Kareeda ni (7 âm) / Trên cành khô
Karasu no tomarikeri (9 âm) / Quạ đậu
Aki no kure (7 âm) / Chiều thu

hehe Sưu tập tặng ông bạn rất đáng mến Kt27

ChienKhuD
20-11-2012, 09:59 AM
Thăng Long kỳ đạo quán
Anh hào kẻ sỹ khắp muôn nơi
Ý tình tràn lai láng

kt22027
20-11-2012, 01:50 PM
Cám ơn bác Lâm. Thơ loại này dễ làm quá hả bác Lâm, nhưng muốn làm cho hay chắc khó lắm vì ít từ quá.

Hoa mai nở rộ
Chén úp lên dĩa
Hết tiền! :((

hehehe

ChienKhuD
20-11-2012, 01:59 PM
Hehe. Tết bên đó cũng chơi bò cua nửa hả bác?

kt22027
20-11-2012, 02:41 PM
Tết bên đây có chơi bầu cua nhưng không vui bằng ở quê nhà đâu. Trên Little Saigon tết đến có chợ hoa, nói thật chán lắm vì ít loại hoa và khu chợ nhỏ lắm. Còn bầu cua thì cũng xếp đầy dĩa hè, nhưng vừa chơi vừa ngó dáo dác mất vui. Cảnh sát đến bắt dẹp hoài nên chán lắm. Ở nhà làm cái lắc cho mấy đứa cháu nó đặt còn vui hơn hehehe