PDA

View Full Version : Anh quá bận để yêu em (thơ)



CXQ
17-11-2012, 06:17 AM
Em yêu, anh quá bận để yêu em:
Hôm nay họp hành, ngày mai tổng kết
Đời cuốn anh đi trong vòng quay mải miết
Em yêu, anh quá bận để yêu em!

Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm
Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có
Tất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gió
Giờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không?

Hãy dẹp lại một bên những khao khát trong lòng
Hãy nén lại tình em thôi đừng bừng lên nữa
Tim đầy ắp lo toan, đâu chỉ là nơi giữ lửa
Như cuộc đời đâu chỉ có tình yêu!

Đừng buồn, đừng làm anh mệt mỏi nữa em yêu
Bằng những câu hỏi thăm triền miên em vẫn nhắc
Ừ, anh hiểu… em quan tâm đến anh nhiều nhất
Nhưng xin hãy để anh tập trung suy nghĩ được không em?

Anh vội vã chạy theo đời, em lại chạy theo anh
Khoảng cách cứ dài ra vì em đuối sức
Cái khoảng cách mà em gắng lấp
Bằng những đợi chờ, chịu đựng, yêu thương

Bằng lời chúc bình yên mỗi sớm lên đường
Bằng nhớ nhung cả một ngày không dám nói
Bằng bài ca em hát thầm khi giặt chăn là gối
Bằng cuộc đời em ngơ ngác, rối bời

Yêu dấu của em ơi, đừng nói nữa, em biết rồi:
Suốt một đời này anh quá bận để yêu em!

(Nguyễn Thụy Anh)

CXQ
17-11-2012, 06:20 AM
Thật tội cho người trong cuộc: tội cho người bị dòng đời cuốn trôi, và tội cho người đứng nhìn người thân và hạnh phúc của mình bị cuốn trôi theo dòng đời.

Đó là chuyện rất dễ và rất hay xảy ra trong đời sống này: con người bị cuốn trôi theo dòng đời mà không biết cuối cùng mình muốn gì? mình đang tìm kiếm cái gì? đang hướng về cái gì? tất cả những điều mình đang làm đến ngày hôm nay và ngày mai đây là để làm gì? … Có lẽ, cần những lúc chậm lại hay tạm dừng lại, nhìn những người yêu thương xung quanh mình, để trái tim mình có cơ hội tỉnh thức và đập theo nhịp đập tự nhiên của nó, để lắng nghe nhịp đập và tương tác với những trái tim khác.

MinhTommy
17-11-2012, 03:34 PM
Chẳng phải là em hay anh mà là con người nói chung là thế. Ai cũng từng bị cuốn vào với vòng xoáy của thời gian. Nếu biết chủ động ngừng đôi chút để nắm bắt chút hạnh phúc nhỏ nhoi thì tốt biết mấy. Nhưng người ta lại sợ hãi nhiều quá, nên cứ phải gồng mình lên. Để tới một lúc nào đó, khi đã có tuổi rồi, người ta sẽ lại nuối tiếc vì đã để thời gian cuốn mất mình đi

Vòng xoáy thời gian
Sáng thức dậy bởi tiếng chuông điện thoại
Lịch làm việc một tuần nhấp nháy hiện lên
Trên bàn phím, những chữ số ưỡn mình
chờ đợi
ngón tay em...

Em xoay mình bên điện thoại, email và laptop
Lịch cá nhân chằng chịt những cái tên, những cuộc họp
Nhiều lúc tự hỏi cuộc đời là những gì gom góp
Bận rộn nhiều rồi có được gì không?

Em ví ngày của em như con én nhỏ lượn bay giữa cơn dông
Tìm một nơi bình yên rồi ẩn trú
Khi đêm về cuộn tròn trong giấc ngủ
Chẳng phải vội vàng, tất tưởi những vòng quay.

Người ta dễ bị xoáy vào đời bởi những điều
mà họ cho là làm nên hạnh phúc
Tiền bạc, tài danh, công thành, chức tước
Nhưng lại bỏ quên thứ hạnh phúc
ngọt ngào giản đơn mà rất thực
Cuộc sống đời người đâu thể tính bằng công thức mãi được đâu...

Em thèm một ngày được áp mình trên vạt cỏ đã úa thành nâu
Nằm giữa thiên nhiên bình yên nghe gió hát
Nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng đắm say dào dạt
Ngày chưa bắt đầu, điện thoại đã chợt reo...
Hoàng Yến Anh