nguyen055
22-05-2010, 02:12 PM
Hậu sinh
Một cụ già và một chàng trai đang ngồi đánh cờ tướng. Suốt từ sáng đến trưa, hai đấu thủ chơi rất say sưa và đã đến hồi... cay cú. Mỗi khi "ăn" được quân của nhau, họ chộp rất mạnh làm phát ra những tiếng "chát!", "chát!" nghe rất... đã:
Kết cục "cuộc chiến", cụ già bị thua đậm, chàng trai trẻ gương gương tự đắc:
- Thế nào, tiên sinh đã "ngay râu" ra chưa?
Cụ già giận dữ hất tung cả bàn cờ và quát lớn:
- Mày đúng là thằng "hậu sinh khả ... ố!"
Trói vợ
Một người đàn ông trở về nhà sau giờ làm việc và được cô vợ chào đón trong một bộ đồ ngủ cực kỳ gợi cảm.
Cô vợ nói bằng giọng đầy phấn khích:
- Anh yêu! Hãy trói em lại và làm bất cứ điều gì anh muốn.
Thế là anh chàng trói cô vợ lại và ra ngoài... chơi một ván cờ đến tối mịt mới về.
Ai lừa ai?
-Anh A: Sao lấy được cô vợ tuyệt vời thế? Có "thủ thuật" gì không?
-Anh B: à chỉ là rủ cô ấy chơi cờ, khi thấy tôi - một cao thủ trong làng cờ - phải đầu hàng thua cờ và rơm rớm nước mắt. Cô ấy xúc động và ngồi an ủi tôi.
- Chắc cậu giả bộ thua cờ phải không - Anh A tinh quái hỏi.
- Ừ phải rồi! Nhưng mãi sau này tôi mới biết cô ấy rất ghét chơi cờ - Anh B buồn bã trả lời.
Mùi... Cờ Tướng
Thấy chồng vừa về, vợ liền hỏi:
- Anh đi đâu về?
- Anh đi chơi cờ Tướng.
- Sao người anh lại nồng nặc mùi rượu thế?
- Vậy chẳng lẽ người anh lại nồng nặc mùi... Cờ Tướng?
Chơi cờ ở viện tâm thần
Thanh tra Y tế đến kiểm tra bệnh viện tâm thần. Trong vườn, các bệnh nhân đang chơi cờ. Người thì làm bàn cờ, cứ chống tay chống chân xuống đất và để sỏi lên lưng làm xe, pháo, mã. Người thì nghĩ mình là cái đèn nên trèo lên cây, quắc mắt soi xuống bàn cho mấy người khác chơi. Thấy vậy, thanh tra nói với giám đốc bệnh viện:
- Những người chơi dưới đất thì mặc họ. Nhưng phải bảo mấy người ở trên cây xuống đi, không họ ngã thì rách việc!
Giám đốc nhíu mày băn khoăn:
- Tôi sợ hơi tối...
..... Đúng là tâm thần
Chép phạt
Thầy giáo: "Tại sao bài chép phạt về nhà của em chép loạn xạ thế này?"
Trò: "Thưa thầy, em đã viết theo ý thầy."
Thầy giáo: "Em giải thích thầy đã yêu cầu em làm gì nào?"
Trò: "Thầy bắt em chép phạt các từ mới trong bài."
Thầy giáo: "Thế sao trong bài của em có các chữ: chiếu tướng, xe đâm thọc, thăng mã thế này? Trong bài làm gì có?"
Trò: "Thưa thầy, đó là bố em giúp em viết."
Thầy giáo: "Ở nhà, bố em làm gì?"
Trò: "Thưa thầy, bố em vừa chép phạt giùm em, vừa đánh cờ tướng."
Cái gì to ra?
Ðứa bé hỏi bố :
- Chơi thể thao có ích gì hả bố?
- Thể thao làm cho mọi cái đều to ra. Thí dụ : Bóng đá làm cho đùi to ra. Quyền anh làm cho tay to ra, cử tạ làm cho ngực to ra...
Bà vợ thấy thế hỏi luôn:
- Còn ông chơi cờ tướng suốt ngày, thì cái gì to ra?
Ông chồng bí quá :
- Thì cái mồm bà to ra, chứ còn cái gì nữa!
Nổ:
Một ngày kia, T. tình cờ gặp một người bạn cũ.
T.: "Lâu quá không gặp, kỳ này thế nào?"
Bạn: "Chơi bóng rổ với đánh cờ tướng. Chỗ bạn bè nói thật, thằng vô địch bóng rổ với thằng vô địch cờ tướng toàn quốc vẫn chưa phải là đối thủ của mình đấy."
Trương hoài nghi: "Có nổ quá không, ông bạn?"
Bạn: "Thật trăm phần trăm. Thằng vô địch cờ tướng chơi bóng rổ không lại với mình; còn thằng vô địch bóng rổ chắc chắn không hạ nổi cờ của mình đâu."
Nói dóc mất tiền:
Hai anh nổi tiếng có tài nói dóc, gặp nhau ở bến sông. Một người giắt một quan tiền vào lưng rồi lặn xuống sông, một lúc ngoi lên bảo người kia:
- Chà chà! Tôi lặn xuống đáy sông gặp hai ông tiên đánh cờ, tôi mon men đến định chầu rìa, thì một ông cho tôi quan tiền này và bảo đi, đừng có quấy rầy. Tôi nghe vậy, vội ngoi lên ngay.
Người kia hỏi:
- Thật thế à? Tôi cũng sẽ lặn xuống may ra kiếm được ít tiền mà tiêu chăng.
Nói rồi nhảy xuống nước. Một chốc anh ta ngoi lên, mặt có vết máu và hổn hển kể lại với anh kia:
- Tôi cũng gặp hai ông tiên đang chơi cờ. Tôi đến bên cạnh chưa kịp mở miệng họ đã quát tướng lên: Xin, xin cái gì? Đã cho thằng trước một quan rồi, lên mà chia nhau. Nói rồi, một ông cầm luôn cái gậy phang thẳng vào mặt tao, chảy cả máu đây này.
Quả là anh hùng tương ngộ. Anh nọ vui lòng xỉa ra năm tiền cho anh ta, chết đắng mà vui vì gặp được kẻ cao thủ.
Danh thủ cờ tướng:
Có một nhười rất ham chơi cờ tướng và thường khoe khoang là cao tay, sắc nước ít ai bì được. Một lần, anh ta đánh cờ với một người khác, anh ta bị thua ba ván liền. Hôm sau, có người vờ không biết hỏi:
-Tối qua chơi mấy ván?
Anh ta trả lời:
-Ba ván!
-Thắng thua thế nào?
Anh ta nói dõng dạc :
-Nước cờ tối qua à ván thứ nhất tôi không thắng anh ta.Ván thứ hai,anh ta không thua tôi .Ván thứ ba tôi bảo thủ hòa, anh ta dứt khoát không nghe !
Nghễnh ngãng:
Hai ông già nghễnh ngãng là hàng xóm của nhau. Buổi sáng, thấy một ông đang đi sang nhà mình, ông kia đứng ở hiên nhà hỏi:
- Ông sang nhà tôi chơi nốt ván cờ tối qua à?
- Không, tôi sang chơi cờ đây!
- Thế mà tôi tưởng ông sang chơi cờ
-Thói quen xấu của người chơi cờ tướng
Có anh kia mắc tật ưa chỉ cờ, nói cách nào cũng không nghe. Một lần xem hai người kia đấu cờ, quen thói chỉ hoài. Một người đổ quạu đứng dậy tát vào mặt anh chàng một cái nổ đom đóm. Bị tát đau anh ta vừa xoa mặt vừa lùi ra miệng vẫn tiếp tục nói: "Kìa chống Sĩ lên, không thôi nó đập cho chết Tướng bây giờ"
__________________
Các nhạc công hãy chơi cờ tướng
- Trong nhà hàng, ông khách hỏi phục vụ bàn:
- Các nhạc công ở đây có thể chơi theo yêu cầu của khách?
- Vâng, tất nhiên.
- Vậy anh hãy bảo họ... chơi cờ tướng để tôi có thể ngồi ăn một cách yên tĩnh và thoải mái.
1.
Chú Sáu dạy cháu Toàn mười tuổi chơi cờ tướng. Buổi ban đầu, chú nhường cháu Xa, Pháo, Mã. Sau nhiều ngày giao đấu, Toàn đánh cờ lên tay khiến chú Sáu khó lòng cầm cự! Vài ngày sau, chú Sáu lấy lại con Pháo, rồi thêm con Mã... Bé Toàn tuy mới mười tuổi đã biết đi... ngõ hậu. Bé chạy qua nhà ông Tám bái sư, học nghệ... Một thời gian rất ngắn sau đó, hai chú cháu đánh cờ đồng. Lợi thế có phần nghiêng về phía bé Toàn. Trong một ván cờ trước bữa cơm chiều, chú Sáu muốn tranh thắng bèn đi cờ... hai tay, một tay bình Xa, một tay tấn Chốt. Bé Toàn ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao chú đi hai quân cờ một lượt?
- Tại chú đánh đúng lối ông bà... để lại!
- Lối gì chú?
- " Tiên hạ thủ vi cường "...
2.
A. Nghe nói anh khi ngủ hay nói mơ, tướng, sĩ . Hay là anh đi bệnh viện khám xem sao.
B. Không cần, nếu nhỡ trị khỏi thật thì tôi sẽ không còn chỗ thắng cờ nữa!
3.
CÔ HAI THÍCH CỜ TƯỚNG
Cô Hai ơi ..
Hỗm rài ba cô Hai bận rộn
Chẳng ai tranh cờ tướng cùng tui
Nghe đồn cô cũng một thời
Kỳ phùng địch thủ bao người chịu thua
Sẵn tui đây còn chưa tin thật
Cô mau qua cao thấp với tui
Tụi mình cá độ cho vui
Nếu thua tui sẽ trọn đời thề lo cô
Nước đầu tiên cô dzô pháo giữa
Tui chống tượng chẳng đỡ mã lên
Cô ăn chốt chiếu tướng liền
Tui thời chống sĩ một phen hú hồn
Chắc cô biết tui nhường cô tấn
Cô ra xe xâm lấn bên tui
Nhìn cô tui chỉ mỉm cười
Nên phòng thủ mãi chẳng thời phản công
Tui biết cô thích song cặp mã
Tui giả vờ như chả biết gì
Cô Hai liền vội sinh nghi
"Anh này đánh kiểu gì kỳ vậy ta ?"
Cô Hai ơi cô à có biết
Bụng dạ tui thương thiệt cô rồi
Ván cờ kéo chỉ một hồi
Tui vờ thua vội cô cười mỉm chi
Cô Hai liền tức thì bỏ nhỏ
"Anh hứa gì phải nhớ à nhe
Tui là thôn nữ miền quê
Thiệt thà tin tưởng lời thề của anh"
Phận làm trai xứng danh nam tử
Tui thua rồi biết xử thế nào
"Bây giờ mận mới hỏi đào
Vườn hồng đã mỡ cho vào hay chưa ?"
(MQ)
Anh Hai à...sao thua chi vội
Mới hiệp đầu anh thối lui cờ
Làm tui ngồi cứ ngẩn ngơ
Nước nào anh cũng giả vờ chịu thua
Tui biết anh tính ưa nói giỡn
Chớ nhân duyên người lớn an bày
Phải đâu chỉ một ván bài
Ăn thua định đoạt được ngay sao nè
Thế cờ anh dàn xe, pháo, mã
Bắt ngựa tui tơi tả chạy cùng
Chốt qua sông tiến vô cung
Tướng tui xém bị pháo trùng tấn công
Quân bên tui chỉ còn xe, ngựa
Nhìn thế cờ ấm ức trong lòng
Tướng tui lên xuống long đong
Quân anh vây chặt đừng hòng thoát thân
Nhìn nước cờ biết anh đương thắng
Tui cố đi mà đắng miệng cười
Tiếng đồn quả thật chẳng sai
Cậu Hai cờ tướng hỏng ai sánh bằng
Nhưng chết rồi, trăng ngang đầu ngõ
Tui phải về, em nhỏ gọi kìa
Bàn cờ chưa định phân chia
Thôi thì huề vậy, tui dìa nghe anh
Chuyện anh hứa thôi đành gát lại
Nhớ lần sau đừng dại nha anh
Lỡ thua cô Hợi cũng đành
Sao đem duyên nợ trăm năm buộc ràng
(TN)
Cô Hai cứ chối quanh chối quẩn
Bữa ba cô cũng nhận rượu trà
Ổng sợ cô lấy chồng xa
Nên ổng quyết gả cô mà cho tui
Chuyện cờ tướng cô thời khen mãi
Làm tui đây thiệt ngại ngùng sao
Dẫu tui cao thủ cờ cao
Gặp cô Hai chẳng lẽ nào tui phân tranh
Thà rằng tui âm thầm chịu nhượng
Để pháo cô ăn tượng của tui
Cô liền chiếu tướng tức thời
Tui đành chống sĩ cô cười ăn xe
Nhìn cô cười tui mê mẫn riết
Đâu còn lo vào việc đánh cờ
Quân tui chẳng có phòng hờ
Cô liền pháo kích thăm dò tướng tui
Cô thấy chưa người thời gặp số
Bên tui đông cũng lỗ quân binh
Cô ngồi cô rỉa linh tinh
Tướng tui trụi lũi một mình trống trơn
Cô Hai à làm ơn làm phước
Cho tui xin thua trước được không ?
Tại tui một dạ một lòng
Thương cô trọn kiếp nên mong duyên lành
Chớ gặp như mấy anh hàng xóm
Là tui đây chiếu tướng bí rồi
Tui nhường cô Hợi mà thôi
Vì tui muốn kết tóc ở đời cùng cô
Trăng trên trời khi mờ khi tỏ
Điện Sài Gòn khi có khi không
Sao cô hỏng chịu lấy chồng ?
Rủi cô đau ốm ai trông nom dùm ..
Ầu ơ ..
Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương ..
(MQ)
Anh Hai ơi!
Anh Hai à...cờ đương thắng thế
Nhường tui chi mất thể diện anh
Bà con lối xóm chung quanh
Bao nhiêu cặp mắt đang lăm le nhìn
Ai cũng biết vì tình anh nhượng
Làm cho tui cũng ngượng quá chừng
Lỡ rồi thôi đánh tới luôn
Tại tui hạ thủ bất bất quờn mất xe
Vừa chợt nghe anh đe chiếu tướng
Tui run run chống tượng đỡ ngay
Bỗng dưng anh lại nhẹ tay
Rút xe về nước mặt mài hân hoan
"Cô Hai à...cô ăn rồi nhé"
"Sao cô còn hỏng lẹ rút đòn"
"Sẳn quân trấn thủ lưu đồn"
"Cô mang qua chiếu tấn công vào thành"
Tui nhìn cờ hoang mang quá đỗi
Anh đương ăn sao vội rút quân
Trong lòng cảm thấy bâng khuâng
Nhìn tui thua chắc anh không nỡ lòng
(TN)
Cô Hai ơi ..
Nhà hai ta cách chừng cái vách
Ba cô Hai cũng thật thích tui
Mai này ổng muốn kết sui
Cho tình hàng xóm thêm vui, thêm gần
Chuyện cờ tướng bất phân thắng bại
Tui chịu thua cô lại hỏng vui
"Anh Hai sao mãi nhường tui ?
Tui chưa xuất trận anh lui thua rồi"
Cô Hai à mình chơi bàn khác
Kỳ này tui đánh thật một phen
Thua rồi không được quạo nhen
Đừng có giận dỗi bắt đền tui đây
Sao nước đầu cô hay dzô pháo ?
Tui chống tượng cô bảo tui nhường
Dzậy tui đỡ mã được không ?
Người tám lạng kẻ nữa cân rồi nè
Cô Hai chẳng chịu huề chịu nhịn
Bay mã lên chắc định canh me
Dzu. tui vào trận hôn` mê
Cô liền chiếu tướng ăn xe tức thời
Ba cô nhìn, ổng cười khen mãi
Tui cao cờ mà lại thông manh
"Thằng Hai Mùi chắc chắn rằng
Tao nhận làm rễ ho. Lâm sau này"
Chuyện tụi mình trời đây an phận
Nhà ho. Nguyễn nợ gánh ho. Lâm
Chuyện duyên chuyện nợ trăm năm
Nhờ bàn cờ tướng trao ngầm chữ thương
Kẻ phương Nam nhớ thương phương Bắc
Ước mơ sao nối chặt chỉ hồng
"Quạ kêu nam đáo nữ phòng
Vì Lâm nên Nguyễn đem lòng nhớ thương " .. hihi ..
(MQ)
Anh Hai ơi!
Bàn cờ đầu anh nhường tui thắng
Thôi hiệp nhì đánh thẳng tay nghen
Ba tui đương đứng cạnh bên
Tay cờ hỏng lẻ thua anh sao nè
Nước đầu tui kéo xe ra ngõ
Chưa có gì anh chớ có run
Nhìn anh cầm ngựa ngập ngừng
Sợ xe tui quá anh chùng bước sao
Hay là để tui vào chuồng ngựa
Mang hai con ra chấp một bên
Vậy anh chớ có lo phiền
Ngựa tui đã cột chỉ còn pháo, xe
Cờ thắng thế anh đe chiếu mãi
Thêm mấy người lãi nhãi bên tai:
"Coi chừng chốt đó cô Hai"
"Cô không sập sĩ pháo nhai tướng à"
Thiệt là khổ nước cờ đang bí
Tui còn đang suy nghĩ phân vân
Thì quân anh tới cửa thành
Ngựa, xe, pháo, chốt anh dàn tấn công
Mang đoàn chốt sang sông chờ sẳn
Dồn năm con đứng chắn cửa sau
Xếp theo thể của ngôi sao
Pháo, xe hổ trợ theo nhau hai hàng
Kế này là Thiên Cang Bắc Đẩu
Đem quân vào cửa hậu tấn công
Thừa cơ anh chẳng đề phòng
Lẽn vào cung cấm bắt hoàng hậu chơi
Tướng của tui bị rơi vào giặc
Hoàng hậu anh tui bắt làm tin
Hay ta trao đổi tù binh
Không ai thắng cả tụi mình huề nghen...
4.
Cờ Ngoài, Bờ Trong
Hai anh ngồi đánh cờ chiếu tướng, ăn tiền. Có một anh đứng ngoài, cứ mách bảo hão; nói làm sao, cũng không chịu nghe.
Một anh phải nước cờ bí, sắp sửa thua. Anh đứng ngoài cứ chỉ trỏ, mách nước nọ, xui nước kia. Anh bí cờ tức mình, đứng dậy, tát anh mách đánh “đốp” một cái.
Anh mách, một tay xoa má, còn một tay cứ chỉ vào bàn cờ mà nói rằng:
- Kià, sao không gểnh sĩ, để người ta chiếu tướng, thua bây giờ?..
Kết Thúc (END)
Cờ cười: Tôi là nhà vô địch
Các nhà khoa học thế giới dồn công sức lại để chế tạo một chiếc máy tính mới vừa có thể chơi cờ tướng vừa chơi được cờ vua rất giỏi, xưa nay chưa ai từng thắng.
Một hôm có ba người đến xin đấu cờ với máy. Sau nửa tiếng, một người đứng lên cười tươi, đầy tự hào và vỗ ngực "I am Kasparov".
Đến lượt người thứ hai vào thử sức, chỉ sau 15 phút, anh ta đứng dậy cũng cười rất tươi: "I am Lu Kham" (Lữ Khâm, nhà vô địch cờ tướng Trung Quốc).
Người thứ ba - một người Việt Nam đến đấu với máy. Mọi người nín thở theo dõi. Ngạc nghiên chưa, chỉ sau 1 phút người này đã đứng dậy và cũng nở nụ cười: "I am Sorry!!!"
(Đất Cờ phỏng tác)
Cờ cười: Nghễnh ngãng
Hai ông già nghễnh ngãng là hàng xóm của nhau. Buổi sáng, thấy một ông đang đi sang nhà mình, ông kia đứng ở hiên nhà hỏi:
- Ông sang nhà tôi chơi nốt ván cờ tối qua à?
- Không, tôi sang chơi cờ đây!
- Thế mà tôi tưởng ông sang chơi cờ.
(Bạn cờ phỏng tác)
Cờ cười: Chơi cờ ở viện tâm thần
Thanh tra Y tế đến kiểm tra bệnh viện tâm thần. Trong vườn, các bệnh nhân đang chơi cờ. Người thì làm bàn cờ, cứ chống tay chống chân xuống đất và để sỏi lên lưng làm xe, pháo, mã. Người thì nghĩ mình là cái đèn nên trèo lên cây, quắc mắt soi xuống bàn cho mấy người khác chơi. Thấy vậy, thanh tra nói với giám đốc bệnh viện:
- Những người chơi dưới đất thì mặc họ. Nhưng phải bảo mấy người ở trên cây xuống đi, không họ ngã thì rách việc!
Giám đốc nhíu mày băn khoăn:
- Tôi sợ hơi tối...
..... Đúng là tâm thần
__________________
Tin em lấy chồng Tim anh chết tựa bao giờ...
Ngày em lên xe hoa Anh chỉ là hư vô ...
------
Ai bảo chỉ !
Có anh kia mắc tật ưa chỉ cờ, nói cách nào cũng không nghe. Một lần xem hai người kia đấu cờ, quen thói chỉ hoài. Một người đổ quạu đứng dậy tát vào mặt anh chàng một cái nổ đom đóm. Bị tát đau anh ta vừa xoa mặt vừa lùi ra miệng vẫn tiếp tục nói: "Kìa chống Sĩ lên, không thôi nó đập cho chết Tướng bây giờ"
Gửi Lừa !
Có người cưỡi lừa đi vào thành, trọ ở một quán trọ biết được ông chủ quán trọ rất thích đánh cờ bèn rủ ông chủ quán chơi cờ. Ông ta nói vói chủ quán nếu tôi thua con lừa sẽ thuộc về ông và chỉ cần ông đưa tôi 10 đồng. Ông chủ quán đồng ý kết quả là vị khách trọ thua phải để lại con lừa. Ba ngay sau vị khách trọ đã xong việc ở kinh thành lại đến quán trọ rủ ông chủ quán chơi cờ. Ông khách đề nghị nếu ông chủ quán thua phải trả lại con lừa ông chủ đồng ý kết quả lần này ông khách thắng liền dắt lừa về. Về sau có người hỏi ông khách nọ sao lúc đầu thua sau lại thắng rồi?
Ông khách mỉm cười trả lời chẳng qua chỉ là gửi nuôi hộ con lừa ba hôm mà thôi.
.
.
Đập luôn cho cụ vài chai!
Ông bố ở quê ra thăm gia đình con trai ở phố. Đêm ấy, ông nghe vợ chồng con trai (vốn là dân cá độ cờ bạc) nói chuyện:
- Mai cụ về, em định “nhét” cho cụ “5 xị” (500.000đ) ý anh thế nào?
- Thôi! “Đập” luôn cho cụ “vài chai” (vài triệu) cho cụ ... tiêu (chi tiêu, tiêu xài)!
Hoảng hồn, nửa đêm ông cụ trèo cổng trốn về. Sáng mai, vợ chồng người con nháo nhào đi tìm, về đến quê, thấy cụ đang rung đùi ... uống nước chè:
- Sao bố về mà không nói cho tụi con biết?
- Biết cho anh chị... giết tôi à, tôi “thoát chết” là may rồi! Ở nán lại... không chết vì ... 5 xị rượu, cũng chết vì bị chai đập vào đầu thôi!
- Hả??
____
Danh thủ cờ tướng:
Có một nhười rất ham chơi cờ tướng và thường khoe khoang là cao tay, sắc nước ít ai bì được. Một lần, anh ta đánh cờ với một người khác, anh ta bị thua ba ván liền. Hôm sau, có người vờ không biết hỏi:
-Tối qua chơi mấy ván?
Anh ta trả lời:
-Ba ván!
-Thắng thua thế nào?
Anh ta nói dõng dạc :
-Nước cờ tối qua à ván thứ nhất tôi không thắng anh ta.Ván thứ hai,anh ta không thua tôi .Ván thứ ba tôi bảo thủ hòa, anh ta dứt khoát không nghe !
10.Trùng hợp:
Hai ông bạn đang chơi cờ tướng, bỗng cậu con chạy vào:
- Bố ơi, mất xe rồi!
- Sợ gì, mất xe thì tao đi pháo! Nói rồi tiếp tục gõ quân cờ đánh "Cốp"...
Con: !
11.Con chó thông minh:
Vào một buổi trưa, trên vỉa hè có một ông thày cờ đang đánh cờ tướng với một chú khuyển. Người qua đường thấy chuyện lạ túm lại xem. Một người thấy chó biết đánh cờ, phục quá bèn nói:
- Chà! Con chó này dám là con chó thông minh nhất trên thế giới lắm!
Ông thày cờ nghe thấy có người tán dương con chó thì bực mình càu nhàu nói:
- Thông minh quái gì, nó phải suy nghĩ mãi mới đi được một nước. Từ sáng tới giờ nó với tôi chơi được có bốn ván cờ thì nó đã thua hết ba ván!
12.Quan Kỳ Bất Ngữ Chân Quân Tử:
(Xem Cờ Không Nói Mới Là Quân Tử Thật)
Bố đến nhà bạn chơi cờ. Con hớt ha hớt hải chạy sang đứng bên cạnh bố, muốn nói cái gì, nhưng hãm lại. Một lúc sau, nó lại bồn chồn muốn nói, nhưng lại thôi.
Xong ván cờ, bố biết ý con liền hỏi có chuyện gì.
Con: Có... có... có cháy nhà
Bố: Nhà nào?
Con: Nhà... nhà mình.
Bố: Ðồ ngu, nãy giờ mày đứng đây xem cờ, sao không nói sớm?
Con: Bố vẫn thường bảo: Quan kỳ bất ngữ chân quân tử. Làm sao con dám nói?
__________________
Tin em lấy chồng Tim anh chết tựa bao giờ...
Ngày em lên xe hoa Anh chỉ là hư vô ..
--------------------------------------------------------------------------------
Trạng Cờ
TTC - Thời ấy có viên sứ Tàu sang ta, tự đắc là người chơi cờ tướng không ai địch nổi. Vì vậy, luôn luôn y thách đấu cờ với các quan trong triều. 10 ván thì y hạ các quan cả 10. Cứ cái đà ấy, y càng lên nước, coi nước An Nam không ra gì. Cả triều đình “hận” lắm, nhưng chưa biết phải làm sao.
Giữa lúc đó thì tên sứ Tàu đưa ra lời thách đấu rất là xấc xược: Y xin đấu cờ với nhà vua An Nam! Dù chỉ là đấu chơi, nhưng nếu y thắng, vua ta thua thì danh giá nước Nam không khỏi bị tổn thương.
Vua ta suy nghĩ rất lung, rồi phán:
- Trẫm nghe nói có ông Võ Huyên người làng Mộ Trạch (Hải Dương) cao cờ bậc nhất nước Nam. Vậy các khanh hãy đi mời ngay ông ta vào kinh. Trẫm sẽ đấu cờ với sứ Tàu, nhưng Võ Huyên sẽ mách nước đi cho trẫm.
- Tâu bệ hạ, Võ Huyên mách nước cho bệ hạ cách nào?
- Quần thần thắc mắc hỏi.
- Cách nào trẫm đã tính rồi, lúc lâm cuộc, các khanh sẽ khắc biết!
Triều đình bèn cho sứ giả đi mời gấp Võ Huyên vào triều. Cuộc đấu được tổ chức theo ý nhà vua: Hai kỳ thủ sẽ đấu tại giữa sân rồng vào giờ ngọ. Không ai được đến gần đứng xem, ngoại trừ hai tên lính cầm lọng che cho vua và sứ. Sứ Tàu không nghi ngờ gì, bèn chấp nhận. Võ Huyên cải trang làm tên lính cầm lọng che cho vua. Trên lọng, vua cho dùi sẵn một lỗ nhỏ để ánh nắng xuyên qua. Ván cờ bắt đầu.
Võ Huyên điều khiển đốm nắng từ chỗ có quân cờ đến chỗ quân cờ đi đến. Nhà vua căn cứ vào vệt đi của đốm nắng mà tấn quân cờ theo. Lần đầu tiên sứ Tàu đụng phải một cao thủ. Mỗi nước cờ của nhà vua đều làm y chột dạ, bàng hoàng. Mà quái lạ, nét mặt vua vẫn lạnh như tiền, tựa hồ ngài chẳng phải tốn công mệt óc suy nghĩ gì cả! Càng đánh y càng run và nhận ra tài cờ của y không thấm tháp gì với tài cờ của vua An Nam. Y toát mồ hôi hột, vận hết trí lực chơi với vua cả thảy 3 ván, cả 3 ván y đều bị vua ta chiếu tướng, hết cờ!
Cuối cùng y đứng lên thi lễ trước mặt vua, và tự nhận là “đệ tử” của vua về môn kì.
Sau kỳ tích này, vua phong cho Võ Huyên là Trạng Cờ (Đấu kì trạng nguyên).
Một cụ già và một chàng trai đang ngồi đánh cờ tướng. Suốt từ sáng đến trưa, hai đấu thủ chơi rất say sưa và đã đến hồi... cay cú. Mỗi khi "ăn" được quân của nhau, họ chộp rất mạnh làm phát ra những tiếng "chát!", "chát!" nghe rất... đã:
Kết cục "cuộc chiến", cụ già bị thua đậm, chàng trai trẻ gương gương tự đắc:
- Thế nào, tiên sinh đã "ngay râu" ra chưa?
Cụ già giận dữ hất tung cả bàn cờ và quát lớn:
- Mày đúng là thằng "hậu sinh khả ... ố!"
Trói vợ
Một người đàn ông trở về nhà sau giờ làm việc và được cô vợ chào đón trong một bộ đồ ngủ cực kỳ gợi cảm.
Cô vợ nói bằng giọng đầy phấn khích:
- Anh yêu! Hãy trói em lại và làm bất cứ điều gì anh muốn.
Thế là anh chàng trói cô vợ lại và ra ngoài... chơi một ván cờ đến tối mịt mới về.
Ai lừa ai?
-Anh A: Sao lấy được cô vợ tuyệt vời thế? Có "thủ thuật" gì không?
-Anh B: à chỉ là rủ cô ấy chơi cờ, khi thấy tôi - một cao thủ trong làng cờ - phải đầu hàng thua cờ và rơm rớm nước mắt. Cô ấy xúc động và ngồi an ủi tôi.
- Chắc cậu giả bộ thua cờ phải không - Anh A tinh quái hỏi.
- Ừ phải rồi! Nhưng mãi sau này tôi mới biết cô ấy rất ghét chơi cờ - Anh B buồn bã trả lời.
Mùi... Cờ Tướng
Thấy chồng vừa về, vợ liền hỏi:
- Anh đi đâu về?
- Anh đi chơi cờ Tướng.
- Sao người anh lại nồng nặc mùi rượu thế?
- Vậy chẳng lẽ người anh lại nồng nặc mùi... Cờ Tướng?
Chơi cờ ở viện tâm thần
Thanh tra Y tế đến kiểm tra bệnh viện tâm thần. Trong vườn, các bệnh nhân đang chơi cờ. Người thì làm bàn cờ, cứ chống tay chống chân xuống đất và để sỏi lên lưng làm xe, pháo, mã. Người thì nghĩ mình là cái đèn nên trèo lên cây, quắc mắt soi xuống bàn cho mấy người khác chơi. Thấy vậy, thanh tra nói với giám đốc bệnh viện:
- Những người chơi dưới đất thì mặc họ. Nhưng phải bảo mấy người ở trên cây xuống đi, không họ ngã thì rách việc!
Giám đốc nhíu mày băn khoăn:
- Tôi sợ hơi tối...
..... Đúng là tâm thần
Chép phạt
Thầy giáo: "Tại sao bài chép phạt về nhà của em chép loạn xạ thế này?"
Trò: "Thưa thầy, em đã viết theo ý thầy."
Thầy giáo: "Em giải thích thầy đã yêu cầu em làm gì nào?"
Trò: "Thầy bắt em chép phạt các từ mới trong bài."
Thầy giáo: "Thế sao trong bài của em có các chữ: chiếu tướng, xe đâm thọc, thăng mã thế này? Trong bài làm gì có?"
Trò: "Thưa thầy, đó là bố em giúp em viết."
Thầy giáo: "Ở nhà, bố em làm gì?"
Trò: "Thưa thầy, bố em vừa chép phạt giùm em, vừa đánh cờ tướng."
Cái gì to ra?
Ðứa bé hỏi bố :
- Chơi thể thao có ích gì hả bố?
- Thể thao làm cho mọi cái đều to ra. Thí dụ : Bóng đá làm cho đùi to ra. Quyền anh làm cho tay to ra, cử tạ làm cho ngực to ra...
Bà vợ thấy thế hỏi luôn:
- Còn ông chơi cờ tướng suốt ngày, thì cái gì to ra?
Ông chồng bí quá :
- Thì cái mồm bà to ra, chứ còn cái gì nữa!
Nổ:
Một ngày kia, T. tình cờ gặp một người bạn cũ.
T.: "Lâu quá không gặp, kỳ này thế nào?"
Bạn: "Chơi bóng rổ với đánh cờ tướng. Chỗ bạn bè nói thật, thằng vô địch bóng rổ với thằng vô địch cờ tướng toàn quốc vẫn chưa phải là đối thủ của mình đấy."
Trương hoài nghi: "Có nổ quá không, ông bạn?"
Bạn: "Thật trăm phần trăm. Thằng vô địch cờ tướng chơi bóng rổ không lại với mình; còn thằng vô địch bóng rổ chắc chắn không hạ nổi cờ của mình đâu."
Nói dóc mất tiền:
Hai anh nổi tiếng có tài nói dóc, gặp nhau ở bến sông. Một người giắt một quan tiền vào lưng rồi lặn xuống sông, một lúc ngoi lên bảo người kia:
- Chà chà! Tôi lặn xuống đáy sông gặp hai ông tiên đánh cờ, tôi mon men đến định chầu rìa, thì một ông cho tôi quan tiền này và bảo đi, đừng có quấy rầy. Tôi nghe vậy, vội ngoi lên ngay.
Người kia hỏi:
- Thật thế à? Tôi cũng sẽ lặn xuống may ra kiếm được ít tiền mà tiêu chăng.
Nói rồi nhảy xuống nước. Một chốc anh ta ngoi lên, mặt có vết máu và hổn hển kể lại với anh kia:
- Tôi cũng gặp hai ông tiên đang chơi cờ. Tôi đến bên cạnh chưa kịp mở miệng họ đã quát tướng lên: Xin, xin cái gì? Đã cho thằng trước một quan rồi, lên mà chia nhau. Nói rồi, một ông cầm luôn cái gậy phang thẳng vào mặt tao, chảy cả máu đây này.
Quả là anh hùng tương ngộ. Anh nọ vui lòng xỉa ra năm tiền cho anh ta, chết đắng mà vui vì gặp được kẻ cao thủ.
Danh thủ cờ tướng:
Có một nhười rất ham chơi cờ tướng và thường khoe khoang là cao tay, sắc nước ít ai bì được. Một lần, anh ta đánh cờ với một người khác, anh ta bị thua ba ván liền. Hôm sau, có người vờ không biết hỏi:
-Tối qua chơi mấy ván?
Anh ta trả lời:
-Ba ván!
-Thắng thua thế nào?
Anh ta nói dõng dạc :
-Nước cờ tối qua à ván thứ nhất tôi không thắng anh ta.Ván thứ hai,anh ta không thua tôi .Ván thứ ba tôi bảo thủ hòa, anh ta dứt khoát không nghe !
Nghễnh ngãng:
Hai ông già nghễnh ngãng là hàng xóm của nhau. Buổi sáng, thấy một ông đang đi sang nhà mình, ông kia đứng ở hiên nhà hỏi:
- Ông sang nhà tôi chơi nốt ván cờ tối qua à?
- Không, tôi sang chơi cờ đây!
- Thế mà tôi tưởng ông sang chơi cờ
-Thói quen xấu của người chơi cờ tướng
Có anh kia mắc tật ưa chỉ cờ, nói cách nào cũng không nghe. Một lần xem hai người kia đấu cờ, quen thói chỉ hoài. Một người đổ quạu đứng dậy tát vào mặt anh chàng một cái nổ đom đóm. Bị tát đau anh ta vừa xoa mặt vừa lùi ra miệng vẫn tiếp tục nói: "Kìa chống Sĩ lên, không thôi nó đập cho chết Tướng bây giờ"
__________________
Các nhạc công hãy chơi cờ tướng
- Trong nhà hàng, ông khách hỏi phục vụ bàn:
- Các nhạc công ở đây có thể chơi theo yêu cầu của khách?
- Vâng, tất nhiên.
- Vậy anh hãy bảo họ... chơi cờ tướng để tôi có thể ngồi ăn một cách yên tĩnh và thoải mái.
1.
Chú Sáu dạy cháu Toàn mười tuổi chơi cờ tướng. Buổi ban đầu, chú nhường cháu Xa, Pháo, Mã. Sau nhiều ngày giao đấu, Toàn đánh cờ lên tay khiến chú Sáu khó lòng cầm cự! Vài ngày sau, chú Sáu lấy lại con Pháo, rồi thêm con Mã... Bé Toàn tuy mới mười tuổi đã biết đi... ngõ hậu. Bé chạy qua nhà ông Tám bái sư, học nghệ... Một thời gian rất ngắn sau đó, hai chú cháu đánh cờ đồng. Lợi thế có phần nghiêng về phía bé Toàn. Trong một ván cờ trước bữa cơm chiều, chú Sáu muốn tranh thắng bèn đi cờ... hai tay, một tay bình Xa, một tay tấn Chốt. Bé Toàn ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao chú đi hai quân cờ một lượt?
- Tại chú đánh đúng lối ông bà... để lại!
- Lối gì chú?
- " Tiên hạ thủ vi cường "...
2.
A. Nghe nói anh khi ngủ hay nói mơ, tướng, sĩ . Hay là anh đi bệnh viện khám xem sao.
B. Không cần, nếu nhỡ trị khỏi thật thì tôi sẽ không còn chỗ thắng cờ nữa!
3.
CÔ HAI THÍCH CỜ TƯỚNG
Cô Hai ơi ..
Hỗm rài ba cô Hai bận rộn
Chẳng ai tranh cờ tướng cùng tui
Nghe đồn cô cũng một thời
Kỳ phùng địch thủ bao người chịu thua
Sẵn tui đây còn chưa tin thật
Cô mau qua cao thấp với tui
Tụi mình cá độ cho vui
Nếu thua tui sẽ trọn đời thề lo cô
Nước đầu tiên cô dzô pháo giữa
Tui chống tượng chẳng đỡ mã lên
Cô ăn chốt chiếu tướng liền
Tui thời chống sĩ một phen hú hồn
Chắc cô biết tui nhường cô tấn
Cô ra xe xâm lấn bên tui
Nhìn cô tui chỉ mỉm cười
Nên phòng thủ mãi chẳng thời phản công
Tui biết cô thích song cặp mã
Tui giả vờ như chả biết gì
Cô Hai liền vội sinh nghi
"Anh này đánh kiểu gì kỳ vậy ta ?"
Cô Hai ơi cô à có biết
Bụng dạ tui thương thiệt cô rồi
Ván cờ kéo chỉ một hồi
Tui vờ thua vội cô cười mỉm chi
Cô Hai liền tức thì bỏ nhỏ
"Anh hứa gì phải nhớ à nhe
Tui là thôn nữ miền quê
Thiệt thà tin tưởng lời thề của anh"
Phận làm trai xứng danh nam tử
Tui thua rồi biết xử thế nào
"Bây giờ mận mới hỏi đào
Vườn hồng đã mỡ cho vào hay chưa ?"
(MQ)
Anh Hai à...sao thua chi vội
Mới hiệp đầu anh thối lui cờ
Làm tui ngồi cứ ngẩn ngơ
Nước nào anh cũng giả vờ chịu thua
Tui biết anh tính ưa nói giỡn
Chớ nhân duyên người lớn an bày
Phải đâu chỉ một ván bài
Ăn thua định đoạt được ngay sao nè
Thế cờ anh dàn xe, pháo, mã
Bắt ngựa tui tơi tả chạy cùng
Chốt qua sông tiến vô cung
Tướng tui xém bị pháo trùng tấn công
Quân bên tui chỉ còn xe, ngựa
Nhìn thế cờ ấm ức trong lòng
Tướng tui lên xuống long đong
Quân anh vây chặt đừng hòng thoát thân
Nhìn nước cờ biết anh đương thắng
Tui cố đi mà đắng miệng cười
Tiếng đồn quả thật chẳng sai
Cậu Hai cờ tướng hỏng ai sánh bằng
Nhưng chết rồi, trăng ngang đầu ngõ
Tui phải về, em nhỏ gọi kìa
Bàn cờ chưa định phân chia
Thôi thì huề vậy, tui dìa nghe anh
Chuyện anh hứa thôi đành gát lại
Nhớ lần sau đừng dại nha anh
Lỡ thua cô Hợi cũng đành
Sao đem duyên nợ trăm năm buộc ràng
(TN)
Cô Hai cứ chối quanh chối quẩn
Bữa ba cô cũng nhận rượu trà
Ổng sợ cô lấy chồng xa
Nên ổng quyết gả cô mà cho tui
Chuyện cờ tướng cô thời khen mãi
Làm tui đây thiệt ngại ngùng sao
Dẫu tui cao thủ cờ cao
Gặp cô Hai chẳng lẽ nào tui phân tranh
Thà rằng tui âm thầm chịu nhượng
Để pháo cô ăn tượng của tui
Cô liền chiếu tướng tức thời
Tui đành chống sĩ cô cười ăn xe
Nhìn cô cười tui mê mẫn riết
Đâu còn lo vào việc đánh cờ
Quân tui chẳng có phòng hờ
Cô liền pháo kích thăm dò tướng tui
Cô thấy chưa người thời gặp số
Bên tui đông cũng lỗ quân binh
Cô ngồi cô rỉa linh tinh
Tướng tui trụi lũi một mình trống trơn
Cô Hai à làm ơn làm phước
Cho tui xin thua trước được không ?
Tại tui một dạ một lòng
Thương cô trọn kiếp nên mong duyên lành
Chớ gặp như mấy anh hàng xóm
Là tui đây chiếu tướng bí rồi
Tui nhường cô Hợi mà thôi
Vì tui muốn kết tóc ở đời cùng cô
Trăng trên trời khi mờ khi tỏ
Điện Sài Gòn khi có khi không
Sao cô hỏng chịu lấy chồng ?
Rủi cô đau ốm ai trông nom dùm ..
Ầu ơ ..
Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương ..
(MQ)
Anh Hai ơi!
Anh Hai à...cờ đương thắng thế
Nhường tui chi mất thể diện anh
Bà con lối xóm chung quanh
Bao nhiêu cặp mắt đang lăm le nhìn
Ai cũng biết vì tình anh nhượng
Làm cho tui cũng ngượng quá chừng
Lỡ rồi thôi đánh tới luôn
Tại tui hạ thủ bất bất quờn mất xe
Vừa chợt nghe anh đe chiếu tướng
Tui run run chống tượng đỡ ngay
Bỗng dưng anh lại nhẹ tay
Rút xe về nước mặt mài hân hoan
"Cô Hai à...cô ăn rồi nhé"
"Sao cô còn hỏng lẹ rút đòn"
"Sẳn quân trấn thủ lưu đồn"
"Cô mang qua chiếu tấn công vào thành"
Tui nhìn cờ hoang mang quá đỗi
Anh đương ăn sao vội rút quân
Trong lòng cảm thấy bâng khuâng
Nhìn tui thua chắc anh không nỡ lòng
(TN)
Cô Hai ơi ..
Nhà hai ta cách chừng cái vách
Ba cô Hai cũng thật thích tui
Mai này ổng muốn kết sui
Cho tình hàng xóm thêm vui, thêm gần
Chuyện cờ tướng bất phân thắng bại
Tui chịu thua cô lại hỏng vui
"Anh Hai sao mãi nhường tui ?
Tui chưa xuất trận anh lui thua rồi"
Cô Hai à mình chơi bàn khác
Kỳ này tui đánh thật một phen
Thua rồi không được quạo nhen
Đừng có giận dỗi bắt đền tui đây
Sao nước đầu cô hay dzô pháo ?
Tui chống tượng cô bảo tui nhường
Dzậy tui đỡ mã được không ?
Người tám lạng kẻ nữa cân rồi nè
Cô Hai chẳng chịu huề chịu nhịn
Bay mã lên chắc định canh me
Dzu. tui vào trận hôn` mê
Cô liền chiếu tướng ăn xe tức thời
Ba cô nhìn, ổng cười khen mãi
Tui cao cờ mà lại thông manh
"Thằng Hai Mùi chắc chắn rằng
Tao nhận làm rễ ho. Lâm sau này"
Chuyện tụi mình trời đây an phận
Nhà ho. Nguyễn nợ gánh ho. Lâm
Chuyện duyên chuyện nợ trăm năm
Nhờ bàn cờ tướng trao ngầm chữ thương
Kẻ phương Nam nhớ thương phương Bắc
Ước mơ sao nối chặt chỉ hồng
"Quạ kêu nam đáo nữ phòng
Vì Lâm nên Nguyễn đem lòng nhớ thương " .. hihi ..
(MQ)
Anh Hai ơi!
Bàn cờ đầu anh nhường tui thắng
Thôi hiệp nhì đánh thẳng tay nghen
Ba tui đương đứng cạnh bên
Tay cờ hỏng lẻ thua anh sao nè
Nước đầu tui kéo xe ra ngõ
Chưa có gì anh chớ có run
Nhìn anh cầm ngựa ngập ngừng
Sợ xe tui quá anh chùng bước sao
Hay là để tui vào chuồng ngựa
Mang hai con ra chấp một bên
Vậy anh chớ có lo phiền
Ngựa tui đã cột chỉ còn pháo, xe
Cờ thắng thế anh đe chiếu mãi
Thêm mấy người lãi nhãi bên tai:
"Coi chừng chốt đó cô Hai"
"Cô không sập sĩ pháo nhai tướng à"
Thiệt là khổ nước cờ đang bí
Tui còn đang suy nghĩ phân vân
Thì quân anh tới cửa thành
Ngựa, xe, pháo, chốt anh dàn tấn công
Mang đoàn chốt sang sông chờ sẳn
Dồn năm con đứng chắn cửa sau
Xếp theo thể của ngôi sao
Pháo, xe hổ trợ theo nhau hai hàng
Kế này là Thiên Cang Bắc Đẩu
Đem quân vào cửa hậu tấn công
Thừa cơ anh chẳng đề phòng
Lẽn vào cung cấm bắt hoàng hậu chơi
Tướng của tui bị rơi vào giặc
Hoàng hậu anh tui bắt làm tin
Hay ta trao đổi tù binh
Không ai thắng cả tụi mình huề nghen...
4.
Cờ Ngoài, Bờ Trong
Hai anh ngồi đánh cờ chiếu tướng, ăn tiền. Có một anh đứng ngoài, cứ mách bảo hão; nói làm sao, cũng không chịu nghe.
Một anh phải nước cờ bí, sắp sửa thua. Anh đứng ngoài cứ chỉ trỏ, mách nước nọ, xui nước kia. Anh bí cờ tức mình, đứng dậy, tát anh mách đánh “đốp” một cái.
Anh mách, một tay xoa má, còn một tay cứ chỉ vào bàn cờ mà nói rằng:
- Kià, sao không gểnh sĩ, để người ta chiếu tướng, thua bây giờ?..
Kết Thúc (END)
Cờ cười: Tôi là nhà vô địch
Các nhà khoa học thế giới dồn công sức lại để chế tạo một chiếc máy tính mới vừa có thể chơi cờ tướng vừa chơi được cờ vua rất giỏi, xưa nay chưa ai từng thắng.
Một hôm có ba người đến xin đấu cờ với máy. Sau nửa tiếng, một người đứng lên cười tươi, đầy tự hào và vỗ ngực "I am Kasparov".
Đến lượt người thứ hai vào thử sức, chỉ sau 15 phút, anh ta đứng dậy cũng cười rất tươi: "I am Lu Kham" (Lữ Khâm, nhà vô địch cờ tướng Trung Quốc).
Người thứ ba - một người Việt Nam đến đấu với máy. Mọi người nín thở theo dõi. Ngạc nghiên chưa, chỉ sau 1 phút người này đã đứng dậy và cũng nở nụ cười: "I am Sorry!!!"
(Đất Cờ phỏng tác)
Cờ cười: Nghễnh ngãng
Hai ông già nghễnh ngãng là hàng xóm của nhau. Buổi sáng, thấy một ông đang đi sang nhà mình, ông kia đứng ở hiên nhà hỏi:
- Ông sang nhà tôi chơi nốt ván cờ tối qua à?
- Không, tôi sang chơi cờ đây!
- Thế mà tôi tưởng ông sang chơi cờ.
(Bạn cờ phỏng tác)
Cờ cười: Chơi cờ ở viện tâm thần
Thanh tra Y tế đến kiểm tra bệnh viện tâm thần. Trong vườn, các bệnh nhân đang chơi cờ. Người thì làm bàn cờ, cứ chống tay chống chân xuống đất và để sỏi lên lưng làm xe, pháo, mã. Người thì nghĩ mình là cái đèn nên trèo lên cây, quắc mắt soi xuống bàn cho mấy người khác chơi. Thấy vậy, thanh tra nói với giám đốc bệnh viện:
- Những người chơi dưới đất thì mặc họ. Nhưng phải bảo mấy người ở trên cây xuống đi, không họ ngã thì rách việc!
Giám đốc nhíu mày băn khoăn:
- Tôi sợ hơi tối...
..... Đúng là tâm thần
__________________
Tin em lấy chồng Tim anh chết tựa bao giờ...
Ngày em lên xe hoa Anh chỉ là hư vô ...
------
Ai bảo chỉ !
Có anh kia mắc tật ưa chỉ cờ, nói cách nào cũng không nghe. Một lần xem hai người kia đấu cờ, quen thói chỉ hoài. Một người đổ quạu đứng dậy tát vào mặt anh chàng một cái nổ đom đóm. Bị tát đau anh ta vừa xoa mặt vừa lùi ra miệng vẫn tiếp tục nói: "Kìa chống Sĩ lên, không thôi nó đập cho chết Tướng bây giờ"
Gửi Lừa !
Có người cưỡi lừa đi vào thành, trọ ở một quán trọ biết được ông chủ quán trọ rất thích đánh cờ bèn rủ ông chủ quán chơi cờ. Ông ta nói vói chủ quán nếu tôi thua con lừa sẽ thuộc về ông và chỉ cần ông đưa tôi 10 đồng. Ông chủ quán đồng ý kết quả là vị khách trọ thua phải để lại con lừa. Ba ngay sau vị khách trọ đã xong việc ở kinh thành lại đến quán trọ rủ ông chủ quán chơi cờ. Ông khách đề nghị nếu ông chủ quán thua phải trả lại con lừa ông chủ đồng ý kết quả lần này ông khách thắng liền dắt lừa về. Về sau có người hỏi ông khách nọ sao lúc đầu thua sau lại thắng rồi?
Ông khách mỉm cười trả lời chẳng qua chỉ là gửi nuôi hộ con lừa ba hôm mà thôi.
.
.
Đập luôn cho cụ vài chai!
Ông bố ở quê ra thăm gia đình con trai ở phố. Đêm ấy, ông nghe vợ chồng con trai (vốn là dân cá độ cờ bạc) nói chuyện:
- Mai cụ về, em định “nhét” cho cụ “5 xị” (500.000đ) ý anh thế nào?
- Thôi! “Đập” luôn cho cụ “vài chai” (vài triệu) cho cụ ... tiêu (chi tiêu, tiêu xài)!
Hoảng hồn, nửa đêm ông cụ trèo cổng trốn về. Sáng mai, vợ chồng người con nháo nhào đi tìm, về đến quê, thấy cụ đang rung đùi ... uống nước chè:
- Sao bố về mà không nói cho tụi con biết?
- Biết cho anh chị... giết tôi à, tôi “thoát chết” là may rồi! Ở nán lại... không chết vì ... 5 xị rượu, cũng chết vì bị chai đập vào đầu thôi!
- Hả??
____
Danh thủ cờ tướng:
Có một nhười rất ham chơi cờ tướng và thường khoe khoang là cao tay, sắc nước ít ai bì được. Một lần, anh ta đánh cờ với một người khác, anh ta bị thua ba ván liền. Hôm sau, có người vờ không biết hỏi:
-Tối qua chơi mấy ván?
Anh ta trả lời:
-Ba ván!
-Thắng thua thế nào?
Anh ta nói dõng dạc :
-Nước cờ tối qua à ván thứ nhất tôi không thắng anh ta.Ván thứ hai,anh ta không thua tôi .Ván thứ ba tôi bảo thủ hòa, anh ta dứt khoát không nghe !
10.Trùng hợp:
Hai ông bạn đang chơi cờ tướng, bỗng cậu con chạy vào:
- Bố ơi, mất xe rồi!
- Sợ gì, mất xe thì tao đi pháo! Nói rồi tiếp tục gõ quân cờ đánh "Cốp"...
Con: !
11.Con chó thông minh:
Vào một buổi trưa, trên vỉa hè có một ông thày cờ đang đánh cờ tướng với một chú khuyển. Người qua đường thấy chuyện lạ túm lại xem. Một người thấy chó biết đánh cờ, phục quá bèn nói:
- Chà! Con chó này dám là con chó thông minh nhất trên thế giới lắm!
Ông thày cờ nghe thấy có người tán dương con chó thì bực mình càu nhàu nói:
- Thông minh quái gì, nó phải suy nghĩ mãi mới đi được một nước. Từ sáng tới giờ nó với tôi chơi được có bốn ván cờ thì nó đã thua hết ba ván!
12.Quan Kỳ Bất Ngữ Chân Quân Tử:
(Xem Cờ Không Nói Mới Là Quân Tử Thật)
Bố đến nhà bạn chơi cờ. Con hớt ha hớt hải chạy sang đứng bên cạnh bố, muốn nói cái gì, nhưng hãm lại. Một lúc sau, nó lại bồn chồn muốn nói, nhưng lại thôi.
Xong ván cờ, bố biết ý con liền hỏi có chuyện gì.
Con: Có... có... có cháy nhà
Bố: Nhà nào?
Con: Nhà... nhà mình.
Bố: Ðồ ngu, nãy giờ mày đứng đây xem cờ, sao không nói sớm?
Con: Bố vẫn thường bảo: Quan kỳ bất ngữ chân quân tử. Làm sao con dám nói?
__________________
Tin em lấy chồng Tim anh chết tựa bao giờ...
Ngày em lên xe hoa Anh chỉ là hư vô ..
--------------------------------------------------------------------------------
Trạng Cờ
TTC - Thời ấy có viên sứ Tàu sang ta, tự đắc là người chơi cờ tướng không ai địch nổi. Vì vậy, luôn luôn y thách đấu cờ với các quan trong triều. 10 ván thì y hạ các quan cả 10. Cứ cái đà ấy, y càng lên nước, coi nước An Nam không ra gì. Cả triều đình “hận” lắm, nhưng chưa biết phải làm sao.
Giữa lúc đó thì tên sứ Tàu đưa ra lời thách đấu rất là xấc xược: Y xin đấu cờ với nhà vua An Nam! Dù chỉ là đấu chơi, nhưng nếu y thắng, vua ta thua thì danh giá nước Nam không khỏi bị tổn thương.
Vua ta suy nghĩ rất lung, rồi phán:
- Trẫm nghe nói có ông Võ Huyên người làng Mộ Trạch (Hải Dương) cao cờ bậc nhất nước Nam. Vậy các khanh hãy đi mời ngay ông ta vào kinh. Trẫm sẽ đấu cờ với sứ Tàu, nhưng Võ Huyên sẽ mách nước đi cho trẫm.
- Tâu bệ hạ, Võ Huyên mách nước cho bệ hạ cách nào?
- Quần thần thắc mắc hỏi.
- Cách nào trẫm đã tính rồi, lúc lâm cuộc, các khanh sẽ khắc biết!
Triều đình bèn cho sứ giả đi mời gấp Võ Huyên vào triều. Cuộc đấu được tổ chức theo ý nhà vua: Hai kỳ thủ sẽ đấu tại giữa sân rồng vào giờ ngọ. Không ai được đến gần đứng xem, ngoại trừ hai tên lính cầm lọng che cho vua và sứ. Sứ Tàu không nghi ngờ gì, bèn chấp nhận. Võ Huyên cải trang làm tên lính cầm lọng che cho vua. Trên lọng, vua cho dùi sẵn một lỗ nhỏ để ánh nắng xuyên qua. Ván cờ bắt đầu.
Võ Huyên điều khiển đốm nắng từ chỗ có quân cờ đến chỗ quân cờ đi đến. Nhà vua căn cứ vào vệt đi của đốm nắng mà tấn quân cờ theo. Lần đầu tiên sứ Tàu đụng phải một cao thủ. Mỗi nước cờ của nhà vua đều làm y chột dạ, bàng hoàng. Mà quái lạ, nét mặt vua vẫn lạnh như tiền, tựa hồ ngài chẳng phải tốn công mệt óc suy nghĩ gì cả! Càng đánh y càng run và nhận ra tài cờ của y không thấm tháp gì với tài cờ của vua An Nam. Y toát mồ hôi hột, vận hết trí lực chơi với vua cả thảy 3 ván, cả 3 ván y đều bị vua ta chiếu tướng, hết cờ!
Cuối cùng y đứng lên thi lễ trước mặt vua, và tự nhận là “đệ tử” của vua về môn kì.
Sau kỳ tích này, vua phong cho Võ Huyên là Trạng Cờ (Đấu kì trạng nguyên).