Fansifan
13-09-2010, 09:16 AM
Đây là một bài thơ tôi sưu tập cho các anh kỳ thủ già xem chơi
Anh biết sẽ không có tên em trong trang cáo phó, ở cuối cùng của đoạn tin buồn
Mặc dù trang cáo phó sẽ đầy đủ tên của lũ em, của lũ con, của những đứa cháu nội và ngoại của anh
Nhưng tên em thì sẽ không có.
Bởi lũ con anh, cùng với mấy đứa em
Thì lại không biết.
Mà anh thì lúc ấy cũng lại không còn ở đó
Ðể viết xuống cái tên của em. Cái tên anh đã gọi suốt trong bao nhiêu năm và bao nhiêu tháng
Cùng với những ngày mưa, và những ngày nắng
Cùng với cả cái ngày đầu tiên khi chúng ta gặp nhau vài chục năm trước.
Những tháng, những năm anh đem em theo suốt bao nhiêu con đường, bao nhiêu thành phố, bao nhiêu đoạn của đời sống anh đã sống.
Lũ em của anh, và lũ con và cháu anh thì cũng lại càng không biết.
Anh biết tên em sẽ không có trong trang cáo phó
Em vẫn như một kẻ đứng ngoài
Nhưng với anh, thì em đã ở trong tim óc của anh suốt bằng ấy năm, bằng ấy tháng
Và bây giờ, em không có tên trong trang cáo phó
Cáo phó chỉ viết cái tên và cái số năm anh ở trong cuộc đời.
Không ghi lại những tháng, những năm anh có em. Quả thật là những con số vô tình.
Anh biết em sẽ có mặt ở nhà quàn
Nhưng em sẽ không quấn được một chiếc khăn trắng
Mặc dù em vẫn đứng đó
Anh thì không thể ngồi dậy nắm lấy tay em vĩnh biệt
Nhưng anh biết em sẽ có ở đó
Hãy ném cho anh một cục đất, ném cho anh một bông hoa, hãy đứng ở góc chờ cho anh đi khuất
Em sẽ không có tên ở trang chia buồn của mấy người bạn.
Em sẽ không được chia buồn
Em sẽ không có tên trong trang cáo phó
Anh sẽ buồn biết là bao nhiêu
Và như thế thì làm sao mà phiêu diêu nơi miền cực lạc được!
Anh biết sẽ không có tên em trong trang cáo phó, ở cuối cùng của đoạn tin buồn
Mặc dù trang cáo phó sẽ đầy đủ tên của lũ em, của lũ con, của những đứa cháu nội và ngoại của anh
Nhưng tên em thì sẽ không có.
Bởi lũ con anh, cùng với mấy đứa em
Thì lại không biết.
Mà anh thì lúc ấy cũng lại không còn ở đó
Ðể viết xuống cái tên của em. Cái tên anh đã gọi suốt trong bao nhiêu năm và bao nhiêu tháng
Cùng với những ngày mưa, và những ngày nắng
Cùng với cả cái ngày đầu tiên khi chúng ta gặp nhau vài chục năm trước.
Những tháng, những năm anh đem em theo suốt bao nhiêu con đường, bao nhiêu thành phố, bao nhiêu đoạn của đời sống anh đã sống.
Lũ em của anh, và lũ con và cháu anh thì cũng lại càng không biết.
Anh biết tên em sẽ không có trong trang cáo phó
Em vẫn như một kẻ đứng ngoài
Nhưng với anh, thì em đã ở trong tim óc của anh suốt bằng ấy năm, bằng ấy tháng
Và bây giờ, em không có tên trong trang cáo phó
Cáo phó chỉ viết cái tên và cái số năm anh ở trong cuộc đời.
Không ghi lại những tháng, những năm anh có em. Quả thật là những con số vô tình.
Anh biết em sẽ có mặt ở nhà quàn
Nhưng em sẽ không quấn được một chiếc khăn trắng
Mặc dù em vẫn đứng đó
Anh thì không thể ngồi dậy nắm lấy tay em vĩnh biệt
Nhưng anh biết em sẽ có ở đó
Hãy ném cho anh một cục đất, ném cho anh một bông hoa, hãy đứng ở góc chờ cho anh đi khuất
Em sẽ không có tên ở trang chia buồn của mấy người bạn.
Em sẽ không được chia buồn
Em sẽ không có tên trong trang cáo phó
Anh sẽ buồn biết là bao nhiêu
Và như thế thì làm sao mà phiêu diêu nơi miền cực lạc được!