PDA

View Full Version : Hồi ký:Một thời để nhớ



culu2795
27-09-2010, 07:32 PM
Có quá khứ mới có tương lai và với phương châm nhìn vào quá khứ để hướng tới tương lai culu viết những dòng này để hoài niệm về những kỷ niệm thật sự sâu sắc trong 10 năm đánh cờ của mình.

Biết đánh cờ từ khá sớm(5 tuổi) và hình như culu cũng có duyên vs cờ.Hồi bé không hiểu xem mấy ông đánh cờ mà mình đã biết chơi từ hồi nào.Có hôm mẹ không bắt học thì culu có thể xem cờ từ sáng tới trưa mà không biết chán.Bộ cờ đầu tiên của mình là những nắp chai nước ngọt nhặt được,mình nhặt những cái nắp đó nhét đầy túi quần rồi tối về bày ra giường tưởng tượng ra đó là xe,pháo,mã...Ký ức của những ngày đầu tiên đánh cờ là như thế đó:((
Vào lớp 1 mình đươc cụ Lê Uy Vệ dẫn ra lớp thầy Bảo.Những ngày đầu tiên vào đánh cờ của mình gắn liền với những trận khóc,không hiểu sao lúc đó mình lại khóc nữa.Cụ thể mình nhớ có 3 lần khóc.Lần đầu tiên là lúc ông Vệ dẫn ra gặp thầy Bảo,mình đã trốn sau cái ghế của mẹ nằng nặng khóc nhất định k chịu đi,mãi về sau bố về mới dẫn mình ra được.Lần thứ hai là cô Nhung gọi mình ra đánh vs ai đó và mình cũng khóc và nhất định k chịu.Lần thứ ba là hôm thầy thể dục gọi mình đi đánh quận, mình cũng k đi:D đến nỗi thầy phải bế thốc lên đưa đến TT@-)
Gặp may mắn từ khá sớm khi lần đầu tiên đi thi cờ mình đã lập được chiến tích 7 ván thắng cả 7 mang về giải nhất đồng đội cho nhà trường.Nhưng khi vào đến vòng cá nhân thì chỉ lại được 5/7 điểm xếp thứ 5.Nhưng rất may là khi đánh tuyển chọn để đi thi TP thì mình lại được đi...

(còn rất nhiều chuyện hay ở kỳ thi TP này hồi sau sẽ rõ)

Fansifan
27-09-2010, 07:36 PM
Culu mà viết bài là tôi mê lắm ,xin ông viết thêm nhiều nhiều

culu2795
27-09-2010, 08:21 PM
Tiếp kỳ truớc...

Giữa cái giá rét cắt da cắt thịt những ngày mùa đông năm 2001,bố chở mình trên chiếc xe đạp cà tàng đi đánh giải " Cờ tướng trẻ TP Hà Nội".Thật sự đây là những kỷ niệm không thể nào quên cho tới tận bây giờ.Vào giải culu liên tục đánh Đông dẹp Bắc giành nhiều chiến thắng.Đến trước ván thứ 6 cô Nhung(cô tranbinh) có gọi mình ra dặn nhỏ đại ý là cố thắng ván này thì sẽ được huy chương.Mình đã vào trận với khí thế cao nhất,đến giai đoạn cờ tàn mình còn:một mã,2 tốt,bền sĩ tuợng địch quân chỉ còn 1 mã tướng trần.Kết quả ván cờ - mình thua.Cái cục nó như thế nào thì chắc các bác cũng đoán ra đuợc:((:((:((.Ở ngoài thầy Bảo liên tục vò đầu bứt tai,cô Nhung thì đứng như trời trồng...

Fansifan
27-09-2010, 10:14 PM
Culu còn bé mà viết hồi ký đủ thấy rất già dặn ,chơi cờ hay ,văn hay , nhưng mà phải học giỏi nữa mới ok nghe

nhachoaloiviet
28-09-2010, 12:56 AM
Trời ơi sao culu lại thua được ván cờ đáng tiếc như vậy hả. Chắc vừa đánh cờ vừa làm thơ chăng. Nhưng chắc đó là ván cờ không bao giờ quên của kỳ thủ culu. Khẳng định vài năm nữa culu sẽ là Trần Quốc Toản của cờ tướng HN. Lúc nổi tiếng đừng quên trận cờ giao lưu với anh NhacHoa nha

À mà quên không nói, NhacHoa dám chắc rằng tiểu culu của chúng ta đang trộm nhớ thầm thương một cô bé nào đó.Nếu không có xin lôi nhachoa ra chém!

6789
28-09-2010, 01:16 AM
À mà quên không nói, NhacHoa dám chắc rằng tiểu culu của chúng ta đang trộm nhớ thầm thương một cô bé nào đó.Nếu không có xin lôi nhachoa ra chém!

Gớm bằng tuổi culu tui đã iêu rùi..hehehe!! 15 tuổi lấy vợ cũng còn được nữa là...:D:D:D
p/s:@culu:iêu bây giờ mới là "thơ mộng",nhưng cố gắng giúp đỡ nhau trong học tập(chịu khó sang nhà bạn ý "học nhóm").

6789
28-09-2010, 03:34 AM
Rặt lời xúi dại ! nghe anh có mà bỏ bố

Xin thưa bác Fan:Em gặp nhóc culu ở HN hôm đánh giải vừa rồi,xúi dại thì không nhưng chỉ cho nhóc biết chút "thú đau thương" dần đi là vừa.Em thì "thù" nhóc culu lắm,hôm gặp nói chuyện dám gọi em là "chú".Em sửa lại cách xưng hô với culu như sau:"Này nhóc,thế nhóc không muốn anh lấy vợ hả?":)).Được cái cậu culu này thông minh hơn người,"hiểu ý nhà thơ" ngay,gọi là anh ngay lập tức.Đấy là kỉ niệm lần 2 em gặp chú nhóc này,culu rất đáng mến,khiêm nhường(thể hiện qua ván cờ chơi với nhachoa)...thế bác Fan còn nói em "xúi dại" culu nữa không?8->

Minh Ngọc
28-09-2010, 09:17 AM
CuLu chơi cờ cao mà lại viết văn cũng hay nữa.
Sao không thấy Culu đăng ký công đài nhỉ?
Nếu Culu đăng ký chú sẽ đóng phí giúp và mời Culu bữa trưa nhé?

tranbinh
28-09-2010, 11:42 AM
Culu còn bé mà viết hồi ký đủ thấy rất già dặn ,chơi cờ hay ,văn hay , nhưng mà phải học giỏi nữa mới ok nghe


Trong một bài văn phân tích nhân vật Ông Hai trong tác phẩm Làng của nhà văn Kim Lân có một học sinh đã viết : Ông Hai rất yêu "nàng" ông không những yêu "nàng" bằng mồm ,mà bằng cả tay chân "lữa"..

culu2795
28-09-2010, 01:19 PM
Trong một bài văn phân tích nhân vật Ông Hai trong tác phẩm Làng của nhà văn Kim Lân có một học sinh đã viết : Ông Hai rất yêu "nàng" ông không những yêu "nàng" bằng mồm ,mà bằng cả tay chân "lữa"..

Hic... cô ơi!Chớ vạch áo cho người xem lưng chứ:((

Fansifan
28-09-2010, 07:16 PM
: Ông Hai rất yêu "nàng" ông không những yêu "nàng" bằng mồm ,mà bằng cả tay chân "lữa"..
Bé mà làm luận kiểu này là thuộc giống đa tình đây

culu2795
28-09-2010, 07:37 PM
Mùa hè năm 2002 được sự bảo lãnh của cụ Lê Uy Vệ(khi đó là Phó Chủ tịch Liên doàn Cờ Việt Nam) culu tham dự giả Trẻ TQ được tổ chức tại thị xã Hà Đông thuộc tỉnh Hà Tây(cũ).Ván đầu tiên tại giải TQ trong 9 năm đánh giải cho đến bây giờ chính là ván gặp anh Trần Tuấn Ngọc tức anh Ngọc "nổ" bây giờ.Ván đó mình đã ưu thế rất lớn nhưng do thiếu sót nhiều về mặt kinh nghiệm nên cuối cùng đã phải chịu thất bại.Tại giải năm đó do phải thi đấu vs các đấu thủ chênh lệch lớn về độ tuổi nên nhìn chung mình đã thi đấu k thành công,cả giải chỉ dành được 4/9 điểm.Tuy nhiên cũng có những kỷ niệm sâu sắc cho vẫn đọng lại trong ký ức.Cứ mỗi buổi chiều bố lại chở mẹ vượt hàng chục cây số để đến đón mình.Bố,mẹ ngồi uống nước mía ngay tại quán cạnh nhà thi đấu.Đến bây giờ mình vẫn không thể quên hình ảnh một đứa trẻ 6 tuổi vừa chạy ra khỏi nhà thi đấu chạy ùa đến ôm lấy mẹ miệng hét:Con thắng rồi!Con thắng rồi!Những kỷ niệm mà sau này lớn lên cũng không thể có được.Tối đó cả gia đình đã trở về rất vui và bố hứa chiêu đãi cả nhà 3 bát bún ngan...

Fansifan
28-09-2010, 09:39 PM
Đọc Culu mà lòng cứ thấy nao nao như .Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng

nhachoaloiviet
28-09-2010, 09:47 PM
Đã là kỷ niệm mà chúng ta nhớ về tuổi thơ > đều rất đẹp. Nó lại gắn với cờ là thứ mà ta mê say lại càng tuyệt nữa.Culu cố lên, kỳ thủ tương lai !

diephp
28-09-2010, 10:34 PM
nhóc cù lũ viết nhiều nhiều lên tí, cứ són tí một thế sốt hết cả ruột :D

culu2795
16-10-2010, 01:31 PM
Qua năm 2003, từng bước dưới sự dìu dắt của cô Nhung,thầy Bảo culu đã có được những thành công nhất định.Trong năm này mình đã đạt tấm HCV thành phố đầu tiên sau chuỗi ngày tập luyện vất vả.Tuy nhiên điều đáng nhớ hơn cả là trong khoảng thời gian này mẹ mình đã lâm bạo bệnh tưởng như vạn phần thập tử nhất sinh.Có thể lúc đó mình còn nhỏ nên ký ức k rõ ràng, chỉ nhớ có một tối thi đấu về mẹ nhìn minh với một ánh mắt trìu mến,thiết tha như một cái gì đó nuối tiếc đến tột cùng.Dường như lúc đó mình k khóc mà chỉ cay cay ở khóe mắt.Giờ nghĩ lại vẫn còn sợ hãi kinh khủng.Nhưng cuối cùng thật may mắn sau khi giải đấu kết thúc cầm được tấm Huy Chương về là ít ngày sau mẹ đã qua cơn nguy kịch và đã dần dần khỏe lại.

nhachoaloiviet
16-10-2010, 05:36 PM
Phải chăng tấm HCV của culu chính là kiệt tác "chiếc lá cuối cùng" ??? Nếu vậy thì đó là điều kỳ diệu của tình yêu và cuộc sống. Và tình yêu cờ tướng.

culu2795
17-10-2010, 10:03 AM
Phải chăng tấm HCV của culu chính là kiệt tác "chiếc lá cuối cùng" ??? Nếu vậy thì đó là điều kỳ diệu của tình yêu và cuộc sống. Và tình yêu cờ tướng.

So sánh thế này có phần k được đúng lắm anh nhac hoa ah.Trong "chiếc lá cuối cùng" hình như cụ Bơ-men "hìu" thì phải.Ở đây có "hìu" ai đâu:D

Minh Ngọc
17-10-2010, 09:54 PM
Culu ơi. Cháu chơi cờ cũng cao mà viết văn cũng hay.
Nhưng mà việc viết hồi ký là của các cụ hưu trí, cao tuổi, trải nghiệm đời viết thôi.
Culu nên học tốt đi, thời gian rảnh thì chơi cờ, thế thôi.
Mà sao việc Kỳ Đài chú hỏi chưa thấy Culu hồi âm nhỉ?

Nguyen Ngoc Tung
17-10-2010, 10:07 PM
Thật khó để toàn vẹn cả 2 con đường học và chơi cờ tướng nhưng chú mong Culu làm được. Chúc cháu thành công! Cám ơn cháu vì nhưng cảm xúc qua bài viết của 1 con người đã có những tháng ngày gắn liền với cờ tướng.

Fansifan
17-10-2010, 11:00 PM
Nhưng mà việc viết hồi ký là của các cụ hưu trí, cao tuổi, trải nghiệm đời viết thôi.


Chịu cái lối nhận định của Bác quá , Culu nay đã có tuổi phải gọi là Cụ Lu

Minh Ngọc
17-10-2010, 11:04 PM
Chịu cái lối nhận định của Bác quá , Culu nay đã có tuổi phải gọi là Cụ Lu

Vâng. May là đã gặp cụ này ở ngoài rồi, chứ nếu chỉ đọc ở đây thôi chắc cũng tưởng cụ đã cao niên lắm rồi. :)):)):))

thanghong
18-10-2010, 07:25 AM
Hic... cô ơi!Chớ vạch áo cho người xem lưng chứ:((

1Nếu nghe theo cháu làm gì có người được xem.....
2Qua cầu gió bay mất rồi còn còn áo đâu mà che mới vạch cháu ơi!
3Có những trường hợp người xem tưởng là lưng ...nhưng ko phải

culu2795
18-10-2010, 12:10 PM
Năm vừa rồi cháu thi thừa cả chục điểm mà rút cục vẫn phải vào trường dân lập nên tâm trạng k được vui lắm.Còn về chuyện học thì các bác "hem" phải lo đâu:D.Ngày nào mẹ cháu chả kèm kẹp san sát phi: thắng tất hòa í quên... phi giỏi tất khá:D.Mà học cờ cháu có học mấy đâu chỉ có đến dịp hè mới tập trung ôn luyện thui

culu2795
19-10-2010, 08:51 PM
@Bác Ngọc:Từ bé đến lớn chưa có ai tốt vs cháu thế.Cùng lắm thì bố mẹ cháu cũng chỉ có thể cho tiền ăn chưa thui,chứ còn tiền công đài thì:"Lại còn tiền ăn chưa nữa à,sao lắm thế,mày tự đi mà lo lấy":D.Nhưng mà cháu k thể công đài được(mặc dù rất muốn) bời vì một lý do rất đơn giản sáng đó cháu bận đi... học:((

strawberry
19-10-2010, 09:33 PM
@Bác Ngọc:Từ bé đến lớn chưa có ai tốt vs cháu thế.Cùng lắm thì bố mẹ cháu cũng chỉ có thể cho tiền ăn chưa thui,chứ còn tiền công đài thì:"Lại còn tiền ăn chưa nữa à,sao lắm thế,mày tự đi mà lo lấy":D.Nhưng mà cháu k thể công đài được(mặc dù rất muốn) bời vì một lý do rất đơn giản sáng đó cháu bận đi... học:((
Ha ha bó tay culu nhà mình =))

nhachoaloiviet
20-10-2010, 08:17 PM
So sánh thế này có phần k được đúng lắm anh nhac hoa ah.Trong "chiếc lá cuối cùng" hình như cụ Bơ-men "hìu" thì phải.Ở đây có "hìu" ai đâu:D

Vấn đề ai oạch hay không đâu có quan trọng hả culu,mà mấu chốt là chiếc lá đã đem lại niềm vui và hy vọng cho cuộc sống một cách kỳ diệu mà thuốc thang chưa chắc làm được. Đó cũng chínhl là ý tưởng để các nhà khoa học tạo ra viên thuốc placebo.

kynhan
16-11-2010, 06:14 PM
Đọc hồi ký của culu mà mình xúc động rơi nước mắt. Tuổi còn bé, nhưng cảm nhận tình yêu thương gia đình rất lớn. Đó mới chính là tấm lòng của một trang nam tử. Cảm ơn culu đã không vì các cuộc cờ mà quên đi những giá trị nền tảng gia đình!!!

Hư Trúc
16-11-2010, 09:25 PM
Tuổi còn bé, nhưng cảm nhận tình yêu thương gia đình rất lớn. Đó mới chính là tấm lòng của một trang nam tử. !!!

Trang nam tử này cũng cảm nhận về vẻ đẹp phụ nữ một cách tinh tế khi nói ..... cháu chỉ yêu cô Phạm Băng Băng thôi .....Yêu khôn lắm !

chotlut
16-11-2010, 11:10 PM
@Bác Ngọc:Từ bé đến lớn chưa có ai tốt vs cháu thế.Cùng lắm thì bố mẹ cháu cũng chỉ có thể cho tiền ăn chưa thui,chứ còn tiền công đài thì:"Lại còn tiền ăn chưa nữa à,sao lắm thế,mày tự đi mà lo lấy":D.Nhưng mà cháu k thể công đài được(mặc dù rất muốn) bời vì một lý do rất đơn giản sáng đó cháu bận đi... học:((
Đề nghị BTC xem xét thay đổi lịch công đài để cháu culu có thể tham gia. Xin trân trọng cảm ơn!

culu2795
09-02-2011, 06:14 PM
Trong suốt mười năm đánh cờ đã qua của culu,cụ Lê Uy Vệ là người dìu dắt trong suốt cả chặng đường.Ân tình của cụ đối với culu thật k sao kể xiết...
Nhớ mùa hè năm 2001, giữa tiếng ve râm ran và những cơn mưa chiều bất chợt,cụ mặc chiếc áo mưa ra đón culu đi đến lớp học cờ của thầy Bảo,nhớ lúc đó không hiểu nghĩ thế nào culu nhất định không chịu đi,cứ nằng nặc khóc,cụ bảo thế nào cũng không chịu,rồi phải đến khi bố về mới dẫn ra được:((
Trong suốt những năm sau đó,ngoài việc học cờ cô Nhung,thình thoảng vẫn lên nhà cụ để rèn luyện.Cụ có rất nhiều sách quý về cờ đã cất giữ lâu năm nhưng đều không tiếc gì mà tặng cho culu.Mỗi dịp lễ,tết cụ đều bảo bố chở culu đi đến các lễ hội:Văn Miếu,Chùa Vua...có năm culu đánh,năm thì không nhưng nói chung những điều culu học được ở đây là vô cùng bổ ích.
Những tấm huy chương đầu tiên trong sự nghiệp cờ của culu từ giải toàn thành năm 2003,rồi đến giả toàn quốc năm 2004 ngoài công sức của thầy cô còn ghi dấu ấn rất lớn của cụ.Rồi một kỷ niệm buồn với culu khi sang năm 2005 culu bị trượt ra khỏi đội tuyển,mất suất đi Tp HCM năm đó,buồn chán thất vọng,culu có ý định từ bỏ đánh cờ,cụ đã ra khuyên bảo động viên tinh thần rất nhiều.Rồi hạnh phúc lại mỉm cười vs culu khi thầy Bảo xin được một suất cho đi.Mùa hè năm đó sẽ là một kỷ niệm không bao giờ quên trong cuộc đời của culu khi trải qua 9 vòng đấu cực kỳ căng thẳng giành được tấm Huy chương bạc trong "máu và nước mắt".
Ngoài kiến thức về cờ cụ còn rất am hiểu tường tận về lịch sử.Khi đi qua mỗi con phố cụ đều chỉ dạy cho culu về các vị danh tướng,danh nhân của Việt Nam,

Giờ đây cụ đã đi xa nhưng những gì cụ đã đóng góp cho làng cờ Việt Nam,cho sự nghiệp giải phóng Tổ Quốc sẽ còn in mãi trong chúng ta.Noi gương cụ chúng ta nguyện sẽ sống và làm việc thật có ích để đến lúc về nơi thiên cổ không phải hối tiếc điều gì,không phụ tấm lòng của cụ

Culu xin một lần nữa thông báo:Cụ Lê Uy Vệ nguyên Tổng cục trưởng tổng cục Trại giam,nguyên Phó chủ tịch thường trực Liên đoàn cờ Việt Nam, người đã sáng lập ra Liên đoàn trong những ngày đầu,làm việc và cống hiến suốt hơn 40 năm đã vĩnh viễn đi về
cõi vĩnh hằng

nhachoaloiviet
09-02-2011, 07:08 PM
Culu có chặng đường tu luyện cờ lắt léo thâm hậu như vậy,chả trách anh nhachoa không phải là đối thủ của culu khi giao lưu hihihi

Minh Ngọc
09-02-2011, 10:01 PM
Cụ Lu sống tình cảm và có nghĩa khí nhỉ!

Lão Khoai
10-02-2011, 02:07 AM
Người khác viết bài có khi tôi ít quan tâm bởi lẽ chỉ là một sự kiện hoặc điều đã biết ,nhưng với Culu thì khác Không một bài viết nào của Culu mà tôi có thể bỏ qua ,đôi khi chỉ vài dòng trong nhật ký ,một nỗi niềm ,một buổi tan học ,bắt gặp một cái nhìn thoáng qua ,cái gì đọc cũng thấy thích vì đằng sau mỗi con chữ là một nỗi niềm ,cuộc đời đuợc soi rọi dưới cái nhìn rung động của người nghệ sĩ ! cám ơn Culu tôi học đuợc nhiều điều từ bạn

nhachoaloiviet
10-02-2011, 11:34 AM
Em cũng đồng ý, trong lời văn của culu dù là kể chuyện gì cũng đượm chất tình và hoài niệm. Anh cu nhà ta rất có tâm hồn, giàu tình cảm. Nhưng hình như vì vậy mà tóc bạc hơi sớm .Culu nhỉ!!
À bác Fan ơi, hôm bác gọi điện chúc tết em,em vui quá.Nhưng số của bác emlaij ghi vào cái máy khác và mất rồi. Bác thông cảm vì lúc đó đang đông người quá hihi. Bác choem số của bác đi again. Em muốn trò chuyện lại với bác!!!

Lão Khoai
10-02-2011, 12:03 PM
Ừ mình sẽ pm cho nhachoa nhé ,tôi thích hàn huyên với cậu lắm ,đuợc nghe giọng bắc ,lối nói lừng khừng lôi cuốn ,chắc cũng là tay sát gái lắm đây

culu2795
24-03-2011, 07:55 PM
Mùa hè năm 2004,lần thứ hai trở lại mảnh đất quê hương(quê nội culu ở Hà Tây) tham dự giải Toàn quốc.Tuy chuyến đi này là một bước ngặt trong sự nghiệp của mình,bởi lẽ giải này mình giành hai tấm huy chương vàng,hai tấm huy chương vàng đầu tiên quý hơn vàng trong sự nghiệp của mình nhưng có lẽ mà những ký ức đọng lại sâu sắc nhất lại là...
Mẹ mình vốn bảo mình vụng,vụng lắm,làm việc gì cũng hậu đậu.Đến tắm giặt cho mình cũng không xong,và ngay cả bây giờ thậm chí thỉnh thoảng tắm,bố vẫn phải kỳ hộ.Mà hối đấy lại mới có lớp 2,lần đầu đi xa nhà...Thế là chả biết bố tỷ tê với cô thế nào mà ngay hôm đầu tiên lên khách sạn cô đã lôi mình ra tắm.Thực ra thì hồi bé mình rất sợ tắm,ở nhà mẹ lôi ra tắm thường giãi nảy lên,nhưng chẳng hiểu sao hôm đó,có lẽ do tâm lý sợ cô giáo,mình lại phải ngoan ngoãn vâng theo.Hồi đó với tâm hồn của một đứa trẻ 7 tuổi mình cũng coi cô như bố mẹ mình thôi nhưng lớn lên nghĩ lại đó thật sự là một kỷ niệm đáng nhớ,thật là thân thương trong hồi ức của "Một thời để nhớ

Lão Khoai
24-03-2011, 08:56 PM
Culu nghệ sĩ thật ,cái nhẹ nhàng nhất đôi khi dể lại ấn tượng sâu sắc nhất

dangtrang90
24-03-2011, 10:54 PM
Có quá khứ mới có tương lai và với phương châm nhìn vào quá khứ để hướng tới tương lai culu viết những dòng này để hoài niệm về những kỷ niệm thật sự sâu sắc trong 10 năm đánh cờ của mình.

Biết đánh cờ từ khá sớm(5 tuổi) và hình như culu cũng có duyên vs cờ.Hồi bé không hiểu xem mấy ông đánh cờ mà mình đã biết chơi từ hồi nào.Có hôm mẹ không bắt học thì culu có thể xem cờ từ sáng tới trưa mà không biết chán.Bộ cờ đầu tiên của mình là những nắp chai nước ngọt nhặt được,mình nhặt những cái nắp đó nhét đầy túi quần rồi tối về bày ra giường tưởng tượng ra đó là xe,pháo,mã...Ký ức của những ngày đầu tiên đánh cờ là như thế đó:((
Vào lớp 1 mình đươc cụ Lê Uy Vệ dẫn ra lớp thầy Bảo.Những ngày đầu tiên vào đánh cờ của mình gắn liền với những trận khóc,không hiểu sao lúc đó mình lại khóc nữa.Cụ thể mình nhớ có 3 lần khóc.Lần đầu tiên là lúc ông Vệ dẫn ra gặp thầy Bảo,mình đã trốn sau cái ghế của mẹ nằng nặng khóc nhất định k chịu đi,mãi về sau bố về mới dẫn mình ra được.Lần thứ hai là cô Nhung gọi mình ra đánh vs ai đó và mình cũng khóc và nhất định k chịu.Lần thứ ba là hôm thầy thể dục gọi mình đi đánh quận, mình cũng k đi:D đến nỗi thầy phải bế thốc lên đưa đến TT@-)
Gặp may mắn từ khá sớm khi lần đầu tiên đi thi cờ mình đã lập được chiến tích 7 ván thắng cả 7 mang về giải nhất đồng đội cho nhà trường.Nhưng khi vào đến vòng cá nhân thì chỉ lại được 5/7 điểm xếp thứ 5.Nhưng rất may là khi đánh tuyển chọn để đi thi TP thì mình lại được đi...

(còn rất nhiều chuyện hay ở kỳ thi TP này hồi sau sẽ rõ)

Bộ cờ đầu tiên của anh được cắt từ bộ tam cúc ra, và bàn cờ là mặt sau của tờ lịch:)). Dùng để chơi một mình ở nhà, còn bình thường vẫn đc xem và chơi ké của bộ cờ rất đẹp của ông hàng xóm. hehe

Minh Ngọc
24-03-2011, 11:04 PM
Mùa hè năm 2004,lần thứ hai trở lại mảnh đất quê hương(quê nội culu ở Hà Tây) tham dự giải Toàn quốc.Tuy chuyến đi này là một bước ngặt trong sự nghiệp của mình,bởi lẽ giải này mình giành hai tấm huy chương vàng,hai tấm huy chương vàng đầu tiên quý hơn vàng trong sự nghiệp của mình nhưng có lẽ mà những ký ức đọng lại sâu sắc nhất lại là...
Mẹ mình vốn bảo mình vụng,vụng lắm,làm việc gì cũng hậu đậu.Đến tắm giặt cho mình cũng không xong,và ngay cả bây giờ thậm chí thỉnh thoảng tắm,bố vẫn phải kỳ hộ.Mà hối đấy lại mới có lớp 2,lần đầu đi xa nhà...Thế là chả biết bố tỷ tê với cô thế nào mà ngay hôm đầu tiên lên khách sạn cô đã lôi mình ra tắm.Thực ra thì hồi bé mình rất sợ tắm,ở nhà mẹ lôi ra tắm thường giãi nảy lên,nhưng chẳng hiểu sao hôm đó,có lẽ do tâm lý sợ cô giáo,mình lại phải ngoan ngoãn vâng theo.Hồi đó với tâm hồn của một đứa trẻ 7 tuổi mình cũng coi cô như bố mẹ mình thôi nhưng lớn lên nghĩ lại đó thật sự là một kỷ niệm đáng nhớ,thật là thân thươn trong hồi ức của "Một thời để nhớ

Oài. "thời còn trẻ" Cụ Lu nhiều kỷ niệm ghê nhỉ?

culu2795
24-03-2011, 11:28 PM
Oài. "thời còn trẻ" Cụ Lu nhiều kỷ niệm ghê nhỉ?

Có lần chú Minh Ngọc có bảo với cháu là cháu hơn em có 1,2 tuổi gì đó.Mà sao chú lại cứ gọi cháu là "cụ".Thật tình cháu chả thích cái tên này tẹo nào.Nhiều khi cháu rất thích trở lại cái hồi còn bé để được chơi quay,bắn bi,bài magic... chơi trò cá sấu lên bờ,bịt mắt bắt dê...nhưng thời gian khó mà trở lại được nữa.Nên chú đừng gọi cháu là cụ nữa,cho cháu thấy mình trẻ ra đi:D

*Cháu thay đổi cách xưng hô với chú rồi đấy,hồi trước cháu gọi chú là bác cơ:D

huybk158
24-03-2011, 11:32 PM
Culu biết đánh cờ từ hồi bé nhỉ? còn ít tuổi mà đã có nhiều thành tích rồi. sau này em sẽ là Hồ Vĩnh Hoa của VN. chúc em luôn thành công trong việc học tập và cờ tứong nhé..
Anh biết chơi cờ từ năm lớp 8 nhưng mải học nên anh đã quên mất cờ từ bao giờ rồi,mãi tới khi buớc chân vào Đại Học anh mới chơi cờ lại đấy..