PDA

View Full Version : Kinh Thi



Fansifan
25-10-2010, 02:08 AM
Sưu tập


Thơ có từ bao giờ? Ðến nay chưa ai biết rõ. Những thi phẩm đầu tiên của nhân loại còn lưu đến ngày nay, ở Ðông phương là Kinh Thi, gồm 311 bài (sự thật có 305 bài và 6 đề mục, không có lời) xuất hiện từ đầu Tây Chu đến giữa Xuân Thu (tức là từ thế kỷ XI đến thế kỷ VI trước Công Nguyên). Hiện nay, theo nhiều nhà nghiên cứu, Kinh Thi là tập thơ do các quan âm nhạc triều Chu sưu tập, dựa trên công trình tìm kiếm của nhạc công các nước chư hầu. Bên cạnh số lớn ca dao còn có sáng tác của thi nhân và quý tộc soạn để phổ nhạc. Kinh Thi kết hợp với âm nhạc (thơ phổ nhạc), về sau chỉ ghi lại được phần lời là 305 bài thơ còn lại đến ngày nay. Trong quá trình biên soạn và sử dụng Kinh Thi, các quan âm nhạc và các nhà quý tộc, trong đó có Khổng Tử, đã chỉnh lý, sắp xếp ít nhiều về nội dung cũng như hình thức. Kinh Thi đã từng bị Tần Thủy Hoàng tiêu hủy, đến đời Hán mới sưu tập lại. Bản dùng hiện nay là của Mao Hanh, thường được gọi là Mao Thi. Lối thơ trong Kinh Thi rất tự do, không bị gò ép trong niêm luật, lời lẽ mộc mạc, tự nhiên, không đẽo gọt, trau chuốt:

Tử Khâm (1)

Thanh thanh tử khâm

Du du ngã tâm

Túng ngã bất vãng

Tử ninh bất tự âm?

Thanh thanh tử bội

Du du ngã tâm

Túng ngã bất vãng

Tử ninh bất lai?

Khiêu hề thoát hề

Tại thành khuyết hề

Nhất nhật bất kiến

Như tam nguyệt hề.

Trịnh phong



Cổ áo chàng

Cổ áo chàng xanh xanh

Vẩn vơ em nghĩ

Nếu em không đến

Sao chàng chẳng hỏi thăm?

Dây đeo ngọc của chàng xanh xanh

Vẩn vơ em nghĩ

Nếu em không đến

Sao chàng chẳng lại?

Em nhẹ nhàng nhẩy lên

lầu trên thành

Một ngày không thấy chàng

như ba tháng.


Trong bài tựa Kinh Thi, Chu Hy viết: " Thơ là cái dư âm của lời nói trong, khi lòng người cảm xúc với sự vật mà nó thể hiện ra ngoài"

Câu trên có thể xem như một định nghĩa cô đọng về bản chất thi ca. Vừa nói lên tính cách tự tại và nội tại của thơ trong ngôn ngữ, trong con người và khả năng giao cảm giữa người và sự vật trong thơ.
Bao gồm cả hai yếu tính ấy, Kinh Thi cho thấy từ buổi bình minh của nhân loại, thơ đã biểu hiệu sự bình đẳng trong mối tương giao giữa người và vạn vật. Ngoài ra, tính chân thật, súc tích và tự do của Kinh Thi được xem như những mẫu mực nghệ thuật mà thi ca thời nào cũng muốn đạt được.

6789
25-10-2010, 09:24 AM
@bác Fan: bác cho em hỏi chút,người đọc Kinh Thi thì cái đầu cứ phải quay tít đúng không ạ,mà sao lại phải như vậy nhỉ??

Fansifan
25-10-2010, 09:40 AM
@ 6789 Lạ quá chưa nghe bao giờ

6789
25-10-2010, 01:36 PM
@ 6789 Lạ quá chưa nghe bao giờ

Em xem phim thấy vậy mà không hiểu? thật ra chỉ đầu xoay xoay thôi,có đúng vậy không bác,hôm nào gặp bác,em giả vờ đọc Kinh Thi tả lại cho bác xem động tác đó,hì hì.

6789
26-10-2010, 01:51 AM
@bac fan:Hôm nay gặp nhachoa em làm đúng động tác chuẩn khi đọc Kinh Thi,hihi thằng em này cũng nói em sai,có khi em sẽ "thửa" 1 đoạn phim cho mọi người xem mới được!!:-L

strawberry
26-10-2010, 02:26 PM
A đúng rồi, trong phim Lương Sơn Bá Trúc Anh Đài mình cũng thấy các trò đọc Kinh Thi kiểu thế ;)) ;)) ;))

Fansifan
26-10-2010, 06:54 PM
A đúng rồi, trong phim Lương Sơn Bá Trúc Anh Đài mình cũng thấy các trò đọc Kinh Thi kiểu thế ;)) ;)) ;))

Hay tại đọc không thì không phê nên phải lúc lắc đầu cho thêm ép phê

6789
26-10-2010, 08:03 PM
A đúng rồi, trong phim Lương Sơn Bá Trúc Anh Đài mình cũng thấy các trò đọc Kinh Thi kiểu thế ;)) ;)) ;))

Phim nào cũng vậy chứ không riêng gì LSB-TAĐ...Cảm ơn blackberry "minh oan" cho mình nhé =D>=D>:x,không thì bác Fan và nhachoa cứ....:((

strawberry
26-10-2010, 10:05 PM
Phim nào cũng vậy chứ không riêng gì LSB-TAĐ...Cảm ơn blackberry "minh oan" cho mình nhé =D>=D>:x,không thì bác Fan và nhachoa cứ....:((

Hì hì mình cũng xin đính chính lại là cái đầu của các trò k phải "quay tít" cũng chẳng phải "xoay xoay" mà là khi đọc Kinh Thi các sĩ tử thường "đu" người theo nhịp thơ. Như chuyển động của con lắc ý ;)) ;)) Miêu tả thế đúng chưa nhỉ :D:D:D