Hư Trúc
29-11-2010, 07:05 AM
Sưu tập
Thuyền tình vừa ghé đến nơi
Thì đà trâm gãy bình rơi bao giờ
Chuyện Lục Châu, chuyện Dương Quý Phi và chuyện Vương Chiêu Quân tất cả đều phảng phất một không khí hồng nhan bạc mệnh.
Không phải chỉ riêng ba người ấy, lịch sử Trung Quốc có ghi lại hơn một trăm người đàn bà lừng danh tài sắc thì tới bảy phần mười bạc mệnh tỉ như: Vương Thúy Kiều, Triệu Phi Yến, Thu Hồ Thê Nữ Anh, Yên Hậu, Mai Phi, Đào Hoa Nữ, Ngọc Đường Xuân, Vương Triều Vân, Chu Thục Chân, Hương Phi, Thu Cẩn, Tần Lương Ngọc. v.v…
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung, đối với số phận hồng nhan thật không sai. Bạc mệnh là số phận mong manh.
Phận hồng nhan có mong manh.
Nửa chừng xuân thoắt gẫy cành thiên hương.
Bạc mệnh cho số kiếp hồng nhan có nhiều hiện tượng khác nhau:
a) Chết rất sớm (bị bệnh chết, tao loạn mà chết hay tự sát mà chết).
b) Sự nghiệp không lâu bền (vì chồng chết như Ngọc Hân công chúa, bà Hamilton, Katia, Jacqueline Kennedy).
c) Phiêu bạt giang hồ là ca kỹ, lẽ mọn nghĩa là không phải chỉ có nửa chừng xuân thoắt gẫy cành thiên hương mà thôi.
Hồng nhan là người đàn bà trời ban cho sắc đẹp diễm lệ đi đôi với tâm hồn mẫn tiệp tài hoa khiến cho nam phái phải mê mệt.
Còn những người đàn bà xấu thì chẳng có gì đáng kể, làm sao có sóng gió nổi lên mà phận mong manh. Riêng những người đàn bà xấu nhưng tướng tốt thì một đời sung sướng, ở đâu ra bạc mệnh.
Vậy thì hồng nhan bạc mệnh ta có thể khẳng định là số phận gian truân của giai nhân.
Qua kinh nghiệm của ngàn xưa, người đàn bà tuyệt sắc mà có cuộc đời hạnh phúc viên mãn rất hiếm.
Tướng pháp có nói đẹp là dấu hiệu của hồng nhan bạc mệnh.
Lấy con mắt nhà xã hội học mà nhìn thì sức mạnh của nhan sắc và sức mạnh của tài hoa như một ngọn lửa nung đúc tâm can người đàn bà. Sắc đẹp ấy, tài hoa ấy tất nhiên là không chịu đi vào con đường an lành buồn chán mà chạy sang nẻo phong ba chìm nổi và khinh bạc.
Một lẽ nữa, giai nhân tuyệt sắc thường là mục tiêu chú ý của nhiều người. Có nhiều người chú ý tất nhiên phải có tranh đoạt. Ở sự tranh đoạt ấy mà thân phận hồng nhan mới phiêu bồng chìm nổi.
Hồng nhan bạc mệnh thường thấy nhiều trong những buổi tao loạn nhiễu nhương. Vì đổi thay, bất trắc tạo thành cơ hội cho hồng nhan phải xuất diện. Đồng thời, lúc tao loạn nhiễu nhương lại có lắm anh hùng hào kiệt. Trong lịch sử, hiện tượng hồng nhan đi song đôi với nhau luôn luôn
Bao giờ mười vạn tinh binh
Tiếng chiêng dậy đất bóng tinh rợp đường
Làm cho rõ mặt phi thường
Bấy giờ ta sẽ rước nàng nghi gia.
Kiều sở dĩ gặp được Từ Hải thì căn nguyên cũng bởi nàng đẹp. Có đẹp làn thu thủy nét xuân sơn thì mới bán mình được chứ. Nếu xấu thì ai mua? Vậy thì đẹp và tài hoa chính là đầu mối của số kiếp của bạc mệnh.
Nói thế không có nghĩa là đàn bà cứ nên xấu như ma lem để cho đỡ khổ.
Tướng pháp lập ra để đi tìm cái đẹp chứ không cổ lệ có cái xấu. Có điều đẹp tướng khác đẹp người. Nếu đẹp người mà xấu tướng thì thà bớt đẹp người đi để đẹp tướng còn hơn. Còn như đàn bà xấu quá thì là loại nô tỳ ngu độn.
Đẹp cả người lẫn đẹp cả tướng mới thật là đẹp theo quan niệm của tướng học, lẽ đương nhiên cái nhân gian phàm tục này đâu có nhiều, hoàng hậu Ba Tư, Farah Dibah cả tướng lẫn sắc đều hoàn toàn. Đẹp nói cho đúng chỉ là động lực đẩy mạnh người đàn bà đến bạc mệnh vì người đàn bà ấy mang một tướng khuyết hãm về hồng nhan rồi, đàn bà xấu thì cái xấu là để thắng hãm bớt hoàn cảnh bạc mệnh do khuyết hãm trên tướng cách gây nên. Không phải người đàn bà xấu là không bạc mệnh. Như đã biết, mắt thầy tướng với mắt thế tục nhìn cái đẹp rất khác nhau. Đã đành tục hay tướng thì cái đẹp để thưởng thức đều mang cùng quan điểm. Nhưng nếu là xem tướng thì tướng nhãn với tục nhãn phải xung đột.
Ngắm mỹ nhân, tướng và tục đều công nhận vẻ “trắng nõn như bông”, “yểu điệu” là đẹp. Nhưng tục nhãn ngưng ở đây, còn tướng nhãn quan niệm khác hẳn.
Sự việc xảy ra xung quanh ta hàng ngày ai không thấy rằng các bà vợ ở vị chánh thất thường xấu và các bà vợ trẻ ở vị thiếp hầu thường là đẹp. Cho nên các cụ ngày xưa mới nói:
Thú thê thủ đức, thú thiếp thủ sắc (lấy vợ tìm đức, lấy thiếp tìm sắc).
Số tướng “hồng nhan bạc mệnh” và “hồng nhan khuyết đức” vẫn đẩy người đàn bà vào kiếp lẽ mọn hay ca kỹ. Mà lạ, người mang tướng số “hồng nhan” phần lớn đều có cái đẹp về sắc.
Thêm nữa, ca kỹ và lẽ mọn đi cặp với nhau một cách rất biện chứng. Trước phải có ca kỹ tức là chị em liễu ngõ hoa tường thì sau mới nảy sinh ra việc tìm hoa hỏi liễu, để đưa đến câu chuyện lấy cô đầu, con hát làm thiếp. Tướng ca kỹ rơi vào nghề ca kỹ, để chuyển thành thân phận thiếp hầu, bởi vì làm ca kỹ phải cần sắc cho đẹp. Phàm anh đàn ông đi tìm thiếp ắt phải lấy chữ sắc làm điều kiện. Kết quả, cái đẹp về sắc hay dẫn đến “tiện cách” trong tướng số.
Do đó, sách tướng mới khẳng định rằng sắc đẹp phần lớn là tiện tướng chứ không phải là quý tướng, điều này chẳng phải là điều cổ giả đâu. Ngay hiện tại, nếu nhìn vào thế giới điện ảnh, thế giới của minh tinh ca vũ, người ta sẽ tìm ra vô khối tướng hồng nhan, phong trần khuyết đức, bạc mệnh trên mặt nhưng vẻ đẹp mê hồn. Sung sướng thì có sung sướng nhưng trong lòng chất chứa biết bao buồn tủi.
Thuyền tình vừa ghé đến nơi
Thì đà trâm gãy bình rơi bao giờ
Chuyện Lục Châu, chuyện Dương Quý Phi và chuyện Vương Chiêu Quân tất cả đều phảng phất một không khí hồng nhan bạc mệnh.
Không phải chỉ riêng ba người ấy, lịch sử Trung Quốc có ghi lại hơn một trăm người đàn bà lừng danh tài sắc thì tới bảy phần mười bạc mệnh tỉ như: Vương Thúy Kiều, Triệu Phi Yến, Thu Hồ Thê Nữ Anh, Yên Hậu, Mai Phi, Đào Hoa Nữ, Ngọc Đường Xuân, Vương Triều Vân, Chu Thục Chân, Hương Phi, Thu Cẩn, Tần Lương Ngọc. v.v…
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung, đối với số phận hồng nhan thật không sai. Bạc mệnh là số phận mong manh.
Phận hồng nhan có mong manh.
Nửa chừng xuân thoắt gẫy cành thiên hương.
Bạc mệnh cho số kiếp hồng nhan có nhiều hiện tượng khác nhau:
a) Chết rất sớm (bị bệnh chết, tao loạn mà chết hay tự sát mà chết).
b) Sự nghiệp không lâu bền (vì chồng chết như Ngọc Hân công chúa, bà Hamilton, Katia, Jacqueline Kennedy).
c) Phiêu bạt giang hồ là ca kỹ, lẽ mọn nghĩa là không phải chỉ có nửa chừng xuân thoắt gẫy cành thiên hương mà thôi.
Hồng nhan là người đàn bà trời ban cho sắc đẹp diễm lệ đi đôi với tâm hồn mẫn tiệp tài hoa khiến cho nam phái phải mê mệt.
Còn những người đàn bà xấu thì chẳng có gì đáng kể, làm sao có sóng gió nổi lên mà phận mong manh. Riêng những người đàn bà xấu nhưng tướng tốt thì một đời sung sướng, ở đâu ra bạc mệnh.
Vậy thì hồng nhan bạc mệnh ta có thể khẳng định là số phận gian truân của giai nhân.
Qua kinh nghiệm của ngàn xưa, người đàn bà tuyệt sắc mà có cuộc đời hạnh phúc viên mãn rất hiếm.
Tướng pháp có nói đẹp là dấu hiệu của hồng nhan bạc mệnh.
Lấy con mắt nhà xã hội học mà nhìn thì sức mạnh của nhan sắc và sức mạnh của tài hoa như một ngọn lửa nung đúc tâm can người đàn bà. Sắc đẹp ấy, tài hoa ấy tất nhiên là không chịu đi vào con đường an lành buồn chán mà chạy sang nẻo phong ba chìm nổi và khinh bạc.
Một lẽ nữa, giai nhân tuyệt sắc thường là mục tiêu chú ý của nhiều người. Có nhiều người chú ý tất nhiên phải có tranh đoạt. Ở sự tranh đoạt ấy mà thân phận hồng nhan mới phiêu bồng chìm nổi.
Hồng nhan bạc mệnh thường thấy nhiều trong những buổi tao loạn nhiễu nhương. Vì đổi thay, bất trắc tạo thành cơ hội cho hồng nhan phải xuất diện. Đồng thời, lúc tao loạn nhiễu nhương lại có lắm anh hùng hào kiệt. Trong lịch sử, hiện tượng hồng nhan đi song đôi với nhau luôn luôn
Bao giờ mười vạn tinh binh
Tiếng chiêng dậy đất bóng tinh rợp đường
Làm cho rõ mặt phi thường
Bấy giờ ta sẽ rước nàng nghi gia.
Kiều sở dĩ gặp được Từ Hải thì căn nguyên cũng bởi nàng đẹp. Có đẹp làn thu thủy nét xuân sơn thì mới bán mình được chứ. Nếu xấu thì ai mua? Vậy thì đẹp và tài hoa chính là đầu mối của số kiếp của bạc mệnh.
Nói thế không có nghĩa là đàn bà cứ nên xấu như ma lem để cho đỡ khổ.
Tướng pháp lập ra để đi tìm cái đẹp chứ không cổ lệ có cái xấu. Có điều đẹp tướng khác đẹp người. Nếu đẹp người mà xấu tướng thì thà bớt đẹp người đi để đẹp tướng còn hơn. Còn như đàn bà xấu quá thì là loại nô tỳ ngu độn.
Đẹp cả người lẫn đẹp cả tướng mới thật là đẹp theo quan niệm của tướng học, lẽ đương nhiên cái nhân gian phàm tục này đâu có nhiều, hoàng hậu Ba Tư, Farah Dibah cả tướng lẫn sắc đều hoàn toàn. Đẹp nói cho đúng chỉ là động lực đẩy mạnh người đàn bà đến bạc mệnh vì người đàn bà ấy mang một tướng khuyết hãm về hồng nhan rồi, đàn bà xấu thì cái xấu là để thắng hãm bớt hoàn cảnh bạc mệnh do khuyết hãm trên tướng cách gây nên. Không phải người đàn bà xấu là không bạc mệnh. Như đã biết, mắt thầy tướng với mắt thế tục nhìn cái đẹp rất khác nhau. Đã đành tục hay tướng thì cái đẹp để thưởng thức đều mang cùng quan điểm. Nhưng nếu là xem tướng thì tướng nhãn với tục nhãn phải xung đột.
Ngắm mỹ nhân, tướng và tục đều công nhận vẻ “trắng nõn như bông”, “yểu điệu” là đẹp. Nhưng tục nhãn ngưng ở đây, còn tướng nhãn quan niệm khác hẳn.
Sự việc xảy ra xung quanh ta hàng ngày ai không thấy rằng các bà vợ ở vị chánh thất thường xấu và các bà vợ trẻ ở vị thiếp hầu thường là đẹp. Cho nên các cụ ngày xưa mới nói:
Thú thê thủ đức, thú thiếp thủ sắc (lấy vợ tìm đức, lấy thiếp tìm sắc).
Số tướng “hồng nhan bạc mệnh” và “hồng nhan khuyết đức” vẫn đẩy người đàn bà vào kiếp lẽ mọn hay ca kỹ. Mà lạ, người mang tướng số “hồng nhan” phần lớn đều có cái đẹp về sắc.
Thêm nữa, ca kỹ và lẽ mọn đi cặp với nhau một cách rất biện chứng. Trước phải có ca kỹ tức là chị em liễu ngõ hoa tường thì sau mới nảy sinh ra việc tìm hoa hỏi liễu, để đưa đến câu chuyện lấy cô đầu, con hát làm thiếp. Tướng ca kỹ rơi vào nghề ca kỹ, để chuyển thành thân phận thiếp hầu, bởi vì làm ca kỹ phải cần sắc cho đẹp. Phàm anh đàn ông đi tìm thiếp ắt phải lấy chữ sắc làm điều kiện. Kết quả, cái đẹp về sắc hay dẫn đến “tiện cách” trong tướng số.
Do đó, sách tướng mới khẳng định rằng sắc đẹp phần lớn là tiện tướng chứ không phải là quý tướng, điều này chẳng phải là điều cổ giả đâu. Ngay hiện tại, nếu nhìn vào thế giới điện ảnh, thế giới của minh tinh ca vũ, người ta sẽ tìm ra vô khối tướng hồng nhan, phong trần khuyết đức, bạc mệnh trên mặt nhưng vẻ đẹp mê hồn. Sung sướng thì có sung sướng nhưng trong lòng chất chứa biết bao buồn tủi.