PDA

View Full Version : Giăng Luới Bắt Chim



Lão Khoai
18-01-2011, 08:24 AM
"...Thiền phái Trúc Lâm có ba Thiền sư kiệt xuất là Nhân Tông (Trúc Lâm Đầu Đà), Pháp Loa và Huyền Quang. Thiền phái này được xem là tiếp nối của dòng Yên Tử, dòng Yên Tử lại là sự hợp nhất của ba dòng thiền Việt Nam của thế kỉ thứ 12 – đó là dòng Thảo Đường, Vô Ngôn Thông và Tì-ni-đa-lưu-chi.
Thiền phái Trúc Lâm được xem là dạng Phật giáo chính thức của Đại Việt thời đó nên có liên quan mật thiết đến triều đại nhà Trần, phải chịu một hoàn cảnh mai một sau khi triều đại này suy tàn. Vì vậy, sau ba vị Tổ nói trên, hệ thống truyền thừa của phái này không còn rõ ràng, nhưng có lẽ không bị gián đoạn bởi vì đến thời kỳ Trịnh-Nguyễn phân tranh (1600-1700), người ta lại thấy xuất hiện những vị Thiền sư của Trúc Lâm Yên Tử như Viên Cảnh Lục Hồ, Viên Khoan Đại Thâm và nổi bật nhất là Thiền sư Minh Châu Hương Hải

Sau một thời gian ẩn dật, dòng Thiền này sản sinh ra một vị Thiền sư xuất sắc là Hương Hải, người đã phục hưng tông phong Trúc Lâm. Trong thế kỷ thứ 17-18, thiền phái này được hoà nhập vào tông Lâm Tế từ Trung Hoa và vị Thiền sư xuất sắc cuối cùng là Chân Nguyên Huệ Đăng...."

*** *** ***
Sư Huyền Quang, vị tổ thứ ba của phái Trúc Lâm trước khi xuất gia là một Trạng nguyên, đã từng từ hôn công chúa Liễu Sinh. Vua Trần Anh Tông nói với quần thần:
- Người ta sống ở trong trời đất, mang khí âm, ôm khí dương, ăn thích vị ngon, mặc thích màu đẹp, đều có tình dục như thế. Đấy là lẽ thường. Chúng ta ngăn hãm một phía ham muốn ấy lại chính là để dốc lòng phụng đạo, đó là đành đi một lẽ. Riêng Huyền Quang sắc sắc không không, vậy đó là người ngăn hãm lòng dục hay là không có lòng dục?
Mạc Đĩnh Chi nói:
- Vẽ hổ chỉ vẽ được da, không vẽ được xương. Biết người chỉ biết mặt, ít biết được lòng. Vậy xin cho người thử xem.

Vua Trần Anh Tông nghe lời Mạc Đĩnh Chi, cử một nữ gián điệp xuân sắc mê hồn là nàng Thị Điểm Bích tìm đến Yên Tử để thử Huyền Quang theo kế giăng lưới bắt chim...

Huyền Quang, tên thật là gì không rõ, trong sử ghi là Lý Đạo Tái. Ông người làng Vạn Tải, huyện Gia Bình, xứ Kinh Bắc (nay thuộc huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh). Từ nhỏ nổi tiếng thần đồng, nghe một hiểu mười, nên người ta mới mệnh danh là Đạo Tái. Có sách chép Lý Đạo Tái đỗ Trạng nguyên khoa Nhâm Tý (1252) đời vua Trần Thánh Tông, lúc này mới 23 tuổi. Trong dân gian kể rằng nhà Lý Đạo Tái nghèo, không có đất cắm dùi. Khi còn hàn vi, Lý Đạo Tái từng hứa hôn với một cô gái nhưng về sau bị từ hôn, cô gái đi lấy một người nhà giàu. Cuộc nhân duyên lần thứ hai cũng thế. Chán nản, Lý Đạo Tái chuyên vào mỗi chuyện học hành rồi đỗ Trạng nguyên. Khi ấy, nhiều người đến manh mối hôn nhân nhưng ông đều từ chối, kể đến cả công chúa con vua. Nghe đồn Lý Đạo Tái đã từng ngán ngẩm than rằng:

Khó khăn thì chẳng ai nhìn
Đến khi đỗ Trạng tám nghìn nhân duyên!

Lý Đạo Tái theo đường hoạn lộ, nhiều lần đứng ra tiếp sứ thần Trung Hoa. Về sau, ông được sư Pháp Loa giác ngộ bèn xuất gia tu hành.

Sư Pháp Loa (tức Đồng Kiên Cường) là vị tổ thứ hai môn phái Trúc Lâm, đã theo vua Trần Nhân Tông khi người xuất gia ở núi Yên Tử. Vua Trần Nhân Tông, lấy pháp danh là Điểu Ngự trước khi viên tịch đã truyền y bát lại cho sư Pháp Loa, nay sư Pháp Loa giác ngộ và truyền y bát lại cho Lý Đạo Tái với pháp danh là Huyền Quang.
Huyền Quang là người có căn tu thế nào? Tại sao Huyền Quang lại trở thành vị sư tổ thứ ba trong phái Trúc Lâm, một môn phái Phật giáo có ảnh hưởng rất lớn đến thế giới tâm linh của người Việt Nam?
Bài thơ Cúc hoa của Huyền Quang nói tâm sự của một người tu đạo ở trong núi, ngắm hoa mới sực biết thời gian trôi đi:




Vong thân, vong thế dĩ đô vong
Tọa cửa tiên nhiên nhất tháp lương
Tuế vãn sơn trung vô lịch nhật
Cúc hoa khai xứ nhất trùng dương.



Một người quên mình (vong thân), quên đời (vong thế) ngồi mãi trong rừng sâu không có lịch, không biết năm hết Tết đến, thấy hoa cúc nở mới đoán là đã đến Tết trùng dương! Vì sao người này lại ngắm hoa cúc mà không đi ngắm hoa khác?




Chủ nhân dữ vật hồng vô cảnh
Hoa hướng quần phương xuất nhất đầu
(Lòng người và cảnh vật vốn không xung khắc
So sánh với muôn hoa, thì cúc đứng đầu)



Theo ý tứ bài thơ thì thấy Huyền Quang không phải là người không có thiên vị, không có tình ý riêng! Cũng trong bài thơ Cúc hoa này, Huyền Quang đã có một nhận xét rất sâu sắc: Nghĩa khí bất đồng nan cẩu hợp (Nghĩa khí mà khác nhau thì khó mà hòa hợp). Đạo Phật thường lưu tâm người ta ở hai chữ nhân duyên. Huyền Quang cũng giống mọi người, không phải là lòng dạ sắt đá gì, không phải là người không hiểu biết về lẽ nhân duyên. Trong một bài thơ khác nữa tên là Sơn vũ (Nhà trong núi) tâm tình Huyền Quang phảng phất bâng khuâng:




Thu phong ngọ dạ phật thiềm nha
Sơn vũ tiên nhiên chầm lục la
Dĩ hí thành thiền tâm nhất phiến
Cùng thanh tức tức vị thuỳ đa
(Đêm khuya, gió thu xao xác ngoài mái hiên
Nhà trong núi đìu hiu giữa lùm cây xanh
Tấm lòng tu hành từ lâu đã hóa theo Phật
Tiếng dế vì ai mà kêu rầu rĩ mãi?)



Phái Trúc Lâm là phái có nhiều đệ tử tri thức nhất, học thức nhất, danh giá nhất ở nước ta. Huyền Quang được trao y bát, trở thành sư tổ của phái này thì căn tu, công lực đại thành của Huyền Quang ắt hẳn xuất chúng.
Làm sáng tỏ Phật tính là một mệnh đề cơ bản trong Kinh Niết bàn. Việc vua Trần Anh Tông cho Điểm Bích đi thử lòng Huyền Quang cũng có thể coi là một công án nhằm làm sáng tỏ Phật tính ở vị đại sư này vậy.
Ngày xưa, có người băn khoăn về pháp môn Bất nhị của Phật pháp đã từng thỉnh vấn Đức Phật: Những người phạm tội tà dâm, giết người, trộm cướp v.v... liệu có mất hết thiện căn Phật tính hay không? Đức Phật đáp: Thiện căn có hạng thường và hạng vô thường. Phật tính chẳng thường mà cũng chẳng vô thường, cho nên không đứt đoạn, gọi là pháp Bất nhị. Một hạng thiện, một hạng bất thiện, gọi là pháp Bất nhị. Uẩn và Giới kẻ phàm cho là hai nhưng bậc trí giả thì hiểu rõ tính của nó không phải là hai. Tính không hai đó (Vô nhị chi tính) tức là Phật tính.
Theo cách giải thích trên có thể hiểu rằng người ngu kẻ trí Phật tính vốn không khác nhau, chỉ vì mê và tỉnh không giống nhau nên mới có kẻ ngu và trí mà thôi.
Trở lại việc vua Trần Anh Tông cho Điểm Bích đến thử Huyền Quang ở núi Yên Tử thì tưởng như mưu giăng lưới bắt chim là sâu sắc nhưng thực lại là mê vậy. Chuyện rằng Điểm Bích đã dùng nhiều kế nhưng không lay chuyển được Huyền Quang nên nàng bèn về tâu dối vua. Sách Tam tổ thực lục ghi lại lời tâu ấy như sau:
... Tôi vâng chiếu chỉ đi thử thiền sư Huyền Quang. Đến chùa Vân Yên, vào ở nhờ một bà vãi già, tự xưng là con gái nhà dân, xin được theo học đạo tôn sư. Bà vãi già thường sai tôi dâng nước chè lên cho sư. Trải qua hơn một tháng, sư không hề liếc nhìn, hỏi han gì tôi cả. Một hôm nửa đêm, sư lên nhà tụng kinh, đến canh ba, sư và đám tăng ni ai nấy đều về phòng mình mà ngủ. Tôi bèn đến bên cạnh phòng của thiền sư để nghe xem động tĩnh thế nào thì thấy sư ngâm lời kệ rằng:




Vằng vặc giăng mai ánh nước
Hiu hiu gió trúc khua sênh
Người vừa tươi tốt, cảnh vừa lạ
Mâu Thích ca nào chẳng hữu tình.



Sư ngâm đi ngâm lại mãi, tôi bèn vào phòng tăng, từ biệt sư để về thăm cha mẹ, để sang năm sẽ quay lại học đạo. Sư bèn giữ tôi lại ngủ một đêm, rồi cho tôi một dật vàng.
Nhà vua nghe lời Điểm Bích tâu, lòng bực bội không vui. Nghĩ lại, nhà vua tự trách mình:
- Sự việc nếu quả như lời Điểm Bích thì đúng là ta giăng lưới ở tổ bắt chim, chim nào mà không bị hại! Nếu sự việc mà không như thế thì hóa ra ta đã làm hại quốc sư, đẩy ông ta vào mối ngờ vực oan ức! Nếu hiểu rõ pháp Bất nhị của nhà Phật thì việc thử lòng này thật là nhảm quá!
Để sửa lỗi, cũng là để minh oan chiêu tuyết cho Huyền Quang, nhà vua cho mở hội Vô Già ở kinh thành, triệu Huyền Quang về làm lễ. Nhưng trái với tục lệ nhà chùa, hôm bước vào chính lễ, nhà vua cho giết bò và lợn, dọn toàn cỗ mặn.
Huyền Quang bước vào lễ, kêu tên Đức Phật khấn rằng:
- Kẻ đệ tử này có điều gì bất chính, xin chư Phật cho đày xuống A Tì địa ngục, còn nếu không thì xin cho những cỗ mặn kia hóa thành chay tất cả.
Huyền Quang khấn xong, bỗng có gió mạnh nổi lên, trời đất tối sầm. Khi gió tàn, trời sáng, tất cả các mâm cỗ mặn đều biến thành cỗ chay tinh khiết thơm tho. Nhà vua và mọi người thấy Huyền Quang làm phép thông cảm được với trời đất thì đều vô cùng cảm phục, quỳ xuống lạy tạ.
Huyền Quang viên tịch ở tuổi 82. Cho đến ngày nay, dân gian nhiều nơi vẫn kể lại những truyền thuyết trong cuộc đời ông. Có người nói rằng các món cỗ chay làm giống cỗ thường trong ngày lễ tết ở các nhà chùa là từ sự tích này. Nhân ngày Xuân, đọc lại sách Phật ngẫm ra nhiều điều. Trong chúng sinh, căn tính người ta có người sắc bén có người cùn nhụt. Người mê chấp thì phải tu thân, học tập; còn người giác ngộ có thể đột nhiên ứng hợp; chung quy lại để nhằm tự mình nhận thức được bản thân mình, tự mình chứng kiến được bản thân mình, sống hòa hợp cùng tự nhiên với tâm hồn trong sáng.
Phía trước là cuộc sống vẫy gọi! Đấy là tương lai với đầy mơ ước cho tất cả mọi người! (st )

phematranhtien
18-01-2011, 06:07 PM
Lão Khoai Huynh thực là người : Thượng thông Thiên văn , hạ đạt Địa lý , trung quán Nhân sự ! Lại am tường cửu lưu , tam giáo . Kính phục , kính phục .

Lão Khoai
18-01-2011, 10:52 PM
Lão Khoai Huynh thực là người : Thượng thông Thiên văn , hạ đạt Địa lý , trung quán Nhân sự ! Lại am tường cửu lưu , tam giáo . Kính phục , kính phục .

Hô hô Bác khen nhưng nghe như lời mắng ,như thế này đúng hơn bác ạ .có lẽ tôi chỉ là kẻ tìm ra các món ăn hợp khẩu vị các bác để mua vui thôi .Khoai tôi hay lặn ngụp trong đống hỗn mang tìm đuợc cái gì đắc ý thì khoái chí chia sẻ ,tìm nhằm thứ rơm rác thì âm thầm chửi đổng một mình hehe

laototphilao
18-01-2011, 11:41 PM
Thời nhà Trần mình thấy có mấy việc in dấu ấn, Ba lần chiến thắng quân Nguyên, chôn sống tôn thất nhà Lý, hôn nhân đồng huyết... Nhà Trần cùng với Đinh Tiên Hoàng, nhà Lý triều Lê bắt đầu thời kỳ độc lập lâu dài cho Việt Nam, sau đến hậu lê, Tây Sơn Nguyễn Phúc Ánh.

Cờ_Cơm
19-01-2011, 12:23 AM
Hô hô Bác khen nhưng nghe như lời mắng ,như thế này đúng hơn bác ạ .có lẽ tôi chỉ là kẻ tìm ra các món ăn hợp khẩu vị các bác để mua vui thôi .Khoai tôi hay lặn ngụp trong đống hỗn mang tìm đuợc cái gì đắc ý thì khoái chí chia sẻ ,tìm nhằm thứ rơm rác thì âm thầm chửi đổng một mình hehe


Khoai Huynh nhạy cảm nhé ! Đệ nói thực lòng đấy ! Thấy sao nói dzậy người ơi :)

nhachoaloiviet
19-01-2011, 06:57 PM
Hô hô Bác khen nhưng nghe như lời mắng ,như thế này đúng hơn bác ạ .có lẽ tôi chỉ là kẻ tìm ra các món ăn hợp khẩu vị các bác để mua vui thôi .Khoai tôi hay lặn ngụp trong đống hỗn mang tìm đuợc cái gì đắc ý thì khoái chí chia sẻ ,tìm nhằm thứ rơm rác thì âm thầm chửi đổng một mình hehe

Lúc người ta thích thì người ta khen ,người ta vỗ tay. Lúc trái ý người ta thì người ta mắng mỏ, hắt hủi. Ôi!

Lão Khoai
19-01-2011, 10:01 PM
Lúc người ta thích thì người ta khen ,người ta vỗ tay. Lúc trái ý người ta thì người ta mắng mỏ, hắt hủi. Ôi!

Hô hô thế mới gọi là cuộc đời chứ ....chú Dũng .Hề chi đâu ,nghĩ làm gì cho nó nặng lòng ,ta cứ rong chơi cho đến ngày ...trở về cát bụi

123456
19-01-2011, 10:17 PM
Hô hô thế mới gọi là cuộc đời chứ ....chú Dũng .Hề chi đâu ,nghĩ làm gì cho nó nặng lòng ,ta cứ rong chơi cho đến ngày ...trở về cát bụi

Lão Khoai ah :( Lão giải thích dùm em câu này đi


Đạo cao 1 thước
Ma cao 1 trượng

câu này em chưa hiểu.thật may Lão lại mở chủ đề này,phải túm ngay lại hỏi cho ra lẽ.

Lão Khoai
20-01-2011, 12:28 AM
Lão Khoai ah :( Lão giải thích dùm em câu này đi


Đạo cao 1 thước
Ma cao 1 trượng

câu này em chưa hiểu.thật may Lão lại mở chủ đề này,phải túm ngay lại hỏi cho ra lẽ.

Giải thích thì không dám , nhưng bi bô thì ok .Theo mình Ý nói tu càng cao , cám dỗ càng lớn .Những cám dỗ khó mà phát hiện đuợc khi tâm thức chưa đạt đến độ vi tế

Lý giải nhân gian sao bằng ví dụ

Như người ta chưa có tiền thì thích tiền , có tiền rồi lại thích danh , tiền danh đều đạt tất thích thằng nói phét để suốt ngày có đứa thủ thỉ khoái trá bên tai

Đó là lí do tại sao các mệnh phụ tài sắc song toàn lại mê thằng tài xế , các đấng quân vuơng lại phải nuôi mấy thằng hề giải sầu

Nói thế không biết đã cạn ý chưa ?

Cờ_Cơm
20-01-2011, 05:32 AM
Xin góp ý thêm chút về câu hỏi của Bạn 123456 với Khoai Huynh , đó là trong câu Từ :

Đạo cao nhất xích , ma cao nhất trượng
Đạo cao nhất trượng , ma cao thập trượng
Đạo cao quá trượng , ma nhượng quy hàng .

Ý là các thứ hàng giả bao gồm giả nhân , giả nghĩa , giả tình v.v... dù tinh xảo đến đâu đi nữa đến 1 mức độ nào đó thì sẻ lòi chân tướng , vì vốn dĩ không phải là thứ thiệt . Đó là luận theo thế gian Pháp .

Còn theo xuất thế gian (cửa Huyền) Pháp thì bậc chân tu luôn an nhiên , tự tại trước mọi sự hóa hiện , cám dỗ của tà ma , bao gồm cả Ngũ Ấm ma vi tế trong thân tâm ta như Lăng Nghiêm Kinh có chỉ rỏ , hoặc ngay như cỏi Tha Hóa Tự Tại Thiên (Thiên Ma cỏi Trời Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ) cũng không ảnh hưởng lay động được .

Mình hảy cứ là vàng thiệt đi đã , thì có sợ chi lửa hồng ?

nhachoaloiviet
20-01-2011, 10:35 AM
Lão Khoai ah :( Lão giải thích dùm em câu này đi


Đạo cao 1 thước
Ma cao 1 trượng

câu này em chưa hiểu.thật may Lão lại mở chủ đề này,phải túm ngay lại hỏi cho ra lẽ.

Em cũng xin góp vài suy nghĩ hạn hẹp:
Phàm trong đời cái sự tu dưỡng vốn khó khăn, nhưng suy đồi thì lại dễ dàng. CÙng một mức độ, một tài năng nếu theo chính đạo thì đạt 1 thước, nhưng theo ma giáo thì hại một trượng lận.Ví như kẻ có trí có tài mà tìm cách phá hại thì cái hại đó càng lớn.
Một ông thơ xây giỏi xây trong một ngày được một bức tường cao một thước, thì thằng thợ phá một ngày nó phá được một trượng dễ dàng.

123456
20-01-2011, 12:19 PM
xin cảm ơn các cao nhân đã chỉ giáo :) em kiến thức hạn hẹp,đọc mấy quyển tiểu thuyết kiếm hiệp mới chỉ biết câu đầu,mà lại thiếu hẳn 2 câu sau

Đạo cao nhất xích , ma cao nhất trượng
Đạo cao nhất trượng , ma cao thập trượng
Đạo cao quá trượng , ma nhượng quy hàng

cảm ơn bác Cờ_Cơm đã trích dẫn lên đây,và Lão Khoai cùng bác nhachoa đã giải thích :)

nhachoaloiviet
20-01-2011, 01:13 PM
xin cảm ơn các cao nhân đã chỉ giáo :) em kiến thức hạn hẹp,đọc mấy quyển tiểu thuyết kiếm hiệp mới chỉ biết câu đầu,mà lại thiếu hẳn 2 câu sau

Đạo cao nhất xích , ma cao nhất trượng
Đạo cao nhất trượng , ma cao thập trượng
Đạo cao quá trượng , ma nhượng quy hàng

cảm ơn bác Cờ_Cơm đã trích dẫn lên đây,và Lão Khoai cùng bác nhachoa đã giải thích :)

Theo mình thấy bác 123456 kiến thức ,lý luận rất thấu đáo, mình sao dám giải thích ở đây. Câu trên rộng về cách hiểu ,không có ai dám định nghĩa hoàn toàn. Chỉ là Ma và Đạo luôn tồn tại song song,luôn phát triển cùng nhau,bổ sung cho nhau. Nhưng Ma bao giờ cũng nguy hiểm hơn,cho nên đạo phải đông hơn Ma mới có thể sống chung với Ma,Đạo phải mạnh hơn Ma mới chế được Ma. Và trong Đạo phải có cả Ma nữa ,không có đạo nào tuyệt đối tinh khiết.

dohuuthuc
20-01-2011, 02:03 PM
Theo mình thấy bác 123456 kiến thức ,lý luận rất thấu đáo, mình sao dám giải thích ở đây. Câu trên rộng về cách hiểu ,không có ai dám định nghĩa hoàn toàn. Chỉ là Ma và Đạo luôn tồn tại song song,luôn phát triển cùng nhau,bổ sung cho nhau. Nhưng Ma bao giờ cũng nguy hiểm hơn,cho nên đạo phải đông hơn Ma mới có thể sống chung với Ma,Đạo phải mạnh hơn Ma mới chế được Ma. Và trong Đạo phải có cả Ma nữa ,không có đạo nào tuyệt đối tinh khiết.

Góp vui với các bác bài thơ :
Gì là tốt
Gì là xấu
Ai biết được ai
Đâu là đạo
Đâu là ma
Đố ai kiểm chứng
Đạo tại tâm
Ma tại tâm
Tâm mang ma đạo
Theo đạo là phi đạo
Ma tại tâm , đạo tại tâm
Chung quy cũng là tâm
Đã tại tâm thì ai biết xấu tốt
Có khi đúng
Có khi sai
Đó là thiên đạo
Thiên đạo , ma đạo cũng chỉ là nhân đạo
Đúng do nhân , sai tại nhân
Nhân thế đúng sai
Ai dúng , ai sai
Khó lòng tranh luận .
(Lao Sơn Tự - Khổ Kiến Sư)

123456
20-01-2011, 02:10 PM
Theo mình thấy bác 123456 kiến thức ,lý luận rất thấu đáo, mình sao dám giải thích ở đây. Câu trên rộng về cách hiểu ,không có ai dám định nghĩa hoàn toàn. Chỉ là Ma và Đạo luôn tồn tại song song,luôn phát triển cùng nhau,bổ sung cho nhau. Nhưng Ma bao giờ cũng nguy hiểm hơn,cho nên đạo phải đông hơn Ma mới có thể sống chung với Ma,Đạo phải mạnh hơn Ma mới chế được Ma. Và trong Đạo phải có cả Ma nữa ,không có đạo nào tuyệt đối tinh khiết.

vì nó rộng về cách hiểu,nên em mới thắc mắc hoài ko ra bác ơi.đem ra hỏi mọi người,mỗi người 1 ý thì sẽ có cái nhìn rộng hơn.

đúng là "ma" luôn cao hơn "đạo" 10 phần.cứ như 1 cậu học sinh,chuyên tâm dùi mài 11 năm,đến năm thứ 12 sa đà ăn chơi,buông thả mình,thì bao công tu tập chả phải sẽ tan trong phút chốc sao.

nhân đọc truyện về sư Huyền Quang và cái bẫy độc của Mạc Đĩnh Chi bày ra thử lòng người.nếu ngài mà dính bẫy,chả phải công tu tập cả đời,bỗng chốc hóa thành mây khói sao??thật đúng là tu đạo đến nhất xích mới là cao nhân,luyện đến nhất trượng mới chỉ là thánh nhân.luyện đến quá trượng mới thành chính quả,vượt qua bản thân và cám dỗ của thất tình-lục dục để thành Phật.giống như Huyền Quang vậy.

nhachoaloiviet
20-01-2011, 02:33 PM
Bác 1>6 nói chuẩn hi, Ma luôn cao hơn đạo, chính vì vậy mới có thành phố Macao, chứ làm gì có thành phố Đaocao hihi.
Như Bin Laden nếu theo đạo,trong cả đời cũng không đem lại nhiều hơn cái mà hắn đã hủy diệt trong 1 ngày dù hắn rất giỏi.
Tiện thể xin tham khảo cao kiến của các tiền bối về hai câu ca dao :
"Gái thương chồng đương đông buổi chợ
Trai thương vợ nắng quái chiều hôm"
Em vẫn chưa thông ý nghĩa 2 câu này

Lão Khoai
20-01-2011, 11:39 PM
Góp vui với các bác bài thơ :
Gì là tốt
Gì là xấu
Ai biết được ai
Đâu là đạo
Đâu là ma
Đố ai kiểm chứng
Đạo tại tâm
Ma tại tâm
Tâm mang ma đạo
Theo đạo là phi đạo
Ma tại tâm , đạo tại tâm
Chung quy cũng là tâm
Đã tại tâm thì ai biết xấu tốt
Có khi đúng
Có khi sai
Đó là thiên đạo
Thiên đạo , ma đạo cũng chỉ là nhân đạo
Đúng do nhân , sai tại nhân
Nhân thế đúng sai
Ai dúng , ai sai
Khó lòng tranh luận .
(Lao Sơn Tự - Khổ Kiến Sư)

Nhưng trong cờ tuớng thì Đạo kém Ma xa lắc, gặp người cờ giỏi chơi đúng nguyên tắc tạm gọi có Kỳ Đạo mình chưa chắc đã ngán .Nhưng gặp kẻ mà giới giang hồ xì xào ...Thằng đó Cờ Ma ... là phải coi chừng .Như tại kỳ đài Đất Việt vừa qua Hoàng Láo Tà đúng là cờ Ma hư hư ảo ảo thấy khiếp ! Hoàng Yến đánh tuớng Lão Tà tốc lên lầu hai mà Lão cứ nhởn nhơ như không .Khi lão đánh lại vài phát là Quốc tế đại sư rơi đài ghê thật

killer_queen
21-01-2011, 12:13 AM
Bác 1>6 nói chuẩn hi, Ma luôn cao hơn đạo, chính vì vậy mới có thành phố Macao, chứ làm gì có thành phố Đaocao hihi.
Như Bin Laden nếu theo đạo,trong cả đời cũng không đem lại nhiều hơn cái mà hắn đã hủy diệt trong 1 ngày dù hắn rất giỏi.
Tiện thể xin tham khảo cao kiến của các tiền bối về hai câu ca dao :
"Gái thương chồng đương đông buổi chợ
Trai thương vợ nắng quái chiều hôm"
Em vẫn chưa thông ý nghĩa 2 câu này

Mình hiểu nôm na ở đây là tình yêu của người phụ nữ dành cho nam giới thì nhiều hơn , sâu sắc hơn . Đến lúc người chồng hiểu được rồi , thương vợ rồi thì đã muộn rồi chỉ còn như chút nắng chiều mà thôi .

dohuuthuc
21-01-2011, 01:04 AM
[QUOTE=nhachoaloiviet
Tiện thể xin tham khảo cao kiến của các tiền bối về hai câu ca dao :
"Gái thương chồng đương đông buổi chợ
Trai thương vợ nắng quái chiều hôm"
Em vẫn chưa thông ý nghĩa 2 câu này[/QUOTE]

Nhachoaloiviet vẫn chưa thông thì nhiều anh em cũng bí rị .Giải thích theo ý chủ quan thì mỗi bạn có thể nhưng để sát nghĩa câu tục ngữ trên thì khó quá.

Cờ_Cơm
21-01-2011, 02:13 AM
Theo thiển ý của đệ thì hiểu đơn giản theo từ ngữ là :

Gái thương chồng đương đông buổi chợ (tảo tần buôn bán ngoài chợ)
Trai thương vợ nắng quái chiều hôm (nắng mưa đồng áng sớm chiều)

Vì ca dao Việt Nam ta gắn liền với cuộc sô'ng bình dân bá tánh nên buôn bán và đồng áng là chính . chử Hôm = đầu hôm sớm mai

cuoibap
21-01-2011, 07:01 AM
Hay quá cám ơn bác Khoai

nhachoaloiviet
21-01-2011, 05:28 PM
Mình hiểu nôm na ở đây là tình yêu của người phụ nữ dành cho nam giới thì nhiều hơn , sâu sắc hơn . Đến lúc người chồng hiểu được rồi , thương vợ rồi thì đã muộn rồi chỉ còn như chút nắng chiều mà thôi .

Hiểu theo cách nghĩ của bạn là cơ bản nhất, nhưng mình cảm giác như no đơn giản quá, không thấu đáo được thâm ý của cha ông. Ví như vậy tức là con gái thương chồng nhỉ thương lúc còn đông vui nhộn nhịp, lúc còn son sắt mặn nồng???? Vậy đến lúc trở về già không còn thương như trước nữa>>> quả là đáng lo. Theo logic , con trai lúc vợ còn trẻ còn nõn mới yêu mới chiều, đến lúc vợ nhàu rồi mới chán mới kiếm em bé <<< Ngược lại với 2 câu ca dao trên

123456
21-01-2011, 07:03 PM
Gái thương chồng đương đông buổi chợ
Trai thương vợ nắng quái chiều hôm

em thì hiểu nôm na rằng.gái thương chồng là tình yêu thương thường trực,nó hiển hiện ngay trong cuộc sống thường nhật. "đương đông buổi chợ" rõ ràng trong buổi chợ là hoạt động bận rộn và vất vả nhất của người phụ nữ (thời xưa) nhưng họ vẫn "kịp" nghĩ đến việc thương chồng,thương con.

1 dẫn chứng nôm na,nhưng rất gần với cuộc sống.người phụ nữ dù bận rộn với công việc đến đâu(đương buổi chợ),nhưng vẫn lo việc cơm nước cho chồng con.ko bắt cả nhà ngày ngày phải ra tiệm ăn là quý rồi -tất nhiên cuộc sống hiện đại sẽ có nhiều cá biệt,nên ko lạm bàn chi tiết nhé

còn "trai thương vợ" thường là lúc chiều tà,mọi công việc đã xong.họ sẽ nhớ về mâm cơm ấm cúng cùng người bạn đời đang chờ đợi)-ko tính lúc mấy ông tạt ngang đi ăn phở đâu nhé.hì hì)

nhachoaloiviet
21-01-2011, 07:34 PM
Có nhiều người mới đọc câu ca dao này cho rằng cha ông ta đang đề cao người phụ nữ VN ,còn trách mấy ông đàn ông mải chơi,đến chiều xế mới biết ơn vợ...Nhưng đọc kỹ ngẫm cùng thì lại thấy nó không hẳn là như vậy. Cho nên nhạc hoa mới thỉnh giáo ý kiến các vị tiền bối cùng nhau phân tích cho xôm