PDA

View Full Version : Ngó thấu tim đen



Thợ Điện
11-05-2013, 10:29 AM
Trong Tam Quốc có chuyện Dương Tu, một quan văn dưới trướng của Tào Tháo, là người có tài, nhiều lần khiến Tào Tháo ngậm bồ hòn làm ngọt bằng những xử lý tình huống rất thông minh của mình.

Một lần đi thăm vườn cảnh của phủ mới được xây, Tào Tháo viết lên cổng chữ “hoạt”. Dương Tu trông thấy, bèn sai thợ phá cái cổng để làm hẹp lại.

Tháo hỏi thì Dương Tu nói là làm theo lệnh Tháo. Ông chỉ ra chữ mà Tào Tháo viết có thể hiểu ra là “rộng quá” nên cho phá đi làm lại.

Lần khác Tào Tháo được tặng một hộp bánh, ăn thử một miếng rồi đề chữ “ngon” lên nắp hộp. Dương Tu nhìn thấy đem cho gia nhân ăn hết. Khi Tào Tháo hỏi, thì Tu giải thích theo lối chiết tự chữ Hán rằng chính chữ “ngon” viết kiểu đó có thể hiểu là “mỗi người một miếng”.

Từ đó Tào Tháo đâm ghét Dương Tu vì y không thích ai hiểu mình đang nghĩ gì.

Có lần Tào Tháo đem quân chặn Lưu Bị, nhưng đánh toàn thua. Thời gian khá lâu mà không thay đổi được tình thế. Tiến quân bị Mã Siêu chống cự. Muốn lui, lại sợ người Thục chê cười, trong bụng dùng dằng chưa quyết.

Hôm đó, nhà bếp dâng bát canh, Tháo nhìn trong bát có cái gân gà, sực nhớ chuyện mình lại ngán cả ruột.

Giữa lúc đó, Hạ Hầu Đôn vào trướng, bẩm hỏi khẩu lệnh ban đêm. Tháo buột miệng nói ngay: “Kê cân” (gân gà). Đôn truyền lệnh cho quan quân nhận khẩu lệnh đêm ấy là “kê cân”.

Dương Tu thấy truyền hai chữ “kê cân” liền cho quân mình thu xếp hành trang để quay về. Đôn giật mình cho gọi Dương Tu đến trướng hỏi.

Tu đáp: Cứ xem hai chữ khẩu lệnh thì Ngụy Vương mấy bữa nữa cũng về thôi! “Kê cân” nghĩa là gân gà, gân gà, ăn không có vị gì, mà bỏ thì tiếc. Nay tiến lên đánh không được, lui về thì lại sợ người cười, ở mãi cũng vô ích, chi bằng về cho xong.

Tào Tháo nghe tin, tức giận vì có người hiểu tim đen của mình, lấy cớ là Dương Tu phao tin làm loạn lòng quân nên đem ra chém đầu.

Nhời bàn

Đời không tri kỷ thật đáng tiếc lẽ ra như trên Tháo phải vui mừng vì có kẻ hiểu mình cớ sao lại giận dữ đem chém Tu .Té ra nỗi buồn thiếu vắng tri kỉ không phải vì thiếu vắng người hiểu mình mà chính là thiếu người hiểu cái mặt sáng của mình ,cái mình mong đuợc hiểu .Có sáng tất phải có tối .Nhất âm nhất duơng chi vị đạo co ra duỗi vào, một đóng một mở làm nên cuộc càn khôn này .Còn mặt tối? đó là bi kịch của lịch sử và con người .Nó đuợc bảo vệ ghê gớm đến nỗi chỉ liếc nhìn hay một câu nói vu vơ là đã thành sinh tử
Nam cung Truờng Vạn dùng bàn cờ đập vỡ sọ Tống Mẫn Công cũng vì lẽ này .Trong Tam Quốc Khổng Minh là vua vận dụng đòn phép sâu độc đó .Ông mắng Vuơng Lãng chết tại trận .Kích Chu Du động binh đánh Tào đều là điểm vào cái tẩy đã dấu kĩ .Ăn cắp thì dù mục đích cao quí đến mấy cũng là ăn cắp huống hồ bị bắt tại trận thì ê chề bao giờ nguôi .Lục Tích vì ăn cắp quít về cho mẹ mà lưu danh Nhị Thập Tứ Hiếu .Nhưng Khổng Minh đâu có tha ,khẩu chiến quần hùng Đông Ngô. Lục Tích vừa đứng lên định chất vấn đã bị Khổng Minh cười ầm hỏi đểu -Ông có phải chú bé năm xưa ăn cắp quít ở bàn tiệc Viên Thuật chăng ? Muốn hỏi gì cũng ắng họng tê tái
Vợ chồng đang sống êm đềm . bạn bè đang thân thích thình lình chia tay cũng vì đã lỡ nhìn thấy cái mặt đen đó .Bị nhìn thấy là ôi thôi cõi lòng tan nát không còn muốn sống nữa ,những gì dấu kín bao năm làm thành giá trị mình hốt nhiên vỡ vụn hết tha thiết gì .Người dưng với nhau vô tình bị nhìn thấy ,nhẹ thì bị ném đá vỡ sọ nặng thì lãnh một dao thấu tim lút cán
Một bộ Đạo Đức Kinh 5000 chữ của ông già cưỡi trâu về đối nhân xử thế gom lại chỉ có một câu -Cẩn thận chớ chạm vào lòng người .Ghê thật ! Những nhời bàn trên là của Qui lão tiên sinh đuợc rút ra từ bộ -Bẩy viên ngọc rồng

nhachoaloiviet
11-05-2013, 01:27 PM
Ông Dương Tu này cho đi thi đuổi hình bắt chữ hay nghe nhạc hiệu đoán chương trình thì tốt thôi Lâm huynh nhỉ, còn làm ong của Tào Tháo là trái ngành nghề.

kt22027
11-05-2013, 01:42 PM
Có lần tôi vô tình biết được tim đen của thằng bạn mà nó né tôi luôn. Chuyện thế này:

Thằng này đối với tôi rất tốt, tôi thấy nó cũng là người rất tốt. Nó cũng hay nói những câu "làm vậy tội nghiệp người ta ông ơi"... sau này tôi biết được là nó nằm dạ, khai bịnh để lấy tiền bảo hiểm vì đụng xe trong khi nó đâu có bịnh gì đâu. Nó không ngờ là thằng kia đi chung xe với nó khi xảy ra tai nạn lại cũng là bạn cũ của tôi. Sau khi biết được nó hỏi thằng kia có nói cho tôi biết chưa, thằng kia nói là có. Thế là nó ít gặp tôi, và từ từ nó gần như là biến luôn bác ơi.

ChienKhuD
11-05-2013, 02:10 PM
Chuyện qua 10 năm rồi mình có thằng bạn học chung rất thân. Thời sv không có gì nhưng khi đi làm mỗi lần tụ tập uống cafe nhậu nhẹt hắn lại lôi cả đống khuyết điểm của mình ra mà mỉa mai. Thấy mình khó xử thì hắn lại tỏ ra đắc ý. Lúc ấy mình mới 24 tuổi ứng xử non kém lắm nên mình chọn cách im lặng không chơi với hắn nữa. Sau này nghĩ lại thấy hối hận vô cùng. Cái tính tự ái của mình lớn quá. Hắn ganh tị gì đó với mình nên mới làm thế chứ hắn cũng là người tốt.

Alent_Tab
11-05-2013, 04:59 PM
Lâm huynh hôm qua đi đánh bài ah, chờ không thấy lên, cố gắng xem cho đệ nhé năn nỷ đấy!

Thợ Điện
12-05-2013, 01:47 AM
Lịch sử cận đại trong hồi kí của Khruschev (Khruschev's Remmber) có nhắc đến buổi nói chuyện thú vị giữa Mao và ông .Mao nói -Tôi có tam bảo, người thứ nhất Lưu thiếu Kỳ người này ý thức chính trị tốt làm việc cẩn mật ,người thứ hai Chu ân Lai người này thận trọng làm việc nhỏ cũng dùng toàn lực không để sơ sót luôn xét đến từng chi tiết vi tế ,người thứ ba Dặng tiểu Bình người này tài trí không thua gì tôi ,làm việc tày trời mà cứ như chơi như giỡn thế mà không việc gì không hoàn thành ,tiền đồ người này tương lai có thể lớn lao hơn cả tôi .Khi các người này sang thăm các đồng chí phải đối xử với họ như với tôi vậy
Thế mà trong một buổi họp họ Lưu chợt buột mồm cho thấy ông đã nhìn ra chỗ tối của Mao thế là muôn đời trở thành người tù dưới chân Tử cấm thành .Chỉ có Đặng ba lần vào ra Trung nam hải ,ba lần bị đọa đầy có lần còn bị bôi dầu hắc vào người sau đó cắm lông gà lông vịt lên , rồi mặt thì bị đeo mặt nạ ma quỉ đi diễu giữa phố phường .Thế mà vẫn bật dậy đuợc lần nào cũng ngoạn mục .Đuợc thế là vì Đặng không bao giờ nói đến điểm tối của Mao dù rằng trong bất kỳ tình huống nào .Mao vẫn biết Đặng hiểu rõ mình nhưng vẫn dung Đặng vì họ chưa một lần nào chạm đến chỗ ấy của nhau .Lịch sử trung quốc thật là kì ảo với những tấn phong và hạ bệ lạnh lùng

roamingwind
12-05-2013, 02:13 AM
Sinh sau đẻ muộn, tử sinh mù mờ chịu nhận thân tiểu khí, trí óc nhỏ bé đọc ít hiểu li ti; nhờ bác Lâm nói thêm Lưu thiếu Kỳ đã nói gì với Mao mà bị nạn vậy?
Vừa lục google nhưng chưa thấy gì rõ rệt chỉ biết ông này bị chết oan.

roamingwind
12-05-2013, 02:27 AM
Làm nhớ cuốn phim tài liệu mới xem cách đây vài ngày về đạo sư Tây Tạng Chögyam Trungpa, tựa là Crazy Wisdom, trong đó có một đoạn kể là có người hỏi ông tại sau học trò ông ít khi tới ông hỏi đạo. Ông trả lời -- "tại họ sợ tôi phơi bài hết những cái mặt nạ (chử ông dùng là "self-deception" -- tự lừa dối) của họ."

Đứng về phía những người học trò tôi thật tình hiểu cái tâm lý này ... vừa vừa thôi ... phơi ra quá tôi chạy ... uống cà phê :)

Thợ Điện
12-05-2013, 02:53 AM
Chuyện khá dài ,nhưng nó có những mâu thuẫn bí ẩn như sau Nguyên soái Lâm Bưu đã đuợc ghi vào điều lệ đảng là người kế vị Mao .Lâm trẻ hơn Mao 14 tuổi cứ chờ Mao chết là lên cớ gì phải tạo phản để rồi bay đến biên giới Mông cỏ rốt cuộc bị bắn tan xác
Mao muốn bỏ chức chủ tịch nuớc ,Lâm hoang mang nếu vậy thì mình kế vị Mao dưới danh nghĩa gì hai ba lần kiến nghị Mao giữ lại chức chủ tịch nuớc Mao vẫn không chịu ,kì thật Mao muốn thử thách sự trung thành của Lâm mà Lâm không biết ý này .Lưu thiếu Kỳ biết rõ Mao có con tư sinh là Hoa quốc Phong nên đời nào tới phần Lâm chẳng qua chỉ là màn kịch cho Mao trắc nghiệm ai trung thành với mình ai muốn theo Lâm
Nên trong buổi họp Lưu nói đại khái như Nghiêu thuấn nhuờng ngôi cho nhau chỉ là chuyện cổ tích ngày xưa .Thế nên bị hồng vệ binh thanh trừng nhốt tù bắt nhịn ăn tới chết
Trong khi Đặng thì khôn quá Mao bảo gì làm đó đôi khi còn vờ làm sai ý Mao để chứng tỏ mình không phải người thông tuệ .Mao biết thừa nhưng vẫn khoái vì thế lỗi Đặng chỉ xử lí qua loa

kt22027
12-05-2013, 03:08 AM
Nghe nói Mao hay hỏi Chu những câu như Lưu Bang hỏi H Tin' "khanh cần 1 vạn quân để thắng còn ta thì bao nhiêu quân?" Chu Khôn khéo nhắc đến là số ông chỉ có thể làm tướng dưới trướng của Mao mà thôi

Thợ Điện
12-05-2013, 03:30 AM
Chu vốn khôn ngoan lúc khởi nghiệp uy tín Chu hơn Mao xa ,con nhà giầu học nuớc ngoài rất tài năng, trong khi Mao chỉ là anh nhà quê ở Hồ Nam sau là quản thủ thư viện bắc kinh làm sao bằng Chu nhưng làm việc chung sát cánh trong cuộc vạn lí trường chinh Chu mới thấy quả người này hơn ta xa nên hết lòng phục vụ
Mao rất ghê gớm lên 6 tuổi đã theo bố đi thu tô và nghĩ ra cách tính toán để tá điền không ăn bớt đuợc

doccocuukiem
12-05-2013, 11:59 AM
@ thodien: Theo em hiểu thì xưa nay người châu Á vẫn đặt nặng tư tưởng dân tộc chủ nghĩa lên trên hết, do đó những người có tư tưởng ngoại lai như Lâm Bưu ( Nga), hay là Đăng Tiểu Bình ( phương Tây) đều là những nhân vật không thể tin cậy được.

mtuan2
12-05-2013, 01:43 PM
Lưu Thiếu Kỳ và Dương Tu đều mắc lỗi như nhau. Tỏ ra khôn ngoan hơn lãnh đạo thì làm sao tránh khỏi cái chết.

ChienKhuD
12-05-2013, 03:13 PM
Nghĩ lại làm dân thường có cái thú của nó, khỏi lo phải mất lòng ai, "xem thiên hạ như chó rơm" thích thì trưa hè ngồi uống rượu nghe tiếng ve, buồn thì ngao du thiên hạ. Dù gì cũng qua kiếp người hà tất phải rấm rức trong lòng, giữ lắm quy tắc vào cúi ra lòn chi khổ tấm thân.

nhachoaloiviet
12-05-2013, 06:15 PM
Em cũng nghĩ như bác Dê hi, sau này thích làm một lão già cầm đàn chu du thiên hạ, đến đâu gảy đàn xin tiền ở đó uống rượu tiêu diêu khoái lạc, chui chi chen chúc trong chốn quan trường cho nhục tấm thân he he ( mình nói như đúng rồi ăc ăc)