PDA

View Full Version : Có ánh sáng le lói cuối đường hầm?



CXQ
22-02-2011, 10:51 AM
Chào các bạn,

Khi ta đang lần mò trong đường hầm tối đen dài đăng đẳng, chợt xuất hiện một tia sáng ở cuối đường hầm, đó là tia hy vọng. Đó là sự sống trở lại từ trong cõi chết.

Nhưng nếu lần mò hoài mà chẳng thấy một tia sáng le lói nào ở cuối đường hầm thì sao? Làm sao có được tia hy vọng khi con đường mình đang đi chỉ là một khoảng tối vô cùng?

Đây mới là câu hỏi chính cho chúng ta. Nếu bạn đang học năm thứ 3 đại học và “hy vọng” là sẽ xong cử nhân, thì hy vọng đó có nghĩa l‎ý gì? Bằng cử nhân hầu như là đã chắc trong tay bạn, chỉ còn phải đợi một năm nữa thôi. Hay chàng và nàng đang yêu nhau, thì “hy vọng” sang năm sẽ làm đám cưới có nghĩa lý gì?

“Hy vọng” chỉ thực sự có nghĩa lý khi bạn bị ung thư và hy vọng là bạn sẽ chiến thắng ung thư, hay vừa đi học tiểu học vừa phải mót khoai hàng ngày kiếm sống và hy vọng mai sau sẽ làm bác sĩ, hay chồng bạn có người yêu bên ngoài và bạn hy vọng là anh ta sẽ sáng suốt lại và quay về với bạn…

Hy vọng chỉ thực sự có nghĩa lý khi người ta ở trong tình trạng tuyệt vọng, hay hầu như là tuyệt vọng.

Khi ta không còn tí hy vọng nào, lúc đó là lúc cần nhiều hy vọng nhất. Vì thế, chính lúc tuyệt vọng là lúc ta cần biết tạo hy vọng cho chính mình.

Và hy vọng đến từ NIỀM TIN — niềm tin vào chiến thắng cuối cùng của mình, vào sự bất khả chiến bại của mình, hay vào lẽ công bình cuối cùng của trời đất, hay vào thần linh của mình (Quán Thế Âm Bồ tát, Mẹ Maria, Chúa Giêsu…)

Hy vọng hầu như luôn luôn vượt trên logic. Nếu tôi thấy một cây cổ thụ cách tôi 1000m và tôi “hy vọng” có thể đến đó, thì đó không phải là hy vọng, vì theo logic tôi có thể bước 1000m dễ dàng. Nhưng nếu quân địch đang có thể tràn ngập thành tôi; tôi và đồng bạn nhất định cố thủ, thà chết không hàng, và chúng tôi hy vọng là nếu chúng tôi không chết, cố thủ lâu ngày, quân địch có thể mệt mỏi mà rút đi—đó là hy vọng, dù là có chút logic thì xác suất của nó quá nhỏ trong thực tế đến nỗi nó nghe như rất phi logic.

Bất kì niềm tin nào cũng có một phần phi logic trong đó. Lòng tin là một sự thật mạnh mẽ chúng ta cảm nhận trong tim, nhưng thường rất phi logic đối với cái đầu.

Nhưng chính niềm tin mạnh mẽ và phi logic lại là nguồn hy vọng lớn. “Tôi có cảm tưởng rất mạnh mẽ trong lòng là Phật Bà Quan Âm sẽ cứu tôi và chúng tôi sẽ tai qua nạn khỏi”, “Tôi cảm nhận rất mạnh trong lòng là tôi sẽ thắng”, “Tôi tin là Chúa sẽ giúp tôi chiến thắng”, “Dù tôi có chết đi thì tôi biết chúng tôi sẽ thắng”.

Chúng ta đã nghe rất nhiều chuyện về “phép lạ” khi người bệnh nan y cầu nguyện hay uống “nước thánh” và lành bệnh, hoặc trong các trắc nghiệm tâm lý khi bác sĩ cho bệnh nhân uống nước lã và nói là thuốc thần và bệnh nhân lành bệnh nhanh hơn những người uống thuốc thật.

Lòng tin, ngoài việc cho chúng ta tĩnh lặng trong cơn bão, còn cho chúng ta thêm năng lượng để chiến đấu và chiến thắng. Chính vì thế mà trong chiến tranh, luôn luôn có những nghi thức cầu nguyện thường xuyên cho các đoàn quân, để quân binh có thể lấy thêm năng lượng từ chính lòng tin của mình.

Cho nên, các bạn, những lúc tuyệt vọng nhất là những ta cần trở lại với niềm tin của ta, dù niềm tin đó là gì—Chúa Phật Thánh Thần, luật nhân quả, luật công bình, chiến thắng cuối cùng của chính nghĩa, v.v… Và nếu ta có thể cầu nguyện khi tuyệt vọng, vì đó là cách tuyệt vời nhất để lấy lại lòng tin và hy vọng.

Đừng tuyệt vọng. Nhớ rằng hy vọng không cần đến từ ngọn đèn le lói ở cuối đường hầm. Hy vọng thực sự đến từ trái tim đầy tin yêu của bạn—tin tưởng và yêu thương, vào Chúa Phật Thánh Thần, luật nhân quả, luật công bình, hay chiến thắng cuối cùng của chính nghĩa…

Hy vọng không cần đến từ sự kiện nào ở bên ngoài, mà đến từ trái tim luôn hy vọng của bạn.

Luôn hy vọng, luôn hy vọng, luôn hy vọng, dù ta đang sống trong tuyệt vọng. Và hy vọng sẽ cho ta năng lượng để trở ngược ván cờ.

Chúc các bạn một ngày đầy hy vọng.

Mến,

(ST)