PDA

View Full Version : Ra quán cóc kể chuyện ma



PhiHuong
25-02-2011, 01:35 AM
Ra quán cóc giảng Kinh thì mất cả tính nghiêm trang, sưu tầm chuyện Ma vậy !


Chuyện Lạ

Vũ Khắc Kiệm quê làng Việt Yên, phủ Ðức Thọ, Hà Tĩnh, đỗ Cử nhân năm 1813. Lúc đầu du học ở Bắc Thành, Kiệm có thuê một căn nhà riêng để trọ. Nhà ấy thường có ma, bấy lâu vẫn đóng cửa, Kiệm không biết mướn. Mới ở được vài hôm, một đêm ông ta đang một mình đọc sách bên đèn, bỗng nghe có tiếng rên rỉ ở trên rường nhà. Ngửa mặt lên thì thấy một người vận võ phục, tay cầm đao đang tự cắt bắp vế của mình, máu chảy ròng ròng xuống đất. Kiệm bảo:

- Người làm gì thế? Có oan uổng gì thì nói, chứ ta đây những loài ma quỷ không thể dọa được.

Người đó mới nhảy xuống, đặt cây đao trên sàn nhà rồi kể rằng:

- Tôi là lính triều Thanh, theo Tổng Ðốc Tôn Sĩ Nghị sang đây, chết ở chỗ này, bị người ta làm nhà lên trên, giày giẫm luôn luôn, di hài không yên mà chẳng biết ngỏ với ai, cho nên thường hiện lên làm sự quái gỡ. Bây giờ ngài biết nỗi oan uổng của tôi, nhờ ngài cứu giúp tôi với!

Kiệm hỏi:

- Di hài ở đâu? Ðể ta nói với chủ nhà đem cất đi cho.

Con quỷ nọ chỉ chỗ, lạy tạ rồi biến mất. Ngày hôm sau, Kiệm nói lại với chủ nhà. Chủ nhà vội sai người đến đào, quả thật có một bộ xương và cây đao. Chủ nhà liền liệm lại đàng hoàng tử tế, rồi đem đến chỗ khác chôn, sau đó nhà ấy mới yên. Kiệm sau này giữ chức Tri Huyện.



Sách Phong Tục (Thần Rượu) có nói: “Thấy quái, mà không lấy làm quái thì quái tự mất”. Ðầu đời Gia Long, Trấn thủ Hải Dương là Nguyễn Văn Ân (quê làng Việt Yên, phủ Ðức Thọ, Hà Tĩnh, đỗ cử nhân năm 1813) phá tháp Ðồ Sơn để lấy gạch làm dinh. Tự nhiên có một vật hình như tấm lụa trắng từ trong tháp bay ra. Ðược hơn một tháng, Nguyễn bỗng dưng bị bệnh. Trong dinh thường hiện ra ma quái. Có khi ban đêm ở trên nóc nhà thấy phảng phất có ánh sáng.

Bọn liêu thuộc ai nấy đều sợ, muốn cầu đảo. Có người đem việc ấy nói với ông, ông không tin. Một đêm ông đang đắp chăn nằm, nghe đằng sau góc nhà có tiếng dế dần dần đi tới giường. Ông lặng thinh thì bỗng có một vật hình như người đè lên mình ông. Ông vội cuốn chăn bọc lấy được. Vật ấy dần dần biến nhỏ lại bằng cánh tay. Ông đánh chết ngay, giở ra xem thì là một con chuột bạch. Lấy lửa đốt đi, từ đó ma quái mới dứt. Và bệnh ông cũng khỏi.

(sưu tầm).

Lão Khoai
25-02-2011, 03:30 AM
Kiến quái bất quái , quái tự tiêu .Nhưng gặp ma thì sợ hết vía bác ơi ,lắm khi mình cứ tự an ủi không sao đâu thế mà vẫn cứ hãi bác ạ

kt22027
25-02-2011, 04:51 AM
Ra quán cóc giảng Kinh thì mất cả tính nghiêm trang, sưu tầm chuyện Ma vậy !


Cảm ơn bác PhiHuong.
Theo tôi nghĩ giảng Kinh nơi quán cóc thì càng tốt chứ sao? Tôi có biết một Cha thường hay đi nhậu và bè bạn với nhiều người nhất là ở quán cóc, sòng bài và những nơi nhậu nhẹt. Tôi hỏi cha thì cha rằng "Những người bạn này cần Cha nhiều hơn." Ngẫm lại quả là chí lý!

6789
25-02-2011, 10:05 AM
Cảm ơn bác PhiHuong.
Theo tôi nghĩ giảng Kinh nơi quán cóc thì càng tốt chứ sao? Tôi có biết một Cha thường hay đi nhậu và bè bạn với nhiều người nhất là ở quán cóc, sòng bài và những nơi nhậu nhẹt. Tôi hỏi cha thì cha rằng "Những người bạn này cần Cha nhiều hơn." Ngẫm lại quả là chí lý!

sao ông Cha không nói :"Ta không vào địa ngục,thì ai vào địa ngục" bác 027 nhỉ?hehe.Ông Cha của bác rõ ràng đáng yêu và đầy trách nhiệm...Những ông Cha thích giảng Kinh trên thánh đường chắc đạo cao nhiều nhiều thước,em lại cảm thấy không đủ trình nên khỏi phải nghe bác 027 ạ,bác nói chuẩn không phải chỉnh nữa,em cùng quan điểm với bác.1 chén nước chè tầu,1 điếu thuốc lá,1 chiếc ghế con xung quanh toàn anh em chiến hữu ngồi chém gió Đông Tây Kim Cổ vẫn thú hơn áo dài đai rộng,ngồi nơi cao lâu mà nói chuyện phải chú ý từng chữ 1,nói sai "hỏng" ngay...

toan2324
25-02-2011, 10:28 AM
1 chén nước chè tầu,1 điếu thuốc lá,1 chiếc ghế con xung quanh toàn anh em chiến hữu ngồi chém gió Đông Tây Kim Cổ
Được thế thì nhất rồi bác nhỉ :x

PhiHuong
25-02-2011, 01:25 PM
Cảm ơn bác PhiHuong.
Theo tôi nghĩ giảng Kinh nơi quán cóc thì càng tốt chứ sao? Tôi có biết một Cha thường hay đi nhậu và bè bạn với nhiều người nhất là ở quán cóc, sòng bài và những nơi nhậu nhẹt. Tôi hỏi cha thì cha rằng "Những người bạn này cần Cha nhiều hơn." Ngẫm lại quả là chí lý!

kt22027 Quên rồi sao ? đã nói đến giảng Kinh, tức là nói đến đạo Phật, mà đạo Phật có phân biệt hình tướng đâu ?.
Phihuong là người chơi cờ, vỉa hè, góc phố quen rồi. Còn nhớ khi trước ở Ngõ Trạm chơi cờ qua đêm ngoài vỉa hè, gặp hôm trời mưa nước ngập, bàn cờ cứ bập bềnh, người chơi xắn quần qua đầu gối mà vẫn mê mải như thường. Lúc đó mà gặp được cái quán cóc liêu xiêu thì đã quá tốt !.

Minh Ngọc
25-02-2011, 01:29 PM
kt22027 Quên rồi sao ? đã nói đến giảng Kinh, tức là nói đến đạo Phật, mà đạo Phật có phân biệt hình tướng đâu ?.
Phihuong là người chơi cờ, vỉa hè, góc phố quen rồi. Còn nhớ khi trước ở Ngõ Trạm chơi cờ qua đêm ngoài vỉa hè, gặp hôm trời mưa nước ngập, bàn cờ cứ bập bềnh, người chơi xắn quần qua đầu gối mà vẫn mê mải như thường. Lúc đó mà gặp được cái quán cóc liêu xiêu thì đã quá tốt !.

He he. thế là lúc đó bác PhiHuong chắc là đã gặp ma rồi.;;)

kt22027
25-02-2011, 01:57 PM
kt22027 Quên rồi sao ? đã nói đến giảng Kinh, tức là nói đến đạo Phật, mà đạo Phật có phân biệt hình tướng đâu ?.
Phihuong là người chơi cờ, vỉa hè, góc phố quen rồi. Còn nhớ khi trước ở Ngõ Trạm chơi cờ qua đêm ngoài vỉa hè, gặp hôm trời mưa nước ngập, bàn cờ cứ bập bềnh, người chơi xắn quần qua đầu gối mà vẫn mê mải như thường. Lúc đó mà gặp được cái quán cóc liêu xiêu thì đã quá tốt !.

Trời! đánh cờ ngoài mưa thì tôi chưa từng thử qua, nhưng nghe cũng tình quá chứ! đánh cờ trong mưa ở một quán cóc, hút thuốc, uống trà thì còn gì bằng. tôi biết chắc bác 6789 sẽ đồng ý với tôi ở điểm này. ;)

Có thể nói tôi cũng đạo Phât nhưng tôi không ngoan đạo nên biết rất ít về Phật học, nhưng xét lại tôi rất có duyên với chùa vì tôi được sanh ra và lớn lên cạnh một ngôi chùa nên lúc bé tôi thường hay vào chùa... phá.

Tôi có tìm hiểu về Thiên Chúa giáo, Phật giáo và Hồi giáo. Nói chung có nhiều điểm giống nhau, nhưng cái rõ nhất là cứu độ chúng sanh. Nếu Quán Thế Âm, Chúa, Mohammad xem thường chúng ta thì cần gì phải hạ mình gián thế hòa đồng với mình để cứu rỗi chúng ta làm gì? Ý của tôi là vậy. Theo tôi thấy nếu bác có thiện ý, lời hay, ý đẹp, kiến thức... thì chia sẽ với mọi người dù trong hoàn cảnh nào cũng là một chuyện tốt. Và tôi lúc nào cũng sẵn sàng nghe và học thêm nhiều ở bác.

mrk3nx
25-02-2011, 09:05 PM
Ngày trước đi học gv kể chuyện ma cũng hơi tin tin , nhưng lớn lên nghĩ lại chắc thầy chém :-<
__________________
Sightline Payments Kirk Sanford (http://www.sightlinepayments.com/)
online bingo (http://bingomania.ca)

Lão Khoai
25-02-2011, 10:11 PM
Bác PhiHuong làm tôi cũng nhớ thuở đánh cờ ,cơm nuớc chỉ toàn trà đá với lại chuối bọc nếp nuớng rồi hút thuốc có thế thôi ,ngày nào cũng vậy sáng sớm tinh mơ đã có các bố đến ngõ hò rồi hehe