PDA

View Full Version : Thơ



Lão Khoai
15-03-2011, 09:04 PM
Đà Lạt



Đà Lạt hỡi những lần ta trở lại
Thông vẫn xanh in bóng núi sương mù
Mây vẫn trắng dưới mặt hồ thao thiết
Lửa trong hồn có sáng cõi thâm u?
Có phải đó là mộng đời bất tuyệt
Nói cho ta ý nghĩa cuộc sinh tồn
Vì những đoá hoa nào thời trẻ dại
Hơn một lần phai lạt sắc và hương!
Ta trở lại với mắt buồn ngơ ngác
Chân lênh thênh trên những dấu qua rồi
Chợt muốn khóc những lần trông khói bếp
Ôi tiếng gà trưa vắng thời chông chênh!
(st)

Gái Sài Gòn

Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông
Quê hương của gió biển đông ngọt ngào
Nắng xanh biếc tận trời cao
Mưa như rắc ngọc trên màu mắt ai
Ta về đây dẫu lạc loài
Dù quê Bình Thuận vẫn hoài nhớ thương
Dù bao nhiêu nỗi đoạn trường
Sài Gòn ôi gái thiên đường thắm tươi

Về đây gặp lại nụ cười
Em hồn nhiên tựa mây trời thênh thang
Giọng ơi như thoảng cung đàn
Mắt ôi như mộng lan tràn trong thơ .
Ta làm một kẻ lơ ngơ
Bến thành , Tân định , Bàn cờ ngược xuôi
Gặp ai cũng nhoẻn miệng cười
Gặp ai cũng thốt những lời bao dong
Trời ơi sao má em hồng
Cho bơ vơ quá cõi lòng xôn xao
Cho ta lãng tử kiếp nào
Về đây gặp lại hương màu thời gian
Dù cho cõi thế hoang tàn
Còn em là gái Sài Gòn còn lưa
Ngàn sau cho tới ngàn xưa
Mộng đời vẫn tuyệt bên bờ tử sinh (st)

PhiHuong
15-03-2011, 11:15 PM
Bài thơ tám chữ ở trên rất hay ! giá mà trau chuốt chút nữa cho câu thơ thanh thoát đẩy cái khí chất phong trần vút cao, đồng thời cũng lắng đọng được cái tình hoài niệm của người lữ thứ.
Thường thì người làm thơ hay muốn tìm từ đắt, nhưng đắt thật mới nên dùng, đắt mà gượng gạo thì chẳng dùng làm gì.

Lão Khoai
15-03-2011, 11:29 PM
giá mà trau chuốt chút nữa .

Cái một chút thôi ,xao đó lắm khi cả đời cũng chưa đạt đuợc ấy chứ bac Huong .Thế mới thấy cái nỗi khổ tâm của người làm thơ biết mấy ! lắm khi biết mà đành chịu
.

culu2795
15-03-2011, 11:54 PM
Hic,mơ ước của culu là một lần được đặt chân lên thành phố Đà Lạt đầy thơ mộng,cùng dắt tay nhau trèo núi Langbiang,dạo quanh Hồ Xuân Hương...không biết bao giờ mới thực hiện được:D

PhiHuong
16-03-2011, 01:00 AM
Cái một chút thôi ,xao đó lắm khi cả đời cũng chưa đạt đuợc ấy chứ bac Huong .Thế mới thấy cái nỗi khổ tâm của người làm thơ biết mấy ! lắm khi biết mà đành chịu

Đúng thế thật, nhiều khi chỉ có mỗi một từ mà cũng làm cho mình trăn trở, thỉnh thoảng lại đau đáu suy ngẫm về nó.
Vì rằng cũng đã có cảm giác này rồi, nhưng làm trong một bài thơ Ngũ Ngôn tả cái cảnh chiều hè sau mưa.
Phihuong tôi mạn phép tác giả sửa một chút ở hai câu cuối thế này không biết nghe có được không ?

Chợt muốn khóc khi thấy làn khói bếp
Ôi tiếng gà trưa vắng bớt chông chênh !

Lão Khoai
16-03-2011, 03:00 AM
Hay quá bác Huong lại tiếng gà trưa vỡ cả hồn ,tụi mình cũng đã hàn huyên về con gà khi truớc bác nhỉ

Lão Khoai
16-03-2011, 07:46 AM
Hic,mơ ước của culu là một lần được đặt chân lên thành phố Đà Lạt đầy thơ mộn,cùng dắt tay nhau trèo nui Langbiang,dạo quanh Hồ Xuân Hương...không biết bao giờ mới thực hiện được:D

Tôi nghĩ nếu chỉ để đi Đà lạt thôi thì không khó culu ạ , nhưng tìm được người để dắt tay nhau rong chơi cho quên một đời phiêu lãng .Cái ấy khó !có khi phải
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Đành như cánh bướm , đồi tây hững hờ

nhachoaloiviet
16-03-2011, 11:45 AM
Cái một chút thôi ,xao đó lắm khi cả đời cũng chưa đạt đuợc ấy chứ bac Huong .Thế mới thấy cái nỗi khổ tâm của người làm thơ biết mấy ! lắm khi biết mà đành chịu
.

Bác nói cứ như em nói. Nhiều khi các nhà thơ cũng lẩn thơ lẩn thẩn vì cái chút thôi xao mà lẩn thẩn lơ thơ

culu2795
16-03-2011, 11:13 PM
Tôi nghĩ nếu chỉ để đi Đà lạt thôi thì không khó culu ạ , nhưng tìm được người để dắt tay nhau rong chơi cho quên một đời phiêu lãng .Cái ấy khó !có khi phải
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Đành như cánh bướm , đồi tây hững hờ

Cái mơ ước của culu chủ yếu ở vế sau ạ:D

Minh Ngọc
17-03-2011, 12:18 AM
Bài thơ này chẳng ra sao cả.

Trời nắng thì mới có bóng núi mà in chứ trời sương mù thì lấy đâu ra bóng núi?
Mây thì thường cuốn quanh núi, sương mới tỏa mặt hồ chứ lại có mây xuống mặt hồ là sao?

Hình ảnh khói bếp với gà trưa thì đâu chẳng có?
Phải có gì là đặc sắc, là hồn của Đà Lạt mới là nhớ, là yêu Đà Lạt chứ. Cũng cái khói ấy, tiếng gà ấy có gì đặc sắc Đà Lạt mới là đúng chứ.?

Nhớ ngày xưa có thời tôi đi vắng, viết thư làm bài thơ "Nhớ Vợ" gửi về, đại để nào là nhớ người trong mộng, nhớ thiếu nữ đẹp tuyệt vời, nhớ người duyên dáng, đáng yêu..... và đại khái là cả vài chục cái nhớ tương tự nữa.

Về đến nhà câu bình duy nhất của mụ là:" Anh nhớ đủ các loại con, mà mỗi gái già này chẳng nhớ!!! Cút ngay!!!"

Lão Khoai
17-03-2011, 12:39 AM
Hô hô Ngôn ngữ của thơ là ngôn ngữ của tâm tưởng, của hồi ức .Nó không hề là ngôn ngữ của khoa học thực nghiệm ,càng chính xác càng khô cứng nhạt nhẽo vô duyên
Khói bếp gà trưa đâu chẳng có ,nhưng có nghe ra không ? có thấy được không ? đấy là thi ca vậy !
Lúc này tâm tư bác có phần khô khan rồi ,phải tìm một em hâm nóng lên thôi bác Đốc ạ hehe

Minh Ngọc
17-03-2011, 01:00 AM
Hô hô Ngôn ngữ của thơ là ngôn ngữ của tâm tưởng, của hồi ức .Nó không hề là ngôn ngữ của khoa học thực nghiệm ,càng chính xác càng khô cứng nhạt nhẽo vô duyên
Khói bếp gà trưa đâu chẳng có ,nhưng có nghe ra không ? có thấy được không ? đấy là thi ca vậy !
Lúc này tâm tư bác có phần khô khan rồi ,phải tìm một em hâm nóng lên thôi bác Đốc ạ hehe

Chẳng phải vậy đâu bác ạ.
Quê nhà em vốn làm mây, chuyên ngâm mây dưới ao.
Nên nói mây xuống mặt hồ là em lại nhớ quê da diết.;;)

Cái hồi còn đang tán tỉnh, vợ bảo vào bếp thổi nồi cơm, luộc con gà lên cho bố vợ. Chẳng biết đốt rơm thế nào nên khói um khói ty lên, gà thì kêu quang quác.:-o

Bây giờ bác đọc thơ, em lại thấy nhớ bồi hồi da diết lắm chứ có biết Đà Lạt, Đà nứa gì đâu chớ. :P

Minh Ngọc
17-03-2011, 01:19 AM
Thử làm kẻ đạo thơ xem sao.
Trộm thơ thử thôi mong bác Khoai xá tội:

Nhớ quê.

Quê nhà hỡi mỗi lần ta trở lại
Thông vẫn xanh mà núi vẫn sương mù
Mây vẫn trắng quyện mặt hồ da diết
Lửa trong hồn rọi sáng cõi thâm u?
Ôi giấc mộng, của đời ta bất tuyệt
Đã cho ta ý nghĩa cuộc sinh tồn.

Những đoá hoa của một thời trẻ dại
Có lẽ nào phai lạt sắc với hương!
Ta trở lại với nỗi buồn man mác.
Chân lang thang, vô định, lối xưa quen
Chợt như thấy tóc em hòa khói bếp
Tiếng gà trưa vắng nỗi nhớ mênh mang!

Lão Khoai
17-03-2011, 01:55 AM
Thơ rất hay ,rất mực tài hoa ,nhạc tính trong thơ mênh mang bùi ngùi khắc khoải

PhiHuong
17-03-2011, 02:54 AM
hì hì ... Minh Ngọc ơi, đem một cái tâm hồn đang phơi phới hân hoan để họa lại một bài thơ buồn thiu thì khó lắm ! ... hì hì ...
- Lửa trong cái tâm hồn lạc quan thì nhiều lắm, nhưng liệu có tìm được cái cõi thâm u để mà rọi sáng không ? @};-

Minh Ngọc
17-03-2011, 05:42 PM
hì hì ... Minh Ngọc ơi, đem một cái tâm hồn đang phơi phới hân hoan để họa lại một bài thơ buồn thiu thì khó lắm ! ... hì hì ...
- Lửa trong cái tâm hồn lạc quan thì nhiều lắm, nhưng liệu có tìm được cái cõi thâm u để mà rọi sáng không ? @};-

Đùa thôi mà anh. Mà đấy là phản biện lại chứ đâu phải là họa thơ đâu.
Bởi vì thay vài chữ thì nghĩa nó khác đi mà.:D