PDA

View Full Version : Ngồi buồn nói chuyện quan công



Congaco_H1R5
25-06-2011, 09:40 AM
Không biết từ bao giờ, tôi có thói quen, mỗi khi vào nhà ai , tôi thường đưa mắt quan sát cái bàn thờ. Bàn thờ bố cục ra sao ? Thờ những ai ? Phật hay Chúa. Bàn thờ trình bày có nghiêm trang không. Ngoài Phật/Chúa và gia tiên ra, còn thờ những ai nữa. Kể ra, cái chuyện thờ phượng này cũng lắm nghiêu khê…

Tôi vào nhà một người quen. Phòng khách cũng là nơi thờ phượng ở tận lầu ba. Bàn thờ bài trí khá bề thế. Ngoài bàn thờ Phật, bàn thờ gia tiên còn có bàn thờ Ông. Ông đây là Quan Thánh tức Quan Công, một nhân vật khá nỗi trong Tam quốc chí diễn nghĩa. Người bạn nói : “ Ông linh lắm “ Tôi hỏi, linh lắm là linh làm sao. Chịu, không trả lời được.

Từ lâu, nghe nói ở thủ đô cũng có đền thờ Quan Công, không phải một mà nhiều chỗ. Mình không tin. Thầm nghĩ, tại sao lại thờ Quan Công. . Đọc qua Ngàn Năm Thăng Long – Hà Nội của Nguyễn Vinh Phúc và một số tư liệu khác. À, thì ra điều đó có thật. Bực mình. Thử tìm hiểu: Quan Công, ông là ai ?

Phần đông, nhất là người Việt, biết nhân vật Quan Công qua truyện Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung. Biết thì biết vậy thôi chứ mấy ai chịu tìm hiểu về nhân vật này. Nếu chịu khó một tí, cũng không vất vả bao nhiêu, ta có thể biết Quan Công chỉ là một võ tướng thường thường bậc trung, không có gì là ghê gớm lắm như mọi người thường nghĩ.và cho rằng ông ta là người văn võ toàn tài. Văn ư ? Chẳng có gì đáng nói, đáng bàn, chẳng có thể so sánh với ai cả, nói chi đến tầm Ngọa Long, Phụng Sồ. Võ ư ? Thì đó, có sự hợp sức của Lưu, Trương mà cũng không thắng nỗi Lã Bố. Tướng lĩnh gì mà giao giữ Kinh Châu thì mất Kinh Châu, giao trấn Hạ Bì thì thất thủ Hạ Bì. Làm tướng mà không tuân lệnh cấp trên “ Bắc cự Tào Tháo, đông hòa Tôn Quyền “ theo sách lược của Khổng Minh. Ăn nói thiếu suy nghĩ ( theo cách nói ngày nay gọi là thiếu văn hóa ), Khi Tôn Quyền ngỏ lời cầu hôn cho con trai, không nhận lời thiếu gì cách từ chối, lại dùng lời nhục mạ, dẫn đến hệ lụy diệt vong!

Người ta nói, Quan Ngài không tham. Tào Tháo cho bao nhiêu vàng bạc, châu báu cũng không nhận. Nghĩ vậy là lầm. Những thứ ấy ông ta có thừa. Phải gãi cho đúng chỗ ngứa xem sao. Khi Tào Tháo tặng con ngựa Xích thố thì ông ta mừng quýnh, lật đật quỳ xuống lạy tạ ơn. Lạy kẻ thù. Nhục chưa ? Nếu là người có khí phách ắt phải hiểu câu “ Sĩ khả sát bất khả nhục “. Sợ chết phải lụy Tào. Thế thì chữ Trung để ở đâu ?Nên nhớ rằng, theo quan niệm xưa : Trung thần bất sự nhị quân ( Tôi trung không thờ hai chúa ) Đằng này, tham sinh úy tử, phải quỳ lụy, cúc cung phục vụ cho Tào, không đáng chê trách sao ? Thử so sánh một chút với tướng Việt. Khi bị giặc bắt, dụ dỗ, nếu hàng sẽ được phong vương tước, Trần Bình Trọng đã có câu trả lời như chữi vào mặt kẻ thù : TA THÀ LÀM QUỶ NƯỚC NAM CHỨ KHÔNG THÈM LÀM VƯƠNG ĐẤT BẮC.. Một câu nói bộc lộ khí phách anh hùng, lưu danh ngàn thuở. Đây . Chính đây mới là người đáng cho dân Việt chúng ta kính thờ.

Trở lại với Quan Công,. một con người kiêu căng, tự phụ. Tính khí nhỏ nhen, ganh tỵ với kẻ có tài. Ta thử đọc đoạn này :
Các nhà sử học nhất trí đánh giá Quan Vũ là người vũ dũng nhưng kiêu ngạo, không chịu ở dưới người khác. Năm 214, nghe tin Mã Siêu đến hàng Lưu Bị ở Tây Xuyên, Quan Vũ đang ở Kinh châu bèn viết thư cho Gia Cát Lượng hỏi:
Nhân phẩm, tài năng của Mã Siêu có thể so sánh với ai?
Gia Cát Lượng phải lựa lời viết thư lấy lòng Quan Vũ:
Mã Siêu chỉ có thể sánh ngang với Trương Phi, không thể siêu phàm tuyệt luân như ngài!
Ông đọc thư rất đắc ý và mang thư khoe với nhiều người
Năm 219, Lưu Bị lên ngôi Hán Trung vương, phong ông làm Tiền tướng quân và lão tướng Hoàng Trung làm Hậu tướng quân Quan Vũ thấy mình ở ngang hàng với Hoàng Trung, không bằng lòng, không chịu nhận ấn tín. Phí Vĩ phải lựa lời khuyên ông nên vì nghiệp lớn của Lưu Bị, ông mới tỉnh ngộ và thụ phong. (Nguồn : Wikipedia ) Như vậy chẳng phải là háo danh, nhỏ nhen, đố kỵ là gì ? Sao không bắt chước Bá Di, Thúc Tề thà nhịn đói mà chết chứ không thèm ăn rau của nhà Chu. Đàng này, ăn cơm của Tào, hưởng lộc của Tào rồi giết người nhà của Tào mà gọi là nhân nghĩa ư ? Lại còn được xưng tụng : Quá ngũ quan trảm luc tướng ! Làm tướng mà không tuân quân pháp, coi ơn riêng lớn hơn việc công, thả Tào ở Huê Dung đạo gây bao hệ lụy , như vậy nên thưởng hay nên phạt ? Một con người mà nhân cách tầm thường như vậy có đáng cho ta kính phục hay không ?
Tóm lại, ta cần phải biết rằng, Quan Công là một nhân vật trong dã sử tiều thuyết, có nhiều tình tiết hư cấu. Được thần thánh hóa ở mức độ cao nhằm phục vụ ý đồ chính trị qua từng giai đoạn của các triều đại Trung quốc xưa. Và điều tôi muốn nói với các bạn là : Đã đến lúc ta nên tống tiễn ông ta ( Quan Công ) trở về nguyên quán của ông ấy. Các bạn nghĩ sao ? Ai thấy có lý, đồng ý, nhất trí thi giơ tay lên. À, mà đừng sợ mếch lòng mấy anh Hán[g] –xồm nham hiểm đó nghen. ( Mấy anh này, theo cách gọi của nữ sĩ Hồ Xuân Hương là cái bọn : Chân đi hài Hán, tay bán bánh Đường, miệng hát líu lường, ngây Ngô ngấy ngố ).
Dran, tháng sáu-2011
LamNguyen

doccocuukiem
25-06-2011, 09:56 AM
Không phải ngẫu nhiên mà Quan Công được xưng thánh đâu, các tướng khác không ai dc cả. Ở ông có cái khí cao ngạo xem thiên hạ như cỏ rác, đây là khí chất của bậc thần tiên chứ không phải người thường. Ngay cả đến kẻ gian hùng như Tào Tháo cũng nể sợ Quan Công, suốt ngày xun xoe cầu thân. Còn việc thất bại là đương nhiên thôi, bởi vì trong mắt Quan Công thì kể cả Khổng Minh, Lưu Bị cũng chỉ là người thường thôi ( cái này khác với những Hoàng Trung, Triệu Tử Long...)

6789
25-06-2011, 10:14 AM
Cảm ơn bác Gà vì bài viết công phu, nhưng hiểu về Quan Công như vậy e rằng chưa chuẩn lắm :D. Bây giờ em đã hiểu vì sao người ta thờ Quan Công : bởi vì ông ấy là Võ Thần Tài cùng với Triệu Công Minh. Lịch sử Trung Quốc gói gọn Quan Công ở mấy chữ : Quan Công là 1 tướng có tài, song kiêu ngạo. Bây giờ "mổ xẻ" ra nhiều tình tiết như vậy có lẽ không được chính xác lắm, bởi vì những tình tiết kia cũng chỉ là hư cấu mà thôi. Một nhân vật được phong Thánh của cả 1 dân tộc hùng mạnh, to lớn em nghĩ rằng chắc phải có lí do của nó.... Đọc câu nói này các bác nghĩ sao về Quan Công: "Trúc có thể đốt cháy nhưng không sao hủy được gióng thẳng, ngọc tuy có thể đập vụn nhưng không đổi được sắc trắng, thành có thể bị chiếm nhưng thân ta không bao giờ đầu hàng..."

hnmoi
25-06-2011, 10:54 AM
Em cũng đồng ý với bác Congaco là việc thờ ông Quan Công là cần xem xét lại (nhà ba em cũng thờ).Từ khi đọc và xem Tam Quốc, cũng như đọc những bài viết về QC em cũng thấy sao sao đó. Chắc chắn là đến em thì sẽ ko còn niềm tin này nữa.

6789
25-06-2011, 11:07 AM
Em cũng đồng ý với bác Congaco là việc thờ ông Quan Công là cần xem xét lại (nhà ba em cũng thờ).Từ khi đọc và xem Tam Quốc, cũng như đọc những bài viết về QC em cũng thấy sao sao đó. Chắc chắn là đến em thì sẽ ko còn niềm tin này nữa.

Thánh của Khựa thì để Khựa thờ, người Việt Nam đâu có thiếu những vị anh hùng dân tộc hiển hách sao phải thờ Quan Công....Với em Quan Công chỉ đơn giản là ông Thần Tài mà thôi, đọc tham khảo mấy chuyện về chiến tướng Khựa tự so sánh với nhau chứ so làm sao được với những câu nói bất hủ của danh nhân Việt Nam ta..."Đầu thần chưa rơi xuống đất, xin bệ hạ đừng lo" (Trần Thủ Độ)."Nếu bệ hạ muốn hàng, xin hãy chém đầu thần trước" (Trần Quốc Tuấn)."Bao giờ Tây nhổ hết cỏ nước Nam mới hết người Nam đánh Tây" (Nguyễn Trung Trực)...

nhachoaloiviet
25-06-2011, 11:37 AM
Em thì co một ý kiến bé bé thế này, một trong những lý do để Quan Công được phong thánh bởi vì ông Hiển Thánh,ông linh ứng và rất thiêng. Ngay lúc ông hiển thánh núi Ngoc Toàn là đã được bà con lập miếu lập đền rồi...

hp007hp
25-06-2011, 11:55 AM
Có hiển gì thì cũng không phải của ta, cũng nên trả về nơi vốn có.

Congaco_H1R5
25-06-2011, 02:34 PM
Cảm ơn bác Gà vì bài viết công phu, nhưng hiểu về Quan Công như vậy e rằng chưa chuẩn lắm :D. Bây giờ em đã hiểu vì sao người ta thờ Quan Công : bởi vì ông ấy là Võ Thần Tài cùng với Triệu Công Minh. Lịch sử Trung Quốc gói gọn Quan Công ở mấy chữ : Quan Công là 1 tướng có tài, song kiêu ngạo. Bây giờ "mổ xẻ" ra nhiều tình tiết như vậy có lẽ không được chính xác lắm, bởi vì những tình tiết kia cũng chỉ là hư cấu mà thôi. Một nhân vật được phong Thánh của cả 1 dân tộc hùng mạnh, to lớn em nghĩ rằng chắc phải có lí do của nó.... Đọc câu nói này các bác nghĩ sao về Quan Công: "Trúc có thể đốt cháy nhưng không sao hủy được gióng thẳng, ngọc tuy có thể đập vụn nhưng không đổi được sắc trắng, thành có thể bị chiếm nhưng thân ta không bao giờ đầu hàng..."

Cúp điện sáng giờ bực mình thật .
Mình chả biết lý gio lý trấu gì mà QC được nhiều người thờ thế , chỉ muỗn tiên ông ấy về cố hương thôi .
Ta cứ thờ Đức Thánh Trần oai trấn thiên hạ chứ việc gì phải mượn anh quan Công .

6789
25-06-2011, 02:49 PM
Cúp điện sáng giờ bực mình thật .
Mình chả biết lý gio lý trấu gì mà QC được nhiều người thờ thế , chỉ muỗn tiên ông ấy về cố hương thôi .
Ta cứ thờ Đức Thánh Trần oai trấn thiên hạ chứ việc gì phải mượn anh quan Công .

Đức Thánh Trần em thấy đền, chùa nào cũng có gọi là Ban Đức Ông... Lý do thờ Quan Công là để "phát tài" thôi bác ạ :D, chẳng phải "Trung, Nghĩa, Dũng..." gì hết =)). Mà ở Việt Nam mình đâu có mấy ai thờ Quan Công.

ppt
25-06-2011, 03:13 PM
Cúp điện sáng giờ bực mình thật .
Mình chả biết lý gio lý trấu gì mà QC được nhiều người thờ thế , chỉ muỗn tiên ông ấy về cố hương thôi .
Ta cứ thờ Đức Thánh Trần oai trấn thiên hạ chứ việc gì phải mượn anh quan Công .

Cái này minh nghĩ do ảnh hưởng của người Tàu khi sang VN đó bác ơi.

trung_cadan
25-06-2011, 03:17 PM
Mấy ông Trung Quốc cho về ChiNa cho Khựa thờ các bác ạ , mình thờ đức thánh Trần , vua Quang Trung ...

themgaidep
25-06-2011, 03:31 PM
Phải, phải, đồng ý với các bác, có thể yêu thích nhưng thờ thì nên thờ Hưng Đạo Vương của Việt Nam. Người có công với đất nước, khí phách cao ngất, trung nghĩa tuyệt đối.

hyh
25-06-2011, 05:31 PM
Không biết từ bao giờ, tôi có thói quen, mỗi khi vào nhà ai , tôi thường đưa mắt quan sát cái bàn thờ. Bàn thờ bố cục ra sao ? Thờ những ai ? Phật hay Chúa. Bàn thờ trình bày có nghiêm trang không. Ngoài Phật/Chúa và gia tiên ra, còn thờ những ai nữa. Kể ra, cái chuyện thờ phượng này cũng lắm nghiêu khê…

Tôi vào nhà một người quen. Phòng khách cũng là nơi thờ phượng ở tận lầu ba. Bàn thờ bài trí khá bề thế. Ngoài bàn thờ Phật, bàn thờ gia tiên còn có bàn thờ Ông. Ông đây là Quan Thánh tức Quan Công, một nhân vật khá nỗi trong Tam quốc chí diễn nghĩa. Người bạn nói : “ Ông linh lắm “ Tôi hỏi, linh lắm là linh làm sao. Chịu, không trả lời được.

Từ lâu, nghe nói ở thủ đô cũng có đền thờ Quan Công, không phải một mà nhiều chỗ. Mình không tin. Thầm nghĩ, tại sao lại thờ Quan Công. . Đọc qua Ngàn Năm Thăng Long – Hà Nội của Nguyễn Vinh Phúc và một số tư liệu khác. À, thì ra điều đó có thật. Bực mình. Thử tìm hiểu: Quan Công, ông là ai ?

Phần đông, nhất là người Việt, biết nhân vật Quan Công qua truyện Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung. Biết thì biết vậy thôi chứ mấy ai chịu tìm hiểu về nhân vật này. Nếu chịu khó một tí, cũng không vất vả bao nhiêu, ta có thể biết Quan Công chỉ là một võ tướng thường thường bậc trung, không có gì là ghê gớm lắm như mọi người thường nghĩ.và cho rằng ông ta là người văn võ toàn tài. Văn ư ? Chẳng có gì đáng nói, đáng bàn, chẳng có thể so sánh với ai cả, nói chi đến tầm Ngọa Long, Phụng Sồ. Võ ư ? Thì đó, có sự hợp sức của Lưu, Trương mà cũng không thắng nỗi Lã Bố. Tướng lĩnh gì mà giao giữ Kinh Châu thì mất Kinh Châu, giao trấn Hạ Bì thì thất thủ Hạ Bì. Làm tướng mà không tuân lệnh cấp trên “ Bắc cự Tào Tháo, đông hòa Tôn Quyền “ theo sách lược của Khổng Minh. Ăn nói thiếu suy nghĩ ( theo cách nói ngày nay gọi là thiếu văn hóa ), Khi Tôn Quyền ngỏ lời cầu hôn cho con trai, không nhận lời thiếu gì cách từ chối, lại dùng lời nhục mạ, dẫn đến hệ lụy diệt vong!

Người ta nói, Quan Ngài không tham. Tào Tháo cho bao nhiêu vàng bạc, châu báu cũng không nhận. Nghĩ vậy là lầm. Những thứ ấy ông ta có thừa. Phải gãi cho đúng chỗ ngứa xem sao. Khi Tào Tháo tặng con ngựa Xích thố thì ông ta mừng quýnh, lật đật quỳ xuống lạy tạ ơn. Lạy kẻ thù. Nhục chưa ? Nếu là người có khí phách ắt phải hiểu câu “ Sĩ khả sát bất khả nhục “. Sợ chết phải lụy Tào. Thế thì chữ Trung để ở đâu ?Nên nhớ rằng, theo quan niệm xưa : Trung thần bất sự nhị quân ( Tôi trung không thờ hai chúa ) Đằng này, tham sinh úy tử, phải quỳ lụy, cúc cung phục vụ cho Tào, không đáng chê trách sao ? Thử so sánh một chút với tướng Việt. Khi bị giặc bắt, dụ dỗ, nếu hàng sẽ được phong vương tước, Trần Bình Trọng đã có câu trả lời như chữi vào mặt kẻ thù : TA THÀ LÀM QUỶ NƯỚC NAM CHỨ KHÔNG THÈM LÀM VƯƠNG ĐẤT BẮC.. Một câu nói bộc lộ khí phách anh hùng, lưu danh ngàn thuở. Đây . Chính đây mới là người đáng cho dân Việt chúng ta kính thờ.

Trở lại với Quan Công,. một con người kiêu căng, tự phụ. Tính khí nhỏ nhen, ganh tỵ với kẻ có tài. Ta thử đọc đoạn này :
Các nhà sử học nhất trí đánh giá Quan Vũ là người vũ dũng nhưng kiêu ngạo, không chịu ở dưới người khác. Năm 214, nghe tin Mã Siêu đến hàng Lưu Bị ở Tây Xuyên, Quan Vũ đang ở Kinh châu bèn viết thư cho Gia Cát Lượng hỏi:
Nhân phẩm, tài năng của Mã Siêu có thể so sánh với ai?
Gia Cát Lượng phải lựa lời viết thư lấy lòng Quan Vũ:
Mã Siêu chỉ có thể sánh ngang với Trương Phi, không thể siêu phàm tuyệt luân như ngài!
Ông đọc thư rất đắc ý và mang thư khoe với nhiều người
Năm 219, Lưu Bị lên ngôi Hán Trung vương, phong ông làm Tiền tướng quân và lão tướng Hoàng Trung làm Hậu tướng quân Quan Vũ thấy mình ở ngang hàng với Hoàng Trung, không bằng lòng, không chịu nhận ấn tín. Phí Vĩ phải lựa lời khuyên ông nên vì nghiệp lớn của Lưu Bị, ông mới tỉnh ngộ và thụ phong. (Nguồn : Wikipedia ) Như vậy chẳng phải là háo danh, nhỏ nhen, đố kỵ là gì ? Sao không bắt chước Bá Di, Thúc Tề thà nhịn đói mà chết chứ không thèm ăn rau của nhà Chu. Đàng này, ăn cơm của Tào, hưởng lộc của Tào rồi giết người nhà của Tào mà gọi là nhân nghĩa ư ? Lại còn được xưng tụng : Quá ngũ quan trảm luc tướng ! Làm tướng mà không tuân quân pháp, coi ơn riêng lớn hơn việc công, thả Tào ở Huê Dung đạo gây bao hệ lụy , như vậy nên thưởng hay nên phạt ? Một con người mà nhân cách tầm thường như vậy có đáng cho ta kính phục hay không ?
Tóm lại, ta cần phải biết rằng, Quan Công là một nhân vật trong dã sử tiều thuyết, có nhiều tình tiết hư cấu. Được thần thánh hóa ở mức độ cao nhằm phục vụ ý đồ chính trị qua từng giai đoạn của các triều đại Trung quốc xưa. Và điều tôi muốn nói với các bạn là : Đã đến lúc ta nên tống tiễn ông ta ( Quan Công ) trở về nguyên quán của ông ấy. Các bạn nghĩ sao ? Ai thấy có lý, đồng ý, nhất trí thi giơ tay lên. À, mà đừng sợ mếch lòng mấy anh Hán[g] –xồm nham hiểm đó nghen. ( Mấy anh này, theo cách gọi của nữ sĩ Hồ Xuân Hương là cái bọn : Chân đi hài Hán, tay bán bánh Đường, miệng hát líu lường, ngây Ngô ngấy ngố ).
Dran, tháng sáu-2011
LamNguyen
Tất nhiên trên tinh thần người Việt Nam mà nói, đức Thánh Trần đáng được thờ hơn Quan Công và trong thực tế ở Việt Nam cũng thờ Thánh Trần nhiều gấp triệu lần Quan Công.
Nhưng những lập luận của bài viết tôi trích trên đây thì lại không ổn. Chúa Jesu là người nước nào? Phật Thích ca là người nước nào? Tại sao không phản đối mà lại phản đối Quan Công?
Thực ra nước ta đạo rất nhiễu nhương. Thiên Chúa giáo có lẽ là đạo thuần khiết nhất nhưng vẫn hơi pha trộn với đạo thờ tổ tiên của Việt Nam. Còn đạo Phật ở nước ta thì pha trộn với rất nhiều đạo ở nước ta trong đó có Nho giáo.
Nước ta là một nước nhỏ, nằm cạnh một nước Trung Quốc rộng lớn và đông dân, đã từng bị đô hộ hàng nghìn năm nên bị pha trộn về văn hóa là không tránh khỏi, tầng lớp đứng tuổi ở nước ta chắc chắn bị ảnh hưởng của Nho giáo nên họ thờ Quan Công cũng không có gì lạ. Còn tầng lớp trung tuổi đổ xuống thì chắc chẳng ai thờ Quan Công, nếu có thì chỉ mua tượng ông này về bày chơi mà thôi.
Quay lại với tính cách của Quan Công, cho rằng ông kém tài, kiêu ngạo mà chỉ dựa vào một cuốn tiểu thuyết dã hiệp thì quả là phiến diện. Nói về thời Tam Quốc có rất nhiều tài liệu lịch sử đa chiều chứ đâu phải chỉ có mỗi TQDN? Khi nghiên cứu về giai đoạn Tam Quốc, các nhà nghiên cứu đều thừa nhận Khổng Minh là người có tài về chính trị, kinh tế nhưng kém về quân sự. Tập đoàn Lưu Bị có thể xưng hùng thì ngoài chính trị, kinh tế còn cần có tài năng về quân sự và nổi bật là Quan Công và Ngụy Diên.
Còn chuyện tại sao Quan Công được phong thánh thì cũng hơi được ưu ái. Mục đích của các nhà cầm quyền là ngu dân, họ dựng lên Quan Công để hy vọng nhân dân lấy trung làm gốc, có thể hy sinh vì vua mà quên đi rằng vua quan toàn bọc lột mình là chính.
Kể ra thời kỳ phong kiến cũng có điểm hay của nó, họ coi quan là phụ mẫu của nhân dân, còn bây giờ thì cán bộ là đầy tớ của nhân dân.
Các bác thấy từ xưa đến giờ toàn đầy tớ ăn trộm của chủ chứ có bao giờ bố mẹ ăn trộm của con cái không?

Congaco_H1R5
25-06-2011, 06:50 PM
Chúa Jesu là người nước nào? Phật Thích ca là người nước nào? Tại sao không phản đối mà lại phản đối Quan Công?
Cả Đức Chúa Jesu và Phật Thích ca đều không phải người Tàu .Câu hỏi của bạn cũng là câu trả lời .
Cảm ơn bạn đã comment , tranh luận.

6789
25-06-2011, 06:54 PM
Cả Đức Chúa Jesu và Phật Thích ca đều không phải người Tàu .Câu hỏi của bạn cũng là câu trả lời .
Cảm ơn bạn đã comment , tranh luận.

Hahaha, chết cười với lão Gà =))=))=)) (sảng khoái thật...điểm 10 cho "chất lượng với CM của bác Gà :)>-).

hyh
25-06-2011, 07:03 PM
Cả Đức Chúa Jesu và Phật Thích ca đều không phải người Tàu .Câu hỏi của bạn cũng là câu trả lời .
Cảm ơn bạn đã comment , tranh luận.
Hehe, hóa ra các bác ghét tàu nên kêu gọi tẩy chay Quan Công.
Nếu tẩy chay Trung Quốc các bác hãy tẩy chay hàng hóa Trung Quốc ấy, chứ ông Quan Công có tội gì đâu?
Ở đây ai dám vỗ ngực nói tôi không dùng hàng TQ?

mtuan2
25-06-2011, 07:18 PM
Quan Công người Trung Quốc, Jesus Christ người Do Thái, Phật Thích ca người Ấn độ.

Cả ba vị đều không biết tiếng Việt, cho nên thờ cúng họ không ích gì vì họ không hiểu lời khấn khứa của chúng ta.

laototphilao
25-06-2011, 07:33 PM
Theo tôi nên tẩy chay trước mắt tất cả những gì tư tởng Khổng Mạnh hết đi, toàn thứ sọt rác vớ vỉn làm cản trở sự phát triển Kinh tế vvv.. Người Việt muốn mạnh cần tách xa những cái gì liên quan đến tàu cộgn, trước đây thời kỳ thuộc Hán, Ngô, Minh chine luôn thi hành chính sách "sát phu hiếp phụ", chính sách triều cống, như nạp thợ giỏi, ngà voi ngọc trai càng ngày càng tinh vi hơn

mtuan2
25-06-2011, 07:46 PM
Cờ tướng là sản phẩm văn hóa Trung Quốc rõ nhất, đến quân cờ cũng 100% viết bằng chữ Hán. Nên chăng cấm chơi cờ tướng trên toàn quốc và dẹp ngay trang web TLKĐ cổ xúy cờ tướng với cả đống sách cờ và phần mềm cờ lậu viết bằng tiếng Trung.

Congaco_H1R5
25-06-2011, 07:50 PM
Chỗ này hơi bị lạc đề rồi nhé .
Các bạn kiềm chế , đừng quá khích thế . Vấn đề là như thế này :

Như vậy chẳng phải là háo danh, nhỏ nhen, đố kỵ là gì ? Sao không bắt chước Bá Di, Thúc Tề thà nhịn đói mà chết chứ không thèm ăn rau của nhà Chu. Đàng này, ăn cơm của Tào, hưởng lộc của Tào rồi giết người nhà của Tào mà gọi là nhân nghĩa ư ? Lại còn được xưng tụng : Quá ngũ quan trảm luc tướng ! Làm tướng mà không tuân quân pháp, coi ơn riêng lớn hơn việc công, thả Tào ở Huê Dung đạo gây bao hệ lụy , như vậy nên thưởng hay nên phạt ? Một con người mà nhân cách tầm thường như vậy có đáng cho ta kính phục hay không ?
Chứ không phải bài Tàu mọi thứ tất tần tật . :D

aof_k42
25-06-2011, 07:55 PM
Theo ý kiến cá nhân mình thì chọn lọc cái gì hay của trung quốc thì dùng, cái gì dở của người ta thì tránh. Quan Công hay Hàng trung quốc cũng đâu có gì xấu đâu.

trung_cadan
25-06-2011, 08:22 PM
Cờ tướng là sản phẩm văn hóa Trung Quốc rõ nhất, đến quân cờ cũng 100% viết bằng chữ Hán. Nên chăng cấm chơi cờ tướng trên toàn quốc và dẹp ngay trang web TLKĐ cổ xúy cờ tướng với cả đống sách cờ và phần mềm cờ lậu viết bằng tiếng Trung.


Nếu bác muốn thế thì bác đừng vào diễn đàn nữa là thoả lòng , he he !!!

Bác thích gây hấn thật !!!

internazionale
25-06-2011, 08:28 PM
Truyện Tam Quốc đúng là kiệt tác của nhân loại,còn mấy vấn đề xoay quanh các nhân vật chỉ là đề bàn cho vui thêm thôi.Đến Trung Quốc người ta còn bảo các tình tiết trong Tam Quốc đa phần do hư cấu không dùng làm chính sử được.Ngoài ra bối cảnh của Tam Quốc thực tế kéo dài có khoảng 100 năm là quá nhỏ bé trong suốt cả 1 chiều dài lịch sử của đất nước Trung Quốc.Nếu xét về công lao sự nghiệp thì mười ông Khổng Minh tài nghệ có đến giời cũng chẳng bằng 1 ông Lý Tư của đời Tần bởi 1 lẽ rất đơn giản "thắng thì làm vua mà thua thì làm giặc".Lý Tư giúp Tần Thủy Hoàng thống nhất giang sơn còn Khổng Minh hô phong hoán vũ,bày mưu như thần cũng chỉ đủ giúp cho Lưu Bị được cái thế chia ba thiên hạ thôi.Việt Nam ta có nhiều nơi,chủ yếu là dân làm ăn vẫn thờ Quan Công vì đó là tín ngưỡng tâm linh của họ,cũng chẳng thể trách họ được.Mọi dân tộc trên thế giới bất luận là dân tộc nào thì trong tâm thức cũng luôn luôn cầu đến sự bình an và hạnh phúc,họ cảm thấy như thế là đúng ý họ,không động chạm tới ai thì việc thờ cúng nhân vật này nhân vật nọ cũng là bình thường thôi.Ví dụ như nếu ta nói thờ Quan Công ở Việt Nam là sai thì tại sao đa phần người Việt mấy trăm năm nay vẫn tin thờ Phật dù rằng tín ngưỡng thủy tổ của người Việt lại là thờ Mẫu.Mà thực tế thì đạo Phật xuất phát điểm lúc đầu hoàn toàn mang tính chất Triết học thuần túy sau này được nâng lên mới có tục thờ tượng,thờ tranh rồi trở thành 1 tôn giáo lớn.

taituthattinh
25-06-2011, 09:07 PM
Thực ra mà nói chúng ta chưa có thể đủ ... để nói & hiểu được hết về việc thờ phụng Quan Vũ. Người ta (rất nhiều người Vệt Nam) thờ Quan Vũ vì “nhân” ,“nghĩa” chứ không phải “dũng” .Còn trên thực tế,người ta thờ Quan Vũ với nghĩa “thần tài”.

taituthattinh
25-06-2011, 09:18 PM
Theo ý kiến cá nhân mình thì chọn lọc cái gì hay của trung quốc thì dùng, cái gì dở của người ta thì tránh. Quan Công hay Hàng trung quốc cũng đâu có gì xấu đâu.
OK!hực ra thì “thằng TQ” mới đáng lên án, còn “người TQ” cũng có rất nhiều điều để chúng ta học hỏi chứ.Miễn là mình không bị lệ thuộc nó,noi gương tiền bối Lạc Hồng hơn hơn 4000 năm đã qua !!!

xiangqi_newbie
25-06-2011, 09:24 PM
Đồng ý hoàn toàn với taituthattinh, thiên hạ thờ Quan Đế vì ông là biểu tượng của 'Nhân', 'Nghĩa', 'Lễ' & 'Tín' chứ kg phải vì 'Dũng' hay 'Trí'... và với số lượng rất rất nhiều người thờ cúng như vậy chắc hẳn Quan Đế cũng kg phải phường 'hữu danh vô thực' hay chỉ 'ăn tục nói phét', mà là một người 'bất phàm' đứng trên nhiều người khác, đặc biệt trong lịch sử dài dằng dặc của Tàu khựa cũng có quá nhiều người xứng đáng để thiên hạ ngưỡng mộ!

Là đám hậu sinh, mình cho rằng ai cũng có quyền nhìn lại lịch sử để có cảm nhận cá nhân, nhưng thái độ 'cào bằng' và 'miệt thị' cổ nhân là hoàn toàn kg nên, cho dù họ là người Tàu hay người Việt... truyện lịch sử tất nhiên có hư cấu, nhưng cốt lõi vẫn phải có chứ ông La Quán Trung kg thể dựng lên tất tần tật.

ps. Người miền Nam & người Hoa kg ai gọi Quan Vũ, họ gọi là Quan Đế!

Congaco_H1R5
26-06-2011, 07:09 AM
OK!hực ra thì “thằng TQ” mới đáng lên án, còn “người TQ” cũng có rất nhiều điều để chúng ta học hỏi chứ.Miễn là mình không bị lệ thuộc nó,noi gương tiền bối Lạc Hồng hơn hơn 4000 năm đã qua !!!

Ơ hơ hơ , lão đệ biến mất cả năm trời , bữa nay lò dò vào chém gió đấy à :D

_oOo_
26-06-2011, 11:06 AM
có cái thắc mắc là sao lại thờ quan công chung với cái ông bạch mi hay còn gọi là thần tài
mà ông thần tài lại là ông tổ nghề mại dâm son phấn làm đĩ của tào .... ơ hơ hơ hơ cái này mới đúng là tào lao đây .

hyh
26-06-2011, 12:34 PM
Như vậy chẳng phải là háo danh, nhỏ nhen, đố kỵ là gì ? Sao không bắt chước Bá Di, Thúc Tề thà nhịn đói mà chết chứ không thèm ăn rau của nhà Chu. Đàng này, ăn cơm của Tào, hưởng lộc của Tào rồi giết người nhà của Tào mà gọi là nhân nghĩa ư ? Lại còn được xưng tụng : Quá ngũ quan trảm luc tướng ! Làm tướng mà không tuân quân pháp, coi ơn riêng lớn hơn việc công, thả Tào ở Huê Dung đạo gây bao hệ lụy , như vậy nên thưởng hay nên phạt ? Một con người mà nhân cách tầm thường như vậy có đáng cho ta kính phục hay không ?
Cái đoạn này nhầm rồi bác ơi.
Thứ nhất Quan Vũ hàng vua Hán chứ không hàng Tào, ăn cơm vua Hán, hưởng lộc vua Hán. Mọi thứ Tào cho ông đều từ chối không nhận, hoặc buộc phải nhận thì đều để lại. Chỉ có ngựa thì ông nhận vì có ngựa quý sẽ tìm anh dễ hơn.
Còn tại sao vì ông không chịu chết mà lại hàng vì đó là trọng trách bảo vệ 2 chị dâu. Nếu không có 2 chị dâu chắc chắn ông sẽ không hàng, ông khảng khái không hàng Ngô Quyền (quên mất, Tôn Quyền chứ) là một ví dụ.
Còn chuyện ông thả Tào Tháo thì khác, nếu xét nguyên trong Tam Quốc diễn nghĩa thì việc ông thả Tào là một sách lược thông minh. Nếu thả Tào thì thiên hạ chia ba, Tôn Quyền mới cần liên minh với Lưu Bị, Lưu Bị mới có thời gian gây dựng lực lượng lớn mạnh. Nếu Tào Tháo bị tiêu diệt thì một nhúm quân Lưu Bị nhỏ bé sẽ bị Tôn Quyền nuốt luôn.
Còn trong chính sử thì lực lượng Lưu Bị không đủ để bắt sống Tào Tháo. Trên đường rút quân, quân Tào chỉ bị truy kích nhỏ lẻ, chủ yếu là phá quấy cướp lương thực, khí giới thôi

hyh
26-06-2011, 12:38 PM
có cái thắc mắc là sao lại thờ quan công chung với cái ông bạch mi hay còn gọi là thần tài
mà ông thần tài lại là ông tổ nghề mại dâm son phấn làm đĩ của tào .... ơ hơ hơ hơ cái này mới đúng là tào lao đây .
Đúng là Quan Công là Quan Công, thần tài là thần tài còn ông Bạch My là ông Bạch My

laototphilao
26-06-2011, 02:45 PM
các bác bàn chiện sôi nổi quá he he! Thực ra nền văn Minh Hoa hạ của Trung Quốc, Ấn Độ, Ymato Nhật Bản, Irac, Iran có từ rất sớm và ảnh huởng rất lớn trên thế giới chứ khôgn phải Việt Nam, ý của mình là bỏ những cái đã lỗi thời chẳng hạn như tư tuởng triết học của Khổng Mạnh. Chứ bỏ tất cả có lẽ ... mang tiếng theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan, cờ tuớng cũng vậy do nhà toán học phát minh ra trong câu chuyện phần thuởng số hạt thóc tính bằng lũy thừa dư, sau nguời Trung Quốc edit riêng ra của mình. Hình tuợng Qan Công vẫn đáng đuợc tôn trọng, ông sống ở môi truờng nguời ăn thịt nguời bản lĩnh như ông ấy ít nguời có lắm. Quan Công xứng đáng đại anh hùng nam tử Hán đối với nguời Trung Quốc, Nguời Việt Nam để sống tốt với nhau cũng nên học hỏi bản lĩnh anh hùng, Trung thành, coi thuờng kẻ mạnh khôgn lỡ ức hiếp nguời yếu của ông ấy

_oOo_
26-06-2011, 02:55 PM
thực ra nếu so với 100 năm cấm đạo Gia Tô ở Việt Nam thì còn kinh hãi hơn nhiều .. Người người vẫn khí tiết anh dũng đó thôi ... hay nếu so với nữ tướng oanh oanh liệt Bùi thị Xuân thì Quan Cong đứng ở cấp độ nào .. khớ khớ........
Đúng là ông là là đại nam tử "Hán: - có nghĩa là dành cho người Hán thôi e... hèm......http://i1120.photobucket.com/albums/l494/_oOo_1/love30.gif

Congaco_H1R5
26-06-2011, 05:16 PM
Cám ơn tất cả các bạn đã có lời chia sẻ về bài viết trên. Có nhiều bạn góp ý rất hay, cũng có bạn nhận xét thiên về cảm tính và đi quá xa. Tôi có điều muốn nói với các bạn là : Chúng ta không nên và cũng không bao giờ bài bác người Trung quốc, lại càng không bao giờ bài bác nền văn hóaTrung quốc. Ở đây, trong phạm vi bài viết này, ý tôi là chỉ muốn thẩm định lại nhân cách và phẩm chất của Quan Công mà thôi. Tôi nghĩ, chúng ta có thể chấm dứt đề tài này. ( Dành thì giờ để còn... Pháo đầu,xuất tướng nữa chứ...) Lamnguyen

themgaidep
26-06-2011, 08:39 PM
@ Các bác tham gia topic này
Themgaidep nghĩ nhiều ngừoi bàn quá xa chủ đề, nhiều comment không hợp lý, có lẽ ta nên bàn riêng về tính cách của Quan Công thôi, không nên bàn xa về văn hóa Trung Hoa, Ngừoi dân Trung Hoa ở topic này.

Các bác tránh những tranh cãi không cần thiết, hơn nữa có thể đụng chạm đến "nội dung cấm" của diễn đàn.

6789
26-06-2011, 08:47 PM
Đúng là Quan Công là Quan Công, thần tài là thần tài còn ông Bạch My là ông Bạch My

Bác tham khảo bài viết này chút nhé:

Văn thần tài và võ thần tài

Trong số các vị thần quen thuộc được lưu truyền trong dân gian, thần tài là một trong những vị thần được nhiều người biết đến và coi trọng. Thần tài gồm thần tài quan văn (văn thần tài) và thần tài quan võ (võ thần tài).

Văn Thần Tài

http://cuasomoi.com/newsimage/original/2009/12/image_27655_loc_tinh.jpg
Lộc Tinh

Văn thần tài tương được thờ cúng phổ biến ở cả Trung Quốc và Việt Nam. Đây là 2 vị Tài Bạch Tinh Quân và Lộc Tinh chuyên trông coi việc tiền tài trong thiên hạ.

Tài Bạch Tinh Quân thường xuất hiện với hình ảnh mặt trắng, tóc dài, dáng vẻ oai phong. Lộc Tinh tượng trưng cho tài lộc, sự thăng quan tiến chức; thường được xếp ngang hàng với 2 vị thần khác là Phúc và Thọ.

Võ Thần Tài

http://cuasomoi.com/newsimage/original/2009/12/image_27658_quan_cong.jpg
Quan Công

Trong những ngôi chùa, ngôi đền thường có các pho tượng võ thần tài với hình dạng mặt đen, râu rậm, tay cầm roi sắt, cưỡi hổ, đầu độ mũ vàng và mặc chiến bào. Vị thần này có tên là Triệu Công Minh, được người Trung Quốc và Việt Nam rất sùng bái.

Một vị thần tài quan võ cũng được nhiều người thờ cúng là Quan Thánh Đế Quân (Quan Công hay Quan Đế). Tuy nhiên, Quan Đế còn được coi là vị thần vạn năng và được nhắc đến nhiều trong thuật phong thủy. Thần giữ nhiều vai trò như diệt trừ ma quỷ, trừ tà, trấn cổng, hộ pháp..

(nguồn cuasomoi.com)

dai ca da tinh
02-07-2011, 12:08 AM
Tôi thì cũng không am hiểu mấy về sách vở tự cổ chí kim nhưng đọc Tam Quốc thấy rất phục nghĩa khí của Quan Công .Ông đươc thờ phụng không chỉ bởi tài nghệ siêu phàm,anh hùng,hào kiệt mà còn nhiều phẩm chất khác nữa mà người thường không ví được

hoangPDA87
19-12-2011, 05:51 PM
Phần đông, nhất là người Việt, biết nhân vật Quan Công qua truyện Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung. Biết thì biết vậy thôi chứ mấy ai chịu tìm hiểu về nhân vật này. Nếu chịu khó một tí, cũng không vất vả bao nhiêu, ta có thể biết Quan Công chỉ là một võ tướng thường thường bậc trung, không có gì là ghê gớm lắm như mọi người thường nghĩ.và cho rằng ông ta là người văn võ toàn tài. Văn ư ? Chẳng có gì đáng nói, đáng bàn, chẳng có thể so sánh với ai cả, nói chi đến tầm Ngọa Long, Phụng Sồ. Võ ư ? Thì đó, có sự hợp sức của Lưu, Trương mà cũng không thắng nỗi Lã Bố. Tướng lĩnh gì mà giao giữ Kinh Châu thì mất Kinh Châu, giao trấn Hạ Bì thì thất thủ Hạ Bì. Làm tướng mà không tuân lệnh cấp trên “ Bắc cự Tào Tháo, đông hòa Tôn Quyền “ theo sách lược của Khổng Minh. Ăn nói thiếu suy nghĩ ( theo cách nói ngày nay gọi là thiếu văn hóa ), Khi Tôn Quyền ngỏ lời cầu hôn cho con trai, không nhận lời thiếu gì cách từ chối, lại dùng lời nhục mạ, dẫn đến hệ lụy diệt vong!

Người ta nói, Quan Ngài không tham. Tào Tháo cho bao nhiêu vàng bạc, châu báu cũng không nhận. Nghĩ vậy là lầm. Những thứ ấy ông ta có thừa. Phải gãi cho đúng chỗ ngứa xem sao. Khi Tào Tháo tặng con ngựa Xích thố thì ông ta mừng quýnh, lật đật quỳ xuống lạy tạ ơn. Lạy kẻ thù. Nhục chưa ? Nếu là người có khí phách ắt phải hiểu câu “ Sĩ khả sát bất khả nhục “. Sợ chết phải lụy Tào. Thế thì chữ Trung để ở đâu ?Nên nhớ rằng, theo quan niệm xưa : Trung thần bất sự nhị quân ( Tôi trung không thờ hai chúa ) Đằng này, tham sinh úy tử, phải quỳ lụy, cúc cung phục vụ cho Tào, không đáng chê trách sao ? Thử so sánh một chút với tướng Việt. Khi bị giặc bắt, dụ dỗ, nếu hàng sẽ được phong vương tước, Trần Bình Trọng đã có câu trả lời như chữi vào mặt kẻ thù : TA THÀ LÀM QUỶ NƯỚC NAM CHỨ KHÔNG THÈM LÀM VƯƠNG ĐẤT BẮC.. Một câu nói bộc lộ khí phách anh hùng, lưu danh ngàn thuở. Đây . Chính đây mới là người đáng cho dân Việt chúng ta kính thờ.

Trở lại với Quan Công,. một con người kiêu căng, tự phụ. Tính khí nhỏ nhen, ganh tỵ với kẻ có tài. Ta thử đọc đoạn này :
Các nhà sử học nhất trí đánh giá Quan Vũ là người vũ dũng nhưng kiêu ngạo, không chịu ở dưới người khác. Năm 214, nghe tin Mã Siêu đến hàng Lưu Bị ở Tây Xuyên, Quan Vũ đang ở Kinh châu bèn viết thư cho Gia Cát Lượng hỏi:
Nhân phẩm, tài năng của Mã Siêu có thể so sánh với ai?
Gia Cát Lượng phải lựa lời viết thư lấy lòng Quan Vũ:
Mã Siêu chỉ có thể sánh ngang với Trương Phi, không thể siêu phàm tuyệt luân như ngài!
Ông đọc thư rất đắc ý và mang thư khoe với nhiều người
Năm 219, Lưu Bị lên ngôi Hán Trung vương, phong ông làm Tiền tướng quân và lão tướng Hoàng Trung làm Hậu tướng quân Quan Vũ thấy mình ở ngang hàng với Hoàng Trung, không bằng lòng, không chịu nhận ấn tín. Phí Vĩ phải lựa lời khuyên ông nên vì nghiệp lớn của Lưu Bị, ông mới tỉnh ngộ và thụ phong. (Nguồn : Wikipedia ) Như vậy chẳng phải là háo danh, nhỏ nhen, đố kỵ là gì ? Sao không bắt chước Bá Di, Thúc Tề thà nhịn đói mà chết chứ không thèm ăn rau của nhà Chu. Đàng này, ăn cơm của Tào, hưởng lộc của Tào rồi giết người nhà của Tào mà gọi là nhân nghĩa ư ? Lại còn được xưng tụng : Quá ngũ quan trảm luc tướng ! Làm tướng mà không tuân quân pháp, coi ơn riêng lớn hơn việc công, thả Tào ở Huê Dung đạo gây bao hệ lụy , như vậy nên thưởng hay nên phạt ? Một con người mà nhân cách tầm thường như vậy có đáng cho ta kính phục hay không ?
Tóm lại, ta cần phải biết rằng, Quan Công là một nhân vật trong dã sử tiều thuyết, có nhiều tình tiết hư cấu. Được thần thánh hóa ở mức độ cao nhằm phục vụ ý đồ chính trị qua từng giai đoạn của các triều đại Trung quốc xưa. Và điều tôi muốn nói với các bạn là : Đã đến lúc ta nên tống tiễn ông ta ( Quan Công ) trở về nguyên quán của ông ấy. Các bạn nghĩ sao ? Ai thấy có lý, đồng ý, nhất trí thi giơ tay lên. À, mà đừng sợ mếch lòng mấy anh Hán[g] –xồm nham hiểm đó nghen. ( Mấy anh này, theo cách gọi của nữ sĩ Hồ Xuân Hương là cái bọn : Chân đi hài Hán, tay bán bánh Đường, miệng hát líu lường, ngây Ngô ngấy ngố ).
Dran, tháng sáu-2011
LamNguyen

Em có đôi dòng bình luận thế này về ý kiến của bác. Em hiểu ý bác rằng: "ta là người Việt không nên thờ 1 người TQ" . Nhưng bác cũng chỉ nên bày tỏ quan điểm của mình thôi, còn những dẫn chứng bác nói ra cũng không hoàn toàn đúng và có lý. Theo phân tích về những gì Tam Quốc Chí viết có thể thấy:
1.chưa thấy chỗ nào bảo Quan Công là giỏi văn cả :| . Đó là do nhiều người lầm tưởng thôi ạ. Còn Võ, nếu bác nói là Quan Vũ thua Lã Bố, ở đây có khá nhiều nguyên nhân. Đi từ viễn nguyên có thể thấy Quan Vũ chỉ là 1 cung thủ, còn Lã Bố là 1 tướng, được đào tạo và có kinh nghiệm trận mạc khá nhiều. Xét về cận nguyên, Lã Bố có Phương Thiên Họa Kích và ngựa Xích Thố hỗ trợ, lời đồn "Nhân trung Lữ Bố, Mã trung Xích Thố" ko ngoa là danh bất hư truyền. Lại nói đến bàn tán ngoài truyện, lúc ấy phía Lưu Bị binh lương và binh lực ko có, cơm ăn ko đủ no hỏi sao có sức mà đánh với Lã Bố :)) .
2. Mất Kinh Châu là do tính tận trung của Quan Vũ với Lưu Bị, nghe tin Lưu Bị gặp nạn ở Xuyên Thục, nên nhất quyết đi cứu viện. Và do không có tầm nhìn xa, quá tự mãn và xem thường Đông Ngô, xem Ngô như chuột bọ nên tỏ ra thiếu phòng bị, trúng quỷ kế điệu hổ ly sơn của Đông Ngô và Bắc Ngụy.
3. Không nghe lời Khổng Minh vì cả đời Quan Vũ tận trung chỉ biết đến huynh trưởng Lưu Bị, bậc văn sĩ thì bảo võ tướng là hữu dũng vô mưu, còn bậc võ tướng thì mắng văn sĩ là giỏi uốn ba tấc lưỡi, chuyện xưa nay thường thấy ắt phải luận bàn.
4. Ăn nói thiếu suy nghĩ chỗ này là do Quan Vũ ko fải là văn sĩ, chỉ là võ phu nên nghe không được lọt tai. Quan Vũ xem thường Đông Ngô và không muốn kết thân với Ngô vì cho rằng chúa Ngô hèn nhát, gió chiều nào theo chiều ấy(nhiều lần thay đổi sách lược chiến-hòa với 2 bên Ngụy-Thục), luôn lăm le cướp Kinh Châu nên tỏ vẻ ko muốn giao hảo.
5. Quan Vũ không muốn hàng Tào, nhưng do miệng lưỡi Tào Tháo quá lọt tai, nói rằng nếu để Tẩu Tẩu của Quan Vũ(tức vợ Lưu Bị) fải chịu khổ cực, hoặc chết thảm thì sẽ ko giữ tròn chữ trung nghĩa với Lưu Bị, và rằng Lưu Bị còn sống nên nếu Quan Vũ chết, há chẳng phải hại chết Lưu Bị(do 3 người thề đồng sinh đồng tử). Quan Vũ nhận ngựa Xích Thố từ Tào Tháo, có 2 điều phải nói ở đây. Một là Quan Vũ thật sự cần 1 con ngựa tốt để chiến đấu, do vũ khí và trọng lượng của ông khá nặng(xem Tam Quốc nhé các bác), ông đã thích Xích Thố từ lần chạm trán Lữ Bố. Tào Tháo biết điều này, đã gãi đúng chỗ ngứa của Quan Vũ như bác nói, nhưng Quan Vũ vẫn ko dám nhận. Chỉ đến khi Tào Tháo nói rằng với ngựa Xích Thố, Quan Vũ có thể chạy ngày đêm để tìm đến Lưu Bị khi có tin tức QUan Vũ mới bằng lòng. Ở đây cũng chỉ là 1 chữ "Trung" của Quan Vũ với huynh trưởng
6. Xét cho cùng, lúc đó ông cũng là 1 con người, 1 dũng tướng vô mưu thiếu chín chắn trong suy nghĩ nên mới sinh lòng đố kỵ, nếu ông vượt qua được bản thân mình, há còn muốn theo Lưu Bị Nam chinh Bắc chiến, sẽ bắt chước cao nhân nhàn thú nơi sơn dã mất rồi :-?? . Giết người của Tào vì họ kháng lệnh Tào Tháo, muốn giết Quan Vũ trừ hậu họa về sau, vì bảo vệ Tẩu Tẩu, đành phải Đao lưu vô tình
7. Thả Tào Tháo ở lối Hoa Dung. Thật ra ban đầu Khổng Minh đã biết trước Tào Tháo sẽ đi lối đó, biết nếu cử Quan Vũ giữ lối Hoa Dung Quan Vũ sẽ tha Tào vì ông mang nợ ơn Tào, và Tào sẽ dùng điều này để đánh vào chữ "Nghĩa" của ông. Nhưng Khổng Minh đã xem thiên văn, biết rằng Tào thị số mạng chưa kiệt, nên dù có cử tướng khác đi cũng không giết được Tào(cái này người xưa tin thế chứ ko fải em nhá), nên Khổng Minh muốn mượn dịp này cử Quan Vũ đi, để giúp Quan Vũ trả lại cái ơn của Tào Tháo dành cho ông, để ông ko còn nợ ơn Tào Tháo và có thể Đao hạ vô tình với Tào vào lần sau.
Mỗi nhân vật là 1 cá tính riêng, không ai toàn vẹn. Trương Phi hữu dũng vô mưu cũng chẳng thể làm nên đại nghiệp, Quan Vũ quá trung và kiêu ngạo nên khó có thể 1 đao bình thiên hạ, Lưu Bị tài hèn sức mọn lẽ ra với sự giúp sức của Khổng Minh có thể sẽ đạt thành đại nghiệp nhưng chữ "Nhân Nghĩa" của ông quá lớn, ông 1 lòng phò Hán Đế, nghĩ đến lê dân bá tánh quá nhiều trong thời buổi loạn lạc binh biến là 1 điều ko phù hợp, bỏ cái lớn mưu cầu việc nhỏ đã bỏ qua rất nhiều cơ hội tốt để thống nhất bình định thiên hạ. Sau này, vì trả thù cho Quan Vũ, 1 phút thù hận mà ko nghe lời khuyên của Khổng Minh, trúng kế của Lục Tốn nên phải đại bại, hao binh tổn tướng dẫn đến mất 1 thời gian dài mới có thể Bắc phạt Tào. Tào Tháo gian manh hữu lược, nhưng dưới trướng ko có nhân tài, chỉ đến khi tìm thấy Tư Mã Ý, nhờ nhà Tư Mã mới có thể bình được thiên hạ (cướp ngôi nhà Hán rồi mất ngôi vào tay nhà Tư Mã âu cũng là số phận cho nhà họ Tào- của thiên thì trả địa :)) ). Khổng Minh trí vượt mây xanh, mưu lược bất phàm, thần cơ diệu toán, nhưng cuối cùng cũng ko vượt qua được câu "Mưu sự tại thiên, hành sự tại nhân". Câu này có sau khi Khổng Minh dụ Tư Mã Ý vào Thượng Phương Cốc, định dùng hỏa công thiêu chết quân Ngụy, nhưng trời đã tuyệt lòng Khổng Minh cứu Tư Mã Ý 1 mạng(1 cơn mưa lớn giữa mùa khô đã dập tắt lửa). Chính vì điều này, mà Khổng Minh đau buồn+bệnh nặng mà chết...
Còn sự thật thì các bác có thể theo link sau mà đọc, thông tin khá tin cậy
Sự thật lịch sử về thời Tam Quốc! (http://forum.bkav.com.vn/showthread.php?7574-Su-that-lich-su-ve-thoi-Tam-Quoc-)