PDA

View Full Version : Sách Giáo Khoa



Lâm Đệ
21-07-2011, 09:14 AM
Hôm truớc post bài lăng nhăng bị mắng ,hôm nay post bài đàng hoàng chắc đuợc khen

Cách đây chừng vài chục năm (cuối thế kỉ hai mươi), có những cuốn sách mà kẻ bình dân chỉ cần nghe đến tên đã... kinh, lại như vịt nghe sấm, cả đời chưa chắc đã mơ được nhìn thấy, đừng nói đến việc biết nó mô tê ra làm sao, bởi những sách ấy như chỉ có ở đâu đó trên... trời. Nó tồn tại giữa cõi đời này hình như chỉ để dành riêng cho những đại học giả, đại tác gia, những nhà đại nghiên cứu... dùng đến mà thôi. Nó là sở hữu độc quyền của những đại thư viện, đại bảo tàng, đại... gì gì đó giữa... không trung. Đó là những cái gì mà: “Tứ thư?, ngũ kinh?”, là : “Sử kí?, Toàn thư?, Cương mục?”, là “...Liệt quốc?, Xuân thu...?”, là “Bách gia chư Tử?”... vân vân và... vân vân.



Thây đồ ngày xưa dạy đến chữ “ngôn” (nói), ông giảng: đầu tiên là một nét chấm cong cong, tựa như cái lưỡi giương lên chuẩn bị uốn. Tiếp theo là ba nét ngang, đó là chữ tam, nghĩa là phải uốn lưỡi đủ ba lần. Dưới cùng mới là chữ khẩu (miệng), ngụ ý bấy giờ hẵng mở miệng ra. Ghê thật, chỉ có một chữ “ngôn” là nói, mà trên mặt chữ đã dạy người ta phải “uốn lưỡi” ba lần trước khi mở miệng. “Ngôn” mà lúc nào cũng cẩn thận, chu đáo thế, mới mong tránh được loạn ngôn (nói lung tung), tục ngôn (nói bậy bạ), xảo ngôn (nói láo), cẩu ngôn (nói đểu)... Vậy thì cái thứ chữ Nho gọi là tượng hình kia, xem ra không phải chỉ có “tượng hình” mà thôi đâu.



Thế ra các cụ ngày xưa học chữ đến đâu thì cũng đồng thời học làm người đến đó. Thuờng nghe rằng những sách hiếm trên kia chính là những bộ giáo khoa của hàng nghìn năm khoa cử, đã đào tạo ra những trạng nguyên, tiến sĩ, cử nhân... nức tiếng một thời. Có người đạt tới trình độ kinh bang tế thế, đem sở học cứu nước, giúp đời. Có người thấu suốt cả vũ trụ, nhân tình, xem cỗ máy huyền vi, bí hiểm của Tạo hoá như trong lòng bàn tay, để lại những lời “sấm” mà hàng trăm đời sau mới nghiệm ra được... Tất cả đều học trong những sách ấy, đời nào cũng đọc những chữ ấy mà thôi, thế mà học chẳng bao giờ hết, đọc chẳng bao giờ cùng. Thế những sách ấy dạy cái gì mà ghê gớm vậy?Thầy tôi bảo: dạy làm người. Tất cả chỉ nhằm dạy làm người thôi, còn sau đó có làm quan, làm thầy, làm dân... gì thì tuỳ theo thời thế. Trước tiên hẵng cứ biết làm người, thì sau đó làm cái gì cũng có kết quả tốt đẹp...



Tuổi thơ nghe rồi để đấy. Đến lúc trưởng thành, thi thoảng lại lởn vởn những thắc mắc về bài học ngày xưa. Đã sinh ra kiếp người rồi mà vẫn còn phải học... làm người nữa, thì các cụ ngày xưa liệu có rắc rối, liệu có phức tạp hoá vấn đề? Thánh nhân hình như cũng biết điều đó, bèn “đùa” một câu rằng: “người đọc sách, nếu có thừa thì giờ, thừa sức khỏe thì nên làm quan, người làm quan, nếu có thừa thì giờ, thừa sức khỏe thì nên... đọc sách”. Nói thế chẳng hoá ra người đọc sách thường không mấy khi làm quan, còn người làm quan lại không mấy khi đọc sách hay sao? Ấy là cũng “diễn” đùa ra thế thôi. Chứ ý của Thánh nhân muốn khuyên người ta hãy đọc sách trước khi làm quan, và khi làm quan rồi thì vẫn nên đọc sách. Đọc sách để làm người, làm người trước khi làm quan, làm quan rồi vẫn tiếp tục học làm người... Tuỳ theo mỗi người, mỗi trình độ, lại có những thứ bậc cao thấp khác nhau về cùng cái việc làm người ấy. Khổng Tử ngày xưa dạy chữ “nhân” (người). Học trò của Ngài suốt đời học chữ “nhân”, làm theo chữ “nhân”. Có người đạt tới trình độ có thể làm tướng soái (như Tử Lộ), có người tài có thể trông coi một ấp cả ngàn nhà (như Nhiễm Cầu), có người có thể thắt đai, đội mũ, ngang dọc giữa triều đình (như Công Tây Xích)... Thế mà hỏi những người ấy đã “nhân” chưa, Ngài đều bảo: “không lấy gì làm chắc”. Vì thế mới có chuyện một vị túc nho cả đời đọc sách, làm thơ, đức độ uyên thâm từng khiến thiên hạ phải bái phục. Tưởng “làm người” mà đến thế thì thôi. Vậy mà gặp khi mẹ mất, phải về cư tang ba năm bên mộ cho tròn đạo hiếu, bấy giờ mới nhận ra rằng cả đời mình, chỉ có ba năm ấy là gần với cái đạo làm người nhất mà thôi. Xem thế thì biết chẳng những cái sự đọc sách là không bao giờ hết, mà cái việc làm người kia cũng chẳng bao giờ cùng.


Quanh quẩn lại quay lại với chuyện sách hiếm. Ấy là nói trước kia. Chứ bây giờ thì may mắn hơn nhiều. Những bộ “giáo khoa” bất hủ ấy, những kiến thức ấy không còn là độc quyền của một vài “nhà”, hay một vài “tủ”... nào nữa. Dạo qua các nhà sách lớn nhỏ, thấy bày bán la liệt đủ các loại Đông Tây kim cổ. Sách thì có Kinh Thi, Kinh Thư, Kinh Dịch..., rồi Sử ký, Toàn thư... cả đến Đại học, Trung dung, Mạnh Tử..., truyện thì nào là Tam quốc, Đông chu, Thuỷ hử, Liêu trai... In đẹp có, in bình thường có, bìa cứng có, bìa mềm có. Mà không phải bằng thứ chữ tượng hình đánh đố ngày xưa đâu. Đã dịch ra tiếng mẹ đẻ rồi đấy. Lại có những bản dịch chất lượng vào loại tuyệt luân, siêu đẳng, dịch mà đến mức như gọi được cả ba hồn chín vía của chữ nghĩa ra. Đó là những bản dịch của các bậc kỳ nhân như các cụ Bùi Kỉ, Nguyễn Đỗ Mục, Phan Bội Châu, Phan Kế Bính, Ngô Tất Tố... Giá cả kể cũng hơi cao, song không phải không thể nào mua được. Sách đầy ra đấy rồi, nếu tự cho là đủ rồi, không muốn học làm người thêm nữa thì thôi, chứ muốn học thì đã có sẵn “giáo khoa”. Kiến thức đã không còn là “độc quyền” riêng của “nhà” ai, đã “xuống đường”, đã “bình dân” hoá đến như thế, còn gì nữa mà không may mắn. Chỉ mong đến bao giờ “phổ cập” được mà thôi.(sưu tập)

kmgcak
21-07-2011, 09:31 AM
@bác Lâm Đệ cũng đam mê sách quá,cho hỏi bộ Tam Quốc do Phan Kế Bính dịch bác biết chỗ nào bán chỉ cho em,em mê sách của cụ Phan lắm,cám ơn.:)

Lâm Đệ
21-07-2011, 10:01 AM
Tam Quốc thì nhiều người dịch ,bộ cụ Phan khá hiếm ,có bộ của Tử vi Lang dịch cùng với lời bàn của Thánh Thán khá hay nhưng bác ở Saigon hay Hà Nội tôi mới giúp đuợc chứ

tranbinh
21-07-2011, 10:17 AM
Lâm Huynh có Sở từ của cụ Khuất Nguyên không ?...nếu có tặng Muội nha..??;));));))

kmgcak
21-07-2011, 06:01 PM
Tam Quốc thì nhiều người dịch ,bộ cụ Phan khá hiếm ,có bộ của Tử vi Lang dịch cùng với lời bàn của Thánh Thán khá hay nhưng bác ở Saigon hay Hà Nội tôi mới giúp đuợc chứ

Bộ của Tử Vi Lang em có rồi,đang đi tìm bô của cụ Phan.
Em ở Sài Gòn

Lâm Đệ
21-07-2011, 08:07 PM
Đây là chỗ Tàng Kinh Các ,chạy trên đuờng Cao thắng từ phía 3 tháng 2
gặp nguyễn thị minh khai rẽ phải chừng vài căn cũng nằm phía tay phải luôn có một tiệm sách nằm độc lập một mình .chủ tiệm sách là một lão bà bà bạn hỏi sách nào cũng có
Nếu chưa có bà sẽ hẹn bạn vài ngày rồi là có ngay
Lão bà bà trông mặt khờ khờ nhưng đôi mắt rất tinh ranh ma mãnh ,có một trí nhớ về các tên sách tuyệt vời .Lão bà bà bán sách từ khi còn là một thiếu nữ ở chợ sách Đặng thị Nhu Sài gòn ,khu ấy nay thành chỗ bán đồ cổ .Bạn kê khai lý lịch ngay phóc ,bà ấy sẽ không chém bạn mà coi ngay là tri kỉ hihiihi .Chúc bạn tìm đuợc sách quí

kmgcak
21-07-2011, 08:24 PM
Cảm ơn bác Lâm,mà nói nhỏ vơi bác bộ Tam Quốc của TVL dịch có lời bình của Thánh thán hồi nhỏ em rất thích nhưng sau này lớn lên đọc lại thấy một số lời bình nghe có vẽ không êm tai,không biết em nói có sai không chúc bác manh khỏe.:)