Đăng nhập

View Full Version : Lên ngựa



Lâm Đệ
08-10-2011, 03:25 AM
Loài người cũng như loài vật ,trong yêu đuơng ra rít đã chứa mầm bất hạnh ,sau nỗi hoan lạc vô bờ bến là tan nát đời nhau .Vẫn biết thế ! nhưng cũng nên yêu ,không yêu đuợc nhau thì sống làm gì ?


Xin được bắt đầu bằng một cuộc tình độc nhất vô nhị. Một cuộc tình mà loài người thông thái và văn minh không thể nào bắt chước. Cuộc tình của một nàng ong chúa với đàn ong đực. Nàng ong chúa trinh nguyên vừa mới đến lúc trưởng thành ấy bay lên cao, lên cao… Lũ ong đực bám theo cứ tuột dần, tuột dần… Vì đuối sức? vì bất tài? Hay là vì… Giời bắt phải như thế?. Cuối cùng còn đúng một chàng đủ bền bỉ theo kịp. Và cuộc tình bắt đầu diễn ra giữa không trung bao la. Chàng đực kia trút cả cuộc đời mình sang cô bạn tình đỏng đảnh và ghê gớm để rồi ngay sau đó biến thành một xác chết, rơi xuống mặt đất như một mẩu lá rụng. Chàng bị đứt ruột chết? Ai mà biết được. Nhưng cái thứ tình yêu đến đứt ruột mà chết tươi như thế thì không phải chỉ có ở loài ong. Chính loài người xưa nay cũng có đấy, các nhà y học đã biết tỏng từ lâu, thậm chí còn đặt cho nó một cái tên nghe sặc mùi… chinh chiến, gọi là “thượng mã phong” gì đó. Điều may mắn là hiếm hoi lắm mới xảy ra một “vụ” bi thảm như thế. Còn ngoài ra thì chỉ có ở cửa miệng hoặc cùng lắm là có ở… trong thơ nữa mà thôi.

Giống đực trong thế giới côn trùng là một trò đùa quái đản của Tạo hoá, đồng thời cũng là một sự sỉ nhục đối với cái giống đực đã tiến hoá tới… đàn ông. Bởi vì ngoài tác dụng truyền giống ra, tất cả những chàng đực ấy không được một tích sự gì sất, chỉ biết mỗi ăn hại… đái nát mà thôi. Chàng ong đực kia còn có cái may mắn là được toàn thây mà trở về đất mẹ. Chứ ở một số loại côn trùng khác (như nhện, bọ ngựa… chẳng hạn), thì sau cuộc mây mưa, các chàng còn bị chính cô bạn tình… xơi tái cho đỡ phí của giời.(st)