Gửi bởi
huybaichay
Phần 4
Người đốt than dường như không nghe lời dạo đầu lịch sự của Trí Hải, hỏi lại:
- Thiền là cái chi?
Một câu hỏi gần như ngớ ngẩn phát ra từ một khuôn mặt có vẻ thông minh làm Trí Hải muốn bật cười, nên trả lời rằng:
- Thiền là cái trí giữ nhà và cái tâm đi ngủ!
Người đốt than gục gặc đầu:
- Đứa thức, đứa ngủ thì đứa nào quét nhà?
- Đứa thức không xả rác, đứa ngủ khỏi quét nhà.
- Đứa nào mê đứa nào tỉnh?
- Đứa nào làm tròn việc của đứa đó thì thức là thức, ngủ là ngủ, chẳng có mê hay tỉnh.
Người đốt than lại hỏi:
- Như kẻ đốt than nầy là mê hay tỉnh?
- Vừa tỉnh vừa mê.
- Sao kỳ vậy?
Trí Hải cười:
- Vì bác tiều đốt than theo kiểu nghịch đời. Người ta đốt than là để hầm than và ủ kín cho than tắt chứ chẳng ai lại đem nước suối tưới cho than đang đượm vội tắt như bác cả.
Người đốt than giơ hai tay lên trời cười thoải mái:
- Cây trong rừng thì muôn hình muôn vẻ mà đốt than thì xưa nay chỉ có một cách đốt than hầm thôi à? Người muốn than hầm, than chín; kẻ thích than tưới, than sống. Tìm một con đường riêng mà đi. Quanh quẩn đường mòn về chỗ cũ. Ích gì!