"Vô địch trung pháo" Lâm Dịch Tiên
"Vô địch trung pháo" Lâm Dịch Tiên (kỳ 1)
Thời gian gần đây trong số những kỳ nhân của Cờ Tướng Trung Hoa đương đại có một cao nhân được mọi người đặc biệt chú ý đó là Vĩnh Gia Lâm Dịch Tiên người được vinh danh là “ Vô địch Trung Pháo” ngoài ra Lâm Dịch Tiên còn được mọi người biết đến như một cây đại thọ trong kỳ đàn Trung Hoa với một danh hiệu khác đó là “ Tam triều cao thọ kỳ tinh”. Quả vậy ông là người đã sống và chơi cờ qua ba thời kỳ Mãn Thanh, Dân Quốc và Tân Trung Hoa. Họ Lâm thọ hơn 90 tuổi, gần 80 tuổi còn quá quan trảm tướng rồi mới chịu phong đao, thật là một hiện tượng xưa nay hiếm. Vậy nguyên do từ đâu?
Có người cho rằng thời trai trẻ ông đã lang bạt kỳ hồ nay đây mai đó nên mới có một cơ thể tráng kiện sinh lực dồi dào. Có người lại cho rằng cuộc đời của ông gắn liền với kỳ nghệ nên vô ưu, tinh thần lúc nào cũng minh mẫn sảng khoái nên trường thọ. Lại có người nói rằng trong gia tộc ông có nhiều người trường thọ nên ông được hưởng di truyền. Người viết bài này trước khi chấp bút cũng đã nghiên cứu tỉ mỉ những tư liệu về ông thấy rằng cả ba điều trên đều đúng, nhưng hai điều trước có sức thuyết phục hơn cả.
1. Kỳ danh Dịch Tiên
Lâm Dịch Tiên sinh năm Quang Tự thứ 5 (1879) đời Thanh tại trấn Vĩnh Gia của vùng lưu vực Giang Nam. Lúc mới sinh được đặt tên là Ngân Quý, hay còn gọi là Cấn Quý. Cha là Lâm Minh Lương, có nghề làm ô lại tinh thông kỳ nghệ, là một hảo thủ của Vĩnh Gia. Cuối đời nhà Thanh, cuộc sống tinh thần của bách tính tương đối đơn điệu, vì vậy cờ tướng là một thú vui phổ biến của mọi người, đặc biệt là trong tầng lớp thị dân trung lưu. Mọi người đều coi cờ tướng là món ăn tinh thần, là nguồn giải trí duy nhất. Khi được 4, 5 tuổi Ngân Quý đã thuộc mặt quân lại được phụ thân chỉ dạy nước đi. Vốn thông minh đĩnh ngộ Ngân Quý tiếp thu rất nhanh, đến năm 6 tuổi cơ bản đã có thể chơi hoàn chỉnh được cả ván cờ. Cũng vì họ Lâm là hảo thủ ở địa phương nên thường có người tới nhà giao lưu thách đấu, những hôm đông khách bèn sai Ngân Quý thay mình chơi vui với mấy người bạn. Thật không ngờ tiểu Ngân Quý thông minh dị thường, có thắng có thua được mọi người tấm tắc ngợi khen. Lâm Minh Lương mừng lắm lại dành thêm thời gian chỉ điểm, Ngân Quý cũng chăm chỉ chuyên cần kỳ nghệ ngày một thăng tiến. Tới năm 9 tuổi đã có thể chơi ngang bằng với vài người bạn của cha.
Lúc này trong nhiều thành trấn của lưu vực Ân Giang thì kỳ nghệ của trấn Khát Châu được coi là đệ nhất, nơi đó có một cao thủ tên gọi Trần Sanh, đã từng du đấu ở Phúc Kiến, Thượng Hải, Tứ Xuyên, …họ Trần thắng nhiều bại ít, kỳ danh lan xa. Năm 42 tuổi, ông mở kỳ đài tại cửa Nam thành Ôn Châu, lại thông tin rằng ai có thể công đài thắng 3 trận, lớn thì kết nghĩa huynh đệ, bé thì thu nạp làm đệ tử và còn hứa tặng kỳ thư quý hiếm. Khi đó Ngân Quý đã 12 tuổi, kỳ nghệ có nhiều tăng tiến, họ Lâm muốn cho con mở mang kiến thức lại có dịp rèn luyện bèn đưa Ngân Quý đến Ôn Châu công đài với đệ tử Trần Sanh. Ngân Quý thắng liền 5 ván được Trần Sanh cho bái sư nhập tổ. Thấm thoắt đã được 3 năm, quả thật Danh sư xuất cao đồ, tiểu Ngân Quý đã xưng hùng ở Ôn Châu, Vĩnh Gia, có người ngưỡng mộ gọi cậu là: “Kỳ Quốc tiên đồng”. Ngân Quý nghiên cứu kỳ nghệ nhưng cũng không sao nhãng việc nhà vẫn cùng cha làm ô mưu sinh và coi đây là nghiệp chính. Để tranh hùng xưng bá với thiên hạ thì phải du đấu khắp nơi mới có thể mở mang kiến thức nâng cao kỳ nghệ, năm 17 tuổi, được sự đồng ý của cha Ngân Quý bắt đầu bước ra giang hồ, đi tới các vùng Kim Hoa, Lệ Thủy, Hàng Châu …Trước khi đi, căn cứ vào lối chơi cờ của cậu, cải tên là Dịch Tiên và kỳ danh này đã gắn tới tận cuối đời ông và làm rạng danh trấn Vĩnh Gia.
Lâm Dịch Tiên bái biệt song thân dấn thân vào giang hồ, bắt đầu cuộc sống của một kỳ nhân phiêu lãng. Trên đường đi, một mặt hành nghề làm ô, sửa ô lấy tiền lộ phí mưu sinh, mặt khác vẫn tìm đến các cao thủ ở những nơi đó thách đấu nâng cao kỳ nghệ. Lúc đó đang là thời Quang Tự, thành Hàng Châu vô cùng náo nhiệt phồn hoa được sánh ngang với thành Hoàng Sơn, Thanh Hà. Đặc biệt có kỳ đài tại “Tam Nhã Viên” trà lầu, là nơi hội tụ nhiều cao thủ người Mãn người Hán. Tại đây Dịch Tiên đã giao đấu với 2 cao thủ trấn giữ kỳ đài là Quan Hồ Tử, Thượng Thiên Sinh và đều giành chiến thắng một cách thuyết phục, tạo tiếng vang lớn.
Nguồn lấy từ trang dpxq.com
tranbinh lược dịch và phóng tác
Vô địch Trung Pháo Lâm Dịch Tiên ( kỳ 2 )
“Vô Địch Trung Pháo” xứng danh xưng
Ở thời đó việc lưu hành kỳ phổ chủ yếu là các bản chép tay như “ Mai Hoa Phổ” “Quất Trung Bí” nên các kỳ thủ hết sức quý trọng, ngày đêm tìm tòi nghiên cứu tạo ra nhiều biến mới . Ai có kỳ phổ như hổ mọc thêm cánh, đối với Dịch Tiên thì còn hơn thế nữa. Lâm Dịch Tiên là học trò của Trần Sanh ,họ Trần lại là một kỳ thủ có lối đánh tiến công mạnh mẽ còn được gọi là “Trung Pháo Đại Vương”. Điều này ảnh hưởng sâu sắc đến phong cách chơi cờ của Lâm Dịnh Tiên , sau khi Lâm được Trần sư phụ tặng sách chỉ nghiên cứu đấu pháp trong “ Quất” lại tiếp tục hoàn thiện các nước đã chế của Trần sư phụ lấy công sát là chủ đạo , đồng thời nghiên cứu sâu về thế trận “Bình Phong Mã” trong “Mai Hoa Phổ” các loại khai cục khác cũng nhuần nhuyễn,đào sâu trung cục, hoàn thiện tàn cục khiến cho kỳ nghệ bản thân ngày một tăng tiến và tương đối toàn diện
Năm 1915 Dịch Tiên lần lượt vân du qua các tỉnh Mân ( Phúc Kiến) Lỗ (Sơn Đông) Giang (Giang Tô) Chiết ( Chiết Giang) ở đâu ông cũng thành danh và hầu như không có đấu thủ.. Ông quyết định chinh phục Thương Hải bèn bắn tin thách đấu với Lê Chí Anh người đang được coi là Danh Kỳ đệ nhất Thượng Hải. Cuộc chiến được tổ chức tại “Lăng Vân Các “ trà lầu hai bên ước định thi đấu phân tiên 10 ván. Họ Lâm đi trước 5 ván, ván nào cũng dùng trung pháo thuận ,hoành xa thế công hung hãn dị thường chiếm đại ưu thế thắng cuộc cả 5 ván. Còn 5 ván đi sau cũng đều dùng Thuận ,Nghịch pháo chống trả kết quả hòa 3 thua 2 giành thắng lợi chung cuộc. Màn ra mắt như một băng pháo nổ giòn giã gây chấn động Thượng Hải.
Phú thương Trương Đạm Như hay tin đã mời bằng được họ Lâm về lập kỳ đài với số tiền thưởng khá hậu hĩnh nên thu hút được rất nhiều cao thủ đến thách đấu nhưng hầu như không có ai vượt qua ải. Một lần, một trong “Hoài Dương tam kiệt” là Vương Hạo Nhiên đến Thượng Hải du đấu đã tới công đài, do người thủ đài phải cầm quân đi sau nên sở trường trung pháo khó có thể phát huy. Họ Lâm khai cuộc thất thế sau vào trung cuộc mới đoạt lại tiên cơ đưa được vào thế hòa cơ bản. Theo cuốn “Vô địch trung pháo triển hùng phong” Lâm đi trước quen dùng trung pháo trực, hoành xa bàn đầu mã (pháo đầu mã đội trực, hoành xa) lúc nào cũng lấy tiến công làm chủ đạo, uy mãnh phi thường, trước sau đánh bại rất nhiều cao thủ Thượng Hải nên mọi người vinh danh họ Lâm là “Vô địch trung pháo”.
Cũng thời gian này ở trấn Bình Dương, Chiết Giang xuất hiện một ngôi sao sáng tên là Tạ Hiệp Tốn, chuyên biên soạn “Chuyên mục Cờ Tướng” cho tờ “Thời sự tân báo” của Thượng Hải. Kỳ nghệ họ Tạ cũng rất uyên thâm, cũng Lâm giao thủ nhiều lần nhưng bất phân thắng bại. Năm 1918, Hội Thanh niên Thượng Hải tổ chức giải toàn thành lần thứ nhất, ngoài các kỳ thủ địa phương, các kỳ thủ tỉnh ngoài đang ở Thượng Hải cũng được mời tham dự, tổng cộng có hơn 60 kỳ thủ. Kết quả giải này, họ Lâm kém ván đi sau đành xếp thứ nhì.
Những năm đầu thập kỷ 30, bên phía Hoa Nam có mời thi đấu, phía Hoa Đông cử đội Thượng Hải với thành phần mạnh nhất trong đó có Lâm Dịch Tiên, lúc này đã hơn 50 tuổi làm chủ soái. Khi gặp Lý Khánh Toàn, đại biểu Hoa Nam, họ Lâm mặc dù biết đối phương đã nghiên cứu mình khá tỉ mỉ nhưng vẫn dùng trận trung pháo hoành xa bàn đầu mã kích bại…Khoảng năm 1936 ở Đài Loan cờ tướng rất thịnh hành, cao thủ như mây. Vốn là người thích phiêu lưu nay đây mai đó lại mang danh “Tiên Khách” nên họ Lâm quyết thử một chuyến xem sao. Vừa may có hai cao thủ Đài Loan là Trần Phiên, Hứa Văn Liệt nghe danh ông đã tìm đến mời “Vô địch trung pháo” sang Đài Loan để thọ giáo. Tại Đài Loan ông vừa thu nhận đệ tử vừa thi đấu với rất nhiều cao thủ ở đây, phần lớn thắng trận, được giới cờ Đài Loan phong là “Ngũ đoạn” (danh hiệu kỳ nghệ cao nhất ở Đài Loan).
Nguồn lấy từ trang dpxq.com
tranbinh lược dịch và phóng tác