Gửi bởi
HuaNganXuyen
Xem ra sau trận CK đề tài vẫn nóng hôi hổi , chẳng ai còn tranh cãi về thế trận và kết quả bởi đơn giản Barca đã ưu thế tuyệt đối trước Mu trong cả 2 trận CK hiện tại và quá khứ mà xoay quanh đó là các vấn đề liên quan đến tình yêu . Mình thì ko phải " Cule " của Barca hay Liga và đội tuyển Tây Ban Nha dù phải thừa nhận bóng đá Tây Ban Nha đang ở trên đỉnh thế giới với những danh hiệu liên tiếp trong 3 đến 4 năm qua ở mọi bình diện . Cũng chẳng phải đến từ " góc cạnh " đẹp đến mỹ miều như PL , dù rằng Ngoại Hạng Anh đã được giới hâm mộ Việt Nam đến từ những năm 96 ,97 của thế kỷ trước . Mà lại là Calcio , Italia và Ac Milan từ khi được " xem lại " các trận CK CL 1994 khi Milan của Sacchi huyền thoại đánh bại 1 Barca cực mạnh với Romario ,Stoichkov vv... Cũng như hành trình lê lết của Italia ở USA 94 tại vòng bảng và thăng hoa cho đến cú sút phạt đền định mệnh của Baggio đuôi ngựa thần thánh ... trao cho Brasil lần thứ 4 trên đỉnh Thế Giới . Tình yêu bắt đầu từ đó và lớn dần lên thời gian để nó đủ vững trãi mà ko hề lay động . Khi đó Internet là 1 sự xa xỉ , truyền hình đã có Cáp đâu ? luôn giữ và sưu tầm từng tờ báo nhỏ có liên quan đến đội bóng của mình , ngay như cúp C1 lúc đó nhà đài báo cáo đại loại tối nay có trận Juve vs PSG chẳng hạn lóp ngóp chờ đợi rồi phút cuối ... nhà đài báo ko bắt sóng được là bình thường . Trải qua vài năm sau đến những năm 1999 ,2000 khi Calcio được phát sóng trên truyền hình HN dù chỉ mấy năm thôi thì thực sự mừng rơi nước mắt và lại được nhà báo Anh Ngọc 1 Tifosi Italia cũng như là 1 Milanista chính hiệu bình luận thì đúng như là trong mơ dù với người VN Serie A chưa bao giờ được quan tâm như Ngoại Hạng Anh cả ...
17 Năm dành trọn cho 1 tình yêu của 1 đội tuyển , xứ sở bóng đá đã trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc , thành công có nhưng thất bại cũng ko ít .... Trong tôi ko bao giờ quên khuôn mặt thẫn thờ của Baggio khi sút hỏng của Pennaty định mệnh , đã từ thiên đường xuống địa ngục khi Italia đánh rơi chiến thắng trong 1 trận cầu định mệnh với người Pháp ở Euro 2000 với nước mắt rơi lã chã trên mặt Albertini và khuôn mặt đầy góc cạnh của Ambrosini như bàng hoàng ko hiểu điều gì đã xảy ra tại địa ngục Istanbul điên rồ . Nhưng cũng đầy huy hoàng khi Ac Milan đánh bại cả 3 đội bóng Anh để đăng quang ở Athens huyền thoại , nước mắt rơm rớm của Pirlo ôm chặt Cannavaro khi Italia vô địch Thế Giới lần thứ 4 cũng như sự huy hoàng ở Calcio ở Thập niên 90 đã xa rồi...
Calciopoli đã tới nó như 1 cơn bạo bệnh quật ngã cả 1 nền bóng đá huy hoàng . Người Italia đã thất bại nhiều hơn và chưa biết bao giờ sẽ trở lại như xưa . Ac Milan của tôi với 2 danh hiệu CL 03,07 nó chỉ như đảm bảo 1 điều Calcio dù yếu thế nhưng vẫn chưa ... chết và còn lâu mới bằng Milan huy hoàng của đầu những năm 90 .Tôi cũng thấy làm mừng ... khi Inter vô địch CL sau vài chục năm đợi chờ . Bởi nó đến khi Italia chật vật chiến với người Đức và cả Bundesliga cho 1 suất đại diện thứ tư ở CL thời điểm đó ....
Giờ đây Calcio chưa thể cạnh tranh với Liga hay NHA nhưng ngày trở lại chắc chắn sẽ đến .
PS : Yêu luôn cả cách 1 đội bóng ở Calcio chiến thắng và thất bại . Khi Italia thắng thì xứng đáng dù rằng có đổ cả .. máu . Ngay cả khi ...thua cũng như là 1 bi kịch bởi đối thủ ko hoàn toàn xuất sắc hơn họ như trận CK điên rồ ở Istanbul hay ở Euro 2000 với Pháp .
Nếu như đem ra 1 chút so sánh thì phải thừa nhận 1 điều bóng đá Anh luôn gặp may mắn ở trong các trận CK . Khi họ thắng thì chưa hẳn là hơn đối thủ nhưng khi thua thì thường là thua tuyệt đối . Trong thập niên qua khi Arsenal chưa đủ lực chiến đấu , Chelsea thì có 1 chủ tịch thiếu kiên nhẫn thì chỉ có Liverpool và Mu cạnh tranh . Liverpool có 1 trận đấu may mắn năm 2005 và khá cân bằng năm 2007 và Mu thì khi thắng luôn rất may mắn trong các trận CK đó vào các năm 1999 và 2008 còn khi thua thì thường là thua tuyệt đối như thua Barca nên ko trách ai được .