Ông Gió bên ấy biết trạm xe này không. Tôi nhìn thấy khoái quá. Muốn mang ba lô lên đi phượt "bus".
https://dantri4.vcmedia.vn/k:2016/1-...t-the-gioi.jpg
Trạm xe hình chữ "Bus" ở bang Maryland, Mỹ
Printable View
Ông Gió bên ấy biết trạm xe này không. Tôi nhìn thấy khoái quá. Muốn mang ba lô lên đi phượt "bus".
https://dantri4.vcmedia.vn/k:2016/1-...t-the-gioi.jpg
Trạm xe hình chữ "Bus" ở bang Maryland, Mỹ
mấy hôm nay tự dưng nhớ lại từng rất ham học ngoại ngữ.nhớ ra từng dc bác Lâm (ngày đó còn lấy tên là Lão Khoai ) share cho trang web rất hay - cách đây đã 4-5 năm,1 thời gian học rất khí thế,nhưng dần dà lại nản vì ít có dịp sử dụng.giờ nghiệm lại thấy khả năng của mình vẫn dậm chân tại chỗ,tự nhiên cảm thấy xấu hổ với bác quá...
Em từ tết ra đến giờ mới thấy bác Gió rảnh vào đây chơi, em xin bác ít nhánh Quỳnh từ đợt cuối tháng 8. Nhưng do đợt đó nhà em bán nhà cũ, sửa nhà và chuyển sang nhà mới đến tận tết dương mới hòm hòm xong, không biết đến giờ cây Quỳnh nhà bác thế nào ? bác cho em xin hai nhánh ạ .
Bác Lâm : cháu không thấy bác lâu lâu lại nghĩ sao lâu vậy ? hay có chuyện gì ? Cứ thi thoảng nhìn thấy các bác các chú vào hỏi mọi người xem tình hình ra sao, hiện giờ thế nào và mong bình an đến mọi người.
Các bác có ai tin những đường chỉ kẻ trên tay không ạ ?
Thế mới hay đời là phù du mà có nhà thi hào nọ nói rằng cuộc sống này chẳng còn có ý nghĩa nếu mình không còn chạy theo những điều phù du, ảo tưởng. Nhiều khi chán muốn chết đi được mà vẫn phải sống hì hì...
Giá mà được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đường sợ chả gặp ai
Ông Thợ nghỉ ngơi vài hôm chừng nào hết chán thì vào quá nhá. Tôi định xin ông vài đĩa Blues xịn cái này ở đây khó kiếm quá.
Cây Quỳnh mùa Đông này không biết chuyện gì sảy ra bị ủng hết một mớ tôi phải bỏ giục. Mới chiếc ra hai nhánh vào chậu khác. Nhưng không sao, sẽ gữi cho cô Huyền hai nhánh; cô Huyền đợi một lúc sang Xuân (tháng 4) được không ? Để xem có xanh lên thêm không. PM cho tôi địa chỉ.
Cô Huyền đừng để tâm vào đường chỉ tay. Thường người ta muốn biết tương lai vì hiện tại có sự lo sợ, phiền khổ, bấp bênh. Cô Huyền biết tương lai, rồi khi tương lai đến cô Huyền cũng lo âu chuyện khác :). Cũng như vài năm trước cô Huyền khi còn tại Việt Namlo buồn chuyện gì đó đi kiếm người bói tương lai, bây giờ qua Bĩ (tương lai của vài năm trước đang là hiện tại :) ) thì lo buồn chuyện khác. Nó không hết. Tìm kiếm tại sao mình phiền khổ lo sợ, đó là người thông minh. Thâý được tại sao phiền khổ thì cứ vui mãi thôi. Mọi sự đều có lý do của nó ngay từ trong mình mà ra. Con người lạ, sống chỉ có vài chục năm mà cứ lo âu hoài, không chịu giải quyết vấn đề trước mắt đó. Người ta muốn đạt được nhiều thứ: gia đình, tiền bạc, mái cà phê (đó là tôi :) ), v.v... nhưng người ta không nhận ra là đạt được những cái đó chỉ để mình vui thôi. Vậy thì ngay bây giờ cứ vui đi !!
Ông Đ. Lại có PM cho ông. Tôi im lìm vài tháng nay nên bây giờ nói cho đã mồm !! :)
Bác Gió cứ để cây mọc lại đẻ nhánh tốt lên chút rồi em hãy lấy cũng chưa muộn bác ạ. Nhà em đây, vừa rồi có cây đào trắng mang ở VN sang chăm chút thế nào, đến gần tết ra được mấy lá xanh xanh. Em nghe lời ông anh chuyển sang chậu to hơn, tại em ko để ý cái chậu em để ko có chỗ thoát nước nên cây cũng chết vì úng nước. Em tiếc đến giờ vẫn để cây đó chưa bỏ. Vì vậy bác cứ để cho cây qua hè khỏe lên đã rồi hãy chiết cành cho em cũng được ạ.
Năm nay nhà em lại về hè VN tiếp ạ, có giống quỳnh ở VN đẹp đẹp em cũng nhờ anh trai lấy hộ, khi mang sang em cũng tính gửi bác vài nhánh trồng chơi.
Em đúng là đi xem bói thế thôi, chứ có mấy khi tin đâu ạ. xem hôm nay mai là quên :D , có cái chỉ tay là em nhìn thấy nó hàng ngày. Từ hồi còn trẻ các cụ đã hay khen chỉ tay nó rõ quá nhỉ, em thì để ý cái đường học của em, cái đường học thì ngắn nhưng bị tách ra làm hai. Cái nhánh tách đó kéo dài song song với đường đời đến tận cuối bàn tay. Giờ em mới nhận ra đến 33 tuổi rồi mới đi học lại cái chữ O..A... Thấy nó vậy nên em suy vậy bác ạ.
Ờ, học đến tận đời như cô Huyền mới đã đó. 33 tuổi học lại cũng không có gì. Con nít sức học học giữ lắm, thật ra nói khám phá thì đúng hơn; nó mò nó sờ, nó nhìn nó nhai, nó nghe nó ngữi nó liếm. Nó dùng cả cơ thể để học, để khám phá. Lớn lên chúng ta quên hết khám phá rồi, chỉ còn học trong đầu. Lớn lên thêm nữa học trong cái đầu cũng ngừng luôn.
Sẵn có bác roamingwind và một số bác Việt Kiều ở đây cho em hỏi câu này nhé (link gốc ở đây: http://www.dailymail.co.uk/sport/foo...gue-final.html)
Trong bài này, Pirlo nói về Park Ji-sung như sau: "They'd programmed him to stop me. His devotion to the task was almost touching. Even though he was a famous player, he consented to being used as a guard dog."
Không rõ từ "guard dog" ở đây có ý sỉ nhục không, và nếu có thì có nặng không? :)
Dân tình mê bóng đá ở VN cũng tranh cãi không ngớt về vụ này: https://www.facebook.com/SirAlexViDa...56124031077062
Hehe, vậy nên em muốn hỏi các bác cho rõ ràng. Xin lỗi nếu câu hỏi không ăn nhập gì với nội dung các bác đang thảo luận :)
Chà ôgn SNA cứ thấy lâu lâu vào bấm like; lần này mới lên tiến. Chắc mê bóng đá lắm hihi...
Cũng như bên VN, bên Mỹ chó sống chung với người lâu nên những cụm từ về chó cũng có nhiều loại. Loại chung chung như "a dog's chance", nghĩa là sắc xuất, hoặc cơ hội, ít lắm. Ngược lại "lucky dog" thường được dùng để tả ai đó có may măn. Tuy nhiên, thông thường thí, cũng như bên VN, dùng để sĩ nhục. Câu của SNA dẫn chứng là trong dạng sĩ nhục, mặc dầu cũng có thể bàn cải mức độ sĩ nhục đến đâu. Một bên là nâng lên, người có tài, để rồi dèm xuống -- mà đi làm chó canh.
Nếu muốn so sánh chung chung thì đã có thê nói "he followed me like a shadow" (nó theo tôi như hình với bóng), hoặc "he watched me like a hawk" (nó dò tôi như chim ưng)
Em cũng không mê bóng đá lắm bác roam ơi, chỉ là vì thấy vụ này xì xào tranh cãi quá nên muốn hỏi cho ra lẽ. Về cơ bản anh chàng Pirlo này là một cầu thủ rất giỏi, nhưng trầm lặng, ít nói, nên nhiều thanh niên mê Pirlo nghĩ rằng anh ấy không nói xấu ai bao giờ. Và sau đó lại còn cho rằng ví một người với "guard dog" là hoàn toàn bình thường ở Tây. Em thì thấy lập luận kiểu đó là nghe không ổn rồi. Ai lại đi ví người với "dog" mà bảo là bình thường. Nhưng bản thân em cũng thấy chưa chắc chắn lắm nên đem đi hỏi, hehe.
Hỏi ai chứ hỏi ông Gió là chính xác .Thuở nhỏ ông ấy dân trường Tây lớn chút nữa thì sống ở Mỹ .Ông ấy học tiếng Việt có vài tháng thôi mà nói và viết được vậy là quá giỏi Tôi phụ ông Gió trả lời phần tiếng Việt ,không phải vì quan tâm đến bóng đá hay gì hết mà chỉ vì thương chó .Cái gi có chó là xen vào dù mệt cách mấy .Tôi có 10 con chó ,cư xử tế nhị với chúng như người chỉ sợ mình hurt feeling của nó
Các loại chó guard dog (chó canh) Mỹ gọi là watch dog đa số thuộc giống Shepherd hay Doberman của Đức cũng như attack dog loại Bulldog ,Pitbull
các loại này được huấn luyện để nghe theo mệnh lệnh mà làm .Chỉ số thông minh trung bình chỉ số thông minh cao hơn được theo học medic dog chuyên cứu thương mặt trận hay cứu người trên tuyết ,loại này đòi hỏi sức phán đoán cao
Trong 10 con của tôi chỉ có con loại Corgi là theo học lớp này
Trở về câu hỏi của ông S muốn hiểu câu này nên đặt nó vào ngữ cảnh toàn bài .Ông để ý chữ programmed ,famous player
Vì là dân có văn hoá nên chê trách nhau cũng lịch sự không liên quan gì đến chó mèo cả Ý bài này nói một cầu thủ nổi tiếng lẽ ra phải chơi theo đúng phẩm chất của mình ,sao lại chọn cách tầm thường ai chỉ đâu đánh đó như robot vậy
Tác giả không tức vì bị chơi xấu mà chán vì một cầu thủ lớn mà làm vậy .Sự coi thường thuộc nhân cách .Tuy nhẹ nhàng nhưng đau
Có hai giọng hát khàn mà tôi rất yêu thích mời các ông
Ngoại ngữ em hoc ngu lắm, dân chuyên toán bao giờ cũng nhìn vấn đề gì có tính logic và chính xác. học tiếng Anh và tiếng Nhật đủ trả lời í mèo đọc tài liệu. ở công ty thì bắt buộc phải giao tiếp bằng tiếng Anh. tra từ cũng chỉ dùng từ điển Anh- Anh chứ anh việt kho từ rất ít. khoảng đầu tháng tư bay sang Nhật làm kiếp osin rồi.
Tầm tuổi tôi đáng nhẽ ngồi nghe chim hót, uống tách trà vào mỗi buồi sáng khi hừng đông vừa nổi lên, tối bóng hằng nga thì tổ chức party tiệc rượu nhưng nhà có mấy cái tàu hà mồm em nằm xuống phát là cả nhà lêu tiêu.
về nghỉ Holyday cũng chả ngày nào được yên ổn, hôm qua thức đến 3h sáng để hoàn thành dự án cho thằng bạn.
Trong ngành điện tử tôi cũng có từ "chó canh". Nó là Watchdog timer rất hữu hiệu. Ví dụ vi xử lý bị lỗi nào đó, nếu không có chó canh nó sẽ treo mãi mãi. Khi có chó canh chạy cùng, trong khoảng thời gian nào đó không được cho ăn, con chó sẽ sủa lên đánh thức vi xử lý (kích hoạt lệnh reset).
Giọng ca khàn khàn, nghẹt nghẹt nghe rất thích. Mà mấy ông ca sĩ có giọng "nghẹt mũi" rất được phụ nữ ái mộ :).
Dạo này xem tin thấy bên ấy nhiều người phản đối Donald Trump quá. Ngay cả quân đội cũng đòi kháng lệnh nêus DT lên ngôi. Ông Gió đi làm chỗ mới thế nào rồi. Dạo này không thấy ông online.
Chuyện bóng đá. Hôm qua xem tin tức thấy Mesi đá cú này kinh hoàng.
Bác Lâm nguyên cứu chữ ngĩa bao nhiêu năm nay thì cái vi tế của ngôn ngữ tôi thật không bằng -- tiếng Việt tiếng Anh, tiếng gì gì đó cũng vậy. Tuy nhiên cái vụ chó mèo này tôi chưa thấy thuyết phục, vì tôi nghĩ người văn hoá tế nhị đã không dùng chử dog để xo sánh, ít nhất nếu là tôi thì đã không vậy, nếu thật sự không muốn đai nghiến một ít. Dầu cho là watch dog thích hợp trong câu nói, hoặc mình không có ý, người nghe đa phần là sẽ nổi gai. Có nhiều cách khác để nói.
Ông Đ, hôm trước tôi đã la làng Donald Trump hoặc Ted Cruz mà đắc cử tổng thống kỳ này chắc tôi sẽ phải kiếm chổ dọn đi; làm hàng xóm với ông Tý. Tôi với bác Lâm thường hay tuyên dương những cái hay cái đẹp của nước Mỹ người Mỹ; nhưng con người mà chổ nào cũng có một đám người cực kỳ bảo thủ. Những người cầm đầu đãng Cộng Hoà bên này cũng đang không biết làm gì với Trump. Cùng một đãng đó, mà nếu Trump được đề cử chắc họ sẽ không đi bầu tổng thống kỳ này hoặc bỏ cho bà Clinton bên đãng Dân Chủ. Họ cũng ghét cai ghét đắng bà Clinton, nhưng dầu gì có một người mình có thể khẳn định là thù địch để chống đối ra mặt còn hơn một người "đồng chí" mà mình phải ứa gan nghe lời; lại còn bị mang tiếng lây sau này. Tự tôi thì người như ông McCain của đảng Cộng Hoà được hơn nhiều; dù đường lối chánh sách khác tôi không thích, tôi cũng chịu vì ít nhất ông này là người chính trực. Năm 2008 ông ấy thua Obama tôi cũng có một ít tiếc nuối cho ổng.
Nói vậy, tuy nhiên cũng phải công nhận là ông Trump hay. Ổng quay đầu báo chí, gom về bên mình những tâm thức phẩn nộ của nhóm người bảo thủ. Đơn thương độc mã náo động chính trường. Có nhiều cái đáng được chú ý.
Cô Huyền, ok sẽ gữi lá Quỳnh cho cô khi tụi nó xanh tươi lại.
Thôi hai thằng mình bàn luận chữ nghĩa chút xíu .Chỉ có ông mới làm tôi bật ra khỏi cái vỏ u sầu
Dog thì đúng như ông Gió nói hàm ý xấu như Hong Kong dog chỉ bệnh bị tào Tháo rượt ,tuy nhiên Dog trong ý nghĩa Idiom nhiều khi lại khác hẳn .Như khi Hillary tranh cử với Obama .Bà bị thua cuộc vì thế báo chí gọi bà là underdog (người hoặc một đội bị thua trong một cuộc đua )
Hoặc đang ở vai phụ đang cố gắng vuơn lên vai chính
As a lawyer, she consistently represented the underdog
Trong trích dẫn trên Dog không hề có ý xấu chỉ là một cách nói
Ông có coi trao giải Oscar không ông Gió .Chris Rock làm MC thật tuyệt vời .Kì này không có bộ phim hay tài tử da mầu nào được đề cử .Chris hài hước .Họ quá bận vì bị hiếp dâm hay bị chém giết rồi thì giờ đâu mà quan tâm tới phim ảnh nữa .Tôi cười bò .Hôm nay tôi cao hứng quá mới nhận được email của Maximo Pujol kèm theo bản nhạc ông viết tay mà mình mơ ước từ lâu Los Mareados được viết bằng một ngôn ngữ thơ ,sáng nay lau dây ,chạy game ,dãn ngón bắt đầu tập .Tôi hạnh phúc quá các ông ơi .Khi nào rảnh sẽ kể tại sao có dây liên hệ giữa mình và một trong hai trụ cột âm nhạc vĩ đại nhất Argentina
Hay quá ông Thợ. Bè cao và bè trầm hòa quyện nghe như hai cây guitar đang hòa tấu.
Tôi đang học đệm bài Proud Mary. Nhìn quan chức nước họ xem nhạc sao dễ thương quá.
https://www.youtube.com/watch?v=0mFVBmzfTog
Trump lại thắng ngày Super Tuesday hôm qua rồi. Đãng Cộng Hoà nội bộ khẩn cấp không biết phải làm sao đây.
Hôm nay đang thăm người quen không có thơid giờ tán dóc cùng bác Lâm, và các ông.
Tập được gần nửa bài rồi sướng quá .Tôi quen Marisa Gomez khoảng 5 năm ,mỗi lần cô qua Mỹ trình diễn tôi đều đi nghe ,sau đó những giờ rảnh thường đưa cô đi thăm viếng thành phố ,có khi lên Las Vegas chơi vì tôi có thẻ hội viên Diamond của các sòng bài nên thường vào ăn free ở những chỗ phục vụ đặc biệt ,có phòng ăn riêng bồi phục vụ tận tình .Cũng phải thôi vì mình đã thua nó nhiều tiền rồi ,chiêu đãi mình chút xíu nhằm nhò gì
Lần đầu nghe cô chơi Los Mareados Tôi sững sờ vì hay quá ,tôi hỏi ngay Gomez soạn bài này hả ? cô ấy trả lời không phải bài của Bậc thầy Maximo Pujol chuyển soạn .Bài này tôi đã chơi qua của Anibal Arias soạn hay bài của Ruben chocho Ruiz nhưng quả tình không sánh được với bài của Pujol ,ông viết bằng thứ ngôn ngữ trầm lắng mơ màng ,nhịp điệu chậm gợi lại mối tình xa xưa ,những cuộc tình ra đi không bao giờ trở lại
Thèm quá tôi hỏi ngay -Cho tôi xin bài này được không ,cô ấy cười trả lời -không được đâu ông phải tự hỏi Pujol
Tôi cũng hơi quê quê trong bụng ,vẫn còn cái lối suy nghĩ tầm thường .Mình làm cho nó nhiều mà chỉ mỗi bản photcopy cũng từ chối
Tuy nhiên ,vì ham quá nén bực bội trong lòng hỏi tiếp .Tôi làm sao liên lạc được với ông ấy .Một đàng là đại nghệ sĩ cả thế giới chào đón ,một đàng là thằng già vô danh
Gomez cười nói -Tôi có email ông ấy đây ông phải thử thôi
Tự ái nổi lên cóc cần mày nữa tao sẽ viết ,nhưng nói vậy thôi chứ cũng chẳng tự tin gì lắm .Viết sao bây giờ ? viết thư tán gái thì dễ chứ viết cho đại nghệ sĩ chắc gì đã được đọc hay bị quăng vô thùng rác quá .Thôi kệ vứt thùng rác cũng được mình sẽ có cớ nói với Gomez -Thấy chưa tao làm hết sức rồi có được đâu .Lúc đó nó không thể từ chối mình nữa .Ham quá phải chịu nhục hình chứ biết sao bây giờ
Uống vài chén cho phê phê rồi lấy giấy bút ra
Thưa thầy
Tôi chỉ là một gã chơi guitar về già nhưng khi nghe bản Los Mareados của thầy tôi sững sờ .chắc là thầy đã phải ý thức được bước đi khốc liệt của thời gian trên giòng sông loáng bạc ( Río de la Plata) Những hợp âm đẹp như một bài thơ trên nền tiết tấu chậm
Tôi rất xúc động ,ước gì tôi có bản nhạc đó để trân trọng lần mò những hợp âm ,tha thiết như đang khoả thân một thiếu nữ và khi mảnh vải cuối cùng đã tuột ra .Tôi chỉ muốn bật khóc để tạ ơn thượng đế đã gửi gấm đến tôi một pho tượng tuyệt mĩ .Tôi chẳng làm gì đáng để được ân sủng này nhưng vẫn ước mơ .Chào thầy
Một tiếng sau đã nhận được thư trả lời và bản nhạc chép tay .Thủ bút của người đại nghệ sĩ tài hoa
Chợt thấy hết giận Gomez mà hiểu thêm văn hoá chủng tộc khác Privacy là cái gì cực kì trang trọng
Marisa Gomez có tiếng đàn rất sâu lắng mời các ông nghe El dia que me quieras ( ngày em biết yêu anh ) cũng với tiếng hát Cigala tiếng hát flamenco bậc nhất hiện nay cùng với tiếng đệm đàn của Dominguez một quái kiệt Tango
Ông Thợ viết thư độc quá. Tuy gọi là thầy nhưng tâm thức và trải nghiệm có phần hơn. Ông ấy cũng xúc động không kém phải vội reply với tất cả sự trân trọng.
Tôi đọc thư ông cũng mê quá. Tiếng Anh mình kém chỉ quanh quẩn với vốn từ dành cho dân kỹ thuật rất mong có cơ hội được xem nguyên bản tiếng Anh để học hỏi. Giờ kêu tôi dịch sang tiếng Anh thì có nước... chết.
Nhắc mới nhớ, trước tết ông tôi có nhờ tôi dịch sang tiếng Anh văn bản mà ông soạn nhưng xem xong tôi lắc đầu chạy thẳng. Từ ngữ dùng cho Đạo giáo vốn chỉ phổ biến ở phương Đông, đọc tiếng Việt (Hán-Việt) còn không hiểu làm sao mà dịch nổi.
Té ra không chỉ có tôi có ý nghĩ dọn đi nếu Trump thắng cử tổng thống. Vài tiếng đồng hồ sau khi Trump thắng lớn ngày Super Tuesday, trên google câu hỏi "how can I move to Canada (làm thế nào để dọn qua Canada)" nhảy vọt lên 350% so với lúc trước. Đám người ôn hoà, chuộn tự do, đang kiếm chổ để có chuyện gì chạy, và láng giền Canada là gần nhất. Riêng tôi thì đã bảo vợ hiền xem giá nhà cửa bên Norway thế nào.
Bên Canada thì dùng cơ hội để quãng cáo, cái đảo nhỏ xíu này
http://cbiftrumpwins.com/#intro viết lên "Nếu Trump thắng, dọn tới đây".
Bác Lâm tài ngôn ngữ hay quá nên làm quen được nhiều nhân vật độc đáo.
Trump mà lên chắc hãng Apple cũng dọn đi luôn. Ông ta mạnh miệng tẩy chay Quả Táo khi từ chối hợp tác với FBI mở "cửa hậu" trên iDevice.
Không biết ông Thợ đã tập xong bài Los Mareados chưa. Sợ ông mê quá dãn ngón lại trật tay...
Oa chà oa chà Ông tha lỗi tôi có bao giờ gọi phone đâu ,phone mình có khi vứt hết pin rồi lại dùng phone các bà gọi đâu đó xong lại quên mất
Hôm nãy đi đến thăm ông Toàn bạn cũ ,đã tịch chiều nay .Tôi với ông ấy là chỗ thân tình kỉ niệm không ít ,lúc khác kể
Tôi chắc ông D khoái nghe Anlia Rego hơn cùng một bài Los Mareados mà Ruben Chocho Ruiz lại soạn kiểu khác ,phóng đãng ,đam mê pha lẫn phong vị giang hồ của những cú chạy ngón điên đảo lòng người .Mời ông nghe nhé .
Ông phải chơi đàn và yêu đàn như Bá Nhỡ dưới đây mới gọi là tay chơi
]Tặng ông Toàn xồm ,hết đau lưng chưa ông[/I]
Liên Bang Mỹ chiếm diện tích gần 30 lần VN, rừng núi bạt ngàn, kỳ hoa dị thảo…Động vật cũng đa dạng, sư tử, gấu, báo, bò rừng, nai…Cả một vùng rừng núi bao la lại không có chỗ dành cho loài động vật tinh khôn chuyên leo trèo: Loài Khỉ.
Tuy không có khỉ nhưng người Mỹ đem nhiều loại khỉ nuôi trong sở thú. Tiếng Mỹ gọi Monkeys là khỉ có đuôi, Apes là khỉ không đuôi. Hai từ này nhiều khi còn hàm ý kỳ thị chủng tộc.
Tiếng Mỹ nghèo nàn, tôi tìm thấy một câu chỉ tính hay bắt chước của loài khỉ: “ Monkey see – Monkey do”. Đại khái thấy tỉnh này xây tượng đài, tỉnh kia cũng cố có tượng đài…Bắt chước như…Khỉ!!
Nhiều điều chẳng hay ho, người dành cho khỉ: mặt nhăn như khỉ, rung cây nhát khỉ, nuôi khỉ dòm nhà…
Nói thế nhưng người lại lợi dụng trí khôn của khỉ dậy khỉ làm trò mua vui, nào là gánh nước kéo xe, phì phèo thuốc lá. Người tàn ác cho khỉ dùng ma túy rồi nghiện trở thành nô lệ, bắt leo núi cao hái trà quý ( Hầu Trà), múa may giống khỉ ( Hầu Vũ), dụng quyền cước như khỉ ( Hầu Quyền)…
Khỉ còn bị thay người trong thí nghiệm dược phẩm mới có thể gây nguy hiểm, nhốt trong phi thuyền đẩy lên không gian…
Cuối cùng, người đem khỉ nấu cao, gọi là cao khỉ. Người ăn óc khỉ. Món ăn “ông hưởng bà khen”. Bà tìm lại thuở xuân thì…
Thi nhân Bùi Giáng lại chán làm…người, tự nhận mình là Đười Ươi Thi sĩ:
Ấy là thơ thuở chưa điên
Ở trong dấu ngoặc quàng xiên reo cười
Bây giờ xoang điệu đười ươi
Diệu hoa lầu các ngậm ngùi dấn thân.
Đồng loại với khỉ là Vượn. Vượn mảnh mai hiền từ. Ngàn năm xưa, người Trung Hoa dùng hình ảnh vượn chỉ người quân tử.
Hình ảnh vượn trong thi ca Việt lại rất buồn:
Má ơi đừng gả con xa
Ve kêu vượn hú biết nhà má đâu?
“ Cô vượn gầy” trong truyện Chùa Đàn của Nguyễn Tuân lại là nguyên nhân gây hận tình bi thảm mê cuồng.
Lãnh Út, chủ nhân ấp Mê Thảo nhận tin sét đánh: Hôn thê của Lãnh đã tử nạn do tầu hỏa bị lật. Lãnh điên cuồng thù hận…văn minh kỹ thuật, ghét lây đến cả chiếc bật lửa dân ấp dùng hút thuốc lào, nhóm bếp…Lãnh ngày đêm tìm quên trong men rượu, Lãnh để nguyên khu đất rộng dựng Tửu Phần, đặt tên từng loại rượu như Vô Cố Nhân, Mê Thảo Hầu… loại rượu Lãnh thường uống mang tên Ức Sấu Viên. Ức Sấu Viên có nghĩa Nhớ Vượn Gầy…bởi lúc còn sống, hôn thê xinh đẹp thường làm thơ bút hiệu Sấu Viên, như thân hình nàng mảnh mai đài các.
Lãnh gọi danh họa vẽ chân dung nàng để trong phòng, thiếu nữ áo trắng kỳ ảo liêu trai. Có những đêm rượu say, Lãnh khóc. Lãnh rú lên như tiếng vượn hú âm vang ma quái lửng lơ trên những nương dâu trĩu sương đêm.
Công việc trong ấp một tay quản gia Bá Nhỡ lo toan. Bá Nhỡ mang ơn chủ cứu tử, sớm hôm nhọc nhằn. Buổi tối lại cận kề ngồi hầu rượu chủ.
Một lần, Lãnh uống đến lúc đêm dần tàn. Lãnh mang kiếm ra vườn chuối sau nhà chém ngang các thân cây làm kinh động cả ấp.
Sau ngày làm giỗ tròn năm cho Sấu Viên. Lãnh bỗng nhiên bỏ rượu, ngưng than khóc nhưng… tịnh khẩu. Cần gì viết ra giấy. Bá Nhỡ càng kinh sợ hơn, chỉ mong chủ uống rượu trở lại.
Tròn năm, một hôm soi gương thấy mình tiều tụy vô hồn. Lãnh sợ hãi đập tan chiếc gương. Lãnh cất tiếng gọi Bá Nhỡ: “cho ta rượu…”Bá Nhỡ cả mừng, mong chủ hồi sinh bắt tay giao hòa cuộc sống…Vò rượu Ức Sấu Viên mang đến…Bá Nhỡ kể chuyện cũ tích xưa, Bá Nhỡ gẩy đàn ca hát. Tuy đã lâu xa câu hát điệu đàn nhưng giọng hát vẫn trong, cung đàn vẫn ngọt…Lãnh buột miệng:” Hãy đi tìm cô Tơ, ta muốn nghe lại tiếng ca thuở trước”.
Cô Tơ, danh ca một thời nức tiếng kinh thành, đã lâu bặt tiếng, chẳng biết phiêu bạt nơi đâu. Bá Nhỡ sai gia nhân đi khắp nơi tìm tung tích Tơ cho vừa ý chủ. Cuối cùng Bá Nhỡ tìm ra Tơ, nàng đã trở về làng xưa vui với ruộng đồng.
Tơ kể:” Tơ gặp trang công tử có tiếng đàn ma mị, lúc êm như tơ, lúc quay cuồng vũ bão. Tiếng đàn khiến chim muông im tiếng, sỏi đá cựa mình cất tiếng hát ca. Người ta đồn rằng, đàn làm bằng gỗ quý, là mặt áo quan của trinh nữ xinh tươi mệnh bạc…Tài tử giai nhân cảm nhau qua giọng hát tiếng đàn kết thành duyên nợ.Tơ duyên bẽ bàng, thời gian sau, Chánh Thú chồng Tơ đột ngột từ giã cõi đời. Tơ đau đớn giã nghiệp cầm ca trở về quê cũ. Tơ lập bàn thờ, đặt cây đàn đáy cạnh bàn thờ chồng. Thề từ nay giã từ xênh phách, im tiếng hát ca, trừ khi có kẻ dám cầm cây đàn của chồng…Cây đàn ma quái, mỗi khi trái gió trở trời, hoặc gần ngày giỗ Chánh Thú, mặt đàn bỗng ẩm ướt như đổ mồ hôi, thùng đàn bật âm như tiếng thở dài.
Tưởng đã yên sống, bỗng một hôm có khách phương xa ghé nhà. Khách tự giới thiệu là người yêu đàn, chỉ mong được một lần trong đời được cầm cây đàn của danh cầm Chánh Thú.
Tơ nghĩ ngợi mãi, khách cứ vật nài. Cuối cùng chiều ý, cũng để thử lời nguyền tai họa kia.… Khách dạo đàn, Tơ nhận ra tiếng đàn rất chín, Tơ nín lặng đã lâu, nay như con chim ngứa cổ thèm hát. Tơ cất tiếng…Nhưng chỉ vừa hát xong câu đầu:”Nhớ quê chàng lại tìm đường thăm quê”, tiếng đàn bỗng ngưng. Dây đàn đã đứt. Toàn thân khách co giật rồi bất động, nước da tái ngắt. Tơ nhận ra nửa người khách bị liệt…”
Bá Nhỡ ngắt lời Tơ: “Như vậy có nghĩa kẻ nào dám dùng cây đàn này sẽ thương tổn cơ thể hoặc phải chết?” Tơ lặng yên gật đầu.
Bá Nhỡ trở về ấp Mê Thảo, trằn trọc thao thức nhiều đêm bạc cả mái đầu. Cuối cùng quyết đền ơn chủ cứu tử cho dù phải gục chết trong phím tơ đàn. Ngày nọ, Bá Nhỡ ra đi từ tinh sương, hẹn Lãnh buổi chiều gặp tại nhà Tơ. Tơ hát Bá Nhỡ đàn, Lãnh nhịp trống…Lãnh vui, sai gia nhân chuẩn bị võng điều.
Tơ ngỡ ngàng thấy Bá Nhỡ bước vào nhà. Bá Nhỡ tả tình cảnh chủ ấp Mê Thảo,Lãnh chỉ mong thêm một lần được nghe Tơ hát. Bá Nhỡ vật nài…Vừa lúc ấy Lãnh đến chuếnh choáng men say!!
Biết không thể ngăn ước vọng của khách, Tơ chỉ biết khấn vong linh chồng xin xóa bỏ lời nguyền…
Tiếng đàn ngân, Tơ nhận ra thanh âm tựa tiếng đàn người chống quá vãng…Tơ cất giọng, Lãnh nhịp trống, say sưa tiếng nhạc lời ca…Việc phải đến, đàn ngừng, dây đứt…Bá Nhỡ ôm đàn gục xuống…Tơ òa khóc…Lãnh ngây như tượng. Chiều hôm sau tại ấp Mê Thảo, Tơ chết lặng nhìn quan tài Bá Nhỡ đặt trong huyệt mộ. Lãnh lặng câm cố đẩy nước mắt ngược giòng.
Đêm ấy, Lãnh độc ẩm…Này là Vô Cố Nhân, này là Ức Sấu Viên- Nhớ Vượn Gầy…Lãnh uống đến bát rượu cuối cùng…lạnh lùng ra lệnh tàn phá Tửu Phần.
Những vò rượu ngổn ngang, rượu chảy lênh láng. Ấp Mê Thảo, lũ chim say men rụng như trái chín…Sẵn ngọn đuốc, Lãnh phóng hỏa đốt Tửu Phần, đốt mối hận tình khắc khoải, đốt luôn dĩ vãng. Vượn Gầy, Lãnh trả Em về với núi rừng dĩ vãng…Lãnh muốn hồi sinh, muốn bắt tay hòa giải cuộc đời.
lại một ngày quan trọng qua mất rồi nhỉ?
ngày qua, ngoài đường người ta lũ lượt chạy ngược chạy xuôi để tặng quà nhau
anh có thể hy vọng vào việc mượn cớ tặng một món quà, để đến gần em, ...
để nhẹ nhàng trìu mến ngắm nhìn em
để nghe giọng em mát như tiếng dòng nước chảy qua cối giã gạo sau nhà sàn,
và nghe hơi thở thơm mát như cỏ nơi đồng nội
và lặng im nghe em kể chuyện, chuyện ngày bé em đi chơi ở đâu, lớn lên đi học như thế nào... những câu chuyện đó anh thích nghe dù có những nhân vật anh chẳng ưa gì, tại sao lại là họ mà không phải là anh được ở bên em từ những ngày đó? vì trong câu chuyện đó có em.
xét cho cùng, có ngày nào anh không dằn lòng để không gọi em đâu, đối với anh - ngày nào cũng đặc biệt để tặng quà cho em.
hôm kia là 370 ngày minh chưa gặp, hôm qua 371, hôm nay 372... ngày nào cũng đặc biệt.
những con số quen thuộc trong dãy số điện thoại của em luôn xếp hàng đầu tiên, sớm nhất mỗi khi anh thức dậy vào buổi sáng.
nhưng, anh biết đã chọn đúng món quà phù hợp để tặng em, anh không thể thay thế nó bằng bất cứ thứ gì khác.
cho dù mỗi ngày anh phải chịu sự dằn vặt của nỗi nhớ, cho dù anh có phải viết bao nhiêu bức thư không gửi đi giống cái này.
anh không thể thất hứa, đặc biệt là hứa với em - anh phải dành tặng cho em "khoảng trời không có anh" - đó là điều tốt nhất anh có thể tặng em!
Yêu nhau mùi mẫn thế mà phải xa nhau kể cũng khổ bác Go .Thế nhưng yêu mãi thành quen ,khỗ vì ly biệt cũng chịu được .Nhạc than thở gọi là Em mới yêu lần đầu mà anh đã yêu lần sau
Bài copy từ báo dantri.com
Thứ Năm, 10/03/2016 - 05:15
Chết là phải thôi, các chú đạo chích ạ!
Chả biết cái câu “Cháy nhà ra mặt chuột” có từ bao giờ, song gần đây thì chuyện “mất trộm” lại lộ ra nhiều chuyện hay phết.
Cách đây ít lâu, gia đình bác Giám đốc Sở Tài chính tỉnh Kon Tum và bà vợ làm trưởng phòng tổ chức Cục thuế tỉnh Gia Lai bị trộm khoắng mất có… 2,792 tỷ đồng.
Rồi, bác Giám đốc sở TN&MT TP.HCM mất 1 tỷ đồng và 30 nghìn USD (tổng số khoảng 1,6 tỉ VND)
Rồi, bác Giám đốc Sở GTVT Bắc Kạn mất 1,2 tỉ VND.
Rồi, bác Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Quảng Nam mất một chiếc hộp đựng 110 lượng vàng SJC...
Nếu tính lương 4 triệu đồng/tháng, tức là khoảng 50 triệu đồng/năm thì 1,2 tỉ tương đương với 24 năm làm việc không ăn uống, chi tiêu gì. Còn với gần 2,8 tỉ đồng thì tương đương với… hơn ½ thế kỉ lao động. Kinh!
Gần đây, lại rộ lên chuyện trộm vào nhà quan. Vụ này, số tài sản không lớn, vài triệu đồng thôi. Nó được qui ra từ… chim, 03 con chim chào mào được cơ quan điều tra định giá khoảng 9 triệu đồng.
Thực ra, số tài sản như thế là quá ít ỏi, chả thấm vào đâu. Thậm chí, nó sẽ rơi vào quên lãng ngay bởi chuyện trộm cắp ở xứ ta giờ diễn ra… như cơm bữa.
Nhưng khốn thay cho bọn trộm, đây không phải chim thường mà là chim nhà quan. “Miệng nhà quan” vốn “có gang, có thép”, chả biết “chim nhà quan” có gì và cũng không biết con chim bị mất có phải con chim mà ông giám đốc này từng được giải thưởng trong cuộc thi chim dạo nào không nhỉ?
Nói gì thì nói, dù chim vô danh, chưa từng được giải thì nó vẫn là… chim quan.
Người xưa còn có câu: “Chim trời, cá nước” để chỉ những thứ mất đi là không bao giờ lấy lại được. Thế nhưng không, chỉ 4 ngày sau vụ bác giám đốc mất chim, thủ phạm đã bị bắt. Thiên hạ lập tức có thơ khen rằng: “Nghe đồn giám đốc mất chim – Chỉ vài ba bữa đã tìm ra ngay…”.
Chợt nhớ cách đây đã mấy chục năm, một ông phó ty hứa hẹn “đổi tình lấy… ngói”. Nhận tình tặng xong, bác phó ty định… chạy làng ngói. Cô này tức, cầm sẵn con dao… xẻo. Cũng ngay lập tức, người Thái Bình có thơ rằng: “Thái Bình có chuyện nực cười – Phó ty kiến trúc mất… chym giữa trưa”.
Vụ mất chim của ông giám đốc mới đây, trên báo Dân trí, tác giả Nguyễn Duy Xuân đã bình rất hay: “Giám đốc sở 30 tuổi mất chim! Ổng lại là con của nguyên bí thư tỉnh. Chuyện không thể đùa, không thể bình chân như vại được! Thế là ngay lập tức, một cuộc ra quân hùng hậu, thám thính, điều nghiên, khám xét đặng mau mau đưa ra trước ánh sáng công lí những kẻ đã dám to gan sờ… chim quan!
Quyết liệt và nhanh gọn, cho nên chỉ 4 ngày sau, hai kẻ đạo chích là hai thanh niên đã bị tóm. Cơ quan Cảnh sát điều tra lập tức ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam 2 đối tượng. Viện Kiểm sát thì khẩn trương hoàn tất cáo trạng truy tố. Tòa án thì lo chọn ngày lành tháng tốt xét xử trong nay mai. Công lí đã được thực thi một cách nghiêm minh. An ninh khu vực nhà giám đốc trẻ đã được vãn hồi. Dân chúng trong vùng không giấu nổi niềm vui hồ hởi trước thành công rực rỡ của chuyên án.
Cuộc phá án đáng được ghi vào kỉ lục quốc gia bởi chưa bao giờ công dân mất trộm chim lại được cơ quan công quyền quan tâm và giải quyết nhanh gọn đến vậy”.
Khâm phục! Đại khâm phục! Phục các cơ quan chức năng mẫn cán, tài giỏi và phục cả người bình sắc sảo khi ông Xuân viết như một tiếng thở dài: “Giá như các vụ án tham nhũng lớn người ta cũng vào cuộc quyết liệt như thế thì chắc chắn bọn tham nhũng sẽ sợ són… Giá như các vụ án khác người ta cũng vào cuộc một cách vô tư, trong sáng như thế thì chắc chắn những công dân vô tội như Nguyễn Thanh Chấn, Huỳnh Văn Nén không phải chịu án oan cả chục năm trời”.
Riêng mình, mình ghi nhận đóng góp to lớn này của ông ấy. Đó là không biết từ ngày nhậm chức giám đốc, ông ấy đã làm được gì cho Quảng Nam chưa nhỉ? Nếu chưa, thì hãy coi đây là chiến tích đầu tiên trong sự nghiệp làm quan bởi nếu không có vụ mất “chim quan” này, chim thiên hạ còn bị đe dọa.
Các ông luật sư còn “dọa” rằng bọn đạo chích có thể đối mặt với cái án tù từ 2 đến 7 năm bởi có tình tiết tăng nặng là phạm tội có tổ chức và tái phạm…
Nguy và ngu. Nguy vì hình phạt có thể sẽ rất nặng và ngu vì trộm chim ở đâu không trộm, lại trộm chim giám đốc, chết là phải thôi, các chú đạo chích ạ.
Bùi Hoàng Tám
Đọc bài mà thấy tủi cho cái phận dân đen của mình quá các bác ạ.
Số là năm 2006 em mất con Dream Thái, nửa năm sau công an thông báo bắt được trộm, Tòa án quận Đống Đa xử tên trộm 7 năm tù vì tội: Trộm 30 xe máy trong vòng bảy tháng sau khi vừa ra tù. Phần bị hại như em thì đợi tên trộm cải tạo xong, kiếm việc làm và trả dần khi có thể.
Xe máy là tài sản lớn ở thời điểm bấy giờ, giá như cơ quan chức năng vào cuộc quyết liệt như thế từ vụ đầu thì có lẽ ít nhất cũng đỡ được khoảng 20 nạn nhân.
Cây đàn này bị nguyền mà ông Toàn, nghe rồi sao dứt ra được. Chết rồi mà nghe cô này hát dám phải bật dậy lắm...
Thôi xin, xin chàng về nơi núi mờ xa
Nhận em một lạy cho qua một đời
Đường khúc khuỷu khung trời rạn vỡ
Mùi yêu thương nặng nợ ấm êm
Thôi anh về đi chân cứng đá mềm...
https://hieuminh.files.wordpress.com...pg?w=884&h=498
Đúng hẹn 4 năm một lần, nhân dân Mỹ lại bầu Tổng Thống (TT). Đảng Dân Chủ (DC), TT Obama đã thắng đủ hai nhiệm kỳ. Hiến Pháp Mỹ quy định Obama không được quyền ứng cử tiếp. Khởi đầu từ tháng 3/2015, đảng DC lần lượt có 5 ứng cử viên (UCV) ghi danh. Nay rơi rụng chỉ còn hai người: Thượng Nghị Sĩ (TNS) Bernie Sanders (74 tuổi) và bà Hillary Clinton(68 tuổi).
Qua ngày Super Tuesday ( 1tháng3), bà Clinton bỏ xa đối thủ Sanders, hy vọng được đảng DC đề cử. Nghịch lý thay, DC được mệnh danh là “đảng của tương lai”. Nhưng hai UCV sau cùng lại là hai bô lão, cụ bà Clinton và cụ ông Sanders.
Gà mái đá gà cồ. Một phụ nữ 68 tuổi di chuyển không ngừng, đọc diễn văn, trả lời báo chí khan cả tiếng… Đi bộ giữa trời tuyết trắng ở New Hampshire vận động cử tri. Người ta lo lắng cho sức khỏe của bà. Bill Clinton cười ”Bà ấy còn đủ sức lấy thêm chồng”…
Hillary Clinton từng là Đệ Nhất Phu Nhân, TNS New-York, Bộ trưởng Ngoại giao…Nhưng đam mê quyền lực thôi thúc. Bà vẫn muốn trở lại W.House làm Nữ TT đầu tiên của Liên Bang Mỹ. Hãy chờ kết quả cuối cùng sau ngày thứ ba 8 tháng 11/2016. Thông minh, lão luyện chính trường nhưng cũng quá nhiều scandal, không biết bà có thể vượt qua để đạt khát vọng…
Tâm lý chung, người Mỹ nhiệt tình muốn đất nước thay đổi. Thường hết DC cầm quyền sẽ đến lượt CH. 17 UCV ghi danh tranh cử, ai cũng muốn cầm chìa khóa mở cửa W.House. Hầu hết UCV là các Thống Đốc (TĐ), TNS liên bang.
Trong số lại có Tỷ phú Donald Trump, Bác sĩ Thần kinh Ben Carson, người Mỹ gốc Phi Châu..Bà Carly Fiorina ( cựu Tổng quản trị Đại công ty điện tử HP – Chief Executive Officer of Hewlett-Packard ). Cả ba chưa từng hoạt động chính trị (outsider)…
Trump xuất thân giai cấp thượng lưu ( The upper- class), giai cấp đầy quyền lực trong xã hội Mỹ. Trump chuyên kinh doanh địa ốc, sòng bài, làm sân golf, tổ chức thi hoa hậu…nổi tiếng là “ tỷ phú ồn ào” qua ba lần cưới vợ, toàn là hoa hậu người mẫu.
Đi xa, Trump dùng Boeing 747 sơn hai mầu đen trắng viền đỏ có chữ Trump trên thân phi cơ. Thường xuất hiện với các hoa hậu người mẫu, điệu bộ của Trump ( body language), bĩu môi, trợn mắt, lắc đầu khi đối phương công kích như một diễn viên gây sự chú ý của quần chúng.
Ai cũng nghĩ Trump ra ứng cử chỉ là trò “chơi bạo lấy tiếng”. Làm sao dân Mỹ lại có thể bầu Trump làm TT của họ. Với Bác sĩ Ben Carson cũng chẳng có hy vọng gì, kể cả hai TNS gốc Cuba là Ted Cruz ( Texas) và Marco Rubio ( Florida), bà Fiorina.
Giới báo chí đặt chú tâm vào Jeb Bush, cựu TĐ Florida, người của giòng họ quyền lực nhất nước Mỹ hiện nay từng có cha và anh là TT. Hơn nữa, Jeb ngay những ngày đầu ra tranh cử đã nhận hơn 100tr USD từ các tỷ phú dầu hỏa. ” Thái tử Đảng” Jeb vào cuộc đua đầy khí thế.
Cuộc tranh luận (debate) đầu tiên vào tháng 8/2015 do Fox News tổ chức. Fox luôn ủng hộ đảng CH.
Mở đầu, điều hợp viên (moderator), nữ ký giả Megyn Kelly nhắm ngay Trump, hỏi về thái độ coi thường phụ nữ. Trump nhạo báng Kelly có lẽ đang thời kỳ “chảy máu” nên khó chịu! Trump đùa với lửa. Megyn Kelly, 45 tuổi từng là luật sư, hiện là bình luận viên chính trị của Fox News.
Năm 2014, báo Time bầu bà thuộc 100 phụ nữ ảnh hưởng nhất thế giới..”Kelly đáo để” tấn công Trump. Trump phản bác chất vấn Jeb Bush về vụ TT Bush con tấn công Iraq, gây khủng hoảng tài chính 2008. Jeb phản bác không thuyết phục, lộ rõ thiếu tài hùng biện, điều rất cần của chính trị gia.
Hỏi về vấn đề 11T di dân bất hợp pháp( BHP- illegal immigrant), đa số là ngưởi Mexico. Trump tuyên bố:” Những người Mexico vào Mỹ BHP phần đông là bọn trộm cướp, ma túy, sát nhân…Trump sẽ đuổi tất cả, xây tường chắn dọc biên giới Mỹ-Mexico”. Hỏi về khủng bố ISIS. Trump nói sẽ dội bom các mỏ dầu cắt đứt nguồn tài chánh của họ…Các UCV chê bai Trump thiếu thực tế…
Sau cuộc tranh luận, những cuộc trưng cầu ý kiến (poll) cho thấy Bác sĩ Carson và Trump dẫn đầu. Jeb đứng xa phía dưới. Điều đáng ngạc nhiên!
TNS John McCain lên tiếng, Trump phản bác nói McCain không phải là anh hùng vì bị bắt làm tù binh. Khi TT Obama đãi tiệc mời Tập Cận Bình. Trump tuyên bố:”Hắn đang ăn cắp tiền của chúng ta, tại sao Obama lại đãi tiệc. Hãy cho hắn một bánh sandwich là đủ”.
Cuộc tranh luận kế tiếp, Trump chê bà Fiorina xấu xí, ai dám bầu làm TT??Công kích Jeb bất tài, Ted Cruz gian trá, Marco Rubio như chú bé con. Chê lãnh tụ Mỹ ngu đần không bằng China và Mexico.
Sau cuộc thảm sát làm 14 người chết ở Bernadino-California. Trump tuyên bố cấm cửa người Hồi Giáo, giết luôn gia đình kẻ khủng bố vì chúng đã sát hại gia đình người Mỹ.
Nói năng hung hăng bỗ bã, nói nhanh nói mạnh, nói liên tục không cần giấy tờ, phản ứng nhanh, Trump vẫn trở thành kẻ dẫn đầu đảng CH báo hiệu cuộc khủng hoảng uy tín trong giới chính trị chuyên nghiệp của đảng.
Các chuyên gia phân tích: Trump dám nói thật những điều kẻ khác không dám nói, Trump đáp ứng suy nghĩ của những người Mỹ bảo thủ, những người da đen, những người quá chán nản bất mãn thành phần cực đoan của đảng CH như nhóm Tea Party.
Hơn nữa, họ nhận ra uy tín nước Mỹ đang lu mờ trước thế giới vì Putin, vì TC-Bình. Các chính trị gia gian trá, chỉ nói mà không làm. Họ nhìn ở Trump sự chân thật, lập trường mạnh mẽ giúp nước Mỹ lấy lại uy thế cho dù Trump chưa đưa ra chính sách cụ thể.
Sau các cuộc bầu cửa sơ bộ đầu tiên, Cruz thắng ở Iowa nhưng Trump thắng ba tiểu bang còn lại. Các UCV đảng CH lần lượt bỏ cuộc chơi ( drop out) kể cả Jeb Bush, dù nhiều tiền, dù được người cha và người anh từng là TT hậu thuẫn. Thế mới biết trong chế độ dân chủ Mỹ, lá phiếu ngưởi dân mới là quyết định.
Cuộc chạy đua chỉ còn 5 người: Trump. Cruz, Rubio, Carson và John Kasick. Sau ngày Super Tuesday 1 tháng 3/2016. Ben Carson bỏ cuộc, Trump vẫn đạt 319 phiếu đại biểu (delegate) dẫn đầu. Theo sau là Cruz với 226 phiếu. Số phiếu cần có trong các cuộc bầu cử sơ bộ là 1237 để được đề cử lá UCV đại diện đảng.
Cuộc “nội chiến” trong đảng CH bùng nổ. Những nhân vật rường cột của CH tìm kế hoạch ngăn Trump, Paul Ryan ( House Speaker), John McCain, Mitt Romney ( UCV đảng CH 2012), Truyền hình, báo chí …Người ta tố cáo Trump là kẻ lừa đảo khinh thường dân chúng, kẻ kỳ thị chủng tộc, có liên hệ với Mafia Ý ở New-York. Trump kích động thù hận sẽ làm suy yếu nước Mỹ vì đồng minh xa lánh.
Bên đảng DC, TT Obama nói Trump thiếu khả năng lãnh đạo. Bộ tham mưu của bà Hillary đang nghiên cứu hạ bệ Trump.
Cuộc bầu cử TT Mỹ gây dư luận tại Âu Châu. Nhật báo Đức Handelsblatts viết: “ UCV Trump mở cửa cho sự điên cuồng, một sự việc không thể tưởng tượng có thể xẩy ra, một trò đùa quái dị thành hiện thực”.
Giới phê bình Nga cho rằng, Trump làm đảo lộn chính trường Mỹ. Nam Mỹ kinh ngạc Trump đánh đổ các chính gia hàng đầu của đảng CH. Báo El Pais của Tây Ban Nha: Trump làm nửa nhân loại điên đảo. Báo chí Áo cảnh cáo: Đừng coi Trump là một tên hề…
Á châu, Malaya, Singapore, đều tỏ ra lo ngại quan điểm của Trump không quá lưu tâm đến Thái Bình Dương… Donald Trump lọt giữa trùng vây gươm giáo. Kết cuộc ra sao? Vẫn còn nhiều cuộc tranh luận, nhất là Super Tuesday2 tổ chức ngày15/3. Cuối cùng, hãy chờ sau 8/11/2016, liệu Donald Trump có thể chịu nổi?? Kể cả bà Hillary có đạt khát vọng? Mọi chuyện sẽ bất ngờ. Bước đi chấm hỏi bao lần. Đời qua mấy bận, bao lần chấm than!!!
Từ các TT Bill Clinton đến Bush con, rồi Barack Obama, khi bước chân vào White House, ai cũng tươi trẻ đầy sức sống sẵn sàng vai trò lãnh đạo. Sau hai nhiệm kỳ, ông nào cũng bạc đầu mỏi mệt. Làm TT Mỹ lo lắng trăm điều, cớ sao bao người vẫn mơ cầm chìa khó ngôi nhà đầy quyền lực và hấp dẫn.
Nền dân chủ Mỹ tạo điều kiện dễ dàng cho người dân tham gia chính trị, thực hiện quyền bầu cử ứng cử. Dù đảng nào thắng vẫn đặt quyền lợi đất nước, phục vụ dân sinh trên hết…
Nếu nhà cầm quyền cố tình tước đoạt các quyền tự do, ngăn cấm người dân thể hiện lập trường bằng đe dọa trấn áp tù ngục và dân chọn cách sống yên lành nhất tượng hình như ba chú khỉ Nhật Bản: bịt mồm, bịt tai, bịt mắt, thì đó là báo hiệu sự hoàng hôn và khó mong sự phát triển để tiến xa của quốc gia.
Ông Gió cũng là dân công nghệ không biết có họp kín cùng Tim Cook&Elon Musk tìm cách ngăn chặn ông Trùm(p) không. Apple có nhiều fan lắm đợt này chắc ông Trump không lên nổi đâu.
Ông Trump không lên TT đâu ông Đ ơi. Ổng lên TT thì tôi và bác Lâm lám sau bây giờ ? Nếu vậy thì quê quá, đã từng khen dân Mỹ, văn hoá Mỹ, mà bây giờ toàn dân bầu cho một người như Trump thì cái văn hoá, dân chúng đó, thể hiện cái gì ? Với lại bác Lâm vừa xây nhà đâu đó bên vùng biển Texas, không lẽ lại phải bán dọn qua Canada, hoặc qua Norway ? Thôi ông Trump, ở yên chổ của ổng cho nó lành :)
Bà Clinton cũng không giỏi dang gì, đó là so sánh theo mức độ nguyên thủ quốc gia, nhưng bà ấy sẽ tiếp tục đường hướng của Obama. Vậy là được. Bả lên là đúng tình đúng thế.
Bố già Sanders thì lý tưởng thái quá, tốt cho Gió ở tuổi đôi mươi; bây giờ lớn hơn rồi ... con đường trung dung đi trên lưởi dao cạo là tốt nhất (bác Lâm đang cười để ý Gió ta mượn chử razor's edge trong sách :) ). Bên Âu Châu dùng chế độ xã hội như Sanders mong muốn nên cứ chậm lụt trì trệ. Bên Mỹ thiên về dân chủ, quyền của từng người, thì ra nạn tài phiệt, siêu công ty, nắm hết quyền. Sự dung hoà được tự lực và tha lực là đường hướng của Obama.
Nhắc đến lưỡi dao cạo là ông đã chạm tới thần tượng của tôi rồi ông Gió Sommerset Maugham viết quyển nào tôi cũng thích nhưng đuơng nhiên thích nhất là Razor's Edge trong đó ông tả tỉ mỉ từng nhân vật ,từng chi tiết đọc rất khoái .The Moon and six pences tả Paul Gauguin hoạ sĩ thiên tài tuyệt vời .Đọc là nhớ Hawai ,tôi già rồi chứ không cũng ra đảo lấy một thổ dân sống suốt quãng đời còn lại
Văn chuơng và tuổi trẻ đầy đam mê giờ đây rất ít người còn nhắc đến những tên văn học cổ điển ấy chỉ có ông và tôi loại old school là còn hay tơ tưởng .Hôm nay cuối tuần nhà ông có nấu món gì không ?
https://s-media-cache-ak0.pinimg.com...56dcf68ecc.jpg
Cuối tuần này làm thuế bác Lâm ơi. Sáng giờ vật lộn với giấy tờ, sổ sách.
Maugham viết Razor's Edge là hết ý rồi. Nhớ đoạn ổng ngồi nói chuyện nguyên đêm với Larry trong quán ăn. Ông ấy tả người đi ra đi vào quán, những cô gái về đêm đi với đàn ông, v.v... đọc mà cứ như mình hiện diện tại quán đó.
Nói chuyện old school, lâu rồi tôi vẫn muốn cạo râu bằng dao cạo thật, không muốn dùng đồ cạo râu dùng-rồi-bỏ của gillette nữa. Vài tháng trước tôi mua một bộ cạo râu: dao cạo, shaving cream, dầu, shaving brush. Mỗi lần cạo râu lại nhớ đến ba mình hồi xưa.
http://www.muehle-shaving.com/en/Sho...ted-metal.html
Sáng nay trong lúc đi du hí để điện thoại ở nhà, khi về nhận được cuộc gọi nhỡ từ số +1(705)081... Gọi lại thì không được vì số này bị xén mất chỉ còn vài số đầu thôi.
Những ngày này tập đàn cũng lạ. Chạy gam trơn tru thôi đã thấy sướng người. Dây đàn không biết phải dùng loại nào ngon ông Thợ. Ở đây tôi thay dây thấy dỏm quá. Tập chừng hơn tháng lại đứt dây số 4 phải thay cả bộ. Hay tại tay trái bấm cứng quá nên dây mau đứt :).
Ông mà bấm đứt được dây thì ông đã là thầy tôi .Có 2 lí do 1- ông lên dây chưa đúng độ cao 2- bên đó toàn dây china không làm sao không mau đứt .Bên đây tôi chơi dây D'Addario cả năm không đứt ,khi nào muốn thay thì thay thôi
Chọn dây đàn và chọn khoá đàn là cả một nghệ thuật .Khoá phải ngon dây mới không tuột ,có khi phải phối hợp 3 dây trên D'Addario 3 dây dưới Hanabach
Những cái thuộc nghề chơi phải hết sức đam mê ,chơi lào phào thì cũng xong nhưng làm sao có được cái thú
Đam mê là tất yếu vì đam mê sẽ kéo theo khát vọng ,từ khát vọng mới kiếm tìm rồi nhân đó trùng trùng duyên khởi
Tôi khoái và nể nang ông Gió không phải từ những điều ông nói nhưng chính là ở chỗ quan sát cách sống .Luyện tập bao nhiêu tháng trời ,bỏ cả đống tiền ra chỉ để uống một ly cà phê trên đỉnh Núi Tuyết 10 phút rồi trèo xuống .Thật hết sức thú vị !
Mà cũng đúng thôi ,những vùng đất như Nepal,Tibet không có ngọn lửa hừng hực cháy trong lòng làm sao đến được
Trên căn gác nhỏ đường Võ Tánh truyện đọc đã gần nửa thế kỉ rồi mà vẫn nhớ như in ,sách mua ở nhà sách Xuân Thu đường Nguyễn Huệ còn thơm mùi mực .Ông Gió chắc nhớ mối tình tuyệt vọng của Isabella với Larry .Trên chuyến xe Taxi ông già Maugham quan sát
Isabella nhìn bất động cánh tay của Larry đang lái xe ,cánh tay khoẻ mạnh phơn phớt lông .Tôi chưa bao giờ thấy cái nhìn đầy dục vọng và ham muốn đến thế .Đêm nay về chồng của Isabella chắc sẽ có một đêm ân ái cuồng say mà chẳng hiểu được vì đâu .Một lát sau cô ấy bật ngửa đầu ra thành ghế giọng khàn khàn -cho tôi điếu thuốc
Là lý do thứ 2 rồi ông Thợ. Dây gì xài có vài hôm đã tróc lớp kim loại lòi ruột nilon ra ngoài. Sáng thầy Dũng có chỉ ra Tiến Violin đường Nguyễn Thiện Thuật, cứ ra đó bảo chủ tiệm gọi điện cho thầy để thầy chọn dây hì hì.