Sao dạo này vào đọc nhật kí toàn thấy xúc xích, bếp ga, cốc vỡ :((:((:((... Viết chuyện tình yêu đê :-t:-t
Printable View
Sao dạo này vào đọc nhật kí toàn thấy xúc xích, bếp ga, cốc vỡ :((:((:((... Viết chuyện tình yêu đê :-t:-t
Thứ ánh sáng đầu tiên của ngày mới dội vào mắt em trong căn phòng không có cửa sổ, kèm theo nó là mớ âm thanh quen thuộc, thứ âm thanh đôi lúc làm em thấp thỏm đợi mong, cũng là thứ âm thanh nhiều lần mang đến em bao nhiêu thất vọng...
Cái ánh sáng mà nhiều ngày nay em không nhận thấy ấy thì trong lúc này lại bỗng nhiên mạnh mẽ và bức bối đến vậy.
Hàng mi nặng trĩu cũng được vén lên, cảm giác cay xè xộc vào đôi mắt ấy... những tia sáng lung linh trong căn phòng không có cửa sổ tỏa ra từ đôi mắt ấy hòa chung thứ ánh sáng lúc này đã dịu dàng dễ mến đến lạ kì, mớ âm thanh kia vội vã im bặt nhường lối cho cho sự nén kìm của nụ cười muốn phá lên trong tim.
Không còn nhớ lúc nào nữa, nụ hoa mới nở trên khóe môi đã kéo hàng mi lại, che đi tia sáng ban mai lọt vào đôi mắt ấy. Trong căn phòng không có cửa sổ, màn đêm vẫn giăng đầy, vừa lướt qua đôi mắt ấy - dòng tin nhắn điện thoại.
Một ý nghĩ thoáng qua, ngày mai, những ngón tay sẽ truyền tải tình yêu của mình tới người trong căn phòng kia!
:x :x :x :x :x :x :x :x :x :x......:">
Dạo này quyển nhật ký chẳng ai có thời gian viết hay sao ý nhỉ :D . Chuyện tình yêu cứ xanh mượt thì làm gì có tâm sự phải nói ra :P .
Thôi em viết cho nó lại bay lên bay lên cùng những điệu nhạc du dương.
Vậy là mình đã tham gia diễn đàn được hơn một năm chứ ít gì. Đầu tiên là nhạc với nhẽo, dần dần mon men sang quán cóc ngoài vỉa hè tán phét lân la làm quen các thành viên. nhất là bài " Các cách tự tử " khiến chú Bảo tưởng mình là một thằng con zai giả danh chém gió :)) . Tham gia cũng gần nửa thế kỷ cũng có người để ý đến, ra quán TLKD được anh Hung-Vi bắt tay làm quen " Em có phải là Huyenmapu không ý nhỉ :"> " , mà chẳng biết dạo này anh ra sao không thấy lên diễn đàn từ trước tết đến giờ cũng thấy lo lắng , vì anh thích đi phượt mà đi như vậy rất nguy hiểm [-O< . Các anh chị em trên diễn đàn người xấu và tốt đều có cả, nhưng quý nhất vẫn là các anh em đang ngày đêm xây dựng diễn đàn ngày một hay hơn, đẹp hơn. sự hi sinh của các anh làm lên một sân chơi lành mạnh cho mình và cho các thành viên khác.
Nói chuyện với ai mình cũng thích nhất khi nghe " nếu một hai ngày không vào diễn đàn ngó nghiêng là chân tay bứt rứt, tâm trạng bồi hồi như thấy nhớ người yêu ý :"> " Diễn đàn như một đứa con tinh thần cho làng cờ và cho các thành viên như mình. Đã có lần mình tự nhủ chuyên tâm vào làm việc, chăm sóc gia đình không ngó nghiêng gì hết. vậy mà cứ mở máy lên trang wed đầu tiên mình onli vẫn là đây.
Đúng như một người anh mình nói khi đã là bạn thì vẫn mãi là bạn. nhất là bạn cờ hào khí luôn ngút trời khó mà phụ lòng nhau.
Tình yêu của mình với diễn đàn đến giờ vẫn xanh mượt như ngày đầu tiên mình tham gia. Mình yêu gia đình to lớn này.
Huyenmapu cũng có một chút suy nghĩ như anh: Không biết Hungvi sao bặt vô âm tín, trước thường xuyên có mặt ở quán và vẫn đóng góp bài viết đều đặn. Cả Kiemnhat cũng không thấy đâu , bác Dohuuthuc cũng vậy... và nhiều thành viên nữa...:(:(:(:(
Bác Kiếm Nhật em thấy hôm trước có nói chuyện với anh 6789 và vẫn lên diễn đàn theo dõi. Nhưng anh Hungvi thì đến mấy tháng nay không thấy đâu.... lúc trước anh ý nói bận không ra quán thường xuyên nhưng vẫn lên diễn đàn up bài....giờ không biết ra sao ?
Bác Dohuuthuc sau ngày sinh nhật một thời gian em cũng không thấy nói chuyện với ai nữa...lạ lắm anh ah...
Hôm trước có gọi điện thoại cho bác Thực , nói chuyện với bác đâu chưng hơn 5p ,hỏi bác lâu nay sao chả thấy tăm hơi đâu cả - bác bảo anh bận lắm :D- không thu xếp được thơi gian để lên chém gió cùng ae . Ngày hôm ấy bác có lên dd một chút :D.
Lão KiemNhat vẫn bí mật cám ơn các bài viết đều đều , hi hi !!!
Anh em ai cũng có lúc phải "đi tìm kho báu". Tìm xong, thấy hoặc không thấy, rồi cũng quay về thôi mà
Hôm nay mình đấu với 2 chị. 2 người đều có 2 sư phụ kề bên, A Kynhan luôn cổ vũ động viên Chị Kysoai,A Reporter mặc dù cứ trêu chị Huyền nhưng a vẫn luôn để ý từng nước cờ chị đi...còn mình, biết a bận sẽ không đến nhưng vẫn thỉnh thoảng ngó ra ngoài, biết đâu đấy :). Và sau 2 ván cờ, mình thắng nhờ 1 chút may mắn . Mình cố gắng thắng, hy vọng thắng ko phải vì mình muốn thắng 2 chị, ko fai vì mình muốn có giaỉ thưởng....mình chỉ không muốn ai đó thất vọng, không muốn ai đó đã mất công dậy mình mấy buổi hôm trước mà cuối cùng....Nhưng hình như mọi thứ không như mình nghĩ. hình như càng ngày mình càng nhận ra nhiều điều...có lẽ cuộc sống này không chỉ có 1 màu
hôm qua mình vừa hoàn thành nghĩa vụ "nộp" cho lão bsx.gặp được thêm các anh em chơi Fantasy trên diễn đàn.anh em ngồi chém Fantasy điên đảo.hết chủ đề Fan lại đá sang đế chế....mấy lão huynh này tuổi xếp vào hàng bô lão,nhưng cũng "chăm" chơi phết.nên anh em có nhiều chuyện mà nói :))
anh Trung có phê bình mình vụ bỏ bê vụ "Diary Fantasy".vầng thì em nhận khuyết điểm,nhưng của đáng tội tình hình đội ngũ thi đấu bết bát quá.ko lẽ hôm nào lên cũng ca bài ca "ngã ngựa" với "sai lầm" thì nó cũng nhàm tai anh em.chứ cứ thử để em ngồi chễm trệ ngôi cao kia xem.em lại chả nổi bão,tạo gió giật cấp 12 trên cấp 12,"diễn đàn" động dữ dội ấy ah :)) ấy mà tuần này đội hình ra sân mới có vài chú,mà đã có 2 clean sheet với gôn mới lại a xít...là em lại thấy cảm xúc cuồn cuộn rồi đấy.nhòm qua giải C1,mình tuần này gặp ngay TADA_TamNhinViet ,tình hình thi đấu ngon nghẻ thế này,lão cứ đợi đấy.
tuy nhiên,hôm qua đi nộp được làm quen thêm anh em. uh! thì vui,nhưng mà đi về lại thấy cay :)) cay vì bị lão bsx uống chùa vụ cafe mà mình ko có cơ hội gỡ.năm nay đã gặp lão đủ 2 vòng.cay vì mấy lão hay được ngồi chém gió,bàn bạc,tham khảo thông tin dư vầy.bảo sao đội hình ngon nghẻ,tài chính dư dả mà điểm thì cứ cao chót vót.nghe anh Tuấn vuminh nói mà chạnh lòng "lần trước độ cafe với chú anh tính cả rồi".chết dở!! thế này mà cứ húng hắng,trẻ trâu đâm độ với mấy lão thì cứ gọi là nộp đều.kể ra ai cũng lành như bác 6789 thì yêu :x gặp ai anh cũng nhường :))
Chẳng làm gì lên tội cũng bị ông 123456 lôi vào nhật kí, hiền quá cũng khổ ~X(
Khi còn trẻ mình đọc Maugham không thấy thích lắm ,có lẽ vì sự dài dòng lê thê, dù rằng đó là sự dài dòng đầy lãng mạn ,đặc trưng của người Anh
Mới đây đọc lại truyện ngắn của ông thấy xúc động lạ lùng .Truyện cũng bình thuờng, đôi trai gái yêu nhau khi còn trẻ ,người đàn ông bị bắt đi làm nô lệ ,khi xa cách hắn vẫn xót xa nhớ thương người yêu cũ ,sau 15 năm trở về nhìn vào ánh mắt người tình chợt thấy lạnh tanh ,chợt thấy không có bóng dáng mình trong đó ,đôi mắt ngày nào ...đầy vẻ xa lạ cơ hồ như không thể nhận ra hắn nữa .Hắn lầm lũi quay đi và chợt hiểu ra
Thảm kịch của tình yêu không phải chia phôi , không là mất mát ,mà chính là sự dửng dưng
Ngày còn bé mình có thằng bạn người Tầu họ Vương tên Diêm bạn bè hay nghịch gọi là Diêm Vuơng, gọi mãi chết tên ,sau này nó quên bẵng mất tên thật,đi ngoài đuờng gặp nó gọi Vuơng Diêm nó cứ ngơ ngơ ngáo ngáo .Gọi Diêm Vuơng tức khắc quay lại nhe răng cười
Nó có ông bố vốn là dân chơi, bỏ nhà theo vợ bé ,hết tiền vợ bé đuổi bèn lá rụng về cội
Về nhà ,ông đuợc mẹ nó xây cho căn gác ,ở trên đó muốn ăn gì có đó , bàn đèn thuốc phiện dâng đến tận nơi không thiếu thứ gì cho đến ngày ông mất 21 năm sau bà vẫn không bao giờ nói chuyện với ông dù rằng chỉ nửa câu
Tình yêu thật khó hiểu ,nếu mà phải chịu đựng sự dửng dưng này .Thôi đành vác bị giang hồ xuôi ngược khắp nơi sống đời phiêu lãng còn hơn .Thế mới gọi là
Bình bát cơm ngàn nhà
Thân chơi muôn dặm xa
Mắt xanh xem người thế
Mây trắng hỏi đuờng qua
x-(x-(:(( ...[-X =; => :x :x :D @};- :">
Uống cà phê ở nhà dù ngon cách mấy sao thấy cũng không đã ,mình đã cố cầu kì mua đủ loại cà phê, rồi máy xay ,rồi huơng vị Hazelnut ,Vanila ôi cha chẳng thiếu thứ gì nhưng chỉ đuợc vài ngày rồi cũng vứt lại phải ra quán
Ôn lại đủ thứ quán kỉ niệm đã uống qua trong đời suốt từ trẻ đến già để cố lí giải cái hiện tuợng bí ẩn này .,Bé tí lên mười thì đi uống cà phê để cố tập tành làm người lớn nên hay chọn các quán càng ế càng tốt ,vừa uống vừa phập phồng sợ có người trông thấy về mách gia đình thì chết ,cứ gọi là nhừ đòn
Lớn tí nữa bắt đầu biết mê gái thì khoái quán hoa lá cành ,ra điều lãng mạn hẹn hò ,vào là bắt bà chủ để ngay những bản nhạc hò hẹn yêu đuơng ,càng say đắm càng tốt ,nhạc buồn thì nhất ,tiện thỏ thẻ vào tai nhau những lời ong bướm
Tuổi đôi mươi bắt đầu làm dáng trí thức đi đâu cũng kè kè quyển sách triết học hiện sinh ,tóc tai bù xù ,thuốc lá rít vàng cả tay
Sau đó lớn dần , những ngông cuồng tuổi trẻ qua đi ,cuộc đời thay đổi nổi trôi theo số phận ,có những ly cà phê uống vội bên đuờng ,cạnh nhà ga ,nơi phi truờng .Mỗi ly cà phê tùy tâm trạng mình khi ấy ,lúc vui lúc buồn
Càng già đi thì uống cà phê chỉ vì cà phê thôi không còn cái gì khác nữa .Nói thế sợ cũng chưa đúng ,thế sao không uống ở nhà đuợc ? Mãi sau này mình mới tạm bằng lòng với cái suy nghĩ, rằng tìm một không khí quán cà phê phảng phất như tìm một nụ hôn ,nó vừa cần người khác lại vừa rất cần sự riêng tư ......Thảo nào !
Lâu rất lâu rồi không ngồi viết nhật ký, cũng 2 lần số ngày đó mình chưa về quê,...
Lại có khá nhiều chuyện xảy ra, cũng có chuyện mình chưa kịp làm gì mà đã ổn thỏa rồi, nhưng phải nói dạo này mình thiếu dứt khoát thật,... mọi khi về nhà là ngủ như lợn, cơm tối xong xem tivi cùng bố mẹ tý là ngủ lăn ra, thế mà đêm qua lại ko ngủ được, được cái cũng đã đưa ra được vài quyết định quan trọng :D. Chỉ mong tới sáng thế mà mở mắt ra bố mẹ lại đi đâu mất tiêu rồi, lếch thếch chạy sang nhà hàng xóm ăn bát bún mà không nuốt nổi, mọi khi mình vẫn ăn được 2 bát cơ mà. hix... lại lê sang nhà anh bạn sửa xe ngồi làm chén trà nóng, bốc phét dăm ba câu chuyện nhưng cũng chẳng có hứng như mọi khi, ngồi thần ra rồi lại chạy sang quán net gần đó thử xem thứ cám dỗ mình nhất có tác dụng gì không.
Một chuyện vui đầu tiên trong ngày khi lướt qua cái topic đang khá nóng mọi chuyện đã tương đối ổn. Tính chơi game mà làm gì có ai chơi cùng mình giờ này chứ... thế nên vào đây viết vài dòng cho vui , rồi thì lại vào chơi game cho đỡ buồn với cái bọn không quen không biết vậy . :)
Chúc mọi người một buổi sáng vui vẻ, một ngày may mắn !!!
Tạm rịch da tiếng Việt:
"Người đâu mà ghét thế không biết, bực rồi đấy. Bùn wá !! Nếu còn có 1 lần nưa như thế nhá? là bai lun. Thề đấy.
Nhưng mà thôi, hôm nay, hắn biết điều rồi, dễ xương ghê cơ. Thưởng cho 1 cái nè. Hi hi, thích quá.
Thôi chết, quên đây là TLKD mọi người đọc hết mất. Xấu hổ quá"
:)) :)) :))
Chuyên gia ngôn ngữ TLKD: Minh Ngọc http://beat.vn/forum/images/smilies/Smile/man.gif
Pó Tay với anh Minh Ngọc !
Hồi nhỏ , tôi chẳng hiểu người ta làm ra đu quay để làm gì , vừa cao vừa chậm, đi một lần là chán , chỉ thích những trò cảm giác mạnh thôi . Nhưng giờ , tôi đã hiểu người ta làm ra nó với mục đích gì .Có lẽ là để cho những kẻ yêu nhau cùng trầm lặng ngắm nhìn bầu trời trong xanh này ... "Bỏ cái tay ra" cô gái khẽ thì thầm...
Lại một đêm thao thức mất ngủ. Thể nào sáng mai mặt mũi lại xấu như ma cấu cho mà xem ~X( . Ngày mai nhất định phải phạt cô bé đã đánh thức mình giữa đêm hôm khuya khoắt bằng một tin nhắn " em đã quyết định từ chối lời mời thiết tha của chị ". Làm mình phải nêu rất nhiều lý do thế này nè, thế kia nè..v.v..và cuối cùng mình phải xin lỗi và hứa tặng quà người ta mới không buồn nữa.
Một đêm mất ngủ nữa làm mình nhớ tới đêm qua ngủ sao mà ngon giấc thế không biết, không mơ màng, không mộng mị, nằm xem đá bóng mà mắt cứ díp lại ngủ quên đến khi mẹ tắt tivi, và mắng cho một trận rồi kéo chăn đắp cho mình. Ôi yêu mẹ quá. Mẹ Number One.
Một tuần mới sắp đến với những dự định, háo hức, chờ đợi và mong ngóng. Mình lại nhớ cách đây đến nửa năm rùi chứ ít gì đâu, mình cũng trong tâm trạng vui vui, hồi hộp, đấu tranh tư tưởng, đấu tranh với chính công việc mình đang có lắm lắm mới quyết định được điều mình muốn làm.
Trong cơn bão ngày hôm đó mình đã ngồi trước gió để nói chuyện với một người bạn mà đến giờ mình vẫn thắc mắc. Sao người đó không để mình ngồi một mình, đến bên mình nói vài câu chuyện bâng quơ về cô bạn gái đang yêu, về lòng nhiệt huyết đã không còn, và vì sao đến giờ lại dừng lại không đi tiếp con đường đã đi nữa. Mọi thắc mắc đến giờ vẫn không lý giải được, vì đó cũng là lần nói chuyện thân mật nhất từ ngày quen biết nhau rất lâu rôi, và sau lần đó cũng chẳng có lần nào khác nữa. Mình thấy lạ nên vẫn thắc mắc mà thôi.
Có phải đứng trước bầu trời đêm bao la đen kịt vần vũ mây, gió lốc thổi mạnh khiến những giọt mưa bụi nhẹ đến mấy cũng thấy rát mặt, con người ta dễ mở lòng mình hơn chăng.
Vậy mà mình vẫn giữ tâm tư trong tận đáy lòng, nói những câu triết lý sáo rỗng, ra vẻ ta đây là người hiểu biết, người nhớn rồi ý. tại vì lúc đó đầu óc mình đang bay cách đó hơn trăm cây số. đang trong tâm trạng rối bời, hụt hẫng, tiếc nuối, nhưng mình không thể làm khác được và mình đã quyết định dừng lại đúng nơi mình đang đứng, để tâm hồn thỏa sức bay.
Nhưng hôm nay mình vẫn thấy cái quyết định vớ vẫn của mình ngày hôm đó là đúng trong thời điểm đấy. lần này mình cũng vẫn muốn được đứng trước đêm đen với những cơn gió mạnh bạo của vùng đất mang đầy hùng dũng. Mình sẽ lại để tâm hồn theo gió bay đến bên người mình mong nhớ.
Lần này không có bão trời sẽ có trăng và sao...Mình sẽ ước....Bạn bè mãi mãi bên nhau,
Lần nào nói chuyện với hắn cũng rất thú vị ,bởi lẽ cái hừng hực hào sảng nó lan tỏa rất mạnh mẽ cho dù hắn nói về một nỗi buồn .Rất muốn một dịp nào gặp hắn ,chẳng để làm gì ,có thể chỉ cùng nhau ngồi yên lặng bên giòng sông Hồng nhìn những chiếc lá lững lờ trôi .Nhưng, đời sống thật khó hò hẹn truớc một điều gì ........
Ingrid Bergman đẹp quá ,nhất là lúc nàng quay về quán Rick gặp Sam yêu cầu hát lại bài As times goes by ,bài hát kỷ niệm lúc hai người yêu nhau lái xe dưới Khải Hoàn Môn , dòng sông Sein,cầu Mirabeau , Humprey Bogart tình tứ khi đứng dưới mưa đợi nàng ,chàng đứng đó với ý nghĩ .chúng tôi sẽ đi xa , thật xa ,rời vòm trời Paris đầy lửa đạn ,sẽ làm lại cuộc đời .Tụi mình sẽ quên hết mọi chuyện .Phải không em ? Nàng không đến, thay vào đó là lá thư giã từ ướt sũng nuớc mưa ,Thôi thế là xong ,định mệnh đã làm nên cuộc chia phôi đầy xót xa này Chỉ còn chuyến tầu cuối ,Sam tay xách va ly thúc giục .Rick vẫn đứng đó ,tuởng chừng như hóa đá dưới hiên ga mịt mờ khói súng
Cám ơn hắn . Bộ phim không những làm sống lại thời tuổi trẻ của mình mà cả bố mình nữa ,khi ông còn sống mình với ông ,bố con hay ngồi nói chuyện suốt về phim này
Một cuốn phim hay cũng có số phận của nó ,phim này Bergman không tha thiết lắm chỉ muốn đóng cho xong để bay qua Tây ban nha nhập vai phim For whom the bell toll (chuông gọi hồn ai dựa trên tiểu thuyết của đại văn hào Hemingway)với Gary Cooper thần tuợng của nàng .Thế nhưng bộ phim chuẩn bị công phu này lại không thành công ,trong khi Casablanca thì thiên thu bất hủ
Lúc ở Marocco mình ở Rabat nhưng có đến Casablanca chơi mấy lần vì mê phim này ,thành phố hừng hực sức sống ,gió biển nồng nàn ,mình lấy vợ ở đây ,đoạn cuối cũng buồn. Xem xong phim mắt cay xè nhớ tụi nhỏ khi còn bé (giờ chúng đã lớn ở xa) , nhớ ông bố và tuổi thơ huyền hoặc suốt ngày chỉ sống với sách vở, âm nhạc ,phim ảnh Quá khứ chập chờn sống lại .Ngoài kia chiều đã xuống ,khung cảnh loáng thoáng như ngày đầu tiên mình thấy nàng ,ngày ấy đã xa .Và ...từ đó...
Đêm qua em cũng mất ngủ vì lúc tối bỗng có một người ghé thăm. Một người tri kỷ đủ để tâm sự mọi thứ và đủ để lôi mình đến với những tình cảm trong veo. Nhưng em không ngủ được vì lúc về người đó nói với em một câu y như câu nói chị vẫn dặn em: "Cuộc sống không đẹp như em nghĩ đâu". Thật sự cuộc sống là gì vậy chị?:(, sao nhiều người dặn em như vậy thế???
Sao đêm qua có nhiều người mất ngủ như mình vậy??? Nhưng với mình đêm qua thật vui. Đã lâu lắm sau bao nhiêu chuyện trăn trở trong tình cảm, mệt mỏi công việc lo toan kế hoạch cuộc sống...rồi mình mới nhớ lại những gì luôn gắn bó trong khoảng thời gian đã qua, được ở bên gia đình, được uống rượu quây quần bên nồi Lẩu Rau, được kể chuyện trên trời dưới đất, được làm 1 việc mà bấy lâu nay mình chưa làm được, làm vai trò của 1 đứa con yêu trong gia đình, việc mà mình tin chắc nhiều người con trong gia đình muốn làm..: Được làm cho Mẹ vui vì hôm nay 26/03 - Ngày sinh nhật Mẹ yêu của mình.
Thật ra cuộc sống thật tốt đẹp đấy chứ, ... đâu như chị em nhà chimse với Maikoi hay kêu than đâu nhỉ ;)) . Kể cũng thú vị vậy, 1 năm có 4 mùa và cảm xúc trong mỗi con người cũng như có từng thời kỳ vậy.. Sau 2 tuần chẳng ai viết gì, lại thấy những dòng nhật ký đầy cảm xúc.
Chính mình cũng vậy, sau một thời gian dài nhàm chán, chẳng có chuyện gì hay ho cả thì những ngày hôm nay lại thật tuơi đẹp làm sao :) .
Nhớ hôm đó, một buổi sáng chán ngắt được kết thúc sau những ván game đầy cảm xúc :D. Tới giờ mình dự định về thăm bà, chậm rãi và từ tốn chỉ sau 10 phút đi đường mình đã có mặt tại đó. Vẫn gương mặt bà nay đã gần trăm tuổi vui tươi khi thấy thằng cháu cưng về chơi, cả Dì nó nữa cũng nhe răng sún ra cuời chào " Hôm nay thứ ... thứ thứ ...7 được nghỉ à? ". Nghe gì nói lắp xong cũng sốt hết cả ruột rồi, đưa túi bánh mỳ cho Dì cầm và mồm vẫn chào cái câu chào hồi bé" Cháu chào bà, cháu chào dì Thắm béo! :D " ... Lòng tự nhiên thấy vui vui :) . Chả là em ruột của mẹ không được may mắn như mọi người khác, ngay khi sinh ra Dì đã không phát triển bình thường rồi, năm Dì lên 2 thì Bà Ngoại mất, bà mà mình đang về thăm là chị gái ruột của ông Ngoại, bà ở vậy nuôi Mẹ, rồi nuôi Dì đã hơn 40 năm rồi ... Nhớ hồi bé quá, ở với Bà mà suốt ngày trêu Dì, mỗi khi Dì khóc bà lại là phiên tòa xét xử 2 Dì cháu, hết dỗ Dì ăn cơm lại đến dỗ thằng cháu cưng ăn cơm :)). Cơ mà hồi đó gần nhà bà có mấy bác chơi cờ hay lắm, nên chẳng thích ở nhà, 1 tuần cứ phải sang ở với bà 3- 4 hôm ý :D . Giờ lớn rồi mà bà vẫn cưng chiều mình nhất, mỗi khi mình về thăm bà là nhìn bà lại trẻ khỏe ra mấy tuổi ý . Mấy lần gần đây vội quá nên chẳng ăn cơm với Bà được, hôm nay chủ bụng là đánh hết nồi cơm với toàn bộ số thức ăn bà có mới được ;)) , mà lạ sao cơm của bà bao giờ ăn cũng ngon thế chứ :D . Ăn xong bà lại hỏi đủ thứ chuyện trên đời, bà cứ khuyên mãi " Đừng đi buôn nữa con ạ! Học xong rồi xin vào nhà nước mà làm, như Bà giờ mỗi tháng vẫn có mấy triệu 2 bác cháu ta ăn đây này ... Bà gọi việc mình trông quán là đi buồn chứ. hehe. Thì nghe lời bà vậy ... Mà bố cũng nói thế nữa chứ, 2` ! Đang nói chuyện với bà, nói tới cái đoạn 2 anh mình sắp lấy vợ thì tình iu mình gọi điện :D. Sáng còn chưa hết tức, thế mà giờ gọi đúng lúc mình đang vui, khôn thế chứ :D... Mà mình cũng dễ tính đi, đang tính giận mấy ngày thế mà sau cuộc gọi nghe cái giọng đáng ghét thế mà lại hết giận luôn chứ .. :D.
Hix. Thôi em vào chơi game tiếp, tranh thủ viết vài dòng khi nào rảnh viết tiếp :D.
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ, chúc Rooney tối làm 2 nháy nhé !!! ;))
Tao chả bao giờ thấy giọng người tao yêu "đáng ghét" hết thằng gà toi ạ :-", đừng sĩ diện :))....
Xuống HP đợt tới giới thiệu cho thằng gà toi mấy em cờ vua cờ úp, "sang", "chảnh", "ngon lành" theo đúng nghĩa...:-ss
p/s: cái Thanh nó ít vào tlkd nên mới dám nói vậy :)), chắc không sao đâu gà toi nhỉ =))
Nó vào liên tục , chớ có nhân dịp đâm dao vào lưng chiến sĩ nhá lão 6789 !!!
MÌnh cũng mất ngủ.
Hy vọng đọc xong thì ngủ được. :))
Hôm nay lật lại vài trang sách của Guy Almes thấy ông có một nhận định hết sức thú vị .Ông cho rằng có ba cái chết ,cái chết thân xác ,cái chết tâm tư và cái chết ảo .
Nói là chết ảo nhưng ảo thế nào đuợc ? vẫn phải có ai đó ngồi gõ chữ chứ .Thế là ảo mà là thật ,thật lại hóa thành ảo .
Nơi đây còn đỡ ,mình biết đuợc tên bạn , hình ảnh ,tuổi thật ,gia đình ...v ..v chứ còn nơi khác thì vô phuơng ,chỉ một cái nick đìu hiu .Thế mà lại thân như có một ràng buộc xa xôi tiền kiếp ,hiểu nhau tuờng tận, qua trao đổi đã thấy có chút gì tri kỉ trong nhau .Cho đến một ngày cái nick ấy mất đi ,ngày nào cũng lên chờ ,gọi mãi ,nhắn tin ..vẫn biền biệt .Thấy lòng hụt hẫng ,thế là mình đã mất bạn ,mất vĩnh viễn .Rồi lòng nghĩ ngợi mông lung ,hay bạn mình bị tai nạn ?đã chết rồi ,thân xác đã hóa tro tàn mà mình ngày nào cũng ngồi đây cũng đợi chờ .Thật là buồn ! se sắt nghĩ đến câu nói của ai đó .Khi sống cố tử tế với nhau dù yêu hay ghét ,vì chúng ta chỉ gặp nhau có một lần trong kiếp sống này ,kiếp sau có thuơng nhớ vô biên cũng chẳng bao giờ gặp lại
Cái chết ảo nhiều khi làm ta đau đớn chẳng khác gì cái chết thật