He he cũng đã chuẩn bị quà cho bác Lâm rồi. Tiếc là rượu sâu chít chưa tới, không biết có đến kịp khi bác về không. Nếu không có thì cho bác uống rượu... đế. Ông "tây" về ai đãi rượu tây bao giờ, uống rượu đế cho thắm tình dân tộc :).
Printable View
He he cũng đã chuẩn bị quà cho bác Lâm rồi. Tiếc là rượu sâu chít chưa tới, không biết có đến kịp khi bác về không. Nếu không có thì cho bác uống rượu... đế. Ông "tây" về ai đãi rượu tây bao giờ, uống rượu đế cho thắm tình dân tộc :).
Dạy thằng con sáng ngày 01 happy new year ba mẹ và mọi người, mọi người cũng happy new year con kèm theo không quên 1 nụ cười, 1 lời khen, có lẽ con chưa hiểu được hết ý nghĩa nhưng ba đã tạo cho con 1 niềm phấn khích, đối với con như thế là vừa đủ.
Và một năm mới lại bắt đầu.
Nhân ngày đầu năm mới dương lịch, xin kính chúc mọi người sức khỏe để sẵn sàng đương đầu với mọi khó khăn trong thời gian tới. Mọi vật luôn luôn biến động, cả không gian thời gian, cả vũ trụ xoay vần và con người cũng không nằm ngoài quy luật đó. Chợt nghiệm ra rằng khi ta chừa chỗ cho những đổi thay thì ta sẽ tránh được không ít tổn thương
:( Tối qua mình ko ngủ được vì nhớ nhà :( chưa bao giờ mình thế...chắc tại lạnh quá đây mà..hức. rửa tay xong, tay lạnh ngắt, mình lại nhớ mạnh mồi :(. mỗi lần tay mình lạnh, mình lại dụ dụ ôm nó rùi nhét tay vào bụng :)) cu cậu rú ầm lên vì lạnh :( nhớ nó quá hức.
Sáng nay đi thi , lọ mọ dậy từ 5h30 trời mưa...đi đường lạnh run. hức. thi xong được 1 bạn rủ đi ăn sáng. Mềnh đã đoán trước là nguy cơ bị ngồi một mình rất cao mà =.=....cuối cùng đúng là ngồi 1 mình thật...chẹp...thông cảm =.=. Đợi 20 phút...càng ngày càng thấy bất công xã hội tồn tại cả trong căng tin :(((( tại sao các thầy cô vào sau lại được xì xụp mì tôm trước mình :(( Bất công :((. đợi mãi với hy vọng bát mì của mình nó đặc biệt nên lâu =.=. 30 phút...chạy vào trong hỏi ..hóa ra có ai đó "nhận vơ " bát mì 2 bò của mình rồi...T___T có nỗi buồn nào buồn hơn :(((((((((((((((((. tức mình, ko ăn nữa...đòi tiền đi về ...bố ko cần...nhá ( tiếc quá :( )...và giờ bụng vẫn đói :(
Mình làm trong lãnh vực phần mềm lâu năm mới phát hiện ra có vài phần mềm đi ngược với tiêu chí người dùng: khó sử dụng, giao diện cực xấu, chiếm nhiều tài nguyên... Thế mà nó lại cực kỳ thu hút. Như chương trình nghe nhạc lossless xxHighEnd và HQPlayer có giá trên 200 USD nhưng giao diện cực xấu, khó điều chỉnh, chiếm tài nguyên kinh khủng. Muốn nghe nhạc phải chạy Engine trước, load nhạc vào Engine, sau đó chạy GUI, load nhạc vào GUI từ Engine, điều chỉnh thông số: RAM, CPU, tần số lấy mẫu, chọn bộ lọc âm (tuyến tính, IIR, FIR...), bộ lọc tín hiệu số (DSP)... rồi mới chơi được nhạc. Chỉnh sai 1 phát là công cóc phải làm lại từ đầu. Các trương trình này phải load nhạc vào RAM, xử lý bài hát rồi mới phát do đó RAM hệ thống phải thật nhiều. Nếu RAM ít nó load 1 bài nhạc hết 10 phút. Do đó chất lượng âm thanh thì khỏi phải chê. Những chương trình thông dụng như Foobar, WMP, Winamp, Jet Audio... phải cuối đầu chào nó.
Không phải tác giả không có khả năng làm cho nó dễ sử dụng hơn mà vì tiêu chí của dân pro. Họ muốn phải khó sử dụng mới pro. Càng khó sử dụng họ càng bỏ ra nhiều tiền để mua. Đúng là phải có cay đắng thì mới nghiện được. Ngọt bùi phút đầu thì thích thật nhưng chóng ngán. Hì hì.
Hôm nay ra Starbuck uống cà phê vì lâu rồi mới có một ngày nắng đẹp , chém với thằng pha cà phê , mình dặn nó pha đậm tí vào ,xong lại bảo cà phê mày sắp về quê tao rồi mày xin về đó bán đi .Nó nhe răng trắng nhởn cười hỏi -Gái nơi đấy có đẹp không ? Mình bảo -Tuyệt vời .nó bảo thích quá nhưng tao phải học xong đã còn 2 năm nữa ,chứ về đó mà đi bán cà phê sợ gái nó khinh .Mình buồn cười quá hỏi nó -mày mà cũng sợ khinh à ,mày mắt xanh mũi lõ thấy mày là chịu rồi ai dám khinh .Nó cười tít mắt .Cái thứ lai này mắt đẹp thật .Nó là đen lai Ý nên mắt nhìn cứ mơ mơ
Mấy ngày qua bão tuyết ở nhà làm đuợc khối việc .Nhất là sách đã đóng lại từng thùng để đem cho thư viện .Biết đâu có người vẫn còn cần ! bây giờ E book nhiều quá đi xa chỉ cần mang Ipad là đã chứa đuợc cả trăm quyển rồi nhưng không hiểu tại sao mình vẫn thích sách giấy
Vẫn thích cái cảm giác ngồi dưới ngọn đèn vàng ,lật từng trang sách đến đoạn nào khoái trá là để đấy ra vườn hút điếu thuốc hoặc có khi pha ly rượu uống cho nó ngấm rồi mới quay lại đọc tiếp .Nhưng rồi cái gì cũng phải qua đi Mỗi con người hoặc đồ vật đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác.
Điều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa nhau đi cùng một đoạn đường rồi cũng phải chia tay Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường nên những phút gần nhau thành quí giá
Những quyển sách theo mình suốt một thời bây giờ cũng đã đến lúc phải học cách từ bỏ nó rồi .Làm gì có sự vĩnh cửu .Tình yêu đẹp bởi nó ẩn dấu đâu đó một chia phôi cách biệt
Vẫn thích giấy hơn bác Lâm ơi. Thích cái thú liệng sách cùng nhà mỗi chổ một cuốn, luôn cả trong toilet. Có ai dám liệng Ipad mấy chục cái cùng nhà không? Thích lật từng trang. Tôi đã có lúc mấy năm trước chào tạm biệt đống sách; bác còn nhân từ tôi thì tàn bạo đem giục vào thung rác. Gần đây bắc đầu đọc lại, nhưng không nhiều như xưa.
Hình ảnh một người lật từng trang sách mới đẹp làm sao. Bây giờ thấy nhiều người phủi tay lật sách trên iPad giống y đang đuổi ruồi.
Lai một mùa hoa cải sắp đến. Tết đến rồi, mình không còn cái háo hức như hồi bé, chờ bà nội đi chợ về, gặp hôm nào thằng cháu đich tôn ngoan, không đánh bạn hoặc chơi trò chơi vợ chồng với cô bé nhà bên sẽ được bà mua cho một tràng pháo tép, mấy quả pháo đùng hoặc cái bánh đúc gói xôi lạc về ăn sao mà ngon thế.
Tết này mình chẳng biết đi về đâu nữa, nhớ con cái nhưng tình cảm vợ chồng đã phai nhạt, có thể mình sẽ book vé sớm đi với người trong mộng, vài ngày thôi nhưng cuộc đời như thế kể cũng không có gì đáng tiếc cả, một vài ngày mà bằng mấy trăm năm hỡi người
Mới đi phỏng vấn. Hai đứa 1 nam 1 nữ người Singapore phỏng vấn mình. Cô gái cứ nhìn mình cười riết trong khi chàng trai càng lúc càng tỏ ra khó chịu. Teo chắc rồi. Nhưng mình nhận thấy mình đẹp trai hơn người phỏng vấn mình. Hè hè. Vẫn còn nhận lương công ty cũ nhưng công ty này gọi mời phỏng vấn nên mình cũng muốn thử thời vận xem sao.