Dạo này anh Hưởng chịu khó lên mạng nhỉ?
Vừa nghiêm trang mà vẫn hóm hỉnh mới hay anh ạ.
Printable View
Dạo này anh Hưởng chịu khó lên mạng nhỉ?
Vừa nghiêm trang mà vẫn hóm hỉnh mới hay anh ạ.
Hic sao bác Hưởng cứ nhắc đến em làm gì hoài vậy huhu.Em thấy em nói có gì không chuẩn trong câu đó đâu.Nói thật em còn không biết đánh cờ,nên không sợ kỳ bí nha bác hihi
Nào phải thế đâu bác PhiHuong ,tôi kính trọng bác MinhNgoc vì tài năng và tư cách ,nhưng Văn Kỳ Thanh Bất Kiến Kỳ Hình ,nên mới nổi tính nghịch ngợm điểm thử vào huyệt Tiếu Yêu bác ấy xem định lực của cao thủ ra sao
Danh bất hư truyền ,bác ấy vẫn lặng lẽ không phản ứng gì trước lời lẽ láo lếu của kẻ vô danh .Khâm phục !
Vài lời tạ lỗi mong Huynh MinhNgoc bỏ quá cho
Minh Ngọc là một trí thức hữu dụng cho xã hội đấy, kỳ nghệ cũng rất cao thâm.
Các tiền bối quen biết nhau hết cả,thích thật.Em chưa được gặp gỡ anh em nào híc.À được gặp bạn Nam cao và anh Đào Cao Khoa hồi đầu năm ở HP thôi.
Bác Hưởng bảo em không lên tiếng gì cơ.Mà em bình thơ có ra gì đâu.Bác nổi tiếng ai cũng biết mà không bình bài nào cho culu cả.
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái dậu mồng tơi xanh rờn
Hai người sống giữa cô đơn
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi
Giá đừng có dậu mồng tơi
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
Có con bướm trắng thường sang bên này
Bướm ơi! Bướm hãy vào đây
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi
Chả bao giờ thấy nàng cười
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên...
Mắt nàng đăm đắm trông lên
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi
Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng?
_ Không,từ ân ái nhỡ nhàng
Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao?
Tơ hong nàng chả cất vào
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
Cái gì như thể nhớ mong
_Nhớ nàng?Không?Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa
Tầm tầm giời cứ đổ mưa
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm
Cô đơn buồn lại thêm buồn...
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?
Hôm nay mưa đã tạnh rồi
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
Rưng rưng...tôi gục xuống bàn rưng rưng...
Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa,nhớ không nhớ nàng
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi
Nghẹn ngào tôi khóc...Quả tôi yêu nàng
Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!
(Tâm hồn tôi)
Bài này thì mình thích lắm.quá hay!
này! culu bé thì lo tập trung học đi cháu thơ thẩn tình yêu tình báo có ngày :(
Bài Bướm Trắng đó bạn ơi
Sorry,bài đấy mình xóa mất rồi!
Cảm ơn chú đã có lời khen ngợi đến nhà thơ Nguyễn Bính.Chả là có mấy bác khuyên k nên thơ thẩn nữa nên cháu mới tỉnh ngộ.Giờ k có thơ phú j nữa.Những mà sáng nay cháu đã suy nghĩ lại.Văn chương giúp cho mình nhiều lắm,đơn giản là nhờ có chút ít cảm xúc cháu đã chém gió được bài văn dài kín bốn mặt giấy và lần đầu tiên trong cuộc đời đi học được 8 điểm văn:D
Em còn nhỏ anh kêu chú nghe kì quá ,mấy bác già rồi khuyên nhiều khi trật lấc
anh đừng có nghe ,mần được chuyện lớn là nhờ có hứng .Nói thiệt tình em rất ái mộ anh nên có theo đọc đủ thứ anh viết ,thấy anh giỏi ghê nhe viết nhật ký hay nè ,đánh cờ là quá hay rồi .Mấy bữa trước rảnh em có mang bàn cờ sắp lại ván anh thi đấu dưới Hải phòng ,cái ván quánh với bác mập mập ,mèng ơi đánh hay thiệt tình ,nhất là cái khúc anh áp sát tốt vô cung không thèm ăn pháo đó ,quá hay anh nhá bên trái ,rồi lại quẹo qua phải hihih bác ấy chạy xà quần xà quần coi dui thiệt .Sao anh không công đài ?cái anh trẻ trẻ đang thủ đài đó quánh cũng hay nhưng coi hông đã .Anh có biên bản mấy ván cờ anh chơi không ,cho em nghe mail của em nè linhvinhtrinh@yahoo.com cám ơn anh nhiều
Em khen anh làm mũi của anh gần bằng Quang Thắng rùi nè:D.Đùa thui chứ anh đánh cờ còn kém lắm làm sao bằng anh Trang thủ đài được.Thỉnh thoảng tự nhiên thấy cảm xúc lâng lâng thì chém gió vài câu cho vui diễn đàn thôi chứ hay ho gì:D.Còn công đài anh học sáng thứ 7 làm sao mà công được,mà công thì chắc cũng out nhanh thui:D
Thì bây giờ chưa bằng nhưng từ từ rồi anh hay lên lo gì ,anh Trang lớn hơn anh mà ,anh nói anh thua nhưng em biết trong bụng anh đâu có phục đúng hông ,tại anh nhỏ nhứt trong đây nên anh khiêm tốn thôi chứ thần tượng anh là anh Huynh quê em nè ngay tróc hén
Trường huyện
Học trò trường huyện ngày năm ấy
Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ
Những buổi học về không có nón
Đội đầu chung một lá sen tơ.
Lá sen vương vấn hương sen ngát
Ấp ủ hai ta chút nhụy hờ
Lũ bướm tưởng hoa cài mái tóc
Theo về tận cửa mới tan mơ.
Em đi phố huyện tiêu điều lắm
Trường huyện giờ xây kiểu khác rồi
Mà đến hôm nay anh mới biết
Tình ta như chuyện bướm xưa thôi
Mời các bác thưởng thức chùm thơ tứ tuyệt
Vài nét rừng
Xanh
Xanh cây xanh cỏ xanh đồi
Xanh rừng xanhh núi da trời cũng xanh
Áo choàng cô Mán thanh thanh
Mắt xanh biêng biếc một mình tương tư.
Vì ai ?
Cỏ đồi, ai nhuộm mà xanh ?
Áo em, ai nhuộm mà anh thấy chàm ?
Da trời, ai nhuộm mà lam ?
Tình ta, ai nhuộm, ai làm cho phai ?
Giữa đường
Đường rừng, sỏi đỏ như son,
Xe hàng một cỗ theo con ngựa gầy.
Lối mòn leo đá, luồn cây,
Nhá nhem dừng lại quán này, mai xuôi.
Nhà em
Nhà em cách bốn quả đồi
Cách ba ngọn suối, cách đôi cánh rừng.
Nhà em xa cách quá chừng
Em van anh đấy, anh đừng yêu em.
Hết bướm vàng
Anh trồng cả thảy hai vườn cải
Tháng chạp, hoa non nở cánh vàng.
Lũ bướm láng giềng đang khát nhụy
Mách cùng gió sớm, rủ rê sang.
Qua đậu tầm xuân, thấy bướm nhiều
Bướm vàng vàng quá, bướm yêu yêu,
Em sang bắt bướm vườn anh mãi
Quên cả làng Ngang động trống chèo.
Cách có một hôm em chẳng sang
Hôm nay rã đám ở làng Ngang
Hôm nay vườn cải, hoa tàn hết
Em hỡi từ nay hết bướm vàng!
Năm sau vườn cải nở hoa vàng
Bướm lại sang mà em chẳng sang
Thui thủi một mình anh bắt bướm
Trống trèo thưa thớt đám làng Ngang.
Em đã sang ngang với một người
Anh còn trồng cải nữa hay thôi ?
Đêm qua mơ thấy hai con bướm
Khép cánh tình chung ở giữa trời.
Mưa xuân
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: "Thôn Ðoài hát tối nay"
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh
Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa thấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem!
Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Ðoài cách có một thôi đê
Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem
Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh sang anh chả sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
Mình em lầm lụi trên đường về
Có ngắn gì đâu môt dải đê!
Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: "Mùa xuân đã cạn ngày"
Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
Bao giờ em mới gặp anh đây?
Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõ
Ðể mẹ em rằng hát tối nay?
Rắc bướm lên hoaAi đem rắc bướm lên hoa
Rắc bèo xuống giếng, rắc ta vào nàng ?
Ai đem nhuộm lá cho vàng ?
Nhuộm đời cho bạc, cho nàng phụ ta ?
Đàn tôiĐàn tôi đứt hết dây rồi
Không người nối hộ, không người thay cho
Rì rào những buổi gieo mưa
Lòng đơn ngỡ tiếng quay tơ đằm đằm
Có cô lối xóm hàng năm
Trồng dâu tốt lá, chăn tằm ươm tơ
Năm nay biết đến bao giờ
Dâu cô tới lứa, tằm cô chín vàng?
Tơ cô óng chuốt mịn màng
Sang xin một ít cho đàn có dây
Chuyện cổ tích
Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm
Kén nhân tài, mở Điệp lang khoa.
Vua không lấy trạng, vua thề thế
Con bướm vàng tuyền đậu Thám hoa.
Vua liền gọi gả con gái yêu
Nàng đẹp như em, chả nói điêu!
Vua nuông hai vợ chồng quan Thám
Cho nhởn xem hoa sớm lại chiều.
Một hôm hai vợ chồng quan Thám
Mê mải xem hoa lạc chốn về
Vợ khóc: “Mình ơi em hãi lắm!”
Trời chiều lạc lối tới vườn lê.
Vườn đầy hoa trắng như em ấy
Bỗng một bà Tiên hiển hiện ra
Sao mà đẹp thế? Tiên mà lại!
Nữ Chúa Vườn Lê đi xem hoa.
Bà thấy vợ chồng con Bướm dại
Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê
Đến bên âu yếm bà thương hại:
“Ý hẳn hai con lạc chốn về!
Đây về nước Bướm đường thì xa
Về tạm nhà ta ở với ta
Có đủ chăn êm, cùng gối ấm
Có nhiều bánh ngọt ướp hương hoa”.
Đêm ấy chăn êm cùng gối êm
Vợ chồng ăn bánh với bà Tiên
Ăn xong thoắt chốc liền thay lốt
Chồng hoá thành anh, vợ hoá em.
Thơ Nguyễn Bính trong tâm hồn tôi
Tôi tự cho mình là một giáo đồ cuồng tín của thơ văn,tôi cứ cho là như vậy,mặc dù khối lượng văn thơ mà tôi đã xem qua thật sự không nhiều.Cho nên tôi chỉ biết đến Xuân Diệu qua Vội Vàng,Quê Hương với Giang Nam,Núi Đôi của Vũ Cao.Xa hơn một chút tôi hâm mộ nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương,Bà Huyện Thanh quan(Qua đèo Ngang),rồi Tố Như,Nguyễn Khuyến...
Nhưng có một nhà thơ mà tôi vô cùng "thần tượng" và tôi cho rằng ông là một trong những nhà thơ xuất sắc nhất thế kỷ XX,đó là Nguyễn Bính.Có lẽ cũng do có một phần tôi có chút dây mơ rễ má với ông.Nhưng điều quan trọng không phải thế.Tôi cho rằng thơ của ông hội đủ hai yếu tố quan trọng nhất của thi ca:Đó là cái hồn của nhà thơ và sự tinh tế trong ngôn ngữ văn chương.
Với "cái hồn thơ" của Nguyễn Bính tôi cảm nhận được sâu sắc nhất với Những bóng người trên sân gaCảm xúc của nhà thơ thật sự dâng trào khi nhà thơ viết:
Có lần tôi thấy hai cô bé
Áp má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
Đường về nhà chị chắc xa xôi...
Rồi:
Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi trấn ải xa
Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga
...
Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt tím đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này
Giai đoạn nhà thơ ở Huế(khoảng 1939-1942) những tác phẩm được cho là xuất sắc nhất trong cuộc đời như Xuân Tha Hương,Oan Nghiệt...được sáng tác.Với những năm bôn ba hành tẩu giang hồ nhiều lúc nhà thơ cũng thấy đắng lòng và phải than lên:
Nhất kiêng đừng lấy chồng thi sĩ
Nghèo lắm con ơi,bạc lắm con
Nhà thơ cũng cảm thấy hổ thẹn với song thân:
Mẹ cha thì nhớ thương mình
Mình thì thương nhớ người tình xa xôi
Một đặc điểm mà tôi cho là Nguyễn Bính khác Xuân Diệu,Giang Nam...là sự đặc biệt trong ngôn từ mà thầy giáo tôi gọi đó là ngôn ngữ văn chương đích thực.Nguyễn Bính viết Người hàng xóm
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái dậu mồng tơi xanh rờn
Nhiều người khi mới đọc qua cứ lại tưởng bờ dậu nhà thơ với cô hàng xóm sao Không phải là bụi cúc tần,khóm lăng mà lại là cây thân mềm:Mùng tơi.Sự tinh tế của nhà thơ khi nhà thơ ám chỉ cái nghèo làm cho nhà thơ và cô gái không thể đến được với nhau.
Mặc dù là một nhà thơ có tư tưởng phóng khoáng,trào lộng nhưng đôi khi Nguyễn Bính cũng có cái nhìn rất nghiêm khắc với các cô gái quê ông, đua đòi học tập lối sống thị thành:
Hoa chanh nở ở vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
Nói chung chữ Tài thường đi liền với chữ Tai.Sinh ra trong một xã hội thời bấy giờ,số phận của nhà thơ đã không được ưu đãi như trí tuệ của mình.Cho nên nhiều lúc khổ cực nhà thơ đã phải than lên:
Đời có gì tươi đẹp nữa
Buồn thì đến khóc,chết thì chôn
Nguyễn bính là nhà thơ có cái khí cốt giang hồ đệ nhất trong thi ca tiền chiến ,cụ Nguyễn Tuân viết về phong cách giang hồ thì hay nhưng giang hồ thực sự chắc không bằng cụ Nguyễn Bính
Đời có còn gì tươi đẹp nữa
Buồn thì đến khóc,chết thì chôn
Hai câu thơ này là không hề hay của cụ Nguyễn Bính culu ơi. Anh cho rằng như vậy.
Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)
Em thì em khoái khổ thơ này, chàng trai mới lớn hihi em đoán thế!! Yêu vu vơ giống mình một thủa quá đi... Đôi khi đi về muốn qua ngõ nhà nàng một tí... Cảm giác xốn xao ước gì nàng đứng đó ngó ra.. Thế là vui vui thế là lâng lâng, cả ngày cười tủm tỉm 1 mình như ngơ, Thế nên thêm một quãng đường có đáng là bao?! Lại còn mượn bưởi mượn hoa... Cuối cùng cũng đóng mở ngoặc một nguyên nhân mà ko nói ra thì ai cũng biết là như thế (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi) Một nét ngộ nghĩnh đáng iu của một thời trai trẻ đang yêu... Nhẹ nhàng vu vơ mà cháy bỏng đến ... Bất ngờ (hihi có lẽ thế..)
Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)
Một hôm thấy cô cười cười
Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng
Biết đâu rồi chả nói chòng :
" Làng mình khối đứa phải lòng mình đây! "
Một năm đến lắm là ngày
Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng.
Từ ngày cô đi lấy chồng
Gớm sao có một quãng đồng mà xa
Bờ rào cây bưởi không hoa
Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo
Lợn không nuôi, đặc ao bèo
Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn
Giếng thơi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.
Bài thơ Qua nhà của nhà thơ Nguyễn Bính...
Từ ngày cô đi lấy chồng
Gớm sao có một quãng đồng mà xa
Hihi thế là người ấy lấy chồng, Thế là có mỗi quãng đồng mà xa.... Ng iu đi chống lầy cũng chỉ bùn vu vơ như thế... Ko có nhảy cầu nhày kiếc như thanh niên bây h, quá khứ xa xôi thì cứ ngủ yên trong giấc mộng đẹp trong một tứ thơ bùn.. Đẹp thì phải dang dở và ti tí buồn phải ko ạ?
Có vẻ cụ Tuân sành điệu hơn hihi
Em thì rất phục cụ Tuân bởi văn hóa ẩm thực cao siêu.. Nghe cụ tả về các món ăn thì muốn tìm ăn cho bằng được..
Theo em thì cách nhìn của mỗi người về thi ca một khác,tùy theo tính cách,thăng trầm sóng gió trong cuộc đời.Như mẹ em thì thích nghe vọng cổ,nhạc vàng... còn em tất nhiên còn trẻ thì nghe các loại nhạc sôi động một chút,nhưng đôi khi lại chuyển sang các ca khúc trữ tình sâu lắng do tùy tâm trạng.Cho nên em thấy anh Nhac Hoa chắc chắn là một người lạc quan yêu đời ,còn riêng em,đôi lúc em cảm thấy câu này rất đúng
Anh cũng bình thường không lạc quan lắm đâu. Con người ai chẳng có lúc tuyệt vọng...Câu thơ đó của cụ Bính đúng, nhưng có lẽ một câu thơ không nên như vậy.
Cũng chỉ là chia sẻ với nhau,chứ nào dám vô lễ chê thơ của cụ.Quý culu anh mới dám nói như vậy. Culu còn trẻ, sao lại thích những câu thơ như vậy chứ.Đời lúc nào cũng có rất nhiều cái tươi đẹp, có điều của ai mà thôi...Công lực cờ của culu,có phải ai muốn cũng được đâu.
:DEm đâu có bảo anh chê thơ của cụ.Tác phẩm của cụ rất nhiều,nhưng đâu có phải bài nào cũng là tuyệt thi đâu.Em chỉ nêu quan điểm của mình về cách đánh giá thơ do mỗi người thui mà.
Còn cờ em thì còn có bao nhiêu người cao hơn mà vẫn...
*Mấy tuần nay thay vì thức đêm xem cờ như mọi hôm,em lại vào mấy trang học Tiếng Anh trực tuyến:D
Hi culu chưa phải cao ghê gớm nhưng còn rất trẻ. Xem cờ nhiều ,thư giãn bằng tiếng Anh rất hay ,đổi gió. Về tiếng Anh anh cũng khá, có gì chúng ta trao đổi nha. Trước anh dạy tiếng Anh mà hihi