Thành thật chia buồn với gia đình Quân và các bạn hữu cờ tướng vì chúng ta đã mất đi một tài năng lớn khi còn quá trẻ.
Printable View
Thành thật chia buồn với gia đình Quân và các bạn hữu cờ tướng vì chúng ta đã mất đi một tài năng lớn khi còn quá trẻ.
thật thất thần khi nghe tin nguyễn vũ quân đã ra đi mãi mãi ...vậy là việt nam đã mất đi một đặc cấp đại sư,thành thật chia buồn.
Vô cùng thương tiếc Em , một tài năng trẻ đã ra đi mãi mãi !!! Thương quá Quân ơi .....
Xin thành kính chia buồn cùng gia đình Quân.
không thể nào , thật sự là không thể nào !!! Tôi không có gì phải chia buồn cả vì Vũ Quân vẫn còn sống và vẫn sống mãi ...mãi trong lòng của tôi . Ngày nào tôi còn đụng đến con cờ tướng là Vũ Quân vẫn còn sống ! Tôi được biết đến Vũ Quân là lúc tôi đọc 1 bài bình về ván cờ Quân thua Lưu Điện Trung giải thế giới . Từ đó anh luôn là thần tượng trong tâm tôi . Những khi nói chuyện với mấy người Nhật chơi cờ tướng , họ hỏi tôi người nước nào , tôi bảo người VN thì họ nói ngay họ biết Vũ Quân , Thành Bảo , Mai Thanh Minh , Ngô Lan Hương làm tôi tự hào lắm thay ! Nguyễn Vũ Quân niềm tự hào của tôi , thần tượng của tôi dù tôi chưa bao giờ gặp mặt .Chúc anh lên đường thi đấu thành công giải cờ tướng trên Thiên Quốc !
Vô cùng thương tiếc và chia buồn cùng gia đình Quân.
Mình vẫn nhớ lần đầu tiên mình gặp Quân, khi đó quãng năm 2003 tại quán Cafe cờ trên Nhà Chung do Khoa mở. Lúc ấy anh tài cờ tướng Hà nội vì ủng hộ Khoa nên cũng hay tập trung ở đó như Hùng Việt ( Mình quen gọi thế rồi, các bạn thông cảm nhé ), Thịnh con, Bác Thọ, Quốc Hương, Anh Long, Bác Ớ ( qua diễn đàn mình mới biết bác tên là Thế Anh ), anh Hưng cơm, Hùng béo và anh Sơn béo, anh Hùng con bác Thọ, ..
Mình nhớ hôm đó Quân cùng mấy anh em có qua đó và giao lưu với Khoa đôi ván, trận đấu rất hay sức cờ có vẻ nhỉnh hơn.Mình rất ngạc nhiên vì lúc đó mình mới chỉ biết Khoa, Việt, Hương, anh Trân, Bảo, bác Minh, bác Sáng là những cao thủ hàng đầu Việt Nam, Không biết từ đâu ra một kỳ thủ trẻ mà sức cờ như thế. Rồi mình mới biết là Quân là học trò của thầy Bảo ở Đống Đa, mới từ Sài gòn ra, sau một thời gian luyện "Chưởng " trong đó. Cảm nhận của mình về Quân là anh bạn trẻ tính tình dễ chịu, dễ mến, khiêm tốn, trung tàn rất hay, cách xưng hô rất hay dùng huynh, đệ tuy nhiên sức khoẻ không tốt lắm. Sau đó Quân có trận tỷ thí với bác Ớ độ 2 tiên ( Vì Khoa cũng gác bác Ớ 2 tiên ) nhưng trận đó Quân ở thế yếu.
Ngẫm lại cuộc đời như giấc mơ, mới ngày nào anh Cường mơ ra đi, sau đó đến Hùng Việt, nay lại đến Vũ Quân, cờ tướng Hà nội tổn thất nhiều quá.
Nghĩ đến cờ tướng Trung Hoa thấy thật buồn cho các kỳ thủ của mình, cuộc sống không ổn định,chế độ đãi ngộ thấp, thường phải va vấp giang hồ nhiều , thương lắm thay.
Đôi dòng chia buồn cùng gia đình Quân và chia sẻ với các bạn, có gì sơ suất mong mọi người thông cảm nhé.
thế là mãi mãi e ko vào mảnh đất SG nữa rồi , e ra đi nhanh và đột ngột quá ! tuổi trẻ tài cao bạc mệnh .chúc e thanh thản nơi chín suối
tôi là ngươi ham cờ,1 dạo lên ngõ trạm cỡ nam 2007.Hôm đấy đi cùng nguời bạn,thấy anh chỉ 1 thanh niên đang chơi cờ, và bảo là Nguyễn Vũ Quân đấy,hôm đấy thây Quân chơi voi 1 ngươi tên Tùng,sau nay mới biết là Nguyen Ngọc Tùng,vậy mà thời gian đây quân vẫn châp tới 3 tiên,thây khủng khiếp,vi sưc cờ của Tùng cũng rất cao.thât sự khi biết tin ,thấy rất buồn va tiếc.anh em có kỷ niệm gì về Quân hãy cùng chia sẻ nhé.
Xin đựoc chia buồn cùng gia đình Quân
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Thành kính phân ưu!!! Xin chia buồn cùng gia quyến em NGUYỄN VŨ QUÂN !!!
Buồn quá! không biết nói gì nữa!
Quân mất đi chẳng biết viết được gì . Thôi thì học 2 câu của nhà Phật vậy .
TRẦN GIAN RƠI LỆ
CỰC LẠC NỞ HOA
Thành thật chia buồn gia đình Nguyễn Vũ Quân,trời ơi... buồn quá.
Thay mặt gia đình Nguyễn Vũ Quân, tôi xin chuyển lời cảm ơn tới các thầy, các bạn, các CLB cờ trên toàn quốc đã gửi lời chia buồn và tiễn đưa Quân tới nơi an nghỉ cuối cùng.
Trân trọng cảm ơn.
Một kỷ niệm với Quân,lần cuối trên Kỳ Đài Huy Công(chừng vài tháng trước khi Quân mất),lúc đó mình đả bại kỳ thủ Diệp Năng Quyền ở Kỳ đài B,Còn Quân lúc đó là đương kim đài chủ kỳ đài A.(Huy Công hiện tồn tại 2 kỳ đài song song)Trong quá trình Quân thủ đài,Quân cũng tranh thủ quan sát ván đấu công đài của mình,và sau khi mình thắng trận đó và là đài chủ kỳ đài B,sau khi thất thủ vì phạm sai lầm Quân cũng góp ý với mình về sai lầm đó dẫn đến kết quả mình thất thủ,tuy chưa 1 lần nói chuyện với Quân.Nhưng lần đó cũng là lần đầu cũng như là lần cuối cùng được tiếp xúc và luận bàn về cờ với Quân,một kỳ tài trong Kỳ giới.....:-ss
Quân ơi em ra đi để lại bao niềm tiếc thương cho làng cờ.Nhưng em vẫn sống mãi trong lòng người hâm mộ cờ tướng Việt Nam.Hãy an giấc ngàn thu
Thật sửng xốt khi nghe tin này...Chia buồn cho gia đình Quân.
Kỳ thủ Sở Tư Hòa Tình (Shoshi Kazuharu ) và lãnh đạo đội Nhật ông Yamada gởi lời chia buồn và cầu nguyện cho linh hồn của Nguyễn Vũ Quân . Mọi người thật sửng sốt sau khi nghe hung tin này . (qua email Honda-Fit thông báo )
Chia buồn cùng gia đình Quân!
Hôm nay tôi mới biết tin này. Ngồi nói chuyện với mọi người về cờ tướng tôi vẫn thường nhắc tới Nguyễn Vũ Quân - dù tôi chưa được gặp Quân ngoài đời bao giờ mà chỉ biết qua báo đài mà thôi. Xin thành thật chia buồn cùng gia đình Nguyễn Vũ Quân!
Tết năm nay giải Chùa Vua thiếu vắng một nhận tài rồi
Chia buồn cùng gia đình NVQ
Ôi cái cuộc đời này,sao lại đầy rẫy trái ngang như thế,xin thành kính phân ưu cùng gia đình,mong Quân ở cõi vĩnh hằng được thanh thản.
Hôm nay mới vào được diễn đàn .Xin chia buồn cùng gia quyến em NGUYỄN VŨ QUÂN !!!
Thương tiếc một tài năng...
bao gio moi co nguoi ke nghiep duoc Quan?.xin chia buon cung gia dinh Q.
ồh, hôm nay là 30 rồi mới đọc được tin này, bất ngờ quá, xin chia buồn ...
Biết tin hơi muộn, nhưng tôi xin chia buồn với gia đình ông Quân-Một mất mát quá lớn. Thương tiếc một người bạn cờ rất đa tài và sắc sảo.
NVQ đã cóng hiến cho Cờ Tướng VN rất nhiều, nhưng chẳng nhận lại được bao nhiẹu! Thương Q quá !!!!
Thật vậy sao? Cháu mất đi là một tổn thất cho cờ tướng Việt Nam.
Vô cùng thương tiếc cháu Quân. Chúc cháu an nghỉ bình an nơi thế giới bên kia. Tiếc quá, chú không có mặt ở Hà Nội vào những ngày này để dự đám tang cháu!
Xin thành thật chia buồn cùng gia đình cháu.
Hôm nay đươc tin này buồn quá đi...buồn ơi là buồn. Thương tiếc một người tài hoa nhưng bạc mệnh. Tiếc cho làng cờ nước nhà bị một mất mát quá lớn.
Thành thật chia buồn cùng gia đình Quân.
Nghe như không tin vào tai mình nữa , xin chia buồn cùng thân quyến của Quân. Vĩnh biệt một kỳ tài !
thương quá!thương quá!một tài năng lớn đã ra đi ,một người mà mình luôn ngưỡng mộ đã không còn.Xin nghiêng mình cầu chúc cho em được an giấc ngàn thu .
Tìm trên mạng thấy được mẩu chuyện vui vui về Vũ Quân nêu chép lại để anh em đọc và suy ngẫm.
4 tuổi, khi lũ bạn cùng trang lứa vẫn còn mê mải với những ôtô, máy bay, robot thì cậu bé Quân, dù cực kỳ hiếu động nhưng lại chỉ thích ngồi chầu rìa xem bố đánh cờ. Lên 5 tuổi, ông bố Nguyễn Văn Thành chính thức dạy Quân học đánh cờ chỉ để cậu bé bớt nghịch ngợm và cũng là cách giữ chân con ở nhà.
Ai dè, sểnh một cái là cậu tót ra quán nước đầu ngõ chợ Khâm Thiên (Đống Đa, Hà Nội) nhập sới phủi của mấy ông già về hưu, mấy anh xe ôm, bốc vác mà mê mệt với những nước đi kỳ ảo của 32 quân cờ. Đam mê, lại chịu khó học hỏi nên trình độ cờ của cậu bé khiến nhiều đối thủ bề trên phải vị nể. Nhưng có lẽ tài năng của cậu mãi mãi chỉ quanh quẩn nơi sới cờ ngõ chợ nếu không có cái duyên kỳ ngộ.
“Duyên kỳ ngộ”
Năm 1997, cậu học trò lớp 8 Trường cấp I-II Văn Chương, Nguyễn Vũ Quân, vì nghịch ngợm và nói chuyện riêng trong giờ học nên bị cô giáo mời ra khỏi lớp. Lên tới phòng hội đồng, chưa kịp lấy giấy bút viết bản kiểm điểm, Quân thấy một nhóm người đang đỏ mặt tía tai vây quanh một bàn cờ. Chàng ta háo hức nhảy ngay vào xem rồi theo thói quen mách nước.
Đang rèn cho đội tuyển cờ tướng của trường chuẩn bị đi thi đấu giải cấp quận, thấy cậu học trò có rất nhiều nước sáng, thầy giáo Thành liền bảo Quân vào chơi thử. Cờ đã đến tay, loáng một cái, Quân không những đã đánh te tua tất cả hạt giống của đội tuyển mà còn làm chính HLV Thành phải bỏ giáp qui hàng. Cái bản kiểm điểm về tội nghịch ngợm trong giờ học nhanh chóng được quên đi, thay vào đó Quân chính thức được ghi tên vào danh sách đội tuyển cờ tướng của trường.
Không phụ sự trông đợi của thầy cô và bè bạn, năm ấy Quân dễ dàng đoạt luôn ngôi vô địch giải cờ tướng học sinh quận Đống Đa và thành phố Hà Nội. Với thành tích quá ư ngoạn mục ngay trong lần đầu tiên ra mắt ấy, Nguyễn Vũ Quân được tuyển thẳng vào CLB cờ tướng quận Đống Đa để ăn ngủ cùng... “xe pháo mã”.
Phi “nhẫn” bất thành “nhân”
14 tuổi, khi cái máu ham chơi vẫn còn chảy rần rật trong trái tim đang lớn, Quân đã trở thành VĐV chuyên nghiệp, mà lại theo đuổi môn thể thao trí óc là cờ tướng, phải ngồi cả ngày cả buổi để bóp đầu nhăn trán theo từng nước biến hóa của những quân cờ nên chân tay bứt rứt lắm. Lại nữa, do hoàn cảnh gia đình (cha mẹ đi xuất khẩu lao động khi Quân mới 7 tuổi) ba anh em trai được phó thác cho bà nội; cuộc sống phóng túng ấy đã mang đến cho Quân cái tính ngông nghênh, bất cần... Và anh chàng mang tất cả những điều “phóng khoáng” ấy vào những cuộc cờ.
May mà có HLV Trần Viết Bảo, người thầy đã dìu dắt Quân ngay từ những bước đi chập chững vào đời VĐV chuyên nghiệp cho đến tận ngày nay, ông thương Quân như con và đáp lại, cậu học trò cưng cũng kính trọng thầy như cha. Thầy Bảo cho biết: “Quân tiếp thu nhanh, tư duy mạch lạc nên khi được huấn luyện bài bản, trình độ cứ tăng vù vù theo cấp số nhân. Nhưng anh chàng có nhược điểm là rất lười làm bài tập”.
Để răn đe cậu trò nhỏ, ông quyết định không cho Quân tham dự giải trẻ toàn quốc năm 1998 dù khi đó anh là đương kim vô địch TP Hà Nội. Cũng chính năm đó, người bạn đồng môn Nguyễn Thành Bảo khi tham dự giải cờ tướng trẻ châu Á đã đánh bại kỳ thủ Hồng Trí (Trung Quốc) để đoạt HCV.
Thành công của đồng đội thân thiết đã khích lệ tinh thần ham học của Quân. Anh lao vào tập luyện say mê với quyết tâm “thua thầy một vạn không bằng thua bạn một li”, một khối lượng bài tập đồ sộ đã được Quân nuốt một cách mau lẹ khiến người HLV nổi tiếng “lạnh” như Trần Viết Bảo cũng phải trố mắt kinh ngạc.
Nhưng TS vẫn cần những cú vấp để trưởng thành. Năm 1999, Quân tham dự giải cờ tướng trẻ toàn quốc và liên tiếp giành chiến thắng ở những ván đầu. Thắng lợi như chẻ tre đã làm chàng hoa cả mắt và chủ quan nên cuối cùng nhận một thất bại thảm khốc, thua cả ba ván cuối cùng nên chỉ xếp hạng tư.
Năm sau, cũng tại giải trẻ toàn quốc, Quân lại nhanh chóng “biến” các đối thủ thành kẻ bại trận. Ván cuối gặp Lê Phan Trọng Tín, chỉ cần hòa là Quân đoạt HCV. Thắng phải thắng đẹp, việc gì phải chủ hòa, vào trận Quân xua quân ào ào xông lên tấn công và thế là rơi vào chiếc bẫy của Tín giăng sẵn. Bó tay, thúc thủ, Quân nhận HCB với nhiều cay đắng...
Lời khuyên của người vừa là thầy, vừa được Quân coi như cha, Trần Viết Bảo: “Trong cuộc cờ cũng như trong cuộc đời, muốn cao không ai qua được chữ “nhẫn” đâu con ạ”, Quân lập tức “ngộ” ra. Quân lao vào tập luyện với sự khiêm tốn chưa bao giờ có trước đó. Để “dạn đòn” hơn, năm 2002 Quân từ biệt sư phụ, “hành tẩu giang hồ” đặng thu thập thêm những kỳ chiêu dị pháp của các cao thủ võ lâm.
Vào ăn dầm ở dề cả năm trời tại TP.HCM, Quân háo hức tham dự hàng trăm trận, từ những cuộc đấu phủi nơi góc quán cà phê, bên hông Chợ Lớn đến những trận tỉ thí kinh thiên động địa với đặc cấp quốc tế đại sư Trềnh A Sáng. Ngày nào cũng đánh ròng rã từ 8g-22g, có lần ba ngày đêm liên tiếp Quân không về gác trọ để dồn tâm sức cho những cuộc đấu cờ...
Diện kiến với hàng loạt cao thủ người Hoa, Quân học hỏi được vô vàn kinh nghiệm thực tế không có trong sách vở: từ chiêu giằng mã của một ẩn sĩ Chợ Lớn đến cước hoành xa của chàng cao thủ Q.3... Trở về Hà Nội, các chiêu thức học từ thực tế đã được Quân mang ra cùng với thầy Bảo mổ xẻ đến từng vân vi để thu nạp những tuyệt chiêu, tạo thành lối đánh rất sáng tạo nhưng không xa rời bài bản.
Thành công từ khổ luyện
Nguyên Vũ Quân (thứ hai từ trái qua, hàng trên) cùng đội tuyển cờ tướng Hà Nội trong chuyến tập huấn tại Hà Bắc kỳ viện (Trung Quốc)
Chuyến hạ sơn ấy đã cho kết quả mỹ mãn, Quân tiến bộ vượt bậc cả trình độ cờ lẫn bản lĩnh thi đấu. Không phải chờ đợi lâu, năm 2004 Quân đoạt ngôi vô địch cờ tướng toàn quốc và dễ dàng giữ vững vị trí này tới năm 2005, gây cho làng cờ một cơn choáng váng.
Cũng trong năm 2005, Quân được cử vào đội tuyển quốc gia tham dự giải vô địch thế giới tại Paris (Pháp). Giải này diễn ra hai năm một lần, qui tụ tất cả anh hùng hào kiệt khắp năm châu bốn biển. Từ khi có giải, ba thứ hạng đầu luôn thuộc về các kỳ thủ Trung Quốc, nếu không phải người Trung Hoa đại lục thì cũng là các kỳ thủ gốc Hoa sống ở các nước khác. VN tham gia giải từ năm 1993 và thành tích đứng thứ 6 của Trềnh A Sáng là chiến công ấn tượng nhất từ trước tới đó.
Vào cuộc, ngay từ ván đầu, Nguyễn Vũ Quân liên tục gây bất ngờ, thắng 6, hòa 1, thua 1 và dẫn đầu. Ân tượng nhất là chiến thắng trước Ngô Quí Lâm (Đài Loan), đặc cấp quốc tế đại sư, một ứng cử viên sáng giá của giải.
Ván này kỳ thủ Đài Loan đi trước, xuất quân theo bố cục “trung pháo trực hoành xa đối bình phong mã, lưỡng đầu xà”, là thế trận đã giúp Lâm giành biết bao thắng lợi vang dội. Không chút nao núng, Quân dùng đòn đối công đã được kiểm nghiệm tại giải vô địch cờ tướng hạng nhất toàn quốc năm 2001, gây bất ngờ, dần dụ đối thủ vào bẫy và giành thắng lợi ấn tượng.
Ván thứ 9, gặp đương kim vô địch thế giới Lữ Khâm (Trung Quốc), Quân xử lý trung cục không tốt nên thất bại. Đáng tiếc là sau đó, do chỉ đạo thiếu hợp lý của HLV Lê Thiên Vị nên Quân mất cơ hội tranh HCB, cuối cùng chỉ đoạt HCĐ. Đến tận bây giờ, Quân vẫn tiếc hùi hụi vì: “Mục tiêu đề ra trước khi vào giải là lọt vào tốp 4, thế mà mình thắng suốt và dẫn đầu. Quá mừng nên tôi có chút lơi lỏng (thỏa mãn); thêm việc không có thầy Trần Viết Bảo kề bên để hỗ trợ tinh thần cũng như chỉ đạo nên... sảy tay”.
Tuy nhiên, việc đạt thành tích tốt nhất của cờ tướng VN trên đấu trường quốc tế, nhất là việc Quân được phong đặc cấp quốc tế đại sư khi mới 22 tuổi, với lối chơi tinh quái, đậm bản sắc..., cánh chim lạ Nguyễn Vũ Quân đã làm báo chí thế giới (đặc biệt là Trung Quốc) tốn biết bao giấy mực để phân tích, mổ xẻ và nồng nhiệt ngợi khen.
Cũng dễ hiểu, bởi kể từ giải vô địch cờ tướng thế giới lần đầu tiên được tổ chức vào năm 1978, chủ nhân của những tấm huy chương đều là người gốc Hoa. Lại là một kỷ lục nữa: Nguyễn Vũ Quân là kỳ thủ đầu tiên không phải người Hoa được phong ngay lần đầu dự giải thế giới.
Cờ và nghiệp...
Hạng ba thế giới, hai năm liền vô địch giải trong nước, vậy mà tại giải vô địch cờ tướng 2006 vừa rồi, chàng trai vàng Nguyễn Vũ Quân không có tên trong số ba kỳ thủ dẫn đầu. Lý giải về điều này, cả HLV Trần Viết Bảo và kỳ thủ Nguyễn Vũ Quân đều khẳng khái: đấy là sai lầm của Liên đoàn Cờ VN khi cho phép đăng ký không hạn chế số kỳ thủ tham gia.
Điều ấy tạo thành kẽ hở để các địa phương mang quân ồ ạt vào giải và tạo điều kiện cho các VĐV chủ lực của họ dễ dàng kiếm điểm. Trong khi ấy, Hà Nội không có người lót đường nên Quân phải gồng mình đánh trận nào cũng phải tận lực nên chỉ thắng được 6 trận, để thua 3 và hòa 2...
Cả hai thầy trò Quân đều thở dài thườn thượt khi nhắc đến các quan chức trong ngành TDTT vẫn hàm hồ rằng cờ tướng chỉ là môn thể thao nhẹ nhàng nên thiếu quan tâm. Năm 2005, Quân đoạt HCĐ thế giới, lập kỳ tích cho làng cờ tướng VN vậy mà không hề có tên trong danh sách khen thưởng VĐV tiêu biểu hằng năm của Sở TDTT Hà Nội (chứ chưa nói gì đến danh sách của Ủy ban TDTT).
Nói là vậy nhưng đã trót mang lấy nghiệp vào thân, Quân cũng như các VĐV cờ tướng khác đều cho rằng chơi cờ trước hết là vì đam mê. Hằng ngày, ngoài việc làm kế toán cho một cửa hàng điện nước của người bác ruột để kiếm kế sinh nhai, Quân lại đầu tư không dưới 10 giờ đồng hồ để nghiên cứu tài liệu, lăn lộn khắp các sới cờ phủi nơi hang cùng ngõ hẻm cũng như lên mạng Internet đọ cờ với các cao thủ trên toàn thế giới.
Mạnh toàn diện: khai cục, trung cục và tàn cục đều tốt; đam mê và rất có chí tiến thủ nên chắc chắn những thành công vang dội sẽ còn đón đợi Nguyễn Vũ Quân ở những bến bờ xa...
Cảm ơn bạn về bài viết kỳ thủ Nguyễn Vũ Quân. Hâm mộ Quân từ lâu, đã nghe kể lúc vào Nam Quân đã có lúc ngủ vỉa hè mà đánh cờ, rèn rũa suốt 2 năm ròng. Nguyễn Thành Bảo hơn 6 năm đánh độ khắp giang hồ sang tận cả Trung Quốc rèn rũa, Lại Lý Huynh bình thường mỗi ngày luyện 8 tiếng với SW vì không có tiền ra ngoài... Tất cả những con người đấy đều đáng phục về ý chí và lòng đam mê bất tận với cờ tướng. Có lần tôi vào diễn đàn này thấy có bạn chê bai các kì thủ như Bảo, Quân... bỏ học đánh cờ, không có bằng cấp thạc sỹ, tiến sỹ gì...Nghĩ bụng thật nực cười, thạc sỹ, tiến sỹ gì chứ, sức nghĩ của họ vượt khỏi bằng cấp nhiều lắm rồi, học gì mà chả được.
Cái này tôi không đồng tình với trung9th!!! Mỗi đằng là một thế giới riêng. Không so sánh được. Người thông minh, học giỏi chưa chắc đã đánh cờ hay, người đánh cờ hay chưa hẳn đều là người thông minh, học giỏi. Trở thành cao thủ cờ tướng hay thạc sỹ, tiến sĩ đều phải phụ thuộc vào niềm đam mê và khổ học. Đó là hai thứ khác hẳn nhau. Đành rằng bạn và tôi và nhiều người khác trân trọng những tài năng của A. Bảo, Quân, Huynh nhưng ko nên nói như vừa rồi. Mọi sự so sánh đều khập khiễng.
Cái này tôi không đồng tình với trung9th!!! Mỗi đằng là một thế giới riêng. Không so sánh được. Người thông minh, học giỏi chưa chắc đã đánh cờ hay, người đánh cờ hay chưa hẳn đều là người thông minh, học giỏi. Trở thành cao thủ cờ tướng hay thạc sỹ, tiến sĩ đều phải phụ thuộc vào niềm đam mê và khổ học. Đó là hai thứ khác hẳn nhau. Đành rằng bạn và tôi và nhiều người khác trân trọng những tài năng của A. Bảo, Quân, Huynh nhưng ko nên nói như vừa rồi. Mọi sự so sánh đều khập khiễng.[/QUOTE]
Xin hỏi, không_tên năm nay bao nhiêu tuổi? Đã đi làm chưa?
Tại sao anh trung9th lại quote lại lời của khong_ten nhắc lại lời anh? Không hiểu???? Còn tuổi thì khong_ten sinh năm 1984, chắc nhỏ tuổi hơn anh trung9th. Khong_ten đã đi làm được hơn 3 năm nay rồi. Mà thôi, cũng ko nên tranh luận ở topic này. Topic này là dùng để chia buồn với gđ Quân mà. Thế anh Trung9th nhé.