Hihi Cháu khoái bác quá ,cháu cạnh khóe gì bác biết hết trơn
Printable View
Hihi Cháu khoái bác quá ,cháu cạnh khóe gì bác biết hết trơn
KHÚC VÔ TÌNH
Kể làm gì chuyện những hạt mưa rơi
Đã xa lắm, biết lòng ai còn nhớ ?
Giọt vô tình, buốt những đêm trăn trở
Mênh mang chiều… góc phố chợt mênh mang
Biết có còn chút hương muộn Ngọc Lan ?
Hay cũng chỉ vô tình như thoáng gió
Niệm khúc cũ giờ xa xăm mờ tỏ
Mái phố buồn, rêu phủ nhạt hương xưa
Người vô tình, còn nhớ những cơn mưa
Chợt se lạnh chiều cuối đông Hà Nội
Hoa sữa rụng, thương nẻo về lạc lối
Trách làm gì khi vội bước chân quên ?
Anh thẫn thờ, lạc lõng phố không tên
Người đan áo chắc vô tình chợt nhớ
Một thoáng thôi khi nẻo đời trắn trở
Chút hương thừa… ai nỡ vội quên mau
Huế 09/12/2010
Sông Hương
Tháng này ngoài Huế buồn lắm bác SH ạ , thảo nào bác se sắt nhớ tình xưa,gửi Tranbinh chỉ là cái cớ cho thi hứng bác tuôn ra thôi ,bác thương tiếc những người đi qua đời tôi , trong những chiều đông sầu phải thế không bác
Đinh Hùng nhà thơ thời tiền chiến ôgn sống ở Sài Gòn đến thập kỷ 70 có rất nhiều bài thơ in dấu kỷ niệm hồi cấp 3 mình chép sổ tặng bạn gái, tiếng em một bài thơ rất hay của ông
Từ giã hoàng hôn trong mắt em
Tôi đi tìm những phố không đèn
Gió mùa thu sớm bao dư vị
Của chút hương thầm khi mới quen
Cùng bóng hàng cây gập giữa đường
Âm thầm tôi ngỏ tấm tình thương
Bao nhiêu hoài bão, bao hy vọng
Nói hết cho lòng nhẹ mối vương
Rồi đây trên những lối đi này
Ta sẽ cùng ai tay nắm tay
Nhịp bước năm cung đàn ảo tưởng
Buông chìm tâm sự nửa đêm nay
Từng bước trôi cùng trăng viễn khơi
Thâu đêm chưa hiểu miệng ai cười
Nụ cười gởi tự thiên thu lại
Tiền kiếp xưa nào em hé môi?
Dĩ vãng nào xanh như mắt em
Chao ôi! màu tóc rợn từng đêm
Hàng mi khuê các chìm sương phủ
Vời vợi ngàn sao nhạt dáng xiêm
Kỷ niệm thơm từ năm ngón tay
Trăng lên từng nét gợn đôi mày
Bóng hoa huyền ảo nghiêng vầng trán
Chưa ngát hương tình, hương đã bay
Sông biển nào nghe thấu nỗi niềm?
Sóng đâu còn khóe mắt thâm nghiêm
Lòng ơi hoài vọng bao giờ nói
Thăm thẳm trùng dương một tiếng em
Nhẹ bước chiêm bao tưởng lạc đường
Rưng rưng mùi phấn bỗng ngùi hương
Sương đầm vạt áo mong manh lệ
Sao rụng bay vào tóc dạ hương
Tôi lánh trần ai đi rất xa
Bâng khuâng sao lạnh ánh trăng tà
Ngày mai hứa hẹn bừng hương cỏ
Tôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa
P/s mỗi khi gần tết các bạn tầm 7x nhà thường chỉ có 1 cái radio tối nhà quây quần gói bánh chưng nghe thơ trên đài , chiện cảnh giác vv... he he
Bài này Nhạc sĩ Nguyễn Hiền có phổ nhạc tên đặt lại là Mái tóc Dạ hương .Trúc cũng góp với bác laototphilao để tặng bác songhuong và ....người ấy ....
Cớ đâu mà cớ, tình cảm dồn nén thơ tự trào ra đó thôi. Ku Trúc nhớ Culu thì cứ việc nhớ, đừng suy bụng ta ra bụng người, chỉ được cái đoán mò, nhưng đoán mò nhiều khi cũng đúng ra phết Ku Trúc nhỉ ...hihi...
Huế có buồn không những tháng này ?
Tình như phảng phất tựa men say
Người đi cảnh nhuốm mầu se sắt
Chợt thấy trời đông cũng chát cay !.
Thơ bác Phihuong hay ở cái không khí phảng phất chung quanh bài thơ đó ,nó có khi hoài cổ như bài nhớ hà nội xưa ,hay da diết như những bài tình lỡ .Cháu thấy bác làm thơ rất dụng công không hề dễ dãi tùy tiện ,chữ bác dùng đắt lắm