mấy cái đàn bố Lâm nhìn phiêu quá, gỗ sồi, nút vặn nhìn chuẩn, bác Lâm chiều bác Chiến nhất đấy nhé, tôi giờ không chơi nhạc nữa chứ alo cho bố già kiểu gì chả được một cái khỏi phải nói.
mùa này ở Bắc kỳ lạnh lắm bác Lâm đừng có mà về, gần nhà mấy cụ đi hết rồi, tối em chát cũng không yên ôn vì có thằng cu và con gái nằm cùng tránh rét
12-01-2015, 08:24 PM
Alent_Tab
nhà có lò sưởi, tối bật cho bọn trẻ con nó ném bắp ngô khoai nướng vào
12-01-2015, 09:38 PM
Alent_Tab
gỗ đàn đó là gỗ thông em mải chat voi ban xin lỗi anh Lâm nhé
12-01-2015, 10:21 PM
Thợ Điện
Mặt đàn bây giờ không ai làm bằng gỗ thông hết ông Tab ,nếu có chỉ là loại đàn chợ rẻ tiền .Những loại đàn classical guitar đắt tiền như cây này đa số mặt đàn làm bằng Cedar wood (gỗ tuyết tùng ) bên hông và sau lưng làm bằng Rosewood tức là gỗ hồng đào .Sau này các nhà làm đàn người Đức tìm ra gỗ Spruce tức là gỗ vân sam làm mặt thùng đàn .âm thanh cũng rất hay và sáng .Nói về kĩ thuật đóng đàn thì lại là một câu chuyện thú vị khác .Phân biệt thế nào là solid wood hay laminate cũng là cả một nghệ thuật rồi
Thông là thứ gỗ tạp hằng hà sa số vậy thì cớ gì đàn bán cả vài chục ngàn đô một cây .Tôi phạt ông không được nói linh tinh về những lĩnh vực mình không rành bằng cách nghe bài nhạc này
12-01-2015, 10:59 PM
Kiem_Nhat
Từ khi anh nói chuyện bờ kè , rồi chuyện món vịt sáo măng... em cứ ám ảnh thế nào ấy!. liên hệ lại chuỗi sự kiện vừa xảy ra khắp nơi, vừa có bài đấy xong thì có nhiều sự kiện liên quan tận bên đấy, lại tình cờ có cả clip y hệt anh tả. Ngược trở lại của bờ kè, tối nay có cậu thanh niên trẻ tử nạn ở Bờ kè gần Thị nghè, sao thấy ghê quá! Nhân viên cứu hỏa vừa vớt xác lên, chắc mai mới đăng báo. Nhiều chuyện vô tình, từ chim , chó, mèo... toàn từ tình cờ thảo luận ở đây, mà nó xảy ra gần đúng như thế ở ngoài,, anh có cảm giác đấy là sự vô hình , hay có sự linh tính dự báo gì không? Em nhiều lúc thấy ghê ghê thế nào đấy.
12-01-2015, 11:35 PM
Thợ Điện
Chỉ Một Đoạn Đường
Có ghê cũng không tránh được ông Kiếm ,lẽ đời là vậy ,hiểu rõ sự vô thường để sống bình thản hơn .Đừng lo lắng thái quá ,ban ngày ông nên ngủ nhiều lấy lại sức khoẻ
Sống 24 giờ hay 24 năm cũng vậy thôi miễn là mình đã trọn vẹn với nó .Tặng ông bài này chúc ông thanh thản vui chơi
Sau cơn mưa vào ngày xuân hôm ấy, người bạn tốt của tôi ngỏ lời từ giã. Tôi kiên trì đòi đưa bạn ấy ra đến trạm xe. Bạn ấy ngăn cản tôi:
"Ðưa người ngàn dặm, cuối cùng rồi cũng cách biệt” (Tống quân thiên lý, chung hữu nhất biệt). Dù thế nào đi nữa thì bạn cũng chỉ có thể đưa tôi đi một đoạn đường, thôi thì chỉ đưa tôi đến cửa thì ngừng bước nhé."
Tôi đành tôn trọng theo ý kiến của bạn ấy và trầm ngâm và nghiệm lẽ rằng:
1/. Mỗi con người đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác. Ðiều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa người cùng đi một đoạn đường.
- Bạn thương yêu cha mẹ mình, hy vọng họ sống lâu trăm tuổi, nhưng trong lúc bạn đang rất hiếu thuận với cha mẹ mình, thì họ cũng sẽ rời xa trước mặt bạn, bạn cũng chỉ có thể đi cùng cha mẹ mình một đoạn đường mà thôi.
- Bạn yêu thương con cái của mình ư, từng giờ khắc bạn mong rằng mình có thể vì chúng mà ngăn gió chắn mưa. Vậy mà bạn đang lớn tuổi từng ngày, rồi cũng có một ngày, trước mặt các con bạn cũng phải bỏ chúng mà đi, bạn chỉ có thể cùng đi với con cái một đoạn đường.
- Bạn có người vợ tâm đầu ý hợp, nhưng hai mươi mấy năm trước cô ấy thuộc về cha mẹ, vài mươi năm sau cô ấy cũng bị con cái, vận mệnh, mà chia cách, bạn cũng chỉ có thể đi cùng với nàng một đoạn đường.
- Bạn xem trọng trong tình nghĩa bạn bè, nhưng nếu không phải là bạn bè lìa xa bạn, thì cũng chính là bạn sẽ lìa xa bạn bè, bạn chỉ có thể cùng đi với bằng hữu một đoạn đường.
2/. Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường, nên bạn càng thêm quí trọng tiếc thương.
- Lúc mà người ta cơ nhỡ đói rách, sự quan tâm của bạn nên trở thành một quả táo.
- Lúc mà người ta giá rét, thì sự giúp đỡ của bạn nên biến thành một cái áo bông.
- Lúc mà người ta vui vẻ hạnh phúc, thì sự tươi cười của bạn đáng nên sáng lạn nhất.
- Lúc mà người ta gặp chuyện thương tâm, thì sự vỗ về an ủi của bạn đáng thật là chân thành thiết tha...
3/. Bởi vì chỉ có thể cùng người đi một đoạn đường, nên bạn cũng cần học cách từ bỏ.
Cha mẹ chỉ có thể vỗ về nuôi nấng bạn trưởng thành, không nên kỳ vọng cha mẹ là cái quải trượng (cây gậy) vĩnh viễn của bạn, để có thể chống đỡ toàn bộ cuộc đời của bạn.
Con cái cũng chỉ cùng liên quan huyết nhục với bạn, chứ không phải là vật phẩm phụ thuộc của bạn, bạn cần phải biết tôn trọng sự lựa chọn cuộc đời của chúng.
Vợ con vì bạn mà cung phụng dâng hiến hết tình ái, nhưng sinh mệnh của nàng không phải là vật phẩm thế chấp của ái tình, nên dành cho nàng những khoảng riêng tư cần thiết.
Bằng hữu có thể cho bạn sự ấm áp, nhưng loại ấm nồng này là loại tình cảm mở, bạn không thể cưỡng hành độc chiếm tình hữu nghị của người khác...
Như vậy, bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có thể cùng người đi một đoạn đường đời; đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?
13-01-2015, 12:10 AM
Kiem_Nhat
Mấy năm trước, gần Tết, em tự nhiên muốn ẵm con bé đi xa (thực ra là trốn rét thôi). Thế nào cô bạn dẫn qua nhà một ông thầy; em thì em không muốn qua, mà thế nào cô ấy lôi đi bằng được (cô này là bạn học cũ từ hồi cấp 1). Lên nhà, trên tầng 4 của ngôi tập thể cũ, ông thầy pha trà ngồi uống, chả nói chuyện gì cả. Cuối buổi, ông thầy nói, không đi đâu hết, sao La hầu nặng lắm, có đi rồi cũng về thôi, thế nào cũng hao tài, tốn của. Giữa năm đó em phải quay về thật. Gọi điện thoại, ông ấy nói mỗi một câu: tao nói rồi mà mày không nghe? Phải chăng vài người có năng lực nhìn trước sự việc phải không anh!.
13-01-2015, 03:32 AM
Alent_Tab
he he em gà nên bạ đâu nói đó mới được đọc lời bình tuyệt của anh về cách làm đàn chứ
13-01-2015, 03:42 AM
Alent_Tab
Nhà giàu tránh rét thì dễ, điều hòa hai chiều,, máy sưởi, nhưng nhà em chả có gì, đi tìm củi về sưởi thôi
13-01-2015, 03:48 AM
Alent_Tab
dàn Guitar làm bằng cái gì giờ em mới nhớ một kỷ niệm thời học trò
năm đó em lên Hà Nội học, mỗi phòng được phát một cây Guitar, nhắc đến lại nhớ đến Hà không ngủ được em yêu ạh