Bác ni có kiểu hành văn đọc xong không đứt hơi không tính tiền :botay
Printable View
Cứ tới những ngày lễ người ta vui thì mình lại buồn. Buồn vì nuối tiếc. Buồn vì nhớ. Có nỗi nhớ mà không thể ngờ lại nhớ đến thế, có tiếc nuối không thể tưởng tượng lại dằn vặt nhiều đến thế, có day dứt không thể nghĩ lại làm đau lòng đến thế....
Có bàn tay nào từng đã thành quen
Có nụ hôn vụng trộm nơi quán cà phê bỗng thành nhức nhối
Có nỗi nhớ thành giọt nước trên mi nóng hổi
Thời gian nào xoa được những vết đau?
Có thể sinh ra chẳng phải để cho nhau
Mà chỉ là để trả chút nợ duyên tình kiếp trước
Nên vừa gặp đã là khi từ biệt
Hướng về nhau quay quắt đến khi nào?
Gió sớm nay làm phố lạnh chênh chao
Chia sẻ cùng MinhTommy nhé. Không hiểu sao đọc những dòng của bạn, dù ở diễn đàn hay ở fb, lúc nào tôi cũng phải đọc đi đọc lại vài lần và lại ngồi thừ ra 1 lúc trước màn hình máy tính.
Lại là Noel buồn rồi! Chúc đêm nay ông già Noel trèo qua bậu cửa nhà bạn, không cho bạn thứ gì mà lấy đi của bạn những day dứt và kỷ niệm!
Thanh thản sống đi bạn ơi!
Nói ra các bác các chị cười chứ năm nay gia đình tôi có thuê một ông già Noel (dịch vụ) đến tặng quà cho các cháu. Biết là giả tạo nhưng cũng cố xạo để con trẻ vui lòng. Con bé nhà và mấy anh chị họ của nó mê ông già Noel lắm, đi đường mà gặp ông già Noel là tụi nó nhẩy hẩng cẳng lên mà la. Quà đã xong (gưi ông già Noel luôn). Tối nay sẽ có ông già Noel cỡi Mercedes (thay vì tuần lộc) tới ca hát, giao lưu, chụp hình, tặng quà cho 5 nhóc siêu quậy.
Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ làm ấm trái tim một ai đó. Noel là dịp bạn và những người xung quanh tận hưởng những giây phút ngọt ngào của tình yêu thương. Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp. Chúc các bạn của tôi một mùa giáng sinh vui vẻ.
Chiều nay đi họp bã cả hơi ra, vừa buồn ngủ vừa chán đời vì nội dung họp quả là dở hơi cám hấp, đã thế lại chả có tí phong bì nào :D :D :D
Mãi gần 6h30 mới về đến nhà thì lại gặp cái mẹt khóc dở mếu dở của ông cu con. Sơ suất quá vì nó nghỉ học cả tuần nay rồi, mình cũng quên khuấy mất mấy cái vụ quà Noel nô iếc thành ra ở lớp trật khấc mỗi cu cậu là không được ông già phát quà. Nhìn con nước mắt ngắn dài mà thương nó quá! Lỗi tại người lớn vừa nhiêu khê, vừa vô tình mà cuối cùng con trẻ lại là người phải gánh hết!
Một ngày chả vui vẻ gì. May được cái vớt vát là đêm qua mơ 1 giấc mơ đẹp quá xá! Ước chi đêm nay ông già Noel xuất hiện, mình sẽ cắt trụi râu ông đi để năm sau chả ai còn phải khóc vì 1 Noel buồn nữa.
Chúc cả diễn đàn 1 giáng sinh ấm áp!
Già rồi già rồi , năm nay chơi đúng như năm ngoái , he he .
Mới nhận được quà Noel thú vị từ vợ chồng nhà Tác Ta , 1 giò phong lan sắp đẹp , 1 đồng bạc trắng lấy may mắn và 1 bình rượu sâu chít , cám ơn nhiều , hí hí .
Noel này cadan xin tặng vợ chồng bạn cùng mọi người câu đối của cụ Tú Hải Văn , trích trong Vang Bóng một thời - Nguyễn Tuân :
Họ lịch sự như tiên , phú quý như giời , quất con ngựa rong chơi ngoài ngõ liễu .
Ta trồng cỏ đầy vườn , vãi hoa đầy đất , gọi hề đồng pha nước trước hiên mai .
:cuoihihi :venhvao :cuoihihi :venhvao :cuoihihi :venhvao :cuoihihi :venhvao :cuoihihi :venhvao :cuoihihi :venhvao :cuoihihi
Bạn này hao hao tớ hồi chục năm trước , 1 là bắn nhạn hết sức đi , 2 nếu trượt rồi thì tìm con khác mà bắn , chứ cứ ngồi mà lãng mạn thì khó lắm , sau tha hồ tiếc , chúc bạn thành công :D .
P/s : Hôm nọ ngồi ở quán Á Châu bạn có nói sẽ ra ngồi với anh em mà không thấy đâu nhé :D !!!
Uống từ sáng sớm với đám bạn côn đồ hehe đủ mọi thứ tiện dân ,từ mọi miền sắc tộc .Rượu khiến con người gần gũi nhau hơn ,trong cơn say trút bỏ sự làm dáng ,mặt nạ ,mà đôi khi ai cũng phải khoác tạm lên để sống với đời .Hôm nay chúng ta là một khối hân hoan dù rằng biết bao nhiêu bầu trời đã sụp đổ trên đầu
Khuya nay sẽ uống một mình ,mọi người phải về với gia đình .Tuy thế, độc ẩm cũng là một cái thú chỉ có mình và ly rượu sóng sánh cùng những ý tuởng mông lung .Dặn mình pha nhẹ tay thôi đêm còn dài ,nhưng nhẹ quá đêm lại thiếu mất chất khuya ,thôi thì cứ quyết liệt cho đến hôn mê .Nghĩ cho cùng cái gì nửa vời đều là thất bại .Dostoievski đã từng nói .Trong đời tôi , tôi chẳng làm gì hơn là đẩy cho đến tận cùng cái mà quí ngài chỉ dám làm có một nửa .Giờ kiếm gì cho con Quít ăn ,no bụng rồi bảo nó đi ngủ ,mình còn phải chiến đấu hết đêm nay .Đêm thánh vô cùng
Ở cái nhà thờ Nhà Chung năm nào vào khoảng 12h là tắt hết nến đón chúa ra đời, nhớ hồi trẻ trâu đi đâu thì lúc đó cũng phải cố mà về, vì có rất nhiều tiết mục hay, xem chúng nó kis nhao, mấy ông chưa có người yêu thì lợi dujng chen lấn để va chạm với gái nhiều tên hung đồ hung hãn còn bóp ju gái. xướng không chịu được keke, nhưng giờ dà dồi đành đi chơi với enyse vậy hợp cạ là ok, hắn man nhưng cư thích lấy cái lên quý tộc tên gái là elyse mới đểu y như mình hay mang tên alice vậy.
Chiều nay mình muốn nổ óc. Đủ thứ từ tổ chức sự kiện, nghị quyết Đảng, tổng kết ngành rồi báo cáo, tham luận... làm mình điên cái đầu, cuối cùng rút ra kết luận là đi đánh chén và lên face chém gió. Tinh thần không thoải mái thì có ngồi ị ra đấy cũng chẳng thể mang lại tí hiệu quả gì. Đêm nay sẽ là một đêm khó nhằn đây!
Năm hết tết đến, hi vọng mọi người trên diễn đàn đều đón tết thảnh thơi!
redtn đã từng ôm cả công đoàn, đoàn thanh niên... cộng thêm họp Đảng, viết báo cáo cuối năm của cơ quan thay trưởng phòng nên hiểu cuonghanh đang bức bối thế nào. Chả có gì ức chế bằng việc đi làm một lô lốc việc không tên cho sếp.
Lên Garena chỉ giáo cho red một chút đi.
@Red: Ok man. Đằng nào cũng "rứa", chơi đã! hê hê hê
Món quà Giáng Sinh
24/12/2012
Chợt nhận ra đã lâu rồi mình chưa được nhận quà Giáng sinh.Có lẽ đã rất xa rồi mùa Đông năm ấy,mùa Đông mà mình chỉ khoảng 7,8 tuổi.Đó là lúc nhà còn rất nghèo.Nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con,mình cũng như bao đứa trẻ khác,thích nhất là những món đồ chơi đầy màu sắc bày trên những gian hàng ngoài phố.Mình nhớ lúc đó mơ ước là có được con rô-bốt lắp hình,nó vừa có thể lắp thành rô-bốt,vừa có thể chuyển thành tàu thủy.Nhưng đó là món đồ chơi vốn xa xỉ với một đứa trẻ vốn chỉ làm bạn với những cái nắp chai,vỏ hộp,vài que củi nhặt được…Mẹ biết là mình rất thích món đồ đó,mẹ bảo cố ngoan học giỏi, sắp đến Noel thì Ông già Noel sẽ tặng quà cho.Và rồi như một phép màu tối Noel năm đó một ông già Noel đi xe gắn máy đến và tặng mình một món quà.Mở ra thì đó chính là món đồ chơi mà mình hằng mong ước bấy lâu.Mình rất vui và tự hào vì đã là một đứa trẻ ngoan để được ông già Noel tặng quà.Bố mẹ có lẽ cũng vui lây với niềm vui của trẻ thơ với một bộ mặt tươi vui thoải mái,không còn những nếp nhăn trên khuôn mặt vốn lo toan cho cuộc sống mưu sinh thường ngày.Món đồ chơi đó mình đã mang đi khoe suốt những ngày sau đó – năm nay tớ cũng được ông già Noel tặng quà nhá (năm ngoái mình cũng ngoan hơn bọn nó sao mình lại không được quà nhỉ :)) ).
Món quà mà chắc bố mẹ đã chắt chiu tằn tiện bao ngày trước đó để có đủ tiền thuê “ông già Noel” mua cho mình.
Và đó cũng là món quà đầu tiên và duy nhất mình nhận được hồi trẻ thơ.Những năm về sau một phần do hoàn cảnh gia đình,một phần do đã lớn thêm mình không còn được “ông già Noel” tặng quà nữa.
Cho đến Giáng Sinh năm nay…
Khi bạn ấy thả món quà vào giỏ xe mình,mình hỏi cái gì đấy,lắp bắp mãi mới trả lời được một câu “Quà Giáng Sinh đấy”.Thật sự lúc đó mình rất xúc động,chả biết nói gì hơn…Dường như mùa Đông trở nên ấm áp hơn như mười năm về trước.Mình muốn nói:”Cảm ơn ấy nhé,ấy có biết ấy chính là người thứ hai sau bố mẹ tôi đã tặng quà Giáng sinh cho tôi không?Nó như một tia sáng soi rọi cho cuộc sống vốn u ám,như một ngọn lửa sưởi ấm cho cuộc sống vốn chỉ là những sự lạnh giá này của tôi.Và món quà của ấy sẽ giúp tôi tiếp tục vững bước trên con đường phía trước,nó sẽ giúp tôi vượt qua được những mùa Đông giá rét sau này,là niềm tin cho tôi trong suốt cuộc đời cho dù trên con đường tôi đi có thiếu vắng ai đi chăng nữa”.
CẢM ƠN ẤY NHIỀU LẮM.
ĐỪNG BAO GIỜ TỎ RA LẠNH NHẠT VỚI TÔI NHÉ.VÌ NHỮNG LÚC NHƯ THẾ TÔI BUỒN LẮM,CHẢ BIẾT ẤY CÓ HIỂU ĐƯỢC KHÔNG?
MÌNH MÃI MÃI LÀ BẠN TỐT NHÉ!
Ngày thứ 7 thật thú vị với buổi sáng được gặp lại người bạn tốt của hai vợ chồng đã chuyển về HN sống mấy năm nay. Buổi tối cũng đẹp không kém với bàn thắng ở phút thứ 9 của Man rùa. Thím 6 ơi, rùa lại nổi rồi kìa!
Mong Admin kỹ thuật sau khi đọc bài này thì xem hộ mình cái lỗi kỹ thuật này nhé, mình vào trang web và khi di chuyển chuột đến chỗ nào cũng có icon nhỏ nhỏ có chữ Like facebook chạy kèm theo và đứng sát chuột của mình, rất chi là khó khi muốn bấm vào 1 link nào. Mong được giúp đỡ, cảm ơn.
Sáng nay chát nói chuyện với 1 em gái ở diễn đàn... câu chuyện vô tình làm mình nhớ đến 31/12 của 3 năm về trước. Kỉ niệm tuy không vui vẻ gì nhưng rất đẹp, rất đáng nhớ. Nó lại ùa về như mới xảy ra ngày hôm qua...:love. Và thật "tình cờ", em mới hỏi mình:" Anh còn nhớ hay anh đã quên ngày 31/12 năm ấy..." :email
Tại sao em phải ra đi, em không chịu nói cho tôi biết... liệu tôi có làm gì sai, tôi ao ước được trở về ngày hôm qua ấy... Chỉ mới hôm qua thôi, tình yêu như một trò chơi thật dễ dàng...
Nghe cứ thấy Hè.. Hè... =)) !!!
Cười đi, tình yêu đáng để cảm thấy mình hạnh phúc mừ, hìhì..
Sáng mùng 1 Tết Dương lịch, cả Điện Biên thảnh thơi trong một ngày nghỉ mang hương vị lễ Tết. Trời lạnh, lặng gió với không gian toàn màu xám, đường phố thưa thớt bóng người và nhịp sống dường như chậm lại một cách trễ nải. Mấy anh em trong xóm mình ngồi tụ bạ bên ấm trà nóng, vừa xuýt xoa vừa rôm rả chuyện trò, vui vẻ lạ!
Tối hôm qua là sinh nhật con giai mình, sáng nay được nghe vài lời chúc muộn từ gia đình, bỗng nhiên thấy nhớ HN thế. HN chẳng phải quê hương bản quán, cũng chẳng phải là nơi mình gắn bó lâu năm nhưng ở nơi đó có bạn bè cố tri, có gia đình, họ mạc, có những con đường, bờ hồ, quán xá đã từng in dấu những kỷ niệm không thể phai mờ.
Mình thích những ngày đông HN, ngồi trên chiếc ghế mộc vỉa hè, tay vân vê chén trà nóng và ngắm nhìn HN trôi đi hối hả trước mắt. Con đường Lò Đúc mỗi chiều đầu đông lá sao đen chen nhau theo gió lao xuống lòng đường. Tầm khoảng thời gian này trong năm mình rất thích ra ngồi ngoài cầu cảng xem sông Hồng cuồn cuộn chảy, gió lồng lộng thổi như chưa bao giờ ngừng. Nhà mình thì đúng là "ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà tôi ở đó. Đêm nằm nghe trong gió tiếng sông Hồng thở than".
Giờ thì HN đã khá xa rồi. Tuy khoảng cách địa lý hay điều kiện cũng rất dễ vượt qua nhưng rồi nay lần mai lữa, lúc bận rộn, lúc lại quá vô tâm nên ngoảnh đi ngoảnh lại cũng đã khá lâu rồi không về thăm nhà. Tết Dương lịch đã trôi qua, Tết Âm lịch chắc rồi cũng trôi qua như thế. Năm tháng chả chờ đợi ai, chỉ có sự quan tâm mới là người chỉ đường, nhắc nhở dùm ta mà thôi!
Chào đại gia đình TLKD @};-
Nhân dịp đầu năm mới, mình xin chúc toàn thể anh em BQT của TLKD, cùng tất cả quý thành viên một năm gặt hái nhiều thắng lợi, phước lộc khang an, và vạn sự cát tường.
:tlkdphao
Thân,
Xung quanh nhà mình ở, bà con đốt pháo um xùm, hehe. Ở VN còn cho đốt pháo không?
Happy New Year to ALL !!!
:tlkdphao :tlkdphao :tlkdphao
Một năm cũ với nhiều lo âu đã trôi qua, mong rằng năm mới sẽ đến với nhiều niềm vui, hứng khởi.
Năm vừa rồi buồn vui lẫn lộn ,vừa bị đau nhưng nhờ thế lại nghỉ làm đi chơi .Quá đã!.Năm nay vừa sáng mồng một đã có một cú phone nhắc nhở -Ông còn định nghỉ tới bao giờ ?
Haha thôi năm nay dành cho công việc không lốc leo gì nữa fb cũng khóa luôn .Nhưng chắc thế nào cũng có dịp tạt qua nhà ông D uống rượu sâu chít .Mỗi lần sắm nắm đi xa là lòng lại khoái trá nhìn bao bị túi xách lỉnh kỉnh thấy nao nao .Mình mê ba lô túi xách lắm nhất là loại da ,đi đến đâu cũng phải mua vài cái ,nhìn cách làm đồ này biết ngay dân tộc tính .Colombia tỉ mỉ thẩm mỹ ,Nicaragua chuyên làm bằng da trâu nước nặng chình chịch một đời người dùng một cái vẫn chưa hư ,Mexico thì diêm dúa màu sắc vì đàn ông suốt ngày đàn hát đàn bà thì nhảy múa và có bầu .Kì này về VN phải tặng cho các ông bằng hữu trẻ trẻ mỗi người một cái mới được .Các ông ấy còn có cơ hội đi nhiều ,ba lô lại có dịp khoác lên vai Thế mới xứng đời ....ba lô ..chứ nhìn chúng nằm yên trong tủ cứ thấy thương thương thế nào .Người làm ra chúng cũng chỉ muốn chúng được đi đến những chân trời vô tận mà .Chỗ ở của chúng phải là bến xe ,bến tầu, nhà ga ,sân bay chứ có phải ru rú thế này đâu
Chúc bác Lâm 1 chuyến đi thật vui và thú vị.
Khi được làm người ai cũng có nhiều lựa chọn cho riêng mình, nhưng có một điều ta không thể chọn đó là được sinh ra nơi đâu và người sinh ra ta là ai. Cảm xúc của con mình hiểu rất rõ, con luôn muốn được sống trong một gia đình hạnh phúc và đầy đủ. Nhưng những gì mình làm được vào thời điểm bây giờ đó là luôn đem lại cuộc sống đầy đủ để bù lại những mất mát về tinh thần. Dù có cố gắng rất nhiều nhưng cuộc sống tinh thần không tốt vẫn là điều mất mát lớn, chỉ mong cuộc sống về sau của con có nhiều lựa chọn tốt đẹp sẽ đem lại cho con hạnh phúc như con mong ước. Một năm mới bắt đầu với niềm hạnh phúc nhỏ nhoi trong ánh mắt con, khi mình cố gắng sắp xếp một buổi gặp gỡ vui chơi ăn uống trong không khí gia đình đầm ấm. Và dù mọi điều có kết thúc không như con mong đợi nhưng mình chẳng thể làm khác được, chỉ mong con đủ lớn để hiểu làm người sẽ có lúc phải lựa chọn cho dù mình không muốn chọn điều gì hết. Hạnh phúc là được bên người mình yêu thương nhất.
Chúc Huyền và toàn thể anh em năm mới thành công với nhiều liềm vui mới he he, thế thôi năm nay không dám chúc làm ăn bằng mưới năm trước vì nhiều ông đang bị - rồi.
He he cũng đã chuẩn bị quà cho bác Lâm rồi. Tiếc là rượu sâu chít chưa tới, không biết có đến kịp khi bác về không. Nếu không có thì cho bác uống rượu... đế. Ông "tây" về ai đãi rượu tây bao giờ, uống rượu đế cho thắm tình dân tộc :).
Dạy thằng con sáng ngày 01 happy new year ba mẹ và mọi người, mọi người cũng happy new year con kèm theo không quên 1 nụ cười, 1 lời khen, có lẽ con chưa hiểu được hết ý nghĩa nhưng ba đã tạo cho con 1 niềm phấn khích, đối với con như thế là vừa đủ.
Và một năm mới lại bắt đầu.
Nhân ngày đầu năm mới dương lịch, xin kính chúc mọi người sức khỏe để sẵn sàng đương đầu với mọi khó khăn trong thời gian tới. Mọi vật luôn luôn biến động, cả không gian thời gian, cả vũ trụ xoay vần và con người cũng không nằm ngoài quy luật đó. Chợt nghiệm ra rằng khi ta chừa chỗ cho những đổi thay thì ta sẽ tránh được không ít tổn thương
:( Tối qua mình ko ngủ được vì nhớ nhà :( chưa bao giờ mình thế...chắc tại lạnh quá đây mà..hức. rửa tay xong, tay lạnh ngắt, mình lại nhớ mạnh mồi :(. mỗi lần tay mình lạnh, mình lại dụ dụ ôm nó rùi nhét tay vào bụng :)) cu cậu rú ầm lên vì lạnh :( nhớ nó quá hức.
Sáng nay đi thi , lọ mọ dậy từ 5h30 trời mưa...đi đường lạnh run. hức. thi xong được 1 bạn rủ đi ăn sáng. Mềnh đã đoán trước là nguy cơ bị ngồi một mình rất cao mà =.=....cuối cùng đúng là ngồi 1 mình thật...chẹp...thông cảm =.=. Đợi 20 phút...càng ngày càng thấy bất công xã hội tồn tại cả trong căng tin :(((( tại sao các thầy cô vào sau lại được xì xụp mì tôm trước mình :(( Bất công :((. đợi mãi với hy vọng bát mì của mình nó đặc biệt nên lâu =.=. 30 phút...chạy vào trong hỏi ..hóa ra có ai đó "nhận vơ " bát mì 2 bò của mình rồi...T___T có nỗi buồn nào buồn hơn :(((((((((((((((((. tức mình, ko ăn nữa...đòi tiền đi về ...bố ko cần...nhá ( tiếc quá :( )...và giờ bụng vẫn đói :(
Mình làm trong lãnh vực phần mềm lâu năm mới phát hiện ra có vài phần mềm đi ngược với tiêu chí người dùng: khó sử dụng, giao diện cực xấu, chiếm nhiều tài nguyên... Thế mà nó lại cực kỳ thu hút. Như chương trình nghe nhạc lossless xxHighEnd và HQPlayer có giá trên 200 USD nhưng giao diện cực xấu, khó điều chỉnh, chiếm tài nguyên kinh khủng. Muốn nghe nhạc phải chạy Engine trước, load nhạc vào Engine, sau đó chạy GUI, load nhạc vào GUI từ Engine, điều chỉnh thông số: RAM, CPU, tần số lấy mẫu, chọn bộ lọc âm (tuyến tính, IIR, FIR...), bộ lọc tín hiệu số (DSP)... rồi mới chơi được nhạc. Chỉnh sai 1 phát là công cóc phải làm lại từ đầu. Các trương trình này phải load nhạc vào RAM, xử lý bài hát rồi mới phát do đó RAM hệ thống phải thật nhiều. Nếu RAM ít nó load 1 bài nhạc hết 10 phút. Do đó chất lượng âm thanh thì khỏi phải chê. Những chương trình thông dụng như Foobar, WMP, Winamp, Jet Audio... phải cuối đầu chào nó.
Không phải tác giả không có khả năng làm cho nó dễ sử dụng hơn mà vì tiêu chí của dân pro. Họ muốn phải khó sử dụng mới pro. Càng khó sử dụng họ càng bỏ ra nhiều tiền để mua. Đúng là phải có cay đắng thì mới nghiện được. Ngọt bùi phút đầu thì thích thật nhưng chóng ngán. Hì hì.
Hôm nay ra Starbuck uống cà phê vì lâu rồi mới có một ngày nắng đẹp , chém với thằng pha cà phê , mình dặn nó pha đậm tí vào ,xong lại bảo cà phê mày sắp về quê tao rồi mày xin về đó bán đi .Nó nhe răng trắng nhởn cười hỏi -Gái nơi đấy có đẹp không ? Mình bảo -Tuyệt vời .nó bảo thích quá nhưng tao phải học xong đã còn 2 năm nữa ,chứ về đó mà đi bán cà phê sợ gái nó khinh .Mình buồn cười quá hỏi nó -mày mà cũng sợ khinh à ,mày mắt xanh mũi lõ thấy mày là chịu rồi ai dám khinh .Nó cười tít mắt .Cái thứ lai này mắt đẹp thật .Nó là đen lai Ý nên mắt nhìn cứ mơ mơ
Mấy ngày qua bão tuyết ở nhà làm đuợc khối việc .Nhất là sách đã đóng lại từng thùng để đem cho thư viện .Biết đâu có người vẫn còn cần ! bây giờ E book nhiều quá đi xa chỉ cần mang Ipad là đã chứa đuợc cả trăm quyển rồi nhưng không hiểu tại sao mình vẫn thích sách giấy
Vẫn thích cái cảm giác ngồi dưới ngọn đèn vàng ,lật từng trang sách đến đoạn nào khoái trá là để đấy ra vườn hút điếu thuốc hoặc có khi pha ly rượu uống cho nó ngấm rồi mới quay lại đọc tiếp .Nhưng rồi cái gì cũng phải qua đi Mỗi con người hoặc đồ vật đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác.
Điều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa nhau đi cùng một đoạn đường rồi cũng phải chia tay Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường nên những phút gần nhau thành quí giá
Những quyển sách theo mình suốt một thời bây giờ cũng đã đến lúc phải học cách từ bỏ nó rồi .Làm gì có sự vĩnh cửu .Tình yêu đẹp bởi nó ẩn dấu đâu đó một chia phôi cách biệt
Vẫn thích giấy hơn bác Lâm ơi. Thích cái thú liệng sách cùng nhà mỗi chổ một cuốn, luôn cả trong toilet. Có ai dám liệng Ipad mấy chục cái cùng nhà không? Thích lật từng trang. Tôi đã có lúc mấy năm trước chào tạm biệt đống sách; bác còn nhân từ tôi thì tàn bạo đem giục vào thung rác. Gần đây bắc đầu đọc lại, nhưng không nhiều như xưa.
Hình ảnh một người lật từng trang sách mới đẹp làm sao. Bây giờ thấy nhiều người phủi tay lật sách trên iPad giống y đang đuổi ruồi.
Lai một mùa hoa cải sắp đến. Tết đến rồi, mình không còn cái háo hức như hồi bé, chờ bà nội đi chợ về, gặp hôm nào thằng cháu đich tôn ngoan, không đánh bạn hoặc chơi trò chơi vợ chồng với cô bé nhà bên sẽ được bà mua cho một tràng pháo tép, mấy quả pháo đùng hoặc cái bánh đúc gói xôi lạc về ăn sao mà ngon thế.
Tết này mình chẳng biết đi về đâu nữa, nhớ con cái nhưng tình cảm vợ chồng đã phai nhạt, có thể mình sẽ book vé sớm đi với người trong mộng, vài ngày thôi nhưng cuộc đời như thế kể cũng không có gì đáng tiếc cả, một vài ngày mà bằng mấy trăm năm hỡi người
Mới đi phỏng vấn. Hai đứa 1 nam 1 nữ người Singapore phỏng vấn mình. Cô gái cứ nhìn mình cười riết trong khi chàng trai càng lúc càng tỏ ra khó chịu. Teo chắc rồi. Nhưng mình nhận thấy mình đẹp trai hơn người phỏng vấn mình. Hè hè. Vẫn còn nhận lương công ty cũ nhưng công ty này gọi mời phỏng vấn nên mình cũng muốn thử thời vận xem sao.