Hichic, em già rồi bác 6789 ơi. Sao em nhìn ảnh bác chụp mà vẫn điềm tĩnh như không? Bác đi với trungcadan giống Điền công tử sánh bước cùng Lệnh Hồ công tử quá, hihi.
Printable View
Hichic, em già rồi bác 6789 ơi. Sao em nhìn ảnh bác chụp mà vẫn điềm tĩnh như không? Bác đi với trungcadan giống Điền công tử sánh bước cùng Lệnh Hồ công tử quá, hihi.
@laototphilao: Tôi chỉ kể chuyện tôi đã trải nghiệm qua, không có ý gì sâu xa. Chuyện nhà giàu bỏ vài chục ngàn làm quan tài, vận chuyển thi hài là bình thường. Nhà tôi hiện cách kho đạn cả trăm km, chắc cũng không chịu ảnh hưởng nhiều. Tính tôi đơn giản, không biết suy nghĩ sâu xa, nếu có làm phật ý ai thì xin mọi người lượng thứ.
Nhật ký trưa hôm nay đây :yup
Anh em kéo nhau về nhà Sơn "cá kho" (em họ của Trung "cá dán" :lolz), được chủ nhà tiếp đãi ân cần... lâu lắm mới được 1 bữa ăn ngon lành, tình cảm đến thế :x
http://d.f11.photo.zdn.vn/upload/ori...10_574_574.jpg
http://d.f12.photo.zdn.vn/upload/ori...87_574_574.jpg
Mực tươi luộc, tôm chiên bột chấm mắm me + mắm Phan Thiết và ớt chỉ thiên xanh...=P~
http://d.f11.photo.zdn.vn/upload/ori...58_574_574.jpg
Mắm me ... chua + cay + ngọt
http://d.f11.photo.zdn.vn/upload/ori...22_574_574.jpg
Ăn no roài, ra sân uống trà...
http://d.f11.photo.zdn.vn/upload/ori...07_574_574.jpg
Mình bắt đầu nằm "phơi sách" :))
http://d.f12.photo.zdn.vn/upload/ori...44_574_574.jpg
Hai thằng "dân trí thấp" cũng bắt chước chụp ảnh khoe hàng :venhvao
http://d.f11.photo.zdn.vn/upload/ori...35_574_574.jpg
http://d.f11.photo.zdn.vn/upload/ori...79_574_574.jpg
Nhưng bụng các ông toàn mực, tôm với cá thôi...;))
P/s: Tóm tắt chút xíu lúc ban trưa thôi, còn chi tiết đầy đủ sẽ chia sẻ với mọi người trong thời gian sớm nhất :angel
Hai thằng "dân trí thấp" cũng bắt chước chụp ảnh khoe hàng :)).
Bác 6789 nói thế này Anh Em tự ái chết :))
Nhìn 3 anh em ngồi nhậu tuy vui nhưng vẫn hơi trống vắng. Em mà đc vào ngồi cùng thành tửu tứ mới hoàn chỉnh he he.
Mà huynh 6789 ơi, người anh em cá kho đó, tửu lượng và phế tửu lượng so với mod Trung thì kèo thế nào hihi
Hehe cậu hỏi là phải trả lời ngay lập tức .Tuớng cách của cậu không phù hợp với những tranh đấu quyết liệt để vuơn lên ,có thể do bản tính nghệ sĩ thái quá , có thể do tư tưởng yếm thế bi quan ,có thể do chất kẻ sĩ trong người lớn nên khó cúi mình xuống để vượt qua một trở ngại ,sơn căn thấp hay bị vợ bắt nạt tới bến ,trong so đo đối chọi thường nhận lấy phần thiệt về mình ,chơi với bạn hết sức chung thủy .Hiện nay cậu đang ở trong thời của quẻ Khốn nên bị kẹt lui tiến đều dở như bài hát
Tiến thoái lưỡng nan
Đi về lận đận
Tình đôi ngập ngừng
Tiến thoái lưỡng nan
Mây bay khắp xứ
Chân mờ cõi xa
Vàng phai nhè nhẹ
Chiều hôm cửa nhà
.Năm thứ ba rung hào ba tuợng quẻ là chu phất phương lai sẽ có sợi chỉ hồng từ phương xa thòng đến câu thoát ra khỏi cái hố này ,lúc đó là ngon ,tóm lại cậu có thiên di tại mệnh sẽ phải sống lang thang ở nuớc ngoài mới ổn ,ti toe thế thôi còn muốn rõ hơn tôi sẽ gọi điện cho bố hehe
Hay quá! Về Dịch lý mình không rành lắm. Nhờ bác coi dùm mình quẻ "Trạch Địa Tụy", quẻ này dường như là một quẻ tương đối hanh thông thì phải? Nếu xử khéo về phần nhân sự thì tốt?!
Hôm qua có mấy thằng bạn tới nhà xơi hết nửa bình rượu sâu chít khen quá chừng. Chắc năm này phải làm kha khá mới được. Phần còn lại để dành chờ "lão đại Tiêu Phong" về lai rai.
Sơn căn là chỗ nào hả lão huynh hihi, để em gom tiền đi đắp nó cao lên 1 tý, hic Dịch học gớm thiệt nội soi ko thoát điểm nào.
Lắm lúc đệ cũng ngẫm nghĩ xem cái tính xấu của mình có ổn hay không, vì thế mà làm ở đâu cũng ko đc bền lâu. Hễ ngửi thấy mùi thối là đưa tay lên mũi lập tức xua đi, không quan tâm mùi đó là do đâu, do ai...
Hehe năm thứ 3 là rung Tài hả lão huynh, nghe thích thế, không biết là tính từ khi nào nhỉ!
Ông Lâm mà mở quán Dịch ở đây thì bận bịu tối mắt ra đấy, hì, nếu muốn biết dung nhan thì cứ coi tướng thuật rồi bảo đăng ảnh lên mà ngắm có khi lại thành bộ sưu tập.
Ông Tôn xem bói cho người từ bao giờ, sao lại đem quẻ Tụy chẳng động đậy gì ra hỏi thế ? mà dựa vào Cỏ Thi, Mai Rùa hay tiêu chí gì để thành quẻ ?
Quái Dịch dùng xem sự việc thì tuyệt diệu, nếu để xem cuộc đời thì phải lấy Tứ Trụ làm cốt lõi. Hai môn ấy bổ sung cho nhau vừa khéo hợp %%- (%) %%-
Hehe Bác Phihuong là ông trùm rồi .Tôi vẫn cuỡng ép bác ở làng Đình Bảng vì người cổ điển như bác thì nhất định phải là người Kinh Bắc rồi còn bác muốn ở làng Sấm làng Sét gì thì tùy bác hihi, Ông D không đuợc mời ai rượu sâu chít nữa đấy ,nửa bình còn lại là phần tôi đó .
Sáng nay thức dậy thấy tay chân thư thái quá phải đóng cửa ở nhà tập đàn vài tháng mới đuợc ,thỉnh thoảng chạy vào hóng chuyện các bác một tí rồi ra ngay .Sợ nhất nó nhồi máu cơ tim một phát lăn đùng ra mà chưa tập đuợc bài nào thì đau quá .Tuổi trẻ còn hay hẹn hò vì quĩ thời gian còn dài ,tuổi mình mà còn hẹn nữa thì kéo tới ...kiếp sau luôn vì thế thích gì phải làm ngay ,đi đuợc là đi ngay ,nhỡ nó là chuyến đi cuối cùng thì sao ?
Sống như thế lại không thấy bi quan tí nào mà trái lại hết sức lạc quan bởi lẽ tận tụy với từng cảnh đời ,từng giây phút .
Không biết phải tạ ơn thế nào khi được sinh ra làm kiếp người ,chỉ sống không thôi đã là quá hạnh phúc dù rằng biết bao bầu trời đã sụp ở trên đầu
Trùm sò gì chứ, chẳng qua trong nhà có sách Hán cổ nên tôi mày mò nghiên cứu một chút thôi, bằng sao bác được chân truyền từ lão sư.Trích dẫn:
Hehe Bác Phihuong là ông trùm rồi .Tôi vẫn cuỡng ép bác ở làng Đình Bảng vì người cổ điển như bác thì nhất định phải là người Kinh Bắc rồi còn bác muốn ở làng Sấm làng Sét gì thì tùy bác hihi, ...
hì, Bác cứ bảo tôi là người cổ điển, nhưng tôi thấy bác rất gàn và bảo thủ, tôi ở Hà Thành còn làng 'Sấm' là quê hương. Bác giỏi vi tính thế sao không vào google tìm về Đình Bảng dạo chơi thử xem, nếu có gặp 'liền chị' nào họ Bùi thì phải chào đấy nhé.
Xem bác Lâm bói quẻ cho Nhạc mà cứ tưởng tượng ra Khang tiên sinh đang xem quẻ dịch số cho ai đó vậy :).
Chúc hai bác 1 ngày vui.
Bác Lâm Đệ dạo chơi làng Đình Bảng lâu thế, có lẽ say câu hát "người ơi, người ở đừng về" rồi cũng nên !
Bác Tontu thích tướng thuật thì tìm những đầu sách dưới đây nhé:
- Nhân Tướng Học của Hy Trương
- Tướng Mệnh Khảo Luận của Vũ Tài Lục
- Người Đàn Bà Trong Tướng Mệnh Học của Vũ Tài Lục
hì, Bác Dê có xem thì lần lượt chứ đừng xem luôn quyển thứ ba nhé %%-
Ổng nói là ổng đóng cửa luyện công mà, cái tay mới lành mà đi uýnh piano không chừng quẹo luôn :).
Hôm qua trong lúc lái xe đi ăn trưa nghe trên radio nói là họ mới vừa bầu Đức Giáo Hoàng mới. Mình cũng không quan tâm gì về chuyện này, mặc dầu đã từng nhà thờ đọc kinh xưng tội tùm lum, tuy nhiên nghe nói ông là cha Dòng Tên (Jesuit. VN tránh gọi tên cúng cơm của Giêsu) thấy cũng vui. Hồi xưa cũng có đọc vài sách của các cha dòng Tên, và có gặp một ông. Họ phóng khoáng. Trong khi đi học muốn học gì họ cho học cái đó. Có người vào tuốt thiền viện Nhật Bản ngồi thiền vài ba năm, có người lặng lội qua Ấn Độ học đạo. Nếu phải đi tu bên Công giáo chắc chọn Dòng Tên (hay đã từng là vậy?).
Hôm nay ngồi độc ẩm hết gần 1 lít đế, nghe 1 ca sĩ nghiệp dư hát bài "Sang ngang" của nhạc sĩ Đỗ Lễ sao mà thấm thía quá. "Nếu biết rằng tình là dây oan"?
Bác Lâm Đệ khi nào về TP HCM thì gọi em nhé, SDT 0908 005666. Em mong được 1 ngày hầu rượu bác, idol của lòng em, hihi.
@cuoiconbo Tôi nhất định gọi bạn đã save số phone rồi ,tình là dây oan thì vất vả thật bác ạ
Sáng nay chợt nhớ ông bạn già tên Hoàng ,bạn bè hay gọi nó là Hoàng khùng
Mình quen hắn cái hồi vượt biên lần đầu bị bắt nhốt chung trại ở Ngã Năm giếng nuớc Bà Rịa .Hắn là thằng khó chịu chẳng ai thèm chơi ,ăn uống gì cũng lủi thủi một mình ,nó mồ côi không ai thăm nuôi vì nhà ở tuốt Ban mê thuột ,xa quá ai mà thăm cho nổi
Hôm đó trại phân công mình nấu cơm ,nấu cho cả trăm người ăn đâu có ít nên đũa cả to như cái bơi chèo ,cởi trần trùng trục bơi chèo đảo cơm cho chín đều ,đang quay đều tay thì ông Hoàng tay cầm cái ca đi tới hỏi
-Ông cho tôi ca nuớc cơm đuợc không ? tôi đau bao tử
Mình ngó truớc ngó sau nhanh tay múc cho nó một ca ,rồi nói ông đi lẹ lên nuớc cơm là xương máu anh em đó ,cán bộ quản giáo bắt đuợc là bỏ mẹ tôi
Nó cầm ca nuớc cơm xong rồi không chịu đi đứng đó ngó cái gì mà ngó hoài .mình nghĩ thầm hay ông này thấy mình dễ dãi rồi lại định xoay miếng cháy đây .Theo luật thằng nào nấu cơm xong sau khi chia phần là cháy thuộc thằng đó .Cả rổ cháy chứ ít sao ,lễ mễ khuân về phòng chia cho bạn bè rắc đuờng hay muối vừng lên ăn ngon lắm
Thình lình nó nói -Ông chắc nghĩ tôi đang tính xin cháy ông đúng không
Mình quê quá bị nó nói ngay chóc bèn cười giả lả -chứ ông đứng đó chi vậy ?
Nó nói tôi đau bao tử mới xin ông nuớc cơm giờ đây lại xin cháy nữa hóa ra tôi là thằng dối trá sao ?chẳng qua vì ông có cái nốt ruồi ngang lưng là ..thế này ...thế này
Mình nghe khoái quá vội nói chút nữa ăn cơm xong hai thằng mình ra gốc cây trứng cá nói chuyện nghe .Nó gật đầu xong bỏ đi
Trưa hôm đó lần đầu tiên mình nói chuyện với hắn ,lần đầu tiên đuợc nghe một đại cao thủ luận về tướng pháp ,càng nghe càng say mê kèm theo một nỗi ganh tị dâng lên .Tuổi trẻ mà ! Xưa nay vẫn thầm nghĩ mình có chút sở đắc không ngờ nghe nó nói một chặp mới thấy mình kém quá chẳng biết cái quái gì
Mà lối nói chuyện nó cũng rất lạ ,nhát gừng , lừng khừng ,cụt lủn không bao giờ nói hết ý mà lại rất hấp dẫn mới kì Đại khái như -Biết Lã Hậu ? vợ Lưu Bang phải không ?
Thấy mụ sao ? Ông còn phải hỏi Danh tướng như Bành Việt ,Hàn Tín mà còn chết dưới tay mụ nữa là ....
Nó từ từ giải thích tiếp .Mụ đó có nét tuớng Song long vọng nguyệt tức là có hai sợi âm mao kéo dài tới gối thả lên thì co lại thành hai con rồng nằm hai bên
Mình bật cười -thì ông nói mẹ nó hai con rồng nằm ngay cửa cho rồi bày đặt vọng nguyệt .Trăng ở đâu đó mà coi
Lần đầu tiên mình thấy nó tủm tỉm cười ,thằng có nụ cười đẹp tuyệt
Nó tiếp -Khi còn con gái lúc mụ chưa lấy Lưu Bang là con của viên ngoại con nhà khuê các ai dám tụt quần mụ xem tuớng mà ghi lại trong sử sách
Đến đây mình hết dám đùa mà hỏi tiếp kì há vậy sao biết đuợc ?
Nó bắt đầu nói về tinh hoa của tướng pháp đối chiếu -Phàm theo lẽ âm duơng cứ một cái kín lại phải có một cái lộ ,thầy tướng giỏi nhìn cái lộ biết đuợc cái ẩn ở trong ,vì thế người ta mới biết đuợc ẩn tướng của những nhân vật kiệt xuất mà ghi lại cho đời sau
Thời gian đó là một trong những quãng đời hạnh phúc nhất của mình ,suốt ngày hàn huyên vặn vẹo nó đủ điều về tướng pháp về cách xem thần sắc ẩn tàng theo mùa,trong trại ai cũng ngán nó ,nó phán thằng nào sắp ra là y rằng hai hôm sau có lệnh tha ,còn người nhà chạy chọt cho đã cũng chưa chắc à .Ai cũng thích đuợc nó xem nhưng họ cũng ngại không dám hỏi nó trực tiếp chỉ hỏi qua mình .Hỏi nó thuờng thường đuợc nghe những lời chối tai như -Tuớng anh thì có gì đáng cho tôi xem , hay xem xong chỉ khiến tôi bực bội chửi bố cái tuớng anh lên Hehe ai cũng ngại .Chơi thân rồi mới biết bố nó là người Hoa làm lớn trong chính quyền Tuởng giới Thạch chạy qua VN ở ẩn mở hiệu thuốc bắc ở Ban mê thuột chuyên trị trẻ em khóc đêm , còi xuơng , chậm lớn .Ai biết đuợc bên ngoài cái vẻ buồn bã ủ dột của ông già Tầu này lại là một đại tuớng thuật gia .đời sống thật có những cái tao ngộ hết sức huyền hoặc
Nghe bác Lâm kể chuyện mà mê tít cái lỗ tai. Cuộc đời bác quả gặp nhiều kỳ nhân dị sĩ. Bản thân bác cũng là một kỳ nhân. Biết được bác mà tôi như được diện kiến tất cả những người còn lại: từ vị cao tăng đến người bán sách uyên thâm, từ vị võ sư thượng thặng đến thầy tướng số cổ quái... Thật hân hạnh làm sao. Người bình thường sao có được duyên lành như vậy. Phải có được tuệ tính và thiên mệnh nào đó thì mới tiếp xúc được những bậc như thế.
Tôi không biết coi tướng số và cũng không thích được coi tướng. Có lẽ tâm thức tự nhận thấy mình có quá nhiều cái xấu nên phải tự nổ lực thay đổi. Chẳng may mình có quý tướng thì đâm ra ỷ lại, bằng như yểu tướng thì lo lắng bất an. Cả hai đều không tốt. Thôi thì thà không biết gì mà vô tư giữa cuộc sống vô thường này vậy!
Không biết tướng và tử vi của ổng ra sao mà đi đâu cũng có kẽ kính trọng chỉ đợi mà rót rựu cho uống. Còn mình thì ... thôi tủi thân quá đi !!
@ bác Gió: Hôm qua mình có xem Đức Thánh Cha người Nam Mỹ được đăng quang. Nhìn lại lịch sử của Đức Thánh Cha và những việc ngài đã làm, làm tôi ngưỡng mộ quá. Ông thuộc dòng tên, một nhà thần học bảo thủ, nhưng lại là người có lương tâm thật đáng kính. Không những thế, ngài còn là người khiêm tốn thuộc vào hàng bậc nhất từ xưa tới nay nếu so với các vị Giáo Hoàng tiền nhiệm. Ông khước từ dinh thự sang trọng của đức tổng giám mục để sống trong căn hộ giản dị và đi bằng xe bus. Đây là 1 điều thật hiếm thấy đối với một vị có chức tức cao như thế. Ngay hôm vào đền tạ ơn Đức Mẹ, người ta chỉ cho ông chiếc Mercedes dành cho Đức Thánh Cha, nhưng ông không đi, ông chỉ chọn đi chung với các vị Hồng Y khác. Có người kể rằng có lần ông đã từng thăm bệnh nhân và đã "hôn" bàn chân của người bệnh tật và nghèo khổ. Tấm gương hy sinh, và khiêm tốn của Đức Thánh Cha, làm ai cũng kính phục. Việc ông được chọn làm Đức Giáo Hoàng quả thật rất xứng đáng. Chứ nếu hôm qua mà để người Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Ý...đăng quang thì không hay bác ạ. Phải để cho một quốc gia nhỏ lên nắm quyền thì mới nên, như vậy thì quyền lực của kẻ mạnh cũng sẽ bớt đi phần nào. Hồng Y đoàn chọn Đức Thánh Cha, Jorge Bergoglio, là một sự chọn lựa sáng suốt bác ạ.
Nghe nói, Đức Thánh Cha sẽ đi thăm 1 số quốc gia nghèo. Tôi ước gì thấy được ngài sẽ viếng thăm Việt Nam thì thật quý lắm.
@ bác Lâm: Bác Lâm được nhiều duyên lành thế :). Ai nấy đều thích. Đúng như bác D đã nói "phải có tuệ tính" và "thiên mệnh" mới có duyên gặp được họ. Nhưng có 1 điều đáng quý ở bác là tận dụng được cơ hội ấy để bồi đắp thêm cho chính mình. Chắc hẳn bác Lâm đã làm nhiều duyên lành nên mới được vậy.
Như vậy thì ta cũng nên làm thật nhiều điều tốt phải không bác D? :)
Dzô!...... 4h30AM thức dậy pha phin cafe, sau đó đánh răng xog ngồi mang đôi giầy foolball :D . Rồi vừa uống cafe vừa hút điếu thuốc '2 ! đến 5h chạy vào sân banh. Trời đât hôm nay mấy đưa nó dậy trễ vậy trời? Lúc trước có mẹc ở sân 5h là đá đội 3 rồi :)) . Càng ngày thì niềm đam mê của mấy đứa nó ko còn nữa.
Sau màn làm nóng thì phải đợi....đợi mãi đc có 6 mạng! thôi thì chia ra đá nữa sân =)) . đến 6h10 nghỉ chạy về nhà thì vợ và 2đạika vẫn đang nằm nướng.....
7h30 mới chuẩn bị hành trang cho 2đạika xong. Như thường thì phải ghé cửa hàng tạp hóa mua quà cho 2đạika :| sau đó thì trường mẫu giáo Vành Khuyên thẳng tiến! 7h45 về đến nhà tắm rửa xong đâu đó là mở cửa tiệm đến giờ ngồi viết nhật ký luôn =)) . Thôi có khách tấn công, thân chào mọi người @};-
Mới được thằng bạn nó cho con đàn guitar mà lại made in Japan, mừng quá xá. Ko ngờ số mình lại hên thế. Đúng là ở hiền gặp lành!
Nếu coi công việc là thứ để kiếm tiền trang trải cuộc sống hàng ngày thì thật thanh thản, nhẹ nhàng. Nhưng công việc nó có ý nghĩa nhiều hơn thế, một sự nghiệp, một sự khẳng định của bản thân, cứ suy nghĩ phải làm tốt, phải phấn đấu, phải phát triển, phải thăng tiến, phải vượt qua trở ngại, phải nâng tầm sự nghiệp, phải.... các loại phải.... thì thật là đau đầu.
Sáng nay nói chuyện với một ông anh bàn về vấn đề ăn uống. Thấy lão í khen nức nở 1 quán phở Gà Ta đầu đường đúng lúc mình đang đói "quán đó ngon tuyệt, mà anh hơi bị khó ăn đó nha, lúc nào qua đó măm thử coi...". Bệnh tham ăn của mình trỗi dậy không một chút ngần ngừ, tắm + rửa xong xuôi rùi cuốc bộ tiến tới quán ăn chứ không thể trì hoãn cái sự sung sướng này được...hehe.
Tới nơi, thấy quán hơi nhỏ, gọi 1 tô "má đùi" (đậu phộng, dạo này mình toàn dùng từ ngữ trong Nam =))). Ngó trộm nồi nước dùng thấy trong vắt, được, phở Gà phải thế chứ, chủ quán này biết nấu đấy, mình nhủ thầm..
Bỗng dưng có tiếng phụ nữ đằng sau làm mình giật hết cả nảy:"Anh có phải ở HP vào đây đúng không?". Chui choa, giọng Bắc đặc ♥, quay lại thấy lạ hoắc, mình trả lời "chuẩn men" ;). "Anh không nhận ra em à, vợ chồng em bán hàng ở HP, anh hay đến ăn đó". Vừa vặn có 1 nam tử nặng khoảng 200 pound (nói thách chút xíu), cao gần bằng Chiến quẩy bước tới. Mình nhận ra tay này ngay "ồ, hóa ra là em à, nhớ rùi, phở Gà ta Hàng Kênh" (theo mình quán phở Gà này ngon nhất mịa VN luôn, đã từng dẫn lão Vũ Minh, Trung_cadan, Trang "tơ" và một số anh em nữa ở HN xuống chơi với mình đi măm ở quán này). Một sự bất ngờ nhỏ nhoi nhưng làm mình thích thú, nhìn thấy điều gì ở nơi xa hơi gần gũi đến HP yêu dấu làm mình lâng lâng khó tả... Hỏi han thăm nom tình cảnh của nhau chút xíu, bỗng một chú NV ở quán xen vào: "Em nhìn anh quen quen, hình như anh là chủ tịch clb gì gì đó ở HP thì phải. À không, anh làm giám đốc điều hành đội bóng đá HP hay sao ấy, em thấy anh trên tivi rùi". "Đậu xanh rau má thằng ranh này, chém ẩu, nịnh thô thế", mình chởi thầm và phủ nhận ngay. Gớm, giống cả giám đốc cơ đấy =))... Ăn xong thấy vẫn thế, không chút vị ngọt trong nước dùng, number one. Minh khen ngon, làm mọi người chủ quán lẫn NV cũng hài lòng (chắc họ cũng vui như mình khi gặp đồng khói). Chủ quán hơi ưỡn ngực nói: "Em tuy không phải dân HP gốc nhưng sống từ nhỏ ở đó, chất HP nó ngấm vào người rùi anh à. Kệ , em cứ bán theo đúng vị ngoài Bắc của mình, không ngọt ngào gì hết, khách nào chấp nhận được thì quay lại". Thằng này good đấy :)), nhất định mình sẽ come back nhiều nhiều lần nữa nếu còn ở ĐL. HP mừ, đi xa bênh nhau dữ lắm ♥ ♥ ♥.. lâu lắm rùi mới được hưởng một niềm vui, tuy nhỏ nhưng cần thiết...:x
Thấy ông Gió viết mình cũng hùa theo .Đợt về Sài gòn kì truớc mình đi loanh quanh trong cư xá Bắc Hải( truớc gọi là cư xá Chí Hòa ) đến đuờng Truờng Sơn định tấp vào làm li cà phê chưa kịp ngồi nhìn xéo qua bên đuờng thấy có quán Bánh đa canh cua Hải Phòng lập tức vòng xe qua ngay ,ngồi xuống nhìn thực đơn lại thấy có Bún cá rô đồng mới đã chứ ,lò mò ra quầy hỏi -cá rô có xuơng không ? Bảo đảm bác ăn phải một cái xuơng chúng em giả lại tiền .Thế là gọi ngay. Chao ơi sao mà chúng làm khéo thế xương đã đuợc lóc hết nuớng giòn thơm ngon vô tả ,ăn xong lại làm tiếp một tô bánh đa canh cua nữa thật quá đã .Lúc đang ăn lão chủ lân la ra hỏi chuyện -Em chắc bác người Hải Phòng ? đang ăn ngon miệng bị hỏi ngang nên mình cũng ậm ừ nào ngờ nó lại hỏi tiếp -Thế bác ở phố nào ? Khổ ! mình không định nói dối nhưng loay hoay thế nào lại thành thằng nói dối .Chợt nhớ Kỳ Quán của ông Nhachoa bèn nói bừa -Tao ở đuờng Lê Chân chùa bà .Thế là thằng ấy rít lên nhận đồng huơng đồng khói lia lịa .Mình mê các món ở đây quá sáng nào cũng ghé khi thì xôi ,bún ,bánh đa ăn riết mà cũng không chán ,lúc sắp về đặt nó 5 kí cá rô đồng một bị to tướng mang theo ,bà bạn xếp đồ cho mình hỏi Ông đi cứu đói hay sao mà mua lắm thế này ? ,mình cười hê hê Thì bà cứ xếp vào cho tôi ,cứ hay hỏi linh tinh
Bà ấy chép miệng
Ông thì cả đời chỉ mê gái và mê ăn chẳng đuợc cái tích sự gì hehe
Bác Lâm "bị" nhận là đồng hương trong tình huống này so ra cũng hay. Tôi bị nhận là đồng hương trong tình huống oái ăm nè. Mùa đông năm đó cả đám lên Quebec chơi đồng thời tiễn ông anh đã học xong tiến sĩ chuẩn bị về nước. Đêm đó ổng dắt cả đám đi coi múa cột. Tụi này xua tay: "Gì chứ cái đó ở Toronto đầy". Ổng nói tiếp: "Nhưng ở đó chỉ được nhìn thôi, ở đây còn được sờ". Mèn ơi từ đó giờ có sờ được gái tây đâu nên cả đám đồng ý cái rụp. Vừa coi nói chuyện rôm rả bỗng có một đứa châu Á tới mời "nhảy". Nó hỏi tụi này có phải người VN không, cả đám lắc đầu quầy quậy, con nhỏ giờ mới chịu tiếng Việt: "Em thấy mấy anh nói chuyện bằng tiếng Việt mà. Em cũng là người Việt nè. Qua đây mười mấy năm rồi. Mấy anh ủng hộ đồng hương đi.......". Đúng là xui bỏ xừ. Đi qua đây mong "sờ" được gái tây cuối cùng lại đụng phải gái ta.
Con nào cũng thế thôi mấy bác ơi. Tóc màu gì thì dưới màu đó. Mặt sao thì ngao vậy. Tụi mũi lõ sinh lý của nó khỏe lắm. Người Á Châu vốn dĩ nhỏ con làm sao địch với tụi nó đây. Mình mà chui vào thì chẳng khác nào như đang bơi trong không gian vậy.
Ngày công ty cho nhân viên "nghỉ ngơi dài hạn" là 31/03/2012. Ngày mình nhận công việc mới là 01/04/2013. Ôi tròn một năm. Thật trùng hợp! Nhiều khi cuộc đời giống như một bàn cờ còn ta là những quân cờ. Cứ an nhiên tự tại rồi quân cờ nào cũng được dịch chuyển đi theo đúng mục tiêu/vai trò của nó :).
Số mình cũng khá may mắn khi vừa tốt nghiệp được đưa đi học tiếp rồi về trèo lên vị trí "ngất ngưỡng" của công ty. Thế nhưng khoảng thời gian "đèo bồng danh lợi" ấy chẳng vui tí nào. Bởi vì nó biến mình thành người khác: giả tạo, dối gian, thủ đoạn, chèn ép cấp dưới... Cũng may mình có được thời gian thất nghiệp "kha khá" để nhận ra điều đó mà tự cởi trói cho chính mình. "Không ai có thể vững bước tới tương lai nếu không thành thật với quá khứ...". Công việc hiện tại lương chỉ 20 tr bằng 1/3 khi xưa nhưng được cái mình không lo về đối tác, dự án, lời lỗ... Chẳng còn ham trèo cao nữa. Làm xong về nhà chơi với vợ con, đánh cờ tướng với bạn bè, nguyên cứu kinh kệ, hành trì tu tập... há chẳng sướng hơn sao.
Bắt đầu tìm thấy cái tự do mà người đời vốn cho là của kẻ "gàn gở" hay không có chí tiến thủ :).
Bác D: Có một danh nhân đã nói "Người ta thường đi chợ bằng những nén bạc nhỏ, chứ không ai đi chợ bằng những thỏi vàng lớn". Những tư tưởng cao siêu thường không phù hợp với số đông người. Người có chí tiến thủ của người, ta có chí tiến thủ của ta phải không bác. Mình ủng hộ cách sống của bác.
Danh và Lợi là 2 thứ làm mê lòng người. Nhấc lên được thì cũng gỡ bỏ được, có thế tình thần mới thư thái nhẹ nhàng. Cái suy nghĩ của bác cũng giống như suy nghĩ của ông thủ tướng Singapore khi cáo quan quy điền vậy. Thật đáng quý!
Chỉ có những ngày tháng biết tòng bá thế mới nhìn thấy được hoa nở trong sương.
Thêm thức gần trắng một đêm, vào tlkd bem gần 1000 cái nick spam gọi là Tập Thể Dục :D, bỗng nhiên "Đêm Thấy Ta Là Sát Thủ" :venhvao... lại nhạc không lời :botay, 5h sáng rùi thôi đi ngẩu :suphu
Chào quý thành viên
Lẽ ra tôi sẽ chia sẻ với quý vị những thông tin tiếp theo của bản tin Y Tế của lần trước, nhưng vì có nhiều người hỏi tôi về hiện tượng "Trùng Tang" có thật hay không? Hay đó chỉ là một trò "bịp" của các ông thầy bói? Đã có không ít người bị các ông thầy bói thiếu hiểu biết "bịp" những người nhẹ dạ, mất tiền, mất của, mà chẳng ích lợi gì. Vì thế tôi mạn phép cắt ngang mục "thông tin Y Tế" để chia sẻ chủ đề "Trùng Tang" trong bài viết sắp tới. Mục "thông tin Y Tế" sẽ được tiếp tục vào những kỳ sau.
Vấn đề này có liên hệ tới mục sức khỏe và đời sống do tôi phụ trách. Tôi sẽ làm sáng tỏ vấn đề này trong mục "sức khỏe" để bà con có một sự hiểu biết cho được đúng đắn và khoa học hơn. Đây là một vấn đề có liên hệ tới "dân trí" vì thế tôi không muốn những người nhẹ dạ cả tin phải chịu mất tiền, hao của một cách vô nghĩa.
Quý thành viên nên đón xem chú đề này nhé. Tôi sẽ cố gắng úp bài trong thời gian sớm nhất.
Thanks
Tối qua mất ngủ, nằm nghĩ ngợi linh tinh mình bỗng nhận ra một điều: Thời gian trôi quá nhanh! Điều đơn giản ấy không phải lúc nào cũng đủ trọng lượng để làm ai đó thức tỉnh bởi nếu quá nhàn rỗi và vô vị, bạn sẽ thấy 1 ngày với 24h quả là dài lê thê.
Mọi thứ ghi dấu ấn trong cuộc sống ngoảnh đi ngoảnh lại cũng toàn là "đã 5 năm, 10 năm, 15 năm..." rồi. Tất cả cứ trôi đi, từ từ, chậm rãi những là không thể ngoái đầu lại được!
Tự lên dây cót tinh thần nào. Hứa với lòng là bắt đầu từ ngày mai, sẽ phải tổ chức lại cuộc sống và đưa mọi thứ dần vào quy củ. Tắt IP ảo để chặn vào FB trên cơ quan, thay vì đọc Cướp, Hiếp, Giết trên báo mạng sẽ là tìm thông tin về một chủ đề nào đó, mỗi tuần đọc ít nhất 1 cuốn sách, ngủ sớm, dậy sớm, tập thể thao... Thay vì những kế hoạch 2-5 năm sẽ là kế hoạch cho từng năm và phải thực hiện bằng được!
Sống thế có giống tù nhân trong trại tập trung quá không nhỉ? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, sự vô tổ chức cho ta sự phóng khoáng và tự chủ nhưng lại kéo cuộc sống của ta thụt lùi lại phía sau! Hihi, giờ thì làm cốc cà phê để củng cố lại dự định đã!
Lượm lặt trong tuần
- Sân bay nội bài cũng có mấy cột sóng wifi trong phòng chờ chung nhưng cái nào cũng có khóa, cứ giữ khư khư như của quý :nemgach. Sân bay Đà Nẵng thì có ít nhất 3 cột sóng wifi, cái nào cũng FREE, tín hiệu chạy ầm ầm .
:chaochao
- Mình không quan tâm ông Alan Phan là ai nhưng mình ủng hộ quan điểm của ông ấy. Còn nhiều người muốn có một căn nhà để "an cư lập nghiệp", và rất nhiều trong đó là bạn mình, cùng trang cùng lứa suốt ngày vật vã để mong có được "mảnh đất cắm dùi" nhưng kinh tế suy thoái kèm theo cơ hội kiếm tiền ít đi khiến giấc mơ ngày càng mong manh.:tlbc
Nhưng doanh nhân Đoàn Nguyên Đức phản hồi về quan điểm của Alan Phan thật đáng thất vọng, một thái độ "giận cá chém thớt". Thất vọng về anh Đức quá.:nemgach
Lâu quá lâu rồi mới giở quyển Nhật Ký này ra. Cuộc sông hình như đang xua mình vào một guồng quay không xác định, để những suy nghĩ mệt mỏi cùng cơ thể rệu rão ngày một già nua theo thời gian. Mình đang sống không mục đích, không chính kiến. Tương lai có nhiều hướng đi liệu mình có đủ can đảm bước theo dù chỉ trong suy nghĩ. Dù sao cũng chả biết có sống được đến ngày mai hay không, nhưng công việc hiện tại chưa hoàn thành hết những lời hưa đã khiến mình đau đầu và mất ngủ triền miên. Ôi cái mẹt giờ vừa già vừa xấu ai trông cũng phải thốt lên một câu " tiều tụy ". Chán.