Xưa nay ẩm thực Hà Nội vẫn luôn nổi tiếng về sự cầu kì và tinh tế từ cách chọn nguyên liệu cho đến cách chế biến và thưởng thức. Chứa đựng trong mỗi món ăn của người Hà Nội là cả một chiều sâu văn hóa mang đậm dấu ấn của mảnh đất kinh kì. Tâm huyết với những giá trị cổ truyền ấy, một người Hà Nội đã lưu giữ và quảng bá nền văn hóa ẩm thực truyền thống của Hà Thành, đó là nghệ nhân dân gian Tạ Ánh Tuyết.
(Theo vietpictures.net)
29-04-2011, 11:15 AM
bsx
Trong một ngôi nhà nhỏ nằm sâu trong một con ngõ nhỏ của một ngôi làng nhỏ mang tên Giáp Nhất, một người đàn ông nhỏ bé xấp xỉ 90 tuổi hàng ngày vẫn thư thái tưới cây chỉnh cành ung dung nhàn nhã, nhìn người đàn ông giản dị này, ít ai tin được đây là người vẫn được mệnh danh là kì nhân tiền cổ chốn Hà Thành hay người chép sử bên bờ sông Tô Lịch.
(Theo vietpictures.net)
29-04-2011, 11:45 AM
bsx
Một chút lặng lẽ, một chút khiêm nhường, một chút kiêu hãnh, Như Quỳnh sống và làm nghề như một đóa hoa đẹp dịu dàng, hương thoang thoảng mà bền, mà quyến luyến. Hiếm có diễn viên nổi tiếng nào mà vẫn kín đáo, lịch lãm và mang đậm phong cách Hà Thành đến như chị. Hữu thức hay vô thức, Như Quỳnh đang gìn giữ những hình ảnh đẹp nhất của người con gái Hà Nội theo đúng nghĩa của từ này.
(Theo vietpictures.net)
29-04-2011, 02:49 PM
bsx
Việt Nam là một quốc gia đang phát triển. Tại các nước đã phát triển, mọi thứ đều đã có quy luật riêng của nó, và vì vậy không ít nghệ sĩ nhạc đương đại khi đến Hà Nội đều mê mẩn. Hà Nội dường như ồn ào hơn, nhưng ở một góc độ khác, Hà Nội đang lắng xuống để đối chọi lại những thay đổi của hình thức bề ngoài. Hà Nội đang tìm kiếm thêm các giá trị văn hóa mới, và những người như Trần Kim Ngọc đang đi tìm trung tâm của nguồn năng lượng đó.
Trích bài viết của Trần Vinh trên Thể thao & Văn hóa
Đất nước lớn vì nhân dân anh hùng
Nhân dân lớn vì tấm lòng yêu nước
Người đang sống nhớ thương người đã khuất
Khắc đá làm bia dựng giữa trời.
<Viễn Phương - trích Văn bia tưởng niệm liệt sĩ đền Bến Dược>
Nếu phải tìm nguồn gốc của sức mạnh Việt Nam, hãy nhìn vào những gia đình như gia đình bà Nguyễn Thị Thảo, gia đình có tới 6 người đã tham gia trực tiếp vào những ngày Hà Nội quyết tử cho tổ quốc quyết sinh. Nơi ấy, đời này qua đời khác, lòng yêu nước đã kết tụ thành tinh hoa, thành sức mạnh cho cả dân tộc.
(Theo vietpictures.net)
29-04-2011, 03:07 PM
bsx
Nghệ sĩ ghita Văn Vượng với đôi mắt mù lòa, hơn bốn mươi năm qua đã dùng đôi bàn tay tài hoa và trái tim mình tận tụy phục vụ đất nước qua những nhạc phẩm viết về quê hương, con người Việt Nam. Chỉ với cách ấy, Văn Vượng có cơ hội nhìn rõ đất nước mình và cảm nhận đời bằng sâu thẳm trái tim.
(Theo vietpictures.net)
29-04-2011, 05:07 PM
laototphilao
Hà Nội ngày xưa và nay có nhiều điểm khác biệt BSX, Có một cái ở Hà Nội tôi rất bất mãn, đó là họ hay dùng từ 'đéo'. Lần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố văn hóa. Thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngoài ngõ, tôi hỏi: "Này các cháu có biết nhà ông Xã trưởng khu phố văn hóa ở đâu không?"
Một đứa trẻ trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn: "Biết, nhưng đéo chỉ!"
Tôi lắc đầu đi sâu vào ngõ văn hóa, gặp một thanh niên hỏi: "Anh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa này ở chỗ nào không anh?" Gã trẻ tuổi này chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc: "Ðéo biết!"
Khi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở: " Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây đã không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với người khách lạ, thô bỉ đến thế hả anh?!"
Chẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố văn hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay: "Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó đéo nghe!"
Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại. Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau: "Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v..v.. Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ "dũng cảm là gì?"
Nó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn: Nghĩa là .. là .. đéo sợ !"
Cô ấy kể tiếp. Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông Hiệu trưởng , liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ "dũng cảm" là: "đéo sợ!" cho ông nghe. Nghe xong, ông Hieu trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm.
Cuối cùng, ông nghiêm nghị nhìn tôi, rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp: Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng đéo sai!"
P/s anh đi nhiều nơi lắm rồi BSX Sài Gòn, Đã Nẵng, các tỉnh ở miền bắc, mặc dù mình dân bắc chính hiệu nhưng cũng phải nói là dân Nam mặc dù tính tình nóng nẩy, nhưng ăn nói dễ nghe, nhất là Hội An, Huế, vẫn còn theo lễ giao cũ, ở Hà Nội đi giao thông ngoài đường chỉ cần xích míc nho nhỏ là dẫn đến đánh nhau ngay nhất là gặp mấy chú nhuộm tóc vàng tóc xanh
29-04-2011, 05:26 PM
bsx
Ở đâu cũng thế thôi mà anh. Nhưng dù sao thì Hà Nội vẫn là nơi có văn hóa hơn những chốn khác bởi ở đó có nhiều trí thức hơn.
Những clip về người Hà Nội mà em post lên ko phải cái nào cũng hay cũng đặc sắc. Nhưng em xem nhiều clip cũng thấy thật cảm động. Mà chính đạo diễn của chương trình cũng từng tâm sự, chỉ mong muốn mang đến 1 cái nhìn dung dị, nhẹ nhàng về những người gắn bó với Hà Nội. Cũng chỉ cần ai cũng có 1 chút tấm lòng với quê hương cũng đủ để quê hương ấy mãi là chùm khế ngọt.
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.
29-04-2011, 05:39 PM
bsx
Từng là một loại hình nghệ thuật cung đình được giới quí tộc và học giả rất yêu thích. Trải qua một thời gian dài bị mai một và lãng quên, giờ đây ca trù đã dần lấy lại vị trí của mình. Ca trù khởi sắc có phần công sức không nhỏ của những người đam mê như đào nương Phạm Thị Huệ.
(Theo vietpictures.net)
29-04-2011, 10:58 PM
bsx
Giữa lòng phố cổ Hà Nội san sát những cửa hàng, cửa hiệu buôn bán tấp nập, ngôi nhà số 5 phố Bát Đàn nằm tĩnh lặng với một tấm biển khiêm nhường "Nhà Sách Cũ". Phan Trác Cảnh - chủ nhân của nhà sách đặc biệt ấy đã nhiều lần từ chối lời đề nghị muốn được thuê lại căn nhà để kinh doanh. Ông Cảnh đã từ chối món lợi kinh tế để đầu tư vào một hướng với ông là vô giá - sách cũ.