Lục google sơ sơ thấy ông này có đồ nghề như sau để chụp các sách/hìn quá củ
http://www.subchaser.org/files/Shooting.jpg
đèn gắng ở trên. trên bàn thì có tám carton trắng để hình/giấy dể nổi lên.
Hoặc như ông này
Printable View
Lục google sơ sơ thấy ông này có đồ nghề như sau để chụp các sách/hìn quá củ
http://www.subchaser.org/files/Shooting.jpg
đèn gắng ở trên. trên bàn thì có tám carton trắng để hình/giấy dể nổi lên.
Hoặc như ông này
hì, Bác Roamingwind, tôi không có "thợ chụp ảnh" trong nhà như bác nên mới chụp bằng điện thoại. Ngán nhất là khi tách xong thấy chữ vừa tách khác hẳn chữ trong bản gốc !.
post tấm hình này lên xem bác Dê có rước Lã tiên sinh ra sông Vị Thuỷ câu cá được không.
Đính kèm 3363
http://th04.deviantart.net/fs70/PRE/...en-d6h81wj.jpg
cho ông Lâm xem hình này để tự khám độ tim thế nào :).
http://fc04.deviantart.net/fs71/f/20...en-d6h82db.jpg
Chắc bác Lâm lúc trước phải bay nhiều vì việc làm chứ bay đi chơi mà lên đến 2 triệu miles thì đúng là dân chơi thứ dữ rồi! Tôi không biết sao bác lại để dành đến nhiều vậy bộ chứ nhiều người vừa đủ xài là xài liền. 2 triệu miles trị giá khoảng 20K USD, bác bay về Việt Nam được khoảng 15 lần! hehe thôi bác lo dưỡng sức, tránh ăn đồ biển. Nợ trần bác còn nhiều, chưa đi được đâu. Thôi bác tìm mợ sồn sồn gì đó mà... trả bài đi. Bác thích nhạc, thôi thì ta cứ hát "cho anh xin một đêm chăn gối..."
Hình mờ quá bác PhiHuong ơi, có 2 loại chữ lớn và nhỏ, những chữ nhỏ có nét phức tạp thì mắt người còn khó đoán huống chi software. Còn những dấu mực đỏ cũng sẽ làm cho software nó rối nữa. Nếu bác biết Hoa ngữ bác thử google hay post bài ở các diễn đàn Trung Quốc xem, tôi chắc là TQ cũng có rất nhiều người tìm hiểu sách cổ như là Kinh.
Đúng rồi bác K bay làm việc thì mới nhiều vậy chứ ,bay chơi thì sơ sơ thôi .hình ông Gió chưng lên tôi coi mà nuốt nước bọt ừng ực nghe thành tiếng .Chưa về mà message ngày nào cũng réo ,các chị sồn sồn hỏi Về có ghé em không? Tôi cười cười nói Về dưỡng bệnh ghé em chỉ tổ nặng thêm chứ quí báu gì
chị hét lên .Thế thì muốn đi đâu tuỳ ông .Đây không thèm giữ tưởng báu lắm hả ?
Ông D chỉ có cách tập nhiều thôi .Nhưng kẹt cái là ông làm việc văn phòng ít giờ nên tôi mua cho ông một cái gọi là Shredneck không cần đàn tập chay .Hồi xưa tôi cũng có một cái ,ngồi đâu hay tập arpege ,stretch,coule
http://www.shredneck.com/disvir9.doc...Way-r-copy.jpg
http://www.shredneck.com/disvir9.doc...-Tap-313-r.jpg
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/i...hDGKJpfrRffvnc
Cà phê và thuốc lá gắn bó với nhau như bóng với hình, một đằng là “nghiện” cafeine và một đằng là nicotine. Thực ra, chẳng có cái nào đáng được gọi là tốt đẹp nhưng suy cho cùng, “ghiền” cà phê vẫn còn đỡ hơn “nghiện” thuốc phiện,
Điều kỳ lạ là người nghiện cà phê cảm thấy như được sảng khoái hẳn lên khi chất cafeine được nạp vào cơ thể.
Theo một truyền thuyết, khoảng năm 1671, những người chăn dê ở Kaffa (phía tây Ethiopia ngày nay) phát hiện ra một số dê trong đàn sau khi ăn một cành cây có hoa trắng và quả màu đỏ đã chạy nhảy không mệt mỏi cho đến tận đêm khuya. Họ bèn đem chuyện này kể với các thầy tu. Sau đó các thầy tu đã đi xem xét khu vực ăn cỏ của bầy dê và phát hiện ra một loại cây có lá xanh thẫm và quả giống như quả anh đào. Như vậy có thể nói rằng nhờ đàn dê này mà con người đã biết đến cà phê!
http://3.bp.blogspot.com/-ax9eLXLEzt...3%A2y+cafe.jpg
Hương vị cà phê thế nào thì những người nghiện hay không nghiện cà phê đều đã có dịp trải qua. Nhưng mùi hoa cà phê chắc chỉ một số ít người được thưởng thức
Có điều, mùi hương thoảng theo gió rất dịu nhẹ nhưng đến gần mùi đó trở thành hăng hắc. Một số người có thể bị dị ứng với hoa cà phê khi đến gần
http://1.bp.blogspot.com/-3cILW_lL-d...0+ph%C3%AA.jpg
Hoa cà phê
Chuyện dê phát hiện ra thứ nước uống “thần kỳ” thuộc về… thần thoại. Nhưng nhiều học giả vẫn quả quyết là tỉnh Kaffa của Ethiopia tận bên Phi châu là vùng đất trồng cây cà phê đầu tiên trên thế giới từ thế kỷ thứ 9. Đến thế kỷ thứ 14 những người buôn nô lệ đã mang cà phê từ Ethiopia sang vùng Ả Rập nhưng tới thế kỷ thứ 15 người ta mới biết rang hạt cà phê lên và sử dụng nó làm đồ uống.
Cách thức pha chế cà phê truyền thống của người Ethiopia dĩ nhiên là cách thức cổ xưa nhất. Họ để hạt cà phê vào một cái chảo sắt to và rang lên, sau đó được nghiền vụn hoặc cho vào cối giã thành bột cà phê. Chỗ hạt giã vụn đó được trộn với đường trong một cái bình gọi là “jebena” (một loại bình cổ thon có quai) và được nấu lên rồi đổ ra bát. Thế là đã có “bát” cà phê thơm ngon để thưởng thức.
Theo nhiều tài liệu, quán cà phê đầu tiên được mở ở Ba Tư, tức Iran ngày nay. Trong những quán nhỏ ở vùng Tiểu Á, Syria và Ai Cập người ta gặp nhau tại đây để thưởng thức loại thức uống kỳ lạ. Kể từ năm 1532, các quán cà phê này luôn đông nghịt khách.
Vào thế kỷ 17 cây cà phê được trồng phổ biến tại các thuộc địa của Hà Lan, đưa nước này lên vai trò thống trị ngành thương mại cà phê. Ở Constantinopolis (Istanbul ngày nay) cà phê được biết đến lần đầu tiên vào năm 1517. Đến năm 1645, quán cà phê đầu tiên của Ý được mở ở Venezia, tức thành phố sông nước hữu tình Venise.
Tại Anh, lần lượt xuất hiện các quán cà phê từ năm 1650 ở Oxford và năm 1652 ở London. Ở Pháp những quán đầu tiên được khai trương vào năm 1659 tại thành phố cảng Marseille và tiếp đó là Paris vào năm 1672.
Vào năm 1683, thành phố Wien (Viena), thủ đô của Áo, cũng có quán cà phê đầu tiên do một người Ba Lan làm chủ sau khi nước Áo giành thắng lợi trước Thổ Nhĩ Kỳ và tịch thu được… 500 bao cà phê “chiến lợi phẩm”. Wien sau đó trở thành một thành phố với những quán cà phê nổi tiếng nhất.
http://1.bp.blogspot.com/-EjmyYSWrp5...+Palestine.jpg
Một quán cà phê cổ ở Palestine
Người Pháp chiếm Việt Nam làm thuộc địa và họ cũng thiết lập tại đây những đồn điền trồng các loại cây mà sau này gọi là “cây công nghiệp”: cây cao su tại miền Nam từ năm 1879, cây cà phê năm 1888 tại miền Bắc và sau đó là cây chè (1924). Chính phủ bảo hộ lập đồn điền cà phê đầu tiên tại Kẻ Sở ở Tonkin (Bắc Kỳ) với giống cà phê Arabica, hay còn gọi là cà phê chè, được mang từ đảo Bourton sang. Sau khi thu hoạch cà phê được mang thương hiệu Arabica du Tonkin và xuất cảng sang Pháp.
Giống Arabica có năng suất thấp và chất lượng kém nên sau đó được du nhập thêm giống Robusta (gọi là cà phê vối) và giống Mitcharichia được gọi là cà phê mít kể từ năm 1908. Đồn điền cà phê được thành lập tại nhiều nơi ở Bắc kỳ như Hà Tĩnh (1910), Yên Mỹ, Thanh Hóa (1911), Nghĩa Đàn, Nghệ An (1915). Mãi đến năm 1925 mới được trồng ở vùng cao nguyên phía Nam như Ban Mê Thuột, Kontum và Di Linh.
Thuở ban đầu người Việt chỉ biết cắm cúi trồng và chăm sóc cây cà phê, đến khi ra trái người Pháp lại “xuất cảng” về chính quốc. Uống cà phê vào thời đó là một cái thú của các quan thuộc địa và một số ít người bản xứ “có máu mặt”. Công nhân các đồn điền cà phê chỉ biết “đổ mồ hôi, sôi nước mắt”, bán sức lao động để kiếm cơm.
Claude Bourrin, nhân viên sở thuế đã từng sống và làm việc ở Hà Nội, ông cũng là cây bút viết ký sự về Bắc kỳ xưa, đã ghi lại một số những quán “cà phê Tây” từ năm 1885 trên đường Pháp Quốc (sau đổi thành Paul Bert và nay là đường Tràng Tiền) như quán cà phê Thương Mại, Sĩ Quan, Hòa Bình,Paris, Quảng Trường...
Chủ quán cà phê Sĩ Quan là De Beire, người phụ nữ hiếm hoi có mặt rất sớm ở Hà Nội. Đây là nơi tụ họp của những người lính viễn chinh, họ đến quán để gặp bạn bè, đánh bài và giải khát. Đôi khi nước giải khát được thêm vào những cục đá lạnh được chở đến từ Hải Phòng.
Những quán cà phê Pháp ở Hà Nội là cả một xã hội thu nhỏ giữa cánh nhà binh phiêu bạt và giới cai trị đầy uy quyền của chính phủ bảo hộ. Claude Bourrin cũng mô tả thân phận người bản địa bên phố cà phê, đó là những đứa trẻ đói rách, giành giật nhau để được giữ ngựa cho khách.
http://4.bp.blogspot.com/-cALJdgjCKw...feNga8-4_1.jpg
Cối xay cà phê ngày xưa
Cây cà phê được trồng trước tiên tại miền Bắc nhưng những quán cà phê lại mọc lên như nấm tại miền Nam. Theo nhà văn Sơn Nam , tại Sài Gòn khoảng năm 1864, đã thấy xuất hiện hai tiệm cà phê do người Pháp làm chủ, đó là quán Lyonnais trên đường De Lagrandière (sau đổi thành đường Gia Long và nay là đường Lý Tự Trọng) và Café de Paris trên đường Catinat (sau đổi thành đường Tự Do và ngày nay là Đồng Khởi).
Khách sạn Continental bên cạnh Nhà hát Thành phố cũng có một khu vực cà phê lộ thiên, nói theo ngôn ngữ bình dân là “cà phê vỉa hè”, nhưng ngược lại, đây là nơi sang trọng dành cho khách Tây thuộc địa. Tại khu vực quận nhất, nhiều quán cà phê cũng nhanh chóng xuất hiện như Café de la Musique, Grand Café de la Terrasse, Café des Fleurs... để phục vụ lính viễn chinh lẫn người bản địa giàu có,
Thời chiến tranh Việt Nam cũng là lúc các quán cà phê mọc lên như nấm sau mưa. Edith Lederer, nhà báo lão thành của Associated Press, hồi tưởng lại chuyện các quán cà phê Sài Gòn: “Văn phòng của AP nằm trong tòa nhà Eden. Nhà báo chúng tôi ngồi ở Givral, Brodard và La Pagode nói đủ chuyện trên đời và nghe ngóng tin tức”.
Cái gọi là “Trục Cà Phê” La Pagode-Givral-Brodard đã từng một thời là trung tâm báo chí của chiến tranh Việt Nam, nơi quy tụ những phóng viên hàng đầu về báo chí như Peter Arnett, Larry Burrows... Từ đây những thông tin nóng hổi về cuộc chiến đến tay người đọc khắp thế giới.
http://1.bp.blogspot.com/-gQKusjQRlv...ontinental.jpg
Cà phê “vỉa hè” tại Khách sạn Continental
Bác Phi: Chương trình nhận dạng chữ viết dựa vào độ tương phản của bức ảnh nên những vết nhòe, nên những chữ mất nét, dính nhau, những chấm hồng chen vào nó sẽ nhận ra một chữ khác. Nếu có ảnh rõ nét thì họa may. Cho nó dò 1 cột bác xem chính xác được bao nhiêu % (theo tôi chắc chừng 20% :) ).
騰
對
懿
呂
嗇
醜
飆
甚
酊
載
髑
也
勃
鏵
剃
捭
陟
慨
闕
文
主
伯
Nếu bác nhận dạng được chữ trong bức ảnh và có bàn phím gõ tiếng Trung chắc sẽ nhanh nhỉ. Xem ra bức ảnh này có hơn trăm từ gõ chừng 5 phút là xong.
Hoặc có một cách nữa hơi tốn công tí là bác dùng 1 tờ giấy trắng viết lại các chữ này rồi chụp hình lại. Nếu đủ nét và rõ ràng software sẽ nhận dạng được chữ viết.
Cái Shredneck này hay thật bác Thợ. Khi mình tập sẽ không phát ra tiếng làm phiền người khác và có thể tập khi đang xem phim, đọc báo...
Hình của bác PhiHuong cho vào Microsoft Office OneNote nó cho ra chữ phía dưới, chắc không ổn rồi bác PhiHuong ơi ;) Đa số phần mềm đều dùng OCR của Microsoft nên chắc nó cũng sẽ nhìn ra thế này thôi.
月仰制啊劉跚劇州朧閑磯尚叫
之口只雜義小”參兀次鰍玀”無煎嶼細痙界獷註
h}計,'、、,I-
入7孑,'邊.。
分7',女發
也•自•Lj開么唱唱,.屆•l
,―■l
自伊戶j『•■’.
!•州』
乏,'f
b.卜
自口『夕.』r。,鳥r,
口口.!口口口n卹自手!
口口口•,1•d口留『I自•
月自r
彥匹叮j『,
.‘•••
,'.,,
珍
甲
~
,亂,1
瀾
r'
,,,
:
材泵、一濺休壯州.
么
,-妒計入
,令怏.
·朱刈l’往疋州
妒
i
遞
鳥
:,,
耗.
i
,哺‘.
矗r
'
'.••自口
-二,l一
'〞連夕
^森
.
`盧j
.'憚
鳥r觔
,AT
T以'
、
參
`必
瞬f州
?為人外
下•
d輩-'
.口口口個,由臘可藝
jTL
l勺I'':么甲豳‘'d•h-
j'邊呈g!久•'l各Lrk么鰍
j『..'•。,唱―jj
個口口鳥一
hì hì, Ra hình như thế thì chỉ có ông Thợ vừa nhắm rượu vừa luận mới hiểu được.
Trong hai trang sách tôi đã post, một trang là truyện "Lã Vọng câu cá" bên sông Vị Thuỷ đời nhà Chu, một trang là sách "Đông Y" nói về các loại Sâm và tác dụng trị bệnh.
Thay vì chơi cờ định dùng thời gian rảnh rỗi dịch quyển sách Đông Y, nhưng thấy khó quá !.
Các ông như ông Trung ông 123456 Huyền ú cũng là dân uống cà phê mà có cậu bán cà phê lí thú thế này lại không uống ủng hộ người ta .Tôi phạt các ông phải ăn chay 3 ngày Đọc bản tin này thấy thú vị và cảm động hơn Starbuck nhiều
Trên chiếc xe đạp cà tàng và chiếc biển giới thiệu “Cà phê arabica Đà Lạt nguyên chất & rang mộc, 15.000đ/ly” rong ruổi trên phố cổ Hà Nội, chàng trai Nguyễn Duy Biểu đang khiến dân mạng xôn xao, đầy thích thú…
Những ngày qua, trên các trang mạng xã hội (đặc biệt là facebook), hình ảnh một chàng trai xương xẩu, da ngăm đen có tên Nguyễn Duy Biểu, rong ruổi trên phố cổ Hà Nội bằng chiếc xe đạp cà tàng với thùng xốp và biển rao hàng mới lạ: “Cà phê arabica Đà Lạt nguyên chất & rang mộc, 15.000 đ/ly” khiến nhiều bạn trẻ vô cùng thích thú.
Chia sẻ về công việc của mình, chàng trai sinh năm 1987 tại Lâm Đồng này cho biết muốn góp phần truyền bá thói quen uống cà phê arabica Việt (bên cạnh robusta) và đặc biệt là thói quen dùng cà phê nguyên chất trong lúc nhiều loại cà phê “rởm” pha trộn cả ngô, đỗ tương, hóa chất đang dần xâm lấn và làm hỏng khẩu vị người Việt.
Và ngay khi tâm sự và cách làm cà phê arabica “nguyên chất & rang mộc” của Duy Biểu được đưa lên mạng, hàng nghìn bạn trẻ đã rất đồng lòng, hưởng ứng sẵn sàng đón chờ ly cà phê “chuẩn” của chàng trai có ý tưởng ấn tượng này.
http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49...7124-ceed2.jpg
Chiếc xe đạp bán dạo, “thương hiệu” Acafe và facebook
Khởi đầu bán được 10- 20 ly cà phê mỗi ngày, đến nay, với mức độ nổi tiếng đủ để bán số lượng lớn hơn rất nhiều lần, Duy Biểu vẫn cần mẫn bắt đầu ngày “bán cà phê dạo” bằng việc thông báo lộ trình của mình trên facebook để người nào có nhu cầu thưởng thức có thể nắm được lịch.
Sau đó, trên chiếc xe đạp của mình, anh rong ruổi theo đúng những khu phố cổ đã thông báo. Và “thương hiệu” Acafe gắn phía sau thùng xốp đựng cà phê dần trở nên quen thuộc với các bạn trẻ, được đón nhận nhiệt tình đến nỗi “khổ chủ” đôi khi phải thông báo “cháy hàng”:
“Xin thưa anh chị em! Quathong.. em (nickname Duy Biểu trên facebook) xin chia sẻ với anh chị một điều như sau ạ. Trước hết Quathongkho xin chân thành cảm ơn sự ủng hộ của đông đảo anh chị em. Mặc dù đã chuẩn bị lượng cafe đủ để bán trong ngày nhưng nhờ sự ủng hộ nhiệt tình của anh chị em, mình đã bán được hết trong buổi sáng dù trời đôi lúc có mưa.
Vậy Quathong… thành thật xin lỗi tới những khách hàng đã ủng hộ nhưng mình chưa được đáp ứng ạ. Quathongkho xin thông báo nghỉ buối chiều để có thêm thời gian chuẩn bị và cải thiện tình trạng quá tải như hôm nay 06/08 ạ. Xin cảm ơn anh chị em ạ!”
http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49...7122-ceed2.jpg
Lịch trình hàng ngày được Biểu đưa lên facebook để ai muốn thưởng thức có thể liên lạc.
Được coi là “hiện tượng” về ý tưởng bán hàng, Nguyễn Duy Biểu nhanh chóng nhận được sự ngưỡng mộ và nể phục từ nhiều bạn trẻ.
Nếu như không ít bạn trẻ quanh khu vực phố cổ Hà Nội được thưởng thức hương vị “nguyên chất và rang mộc” của cốc Acafe thì rất nhiều bạn trẻ khác đang nóng lòng chờ đợi sự xuất hiện của Duy Biểu tại địa phương mình.
http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49...7123-ceed2.jpg
Vô số những lời khen cảm phục, ngưỡng mộ gửi tới chàng trai có cách làm mới mẻ này.
“Cố lên bạn, "có công mài sắt, có ngày nên kim..." Khi nào Acafe có mặt ở Nha Trang, Phan Thiết, Vũng Tàu hay TPHCM thì cho tụi mình biết với nhé...”, “Mình đang ở Đà Nẵng, hy vọng rằng trong một ngày gần nhất, mình sẽ được uống Acafe của bạn ngay tại vùng đất này. Chúc bạn sức khỏe và thành công”, “Hải Phòng chào đón Acafe”…là những thông điệp chờ đợi của cư dân mạng gửi tới Duy Biểu.
Và dĩ nhiên bên cạnh những lời chúc như “Hết sức độc đáo, mình cũng rất hay uống cafe mỗi ngày. Hy vọng có dịp thưởng thức Acafe của bạn, chúc thành công”, “Chào anh, em thật sự rất khoái cách làm của anh, phục anh ghê! Hi vọng sẽ có dịp được thưởng thức cafe sạch và thuần khiết của anh :) Chúc anh thành công ! Cố lên anh nhá!” hay “Chúc anh thành công, loại cafe anh làm không biết như thế nào nữa, muốn thử quá…Miền Nam nhớ anh”… thì không ít bạn còn tình nguyện hiến kể để Acafe thêm vững mạnh.
“Giờ thì em có đủ cả 3 yếu tố: thiên thời, địa lợi, nhân hoà. Biết bao nhiêu công ty, người có tiền thèm muốn sự "được nhiều người biết đến" như em mà không được. Bỏ lỡ cơ hội này là "rất đáng trách". Cuối tuần rảnh rỗi ko làm việc anh sẽ giúp em lên thử 1 plan để tận dụng cơ hội "trăm năm" này” hay gợi ý đăng ký thương hiệu nhanh khỏi bị “cướp, làm nhái” cũng như hợp tác kinh doanh, gợi ý nguồn cung cũng liên tiếp gửi tới chàng trai mà theo một cư dân mạng đánh giá “Ý tưởng của anh là tâm hồn và là văn hóa của người Việt. Thật sự em rất khâm phục anh. Em chúc anh thành công!”.
http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49...7125-ceed2.jpg
Hiện tại với chiếc xe đạp cà tàng, chàng trai sinh 1987 này mới chỉ hoạt động quanh phố cổ HN
http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49...7126-ceed2.jpg
...và với mục tiêu giúp bạn trẻ Hà thành thưởng thức đúng loại cà phê "chuẩn".
Không biết bên VN một ly cà phê bình dân nguyên chất như anh này bán, 15000, có nhiều hơn ly cà phê bình dân không-nguyên-chất bao nhiêu?
Có người quen đi VN về nói bây giờ bên VN quen uống cà phê pha-tùm-lum rồi uống cà phê nguyên chất không thấy ngon bằng. Không biết nhận xét đó có đúng không.
Bác Roamingwind chỉ thích 15000 đầy cốc thôi, bán mắc quá là không chiu !
Thời bao cấp ở phố Hàng Bài có hàng chuyên rang xay cà phê thuê, mỗi khi đi qua ngã tư Lê Văn Hưu lại thấy mùi thơm lừng. Bây giờ siêu thị toàn bán cà phê làm sẵn đựng trong những túi nhỏ để pha uống tùm lum cho tiện, chẳng khác gì ca cao.
Cà phê nguyên chất nó có cái hậu ,cà phê pha giống trà sen ướp hoá chất ,nồng nặc như một gái lỡ thì lại son phấn quá cỡ chỉ thấy ghê ghê
Cà phê nguyên chất bác uống bao nhiêu ly cũng không nóng, cà phê pha tới ly thứ hai là thấy ớn rồi ,lỡ dại nốc vào sáng mặt mày nổi mụn như gái dậy thì ,mồm lở nhiệt phải dùng thuốc cao Hàng Bạc xoa vào mới hết
http://thumb1.shutterstock.com/displ...-127604048.jpg
Sao cứ mời em một cốc cà phê đắng?
Những bông hồng tháng chín vẫn còn nguyên
Gió tháng ba bay từ bài thơ cũ
Kỷ niệm nào đã ai nhớ, ai quên.
Người không gặp mà sao mùa cứ nhắc
Gió xưa đâu bay nữa để nuông chiều
Nắng vỡ nợ trên những hàng cây biếc
Bước chân về từ lối rất cô liêu.
Chiều nay bỗng quen cà phê vị đắng
(Chẳng còn ai đây nữa để thêm đường)
Ta bỏ hết những ngọt ngào mời mọc
Gọi riêng mình một cốc đen xuông.
Tôi tò mò muốn biết giá internet ở VN và những nơi khác ra sao. Các bác giúp tôi chạy thử độ nhanh của internet mình và cho biết tốn bao nhiêu một tháng.
Ở Mỹ nhiều nơi bị tụi cable độc quyền, nó chém $60.00/tháng. Vào những chiều cuối tuần bandwidth bị chia nó chạy chậm phát bực mình. Tôi nghe nói châu Á cạnh tranh khốc liệt nên internet khá nhanh và rẻ không biết có đúng không. Tôi bỏ Cox cable rồi, hiện nay dùng internet từ cell phone phát sóng cho cả nhà. Chạy được khoảng 30 mbps down và 8 mbps up.
Các bác đến speedtest.net chạy thử rồi cho tôi biết kết quả.
Hôm này có tin Google đang định mở thêm thị trường cáp quang. 4 năm trước Google thử project này ở Kansas City. Tốc độ nhanh lắm 1000 mbps upload và 1000 mbps download. Ai không muốn trả tiền thì chỉ tốn có $300.00 tiền công đem dịch vụ đến, rồi sẽ có internet free ít nhất đến 7 năm! tốc độ là 5 mbps down và 1 mbps up. Nghe thèm quá 5mbps cũng khá nhanh, các bác ở Mỹ xem thành phố mình có được Google chiếu cố không?
http://en.wikipedia.org/wiki/Google_Fiber
Tụi nó ăn gian lắm ông ơi, cho dù ông mua internet tốc độ cao, thời gian sau thử speedtest lại nó giảm xuống hổi nào mình không hay. Tôi thử của tôi vài tuần trước thấy giảm xuống. Sẽ phải mắt công gọi vào la lối, nhưng chưa gọi, tụi nó ăn gian những thằng lười biếng như tôi.
Nghe nói bên MỸ trả tiền cho internet cao nhất mà tốc độ thấp nhất. Thua Âu Châu và Á Châu.
Kiểm tra bằng speedtest còn tùy thuộc vào server đích nữa. Nếu chọn server gần thì tốc độ sẽ cao hơn server xa. Tôi xài đường truyền thấp nhất về tốc độ lẫn giá cước ở đây, mỗi tháng chỉ tốn 165K (8USD) cho đầy đủ nhu cầu trong nhà.
Cà phê bây giờ khó có nguyên chất lắm. Mấy bác không biết chứ cà phê ở đây họ trộn đủ thứ "gia vị" nào là bột bắp, xà bông, bột ngọt... và cả nước mắm nữa. Không phải đùa đâu mấy người bạn bán cà phê của tôi nói bột ngọt, nước mắm là bí kíp để làm ra ly cà phê đặc biệt đó. Có điều uống xong thì hơi bị... choáng choáng thôi :)
Ấn tượng đầu tiên của cháu là cà phê Moka của bác hàng xóm bán ngay nhà bên cạnh, vừa rang xay nguyên hạt tại chỗ nên ko lẫn phụ gia. Nên ngay từ bé cháu thích cà phê đen đá có nhiều đường nhưng lại béo quá ạ :suyt . Nhưng ấn tượng thứ hai lại là cà phê tại biển Thanh Hóa người ta cho muối vào hay sao mà mặn chát luôn. Về sau cháu mới nghe người ta nói ca phê đc pha nhiều cách như bác Gió nào là cho nước mắm, bột ngô, bột bắp và gia vị. Nhưng cách pha ngon nhất cháu đc biết là khi đun nước sôi phải cho đường vào cho nước có độ sôi cao hơn bình thường. không biết có bác nào hay pha như vậy không ạ :tea
Tôi trả cho tốc độ internet là 25/25. Giá ở đây tính ra khoản chừng 75 usd/tháng. Hôm nay nghe lời bác KT test thử, ai dè nó tuột còn nhiêu đây.
Sẽ điện lên công ty tụi nó hỏi mới đươc.
Cà phê ở nước mình là thuôc loại hàng xuất khẩu nhiều về số lượng. Cách đây 3 hay 4 năm thì đoàn cà phê Việt Nam cũng có tổ chức giới thiệu sản phẩm ở Mỹ ( hình như tại tiểu bang Texas ). Chất lượng để bán hàng xuất khẩu thì không chê vào đâu được. Chỉ nhưng mà cà phê mình uống tại các quán thì rất khó nói.
Ông D nói cà phê có pha xà bông thì tôi cũng có nghe qua. Có thể mọi người ai cũng thích ly cà phê có một lớp bọt phía trên coi cho đẹp mắt. Cũng có thể cà phê đánh với đường lâu 1 chút thì mùi vị cà phê sẽ tốt hơn.
Với cái máy đánh cà phê này sẽ giúp ta làm cho ly cà phê có nhiều bọt và thơm mùi cà phê hơn.
Các bác ghiền cà phê thử nghiên cứu nhé:
http://cheappay.vn/san-pham/may-danh...maker-386.html
Đun nước pha cà phê mà có cho đường vào thì tui mới nghe nói lần đầu đây cô Huyền. Hôm trước bác Lâm tuy là cao thủ về thưởng thức cà phê nhưng nghe nói bác ấy cũng được một em CEO hay COC của quán cà phê Đakao lên lớp về cách pha chế cà phê rồi. Phải không bác Lâm.
P/s COC: Con Ông Chủ. :)
Nhân quý bác và anh em đang bàn về Coffee, mình xin gửi một bản tin ngắn dành cho quý ông, quý bà, anh chị em nào yêu thích Coffee.
Lợi ích của Coffee giúp chúng ta tỉnh táo, yêu đời, ngoài ra cũng giảm nguy cơ tự tử. Chất caffeine được xem như một chất kích thích. Chất này khóa lại những hiệu quả ức chế của adenosine trên dopamine ở trong óc chúng ta, qua đó làm giảm nguy cơ chán đời.
Có những thống kê mới đây cho biết rằng nếu chúng ta uống coffee thường xuyên cũng giúp ta ít bị ung thư gan, sạn túi mật, ung thư bọng đái. Ngoài ra, coffee còn giúp chúng ta trí nhớ được tốt hơn. Người ta làm thí nghiệm như sau: một nhóm cho uống coffee, một nhóm cho uống nước giả. Sau một thời gian quan sát và trắc nhiệm, các nhà nghiên cứu thấy rằng những người uống coffee thì có trí nhớ tốt hơn. Họ nhớ được chi tiết hơn, rõ ràng hơn. Người ta đưa ra hàng loạt các hình và câu hỏi cho cả hai nhóm quan sát vào hôm trước, hôm sau họ đổi lại cho khác 1 tí xíu để xem người ta có nhận ra được sự khác biệt hay không? Quả thật những người được cho uống coffee họ nhanh trí hơn, nhận ra được sự thay đổi mau chóng hơn.
Nói tóm lại, chúng ta uống vừa vừa thì tốt, đừng uống nhiều quá. Lúc trước người ta sợ rằng uống coffee nhiều làm rối loạn nhịp tim, nhưng thống kê mới đây các nhà nghiên cứu thay đổi quan điểm này. Họ giải thích rằng khi ta lớn tuổi, Tâm Nhĩ bị chai cứng lại (atrial fibrosis), làm nguồn điện năng từ Tâm Nhĩ (Atria) chuyển xuống Tâm Thất (ventricles) bị ngăn trở làm tim bị thất nhịp. Khi ta uống coffee đều đặn, mỗi sáng sớm 1 ly coffee, sẽ làm atrial fibrosis giảm bớt đi, đỡ làm tim bị thất nhịp.
Mỗi sáng sớm trước khi đi làm, quý vị ăn một chút cho khỏi đói và làm 1 ly coffee thì rất tốt, thưa quý vị. Nếu quý vị cảm thấy tim mình đập nhanh bất thường thì không nên uống nhiều. Đương nhiên, cái gì cũng cần phải có sự điều độ và thường xuyên thì mới tốt.
Về tiền thì mỗi tháng ông Tý đóng gấp 10 lần tôi. Xem tốc độ của đường truyền nhà nghèo của tôi nè
https://dl.dropboxusercontent.com/u/...unny/speed.png
Hic, ông D cứ như là tôi sang lắm. Giá này là rẻ nhất ở đây rồi. Còn mấy tốc độ cao nữa nhưng tôi không xài hết cho nên chỉ mua cái này thôi :)
@bác Gió
Nếu bác mua cable internet thì 100% là không bao giờ bác được tốc độ minh mua hết, nó quảng cáo là "up to 25 mbps" hehe. Hồi đó nó nói tôi mua là 15 nhưng nhiều khi chạy có 5 thôi.
Còn đây là T-mobile
https://imagizer.imageshack.us/v2/80...0/401/azh0.png
@bác Aty
Ở Na uy đắt đỏ hơn Mỹ đó bác, nhưng đúng rồi Na Uy có PPP còn cao hơn Mỹ. Người Na Uy sướng hơn người Mỹ nhiều, bác tái định cư đúng chỗ quá ;)
Vậy tính ra người ta nói đúng internet ở châu Á rẻ và nhanh thật. Bác D trả có $8.00/tháng mà được 3.79 mbps là rẻ quá. Thật ra nếu không dùng internet để stream media thì 3.79 cũng khá nhanh rồi, tôi không hiểu sao Google lại cho nhanh đến 1000 mbps mà tính có $70.00/tháng.
Thằng này có google fiber
Hồi đó tôi xem bác hàng xóm rang cà phê hoài, bác dùng lò khè, cho cà phê và bắp vào vỏ bom, xong quay như heo quay vậy. Quay tới khét đem ra xay. Nói là cà phê chứ tôi thấy 90% hơn là bắp hehe
Các bác ở Mỹ chắc biết Cà Phê Du Monde ở New Orleans. Bác Lâm thì rành New Orleans quá rồi, bác có nhiểu kỷ niệm nơi đây. Cà phê này trộn chicory, củ chicory này dùng thế cà phê uống đỡ nghiền khi người ta không có cà phê uống chứ nó không có caffeine. Trộn riết người ta lại khoái mùi này nên nó lại cứ được dùng trong lon cà phê này
http://ii.worldmarket.com/fcgi-bin/i...=2000&cvt=jpeg
Cà phê muối tôi nghe qua chứ cà phê mắm thì mới nghe bác CKD nói hehe. Nhưng tôi nghĩ không có gì là lạ, người mình nhiều khi hết muối dùng nước mắm thế vào, ai ngờ nó thơm mùi quen quen mà không biết mùi gì.
Bác Dê, dạo trước tôi hay đi chơi cờ lang thang, một bữa thấy trong quang gánh hàng đồng nát có vài quyển sách cũ nên ngó xem rồi chụp hai tấm hình. Gần đây đọc kinh Phật có nhiều chỗ chưa thông hiểu, nhân thấy bác và bác KT nói chuyện về phần mềm nên mới đưa ra để hỏi. Những tưởng phần mềm tách và dịch được chữ thì rất tiện cho việc học đạo.
Bác Phi: Vậy là bác không cần đoạn văn trên tôi xin phép được xoá đi để tiết kiệm không gian cho quán :).
Bác KT: Nếu tốc độ mạng lý tưởng như google thì chúng ta ít cần tới ổ cứng nữa rồi. Bây giờ dịch vụ chia sẻ và lưu trữ trực tuyến khá phổ biến. Tôi vừa đăng ký free thành công 36T lưu trữ trưc tuyến đây.
Cuộc sống ở thành thị vốn nhiều màu sắc, cạnh tranh, và nhiều áp lực. Trong khi đời sống mộc mạc của người dân quê ấy lại có cái sướng về tinh thần. Bữa cơm tuy đạm bạc, nhưng lại lắm tình người. Không biết có phải tôi quá thiên kiến hay không? Tôi thích người dân miền quê hơn. Họ trông thật thà, chất phác, đời sống có phần đơn giản hơn so với người thành thị.
Cô gái miền quê có giọng nói ngọt ngào, truyền cảm, và dễ có cảm tình. Mấy ông ở Bình Dương cũng dễ mến lắm chứ. Họ có duyên ngầm, sống nhiều với nghĩa tình. Nói tới đây, lại nhớ ông D nhà ta, hehe. Tiện thể, gởi bác và anh em một đoạn ngắn trong phim ca nhạc "Người Đẹp Bình Dương".
Quý bác và anh em ở chơi.
Bác K còn nhớ bài The house of the rising sun .New Orleans bao nhiêu là kỉ niệm .Nó là một Paris giữa nước Mỹ ,những quán cà phê ,những người da đen đứng ở góc phố chơi nhạc Jazz bằng vĩ cầm hay Saxo .Thành phố không bao giờ ngủ luôn luôn chất đầy âm nhạc và rượu
Có người con gái Ăng Lê ngồi bán những bức tranh cũ góc đường
Exchange Place đôi mắt thật buồn khi nắng chiều đã úa
Kể sao cho hết ,thời thanh niên tôi sống ở đó hai năm .Khi ấy tóc tôi xanh mướt thế mà giờ đây .Hỡi ơi tuyết đã phủ đầy
Hôm nay thằng bạn rủ đi ăn trưa ở tiệm phở mới khai trương gần đây. Đi về ngồi làm tiếp thấy buồn buồn nghĩ một hồi mới ra mình buồn vì bị hai cô chạy bàn gọi bằng chú. Tóc chưa bạc nhưng do cái bụng phệ và càm đôi làm tôi có nét già đi, mất hết cái bệnh phong hồi thời ấy. ;) Hồi tết hứng ẩu tôi lôi dàn tạ ra... lau chùi, giờ lâu lâu được vợ nhắc "anh ơi tạ kìa... chùi tiếp đi". Đứa bé không biết nghe ở đâu hôm rồi lấy ngón tay làm chìa khoá ngoái rốn tôi "mở ra, mở ra, mở bụng ông địa ra" Tôi cười vì con bé nói nghe dễ thương quá, nhưng trong bụng thì lân địa múa cồn cào, bực bỏ mẹ, không phải bực con bé mà bực bản thân mình.
Người Mỹ có lệ là new year's resolution (năm mới làm một cuộc cách mạng bản thân) cứ đầu năm nhiều người hăng hái đi mua tạ về để lấy lại phong độ, khoảng 2 tháng sau thì trên Craigslist rao bán tạ đầy nhóc hehe. Tôi rất tin vào thuyết của Darwin, nhưng tại sao trời sinh mình ra mà lại cho mình thích nhiều cái hại sức quá vậy. Tôi thích hầu hết các thứ phê được, từ cà phê đến thuốc lá, từ gái đẹp tới rượu thơm. Không lẽ cái gene của tôi là loại thích chết sớm sao?
Bác Lâm nhắc House of the Rising Sun làm tôi cũng nhớ New Orleans và Shreveport vào những cuối tuần đi các sòng bài trên những chiếc tàu. Nhớ những cảnh đời phiêu bạc trên các vĩa hè, nhớ cái mùi hăn hắt từ ống cống trộn với mùi BBQ, nhớ những bài nhạc nghe não nùng muốn đứt ruột... Bây giờ có trở lại nơi đó cũng đã khác rồi, cảnh có thể không đổi nhưng người đã thay. Không còn là một thanh niên miệt mài chơi nữa, tàu cập bến cũ nhưng gỗ và sơn đã sờn sau những chuyến đi.
I'm going back to New Orleans, to wear my ball and chain...
Tạm dịch: Tôi trở về nhà, lôi tạ ra tập ;)
Thời em học cấp I đã thích nghe Carpenters. Thuở ấy chỉ có 1 cuốn băng, nghe đi nghe lại đến nhão vẫn không biết chán. Bây giờ vào youtube, gõ Carpenters là ra biết bao nhiêu bài sao cứ trơ trơ không chút cảm xúc? Ai cho tôi quay lại tuổi thơ, cho tôi "Yesterday Once More"?
Phải rồi đó cuoiconbo. Thời gian đi qua đã mang theo tất cả những kỉ niệm. Nhưng đôi khi mình sống lại với những kỉ niệm đó mà lòng cứ thấy bâng quơ. Tôi có cái may mắn là âm nhạc với tôi lại là niềm xúc cảm. Có hôm được nghe lại những bài nhạc mình thích, tự nhiên kỉ niệm theo đó mà lâng lâng. Vì mỗi bài nhạc ấy lại mang về trong tôi cái ngày xưa he he, cái thân tơi tả với niềm sống cuồn cuộn. Cho nên có dịp thì tôi vẫn cứ mua gói xôi, ổ bánh mì, ly nước mía, hay cơm hàng cháo chợ... . Và cứ thế mà ôn cố tri tân. Đúng như bác Lâm từng nói. Cái thằng tôi hoài niệm mà. Có lẻ tôi đã tìm thấy cái sướng khoái ở cuộc đời này trong tiềm thức.
Hi hi, bác KT nói chỉ đúng 1 phần. Nauy thì giàu nhờ mỏ dầu, với lại dân số ít mà thuế cao, cho nên nhà nước còn dư nhiều tiền cho cho an sinh xã hội. Nhưng về nhiều thứ khác như học hành, trình độ cao kĩ... thì không bằng Mỹ được. Bởi vậy nhiều người ở đây họ phải đi Mỹ để học lấy cái bằng. Hàng hóa cũng vậy. Cái quần Jean Mỹ ( Made in USA ) thì ở đây bán mắc lắm. v.v...
Về hệ thống an sinh xã hội ở các quốc gia Bắc Âu sướng hơn bên Mỹ. Ngay cả nước láng giềng Canada cũng có hệ thống an sinh xã hội tốt hơn Mỹ. Ấy vậy mà bà con ta cứ thích đi Mỹ...
Đời sống bên Mỹ cũng khó khăn lắm bác Tý. Nếu mình trên răng dưới dép thì nhà nước còn giúp đỡ, chứ kiểu nửa nạc nửa mỡ, giàu chẳng giàu, nghèo không ra nghèo thì chít luôn, hehe. Nhà nước thấy ông có tí tóc, nắm một phát ông trọc đầu luôn. Bên này tầng lớp Trung lưu là khổ. Đau ốm nằm viện đôi ba ngày thôi khi trả bill cũng đủ chết cha rồi. Nếu nằm viện cả mấy tuần lễ thì trả tới mục mả cũng chưa hết nợ. Lương thấp thì trả tới bao giờ mới hết nợ...
Học càng cao thì nợ càng nhiều. Ra trường mà không có connection thì khổ lắm. Rốt cuộc cũng không có đất dụng võ. Học xong đâu có nghĩa là gấp sách lại đâu. Phải năng update kiến thức thường xuyên để phát triển tri thức lẫn ngành nghề cho riêng mình. Chứ cái kiểu đi làm rồi chờ tới ngày lãnh lương, không năng nổ, không phát triển tay nghề, không lo kiếm hàng, không update kiến thức gì cả...thì e là khó thọ được lâu. Nó mướn ba bảy hôm mốt ngày là cho cái check cuối, hehe.
Thuyền càng to thì sóng càng lớn. Thật chẳng có cái khổ nào giống hệt cái khổ nào, bác ạ. Bên này mà không có bằng cấp đi làm assembly thì lương ba cộc ba đồng. Tiền đâu lấy vợ? Tiền đâu mua nhà? Giá nhà ở tiểu bang California mắc kinh khủng. Một căn nhà 3 phòng ngủ, 2 phòng tắm, mà mua ở Fountain Valley City cũng phải cỡ 500k-600k rồi. Với mức lương Assembly thì mục mả cũng chưa đủ sức mua nhà. Nếu muốn mua nhà thì hai vợ chồng phải có mức lương tương đối khá và ổn định. Sau khi trả hết tất cả tiền bill hàng tháng, bao gồm cả tiền nhà, mà còn dư lại 50% mức lương thì mới ok. Có nghĩa là ta chỉ chi ra 1 đầu lương, đầu lương còn lại để thủ. Chứ hai vợ chồng gồng mình lên trả thì khó thọ được lâu...
Số sướng thì ở đâu cũng sướng. Mình thấy bác Tý vậy là sướng hơn tụi này đấy, hehe. Nếu có qua Mỹ thì chỉ nghĩ tới tương lai cho lũ nhỏ thôi.
Bà con bên này phần đông là "bóp bụng" gởi tiền về quê nhà. Qua đây mới thấy những cái khổ mà người bên bển khó mà biết được tường tận.