Từ bao giờ nỗi buồn của người đó cũng là nỗi buồn của mình nhỉ? Mình rất muốn được là người lắng nghe mọi thứ , kể lể, than vãn .... vậy mà ...chiều nhớ ra, mở web ngồi đọc thông báo xong, mình đã cảm thấy lo lắng. Tìm đọc và hỏi han nhưng rồi kết quả vẫn thế. Chẳng muốn báo tin ấy vì sợ người đó buồn. Hôm qua cho đến chiều nay mọi chuyện vẫn đang vui vẻ mà....cứ 1 2 hôm lại có chuyện ko vui là sao nhỉ? nhà cửa thì xảy ra bao nhiêu thứ. Nghi ngờ nhau, đồ đạc mất, chìa khóa người ngoài cũng có, ra vào tự do ..chiều mấy a e pm yahoo nói chuyện mà lạnh hết cả sống lưng, nhà như có ma :). Hôm trước vừa nói sẽ thay 1 tháng cho a trang tơ đi vi vu miền nam vs t.y lớn của a ấy sang tháng 6 về làm tiếp mà nay lên diễn đàn đã thấy ngay việc xin nghỉ hẳn rồi :-<. Mình sẽ còn đau bụng dài dài, làm cách nào để nghĩ ít đi nhỉ :-<
Chiều nay còn nghĩ tối về sẽ viết nhật ký về niềm vui của ngày hôm qua và 1 số chuyện vui nhỏ nhỏ của ngày hôm nay mà ..bị dập tắt hết rồi..:-<