Kết quả 1 đến 6 của 6
Chủ đề: Những câu chuyện cờ tướng
Hybrid View
-
06-12-2011, 03:59 PM #1
Rồi cũng yêu nhau - Trích đoạn
Xưa có ông phú hộ Bắc kỳ, người nhân nghĩa nên trời thương cho con cháu đầy đàn. Người nào cũng giỏi giang, thông minh. Đặc biệt là cô con gái út, đã xinh đẹp lại còn dịu dàng. Nhưng cô ta chẳng để ý đến ai cả. Ông phú hộ Bắc kỳ rất thương yêu cô con gái rượu này. Cha con quấn quít bên nhau suốt ngày, có gì cũng san sẻ, cũng dành cho cô út. Ngay cả thú đánh cờ tướng, ông phú hộ cũng truyền cho con. Mỗi ngày là một cuộc cờ giữa hai bố con. Cứ thế đến năm mười tám tuổi, cô út đã là một danh thủ về cờ tướng.
Dù thương con đến đâu cũng có ngày phải gả chồng cho con gái. Năm ấy, ông phú hộ kén rể. Điều kiện không phân biệt sang hèn, chỉ cần đánh với cô út ba ván cờ, nếu thắng hai thì thành rể. Các đấng đàn ông, con trai ùn ùn kéo đến thử sức. Dĩ nhiên bại trận dài dài. Ban đầu thấy con gái thắng, ông cụ cũng khoái. Sau thấy cô út thắng hoài, ông cụ đâm lọ Điệu này nó dám ế vì say men chiến thắng lắm à! Nhưng thương con, ông cụ chưa dám lựa lời để nói. Cuộc thi kén rể do ông cụ bày ra bây giờ lại thành mối lo cho chính ông.
Nửa năm sau vẫn chưa có chàng trai nào đủ sức đánh ván thứ bạ Ông cụ đã rầu rĩ lại càng rầu rĩ. Nhưng cô út hình như say men chiến thắng thật. Cứ tỉnh bơ hạ từng đối thủ và vui vẻ sống.
Nửa năm nữa trôi qua, khách đến dự thi đã thưa dần. Dăm bữa, nửa tháng mới có người ghé đến. Nhưng vẫn là những bại tướng. Ông cụ nản lòng, định hủy cuộc thi nhưng cô út nằng nặc không chịu. Lại còn dọa tự tử nếu ông cụ ép uổng.
Lại nửa năm nữa, khách đến chỉ có hai người. Và thua cả hai. Cái chái dựng lên để làm nơi tranh tài vắng teo, bộ cờ bụi bám đầy. Chả bù với những ngày mới mở cuộc thi, người vào ra tấp nập như trẩy hội. Giành giật, chen lấn nhau để được thử sức trước kẻo lại ôm hận. Chỉ cần nhìn cái chái vắng tênh là ông cụ đủ héo lòng khi hình dung đến đoạn đời cũng vắng tênh, trong tương lai của cô út.
Đang rầu rĩ thì người nhà báo tin có kẻ lỡ đường đến xin trọ. Ông cụ cho mời khách vào. Vừa gặp mặt chàng trai, ông cụ có cảm tình ngaỵ Sau bữa cơm hai người có vẻ tâm đắc lắm. Cuối cùng là chuyện cờ tướng kén rể. Ông cụ gợi ý với chàng trai.
- Cháu biết đánh cờ chứ?
- Có, nhưng xoàng lắm bác ạ.
Ông cụ hơi thất vọng, nhưng cũng khuyên chàng trai nên thử. Dĩ nhiên anh chàng nhận lời để khỏi phụ lòng ông chủ nhà tốt bụng.
Đêm ấy mười sáu, trăng tròn vằng vặc. Mảnh vườn với cái chái trở thành nên thợ Không gian làm nao lòng người. Cô út và chàng trai gặp nhau trong không khí đó.
Sau ván đầu, ông cụ chán nản bỏ đi ngủ. Chàng trai đánh cờ thấp thật. Còn lại hai người, họ đánh thêm ván thứ hai. Bấy giờ câu chuyện đang nói giữa hai người trở nên thân mật, cô út thấy chàng trai thật dễ mến, mà câu chuyện cũng đang đến hồi gay cấn. Cô út thích thú theo dõi từng đoạn đời do anh chàng kể. Và thua là tất nhiên. Thua để đánh thêm ván thứ ba cho câu chuyện được tiếp tục.
Đang ngủ, ông cụ bật dậy khi nghe người nhà báo cáo tình hình. Lần đầu tiên trong vòng hai năm mới có người được đánh ván thứ bạ Ông cụ vội vã chạy ra vườn trong ý nghĩ tràn đầy hy vọng. Chàng trai chỉ nhường cô út ván đầu tiên, hai ván sau sẽ thắng và...
Hình ảnh của đôi trai gái ngồi đối diện nhau trước bàn cờ làm ông cụ hài lòng. Họ xứng đôi quá xá. Rón rén bước vào chái, ông cụ theo dõi ván cờ cuối cùng đã bắt đầu.
Chàng trai bấy giờ đã đưa pháo sang ăn tốt đầu và chiếu tướng cô út. Cô út lui tượng thay vì gánh sĩ lên đỡ. Chàng trai lui con pháo lại một nước. Cô út nhìn chàng trai rất lâu, rồi mỉm cười đưa tượng lên vị trí cũ.
Có chút ngạc nhiên hiện trên mặt chàng trai, rồi chàng ngước lên, bắt gặp ánh mắt cô út với cái cười dịu dàng. Chàng ngẩn ngơ, cô út ngẩn ngợ Họ cùng ngẩn ngơ và quên hẳn những con cờ đang bầy trước mặt.
Phía bên ngoài ông phú hộ Bắc kỳ cũng ngạc nhiên vì nước đi của cô con gái. Nhưng thay vì nhắc con, ông lại nhắc chàng trai với tất cả hy vọng.
- Đi đi cháu, đến lượt cháu rồi đấy.
Hai người trẻ tuổi giật mình. Chàng trai làm đúng như ý ông cụ và cô út. Cầm con pháo nhảy qua con tượng mà cô út vừa đặt xuống và ăn tướng. Bàn cờ kết thúc một cách thoải mái cho ba người, sau gần hai năm không thoải mái của ông phú hộ.
Chàng ngưng lại với câu hỏi, trong tiếng cười của nàng.
- Hay không em?
- Vui quá.
Chàng cười theo.
- Em thấy không? Đàn bà con gái dù có khôn ngoan, thông minh đến đâu đôi lúc cũng chỉ nên đi con tượng.
Nghe chàng nói, nàng đã thôi cười. Im lặng giữa hai người một lúc lâu, rồi nàng bảo.
- Từ nay em sẽ chỉ đi tượng lúc đánh cờ với anh
Thangcaca STSau cơn mưa trời lại sáng
Những câu chuyện cờ tướng
Đánh dấu