Kết quả 41 đến 48 của 48
Chủ đề: Mai Thanh Minh
-
14-04-2010, 05:09 PM #41
Tam liên quán Mai Thanh Minh
CON NHÀ TÔNG, KHÔNG GIỐNG LÔNG CŨNG GIỐNG CÁNH
Đầu những năm 1950, ở vùng Bà Chiểu (Sài Gòn) có một anh công nhân chơi cờ khá cao. Anh mới trên 30 nhưng ai cũng tưởng anh đã ngoài 50 ! Đó là Mai Văn Phú, công nhân Sở Trường Tiền Gia Định. Hồi đó người chơi cờ ít biết đến sách vở, thế mà anh rất tinh tường Quất Trung Bí, Mai Hoa Phổ. Khi sống ở Hà Nội, anh từng quen thân với các cao thủ đất Thăng Long như Nguyễn Thi Hùng, Trương Trọng Bảo, Đặng Đình Yến, Nguyễn Tấn Thọ. Rất tiếc cuộc sống nghèo khó đã không cho phép anh tiến xa hơn trình độ của một kỳ thủ hạng trung.
Mai Thanh Minh sinh năm 1957 tại Bà Chiểu, chính là người con thứ tư của anh Phú. Được cha tận tình chỉ bảo nên Minh đã sớm bộc lộ năng khiếu chơi cờ từ lúc 12, 13 tuổi.
NHỮNG THỬ THÁCH ĐẦU ĐỜI
Mấy năm sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, ở vùng ngã tư Phú Nhuận xuất hiện một tay cờ trẻ có vầng trán cao, đôi mắt sáng nhưng mặt vàng như nghệ. Chàng trai vốn là thanh niên xung phong, bị sốt rét nặng nên phải đưa về gia đình điều trị. Sau khi đỡ bệnh, chàng trai bắt đầu luyện tập chơi cờ trở lại và chẳng mấy chốc đã trở thành cao thủ nhất vùng.
Dạo đó tại vùng cầu chữ Y có một tay cờ trẻ tên là Chung Cường. Anh ta nghe tiếng Minh cao cờ liền tìm đến thử tài. Lúc đầu hai bên chơi dè dặt nên sau mấy mươi hiệp vẫn cầm đồng. Nhưng Minh càng đánh càng hăng, đánh Chung Cường hết phương chống đỡ. Ngoài cuộc đọ tài này, Minh còn gặp nhiều tay cờ trẻ khác háo hức kéo đến khiêu chiến và cũng đều bại trận dưới tay Minh.
BUỔI PHÁT THƯỞNG KỲ LẠ
Mùa xuân năm 1980, phòng TDTT Phú Nhuận tổ chức giải cờ mừng Xuân. Kết quả không có gì bất ngờ vì Mai Thanh Minh, Nguyễn Văn Dũng và Lê Văn Kiết là 3 cao thủ địa phương đã chia nhau những thứ hạng đầu. Thế nhưng buổi phát thưởng đã không tổ chức theo kiểu bình thường. Sau khi Ban Tổ Chức giải báo cáo kết quả, người ta mời một ông khách - nghe đồn là ở cấp trên xuống - phát biểu ý kiến. Ông khách chẳng phát biểu gì mà kêu mang 3 bàn cờ ra để ông đánh đồng loạt với 3 người đoạt giải. Thấy chuyện lạ, dân mê cờ kéo đến xem đông nghẹt. Kết quả cuộc đấu biểu diễn hai bên hòa nhau, trong đó Minh phải thủ hòa với ông khách. Tuy đó chỉ là một cuộc đấu vui, nhưng Minh đã sớm nhận ra trình độ mình còn non kém.
THẮNG LỢI BẤT NGỜ VÀ KHỔ LUYỆN
Một bước ngoặt lớn đối với Minh tại giải vô địch toàn thành năm 1985 đã giúp Minh vươn lên nhanh chóng. Tại giải này, kỳ thủ được nhiều người tin tưởng sẽ giành chức vô địch chính là Trần Quới. Nhưng bất ngờ đã xảy ra, Trần Quới bị Nguyễn Văn Xuân đánh bại, rồi sau đó lại bị Lê Văn Bình cầm hòa. Minh tận dụng ngay cơ hội, vượt lên đoạt chức vô địch. Từ đó Minh chính thức bước vào hàng ngũ những cao thủ hàng đầu đất Sài Gòn. Tiếp tục khổ luyện, ngoài việc nghiên cứu kỳ thư, Minh còn được nhiều vị sư bá truyền đạt biết bao kinh nghiệm quý báu. Và khi giải toàn quốc được tổ chức lần đầu tiên vào năm 1992, Minh đã khẳng định được mình, xuất sắc giành ngôi quán quân.
CÔNG LỰC CỦA 4 NHÀ VÔ ĐỊCH TRUNG QUỐC
Làng cờ Trung Quốc rất hùng hậu, nếu kể hàng cao thủ phải có đến 500. Trong số này có khoảng 100 người được xếp hàng Đại Sư, và hơn 10 người là Đặc Cấp Đại Sư. Nếu coi hệ số là biểu hiện công lực, thì phải trên 2300 điểm mới được xem là Đại Sư. Vậy công lực của 4 nhà vô địch Trung Quốc ra sao mà Minh đã bức hòa được họ? Xin giới thiệu tóm tắt như sau:
1. ĐCĐS Lữ Khâm: hệ số cao nhất Trung Quốc hiện nay (năm 1994) 2556. Đấu với Minh 2 ván ở giải đồng đội châu Á tại Macau năm 1994, mỗi người thắng 1 ván.
2. ĐCĐS Triệu Quốc Vinh: hệ số xếp hạng 2 Trung Quốc 2534. Giải thế giới đánh ở Bắc Kinh năm 1993, đấu với Minh 1 ván, đi tiên bị Minh bức hòa.
3. ĐCĐS Từ Thiên Hồng: hệ số xếp hạng 5 Trung Quốc 2502. Cũng đi tiên và bị Minh bức hòa tại giải thế giới năm 1993.
4. ĐCĐS Hứa Ngân Xuyên: hệ số xếp hạng 9 Trung Quốc 2437, đánh hòa với Minh 2 ván tại Macau năm 1994.
Các nhà vô địch Trung Quốc kể trên đều được làng cờ Tướng thế giới xưng tụng là Kỳ vương vì họ đã từng giành chức vô địch thế giới. Thế mà Minh đấu hòa được với họ, rõ ràng công lực của Minh rất cao. Và mới đây, với thành tích 3 lần liên tiếp vô địch A1 toàn quốc (tam liên quán), Minh xứng đáng là gương mặt tiêu biểu nhất của làng cờ Tướng Việt Nam hiện nay.
(Bài được viết vào năm 1994 - không rõ tác giả )
-
14-04-2010, 09:01 PM #42
Đặt đuợc kỹ năng như Mai Thanh Minh, Nguyễn Vũ Quân, Lê Thị Huơng, Vũ Huy Cuờng, Phạm Quốc Huơng... ngoài năng khiếu họ phải hy sinh rất nhiều Vinh quang thì có nhưng đắng cay cũng nhiều, vài năm cờ tuớng Việt Nam mất đi các danh thủ kiệt xuất như anh Đặng Hồng Việt, Vũ Quân rồi anh Mai Thanh Minh.. nghĩ cũng buồn, vì họ chưa đuợc thỏa mãn về những côgn sức phải bỏ ra, nhưng mà thôi tài năng của các anh ấy là kho dữ liệu quý báu của những ngừoi yêu cờ sau này. Giống như Họa sĩ vangogh sống trong đau khổ nhưng những tác phẩm là những kiệt tác sau này
-
20-01-2011, 04:57 PM #43
Tôi không biết bạn này có bị banned nick vĩnh viễn hay không, nhưng tôi nghĩ mình có vài lời thô thiển cho câu nói của bạn ấy và những người ủng hộ.
Khi làm được một điều gì đó thành công, lợi ích cho mình, cho người ta kiêu hãnh bảo vệ điều ấy khi có ai đó cố tình phủ nhận hay xúc phạm về thành tựu ấy.
Nhưng kiêu ngạo là “mục hạ vô nhân” là xem dưới mắt không người, không có ai tài giỏi hơn ta, giàu có hơn ta, mạnh mẽ hơn ta. Kiêu ngạo là một sự lố bịch mà ta không thể tha thứ cho ta. Kiêu ngạo là phủ nhận sự hiện hữu của người khác, chà đạp lên nhân phẩm không phải chỉ của người khác mà còn là cả của ta.
Tri thức mà ta có được là tập hợp, là tích lũy của vô số tri thức của các bậc tiền bối, cha anh chúng ta, bạn bè chúng ta. “Thiên tài không phải là được sinh ra, mà thiên tài là được nuôi dưỡng”, người cha của ba cô gái tài hoa lừng lẫy trong làng cờ Vua thế giới nhà Polgar, ông C.Polgar đã từng phát biểu và chứng minh bằng sự thành công mà các cô này mang lại là do đào tạo, khổ luyện chứ không phải bẩm sinh. Bẩm sinh tất cả chúng ta là thiên tài trong một ý nghĩa nào đó, và tài năng ấy thật sự chói sáng khi nó được mài giũa theo năm tháng. “chín mươi chín phần trăm là khổ luyện và chỉ một phần trăm là thiên tài” người phương Tây nói. Cổ nhân chúng ta có câu “Không thầy đố mày làm nên”. Cho dù chúng ta không đọc bất kỳ quyển kỳ phổ nào, không sử dụng bất kỳ phần mềm chuyên dụng cờ nào, không thèm quan tâm đến bất kỳ bình luận nào, nhưng hể ngày nào mà ta còn chơi cờ, cho dù là chơi với computer hay chơi với bất kỳ ai thì ngày ấy ta vẫn còn nợ những đối thủ của chúng ta, nợ những nhà lập trình, bởi vì chính họ là đối trọng cho ta rèn luyện, cho ta trải nghiệm để hoàn thiện khả năng chơi cờ. Như thế đấy, lòng kiêu ngạo của chúng ta không có chỗ đứng. Ta thắng một ván cờ với ai đó, ta thắng một ai đó nhiều ván cờ và ta đâm ra kiêu ngạo!? Nhưng trước khi thắng ai đó, thắng một ván cờ nào đó ta đừng bao giờ quên rằng ta đã từng có vô số những thất bại trước vô số những người khác!
Ai rồi cũng sẽ già, khả năng rồi cũng sút giảm, thế hệ sau sẽ dần thay thế. Và chúng ta dù còn trẻ hay rất trẻ, sức cờ có mạnh đến bao nhiêu thì rồi cũng sẽ như thế hệ cha anh mà ra đi nhường lại cho thế hệ mai sau nữa.
Thế hệ cha anh đã để lại nhiều di sản, nhiều danh tiếng lừng lẫy mà có thể nhiều năm sau, hàng trăm năm sau vẫn còn tồn tại. Còn chúng ta – những người trẻ tuổi kiêu hãnh về điều gì? Chúng ta kiêu ngạo với ai? Kiêu ngạo với người già khi mà ta chưa làm được điều mà họ đã làm, đã thành công? Kiêu ngạo với người trẻ tuổi hơn ta khi mà ta biêt rằng họ sẽ đánh bại ta trong tương lai (lấy việc ta đang làm mà suy vậy)? Không có lý do gì để kiêu ngạo với một người đã vang danh và người ấy đã qua đời. Cựu vô địch quốc gia Mai Thanh Minh là một điển hình cho ta học tập về tính tình và năng lực. Lòng đố kỵ luôn là thứ trang sức vướng víu không cần thiết mà chúng ta vô tình mang theo. Quẳng nó đi và trang bị cho mình lòng biết ơn, hãy biết ơn sâu sắc các bậc tiền nhân của chúng ta, hãy biết ơn thầy cô giáo, biết ơn bạn bè chung quanh ta, biết ơn mọi người vì đã cho ta trí tuệ này, tài năng này. Thành công của chúng ta ngày nay chính là nhờ vào thành công của các bậc tiền bối năm xưa. Hãy biết ơn và ta sẽ thấy mình thật sự lớn!
-
30-06-2011, 11:41 PM #44
Cám ơn Bro, bài viết rất hay!
-
12-01-2012, 04:07 PM #45
Còn nhớ năm 1997 khi chơi cờ tôi thường hay chơi Pháo đầu mã đội và thường bị thua liểng xiểng với mấy anh đi hậu Bình phong Mã. Khi đó chưa biết sách vở là gì. Sau này, vào nhà sách Văn Lang thấy có cuốn Bình Phong Mã do danh thủ Mai Thanh Minh biên soạn, sinh viên nghèo kiết nhưng cũng ráng góp tiền mua về nghiên cứu. Nếu "nhất tự vi sư" thì anh Minh chính là sư phụ cờ của mình.
Gái Củ Chi chỉ cu anh hỏi củ chi
Về Cù Mông cồng mu vượt Cù Mông
-
12-01-2012, 10:00 PM #46
-
09-11-2012, 03:29 AM #47
Trò chuyện với Quốc tế Đại sư Mai Thanh Minh
Trong một lần đi công tác Sài Gòn, tôi đã hân hạnh gặp được QTĐS Mai Thanh Minh. Đó là sau dịp anh dự giải cờ Tướng quốc tế "Phật Thừa Bôi". Trước đây người ta biết nhiều về những thành tích vẻ vang của anh như năm lần vô địch quốc gia, được phong đẳng cấp Quốc tế Đại sư, giành huy chương bạc cúp đồng đội quốc tế... Câu chuyện xoay quanh về giải Phật Thừa Bôi mà anh mới tham gia nhưng cũng còn những chuyên khác về gia đình, cuộc sống, những suy nghĩ của anh mà có lẽ không phải ai cũng biết...
Trước giải này, anh có tin mình sẽ thi đấu tốt hơn lần trước không?
- Tôi đã nói trước với anh em trước lúc ra đi rằng tôi sẽ xếp thứ tư.
Quyết tâm là một chuyện, còn thực tế lại là một chuyện, anh không nhớ là năm trước anh cũng thi đấu cật lực mà chỉ đạt hạng 10 thôi sao?
- Năm nay trước tiên tôi biết các kỳ thủ Trung Quốc không tham gia thi đấu. Năm ngoái họ cũng bỏ cuộc nhưng là bỏ giữa chừng khiến cho những người được xếp gặp họ có lợi vì được "ăn không" một điểm, còn năm nay không ai được "ăn không" như thế nữa. Đó là một sự công bằng lợi thế cho mình. Thư hai là năm ngoái khi người ta công bố thể thức mình nghe không rõ nên khi vào đánh còn bỡ ngỡ, năm nay đi lần thứ hai thì mình thành "thổ công" rồi, chẳng còn phải e ngại gì, nhất là các đối thủ thì đã hiểu rõ nhau quá rồi.
Từ trái qua phải: Mai Thanh Minh, Đào Cao Khoa, một khán giả và Phạm Trường Lâm (HLV) tại cúp Phật Thừa, tổ chức tại Hawai, Mỹ, 1998
Thế nhưng trước khi đi giải này anh cũng đã kịp chuẩn bị gì đâu, nhất là thông báo chậm, phải ra Hà Nội làm visa gấp rồi chuẩn bị lên đường luôn?
- Thường thì ai cũng phải được chuẩn bị sớm, nhưng tình hình thực tế ở nước mình như thế thì cũng phải chấp nhận thôi. Tuy nhiên trong năm tôi cũng đã thi đấu nhiều, tích lũy được nhiều kinh nghiệm từ các trận thi đấu quốc tế trước cho nên khi lên máy bay vẫn vững tin ở mình.
Điều gì ấn tượng nhất trong chuyến đi Hawai vừa rồi?
- Có lẽ là lúc xuống sân bay thấy nhiều bà con người Việt của mình ra đón. Người mình ở đâu tình quê hương cũng nặng. Bà con đưa chúng tôi về chỗ ở, hỏi thăm tin tức bên nhà. Ai cũng mừng vì các kỳ thủ ta đánh khá, làm bà con Việt kiều rất thích, rất hãnh diện. Anh Phạm Trường Lâm có đem khoảng một trăm số tạp chí "Người chơi cờ" sang tặng, mọi người đều rất sung sướng khen ngợi. Họi nói "Việt Nam mình cũng có tạp chí cờ như ai, làm gì mà chẳng tiến nhanh!"
Đánh một giải quốc tế lớn như thế sức khỏe anh ra sao?
- Giải được tổ chức rất tốt, nơi ăn ngủ rất thoải mái dễ chịu, phong cảnh lại đẹp và yên tĩnh nên không ảnh hưởng nhiều tới sức khỏe.
Theo anh thì trình độ cờ Tướng Việt Nam so với quốc tế ra sao?
-Theo tôi nghĩ và qua thực tế thi đấu, hiện Việt Nam chỉ kém Trung Quốc, còn với Đài Loan thì ngang ngửa.
Còn trong tương lai?
- Rất có khả năng sẽ đuổi kịp Trung Quốc nếu như...
... được đầu tư tốt hơn chăng?
- Đúng như thế. Trong lúc cờ Tướng Trung Quốc được đầu tư toàn diện và rất tốt thì ở ta đầu tư cho môn cờ Tướng nói chung còn hạn chế.
Anh nói ta ngang ngửa với Đài Loan, nhưng trong giải vừa rồi anh xếp thứ 3, sau hai kỳ thủ Đài Loan. Như vậy xem ra họ vẫn trên cơ chúng ta hay ít ra cũng là địch thủ đáng gờm chứ?
- Với Đài Loan thực tế ta chẳng kém gì. Ngay như Ngô Quý Lâm vô địch giải này cũng không thắng nổi Đào Cao Khoa, ông ta chỉ thoát hiểm sau một ván phụ đánh bằng cờ nhanh. Tôi không gặp Ngô Quý Lâm ở trận chung kết, nhưng nếu gặp tôi hoàn toàn không ngại ông ta.
Nếu có Trung Quốc tham gia, liệu anh có đứng được ở vị trí thứ 3 không?
- Rất khó. Chỉ có thể xếp thứ 7 hay thứ 8.
Họ mạnh như vậy sao?
- Đúng vậy. Đánh ngang bằng với họ thì còn có thể, nhưng thắng họ thì rất khó. Có đánh thực tế thì mới thấy, vì hệ thống đào tạo của họ rất hoàn hảo, đầu tư của họ cho cờ lớn.
Nếu được sinh ra lần nữa, Minh vẫn chọn chơi cờ làm nghiệp của mình chứ?
- Làm sao mà sinh ra được lần nữa hả anh? Đời mình ham cờ, tư nay về sau cũng chỉ có đánh cờ mà thôi. Mỗi người có một sở thích, có một nghề, tôi nghĩ cờ cũng vậy.
Nếu có ai bắt Minh thôi đánh cờ, Minh có chịu nổi không?
-Không ai có thể bắt mình thôi nổi. Còn sống thì còn đánh cờ hoài.
Hiện nay phong độ cờ của Minh ra sao?
- Có thể nói là rất tốt. Đi thi đấu là đấu hết mình, không còn nghĩ tới chuyện gì khác.
Trước kia chắc là còn phải lo chuyện mưu sinh, nhưng sau khi có tiền thưởng thì mọi sự đã đâu vào đấy phải không?
- Đúng thế. Đã ba chục năm có lẻ theo nghiệp cờ, bây giờ tôi mới thấy mình được an tâm, thư thả hơn. Như hoàn cảnh gia đình tôi thì anh biết rồi.
(Sau này khi có tiền Minh đã sửa sang lại nhà cửa khá hơn, còn mấy chục năm qua nhà anh trong xóm lao động, vách gỗ, che bằng những tấm tôn cũ người ta thải ra, nền nhà bằng đất. Cả mẹ già của anh cùng các anh chị chen chúc sống bữa đói bữa no trong căn nhà chật hẹp này. Trong có sáu năm một người anh và một người chị của Mai Thanh Minh đã qua đời trong ngôi nhà này - chú thích của người viết bài).
Ngoài đánh cờ ra Minh còn làm gì nữa không?
- Đánh cờ là chính, ngoài ra còn đi dạy cờ. Hiện nay Minh dạy cờ ở Quận 3, mỗi tuần 3 buổi.
Ngoài cờ ra Minh còn thích gì nữa không, thời gian rảnh của Minh làm gì?
- Thỉnh thoảng nghe nhạc, hát karaoke, thế thôi, vì Minh không có thì giờ.
Gần đây cờ Tướng trẻ thành phố có vẻ xuống hơn các năm trước, giải trẻ vừa rồi không có huy chương nào. Theo Minh thì tại sao?
-Vì các em phải học nhiều quá, nhất là học thêm. Ngay những em thuộc diện năng khiếu được tuyển chọn mà mỗi tuần cũng chỉ có vài giờ tập cờ thì làm sao tiến bộ được.
Nếu có con, Minh có muốn con sẽ nối nghiệp mình, như Minh đã nối nghiệp bố không?
- Không đâu anh!
Cực khổ hay bạc bẽo quá chăng?
-Mình đã qua nghiệp cờ thì mình biết. Chơi cờ mà đam mê thì tốn thời gian lắm. Phải bỏ nhiều thứ. Mỗi thời mỗi khác, bây giờ con cái phải được học hành tới nơi tới chốn, làm công việc của thời đại mới. Không phải tôi mà phần lớn anh em theo nghiệp cờ đều nghĩ vậy.
Minh là trường hợp đặc biệt đã thành công với nghề cờ?
- Xét cho cùng tôi vẫn là người may mắn nhất trong số anh em chơi cờ. Còn mọi người chơi cờ đều sống rất nghèo.
Sắp tới Minh cũng sẽ tính có một gia đình, một tổ ấm cho mình chứ, nhất là khi có được một khoản tiền kha khá trong tay?
- Tôi tính cứ ở vậy thôi, không nghĩ tới chuyện vợ con gì nữa đâu anh ạ. Tôi còn mẹ, các em và các cháu, cũng coi như gia đình, là tổ ấm rồi. Hồi trước gia đình lo cho mình, nuôi mình để mình đánh cờ, giờ mình phải lo lại cho mọi người trong nhà.
Những ai là những người thầy chính của Minh?
- Biết bao nhiêu mà kể cho hết anh. Tôi học ở mỗi người một ít. Ai mình học được mình đều coi là thầy.
Nhưng Minh cũng là thầy của nhiều người chứ?
- Người ta biết thì bầy cho mình, mình bầy lại cho người khác. Đó cũng là điều tất nhiên thôi.
Sau khi được giải thưởng về, nghe nói Minh tặng quà cho nhiều người lắm phải không?
- Có gì đâu anh. Bao nhiêu năm qua mình nhận được bao nhiêu là sự giúp đỡ của mọi người. Bây giờ là lúc vui vẻ, thư thả, ngồi nhâm nhi với nhau chút đỉnh hay có chút quà mọn cho mọi người, có gì đáng kể đâu.
Nhiều bạn đọc đã có thư hay gọi điện tới tạp chí chúc mừng anh, hỏi thêm về kỳ nghệ của anh và xin địa chỉ của anh. Anh có nhắn gửi gì tới họ không?
- Tôi rất mừng là dù có nhiều khó khăn nhưng tạp chí vẫn duy trì được cho tới ngày nay. Một tạp chí là rất quan trọng về nhiều mặt đối với làng cờ nước ta. Nhân dịp này tôi xin nhờ tạp chí chuyển lời cảm ơn của tôi tới những người hâm mộ. Tôi sẽ cố gắng chơi cờ tốt hơn nữa để không phụ lòng trông mong của mọi người đối với tôi.
Võ Tấn
Nguồn: Người chơi cờ
(Bài đăng vào tháng 9 năm 2005)
Lần sửa cuối bởi CXQ, ngày 09-11-2012 lúc 03:35 AM.
-
09-11-2012, 07:59 AM #48
Yếu thì đúng ! Nhưng kỳ lực vẫn ok
Mai Thanh Minh



Trả lời kèm Trích dẫn


Đánh dấu