Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Tam quốc ngoại biên mini truyện ! - Trang 3
Close
Login to Your Account
Trang 3 của 11 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối
Kết quả 21 đến 30 của 120

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bác nào bênh Khổng Minh thì cãi nhau với Gà tí cho vui

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    18
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Gà làng cờ Xem bài viết
    Bác nào bênh Khổng Minh thì cãi nhau với Gà tí cho vui
    Khổng Minh là một nhân vật kiệt xuất nhất trong Tam Quốc.27 tuổi ông đã vạch ra Long Trung Sách,theo Lưu Huyền Đức thì trăm trận trăm thắng.Giúp Thục Chủ lần lượt lấy Kinh Châu,Ba thục,Hán Trung.Ngoài ra ông còn có thuật hô phong hoán vũ,điều khiển cả Thần Linh.Chỉ tội ông chưa gặp thời mà thôi

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Cuong_mjnj Xem bài viết
    Khổng Minh là một nhân vật kiệt xuất nhất trong Tam Quốc.27 tuổi ông đã vạch ra Long Trung Sách,theo Lưu Huyền Đức thì trăm trận trăm thắng.Giúp Thục Chủ lần lượt lấy Kinh Châu,Ba thục,Hán Trung.Ngoài ra ông còn có thuật hô phong hoán vũ,điều khiển cả Thần Linh.Chỉ tội ông chưa gặp thời mà thôi
    Hay, để Gà chém gió tí: KM vạch ra Long Trung Sách nhưng không cứu nổi sự nghiệp nhà Hán, mà việc dùng người của Khổng Minh cũng là một nguyên nhân gây ra suy yếu của nhà Thục sau này. Khổng Minh đánh trăm trận nhỏ trăm thắng nhưng không thắng nổi đại cục, xét về việc đạt được mục đích thì Khổng Minh hoàn toàn thất bại. Lấy Kinh Châu là chiến lược của Mã Lương, lấy Ba Thục là công lao của Bàng Thống

    Nói về thuật hô phong hoán vũ của Lượng: nghe nói Lượng giỏi trò này lắm, đến nỗi khi biết việc Lưu Bị lập liên doanh trại dễ dàng bị Đông Ngô dùng hỏa công đánh bại, thế mà Lượng chẳng cầu trời cho lặng gió để cứu đại quân Thục khỏi bị thiêu cháy. Rồi trước khi đánh trận vây Tư Mã Ý trong hang Hồ Lô, Lượng chả trổ tài khiến trời không mưa, để thiêu rụi cha con Tư Mã Ý luôn cho rồi, đâu phải ngậm ngùi trách số trời

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    18
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Gà làng cờ Xem bài viết
    Hay, để Gà chém gió tí: KM vạch ra Long Trung Sách nhưng không cứu nổi sự nghiệp nhà Hán, mà việc dùng người của Khổng Minh cũng là một nguyên nhân gây ra suy yếu của nhà Thục sau này. Khổng Minh đánh trăm trận nhỏ trăm thắng nhưng không thắng nổi đại cục, xét về việc đạt được mục đích thì Khổng Minh hoàn toàn thất bại. Lấy Kinh Châu là chiến lược của Mã Lương, lấy Ba Thục là công lao của Bàng Thống

    Nói về thuật hô phong hoán vũ của Lượng: nghe nói Lượng giỏi trò này lắm, đến nỗi khi biết việc Lưu Bị lập liên doanh trại dễ dàng bị Đông Ngô dùng hỏa công đánh bại, thế mà Lượng chẳng cầu trời cho lặng gió để cứu đại quân Thục khỏi bị thiêu cháy. Rồi trước khi đánh trận vây Tư Mã Ý trong hang Hồ Lô, Lượng chả trổ tài khiến trời không mưa, để thiêu rụi cha con Tư Mã Ý luôn cho rồi, đâu phải ngậm ngùi trách số trời
    Tam Quốc là tiểu thuyết dã sử dựa trên sự thực lịch sử.Có những cái La tiên sinh mún chém gió cũng k dc.Suy cho cùng thì đất Thục đất hẹp đân ít,nhân tài đã chẳng có.Làm sao KM có thể đua tranh cùng vs Ngụy,Ngô.Làm dc như thế là một sự vô cùng cố gắng của tiên sinh.Mưu sự tậi nhân,thành sự tại Thiên

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Cuong_mjnj Xem bài viết
    Tam Quốc là tiểu thuyết dã sử dựa trên sự thực lịch sử.Có những cái La tiên sinh mún chém gió cũng k dc.Suy cho cùng thì đất Thục đất hẹp đân ít,nhân tài đã chẳng có.Làm sao KM có thể đua tranh cùng vs Ngụy,Ngô.Làm dc như thế là một sự vô cùng cố gắng của tiên sinh.Mưu sự tậi nhân,thành sự tại Thiên
    Thật ra Thục không phải đất hẹp dân ít gì đâu Thế lực của Thục cũng khá mạnh chứ đâu đến nỗi thua kém hẳn Ngô và Ngụy. Đọc đây tham khảo tí nhá:

    Đất Ba, đất thục là nơi giàu có chứ ai dám bảo là hoang vu hẻo lánh nào.
    Nhà Tần nhờ chiếm được vùng Ba Thục sau đó dần dần mạnh lên trở thành bá chủ chư hâù, sau theo sách tằm ăn lá dâu mà thống nhất thiên hạ
    Lưu Bang sau khi đốt đường sàn đạo lui về phía Tây Thục vậy mà sau diệt cả thiên hạ.

    Trong tam quốc có đoạn miêu tả. Tôi sẽ trích ra 1 đoạn cho những bạn chưa đọc tam quốc mà hay bốc phét được đọc
    Thục là quận, ở phía tây, xưa gọi là Ích Châu. Sông có có Cẩm Giang là hiểm; núi có Kiếm Các là cao; chung quanh hai trăm tám thôi đường; ngang dọc hơn ba vạn dặm đất, làng mạc liên tiếp với nhau, chợ búa không quãng nào vắng, ruộng nhiều đất tốt, không lo gì nước lụt nắng to; nước giầu dân no, tiếng đàn sáo rộn ràng, vui vẻ. Thổ sản sinh ra, chứa cao tày núi, quả thực thiên hạ không đâu bằng.

    Nước giàu dân mạnh kho tàng trù phú đến mức khi Lưu Bị tấn công Tây Xuyên có tướng nêu ra ý kiến đốt trụi lúa ngoài đồng mà trong thành vẫn chống chọi được sự bao vây trong vài năm.

    Lưu Chương, Lưu Biểu không có tướng lĩnh mà chỉ có Lưu Bị có mãnh tướng
    Không hiểu bọn Ngụy Diên, Hoàng Trung, Văn Sính có được coi là mãnh tướng được không.
    Còn những bọn như Nghiêm Nhan, Trương Nhiệm, .... thì xếp vào hạng nào nhỉ??


    Thực ra Thục không phải là đất yếu. Ngụy cũng chịu nhiều bất lợi lớn đấy chứ. Chỉ có Ngô là sung sướng nhất thôi.

    Thục chính là "đất tổ" của nhà Hán, khi xưa Lưu Bang dựng nghiệp và đóng đô cũng là ở Thục, do đất hiểm mà tránh được họa Hạng Vũ. Lưu Bị ở đất Thục cũng quá khó để đánh đối với Tào, thực tế toàn phía Thục gây chiến với Tào Ngụy thôi vì Tháo biết là khó thắng nổi hiểm địa nước Thục, còn Ngụy thì chủ yếu đánh nhau với Đông Ngô. Sản vật nước Thục khá dồi dào, dân tuy không đông bằng hai nước kia nhưng cũng sầm uất vì đây là đất dựng nghiệp của nhà Hán. Lưu Bị được Thục lại được luôn lòng dân quy phục nhà Hán nữa, ấy là cái lợi thế lớn.

    Anh tài nước Thục về sau ngày càng hiếm, bần tăng cho rằng đó không phải vì nước Thục thiếu nhân tài, mà vì chính sách không chịu bồi dưỡng, phát hiện nhân tài mà toàn đi chiêu mộ hàng hiệu của Gia Cát Lượng, chiêu mộ xong rồi lại dùng không hợp lý (kém xa Arsene Wenger).

    Vậy nên nói Thục yếu nhất, kể ra cũng không thuyết phục lắm.

    Phe Ngụy thường được gán cho nhiều lợi thế nhất, chẳng qua là để bào chữa cho thất bại của nhà Thục. Đất Ngụy tuy rộng nhưng khí hậu lục địa khắc nghiệt hơn Thục và Ngô rất nhiều, đến mức khi Ngụy đánh Ngô trận Xích Bích thì khá nhiều quân sĩ của Tào ốm yếu bệnh tật do không quen với khí hậu...dễ chịu của vùng Nguyên Tương Động Đình. Có được nhiều người tài hơn hẳn các nước kia, ấy là phải kể đến tài dùng người hàng đầu của Tào Tháo. Nếu cho Lưu Bị và Khổng Minh giữ Ngụy, chưa chắc Ngụy đã có nhiều người tài như thế. Họa Bắc địch từ các dân tộc du mục phía Bắc luôn là thường trực trong suốt các triều đại Trung Hoa, nhưng La tiên sinh tiệt không nói đến tí nào. Phe Ngụy một mình phải căng sức chống đỡ 4 kẻ thù là Ngô, Thục, Bắc địch, và nội phản, khác với nhà Ngô nhà Thục tình hình chính trị rất ổn định. Từ đó mà thấy cái tài của Tháo lớn đến mức nào.


    Cái này copy right từ bài viết của người quen Để tiện nữa thì Gà post lên luôn cả bản đồ Tam Quốc, cho các bác đánh giá xem có đúng Thục là nước nhỏ không nhé:


  6. #6
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Bài viết
    51
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Gà làng cờ Xem bài viết
    Hay, để Gà chém gió tí: KM vạch ra Long Trung Sách nhưng không cứu nổi sự nghiệp nhà Hán, mà việc dùng người của Khổng Minh cũng là một nguyên nhân gây ra suy yếu của nhà Thục sau này. Khổng Minh đánh trăm trận nhỏ trăm thắng nhưng không thắng nổi đại cục, xét về việc đạt được mục đích thì Khổng Minh hoàn toàn thất bại. Lấy Kinh Châu là chiến lược của Mã Lương, lấy Ba Thục là công lao của Bàng Thống

    Nói về thuật hô phong hoán vũ của Lượng: nghe nói Lượng giỏi trò này lắm, đến nỗi khi biết việc Lưu Bị lập liên doanh trại dễ dàng bị Đông Ngô dùng hỏa công đánh bại, thế mà Lượng chẳng cầu trời cho lặng gió để cứu đại quân Thục khỏi bị thiêu cháy. Rồi trước khi đánh trận vây Tư Mã Ý trong hang Hồ Lô, Lượng chả trổ tài khiến trời không mưa, để thiêu rụi cha con Tư Mã Ý luôn cho rồi, đâu phải ngậm ngùi trách số trời
    Mình chỉ tranh luận theo nội dung trong truyện thôi nhé, không theo lịch sử:

    - KM vạch ra Long Trung Sách nhưng không cứu nổi sự nghiệp nhà Hán: Khổng Minh chỉ vạch ra đường lối là phải chia ba nước Hán rồi phải từ từ mà tính tiếp dựa theo tình hình, rõ ràng đã đạt được mục tiêu.
    - Lấy Kinh Châu là chiến lược của Mã Lương??? Khổng Minh xúi Lưu Bị chiếm Kinh Châu của Lưu Biểu rất nhiều lần, theo mình nhớ đọc đến đoạn đó còn chưa biết Mã Lương là thằng nào
    - Lấy Ba Thục là công lao của Bàng Thống??? Chiến lược là của Khổng Minh, chỉ huy trực tiếp là Bàng Thống, vì tham công nên bỏ mạng, Khổng Minh phải thân chinh đi thay. Chẳng nhẽ công Bàng Thống lớn nhất?
    - Khổng Minh đánh trăm trận nhỏ trăm thắng nhưng không thắng nổi đại cục, xét về việc đạt được mục đích thì Khổng Minh hoàn toàn thất bại: Nếu chỉ xét đến yếu tố thành bại mà không tính đến các yếu tố khác để nhận xét tài năng của nhân vật kiệt xuất thì e rằng không đầy đủ, huống hồ Khổng Minh chỉ là chưa chiến thắng, thống nhất được đất nước thôi chứ không phải là chiến bại. Trong các lĩnh vực ngoại giao, kinh tế, quân sự Khổng Minh đều kiệt xuất cả.

    - Vấn đề hô phong hoán vũ: Không tin
    Lần sửa cuối bởi nhangnho, ngày 09-07-2010 lúc 10:18 AM.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    358
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi nhangnho Xem bài viết
    Mình chỉ tranh luận theo nội dung trong truyện thôi nhé, không theo lịch sử:

    - KM vạch ra Long Trung Sách nhưng không cứu nổi sự nghiệp nhà Hán: Khổng Minh chỉ vạch ra đường lối là phải chia ba nước Hán rồi phải từ từ mà tính tiếp dựa theo tình hình, rõ ràng đã đạt được mục tiêu.
    - Lấy Kinh Châu là chiến lược của Mã Lương??? Khổng Minh xúi Lưu Bị chiếm Kinh Châu của Lưu Biểu rất nhiều lần, theo mình nhớ đọc đến đoạn đó còn chưa biết Mã Lương là thằng nào
    - Lấy Ba Thục là công lao của Bàng Thống??? Chiến lược là của Khổng Minh, chỉ huy trực tiếp là Bàng Thống, vì tham công nên bỏ mạng, Khổng Minh phải thân chinh đi thay. Chẳng nhẽ công Bàng Thống lớn nhất?
    - Khổng Minh đánh trăm trận nhỏ trăm thắng nhưng không thắng nổi đại cục, xét về việc đạt được mục đích thì Khổng Minh hoàn toàn thất bại: Nếu chỉ xét đến yếu tố thành bại mà không tính đến các yếu tố khác để nhận xét tài năng của nhân vật kiệt xuất thì e rằng không đầy đủ, huống hồ Khổng Minh chỉ là chưa chiến thắng, thống nhất được đất nước thôi chứ không phải là chiến bại. Trong các lĩnh vực ngoại giao, kinh tế, quân sự Khổng Minh đều kiệt xuất cả.

    - Vấn đề hô phong hoán vũ: Không tin
    Khổng Minh tuy giỏi nhưng không đến mức thần thánh như trong truyện đâu bro ạ, đừng tin những gì La Quán Trung viết, ông ta chịu ảnh hưởng nặng nề của tư tưởng quân thần nên khi viết tác phẩm đó có sự thiên vị rõ rệt đối với những người đứng về phò tá nhà Hán. Một ví dụ nhỏ để thấy Khổng Minh đánh trận cũng thua rất nhiều nhé : 6 lần ra Kỳ Sơn ông đều thất bại, thua trận liểng xiểng, tuy nhiên tiểu thuyết Tam Quốc lại luôn tìm lí do này lí do nọ để tránh đi cái sự thạt đấy, cho rằng Khổng Minh không thành công là do yếu tố khách quan chi phối. Dù sao ông cũng chỉ là một con người mà thôi.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi nhangnho Xem bài viết
    Mình chỉ tranh luận theo nội dung trong truyện thôi nhé, không theo lịch sử:

    - KM vạch ra Long Trung Sách nhưng không cứu nổi sự nghiệp nhà Hán: Khổng Minh chỉ vạch ra đường lối là phải chia ba nước Hán rồi phải từ từ mà tính tiếp dựa theo tình hình, rõ ràng đã đạt được mục tiêu.
    - Lấy Kinh Châu là chiến lược của Mã Lương??? Khổng Minh xúi Lưu Bị chiếm Kinh Châu của Lưu Biểu rất nhiều lần, theo mình nhớ đọc đến đoạn đó còn chưa biết Mã Lương là thằng nào
    - Lấy Ba Thục là công lao của Bàng Thống??? Chiến lược là của Khổng Minh, chỉ huy trực tiếp là Bàng Thống, vì tham công nên bỏ mạng, Khổng Minh phải thân chinh đi thay. Chẳng nhẽ công Bàng Thống lớn nhất?
    - Khổng Minh đánh trăm trận nhỏ trăm thắng nhưng không thắng nổi đại cục, xét về việc đạt được mục đích thì Khổng Minh hoàn toàn thất bại: Nếu chỉ xét đến yếu tố thành bại mà không tính đến các yếu tố khác để nhận xét tài năng của nhân vật kiệt xuất thì e rằng không đầy đủ, huống hồ Khổng Minh chỉ là chưa chiến thắng, thống nhất được đất nước thôi chứ không phải là chiến bại. Trong các lĩnh vực ngoại giao, kinh tế, quân sự Khổng Minh đều kiệt xuất cả.

    - Vấn đề hô phong hoán vũ: Không tin
    Hay! Để Gà tiếp chuyện cho rôm rả nhé.

    - Long Trung sách coi như đã thành công, Lượng đạt được mục đích. OK.

    - Lượng mấy lần khuyên Lưu Bị cướp Kinh Châu của Lưu Biểu. Lưu Bị sợ mang tiếng với thiên hạ nên không theo. Sau trận Xích Bích, Kinh Châu lúc đó đang bị quân Tào chiếm giữ, Bị lấy Kinh Châu lúc đó là lấy từ tay của Tào Tháo, không bị mang tiếng với thiên hạ. Và bạn thử đọc lại xem lúc này ai đã vạch ra chiến lược lấy Kinh Châu? Mã Lương hay Gia Cát Lượng?

    - Lấy Ba Thục: Khi đó Khổng Minh ngồi chơi ở Kinh Châu nhưng giữ toàn hàng khủng lại ( Quan Trương Triệu), để Bàng Thống cùng Lưu Bị vào nơi đất hiểm mà đem theo toàn tướng mới thu phục chưa rõ lòng dạ và có tướng làm phản (Hoàng Trung+Ngụy Diên). Kế hoạch đánh nơi này nơi khác đã được Thống vạch ra sẵn và thực hiện từng bước. Khi Thống sảy chân, Khổng Minh đã vác luôn hàng khủng là Trương Phi và Triệu Vân vào, theo kế sách cũ của Bàng Thống mà thành công.

    Ngoài lề tí: Chi tiết này khiến anh em Gà nghi ngờ rằng Khổng Minh hẹp hòi đố kỵ với Bàng Thống.

    Nếu chỉ xét đến yếu tố thành bại mà không tính đến các yếu tố khác để nhận xét tài năng của nhân vật kiệt xuất thì e rằng không đầy đủ, huống hồ Khổng Minh chỉ là chưa chiến thắng, thống nhất được đất nước thôi chứ không phải là chiến bại. Trong các lĩnh vực ngoại giao, kinh tế, quân sự Khổng Minh đều kiệt xuất cả.
    Hì bác viết đoạn này nhiều sơ hở quá: Muốn chiến thắng thì phải có cái nhìn toàn cục, nếu cái nhìn thiếu sót mà thắng thì chỉ là ăn may. Vậy nên nếu thất bại thì là tính toán sót mặt này mặt nọ. Có đâu thua trận lại đổ tại thời tiết được?

    Bác bảo Khổng Minh chưa chiến thắng? Gà thì cho rằng Khổng Minh dù có sống thêm 40 năm nữa cũng không thể chiến thắng. Bác có để ý thấy nước Thục càng đi gây chiến nhiều thì trong nước càng suy kiệt? Xưa Ngô Khởi nói: Kẻ thắng 5 trận thì sẽ gặp đại họa, kẻ thắng 4 trận thì sẽ bại vong, kẻ thắng 3 trận có thể làm nghiệp bá, kẻ thăng 2 trận thì có thể làm nghiệp vương, kẻ thắng 1 trận thì làm nghiệp Đế. Ấy là cái đạo của người cầm quân giỏi: hạn chế chiến tranh càng nhiều càng tốt, vì dù có thắng thì cũng hao người tốn của. Từ khi Khổng Minh lên, nước Thục chiến tranh không ngớt nhưng mãi không đạt được thắng lợi quyết định, ấy là đi ngược với binh pháp, chỉ làm nước nhà ngày càng suy mà thôi.

    Điều đó chứng tỏ tầm nhìn về kinh tế-chính trị của Khổng Minh không giỏi.

    Còn về tài dùng người thì càng có vấn đề: Nghi ngờ Ngụy Diên đến mức ép Diên làm phản, cho Mã Tốc ra chiến trường dù Mã Tốc chỉ giỏi việc bàn giấy, ôm đồm hết cả công việc mà không chịu bồi dưỡng người tài, khiến cho sau khi Khổng Minh mất thì chính trị nước Thục bê bết.



    Gởi bác 123456: Bác có nhớ chuyện Khương Duy mang 8 vạn quân ra Đạp Trung làm ruộng không? Có thể nói khả năng mở rộng đất đai làm nông nghiệp của nước Thục không khó khăn như bác nói, vấn đề là người lãnh đạo nước Thục chỉ lo chiến tranh mà không lo phát triển kinh tế trong nước.

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    hai phong
    Bài viết
    3,152
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cái mẩu chuyện về Quan Công họa trúc này mình nhặt được trong một cuốn sách,muốn pót lên cho xôm trò thôi chứ không có ý ca ngợi ông tốt râu.Ông tốt râu chắc không phải là người có năng khiếu thơ văn
    Trời cho bao năm để rong chơi...?
    Đến khi gặp người, chân rã rời...!

  10. #10
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Thời loạn mỗi người vũ dũng tự lập quân đội, mỗi người quân sư tự tìm lấy một chủ mà cố vấn, nếu không thì lên núi mà ở ẩn. Trần Cung chẳng theo Lã Bố thì cũng theo hoặc Trương Tú, hoặc Khổng Dung, hoặc Lưu Bị, hoặc Lưu Biểu hoặc Viên Thiệu v.v.. Ngược lại nếu Lã Bố chẳng có Trần Cung phò tá thì chắc cũng có một mưu sĩ khác làm quân sư. Vậy đâu có thể đem việc Trần Cung (hay bất kỳ ai khác) theo phò Lã Bố mà có thể kết luận rằng Bố là người tử tế?

    Bố là người được Đinh Nguyên cưu mang, sau Đổng Trác đem lợi ra dụ thì phản Đinh Nguyên. Theo hầu Đổng Trác rồi được Vương Doãn dâng gái đẹp thì quay lại giết Trác. Viên Thuật đem lợi dụ thì theo Viên Thuật, Tào Tháo đem lợi dụ thì theo Tào Tháo. Hạng người hám lợi bất chấp mọi đạo lý, đến nỗi Tào Tháo vốn trọng người tài không câu nệ chuyện quá khứ, cũng không thể dung nạp.

    Thử hỏi, tài nhìn người của Trần Cung và tài nhìn người của Tào Tháo, ai nhìn người giỏi hơn?

Tam quốc ngoại biên mini truyện !
Trang 3 của 11 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68