Kết quả 31 đến 40 của 120
Hybrid View
-
08-07-2010, 11:06 PM #1
nói vậy là lối ngụy biện thôi.chứ thời phong kiến chú trọng ngành nông.đất Thục phần nhiều là đối núi.dân chủ yếu sống =nghề dệt lụa (lụa Ba Thuc thủa ấy rất nổi tiếng).khi chiến tranh,giao thương đình trệ,thì Thục lâm vào cảnh thiếu lương thực là điều khó tránh.ấy mới là cái bất lợi chính
1:nói Thục mạnh,sản vật trù phú....chỉ đúng trong thống kê thôi
khi Lưu Bang nghe Trương Tử Phòng lui vào đất Ba Thục để ém quân,tránh sự dòm ngó của Hạng Vũ.thậm chí còn đốt cả đường vào Ba Thục,để tránh liên lạc với bên ngoài.khi ấy,Lưu Bang xin vào đất THục,ai cũng nghĩ ông sợ Hạng Vũ nên ra vùng xa xôi lẩn tránh,ko dám về.(vùng ấy gần như vùng biên ải,chắc bác cũng biết khái niệm "đày ra biên ải")
nên nhớ khi Ngụy diệt Thục đã phải sử dụng 1 toán binh cảm tử,đi đường núi vô cùng khó khăn,để đánh úp quân Thục.
->Thục là vùng đất núi non hiểm trở,dễ phòng ngự,khó tấn công.khi chiến tranh chống địch thì dễ.nhưng trong thời bình,phát triển,mở mang bờ cõi là điều ko dễ.nên nhớ thời lạc hậu.nông nghiệp đóng vai trò tối quan trọng.nên Thục vốn đã gặp bất lợi so với 2 nước còn lại rất nhiều.nên KM cực chẳng đã mới phải tiến đánh Ngụy (tiến vào Trung Nguyên) nhằm mở mang bờ cõi.
nhìn trên bản đồ bạn post vốn cũng thấy đc phần nào vấn đề của Thục,vùng đất núi non hiểm trở.các bạn có thể thấy Thục rất ít sông,suối.chỉ có nhành của con sông lớn (nhị Hà),ai từng nghiên cứu cũng biết,từ thời cổ,đô thị vốn đc xây dựng dọc 2 bờ sông (lý do thì tự tìm hiểu nhé) nên việc nước trên vùng đất ấy vốn đã khó khăn trong việc phát triển dân (thời đại nông nghiệp chủ đạo+chiến tranh,dân số là quan trọng nhất)
lại thêm đất đai nhiều núi,đường xá đi lại khó khăn ->lại càng khó phát triển dân số (vì dân sinh thường phát triển theo đường xá,để tiện giao thương và đi lại)
nhìn sang Ngô,Ngụy sẽ thấy sự khác nhau của 2 nước này với Thục,ấy là lý do THục luôn yếu thế hơn so với 2 nước còn lại
theo vài tài liệu t đọc được (chủ yếu là bình luận về khổng Minh) các nhà nghiên cứu nhận xét,đất Thục hẹp hơn Ngô Ngụy,nhiều đồi núi,ít đồng bằng.lúa nương sản xuất ko đủ phục vụ trong nước.dân Thục chủ yếu sống=nghề dệt,vải Thục làm nổi tiếng,ko đâu sánh bằng.về dân số thì ko=1/2 của Ngô và 1/3 của Ngụy.....
2:còn nói khí hậu trung nguyên khắc nghiệt hơn Ngô,Thục thì thật nực cười.vùng Ngô (chiến trường trận Xích Bích) là vùng phía Nam (gần với biên giới Việt Nam),nên nó có đầy đủ đặc điểm của khí hậu VN.ấy là nóng ẩm,mưa nhiều.binh sĩ của Tháo mang đến trận này lại toàn là binh lính phía Bắc,quen với thời tiết lạnh và khô ở Trung Nguyên.vậy nên mới mắc nhiều bệnh tật.
còn nhớ trong sử ký Tư Mã Thiên,nói về Triệu Đà,khi ấy chiếm đất dân Bách Việt,Âu Lạc rồi tự xưng đế,khi ấy Lưu Bang muốn triệt lắm.nhưng phần vì vừa đoạt được thiên hạ,binh lực còn đang sứt mẻ,các thế lực khác chưa dẹp yên hoàn toàn.lại thêm khi cử 1 toán quân tới vùng này bị mắc sông núi hiểm trở,khí hậu nóng ẩm..nên binh sĩ mắc bệnh hàng loạt....nên nhất thời phải chiêu hàng Triệu Đà=cách công nhận Đà là chủ vùng ấy,là 1 bề tôi của nhà Hán...(nếu hứng thú mời đọc thêm để biết chi tiết)
P/S: bạn Gà này có vẻ còn trẻ,rất máu khuấy động để tranh luận,thể hiện bản thân.phần lớn tài liệu bạn đưa lên rất thú vị,nhưng toàn thấy lấy của người quen,của anh nọ,anh kia....ko biết đâu mới thực sự là kiến thức của bạn? nếu cứ "mót" bài ở 4rum khác,rồi sang 4rum này ném lên,ta đây thông kim bác cổ,thì bạn cũng chả khác các "giáo sư gu gồ" là mấy đâu ạh
thân!!Lần sửa cuối bởi 123456, ngày 09-07-2010 lúc 12:50 AM.
-
09-07-2010, 12:17 AM #2
Bác 123456 đọc Totem sói chắc cũng biết khí hậu vùng phía bắc Trung Hoa, ( Nội Mông) khắc nghiệt thế nào. Khí hậu nóng ẩm, có mùa đông không quá lạnh của Đông Ngô có lẽ khó có thể khắc nghiệt bằng khí hậu lục địa . Và có thể nói thêm, đất Ngụy tuy rộng nhưng phía Tây và phía Bắc là sa mạc và thảo nguyên, đồi núi cũng rất nhiều, không thuận lợi để phát triển nông nghiệp mấy đâu ạ.
Bác không mắc phải một cái bẫy vì bác đã để ý kỹ đến địa hình, khí hậu nước Thục là không có lợi cho nông nghiệp, còn người không đọc nhiều như bác thì không biết thế nào, bởi trên bản đồ rõ là diện tích của Thục không nhỏ hơn Ngô và Ngụy nhiều (thậm chí nếu tính cả Kinh Châu thì còn lớn hơn).
p/s: Vâng, đúng là Gà rất gà, được người quen, anh này anh nọ giảng cho mà hiểu, kiến thức cũng lấy từ gu gồ mà ra đấy ạ. Kiến thức của bác chắc là tự nhiên có sẵn, không phải học hỏi từ ai?
-
09-07-2010, 12:44 AM #3
1: bạn học đâu cũng đc,có người khác giảng cho cũng đc.vì cái mình biết,cũng đc coi là kiến thức của mình rồi
nhưng bạn ko nên khuấy động phong trào,cho mọi người nhảy vào chém.rồi lại đem bài của người khác ra để phản biện.như vậy là bạn đang câu bài từ 4rum này,sang 4rum khác.nếu đã xác định phản biện với quần hùng.bạn nên tự mình phản biện
2: vùng nội Mông nó ở tận biên giới Phương Bắc,chứ dính đến Trung Nguyên rất ít.vùng Trung Nguyên mà Ngụy chiếm đóng ko kém màu mỡ hơn 2 nước còn lại,thậm chí là hơn bởi Tháo chiếm đc vùng đồng bằng rộng lớn,nên phần diện tích cho Nông Nghiệp lớn,sẽ bù đắp lại đc rất nhiều về mặt thời tiết
chắc ai đọc 3quoc cũng thấy Tháo là ng rất chú trọng tới nông nghiệp và an ninh lương thực.trong 3quoc có nhiều đoạn lột tả đc điều đó (vụ cắt tóc thay đầu là 1 ví dụ).bởi vậy nên căn cơ của Ngụy vốn ko thể kém 2 nước còn lại.nếu ko muốn nói là hơn nhiều
việc quân phía Bắc mắc bệnh hàng loạt ở phương Nam là do thủy thổ ko hợp,ko thể đổ tại khí hậu đẹp quá nên phát bệnh đc.vả lại,thường nghe ng ta tìm đến vùng khí hậu đẹp để tiêu bệnh.chứ chả ai đến nơi khí hậu ngon lành lại sinh bệnh đcLần sửa cuối bởi 123456, ngày 09-07-2010 lúc 12:48 AM.
-
09-07-2010, 08:33 AM #4
Mấy bác này không những thuộc lịch sử mà hiểu về địa lý của Tam Quốc hơn cả Việt Nam chứ nhỉ.
Em đọc bài nào cũng thấy tâm phục khẩu phục.
-
09-07-2010, 09:41 AM #5
-
09-07-2010, 01:17 PM #6
Theo nhận xét của mình thì Trần Cung theo Lã Bố cũng là tình thế miễn cưỡng thôi đành chịu chứ ông không thờ phụng gì cả.ông vốn là quan tri phủ (hay quan huyện gì đó) vì theo Tào Tháo mà thành giặc vậy.Trần Cung có thể nói là một nhân vật có tài,có đạo đức,có lương tri.Khi chứng kiến vụ thảm sát Cá Ba Sa family,ông ghê tởm và nhận ra rằng con người Tào Tháo sau này cũng chả khác gì Đổng Trác.Ông vốn cảm tình việc ám sát Đổng của Tháo mà tình nguyện theo phò,nay ngộ ra mình đã vỡ mộng nên chỉ bỏ đi mà không giết Tháo vì như thế là bất nghĩa(mặc dù ông cũng rất muốn Tháo chết để trừ đi hậu họa Đổng Trác tập 2).
Trần Cung cam chịu theo phò Lã Bố vì Lã Bố tính tình bộp chộp dễ bị kích động,ham lợi quên nghĩa chứ không nham hiểm thâm ác.Và ông thấy Lã còn tạm chấp nhận đượck hơn Tháo(theo con gnuwowif của ông)Vấn đề rõ ràng không phải tài nhìn người của ai hơn ai,mà là tình thế.Tôi không cho rằng Tào Tháo rất có tài nhìn người-mà Tào giỏi lấy lòng người.Và tính cảnh giác cao độ cứu Tào sống lâu-nhưng cuối cùng cũng giết ôngLần sửa cuối bởi nhachoaloiviet, ngày 09-07-2010 lúc 01:19 PM.
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
09-07-2010, 01:58 PM #7
Nói như thế cũng không làm bật lên sự kém tài của Khổng Minh lắm .Mình nghĩ Khổng Minh đều nhịn nhận được tình hình nhưng ông ta đã quá hợm tài say đòn muốn thống nhất đất nước trước khi qua đời mặc dù biết khả năng thành công gần như không có>>> Mắc sai lầm>>> dùng người sai>>>cố chấp>>>Ông lấy lý do là để trả ơn tri ngộ của Lưu Bị nên còn một hơi thở thì còn chiến đấu chứ không ngồi chơi.Lý do rất cố chấp.
Nếu KM sống thêm 40 năm nữa thì chắc chắn ông sẽ thông nhất đất nước (nhưng mà chỉ là ví dụ thì cũng chả biết thế nào)'A tout Le Monde
-
09-07-2010, 02:06 PM #8
Gà cũng cho rằng KM nhận ra hết cái yếu của Thục, nhưng do ông quá bảo thủ trong đường lối của mình, lại không có một người can gián nên chiến lược ngày càng sai lầm.
Nếu như Khổng Minh cho quân ra khai hoang Đạp Trung ngay từ sớm, thì có lẽ tình hình đã khác. Bởi nguyên nhân chính trong thất bại các chiến dịch Kỳ Sơn và 9 lần đánh Ngụy của Khương Duy sau này, Gà cho là đều vì thiếu lương thảo.
-
10-07-2010, 09:46 PM #9
Theo mình thì 6 lần ra Kỳ Sơn của Khổng Minh cũng không phải vô ích đâu.
Ai cũng biết thế của Ngụy quá mạnh,nếu Thục không đánh Ngụy trước thì trước sau gì cũng bị Ngụy nuốt.
Khổng Minh ra Kỳ Sơn để thực hiện chủ trương "tiên phát chế nhân",đánh địch trước để kiềm chế địch,nếu gặp thời thì có thể diệt Ngụy,thống nhất thiên hạ,khôi phục đại nghiệp cho nhà Hán,nếu không thì cũng là 1 cách giữ mình,khiến cho Ngụy phải lo chống đỡ ,không dám sang đánh Thục..
-
10-07-2010, 10:00 PM #10
Gà cho rằng việc lục phạt Kỳ Sơn sớm như vậy là chưa đúng thời thế.
Tào Tháo sau khi thua Gia Cát Lượng ở Hán Trung, cũng ngán ngẩm vì hiểm địa nước Thục. Nếu nhà Ngụy còn có ý định đánh Thục thì sẽ nhằm lúc Khổng Minh đi đánh dài hơi Mạnh Hoạch mà tấn công Thục. Nhưng NGụy không có chủ trương ấy.
Vậy nên Gà cho rằng Khổng Minh hoàn toàn có thể lui việc đánh Ngụy lại 5-10 năm, chỉ cần phòng thủ vững ở Hán Trung. Trong những năm ấy lo khai hoang, tích trữ lương thảo, thì những lần ra Kỳ Sơn sau này không đến nỗi nửa chừng lại phải quay về vì thiếu lương.
Đằng này sau khi đánh Mạnh Hoạch lâu ngày ở nơi rừng sâu nước độc về, Khổng Minh đã không dành thời gian bồi dưỡng quân lực mà đã gấp rút chuẩn bị đánh Ngụy ngay.
Tam quốc ngoại biên mini truyện !
Đánh dấu