Kết quả 1 đến 10 của 120
Hybrid View
-
10-07-2010, 11:27 PM #1
BÁc cothe nói không phải là không hợp lý.
Bởi chúng ta đều là người ngoài cuộc, bàn bạc sự việc khi nó đã kết thúc rồi, nên mới có giả thiết thế này thế kia. Nếu là người trong cuộc, Gà nghĩ chúng ta cũng khó có thể đưa ra được sách gì hay hơn.
Tuy vậy Gà vẫn muốn cùng các bác tranh luận, mổ xẻ sâu hơn, không dừng lại ở việc tán tụng những điều La lão viết.
Bây giờ quay lại bài viết của bác Cothe:
Dồn binh lâu ngày ko ra trận thì binh đâm lười biếng, ko có ý chí
Binh pháp Tôn Tử nói: Đội quân thắng trận là đội quân đã chuẩn bị sẵn cho mình các yếu tố để dành chiến thắng. Đội quân thua trận là đội quân mà khi ra quân rồi mới đi tìm chiến thắng. Binh pháp nhấn mạnh đến việc chuẩn bị kỹ lưỡng các yếu tố dành thắng lợi là quan trọng đến mức nào.
Theo tôi nghĩ thì KM cũng muốn cho các tướng lĩnh theo mình có ý chí, quyết tâm mà tận tụy với nước nhà chinh phạt Ngụy sau khi ông lìa đời . Đặc biệt là Khương Duy - người đã theo ông và nuôi lớn ý chí sau khi KM Bắc phạt ko thành công.
Ngoài ra về vấn đề sức khỏe, KM chắc chắn sau khi đánh Nam Man , tự biết mình khó có thể sống lâu nên muốn gấp đánh Ngụy cũng là điều dễ hiểu, chỉ cần quân dân đồng lòng, lương thực đầy đủ thì việc khởi quân chinh phạt là hợp lý.
Và có một điều này, không biết các bác có để ý không: Nước Ngụy sau khi Tào Tháo mất, hễ còn đánh nhau với bên ngoài thì còn vững, hễ yên ổn thì có đấu đá nội bộ tranh giành quyền lực. Đầu tiên là việc Tào Chân dèm pha Tư Mã Ý, sau này là việc Tào Sảng tiếm quyền, rồi họ Tư Mã tiếm quyền. Bởi các bộ hạ cũ của Tào Tháo đều là người tài giỏi và lập được nhiều công to, nếu không có một ông chủ giỏi như Tào Tháo thì dễ mỗi người đi một hướng. Vậy nên nước Ngụy, nếu còn phải đối phó với bên ngoài thì nội bộ thống nhất, hễ bình yên thì dễ sinh loạn. Vậy nên Gà cho rằng KM chỉ cần thủ vững Hán Trung, hoàn toàn chưa cần đánh Ngụy vội vàng như vậy.
-
11-07-2010, 12:05 AM #2
Ra sao gọi là chuẩn bị kỹ lưỡng hơn? Lương thảo, lòng quân - dân đều thuận mà chiến đấu, binh lực có thể nói là khá hùng mạnh. Tư Mã Ý bị ly gián là thời cơ chín muồi. Hội đủ từng đó mà bạn bảo chưa kỹ lưỡng là sao?Tôi thấy đâu có yếu tố nào nói đến sự già yếu, mệt mỏi của quân sĩ, thiếu thốn lương thảo mà bạn bảo là cần dưỡng sĩ tích lương .
Đâu phải ai cũng nhận bừa làm học trò được hả bạn. Đâu phải ai cũng hiểu được tâm tư, nguyện vọng, cách dùng binh-bố trận của ông được. Tâm lý của 1 cao nhân đâu phải như thầy cô giáo dạy thêm ngoài giờ thời nay được. Vả lại người thống soái giỏi giang có thể chỉ huy cả hàng vạn binh chẳng hạn như Hàn Tín xưa kia cũng là 1 ví dụ điển hình. Việc chỉ nhận mình Khương Duy làm truyền nhân là hợp lý lắm.
Tài lực của quốc gia phàm tiêu phí vào việc binh đao lâu dài rõ ràng ko có lợi. Nhưng bạn thử nghĩ những chiến thắng liên tục của KM, việc cướp nhiều lương thảo, khí giới và sinh mạng của quân Ngụy. Trong khi đó KM cũng ko phải đi chinh chiến xa(từ Hán Trung ra Kỳ Sơn) thì điều này ko làm cho Thục ko thể nào ngày càng thua Ngụy được. Vả lại tinh thần quân sĩ lại lên rất cao, lúc cho về nghỉ ngơi họ còn chả thèm về thì đâu phải tại KM quá khắt khe với quân sĩ, ko cho họ nghỉ ngơi???
Những chiến thắng ở những giai đoạn khác nhau thường có những ý nghĩa khác nhau. Việc xem xét binh pháp cứng nhắc sẽ gây ra những hậu quả ko hay nếu đối phương cũng là người thông thạo binh pháp
Bình đoạn kết của bạn: Nếu chỉ ngồi đợi quân Ngụy tự gây mất nội bộ bất hòa, hoặc giả triều đình có biến cũng là chuyện rất khó. Vì Tư Mã Ý là 1 nhân vật kiệt xuất, có khả năng hình thành thế ổn định cho nhà Ngụy vì thực chất Ý vẫn chưa có ý định tiếm quyền lúc bấy giờ..Lần sửa cuối bởi cothe2010, ngày 11-07-2010 lúc 12:11 AM.
Thiên địa bất nhân dĩ vạn vật vi sô cẩu
Nhân gian vô tình dĩ ái mộng vi phong vân
-
11-07-2010, 12:56 AM #3
Nếu chỉ đánh 1 trận, thì điều bác nói là còn hợp lý. Nhưng đây là đánh cả một chiến dịch dài hàng chục năm trời, nếu không xây dựng một chính quyền cùng với kinh tế vững chắc thì liệu có đủ sức đánh dài hơi?
Đâu phải ai cũng nhận bừa làm học trò được hả bạn. Đâu phải ai cũng hiểu được tâm tư, nguyện vọng, cách dùng binh-bố trận của ông được. Tâm lý của 1 cao nhân đâu phải như thầy cô giáo dạy thêm ngoài giờ thời nay được. Vả lại người thống soái giỏi giang có thể chỉ huy cả hàng vạn binh chẳng hạn như Hàn Tín xưa kia cũng là 1 ví dụ điển hình. Việc chỉ nhận mình Khương Duy làm truyền nhân là hợp lý lắm.
KM chỉ cần mình Khương Duy làm đệ tử truyền tâm, nhưng chỉ như vậy mà mong là sự nghiệp của mình sẽ được kế tục và thắng lợi được sao? Ngoài một học trò xuất sắc ra, người thầy cũng cần đào tạo nhiều học trò khá nữa chứ nhỉ
Nhưng bạn thử nghĩ những chiến thắng liên tục của KM, việc cướp nhiều lương thảo, khí giới và sinh mạng của quân Ngụy. Trong khi đó KM cũng ko phải đi chinh chiến xa thì điều này ko làm cho Thục ko thể nào ngày càng thua Ngụy được.
Trong quân sự, kẻ thua thiệt hại 5 phần thì kẻ thắng cũng thiệt hại 3 phần. 5 phần đối với Ngụy là nhỏ nhưng 3 phần đối với Thục là lớn.Lần sửa cuối bởi Gà làng cờ, ngày 11-07-2010 lúc 12:59 AM.
Tam quốc ngoại biên mini truyện !
Đánh dấu