Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Tam quốc ngoại biên mini truyện !
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 120

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    158
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Quan Vũ: Tài năng phi thường, oai dũng bậc nhất, đạo đức vô song, các đại tướng trong Tam Quốc không ai sánh bằng:

    Tài của Quan Vũ:

    - Thấy Trương Phi đang đánh ngang cơ với Lã Bố, liền nhảy vào đánh hôi. Trong truyện có mấy lần La tiên sinh đã viết Lã Bố sợ Trương Phi không dám tỉ thí, vậy sự có mặt của Vũ có mục đích gì? Dây máu ăn phần chăng

    - Khi Hoa Hùng đã đánh liên tiếp với các tướng của Viên Thiệu đã mệt mỏi, Vũ lúc đó đang là một mã cung (hạng lính vô danh) chạy vội ra, chém Hoa Hùng nhanh đến độ chén rượu chưa nguội. Xưa kia bậc đại tướng đối mặt nhau thường đường hoàng xưng tên tuổi rồi mới đánh nhau. Đại tướng Hoa Hùng đâu có ngờ là mình bị giết theo kiểu thích khách như vậy

    - Nhan Lương, Văn Sú đều đã bị lũ hổ tướng Trương Liêu, Từ Hoảng quần cho tơi tả, đúng lúc đó một anh râu dài mặt đỏ chạy vội tới cũng chẳng xưng tên họ, cũng giết hai bậc đại tướng nhanh như chớp mắt. Có lẽ các vị quen thói chiến trận đường hoàng, đâu có thể ngờ bị chết lãng nhách như vậy?

    - Quá ngũ ải trảm lục vô danh tướng

    - Khi Lưu Bị chạy dân vất vả ở Giang Lăng, Tử Long một mình trong vòng vây Đương Dương, Trương Phi một thân chặn cầu Trường Bản, hiểm nguy đều khôn cùng, lúc đấy anh Vũ đại tài của ta ở đâu? Xin thưa, anh ấy "đi mượn quân", vậy là thoát khỏi mọi khó khăn nguy hiểm.

    - Vũ là người nhiệm vụ nào cũng không hoàn thành, giao Kinh Châu thì mất Kinh Châu, được giao bắt Tào Tháo ở Hoa Dung thì để Tào Tháo thoát. Đại cục bị ảnh hưởng bất lợi cho phía nhà Thục cũng từ việc Kinh Châu mà ra.

    Đạo đức của Vũ:

    - Nằm khểnh ở Kinh Châu, rỗi hơi đòi vào Xuyên tỉ thí với Mã Siêu. Như bác gì đó ở trên đã nói, Vũ chẳng ăn nổi tì tướng Bàng Đức của Mã Siêu, vậy Vũ có cửa gì nếu solo với Mã??? Đó chẳng qua là ghen tị với tài của Mã, được Khổng Minh nịnh cho mấy câu thì đắc chí.

    - Tôn Quyền nhún nhường muốn kết giao, đó là cơ hội lớn, phù hợp với chiến lược Liên ngô kháng Ngụy của Lượng, nhưng vì kiêu ngạo nên Vũ đã gây hiềm khích với Đông Ngô, không lâu sau là đại chiến Ngô-Thục với kết quả hàng vạn quân Thục cùng Lưu Bị bị thiêu cháy ở Liên Doanh Trại.

    - Háo danh bậc nhất Tam Quốc. Khi Hoàng Trung được phong vào Ngũ Hổ Tướng, Vũ dèm pha Hoàng Trung. Đố kỵ Mã Siêu. Tài của Vũ so với Trương Phi, Triệu Vân, mọi người xem sự thể hiện của họ trên chiến trường chắc cũng hiểu, màn thể hiện của Vũ quá ít và kém đặc sắc so với Trương và Triệu, nhưng Vũ phải được phong làm đứng đầu trong Ngũ Hổ Tướng thì mới chịu.

    Một sư huynh của Gà đã từng nhận xét về Vũ rằng: Ra trận thì lùi lại sau, xét công thì xông lên trước. Nhân vật phá hoại sự nghiệp của nhà Thục nặng nề nhất thì là quý tử Lưu Thiền, kém một bậc thì là nghĩa thúc Quan Vũ.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Bài viết
    40
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Gà làng cờ Xem bài viết
    Quan Vũ: Tài năng phi thường, oai dũng bậc nhất, đạo đức vô song, các đại tướng trong Tam Quốc không ai sánh bằng:

    Tài của Quan Vũ:

    - Thấy Trương Phi đang đánh ngang cơ với Lã Bố, liền nhảy vào đánh hôi. Trong truyện có mấy lần La tiên sinh đã viết Lã Bố sợ Trương Phi không dám tỉ thí, vậy sự có mặt của Vũ có mục đích gì? Dây máu ăn phần chăng

    - Khi Hoa Hùng đã đánh liên tiếp với các tướng của Viên Thiệu đã mệt mỏi, Vũ lúc đó đang là một mã cung (hạng lính vô danh) chạy vội ra, chém Hoa Hùng nhanh đến độ chén rượu chưa nguội. Xưa kia bậc đại tướng đối mặt nhau thường đường hoàng xưng tên tuổi rồi mới đánh nhau. Đại tướng Hoa Hùng đâu có ngờ là mình bị giết theo kiểu thích khách như vậy

    - Nhan Lương, Văn Sú đều đã bị lũ hổ tướng Trương Liêu, Từ Hoảng quần cho tơi tả, đúng lúc đó một anh râu dài mặt đỏ chạy vội tới cũng chẳng xưng tên họ, cũng giết hai bậc đại tướng nhanh như chớp mắt. Có lẽ các vị quen thói chiến trận đường hoàng, đâu có thể ngờ bị chết lãng nhách như vậy?

    - Quá ngũ ải trảm lục vô danh tướng

    - Khi Lưu Bị chạy dân vất vả ở Giang Lăng, Tử Long một mình trong vòng vây Đương Dương, Trương Phi một thân chặn cầu Trường Bản, hiểm nguy đều khôn cùng, lúc đấy anh Vũ đại tài của ta ở đâu? Xin thưa, anh ấy "đi mượn quân", vậy là thoát khỏi mọi khó khăn nguy hiểm.

    - Vũ là người nhiệm vụ nào cũng không hoàn thành, giao Kinh Châu thì mất Kinh Châu, được giao bắt Tào Tháo ở Hoa Dung thì để Tào Tháo thoát. Đại cục bị ảnh hưởng bất lợi cho phía nhà Thục cũng từ việc Kinh Châu mà ra.

    Đạo đức của Vũ:

    - Nằm khểnh ở Kinh Châu, rỗi hơi đòi vào Xuyên tỉ thí với Mã Siêu. Như bác gì đó ở trên đã nói, Vũ chẳng ăn nổi tì tướng Bàng Đức của Mã Siêu, vậy Vũ có cửa gì nếu solo với Mã??? Đó chẳng qua là ghen tị với tài của Mã, được Khổng Minh nịnh cho mấy câu thì đắc chí.

    - Tôn Quyền nhún nhường muốn kết giao, đó là cơ hội lớn, phù hợp với chiến lược Liên ngô kháng Ngụy của Lượng, nhưng vì kiêu ngạo nên Vũ đã gây hiềm khích với Đông Ngô, không lâu sau là đại chiến Ngô-Thục với kết quả hàng vạn quân Thục cùng Lưu Bị bị thiêu cháy ở Liên Doanh Trại.

    - Háo danh bậc nhất Tam Quốc. Khi Hoàng Trung được phong vào Ngũ Hổ Tướng, Vũ dèm pha Hoàng Trung. Đố kỵ Mã Siêu. Tài của Vũ so với Trương Phi, Triệu Vân, mọi người xem sự thể hiện của họ trên chiến trường chắc cũng hiểu, màn thể hiện của Vũ quá ít và kém đặc sắc so với Trương và Triệu, nhưng Vũ phải được phong làm đứng đầu trong Ngũ Hổ Tướng thì mới chịu.

    Một sư huynh của Gà đã từng nhận xét về Vũ rằng: Ra trận thì lùi lại sau, xét công thì xông lên trước. Nhân vật phá hoại sự nghiệp của nhà Thục nặng nề nhất thì là quý tử Lưu Thiền, kém một bậc thì là nghĩa thúc Quan Vũ.
    Cao nhân cao nhân! Mao Tôn Cương tiên sinh cần gặp bạn này để học hỏi thêm.Tượng Quan Công sau kỳ này chắc ế như tôm khô!
    'A tout Le Monde

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    398
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Gà làng cờ Xem bài viết
    Quan Vũ: Tài năng phi thường, oai dũng bậc nhất, đạo đức vô song, các đại tướng trong Tam Quốc không ai sánh bằng:

    Tài của Quan Vũ:

    - Thấy Trương Phi đang đánh ngang cơ với Lã Bố, liền nhảy vào đánh hôi. Trong truyện có mấy lần La tiên sinh đã viết Lã Bố sợ Trương Phi không dám tỉ thí, vậy sự có mặt của Vũ có mục đích gì? Dây máu ăn phần chăng

    - Khi Hoa Hùng đã đánh liên tiếp với các tướng của Viên Thiệu đã mệt mỏi, Vũ lúc đó đang là một mã cung (hạng lính vô danh) chạy vội ra, chém Hoa Hùng nhanh đến độ chén rượu chưa nguội. Xưa kia bậc đại tướng đối mặt nhau thường đường hoàng xưng tên tuổi rồi mới đánh nhau. Đại tướng Hoa Hùng đâu có ngờ là mình bị giết theo kiểu thích khách như vậy

    - Nhan Lương, Văn Sú đều đã bị lũ hổ tướng Trương Liêu, Từ Hoảng quần cho tơi tả, đúng lúc đó một anh râu dài mặt đỏ chạy vội tới cũng chẳng xưng tên họ, cũng giết hai bậc đại tướng nhanh như chớp mắt. Có lẽ các vị quen thói chiến trận đường hoàng, đâu có thể ngờ bị chết lãng nhách như vậy?

    - Quá ngũ ải trảm lục vô danh tướng

    - Khi Lưu Bị chạy dân vất vả ở Giang Lăng, Tử Long một mình trong vòng vây Đương Dương, Trương Phi một thân chặn cầu Trường Bản, hiểm nguy đều khôn cùng, lúc đấy anh Vũ đại tài của ta ở đâu? Xin thưa, anh ấy "đi mượn quân", vậy là thoát khỏi mọi khó khăn nguy hiểm.

    - Vũ là người nhiệm vụ nào cũng không hoàn thành, giao Kinh Châu thì mất Kinh Châu, được giao bắt Tào Tháo ở Hoa Dung thì để Tào Tháo thoát. Đại cục bị ảnh hưởng bất lợi cho phía nhà Thục cũng từ việc Kinh Châu mà ra.

    Đạo đức của Vũ:

    - Nằm khểnh ở Kinh Châu, rỗi hơi đòi vào Xuyên tỉ thí với Mã Siêu. Như bác gì đó ở trên đã nói, Vũ chẳng ăn nổi tì tướng Bàng Đức của Mã Siêu, vậy Vũ có cửa gì nếu solo với Mã??? Đó chẳng qua là ghen tị với tài của Mã, được Khổng Minh nịnh cho mấy câu thì đắc chí.

    - Tôn Quyền nhún nhường muốn kết giao, đó là cơ hội lớn, phù hợp với chiến lược Liên ngô kháng Ngụy của Lượng, nhưng vì kiêu ngạo nên Vũ đã gây hiềm khích với Đông Ngô, không lâu sau là đại chiến Ngô-Thục với kết quả hàng vạn quân Thục cùng Lưu Bị bị thiêu cháy ở Liên Doanh Trại.

    - Háo danh bậc nhất Tam Quốc. Khi Hoàng Trung được phong vào Ngũ Hổ Tướng, Vũ dèm pha Hoàng Trung. Đố kỵ Mã Siêu. Tài của Vũ so với Trương Phi, Triệu Vân, mọi người xem sự thể hiện của họ trên chiến trường chắc cũng hiểu, màn thể hiện của Vũ quá ít và kém đặc sắc so với Trương và Triệu, nhưng Vũ phải được phong làm đứng đầu trong Ngũ Hổ Tướng thì mới chịu.

    Một sư huynh của Gà đã từng nhận xét về Vũ rằng: Ra trận thì lùi lại sau, xét công thì xông lên trước. Nhân vật phá hoại sự nghiệp của nhà Thục nặng nề nhất thì là quý tử Lưu Thiền, kém một bậc thì là nghĩa thúc Quan Vũ.
    Em cũng có chung quan điểm với anh GÀ_Làng_cờ,nhưng ko thể nhìn ra những điểm khúc triết như anh được,đúng là ông QV chả được cái gì ngoài cái lề lối khệnh khạng.Bất tài+tinh vi.
    Cách nhận xét của anh thật độc đáo và rất hợp tình hợp lí(theo em là thế)
    Tao đã trở lại,lợi hại hơn xưa

Tam quốc ngoại biên mini truyện !

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68