-

Gửi bởi
nhachoaloiviet
Con người phát triển theo hướng đi lên mà bạn.Trước kia tôi hay tiện tay viết bừa,không để ỷ đến cảm giác của người khác.Bây giờ do anh em chỉnh đốn nhiều nên phục thiện rồi.Do vậy tôi cũng liều mạng góp ý với bạn vậy thôi.Bạn có quyền quyết định mà
Đã biết phục thiện sao không sửa lại những bài viết trước kia , mà chỉ nói suông vậy ?.
Dám gọi đại danh tướng Lã Bố là thế này thế nọ (không dám nhắc lại), thì không đáng để cùng bình luận văn chương đâu !.
-

Gửi bởi
PhiHuong
Đã biết phục thiện sao không sửa lại những bài viết trước kia , mà chỉ nói suông vậy ?.
Dám gọi đại danh tướng Lã Bố là thế này thế nọ (không dám nhắc lại), thì không đáng để cùng bình luận văn chương đâu !.
Chà bác có vẻ nghiêm khắc quá
-

Gửi bởi
PhiHuong
Đã biết phục thiện sao không sửa lại những bài viết trước kia , mà chỉ nói suông vậy ?.
Dám gọi đại danh tướng Lã Bố là thế này thế nọ (không dám nhắc lại), thì không đáng để cùng bình luận văn chương đâu !.
Riêng thằng bất nghĩa giết bố nuôi theo giặc thì không bao giờ cần phải lăn tăn.Không thể sửa được,chỉ có chửi thêm thôi .Ai bênh nó thì chúng ta cãi nhau cho vui
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-

Gửi bởi
nhachoaloiviet
Riêng thằng bất nghĩa giết bố nuôi theo giặc thì không bao giờ cần phải lăn tăn.Không thể sửa được,chỉ có chửi thêm thôi .Ai bênh nó thì chúng ta cãi nhau cho vui
Lã Bố giết hai người cha nuôi(đổng trác,đinh kiến nguyên) k thể nào k lên án.sao bác phihuong lại đi bênh nhi.
-

Gửi bởi
culu2795
Lã Bố giết hai người cha nuôi(đổng trác,đinh kiến nguyên) k thể nào k lên án.sao bác phihuong lại đi bênh nhi.
CULU biết một mà không biết hai ! để ta giảng giải cho nhé :
Người mắc lỗi là việc của người, lịch sử ghi lại cũng đã là hình phạt rồi. Chúng ta là hậu sinh xem truyện chỉ biết vậy thôi, còn về tình tiết lúc đó thế nào chúng ta đâu có biết. Người là Danh Tướng dũng mãnh, tính tình thẳng thắn nghĩ sao nói vậy, lại sinh trước chúng ta cả ngàn năm, dù không trọng thì chúng ta cũng nên kính mới phải.
Trần Cung là một danh sĩ thời bấy giờ, ghét cái ác như thù, chỉ vì quá coi trọng tiểu tiết nên đã xa rời Tào Tháo. Sau này Ông theo Lã Bố nhưng việc không thành...Khách quan mà nói Trần Cung là một danh sĩ trí thức, chắc hẳn Ông đã nhìn thấy ưu điểm nào đó của Lã Bố nên mới theo. Nếu Lã Bố xấu xa không thể chấp nhận được, thì một người nghĩa khí ghét cái ác như thù có thể cùng hội cùng thuyền được chăng ?. Cho đến khi lên đoạn đầu đài, Ông cũng chỉ trách Lã Bố không biết nghe lời nói phải mà thôi !.
-

Gửi bởi
PhiHuong
CULU biết một mà không biết hai ! để ta giảng giải cho nhé :
Người mắc lỗi là việc của người, lịch sử ghi lại cũng đã là hình phạt rồi. Chúng ta là hậu sinh xem truyện chỉ biết vậy thôi, còn về tình tiết lúc đó thế nào chúng ta đâu có biết. Người là Danh Tướng dũng mãnh, tính tình thẳng thắn nghĩ sao nói vậy, lại sinh trước chúng ta cả ngàn năm, dù không trọng thì chúng ta cũng nên kính mới phải.
Trần Cung là một danh sĩ thời bấy giờ, ghét cái ác như thù, chỉ vì quá coi trọng tiểu tiết nên đã xa rời Tào Tháo. Sau này Ông theo Lã Bố nhưng việc không thành...Khách quan mà nói Trần Cung là một danh sĩ trí thức, chắc hẳn Ông đã nhìn thấy ưu điểm nào đó của Lã Bố nên mới theo. Nếu Lã Bố xấu xa không thể chấp nhận được, thì một người nghĩa khí ghét cái ác như thù có thể cùng hội cùng thuyền được chăng ?. Cho đến khi lên đoạn đầu đài, Ông cũng chỉ trách Lã Bố không biết nghe lời nói phải mà thôi !.
Nói j thì nói chứ giết cha là k dc roài.Trần Cung bỏ Tào Tháo theo Lã Bố là do thấy Tào Công quá thâm hiểm nhưng sự lựa chọn chủ mới là hoàn toàn sai lầm.Các sách từ cổ chí kim đến nay chưa có sách nào ca ngợi Lã Bố
-

Gửi bởi
culu2795
Nói j thì nói chứ giết cha là k dc roài.Trần Cung bỏ Tào Tháo theo Lã Bố là do thấy Tào Công quá thâm hiểm nhưng sự lựa chọn chủ mới là hoàn toàn sai lầm.Các sách từ cổ chí kim đến nay chưa có sách nào ca ngợi Lã Bố
Này CULU ! ta chẳng thông kim bác cổ gì, nhưng ta thấy thế này.
Xem sách, xem truyện, thấy khen thì hùa theo khen, thấy chê thì hùa theo chê, nếu gặp may mà đúng thì cũng là tri thức của người chứ có tài nghệ gì !. Phải biết khách quan nhìn nhận sự việc, xét cả đến những khía cạnh, tình tiết có thể xảy ra mà sách truyện không ghi hết. Rồi suy lý cẩn thận may ra mới bớt được những nhận định sai lầm. Làm được như thế mới gọi là có định kiến, đừng có như ai dùng nghị luận của người mà tưởng mình tài lắm !.
CULU hãy ghi nhớ lấy.
-

Gửi bởi
PhiHuong
Này CULU ! ta chẳng thông kim bác cổ gì, nhưng ta thấy thế này.
Xem sách, xem truyện, thấy khen thì hùa theo khen, thấy chê thì hùa theo chê, nếu gặp may mà đúng thì cũng là tri thức của người chứ có tài nghệ gì !. Phải biết khách quan nhìn nhận sự việc, xét cả đến những khía cạnh, tình tiết có thể xảy ra mà sách truyện không ghi hết. Rồi suy lý cẩn thận may ra mới bớt được những nhận định sai lầm. Làm được như thế mới gọi là có định kiến, đừng có như ai dùng nghị luận của người mà tưởng mình tài lắm !.
CULU hãy ghi nhớ lấy.
Bác PhiHuong vốn cứng đầu
Khen thằng Lữ Bố mấy ai ưa
Culu nói phải sao chẳng chịu
Cậy mình tiền bối ép trẻ thơ
Khổng Tử viết - Có lỗi mà sửa được lỗi ,ấy là người hay vậy !
-

Gửi bởi
PhiHuong
CULU biết một mà không biết hai ! để ta giảng giải cho nhé :
Người mắc lỗi là việc của người, lịch sử ghi lại cũng đã là hình phạt rồi. Chúng ta là hậu sinh xem truyện chỉ biết vậy thôi, còn về tình tiết lúc đó thế nào chúng ta đâu có biết. Người là Danh Tướng dũng mãnh, tính tình thẳng thắn nghĩ sao nói vậy, lại sinh trước chúng ta cả ngàn năm, dù không trọng thì chúng ta cũng nên kính mới phải.
Trần Cung là một danh sĩ thời bấy giờ, ghét cái ác như thù, chỉ vì quá coi trọng tiểu tiết nên đã xa rời Tào Tháo. Sau này Ông theo Lã Bố nhưng việc không thành...Khách quan mà nói Trần Cung là một danh sĩ trí thức, chắc hẳn Ông đã nhìn thấy ưu điểm nào đó của Lã Bố nên mới theo. Nếu Lã Bố xấu xa không thể chấp nhận được, thì một người nghĩa khí ghét cái ác như thù có thể cùng hội cùng thuyền được chăng ?. Cho đến khi lên đoạn đầu đài, Ông cũng chỉ trách Lã Bố không biết nghe lời nói phải mà thôi !.
Lã Bố nếu không có hai vụ án sát thân thì cũng không đến nỗi nào.Tính tình cũng có lúc tử tế.Nhưng lại máu gái và khinh thường bộ hạ+ với đầu đất nữa.
Nhưng bác PhiHuong nói như trên thì không ổn.Tại sao lại phải kính một người chỉ vì họ sinh ra cách đây rất lâu.Em thấy bác hơi miễn cưỡng
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-

Gửi bởi
PhiHuong
Trần Cung là một danh sĩ thời bấy giờ, ghét cái ác như thù, chỉ vì quá coi trọng tiểu tiết nên đã xa rời Tào Tháo. Sau này Ông theo Lã Bố nhưng việc không thành...Khách quan mà nói Trần Cung là một danh sĩ trí thức, chắc hẳn Ông đã nhìn thấy ưu điểm nào đó của Lã Bố nên mới theo. Nếu Lã Bố xấu xa không thể chấp nhận được, thì một người nghĩa khí ghét cái ác như thù có thể cùng hội cùng thuyền được chăng ?. Cho đến khi lên đoạn đầu đài, Ông cũng chỉ trách Lã Bố không biết nghe lời nói phải mà thôi !.
Bạn viết đoạn này rất hay, rất logic. Tôi cũng bất ngờ ko hiểu sao La Quán Trung lại bỏ qua tình tiết này nhỉ? Hay là muốn người đọc suy ngẫm thêm?
Trần Cung ghét Tào tháo mà bỏ đi vì Tháo giết gia đình Lã Bá Xa nhưng tội ác này vẫn ko bằng Lã Bố giết 2 vị nghĩa phụ, vậy mà Trần Cung theo Lã Bố chứ ko theo Tào Tháo.
Theo như tôi đoán chắc là Trần Cung nhận ra con người Bố tuy ác nhưng ko thâm .Dầu sao cái ác vẫn có thể cảm hóa được thành thiện chứ như Tào Tháo vừa ác vừa thâm hiểm,lòng dạ khó lường, khó cải được ....có lẽ vì vậy mà Cung thờ Bố chứ ko thờ Tháo. Đó chỉ là đoán vậy thôi, nếu có gì ko phải mong các bạn góp ý thêm.
Lần sửa cuối bởi cothe2010, ngày 09-07-2010 lúc 11:46 AM.
Thiên địa bất nhân dĩ vạn vật vi sô cẩu
Nhân gian vô tình dĩ ái mộng vi phong vân
Tam quốc ngoại biên mini truyện !
Đánh dấu