Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Tại sao khai cuộc của các kỳ thủ Việt Nam đều lép trước các kỳ thủ Trung Quốc
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 260

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    431
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Chúng ta cứ hay viện những lý do sau để lý giải rằng cờ Tàu luôn vượt cờ Ta ở Khai, Tàn cục:

    1. Họ có đầu tư, tiền bạc
    2. Chúng ta ít cập nhật
    3. Chúng ta không có điều kiện
    v.v...

    Nhưng có 1 điều mà hình như ít ai chịu can đảm đối diện thừa nhận. Đó là nền cờ Tướng Tàu đã có một quá trình lịch sử vượt trội và rộng lớn hơn ta. Chúng ta luôn phải học sau họ rất nhiều. Hãy nghĩ xem, thời chúng ta còn say mê ôn luyện Quất Trung Bí, Mai Hoa Phổ thì lúc đó những Dương Quan Lân, Sái Phúc Như, Trần Tùng Thuận, Vương Gia Lương... đã phát triển mạnh mẽ các lý thuyết Khai, Tàn cục đến đâu rồi? Chúng ta luôn phải học của họ, học mà vẫn không kịp, trong khi chúng ta đang nghiên cứu rị mọ các lý thuyết "mới nhất" thì ở họ đã ra đời thêm quái chiêu dị cuộc nào rồi?

    Tôi thấy ông HLV Hoàng Đình H. lâu lâu cứ phải dày công đem về một chồng sách to đùng photo cẩn thận và truyền tay các kỳ thủ trong Nam bảo "Mới nhất của tụi Tàu đó". Chỉ nhìn những bản photo to đùng đó thôi đã thấy khớp rồi, học xong thì không biết đến bao lâu nói chi kịp sáng tác thêm chiêu mới hoặc nắm rõ các phương án mới mẻ của họ kịp thời.

    Dân VN có khiếu về cờ Tướng, cái này thấy rõ ràng. Xưa các kỳ vương Hongkong như Lý Chí Hải, Lê Huệ Đông mà thân chinh nam hạ thì các danh tướng của ta té hàng loạt, nhưng ngày nay thử hỏi ông Đài Loan, Hongkong nào dám làm điều đó. Sở dĩ có sự thay đổi này là do:

    1. Xưa ta ko có nhiều tài liệu, bây giờ thì khác
    2. Nhân tài VN đông hơn là cái đảo nhỏ, cái cảng thơm của xứ Tàu

    Nói ra để thấy chúng ta không tệ về tư duy, đam mê. Nhưng mà để thu hẹp khoảng cách và vượt qua Tàu thì còn là một quãng diệu vợi (dù rằng có đôi lúc ta cứ ngỡ cái quãng ấy chỉ còn "một với tay" thôi).

    Cũng đừng trách việc đầu tư của nhà nước cho bộ môn cờ Tướng hoặc so sánh với sự đầu tư của Tàu cho môn này. Bởi với người Tàu sự đầu tư này có một mục đích rất to tát đó là: càng nhiều người trên thế giới đam mê môn văn hóa này của người Tàu càng tốt. Nhưng với ta thì nó chỉ là một môn thể thao trí tuệ như bao môn thể thao khác thôi. Một người Việt vô địch Wushu, cờ Tướng thực sự không ý nghĩa nhiều với dân VN bằng việc người Tàu thích thú nhìn thấy các môn này của họ đang được thế giới say mê.

    Nói chung ta hãy để ý các thiên tài của ta như Hứa Văn Hải, Nguyễn Tấn Thọ, Trần Quới, Mai Thanh Minh và so thử với các thiên tài của Tàu như Dương, Hồ, Liễu, Lý thì sẽ thấy. Mỗi một thiên tài của họ đều thành danh với các kỳ phổ, lý thuyết để đời, trong khi các thiên tài của ta chỉ thành danh với những ván cờ, nươc đi đặc sắc.

    Nhìn ra sự khác biệt này mới có thể phát triển đúng đắn và đặt tham vọng đúng tầm hơn.

    VN cần thời gian.
    Thức đêm mới biết đêm dài,
    Ngủ ngày mới biết ngày dài hơn đêm.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    169
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi tieunhulai Xem bài viết
    Nói chung ta hãy để ý các thiên tài của ta như Hứa Văn Hải, Nguyễn Tấn Thọ, Trần Quới, Mai Thanh Minh và so thử với các thiên tài của Tàu như Dương, Hồ, Liễu, Lý thì sẽ thấy. Mỗi một thiên tài của họ đều thành danh với các kỳ phổ, lý thuyết để đời, trong khi các thiên tài của ta chỉ thành danh với những ván cờ, nươc đi đặc sắc.

    Nhìn ra sự khác biệt này mới có thể phát triển đúng đắn và đặt tham vọng đúng tầm hơn.

    VN cần thời gian.
    Câu này mình thấy rất hay.
    Sao gặp nhau lại cứ phải chia tay
    Con tàu đến rồi đi nhanh quá đỗi
    Sân ga cô đơn tự mình ko hiểu nổi
    Tháng năm vơi đầy nỗi nhớ niềm thương !!!

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    12
    Post Thanks / Like

    Smile thanks-tieunhulai

    lâu lắm rồi mình mới được đọc lời văn hay như tieunhulai, sao trong fans cờ cũng có tay bút tài hoa thế nhỉ?

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    930
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi tieunhulai Xem bài viết
    Chúng ta cứ hay viện những lý do sau để lý giải rằng cờ Tàu luôn vượt cờ Ta ở Khai, Tàn cục:

    1. Họ có đầu tư, tiền bạc
    2. Chúng ta ít cập nhật
    3. Chúng ta không có điều kiện
    v.v...

    Nhưng có 1 điều mà hình như ít ai chịu can đảm đối diện thừa nhận. Đó là nền cờ Tướng Tàu đã có một quá trình lịch sử vượt trội và rộng lớn hơn ta. Chúng ta luôn phải học sau họ rất nhiều. Hãy nghĩ xem, thời chúng ta còn say mê ôn luyện Quất Trung Bí, Mai Hoa Phổ thì lúc đó những Dương Quan Lân, Sái Phúc Như, Trần Tùng Thuận, Vương Gia Lương... đã phát triển mạnh mẽ các lý thuyết Khai, Tàn cục đến đâu rồi? Chúng ta luôn phải học của họ, học mà vẫn không kịp, trong khi chúng ta đang nghiên cứu rị mọ các lý thuyết "mới nhất" thì ở họ đã ra đời thêm quái chiêu dị cuộc nào rồi?

    Tôi thấy ông HLV Hoàng Đình H. lâu lâu cứ phải dày công đem về một chồng sách to đùng photo cẩn thận và truyền tay các kỳ thủ trong Nam bảo "Mới nhất của tụi Tàu đó". Chỉ nhìn những bản photo to đùng đó thôi đã thấy khớp rồi, học xong thì không biết đến bao lâu nói chi kịp sáng tác thêm chiêu mới hoặc nắm rõ các phương án mới mẻ của họ kịp thời.

    Dân VN có khiếu về cờ Tướng, cái này thấy rõ ràng. Xưa các kỳ vương Hongkong như Lý Chí Hải, Lê Huệ Đông mà thân chinh nam hạ thì các danh tướng của ta té hàng loạt, nhưng ngày nay thử hỏi ông Đài Loan, Hongkong nào dám làm điều đó. Sở dĩ có sự thay đổi này là do:

    1. Xưa ta ko có nhiều tài liệu, bây giờ thì khác
    2. Nhân tài VN đông hơn là cái đảo nhỏ, cái cảng thơm của xứ Tàu

    Nói ra để thấy chúng ta không tệ về tư duy, đam mê. Nhưng mà để thu hẹp khoảng cách và vượt qua Tàu thì còn là một quãng diệu vợi (dù rằng có đôi lúc ta cứ ngỡ cái quãng ấy chỉ còn "một với tay" thôi).

    Cũng đừng trách việc đầu tư của nhà nước cho bộ môn cờ Tướng hoặc so sánh với sự đầu tư của Tàu cho môn này. Bởi với người Tàu sự đầu tư này có một mục đích rất to tát đó là: càng nhiều người trên thế giới đam mê môn văn hóa này của người Tàu càng tốt. Nhưng với ta thì nó chỉ là một môn thể thao trí tuệ như bao môn thể thao khác thôi. Một người Việt vô địch Wushu, cờ Tướng thực sự không ý nghĩa nhiều với dân VN bằng việc người Tàu thích thú nhìn thấy các môn này của họ đang được thế giới say mê.

    Nói chung ta hãy để ý các thiên tài của ta như Hứa Văn Hải, Nguyễn Tấn Thọ, Trần Quới, Mai Thanh Minh và so thử với các thiên tài của Tàu như Dương, Hồ, Liễu, Lý thì sẽ thấy. Mỗi một thiên tài của họ đều thành danh với các kỳ phổ, lý thuyết để đời, trong khi các thiên tài của ta chỉ thành danh với những ván cờ, nươc đi đặc sắc.

    Nhìn ra sự khác biệt này mới có thể phát triển đúng đắn và đặt tham vọng đúng tầm hơn.

    VN cần thời gian.


    BG thấy bài viết này so sánh quá hàn lâm
    Thứ nhất: nói đến thể thao và giải trí không ai so sánh quá sâu về lịch sử lâu đời... Vì BG biết có những môn thi đấu chi du nhập vào 1 quốc gia nào đó và chỉ sau 3, 4 năm học cũng làm lên tên tuổi...
    Thứ hai: Viết sách phải có học thuật, nếu không đủ trình độ học thuật thì không thể viết được sách hay đưa ra lí thuyết nào cả dù trong đầu hiểu rất rõ....
    Thứ ba: BG được biết ở Việt Nam trước và bây giờ có rất nhiều người có năng khiếu ( có thể nói là thiên tài về cờ ) nhưng họ bỏ giữa chừng vì kinh tế...... để đi theo con đường khác ( có thể do ý họ hoặc do gia đình )
    Thứ tư: Trong thể thao và giải trí, không nhất thiết cứ quốc gia nào mạnh về môn nào đó cũng cần phải viết được ra cái gì đó...

    Muốn một bộ môn nào đó phát triển mạnh mẽ, chỉ cần biết áp dụng các phát minh của thiên hạ một cách hiệu quả là quá tốt.......

    BG mở đề tài này để mọi người chỉ ra những điểm yếu một cách cụ thể và đưa ra các biện pháp thiết thực để nâng cao trình độ khai cuộc....

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    431
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi BoongGoong Xem bài viết
    BG thấy bài viết này so sánh quá hàn lâm
    Thứ nhất: nói đến thể thao và giải trí không ai so sánh quá sâu về lịch sử lâu đời... Vì BG biết có những môn thi đấu chi du nhập vào 1 quốc gia nào đó và chỉ sau 3, 4 năm học cũng làm lên tên tuổi...
    Thứ hai: Viết sách phải có học thuật, nếu không đủ trình độ học thuật thì không thể viết được sách hay đưa ra lí thuyết nào cả dù trong đầu hiểu rất rõ....
    Thứ ba: BG được biết ở Việt Nam trước và bây giờ có rất nhiều người có năng khiếu ( có thể nói là thiên tài về cờ ) nhưng họ bỏ giữa chừng vì kinh tế...... để đi theo con đường khác ( có thể do ý họ hoặc do gia đình )
    Thứ tư: Trong thể thao và giải trí, không nhất thiết cứ quốc gia nào mạnh về môn nào đó cũng cần phải viết được ra cái gì đó...

    Muốn một bộ môn nào đó phát triển mạnh mẽ, chỉ cần biết áp dụng các phát minh của thiên hạ một cách hiệu quả là quá tốt.......

    BG mở đề tài này để mọi người chỉ ra những điểm yếu một cách cụ thể và đưa ra các biện pháp thiết thực để nâng cao trình độ khai cuộc....
    Bạn hơi lầm khi cho rằng mình viết... "quá hàn lâm"

    1. Có một số môn thể thao ít được hệ thống bài bản cũng như được ưa chuộng thì quả tình chỉ sau một thời gian ngắn du nhập vào một nơi mới mẻ, có khi nó còn phát triển ở đó hơn cả ở nơi đã sinh ra nó. Ví dụ: Penkat Silat chẳng hạn, vào VN vài năm thì người Indo khóc hận.

    Tuy nhiên có những môn thể thao (vận động hoặc trí tuệ) lớn khác thì không như vậy, nhất là khi nó đã thành máu thịt, đam mê của từng người dân. Ví dụ như bóng đá với người Ý, Anh, Brazil, Arghentina v.v... và rõ rệt nhất là cờ Tướng với người Tàu.

    Với những môn thể thao đó thì bề dày truyền thống là điều rất quan trọng đối với thế hệ kế thừa và phát huy nó. Dân Bắc Âu có thể lực kém dân nào, dân châu Á cũng đâu có vụng về nhưng mà còn lâu lắm họ mới có thể nổi tiếng về bóng đá ngang với Tây Âu hay Nam Mỹ.

    Cờ Tướng là món ăn tinh thần, là quốc tuý của người Tàu. Thực tế đã cho thấy VN vẫn luôn luôn học của Tàu và học chậm hơn rất nhiều. May là ngày nay có internet, chứ nếu không thì sợ rằng khoảng cách đó còn nới rộng thêm nhiều nữa.

    2. Viết sách đúng là phải có trình độ học thuật (khảo cứu, triết, từ điển...) tuy nhiên viết sách cờ thì lại khác. Câu cú chỉ cần rõ ràng đầy đủ. Cái chính là tác giả phải có một bộ óc biết sắp xếp các khai cục sao cho đầy đủ, bao quát và hợp lý dễ nhớ. Một kỳ thủ có thể viết ra được một cuốn sách cờ có giá trị chứng tỏ rằng anh ta có kiến thức tốt về bộ môn đó, có ý thức tổ chức (rất quan trọng với thể thao trí tuệ như môn cờ) hơn hẳn một cao thủ đánh giỏi mà lại không thể nào hệ thống được một thế trận nào đầy đủ, rõ ràng. So sánh giữa hai người đó sẽ thấy ai là người có "nội lực" dồi dào thâm hậu hơn rồi (tất nhiên là không kể mấy vị chuyên đạo văn, copy rồi in thành sách hà rằm)

    3. Nếu ta (nhỏ hơn Tàu nhiều lần về nhân sự, cũng như phải học cờ của họ, trầm trồ tài nghệ của họ, thua sút họ...) mà còn "có những người..." thì chắc chắn rằng Tàu cũng phải "có những người..." mà thậm chí còn "có rất nhiều người..." nữa kia.

    Một môn thể thao không nhất thiết phải viết thành sách nhưng chắc chắn phải có giáo trình, hướng dẫn (điền kinh còn phải có nữa kia) nói chi là một bộ môn rất cần tài liệu đầy đủ để nghiền ngẫm, nghiên cứu, vọc vạch tìm tòi như môn cờ hả bạn?

    4. Hai chữ "viết ra..." trong môn cờ phải hiểu là "sáng tạo" chứ không phải là...ngồi mà viết ra bạn ạ. Bóng đá thì không cần "viết ra" nhưng với cờ thì cái "viết ra" đấy rất cần thiết cho sự phát triển. Ngay cả các lĩnh vực như kịch nghệ, âm nhạc, hội hoạ v.v... thì những cái "viết ra" đấy càng vô cùng hệ trọng, nó chứng tỏ rằng bạn đang rất phát triển lãnh vực đó. Do vậy vài nước cờ lạ của Trần Quới chẳng thể nào đem so sánh được với một pho Phản Cung Mã của họ Hồ bên Tàu được

    Bạn (và những người đầu ngành thể thao VN hiện nay) rất sai lầm, sai lầm nghiêm trọng khi cho rằng "Muốn một bộ môn nào đó phát triển mạnh mẽ, chỉ cần biết áp dụng các phát minh của thiên hạ một cách hiệu quả là quá tốt"

    Nói như thế tức là đang "xây nhà từ nóc", "xây nhà trên cát" đó. Cái gì mà đã liên quan tới hùng mạnh thì nó phải có nền tảng vững chắc. Chỉ thấy hay hay là vác ra áp dụng (không thèm học hỏi đầy đủ, căn bản) thì dẫu có thành công chăng nữa cũng có thể gọi là "phong độ nhất thời" chứ muôn đời cũng không với tới "đẳng cấp mãi mãi" được đâu.
    Thức đêm mới biết đêm dài,
    Ngủ ngày mới biết ngày dài hơn đêm.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Bài viết
    1,776
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    "Mỗi một thiên tài của họ đều thành danh với các kỳ phổ, lý thuyết để đời, trong khi các thiên tài của ta chỉ thành danh với những ván cờ, nươc đi đặc sắc."

    Thật sâu sắc!

Tại sao khai cuộc của các kỳ thủ Việt Nam đều lép trước các kỳ thủ Trung Quốc

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68