Kết quả 1 đến 10 của 52
Threaded View
-
22-07-2009, 11:57 PM #1
Cảm nghĩ về Trương Phi và Quan Vũ !
Trước kia khi còn là cậu học sinh cấp 1 mình đã ham mê đọc tranh tam quốc ở những hàng cho thuê truyện gần cổng trường.Hồi đó mình rất hâm mộ nhân vật Quan Vũ và trong tim mình lúc bấy giờ Quan Vũ là đại anh hùng perfect:từ tướng mạo uy dũng lẫm liệt,cao to (8 thước 5-thuộc loại cao khoảng 1m78) đẹp trai(mắt phượng mày ngài,mặt đỏ như gấc) manly Xmen râu đẹp phong độ.Võ công thuộc top 10 trong truyện.Cưỡi ngựa xích thố cực nhanh ( xe đẹp) tay cầm thanh long yển nguyệt đao năng 82 cân-chắc khoảng gần 4 chục kg( điện thoại đẹp)..... Nói chung là mình kết nứt bát.Nhưng sau này khi lớn lên mình đọc đi đọc lại tác phẩm thì dần dần mình lại cảm thấy Quan Vũ cũng có nhiều điểm rất chán và mình lại kết nhân vật Trương Phi hơn.
Trương Phi có lẽ là nhân vật tượng trưng cho tính nóng nảy bộc trực và thẳng thắn.Nhiều người đọc bộ truyện có cảm giác rằng Trương Phi chỉ là một tên trâu bò cục súc,đầu đất nhưng mình không cảm thấy như vậy.Ông là người xuất thân từ một gia đình khá giả ở nước yên,gia đình giàu có,có cả vườn đào rất rộng và đẹp(cũng biết chơi đấy chứ) trình độ văn hóa chắc cũng không phải kém lắm-chứ không phải loại võ biền thất phu.
Trương Phi cũng rất biết nhìn người.Khi gặp gỡ Lưu Bị và Quan Vũ nhận thấy ngay đay là các bậc anh hùng nên không ngần ngại kết nghĩa anh em(Lưu ý là Trương Phi nhìn thấy Lưu Bị tướng mạo phi phàm nên mới bắt chuyện hỏi tại sao thở dài).Ông có con mắt tinh đời đáy chứ.Sau đó không tiếc gì anh em bán hết tái sản nhà cửa đất cát chiêu mộ trai tráng sắm sửa vũ khí lên đường chiến đấu >> tính cách hào sảng dứt khoát.Mình còn thích đoạn Trương Phi biết tin Đốc Bưu hạch sách anh mình liền trói con hàng vào gốc cây bẻ cành liễu vụt gần què chân ,may mà 2 ông anh dát không cho giết,mình rất cay 2 ông anh vì mình muốn Trương Phi giết chết Đốc Bưu.Thời buổi loạn lạc vua không ra vua tôi không ra tôi còn sợ không dám giết mệnh quan triều đình mặc dù biết chúng nó toàn sâu bọ ngu dốt hại dân.Ngoài ra sau này khi được cử đi xử phạt Bang Thống tội lười biêng việc công chính ông đã trực tiếp nhân ra tài năng của bàn tiên sinh chứ không hề hề nóng nảy xử tội ngay>> rất sáng suốt và được việc,còn sorry Bàng thống đàng hoàng
Trương Phi hay bị mọi người chê là nóng tính cục súc hữu dũng vô mưu đễ làm hỏng việc nhưng mình không hề cảm thấy điều đó,trái lại mình thấy ông rất thật và nhất quán.Theo hai anh đi chinh chiến một thời gian ông đã rut ra nhiều kinh nghiệm nhanh chóng,biết dùng mưu lừa giặc,thu phục Nghiêm Nhan,làm bù nhìn lừa bắt sống tướng giặc,buộc cành cây vào đuôi ngựa làm nghi binh,một mình đứng chặn cầu stop đại quân Tào Tháo cùng bao tướng vip,sư tử hống chết 1 tướng và đuổi cả dạo quân kia chạy phun khói >>Đây là hình ảnh mình xao xuyến nhất khi đọc tam Quốc các bạn ah.Ngay cả nói đến võ công mình cũng tin tưởng Trương Phi hơn Quan Vũ.Ông từng solo mấy trận với Lã Bố anh của Lã Khâm không hề kém thế.Bem nhau với Hứa Chử chú họ Hứa Ngân Xuyên vài trăm hiệp bất phân thắng bại.Quan Vũ cũng có những trận đánh ghê hàng nhưng về sau có vẻ xịt và khi Quan Vũ đụng đọ những đại tướng khác mạnh như Hoàng Trung,Bàng Đức toàn sém thua do chủ quan.
Trương Phi có rất nhiều đức tính tốt và đáng yêu,ông không kiêu ngạo khinh người như Quan Vũ.Quan Vũ là một trong những nguyên nhân đóng góp vào thất bại của nhà Thục khi ông phá vỡ mối liên minh Thục Ngô.Ngay cả Gia cát cũng không khoái Quan Vũ lắm vì tính cách của ông.Khi Quan Vũ thấy Hoàng Trung được vào top 5 ông lại kêu ca làm Gia cát phải gửi mail khuyên bảo mới nhận ra sai sót.Quan Vũ rất phân biệt chủng tộc nên mình không thích điểm này.
Một điểm nữa khi Quan Vũ gửi mail thách đấu Mã Siêu mình càng thấy ông có vấn đề.Ông đường đường là Hoàng Đệ ,người lớn chứ cò phải trẻ con đâu mà lại đòi đi đánh nhau với Mã Siêu mà khi đó Mã Siêu cũng là tướng Thục-lý do chỉ vì nghe đồn thằng đấy khỏe như Lữ Bố khi xưa.Điều này cho thấy Quan Vũ rất trẻ con,lại hiếu thắng.Lần nữa Gia Cát lại phải viết thư nịnh là "Mã Siêu dù sao cũng chỉ là hạng vũ phu,chỉ so được với TrươngPhi chứ làm sao so được với ông tốt râu tuyệt vời" lúc đây mới khoái chí <<< ưa nịnh,hấp nặng,lại còn đề cao mình hơn em kết nghĩa Trương Phi.
Khi Quan Vũ bị tên bắn vào cánh tay ông được Hoa Đà thân y đề nghị xích tay cạo xương thì ông nói cả đời tôi đâm chém nhiều rồi chết còn chẳng sợ huống gì đau đớn.Tuy đoạn này mình rất hâm mộ ông nhưng câu ông nói nghĩ kỹ thấy hơi ngược.Đau đớn cực hình mới đáng sợ và khó chịu chứ chết rồi thì sợ gì nữa phải không các bạn
Quan Vũ có câu cửa miệng là ta đây coi cài chết nhẹ như lông gà.Nhưng ông nói mồm vậy thôi.Sau khi ông bị trảm hồn bay quanh núi ngọc Toàn gì đó đêm nào cũng đi đòi đầu,sau đó cò vị cao tăng khuyên bảo mới ngộ ra vấn đề.Thời binh đao chém giết là chuyện thường,chém người rồi người chém lại có gì mà kêu ca.Sinh thời ông trảm bao nhiêu đầu ông có đếm được không mà đến khi bị trảm lại đi đòi đầu.Qua có 5 ải ông làm đến 6 cái nồi cơm điện con nhà người ta ông không nhớ sao.Như vậy có phải ông quá nặng nề cái chết của mình không,quá ngạo man không.Nếu ông không ngạo mạn khinh người thì đâu đến nỗi chết thảm.Còn nhớ khi Tôn Quyền đề nghị thông gia với ông thì ông chửi người ta là chó,còn mình là Tiger beer.Nếu xét về lý lịch thì Quan Vũ ông xuất thân tầm thường hồi thanh niên phải đủn xe bán đậu phu,giết người rồi trốn nã về sau gặp được anh em kết nạp đi chiến đấu một thời gian mới có số má làm Hoàng đệ.Tôn Quyền sinh ra trong một cơ ngơi như thế bố Tôn Kiên anh hùng cái thế,anh em toàn Tôn Sách khét tiếng,xét về tổng thể xuất thân Tôn Quyền hơn hẳn ông,làm sao ông gọi người ta là chó.Trong thời chiến tranh tam quốc không ai là bạn mãi mãi cũng không ai là kẻ thù vĩnh cửu,ông không hiểu được cái điều đơn giản thế mà sỉ nhục người ta vô cớ thì chết còn kêu gì...
Mình cũng viết vài cảm nghĩ thôi để chia sẻ cùng mọi người.Mong anh em cho biết cảm nghĩ nha rồi mình nghĩ được gì thêm sẽ viết tiếpTrời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
Cảm nghĩ về Trương Phi và Quan Vũ !
Đánh dấu