Bác Lâm nhắc đến tiền đến tiền đi tôi lại nhờ đến các hồ tép. Tép có khi cũng như gái, mình chiều nó, lo cho nó thì nó hờ ơ với mình. Đến khi mình chán bỏ thí đó thì nó khoe màu và còn đồng ý sinh con cho mình hehe

Tôi tốn rất nhiều công sức và đô la cho loại tép blue tiger shrimp. Lần đầu tôi mua về gần 30 con, mỗi con hình như khoảng $9.00. Làm nhà cửa ngon lành cho chúng ở, thay nước, cho ăn, dọn dẹp, lau chùi, hút bụi... rất đều tay. Ngày này qua ngày khác mình chiều chuộng vuốt ve nó, nó lại xa lánh mình dần, và từ từ biến hết!

Hay chúng nó chê nhà không đẹp, đồ đạt không ngon, hàng không hiệu? Thôi kệ, lỡ yêu rồi thì ráng chút nữa cũng không sao. Thế là mình sửa sang nhà cửa cho chúng, nhà lớn hơn, máy lạnh máy sưởi tốt hơn, máy này máy nọ toàn là hàng hiệu... chi thêm vài trăm rước nàng về. Vậy mà nó lại cứ thờ ơ, mặc cho mình thương yêu lo cho nó, nó cũng từ từ xa lánh mình, biến gần hết.

Mày đẹp thật, nhưng chớ có làm tàng nhé! cho mày xuống cấp đi ở nhà củ, căn này tao cho con khác vào đẹp không thua gì mày. Thế là tôi vớt số còn lại cho vào hồ nhỏ, ngâm đó cho hết cái tật...

Vài tháng sau thì trong căn hộ xấu xí kia có khoảng 200 em lớn bé, khi thấy mình đến cho ăn chúng nó mừng ra mặt!

Vớt vài chục em đi đổi được 1 cái HTC Sensation và 1 cái HTC Amaze. 2 Cái smartphone này trị giá không thua gì số mình tốn rước các nàng về. Tép là tiền, tiền là tép, nó đến rồi đi theo ý nó. Mình thì vẫn là mình, thôi cứ vui trước đi rồi tính sau. hehehe