Bỗng dưng tôi chợt nhớ mới cách đây vài tuần, tôi tình cờ gặp lại cô bạn cũ hồi trung học, khi vô tiệm food to go ở Cali mua đồ ăn . Hai đứa chỉ kịp chào hỏi vài câu, thì cô bạn vội vã về đón con, còn tôi thì lật đật đi ra
xe sợ trễ giờ làm. Cô bạn than "Sao cuộc sống tụi mình lúc nào cũng tất bật quá há, chỉ khi nào hết thở thì mới hết ... bận rộn ...". Tôi chỉ cười "Xứ Mỹ mà lị ... ". Cô bạn tự dưng hỏi xin địa chỉ email của tôi, rồi bảo rằng "sẽ email gửi cho bồ một bài ý nghĩa lắm", rồi cô cười nói thêm "nhưng đọc thì hay, mà làm có được hay không lại là chuyện khác . ..".

Tối đó check mail, tôi nhận được ngay, với vài dòng nhắn nhủ "Bồ ráng cố gắng thực hành theo lời khuyên trong bài này nhé, còn mình thì ... đời vẫn lăng xăng .. ".

Tôi bật cười, và click vô đọc bài viết ngắn của cô bạn:

*BẬN RỘN làm cho ta không có bình an và hạnh phúc*

*BẬN RỘN làm cho sự hành xả của ta vụng dại*

*BẬN RỘN làm cho cái hiểu biết của ta khô cằn*

*BẬN RỘN làn cho sự sống của ta ngắn lại*

*BẬN RỘN khiến ta không thấy được cái đẹp của người ta thương yêu*

*BẬN RỘN khiến ta đi trên đường như ma rượt ...Đời sống bận rộn là đời sống
... bất hạnh nhất trên đời ... !*

Thế đấy, nhưng con người ai ai cũng luôn tìm đủ mọi lý do để mà ... BẬN RỘN. *Và rồi một ngày kia, thử hỏi có ai mang theo được cái " BẬN RỘN " về bên kia thế giới ?* *Hãy biết dừng lại -Hãy biết ngơi nghĩ - Hãy tập thanh thản** và buông xả, thảnh thơi ... thì khi cái ngày ấy đến , chúng ta mới có thể ra đi với cái tâm* ... *KHÔNG ... BẬN RỘN .... !!!*

Đúng vậy, dường như chúng ta , ai ai cũng luôn tự tìm cho mình một "lý do" để mà bận rộn, mà chưa hề bao giờ biết cách "nếm" được hương vị cuộc sống của mỗi ngày. Tôi chợt nhớ đến cô Kim Anh, cô cũng đã bảo tôi câu này khi bác sĩ cho biết là cô chỉ còn vài tháng để sống, và cô đã nói với tôi "Mỗi người đều có số phần, cô cũng mừng là cô còn "vài tháng", thì ít nhất cô cũng sẽ có được vài tháng sống trong bình an, không vội vã.. ".

Chiều xuống, trời bắt đầu ngã tối. Thiên hạ lần lượt rời công viên. Cả nhà tôi cũng lục đục thu xếp đồ lại.

Bé Tina có vẻ nuối tiếc, bé hỏi bà chị tôi "Mommy, ngày mai có còn là "No hurry day" hôn ? ".

Chị tôi cười "Hết rồi con, mỗi năm ở Canada có một ngày hà .. ".

Na phụng phịu "Na muốn every day đều là "No hurry day" cơ...".

Chị tôi nói ngay "Dễ thôi con, nếu mỗi ngày mà con biết enjoy, thư thả, con đừng làm việc gì gấp gáp hết, thì mỗi ngày sẽ là "No hurry day" rồi ...".

Tôi đứng đó, nuốt từng lời bà chị nói, và cảm thấy "ganh tỵ" với đứa cháu của mình, vì chỉ mới 4 tuổi, mà cháu đã được học một bài học quý giá nhất trên đời, còn tôi, gần nữa đời người mới được học bài học đó ...

Lên xe, cậu em trai mở nhạc, vặn thật lớn bài hát mà tôi rất thích:

*"…Nếu chỉ còn một ngày để sống*

*Chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp*

*Phải chăng ta sống quá vội vàng*

*Nên ra đi chưa được bình an ..."***

Đúng thật, cả một đời tôi luôn sống quá vội vàng, thì làm sao có thể ra đi bình an? Một lần nữa, xin cám ơn cái ngày đặc biệt này, đã giúp tôi có một cái nhìn mới, khác hơn về cuộc sống ...

Tự dưng tôi nhớ đến hai cô bạn thân. Cô bạn đạo Chúa thì chủ nhật nào cũng đi nhà thờ, hễ rảnh là đọc cuốn Thánh kinh nhỏ lúc nào cũng kè kè trong bóp. Cô hay nói với tôi "Chúng ta nên làm theo lời dạy của Ngài, thì lúc ra đi, mình sẽ được lên Thiên đàng với Chúa .. ".

Nhỏ bạn đạo Phật thì hễ rảnh là đến Chùa, niệm Phật, nó nói tôi "Ở lành, giữ ngũ giới, làm từ thiện, thì chắc chắn sẽ được về với Phật .. ". Còn giờ phút này, tôi hiểu ra một điều "Nếu như chúng ta biết tự làm cho mỗi ngày của mình thành *"MỘT NGÀY KHÔNG VỘI VÃ"* , thì chúng ta sẽ có được 365 ngày một năm đang sống ở Thiên đàng, hay Niết bàn ... rồi đó ...

Chúc mỗi người trong cuộc đời, luôn có được những ngày ... không vội vã ...

Pham Thu Thuy (USA)