Kết quả 1 đến 10 của 28
Chủ đề: Thế giới huyền bí
-
10-09-2012, 10:20 PM #1
Thế giới huyền bí
“Ngày hôm nay khoa học vẫn chưa thể biết được ai đang điều khiển trái tim ta tự động đập hàng ngày. Lực lượng nào đã phân định sự cân bằng giới tính trong xã hội ... Khoa học chưa thể biết được vì sao và ai đã làm cho “Chúng ta” từ những điểm nhỏ như một tế bào với sự tích hợp hàng tỷ tỷ phép tính bên trong nhằm thực hiện một lập trình (mượn cách nói của CNTT) đến một mốc thời gian nào đó với những điều kiện đã được tính trước, biết trước sẽ: Thoát thai - biết nói - biết đi lại - mọc răng, lông – phát triển tư duy - có khả năng sinh sản - trưởng thành đầy đủ - suy tàn rồi chết. Tình cờ chăng?” Nguồn: chungta.com
Có những chuyện kỳ lạ xảy ra chung quanh chúng ta nhưng không ai giải thích được. Topic này tôi sẽ kể những chuyện kỳ bí mà chính bản thân tôi đã từng trải hoặc nghe thấy được trong mấy mươi năm làm người của mình. Mong các bạn đọc cùng đóng góp.Bận lòng chi nắm bắt
-
10-09-2012, 10:29 PM #2
kể tiếp đi bạn
-
10-09-2012, 11:41 PM #3
Hiện tượng ma dắt 1
Đây là chuyện có thật. Khoảng những năm 1980, khu vực Tân Thành - Đất Cuốc (thuộc tỉnh Sông Bé cũ) là vùng kinh tế mới. Dân ở đây chủ yếu là dân nhập cư từ vùng ngoài (người miền Bắc). Khi ấy khu vực này hoang vắng ghê gớm, rừng rú miên man. Hễ ai khai phá được đất rừng bao nhiêu thì sẽ trở thành đất của mình bấy nhiêu. Ngặt nỗi đây là khu vực thuộc Chiến Khu Đ, bom mìn chiến tranh xót lại không ít. Cứ vài ngày hễ nghe một tiếng "ùynh" là biết có người cuốc nhằm bom. Có lẽ vì thế mà dân địa phương ở đây không ai dám phá rừng khai hoang. Người miền ngoài chắc đã vào thế đường cùng nên không còn coi cái chết là gì nữa.
Sau Nam Kỳ khởi nghĩa
Trước cách mạng mùa thu
Có một nhóm đồng chí
Ra thành lập chiến khu
Ngồi quanh một ấm chè
Thảo luận suốt trưa hè
Tên chiến khu bất khuất
Đồng Nai hay Đất Cuốc
Rốt cuộc Chiến khu Đ
Đã bao mùa lá vàng rơi từ ấy
Chiến khu Đ vẫn đỏ máu quân thù.
-Huỳnh Văn Nghệ-
Bây giờ đây là một khu trù phú với rừng cao su bạt ngàn. Những người khai phá năm xưa đa phần đã trở thành đại gia hết rồi. Câu chuyện xảy ra với bà ngoại thằng bạn thân của tôi. Khi ấy cả gia đình lên đây khai hoang. Đàn ông thì cuốc đất phát rẫy, đàn bà thì nấu cơm trông con. Riêng bà ngoại thì làm nhiệm vụ đem cơm vào rừng cho những người khai phá. Hôm ấy như thường ngày bà đem cơm trưa vào rừng cho mọi người. Tuy nhiên tới xế chiều mà mọi người vẫn không thấy bà đâu. Phát hoảng, mọi người đổ xô đi tìm. Cuộc tìm kiếm vô cùng khó khăn vì địa hình rất phức tạp, rừng thiêng nước độc mà. Có nhiều suy đoán đưa ra. Có thể bà bị thú dữ bắt, có thể bà bị rắn độc cắn, có thể bà đi lạc... Đến khoảng 8 giờ tối, trời xui đất khiến thế nào mà mọi người tìm được bà trong một bụi tre gai. Cũng xin nói thêm giống tre gai ở xứ này. Đó là một loại tre có rất nhiều gai, thân nhỏ mọc thành lùm. Thường một bụi tre gai rất lớn, có bán kính hơn 10m. Người dân khai phá đất nơi đây chủ yếu là tiêu diệt loại tre này. Phá một bụi tre như thể phải mất vài tuần hoặc cả tháng. Vì thân chúng rất dai và có nhiều gai, nếu dùng rựa chặt không khéo, gai có thể sẽ quất ngược vào người gây tổn thương. Nhẹ thì trầy mình chảy máu, nặng thì đuôi mắt như chơi.
Khi tìm thấy bà, mọi người không hiểu tại sao bà chui vào được bụi tre này. Điều đặc biệt là bà không hề bị chảy máu hay trầy xước. Tinh thần bà khá tỉnh táo, nhận ra tất cả mọi người. Chỉ có điều, bà mời mọi người ăn "bánh canh" với mình! "Bánh canh" mà bà mời mọi người là những con giun đất còn sống (!?). Thật kinh khủng. Tuy nhiên giờ nghĩ lại, có thể bà ăn những con giun đó nên bà mới sống được. Nếu trong một ngày không ăn uống gì có thể bà đã chết vì mất nước (lúc đó bà đã ngoài 60). Vài ngày sau khi bà đã hoàn toàn tỉnh lại, bà kể là bà đã đem cơm và rừng cho mọi người. Mọi người cùng ăn với bà và còn đề nghị bà nấu bánh canh! Khi biết chuyện, từ đó về sau bà không dám vào rừng một mình nữa.
Khoa học cũng có giải thích về hiện tượng con người bỗng nhiên mất khả năng định hướng, thậm chí mất cả điều khiển hành vi ở trong những điều kiện nhất định nào đó. Có thể một cơn gió lạ mang khí độc, một sự thay đổi nào đó trong từ trường trái đất... gây nên. Lịch sử cũng ghi nhận hiện tượng tất cả những thủy thủ trên tàu mất kiểm soát và chết đồng loạt trong khi trên tàu vẫn còn đầy đủ điều kiện sống (thức ăn, nước uống...), hiện tượng những con tàu ma... Tuy nhiên những giải thích đó vẫn chưa được thuyết phục cho lắm vì người ta vẫn chưa có bằng chứng nào cụ thể.
Bận lòng chi nắm bắt
-
11-09-2012, 12:48 AM #4
-
11-09-2012, 11:26 AM #5
Rõ ràng là trên đời này không có gì rõ ràng cả !!! Thế mới thú vị chứ.
Bạn Gần Không Tới ..... Bạn XA Chưa Về ......
-
11-09-2012, 01:09 PM #6
Thế mới có câu: "Thật là giả tạo!". Khà khà...
Bận lòng chi nắm bắt
-
21-10-2012, 04:13 PM #7
Hiện tượng ma dắt 2
Ông bà nội tôi có tới năm người con. Ba tôi thứ ba và là con trai duy nhất trong gia đình. Thuở ấy cô Hai tôi xinh đẹp và thương ba tôi lắm. Là con gái mới lớn nên cô cũng rung động đầu đời. Cô thương một người con trai nhưng ông bà nội lại ra sức cấm đoán, mắng chưởi. Tuổi trẻ nông nổi, cô Hai tôi uống thuốc tự tử. Cô ra đi khi mới 16 tuổi để lại biết bao tiếc nuối.
Cô được chôn ở nghĩa địa xã Bình Lợi, huyện Vĩnh Cửu (Đồng Nai). Người ta bảo con gái chết trẻ linh lắm. Không biết có đúng không, chỉ biết mộ cô Hai tôi bị sét đánh không biết bao nhiêu lần. Hễ mưa là thiên lôi cứ nhằm mộ cô mà phóng búa. Đến nỗi có năm gia đình tôi không còn biết mộ cô nằm chỗ nào (do sét đánh san bằng cả). Bây giờ thiên lôi chắc mỏi tay nên không còn phóng búa nữa. Mộ cô cũng được xâp đấp lại đàng hoàng.
Khi đó ba tôi làm việc ở Sài Gòn. Việc đi lại giữa Bình Dương và Sài Gòn đối với ông thường xuyên như ăn cơm bữa. Thế mà có một lần ông bị lạc! Như thường ngày, ông lái chiếc Honda Đam đi Sài Gòn. Đi như thế nào không biết, ông lại đi ngược về Biên Hòa, đến Vĩnh Cửu và vào ngay mộ cô Hai tôi. Điều kỳ lạ là khi đi ông vẫn tỉnh táo, vẫn còn nhớ mình đi qua cây cầu nào, đi qua khu phố nào... Đường đi Sài Gòn ông thuộc như lòng bàn tay. Chỉ có một điểm trùng hợp là mấy ngày trước đó, ba tôi bỗng dưng nhớ cô Hai đến lạ kỳ. Đi đâu ông cũng nhắc tới cô Hai. Tối ngủ cũng kể cho chúng tôi nghe chuyện cô Hai hồi đó dễ thương lắm, vừa học giỏi vừa thương em (ba tôi) hết lòng. Mấy năm rồi ba không có đi thăm mộ cô vì bận việc làm ăn...
Phải chăng ba tôi vì quá thương nhớ cô Hai mà lạc đường một cách vô thức tới mộ cô? Có lẽ đó là câu trả lời hầu hết của tất cả mọi người.Bận lòng chi nắm bắt
-
21-10-2012, 04:27 PM #8
Ôi qua tháng 7 rồi mà anh em nhà ta kiếm đâu về nhiều ma thế hihi, mấy ngày nay em cũng bị sợ sợ mỗi khi đi WC vì đọc và chém về ma cùng các bác đấy.
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
21-10-2012, 04:39 PM #9
Đây là chuyện thật đối với nhà tôi bác nhachoaloiviet ạ. Không phải là chuyện ma đâu. Tôi đặt tiêu đề "ma dắt" cho giống dan gian thôi. Thật ra phải dùng từ "đi lạc vô thức" thì đúng hơn.
Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 21-10-2012 lúc 05:02 PM.
Bận lòng chi nắm bắt
-
21-10-2012, 05:38 PM #10
Ẹc.. thì ra topic này có lâu rồi, D khiếp thật, kaka..
Đẹp trai, bự con mà có sợ ma không D, hihi..
Thế giới huyền bí
Đánh dấu