Kết quả 11 đến 15 của 15
-
29-09-2012, 08:23 PM #11
-
30-09-2012, 01:48 AM #12
Đến bao giờ lòng lại sẽ bình yên ?!!
Hay vĩnh viễn không còn ngày tháng đó ?
Vòm trời rộng, kiếp người hoài bé nhỏ
Có nghĩa chi mà cứ mãi trở trăn ?
Hãy cứ thả mình trôi theo tháng năm
Đừng vò xé tâm can, đừng tội tình ý nghĩ !
Mặc kệ yêu thương, đừng buồn vị kỷ
Rồi cuộc đời - như thường lệ - sẽ qua !
Cớ chi mà em cứ xót xa ?!!
Mọi chuyện có khác đi theo những dòng lệ nóng ?
Em có chắc mình sẽ như con sóng ?
Mải miết vỗ vào bờ bao nỗi thiết tha ?
Đừng đổ thừa tại mưa gió chiều qua
Xới xáo niềm riêng gieo vào hồn lạnh buốt
Tại kẻ đa đoan, tại người mộng tưởng
Nên nỗi buồn lại ghé về đây...Em chợt đến bên anh, dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ, cho tình em mơn man
Em là cánh én mỏng, chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động, thành mùa xuân ngọt ngào
-
30-09-2012, 01:53 AM #13
Hà Nội mùa này đỏng đảnh như em!
Trời chợt nắng chợt mưa lúc nào không biết nữa
Anh ra phố mưa ào ào trước cửa
Quay về nhà nghe nắng gắt bên song.
Hà Nội bây giờ vời vợi nhớ mong
Em về nơi xa nắng có hồng đôi má?
Anh bỗng nghe lòng mình thật lạ
Chẳng biết có phải là nhớ em không???
Trời rồi sẽ vào đông, hoa sữa sẽ thôi nồng
Vầng trăng kia đang tròn rồi sẽ khuyết
Như anh và em gặp nhau rồi cách biệt
Dẫu biết thế rồi lòng vẫn cứ bâng khuâng!
Anh bỗng ghét Hà Nội mùa thu liễu cứ rũ ven hồ
Bỗng ghét mùa đông trời không màu nắng
Bỗng ghét mùa xuân mưa rơi thăm thẳm
Bỗng ghét mùa hè than thở những tiếng ve
Nhưng nếu từ nơi đó em lặng lẽ quay về
Gom góp niềm yêu bằng nhịp chân trên phố
Anh lại có thêm một đôi lần gặp gỡ
Hẳn không chông chênh nỗi nhớ đến thế này.
Hà Nội mùa này cũng khó hiểu như anh!!!Em chợt đến bên anh, dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ, cho tình em mơn man
Em là cánh én mỏng, chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động, thành mùa xuân ngọt ngào
-
03-10-2012, 07:01 PM #14
Đây là một bài thơ được UN bình chọn là một bài thơ hay nhất được viết bởi 1 em bé Châu Phi. Một bài thơ về tình người càng nghĩ càng thấy thấm thía
When I born, I black
When I grow up, I black :
When I go in Sun, I black
When I scared, I black
When I sick, I black
And when I die, I still black
And you white fellow
When you born, you pink
When you grow up, you white
When you go in sun, you red
When you cold, you blue
When you scared, you yellow
When you sick, you green
And when you die, you grey
And you calling me colored??
Tạm dịch:
Khi tôi sinh ra, tôi màu đen
Khi tôi lớn lên, tôi màu đen
Khi tôi đi dưới mặt trời, tôi màu đen
Khi tôi sợ hãi, tôi màu đen
Khi tôi đau đớn, tôi màu đen
Và khi tôi chết, tôi cũng màu đen
.
Còn bạn da trắng
Khi bạn sinh ra, bạn màu hồng
Khi bạn lớn lên, bạn màu trắng
Khi bạn đi dưới mặt trời, bạn màu đỏ
Khi bạn lạnh, bạn màu xanh da trời
Khi bạn sợ hãi, bạn màu vàng
Khi bạn đau, bạn màu xanh lá
Và khi bạn chết, bạn màu xám
Và bạn gọi tôi là da màu?
Những câu chữ vô cùng đơn giản của một đứa bé nhưng sức truyền tải chứa đựng trong đó thì thật phi thường
Cho nên có người nói rằng: Khi chưa biết làm thơ thấy vần điệu hay, khi mới biết làm thơ thấy chữ nghĩa được tu từ đẽo gọt là hay, khi làm thơ được rồi thì́ thấy sự phá cách, đột phá, đổi mới là hay... Nhưng thực ra cái vang vọng, cái truyền tải nhất lại ở tấm lòng với cảm xúc đích thực tuôn chảy ra một cách tự nhiên, thoát khỏi sự ràng buộc của ngôn từ - thi tứ, thoát khỏi sự gọt nắn, o bế của chức danh, tuổi tác, đẳng cấp, giới tính..Em chợt đến bên anh, dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ, cho tình em mơn man
Em là cánh én mỏng, chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động, thành mùa xuân ngọt ngào
-
25-12-2012, 12:49 PM #15
SẼ...
Tự nhủ với lòng mình sẽ bắt đầu quên
Cứ coi người như người dưng qua ngõ
Cứ thản nhiên như chưa từng gặp gỡ
Mà sao dạ vẫn không yên?
Minh sẽ quên . Ừ thì mình sẽ quên
Mảnh trăng mỏng chao nghiêng trời cuối hạ
Kỷ niệm xưa hoá thành cơn gió lạ
Mình sẽ thả bay đi...
Nhủ quên rồi còn lưu luyến làm chi
Chiều qua cả chiều nay người không tới
Người có lẽ không biết mình đã đợi
Cũng như mình chẳng tin minh đã buồn.
Sẽ chẳng bận lòng nếu mình có thể quên
Sẽ chẳng băn khoăn và chẳng thèm giận dỗi
Sẽ chẳng nhớ nhung cũng chẳng thèm chờ đợi
Đã nhủ rồi , mình sẽ bắt đầu quên...Em chợt đến bên anh, dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ, cho tình em mơn man
Em là cánh én mỏng, chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động, thành mùa xuân ngọt ngào
Những bài thơ tình hay nhưng buồn
Đánh dấu